Hay hai ta chẳng có điểm chung Dẫu vẫn biết đôi ta đồng phẳng Mà song song chẳng gặp được nhau Hay là anh chỉ là vô nghĩa Tự chia mình mà chẳng cho ai Luôn nhận được một đáp số sai Cho bài toán chẳng ai giải được Anh cứ ngỡ anh là duy nhất Chỉ mình anh, chỉ một mà thôi Dẫu biết rằng, với em tổng quát Phương trình luôn có nghiệm hơn hai Em luôn là đường tròn biến đổi Chẳng cho anh dẫu một điểm thôi Dù đi qua hay chỉ là tiếp xúc Điểm của em và là của anh Thôi thế vậy, ta đành phân biệt Trái tim anh có giới hạn thôi Nó bị em trừ đi nhiều quá Cộng bao giờ cho đủ vào đây