Professional Documents
Culture Documents
Tho Dao Phong Lan
Tho Dao Phong Lan
em không biết
thật mà
em không biết
đã yêu anh tự buổi mai nào
chỉ thấy gió cồn cào mải miết
những lá vàng xô dòng chảy xôn xao
Em buồn lắm nếu một ngày không cón yêu anh nữa
Trái tim cằn khô như lá trong vườn
Và nỗi nhớ bong dần lớp vữa
Thời gian mục ruỗng chân tường...
Em sẽ khổ đau nếu một ngày không còn yêu anh nữa
Nếu một ngày như thế đến trong đời
Những hạt mưa chỉ còn một nửa
Rưng rưng rơi vỡ bên trời...
Bài hát cũ
Con đường xưa anh hát
Gió giận nhau đi mãi không về
Đám lá nép vào nhau
Buồn xơ xác
Ngã xuống mặt đường chiếc bóng tái tê
Không có anh,
Sao quá chừng phẳng lặng?
Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
Quá chừng rơi những thảm hoa vàng
Quá chừng hát những bài lâu không hát …
……………
……
Người xa
Trầu héo, già cau
Trông xa
Cải ở vườn sau úa vàng
Trách nhầm cái kiếp đa mang
Yêu nhau chi...
Để...
Lỡ làng nhau ra.
Một ngày
Người
Bỏ ta đi
Buồn ta lịm tắt không vì sao lên
Nâng ly
Uống giọt lãng quên
Hụt chân
Trượt ngã bên thềm nhớ mong
Tình yêu
Nổi trận bão giông
Tim ta ra biển
Mà không hẹn về.
Giêng Hai
Trời lất phất mưa
Trăng không đủ sáng để đưa nhau về
Dại khờ hái cỏ ven đê
Buộc ngang lưng một câu thề làm tin.
Đầu đêm.
Ừ. Đã nửa đêm
Đã lâu mà vẫn chưa quen phụ phàng