Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa? Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ, Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua? Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa… (Huỳnh Minh Nhật)
Nở nụ cười chào đón tháng tư
Khép lại tháng ba với bộn bề, trăn trở Tu hú gọi bầy, hoa điệp vàng chớm nở Lá trên cành khe khẽ hứng sương mai..!
Tháng tư về mang theo sự đổi thay.
Cô gái hôm qua khoác trên người áo mới Không còn ngây thơ để riêng mình chờ đợi Đã biết đi tìm...niềm hạnh phúc giản đơn..!
Cuộc sống xoay vần trong toan tính, thiệt hơn
Đôi khi biến ta thành những người vô cảm Đi đến cuối cùng chỉ mong lòng thanh thản Sống vui tươi...không vướng bận chi nhiều..! Tháng tư về với nét đẹp yêu kiều Mở cửa ra thấy cuộc đời tươi thắm Yêu đất trời, yêu những ngày nắng ấm Và mở lòng..yêu ai đó...ngoài kia...