Soi ánh sáng nhuộm vàng con phố nhỏ Tôi lững thững thả hồn mình trong gió Và thấy đời vương vấn nét ưu tư Trăng đêm vằng vặc sáng trên không Lại nhớ về những ngày thời thơ ấu Nghe bà kể chuyện ngày xưa Lim dim ngủ Dưới làn gió mát Của chiếc quạt mo cau Bỗng ước mình bé lại Để mãi làm con sóc quanh bà Không biết buồn, biết lo, biết nghĩ. Vô tư khóc, chơi, đùa. Những hoài niệm, ký ức một thời Đâu thể biến nó thành hiện thực Bỗng thấy lòng trào dâng nỗi nhớ Nhớ bà và nhớ cả hương cau…