You are on page 1of 3

Lòng Mẹ Bỏ lại nơi đây Xin đừng buồn , đừng lo lắng cho Em,

Nhìn con trẻ lòng đứt từng đoạn ruột, Mai đi bỏ lại con đường, Mong thời gian giúp Anh sẻ nguôi quên,
Mắt lệ nhòa đẩm ướt những niềm đau, Mai Tí chung bước tháng ngày ấm êm. Niềm đau cũ, vững vàng lên Anh nhé,
Từ chào đời Mẹ gánh hết gian lao, Giờ đây xa cách dặm trường, Em ra đi xác thân Em nhè nhẹ,
Cho dòng sữa ngọt ngào nuôi con lớn,
Đường xưa lối củ có tìm về không. Về bên kia, không cô lẻ một mình,
Rồi ngày nào duyên sắc cầm hớn hở,
Con theo chồng lòng chan chứa niềm vui,
Mai ơi em có biết không ? Vì người thân đến chào đón, giúp Em,
Hạnh phúc biết bao khi bồng cháu được rồi, Anh con vẫn đợi nhớ thương từng ngày. Thế giới mới sẻ êm đềm hạnh phúc,
Vai nhẹ bớt gánh lo âu mòn mỏi, Ngày đêm cầu nguyện nơi này, Anh ở lại , yên lòng mà gắng sức ,
Nhìn con cháu nô đùa, nội ngoại, Kiên tâm chờ đợi một ngày đoàn viên. Lo cho con, va cả bản thân Anh,
Thầm cám ơn Chúa sáng mãi ngôi cao! Thương Mai Em sẻ theo giúp đở những khi cần,
Có ngờ đâu đời chưa dứt niềm đau, Thương cho một cánh hoa Mai, Cho cuộc sống được thêm phần vững chãi,
Dù tóc trắng bạc màu theo năm tháng. Đang tràn nhựa sống bỗng tàn theo năm. Và Anh ơi, nén niềm đau ở lại,
N.K.T 10.04.2005 Ngày đêm chăm sóc vun trồng, Cho Em đi lòng thanh thản nhẹ nhàng,
Mong Mai nở lại một màu thắm tươi. Dù không còn vướng bận cỏi trần gian,
Nhưng đời thành sự ở trời, Hình bóng vẫn trong tim nhau mãi mãi.
Cải sao cho được số phần hẩm hiu. K. T.N 12.4.05
Mai kia rồi cũng phai tàn,
Nhưng mùi hương đó vẫn còn nơi đây. Nụ Cười cho Em
An Thịnh Nguyễn Khoa Tố Nhớ em nhớ tới nụ cười
Tố ơi, Thế gian này đã hết rồi cho em,
Sau khi nghe tin Mai mất anh đã suy nghỉ rất Ước mơ em đã đạt thành
nhiều,và để giải tỏa nổi lòng mình, anh đã sáng Vâng theo ý Chúa em đành xa anh,
tác bài thơ sau xem như lời nhắn nhủ cuối cùng Một cuộc sống mới đón chờ,
của Mai trước lúc chia tay, mong Em theo đó Lúc được yên ổn em về thăm anh,
mà gìn giữ hình ảnh đẹp, kỷ niệm đẹp của Mai Nhớ em xin cứ mĩm cười,
trong tim mình, giúp thêm mình sức mạnh để Mặc lòng đau đớn mắt nhòa lệ rơi,
vượt qua nổi đau, giữ gìn sức khỏe để lo cho bé Ráng nở nụ cười lên anh,
Ngọc, Gia đình xum họp ở trên thiên đàng,
và cả bản thân Em nữa : Cám ơn Chúa đã hợp duyên
Cho mình có được tháng ngày bên nhau,
TRƯỚC LÚC CHIA TAY Mong rằng những kỷ niệm xưa,
Thôi vĩnh biệt Em theo về nước Chúa, Sẻ giúp anh vượt đớn đau khôn cùng,
Cỏi thiên đàng, miền đất Hứa xa xôi, Xin cho em một nụ cười,
Thương con mình sớm chịu cảnh mồ côi, Để em yên giấc chờ ngày đoàn viên.
Như hoa lúc mới đâm chồi nở nhụy,
Anh ở lại cỏi trần gian tục lụy, Tuyết Mai
04/20/05 Mù khơi cơn bụi gió nắng hây hây Thị thành cho đến vùng quê,
Lời riêng anh ngỏ ôi sao ngần ngại Mọi người náo núc đón chào nàng xuân,
Nên đành về mượn gió gởi mây bay Bao nhà pháo nổ dồn sân,
Lể Tình Yêu Rồi anh cũng sẽ trở về làm chim, hát ca ngất Bánh chưng bánh tét rượu mừng khắp nơi,
ngưởng Cháu con nô nức đón mời,
Ngày lể tình yêu lại đến rồi, Mở lưới hư không, nhớ em lòng ngẫn ngơ Ông bà cha mẹ mấy lời chúc xuân,
Ðem theo bao nỗi đau buồn nhớ Mai, buồn Trước là sức khỏe dồi dào,
Bồi hồi nhớ chuyện năm xưa, Em có về phố thị, hiu hắt buổi hoàng hôn ? Sau thêm tài lộc cháu con nhiều vào,
Tí trao Mai một bông hồng thân thương, Anh đứng đó, tưởng nhớ cuộc tình, rêu rong Khắp nơi cô bác lấy hên,
Giờ đây đứng trước mộ này, năm cũ Người người muốn thử cho thêm lộc vào,
Muốn dâng Mai cả nhớ thương tháng ngày, ĐS Đón xuân nhớ Tết quê nhà,
Hoa kia rồi cũng phai tàn, Ðôi chút ngậm ngùi Ước ao có một ngày về hưỡng xuân.
Riêng tình mình sẻ không hề tàn phai. Biết em từ thuở dại khờ An Thinh Nguyễn-khoa Tố Xuân Bính Tuất
An Thịnh Nguyễn khoa Tố Quen em những chuyện tình cờ thế gian 2006
Nhớ em từng buổi gian nan
Hôm nay ta đã thấy mặt trời Yêu em trắc trở quan san một trời Quốc Học anh ơi !
Hôm nay ta tìm thấy lại người Rời em một sớm xa xôi Anh nớ răng theo mãi rứa hè,
Ôi cuộc đời … Quên em năm tháng nổi trôi cuộc đời Bữa mô cũng đợi dưới gốc me,
Sao dễ thường vô cùng ! Ngồi đây người bỗng nhớ người Lớp tui con gái xinh nhiều lắm,
Rồi ta sẽ làm thơ Buồn khô lạnh nỗi rã rời tim côi Thích thì, làm mối một O nghe.
Ồn ào như sóng vỗ bờ ĐS Đừng theo tui mãi mà tui sợ,
Ngày đất trời gặp gỡ Xuân cảm Muốn chi, răng cứ mãi im re,
Đêm hội ngộ trăng sao Lại một mùa Xuân nửa đến rồi Con trai Quốc Học, tài cua gái ?
Rồi ta sẽ tìm lên núi cao Hoa chờ vẩn nở ánh xuân tươi Răng anh lại bối rối, rụt rè ?
Nhảy múa điên cuồng như thuở ngày nào Tứ quí lại thiếu Mai vàng đẹp, Với tui đừng nói lời lãng mạn,
Đốt lửa vô biên ngàn sao hội tụ Mất đi ý nghiã của Xuân xưa. Cho tim bấn loạn nhịp si mê,
Chập chờn mắt em hiển hiện đêm nao ? Nhớ đến năm nào Mai còn nở, Thơ Tình lỡ viết thì tui nhận,
Rồi ta sẽ hát to trên thị thành điên đảo Dù bao giông tố vẫn không màng, Cổng trường, mai hẹn lúc ra về .
Thông điệp mới về tình yêu trở lại Năm nay Mai đã tàn khô héo, K.T.N.19012006
Ta sẽ khai thông đất trời cảm khái Ðể lại trong ta một nổi buồn.
Rồi đợi nắng ban mai, để cùng em hội ngộ An Thịnh Nguyễn-khoa Tố 01/15/06 Tuổi Xuân
ĐS Xuân tha hương Già thêm một tuổi có sao đâu,
Một mùa xuân nữa tha hương Tóc có thêm dăm sợi bạc màu,
Lòng thêm vương vấn phút giây quê nhà, Miễn đừng bắt bóng, đưa mồi nữa,
Nhớ người áo trắng Nhớ xưa đón Tết gần xa, Mà vui hạnh phúc sống bên nhau,
Cỏ lá xôn xao, em tha thướt mỗi ngày Gia đình xum họp thật là vui ghê, Đồng lòng xây dựng cho con cái,
Tương lai bền vững nữa đời sau, Lời lả lơi, tim khao khát nàng Thơ, Giọng líu lo, đâu đượm chút buồn vương
Để lòng thanh thản không lo lắng, Môi nồng lên môi nóng bỏng đợi chờ, Làm chân ai ngớ ngẫn suốt con đường
Thơ bạn tìm vui, bắt nhịp cầu. Đưọc âu yếm, nàng thơ giờ trở lại, Về vay mượn vần thơ, trao áo trắng.
N.K.T.12.1.2006 Thi sỉ yêu, nên thơ không ngần ngại, Hai mươi năm rồi , aó xưa giờ xa vắng,
Ván Cũ Thuyền mới Ý đa tình, lời lãng mạn theo nhau, Thôi không về , sân trường nắng ngày nao,
Ván đóng thuyền xưa đã rã rời, Hạnh phúc với Nàng Thơ kề cận đổi trao, Giở vần thơ xưa , sao bổng thấy nghẹn ngào
Đem làm thuyền mới nói thiệt , chơi ? Thơ trẻ mãi dù tóc bạc màu năm tháng. Xin trở lại, ngày thơ , màu kỷ niệm !!!
Nước sơn dù điểm tô tươi mới, N.K.T.21.12.2005 Diệu Hoài 14.03.2006
Chất gổ dấu sao, sắp mục rồi, Hoài Niệm Dấu Yêu
Như là ông lão tìm thiếu nữ, Không ai cấm đôi lúc lòng hoài niệm,
Cưới về để đó ngắm mà thôi, Đón Xuân Nhớ ngày xưa, trong trắng nét hồn nhiên,
Muốn yêu, sức có… mà tim… mệt, Thay nước ấm cho nhành Mai kịp nỡ, Thích mộng mơ, ngồi hong tóc ngoài hiên,
Ngậm đắng nuốt cay lúc cuối đời. Đón Xuân sang, năm hết Tết đến gần, Hay nhung nhớ vu vơ , mùa tiễn biệt,
K.T.N.19.01.2006 tặng anh Cu Sơn Khi ngoài kia tuyết trắng ngập đầy sân, Trao lưu bút, viết đôi dòng tha thiết,
Gọi Thầm Mùa Xuân Và gió lạnh làm giá băng cây cỏ, Những buồn vui, hờn giận đã trôi qua,
Hoa tuyết ơi tan dần đi, Nhờ hơi ấm Thủy Tiên vàng nở rộ, Năm tháng dấu yêu, thời áo trắng chưa nhòa,
Để cho Mai nở thầm thì mùa Xuân, Và nhành Mai củng nảy lộc đâm chồi, Mà bè bạn gặp nhau là ngồi ôn lại,
Và cho cây cỏ ươm mầm, Trên Bàn thờ Bánh Mứt , Cúc thắm tươi, Thèm hỏi han, giỡn đùa, mà sống mãi,
Én về bay lượn gọi Xuân bướm vàng, Nén nhang , Rước Ông Bà về Đón Tết. Tính hồn nhiên, nghịch phá tuổi ngây thơ,
Gió nhường Nắng ấm chói chang, N.K.T.24.01.2006 Vì giờ đây nơi đất khách xa mờ,
Thay màu ảm đạm điểm trang mây trời, Quên cả mùa Xuân Đời lặng lẽ trôi qua, sao nhàm chán.
Rồi thì vạn vật khắp nơi, Lạnh giường, lạnh nệm, lạnh chăn bông, N.K.T.15.03.2006
Ngập tràn hạnh phúc rạng ngời niềm vui. Lạnh gió ngòai kia, lạnh cỏi lòng,
N.K.T.22.1.2006 Từ khi Em bỏ theo người khác,
Để mình anh lại trống không phòng,
Anh sợ gặp người thân , bè bạn,
Nàng thơ & Thi sỉ Sợ đêm dài mãi, sợ ngày Đông,
Thi sỉ cảm nhưng hồn thơ trổi dậy, Nên anh đi mãi, lênh đênh mãi,
Thân rả rời nhưng tình ý ngất ngây, Không hay Xuân đến nắng Xuân hồng.
Bút lại ghi lên giấy trắng từng ngày, K.T.N.01.02.2006
Những vần điệu đắm say và lãng mạn, Một thời để nhớ
Thi sỉ buồn sợ giòng thơ khô cạn, Em vẫn ngỡ, ký ức rồi yên ngủ,
Lời không hay ý nhạt nhẽo chán chường, Bổng chiều nay, cùng rủ cánh về đây,
Sợ bao đêm thao thức suốt năm canh, Nắng ngoài kia để nhớ nắng những ngày,
Mà suy nghỉ lại không thành tuyệt tác, Sân trường ấy trãi đầy hoa mỗi sớm.
Thi sỉ vui vì nguồn thơ dòng thác, Vớí áo trắng vờn bay như cánh bướm,

You might also like