Professional Documents
Culture Documents
Việt Hồng: Thưa ông, trong cuộc phỏng vấn lần cuối,
chúng ta có đề cập đến vai trò của ông Hồ Chí Minh (HCM)
trong việc du nhập chủ nghĩa Cộng Sản v ào Việt Nam. Và
ông có nói rằng việc đánh giá ông Hồ Chí Minh phải hết sức
thận trọng. Cụ thể như thế nào, thưa ông?
Bùi Tín: Đánh giá về HCM phải thận trọng v ì vai trò của
ông với lịch sử là rất lớn. Như nhiều người biết, ông ấy là
người du nhập học thuyết Marx -Lenin vào Việt Nam. Học
thuyết ấy đã đóng một vai trò rất quan trọng trong lịch sử
Việt Nam. Có thể nói có ông HCM v à cùng với ông ấy là
Đảng Cộng Sản Đông Dương mà có cuộc Cách mạng Tháng
Tám. Sau đó là cuộc kháng chiến chống pháp, rồi CNXH tại
Việt Nam.
Như vậy, vai trò của ông Hồ chí Minh với lịch sử Việt Nam
là vai trò quyết định. Học thuyết Marx - Lenin không chỉ biểu
hiện ở Chủ nghĩa Xã Hội, Chủ nghĩa Cộng Sản m à còn là việc
đấu tranh giai cấp. Đó cũng l à học thuyết về Chuyên chính
Vô sản để xây dựng lên một chế độ độc đảng như ở các nước
XHCN cũ như Liên Xô, Đức, Ba Lan, hiện nay vẫn c òn ở Việt
Nam, Trung Quốc. Ở Việt Nam trước kia cũng có Đảng Dân
chủ, Đảng Xã hội nhưng thực chất những đảng đó cũng chỉ
là do đảng cộng sản lập ra.
Trước đây, tôi cũng suy nghĩ rất nhiề u đến chuyện này.
Nhiều anh em ở trong nước khuyên tôi, động đến ông HCM
là động đến một vị Thánh đối với một số ng ười ở trong nước,
bây giờ chưa đến lúc đó. Đây là một vấn đề tối kị vì động
đến ông Hồ giống như động đến tín ngưỡng của nhiều người.
Tôi cũng đã từng bị người ta chụp mũ là đi theo con đường
phản động, phản bội… vì có một số người, người ta chủ
trương đồng nhất HCM với ĐCS, với dân tộc, với đất n ước.
Chống lại hay nói xấu HCM l à chống lại dân tộc, chống lại
đất nước, là phản động… Vì vậy, những ai chống lại HCM dễ
bị lên án và cô lập.
Việt Hồng: Bắt đầu từ khi nào thì ông quyết định việc
đánh giá lại ông HCM?
Bùi Tín: Ngay khi kỷ niệm 100 năm ngày sinh ông Hồ tôi
đã tỉnh ngộ ra môt chút, khi đó tôi vẫn c òn ở trong nước
nhưng tôi đọc được vài tài liệu từ nước ngoài. Hôm đó, có
nhiều khách nước ngoài, rồi Việt kiều, mọi người phát biểu
ca ngợi ông HCM, còn tôi bắt đầu ngờ ngợ.
15, 16 năm nay thì tôi nghĩ khác. Chúng ta phải có một
thái độ khoa học. Đó là nhìn thẳng vào sự thật, trung thành
với lẽ phải. Theo tôi, cứ sự thật m ình suy nghĩ như thế nào
thì nói ra như thế, tránh thành kiến, tránh định kiến, không
chủ quan… Đó là thái độ khoa học. Cho nên tôi không ngại
khi phải viết về ông HCM, phải trả lời về ông HCM nh ư hôm
nay .
Việt Hồng: Còn trước kia thì tình cảm của ông với ông
Hồ ra sao?
Bùi Tín: Việc nhận thức này đối với tôi là cả một quá
trình. Cô biết đấy, ở trong nước, tôi ở trong quân đội 37
năm, là đảng viên đảng CS 44 năm và tôi cũng được đúc
trong cái lò CS này ra. Tôi còn tham gia công tác tuyên
truyền (cười) vì tôi là nhà báo, làm công tác tuyên hu ấn. Tôi
cũng được bộ máy của đảng tuy ên tuyền, lắp đi lắp lại nên
quá trình nhìn nhận, đánh giá ông HCM với tôi là môt quá
trình biến đổi trong nhận thức cũng nh ư trong tình cảm.
Khi còn trong nước tôi được giáo dục tuyên truyền rằng
ông ấy là môt anh hùng, một người yêu nước, một con người
vĩ đại… Rồi người ta còn dậy rằng, HCM không những l à nhà
chính trị, còn là nhà văn hóa, nhà thơ, nhà tri ết học, nhà
giáo dục, nhà ngoại giao thiên tài, một lãnh tụ kiệt xuất.
Không gì có thể nói hết được mặt tốt, mặt gương mẫu của
ông HCM. Ngày 2/9/1969, khi ông HCM ch ết, cả gia đình tôi
khóc, vợ khóc, con khóc, xung qu ang ai cũng khóc, hàng
triệu người khóc còn hơn khóc bố, khóc mẹ mình chết. Chính
tôi cũng là nạn nhân của việc nhồi sọ rồi tôi lại tham gia v ào
việc tuyên truyền, ca ngợi ông HCM.
Việt Hồng: Cái gì làm cho ông bắt đầu nghi ngờ ông Hồ,
ông có thể nói cụ thể hơn không?
Khi sang Pháp, tôi bắt đầu viết cuốn sách "Hoa X uyên
Tuyết", tôi bắt đầu đánh giá lại con ng ười HCM. Tôi thấy
không thể gọi ông HCM là con người khiêm tốn, kiểu mẫu
được. Một người khiêm tốn không ai lại tự mình viết về
mình, kể toàn những truyện tâng bốc về m ình, ca ngợi mình
như vậy.
Việt Hồng: Và người ta phản ứng ra sao tr ước nhận định
như vậy của ông?
Việt Hồng: Khi động tới ông HCM thường có người khen
hết lời, người chê hết mức, theo ông thái độ nh ư thế nào là
đúng mực, đúng đắn?
Bùi Tín: Khi động đến ông HCM là cãi nhau rất quyết liệt.
Một bên thì ca ngợi ông hết sức, Bên kia thì phủ nhận hoàn
toàn cho rằng ông là người hoàn toàn tiêu cực, không có
một tí nào tích cực, không một tí nào đóng góp cho lịch sử
VN.
Theo tôi, thái độ tốt nhất để có thế thuyết phục đ ược tuổi
trẻ và 83 triệu đồng bào trong nước, phải là một thái độ
công bằng, khách quan, khoa học.
Tất nhiên, mỗi người có một nhận thức v à tôi tôn trọng
mọi quan điểm của mọi ng ười nhưng tôi có quan điểm riêng
của tôi.
Việt Hồng: Vậy theo ông thì những mặt tích cực và tiêu
cực của ông HCM là gì?
Bùi Tín: Theo tôi, mặt tích cực của ông HCM l à đứng đầu
cuộc kháng chiến chống Pháp v à kết thúc thắng lợi, đứng
đầu chính phủ kháng chiến trong v òng 9 năm, kết thúc
kháng cuộc chiến chống Pháp với thắng lợi Điện Bi ên Phủ.
Đối với thế giới, ông ấy cũng đ ược các nhà lịch sử thế giới
coi là người đã đứng đầu cuộc kháng chiến chống Pháp gi ành
lại độc lập, một người đã chôn vùi chủ nghĩa thực dân Pháp.
Còn sai lầm-tôi cho là sai lầm khổng lồ, kinh khủng của
ông ấy là đã rước về cho dân tộc một chủ nghĩ a tai hại
không phải là trong mấy tháng mà kéo dài hơn nửa thế kỷ,
cho tới bây giờ.
Cô thấy đấy, VN bây giờ vẫn l à nước độc đoán, độc đảng.
Người ta vừa xử mấy phiên tòa bịt miệng ngay giữa Huế, S ài
Gòn, Hà Nội đấy. Cái chủ nghĩa CS m à ông Hồ đem về cho
dân tộc vẫn còn tác oai tác quái - không có tự do cho người
dân.
Việt Hồng: Ông đánh giá như thế nào về tinh thần yêu
nước của ông Hồ?
Cho tới giai đoạn này, tôi cho rằng, chưa có bằng chứng
về tinh thần yêu nước của ông Hồ.
Khi ông ấy đọc tài liệu về chủ nghĩa CS rồi trong một tối,
ông ấy kêu toáng lên là: "mặt trời đây rồi, chân lý đây rồi…".
Rồi ông ấy kể lại là ông ấy rớt nước mắt ra khi cho rằng
mình đã tìm ra chân lý để cứu nước… Nếu quả thật như thế
thì lúc bấy giờ ông ấy là một thanh niên yêu nước, muốn tìm
ra một con đường tốt nhất để giải phóng dân tộc, không thể
nói khác đi được.
Cả quá trình khi ông Hồ tham gia Đảng CS Pháp rồi tham
gia viết báo tại Pháp…, sang Nga năm 1924…, tôi cho rằng,
ông Hồ yêu nước, không thể kết luận ông ấy bán n ước như
một số người Việt hải ngoại được. Nhưng khốn thay, bi kịch
cho đất nước bắt đầu. Mặt trời không tỏa sáng. Chân lý qua
thực nghiệm chỉ là tà thuyết!
Nhưng thực tế cho tới nay thì ông HCM là một người yêu
nước lầm lẫn. Học thuyết Marx -Lenin mà ông ấy cho là chân
lý, là cẩm nang, là kim chỉ nam cho cách mạng Việt Nam m à
cho đến khi chết ông ấy vẫn nghĩ l à con đường đúng đắn
nhất là đưa Việt Nam vào phe XHCN… thì nó đã phá sản.
Ngay cả những người CS trong nước, người ta bây giờ cũng
nhận ra sai lầm này sau khi Liên Xô tan rã và ch ủ nghĩa CS
phá sản ở các nước Đông Âu. Trên thực tế người ta đã từ bỏ
con đường của ông HCM nhưng vẫn cố giữ bình phong như
vậy để độc quyền lãnh đạo đất nước.
Tôi cho rằng, HCM là một người yêu nước lầm lạc, yêu
nước như ông Hồ thì thà đừng yêu nước còn hơn, còn may
cho dân tộc hơn. Yêu nước như ông HCM thì còn tệ hại hơn
nhiều lần so với không y êu nước, thà để dành là cờ lãnh đạo
cho Phan Chu Trinh, Phan B ội Châu còn tốt hơn.