You are on page 1of 19

Đoạn kết của Đôrêmon

Đôrêmon (tiếng Nhật: ドラえもん) là một truyện tranh hiện đại Nhật Bản của tác giả Hiroshi
Fujimoto, bút danh là Fujiko F. Fujio về một chú mèo máy thông minh đến từ thế kỷ 22 để giúp
một cậu bé hậu đậu và rất thích ngủ ngày tên là Nôbi Nôbita để Nôbita và con cháu của mình
được nhờ trong tương lai thay vì bị khổ.

Câu truyện đã được ra mắt vào tháng 1 năm 1970.Các tập được đồng thời xuất bản trên 6 tạp
chí.Có tất cả 1.344 câu chuyện đã được phát hành. Toàn bộ các tập được giữ trong Thư viện
trung tâm Takaoka, Toyama, Nhật Bản, nơi sinh của ông Fujimoto. Tại Việt Nam, truyện tranh
này được Nhà xuất bản Kim Đồng xuất bản từ năm 1992 (dịch từ bản tiếng Thái), khi chưa được
phép tác giả. Sau khi Nhà xuất bản Shogakukan tại Nhật tỏ ý phản đối, nhà xuất bản Kim Đồng
và nhà xuất bản Shogakukan có thương lượng vào năm 1996 sẽ trả toàn bộ tiền bản quyền. Tiền
này được nhà xuất bản Shogakukan gửi tặng vào quỹ học bổng Đôrêmon.

Đôrêmon đã được trao tặng giải thưởng văn hóa Tezuka Osamu năm 1997.

Từ khi ra mắt đọc giả vào năm 1970, những tập truyện Đôrêmon đã được đóng thành 45 sách
(1974-1996), có 80.000.000 ấn bản vào năm 1992. Thêm vào đó, Đôrêmon đã xuất hiện trong
nhiều tranh truyện hiện đại khác của nhà xuất bản Shogakukan. Các truyện sau 45 tập này được
xuất bản trong bộ Đôrêmon Thêm. Nỗ lực chiếu Đôrêmon trên hoạt hình vào năm 1973 không
được nhiều người hưởng ứng cho nên Đôrêmon chỉ có hiện diện trên giấy cho đến 1979, khi hệ
thống TV Asashi sản xuất một bộ phim hoạt hình Đôrêmon được phổ biến (1979 -). Bộ này trở
thành rất phổ biến và "cơn sốt Đôrêmon" xuất hiện khắp Nhật Bản.
Vào năm 1980, phim đầu tiên trong một số phim dài hoạt hình được sản xuất. Các phim này có
tính chất phiêu lưu hơn, đem các nhân vật quen thuộc trong Đôrêmon đến các nơi nguy hiểm và
kỳ lạ. Nôbita và các bạn đã đến thời kỳ khủng long, những nơi xa xôi trong ngân hà, giữa châu
Phi nơi họ tìm thấy một giống chó có tính người, dưới đáy đại dương, và trong thế giới phép
thuật. Nhiều phim phỏng theo các thần thoại (như Atlantis và các tác phẩm văn học như Tây Du
Ký và 1001 Đêm). Một số phim đề cập những vấn đề hệ trọng, đặc biệt là về việc bảo vệ môi
trường và cách sử dụng các công nghệ mới.

Có lẽ trong số chúng ta không ai mà không biết đến bộ truyện về chú mèo máy thông mình này
và những người bạn của chú. Một chú mèo máy đáng yêu, tốt bụng luôn hết lòng vì bạn bè và gia
đình của mình. Hẳn nhiên, tôi đây cũng như các bạn đều yêu thích chú.
Và còn quan tọng hơn khi chú ta gắn liền với tuổi thơ của chúng ta. Trong số tất cả chúng ta, ai
mà lại không muốn có một người bạn như thế chứ? Những cuộc phiêu lưu tuyệt vời mang đậm
chất nhân văn và cuộc sống.

Người xưa cũng từng có câu: "Không có buổi tiệc nào mà lại không tàn". Vâng, tôi muốn nhắn
đến một sự việc đáng buồn ấy. Đó là phần phụ kết của câu chuyện. Càng đọc, tôi càng thấy thấm
được gì mà tôi từng trải qua trong đời: tuổi thơ, sự mất mát, niềm vui, nỗi buồn,...
Đoạn kết này sẽ là rất buồn mà mình đã sưu tầm được từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng. Nay
chia sẻ cùng mọi người để xem về đoạn kết ấy. Hy vọng trong số chúng ta ai cũng sẽ có được
những giây phút đáng sống và được với những gì mà mình đang có trong cuộc đời. Có những cái
còn cao quý hơn cả tiền bạc và vật chất.
Có những ý kiến về vấn đề đoạn kết mà mình đã được thấy.

Có rất nhiều ý kiến về cái kết của Doraemon nhưng tựu chung lại thì đó đều là những cái kết
không chính thức vì tác giả thực sự chưa viết gì về cái kết của chuyện. Chủ đề này đã gây tranh
cãi từ cuối những năm 80.

Vì bộ truyện Đôrêmon có sự đóng góp của 2 người là đồng tác giả nên họ lấy bút danh chung là
Fujiko F. Fujio. Vào năm 1987, cái liên kết đồng tác giả đã không còn nữa, một kết thúc chính
thức cho tập truyện chưa bao giờ được hai người thảo luận tới. Từ khi ông Hiroshi Fujimoto chết
vào năm 1996, mọi kết thúc của câu truyện chỉ là những giả thuyết của những người hâm mộ, đó
là những giả thuyết sau:

1. Kết cục thứ nhất và cũng là kết cục lạc quan được đồn đại vài năm trước đây. Khi Đôrêmon
không còn hoạt động nữa, Nôbita phải quyết định hoặc đổi pin cho Đôrêmon (như thế sẽ làm cho
nó mất hết trí nhớ) hoặc chờ một người nào đó sửa được. Nôbita từ đó quyết tâm chăm chỉ học
tập để khi ra trường có thể trở thành một giáo sư về người máy và lập trình viên trí tuệ nhân tạo
và làm Đôrêmon sống lại, từ đó tìm lại được hạnh phúc.

2. Kết cục thứ hai bi quan hơn cho rằng Nôbita bị bệnh tự kỷ và tất cả những nhân vật trong
truyện (kể cả Đôrêmon) chỉ là những nhân vật nó tưởng tượng ra để bớt đau khổ. Điều này đã
làm rất nhiều người hâm mộ thất vọng hoặc bực tức.

3. Kết cục thứ ba tỏ ra "kém" bi quan hơn, nhưng cũng mang nét buồn. Một hôm, Nobita ngã đập
đầu xuống hòn đá, và từ lúc đó, cậu chìm vào trong cơn hôn mê và sống cuôc sống thực vật. Để
có tiền cho cuộc phẫu thuật, Đôrêmon đã phải bán gần hết những bửu bối trong túi bốn-chiều của
mình. Nhưng, cuộc phẫu thuật đã không thành công. Và bửu bối cuối cùng của Đôrêmon là vật
có thể đưa Nôbita đến bất cứ nơi đâu, tại bất cứ thời điểm nào. Và, Nôbita đã chọn điểm đến là
thiên đường.

4.Kết cục thứ tư là Đôrêmon sau khi đã giúp Nôbita nên người, trở thành người giàu có và yêu
Xuka thì cậu ấy đã quay về thế giới tương lai. Nhưng cậu đã không thể ngăn nỗi nhớ về Nôbita
nên đã quay về với Nôbita.

Tuy nhiên đại đa số đều hy vọng rằng đây chỉ là tin đồn, để cho nhóm bạn 5 người này mãi mãi
nằm trong lòng các độc giả nhỏ tuổi.
Cá nhân mình chẳng thích một cái kết nào cả. Doraemon là truyện không cần kết. Nó sống mãi....

Và đầy, một câu truyện không cần một cái kết là điều mà ai cũng muốn.
Nguyên gốc: kejut.com/doraemon1
Nguyên gốc bản dịch của YoutaMoutechi

You might also like