Professional Documents
Culture Documents
Tác động của toàn cầu hoá
Tác động của toàn cầu hoá
Tác động của toàn cầu hoá
triển
(5/12/2006 11:27:21 AM)
I. Tác động tích cực của toàn cầu hoá, khu vực hoá đối với các
nước đang phát triển
1. Tăng trưởng kinh tế không bền vững do phụ thuộc vào xuất
khẩu
Nền kinh tế các nước ĐPT đang cơ cấu lại theo chiến lược kinh tế
thị trường mở, hội nhập quốc tế. Nhưng trong quá trình đó, tốc độ
tăng trưởng kinh tế của nhiều nước ĐPT phụ thuộc phần lớn vào
xuất khẩu. Mà xuất khẩu lại phụ thuộc vào sự ổn định của thị trường
thế giới, vào giá cả quốc tế, vào lợi ích của các nước nhập khẩu, vào
độ mở cửa thị trường của các nước phát triển... do vậy, mà chứa
đựng nhiều yếu tố bất ổn, khó lường trước.
Những thập niên gần dây, ở nhiều nước ĐPT, tỷ lệ tăng trưởng kinh
tế và thu nhập đầu người bị giảm. Đầu thập kỷ 90 của thế kỷ XX tỷ lệ
tăng trưởng kinh tế hàng năm của Châu Phi là 5%, nhưng hiện nay
đã giảm xuống 2,6%. Trong hơn 10 năm qua, thu nhập đầu người
của hơn 100 nước ĐPT giảm đi, hơn 60 quốc gia bình quân đầu
người về tiêu dùng giảm đi mỗi năm 1%.
2. Lợi thế của các nước đang phát triển đang bị yếu dần
Nền kinh tế thế giới đang chuyển mạnh từ nền kinh tế công nghiệp
sang nền kinh tế tri thức. Do vậy mà những yếu tố được coi là lợi thế
của các nước ĐPT như tài nguyên, lực lượng lao động dồi dào, chi
phí lao động thấp... sẽ yếu dần đi, còn ưu thế về kỹ thuật - công nghệ
cao, về sản phẩm sở hữu trí tuệ, về vốn lớn... lại đang là ưu thế
mạnh của các nước phát triển. Ba dòng luân chuyển toàn cầu là kỹ
thuật - công nghệ, thông tin và vốn đang trở thành động lực thúc đẩy
TCH, KVH. Trong quá trình đó, lợi thế so sánh của các nước cũng
biến đổi căn bản: trên phạm vi toàn cầu lợi thế đang nghiêng về các
nước phát triển vì ở đó dang có ưu thế về trí tuệ, hàm lượng công
nghệ cao và vốn lớn. Các nước ĐPT đang bị giảm dần ưu thế do lợi
thế về lao động rẻ, tài nguyên phong phú... đang bị suy yếu. Và các
nước càng kém phát triển thì càng phải chịu nhiều thua thiệt và rủi ro
do sự suy giảm về lợi thế so sánh gây ra. Đó là thách thức cho các
nước đi sau. TCH, KVH trong khi làm tăng vai trò của các ngành
công nghiệp, dịch vụ, nhất là những ngành có công nghệ cao, lao
động kỹ năng... thì sẽ giảm tầm quan trọng của các hàng hoá sơ chế
và lao động không kỹ năng. Cuộc cách mạng công nghệ sinh học, tin
học, điện tử... làm giảm tầm quan trọng của các mặt hàng công nghệ
thô. Do đó, các nước ĐPT, trước đây được coi là giàu có, được ưu
đãi về tài nguyên thiên nhiên, thì ngày nay đang trở thành những
nước nghèo. Sự tiến bộ về khoa học - công nghệ không chỉ làm thay
đổi cơ cấu, mà còn làm thay đổi về lợi thế so sánh giữa các nước
phát triển và đang phát triển. Các ngành công nghiệp hiện đại sử
dụng ngày càng ít tài nguyên thiên nhiên, do đó, tài nguyên thiên
nhiên không còn là lợi thế lớn, không còn là yếu tố cạnh tranh quan
trọng. Trong nền kinh tế hiện đại, chỉ có công nghệ tri thức, kỹ năng
tinh xảo được coi là các nguồn lực có lợi thế so sánh cao. như vậy,
các nước ĐPT, các nhà xuất khẩu hàng hoá sơ chế và lao động
không kỹ năng ngày càng bị rơi vào tình thế bất lợi. Hơn nữa, TCH
buộc các nước ĐPT hoạt động theo nguyên tắc của thị trường toàn
cầu, làm hạn chế tính hiệu quả của chính sách phát triển quốc gia
của họ. Trong nền kinh tế toàn cầu hiện nay, tầm quan trọng của
nguyên liệu thô và lao động kỹ năng thấp đang giảm dần, trong khi
lao động kỹ năng và tri thức ngày càng trở nên quan trọng. Lợi thế
đang ngày càng nghiêng dần về phía các nước phát triển.
6. Phân hoá giàu nghèo giữa hai nhóm nước: phát triển và
đang phát triển tăng lên
Quá trình TCH, KVH là quá trình làm tăng thêm sự phân hoá giàu
nghèo giữa hai nhóm nước: phát triển và đang phát triển. Hiện nay
các nước phát triển đang nắm giữ 3/4 sức sản xuất của toàn thế giới,
3/4 phân ngạch mậu dịch quốc tế, là nơi đầu tư và thu hút chủ yếu
các luồng vốn FDI (năm 1999 trong 827 tỷ USD tổng vốn FDI của thế
giới, các nước phát triển chiếm 609 tỷ USD, riêng EU gần 300 tỷ
USD, Mỹ gần 200 tỷ USD). Các Công ty xuyên quốc gia lớn nhất thế
giới cũng chủ yếu nằm ở các nước phát triển. Các nước này cũng
nắm giữ hầu hết các công nghệ hiện đại nhất, các phát minh, sáng
chế, bí quyết và các sản phẩm chất xám khác. Đây cũng là nơi liên
tục thu hút được "chất xám" của toàn thế giới. Ngoài ra các thiết chế
kinh tế, tài chính, tiền tệ, thương mại quốc tế như WTO. IMF, WB...
đều nằm dưới sự chi phối của các nước phát triển, đứng đầu là Mỹ.
Với những sức mạnh kinh tế to lớn như vậy, các nước phát triển
đang chi phối nền kinh tế toàn cầu. Còn các nước ĐPT thì nền kinh
tế chưa đủ sức để chống đỡ được vòng xoáy của cạnh tranh trong
nền kinh tế thế giới. Do vậy mà các nước ĐPT ngày càng bị nghèo đi
so với tốc độ giàu nhanh của các nước phát triển. Năm 1998, 24
quốc gia phát triển chiếm khoảng 17% dân số thế giới thì chiếm tới
79% giá trị tổng sản lượng kinh tế quốc dân toàn thế giới; còn các
nước ĐPT chiếm 83% dân số thế giới thì chỉ chiếm 21% giá trị tổng
sản lượng kinh tế quốc dân toàn thế giới; 20% số dân thế giới sống ở
những nước thu nhập cao tiêu dùng 86% số hàng hoá của toàn thế
giới. 20% số dân nghèo nhất thế giới năm 1998 chỉ chiếm 1,1% thu
nhập toàn thế giới, tỷ lệ đó năm 1991 là 1,4%, năm 1996 là 2,3%.
Hiện nay, tài sản của 10 tỷ phú hàng đầu thế giới đã đạt 133 tỷ USD
tương đương với 1,5 lần thu nhập quốc dân của tất cả các nước
ĐPT.