Trên đời này đau đớn nào hơn Thế là bà đã không còn Để tôi lòng dạ héo hon rối bời Kể từ thủa bà, tôi làm bạn Đã bao kỳ trời đất đổi thay Bà, tôi lòng dạ thẳng ngay Cùng nhau gánh vác dựng xây cuộc đời Bà cùng tôi đầy đôi đủ đũa Tôi với bà đã hứa cùng nhau Đến khi trăm tuổi bạc đầu Cùng nhau ta sẽ vui chầu tổ tiên Nào ai ngờ , duyên thiên đã đoạn Bà vội đi, để lại mình tôi Bà ơi! Bà đã đi rồi Để tôi luống những bùi ngùi nhớ thương Ngoài bảy mươi bà thường mạnh khỏe Tôi cũng luôn da dẻ hồng hào Mỗi năm tuổi hạc càng cao Mừng thầm yên dạ trông vào cháu con Mười hai con sớm hôm, hôm sớm Trai gái cùng dâu rể trưởng thành Chiến tranh rồi lại hòa bình Nhờ ơn tổ nghiệp khang ninh vẹn toàn Bốn mươi sáu cháu ngoan nội ngoại Ba mươi mốt chắt bé gái trai Gia đình hòa thuận đông vui Tôi, bà cũng được yên vui tuổi già Khi đau yếu tấm quà miếng bánh Tôi với bà chia sẻ buồn vui Ngày thường con cháu tới lui Đêm đêm dâu, gái bên giường trông nom Tìm mọi đường thuốc thang cứu chữa Nào quản khi thức cả năm canh Riêng bà đau yếu đã đành Tôi nằm thấp thỏm trở mình chẳng yên Rồi gần xa nghe tin bà yếu Đã cùng nhau dắt díu tới thăm Khuyên bà gắng sức uống ăn Yên tâm điều dưỡng thuốc thang đỡ đần Người quả cam, cân đường, hộp bánh Người quả na, nải chuối vườn nhà Các cụ hội vui tuổi già Cũng tới thăm hỏi tặng quà động viên Những mong bà qua cơn bệnh nặng Những mong bà cố gắng khỏe lên Ai ngờ bệnh một trọng hơn Nhìn bà nhẹ thở cháu con rụng rời Bà ơi bà, than ơi số mệnh Tôi với bà chẳng được bách niên Nay bà đã sớm quy tiên Bảy mươi chín tuổi về miền bồng lai Bà yên lòng rồi ai cũng thế Tôi với bà rồi lại gặp nhau Bà đi trước tôi đi sau Một vài năm nữa không lâu đâu mà Các con sẽ nuôi cha chu đáo Bà chớ lo chẳng được bằng bà Ngày xưa tôi có tham gia Lộc hưu xã cấp gọi là động viên Nhớ những lúc quả cam cốc nước Tôi với bà chăm sóc mời nhau Bõ ngày kháng chiến dài lâu Tôi còn năm tháng rừng sâu vắng nhà Khi hang hầm có bà tiếp tế Bà chăm lo chu đáo cửa nhà Cũng là phúc tổ nhà ta Nhiều lần chết hụt xông pha đạn thù Đường hạnh phúc thật là lắm khúc Nhớ những ngày cải cách sửa sai Tôi, bà cùng vượt chông gai Dắt nhau qua chặng đường dài khó khăn Hai mươi năm chiến tranh thắng Mỹ Vượt đạn bom gian khổ hi sinh Chung tay xây dựng hòa bình Xóm thôn đổi mới gia đình khác xưa Cuộc đời vui, vui chưa được mấy Bà vôi đi sớm mấy bà ơi Bà đi bà đã đi rồi Hơn ngày không ở kém ngày chưa đi Hổi tưởng lại những khi chung sống Sáu mươi năm cũng lắm nỗi niềm Chiến tranh loạn lạc liên miên Ngày nay mới được tạm yên đôi phần Trời đất đã xoay vần quái ác Để cho bà xa cách cháu con Hỡi ôi kẻ mất người còn Cửa nhà vắng vẻ ngõ vườn hắt hiu Cháu Bích, Ngọc sớm chiều ngơ ngác Chẳng thấy bà săn sóc lại qua Cháu Thành mỗi bận về nhà Còn đâu thấy bóng dáng bà bà ơi Chắt Trà muốn ra chơi thăm cụ Thấy cụ ông không thấy cụ bà Con Chung cùng cháu bé Hà Về quê chẳng thấy bóng bà bà ơi Kể thêm nữa càng rầu đau ruột Ôi cũng là quy luật tự nhiên Bà ơi về với tổ tiên Hay là đi nghỉ giấc yên ngàn đời Thôi cách biệt đôi nơi đôi ngả Ôi ngàn trùng cách trở âm dương Lòng tôi muôn nỗi nhớ thương Nói sao cho hết đoạn trường chia ly Đến hôm nay bà đi tôi ở Bà đi rồi tôi chưa được đi Chóng lâu cũng sẽ tới kỳ Bồng lai tiên cảnh tôi đi cùng bà