One day Mrs. Jones went Một ngày nọ bà Jones ñã ñi mua
shopping. When her husband sắm. Buổi tối khi chồng bà về came home in the evening, she nhà, bà bắt ñầu kể cho ông nghe began to tell him about a về chiếc áo ñầm bằng vải xinh beautiful cotton dress. “I saw it in ñẹp. Bà nói “ Sáng nay em thấy a shop this morning,” she said, cái áo ñầm trong cửa hàng, “and…”. và…”. “And you want to buy it,” said “Và em muốn mua nó” chồng bà her husband. “How much does it hỏi “ Nó giá bao nhiêu?” cost?” “15 bảng anh” “Fifteen pounds” “15 bảng anh cho một chiếc áo “Fifteen pounds for a cotton ñầm vải à? Nhiều tiền quá!” dress? That’s too much!” Nhưng tối nào cũng vậy, khi ông But every evening, when Mr. Jones từ sở làm về ñến nhà, vợ Jones came back from work, his ông cứ tiếp tục nói về mỗi một wife continued to speak only chuyện mua áo ñầm, và cuối about the dress, and at last, after cùng, sau một tuần, ông ñã nói, a week, he said, “Oh, buy the “Thôi, em mua áo ñầm ñi! Tiền dress! Here is the money!” She ñây này!”. Bà Jones rất sung was very happy. sướng. Nhưng tối hôm sau, khi ông But the next evening, when Mr. Jones ñi làm về và hỏi bà “ Em Jones came home and asked, ñã có cái áo ñầm nổi tiếng rồi “Have you got the famous chứ?” thì bà trả lời, “ Không ạ!” dress?” she said, “No”. “Tại sao lại không?” ông hỏi “Why not?” he said “À, nó vẫn còn trong tủ kính cửa “Well, It was still in the window hàng sau một tuần lễ, cho nên em of the shop after a week so I nghĩ là ngoài em ra , không có ai thought nobody else wants this muốn mặc cái áo ñầm ñó cả, nên dress, so I don’t want it either”. em cũng không muốn mua nó nữa!”