không gă ̣p nhau rồ i , kể từ ngày ra trường đế n nay . Chưa bao giờ tôi khoái đươ ̣c cái món miế n cho dù đó là miế n lươn hay miế n cá . Nhưng tôi vẫn gâ ̣t đầ u với nàng khi nàng rủ tôi đi ăn miế n . Tôi không biế t là do gio ̣ng nói , nu ̣ cười của nàng hay vì trong bát miế n ấ y , đã có bỏ thuố c mê mà sau đó , tôi đã sa lầ y , từ đúng cảm giác trong tôi . _ Anh có 3 ngày để cưa đổ em ! - Nàng xòe ba ngón tay và nhìn tôi bằ ng că ̣p mắ t nửa như thách thức nửa như chế nha ̣o . _ 3 ngày ? Quá it́ với khả năng của anh ! - Tôi thú nhâ ̣n . _ Nhưng nó quá dài với sức chiụ đựng của em - Nàng cười như mùa thu tỏa nắ ng vâ ̣y . Say chế t đi đươ ̣c ! _ Đươ ̣c ! Không thử sao biế t . phải không nào ? Hồ i phổ thông , nàng ho ̣c ngay dưới lớp tôi . Chúng tôi đã từng chung câu la ̣c bô ̣ thơ của trường . Nói đế n thơ , lâu lắ m rồ i , có lẽ là sau đêm văn nghê ̣ cuố i cùng hồ i trung ho ̣c , tôi đã thôi làm thơ . Sau đó , tôi thấ y thơ tôi cũng giông giố ng thơ của 1 vài người nổ i tiế ng , nên tôi quyế t đinh ̣ gác bút . Tôi ̣ là đa ̣o thơ của người khác . Phầ n cũng vì tôi sơ ̣ mô ̣t hôm sa sẩ y , tôi sẽ bi coi sơ ̣ tôi sẽ mê mải với thơ phú để rồ i la ̣i như câ ̣u sinh viên bên trường Thương ma ̣i , bỏ ho ̣c vì nghi ̃ mình là thiên tài . Tù đó , mỗi khi ai đó nhắ c đế n tôi của thời thơ phú , tôi đề u vờ như đó là sự xúc pha ̣m ghê gớm . Và tấ t nhiên , ba ̣n bè cũ đứa nào đứa nấ y đề u le lưỡi ru ̣t cổ sơ ̣ tôi phát khùng la ̣i oánh tu ̣i nó . Thực ra tôi đâu giâ ̣n đế n mức ấ y đâu . Nhưng tôi cố tình vâ ̣y để tu ̣i nó thôi ngay cái trò "khêu gơ ̣i" tôi . Tôi sơ ̣ mùi hoa sữa và mùa Thu cũng là vì thế ! Nó dễ khiế n tôi nhe ̣ bỗng đi và như sắ p bay khỏi mă ̣t đấ t đế n nơi rồ i vâ ̣y . _ Nhưng sao chỉ có 3 ngày ? _ Vì 3 ngày nữa , ba ̣n trai em sẽ có mă ̣t ở Hà Nô ̣i , anh ấ y sẽ làm cho em phải xa anh . _ Anh vẫn chưa hiể u lắ m ! Em đã có ba ̣n trai rồ i còn gì ? _ Đúng ! Nhưng em vẫn muố n mình có thêm cơ hô ̣i cho ̣n lựa ha ̣nh phúc cho mình . Biế t đâu đấ y , anh mới chính là người sinh ra cho riêng em ? _ Anh không nghi ̃ đó la ̣i là cuô ̣c cha ̣y đua khôn ngoan . _ Anh sơ ̣ à ? Anh muố n bỏ cuô ̣c à ? _ Cứ cho là thế đi ! Anh không thích đua tranh . _ Thế anh có yêu em không ? - Nàng nghiêm mă ̣t nhìn thẳ ng vào mắ t tôi . _ Anh ... - Tôi thực sự lúng túng . Tôi có yêu nàng không ? Rấ t rõ ràng , hồ i đó , tôi tăm tia nàng . Rấ t nhiề u bài thơ tôi đã viế t cho nàng nhưng không dám ghi rõ là tă ̣ng nàng . Lúc nào tôi cũng chỉ dám ghi là tă ̣ng G.B dù chữ cái đầ u của tên nàng là H.C . Thế là cả trường tôi khi đó đồ n ầ m lên là tôi yêu G.B . Và mô ̣t loa ̣t cái tên liên quan đế n G.B ra đời . Nào là cô bé Giang Biǹ h lớp 10A4 , lúc la ̣i là cô bé Gia Bảo lớp 11E3 thâ ̣m chí , cô giáo da ̣y tiế ng Anh của chúng tôi , hơn chúng tôi 4 tuổ i , vừa ra trơờng có tên là Giao Bích cũng bi ̣cho vào danh sách người tôi yêu . Chỉ có nàng , nàng đã khám phá ra nhờ những câu thơ đích danh về cái cổ cao trắ ng ngầ n của nàng và về thói quen chép miê ̣ng mà nàng âẫn hay làm . Tôi có nhớ mô ̣t lầ n , nàng bảo tôi khi câu la ̣c bô ̣ thơ tổ chức buổ i đo ̣c thơ trước toàn trường sáng thứ 2 . Nàng bảo :" Em sẽ ghen nế u như mô ̣t ngày anh hế t tă ̣ng thơ cho G.B ". Nhưng hồ i ấ y nào tôi đã hiể u gì đâu . Nên tôi cứ cười ngây ngô . Thiế u nước là đă ̣t vào tay tôi chiế c lá , vào chân tôi cái ố ng bơ là tôi sẽ thành " tay cầ m lá chân đá ố ng bơ , cười cười ngô nghê ". Nhưng bây giờ , sau 2 năm , khi mà tôi đã bă ̣t tin của nàng từ ngày ra trường thì tiǹ h yêu đó có còn không ? Nhiǹ nhau , bên nhau trong khoàng thời gian vừa đủ để đánh bay bát miế n cua liêụ có thể cho mô ̣t lời khẳ ng đinh ̣ nào không về tình cảm ? Tôi chiụ ! _ Anh không cưa em , mấ t em rồ i , anh sẽ tiế c ! _ Nhưng nế u anh cưa em mà không đổ thì sau đó anh sẽ phải số ng như mô ̣t gã thấ t tình - Tôi nói thâ ̣t ! Vì tôi biế t , nế u tôi cưa nàng , tôi sẽ phải yêu nàng . và nế u như nàng từ chố i tôi , tôi sẽ đau đớn lắ m ! Sẽ xuấ t hiêṇ cảm giác thấ t tình . Chắ c chắ n ! _ Nế u anh sơ ̣ , em sẽ cưa anh ! Anh sẽ có 3 ngày để đón nhâ ̣n tình cảm của em ! Quyế t đinh ̣ nhé ! Ký cái roeṭ và đóng dấ u cái cô ̣p . Bắ t đầ u từ ngày mai . Nhiǹ nàng vào nhà mà tôi cứ ngẩ n ngơ . Tôi thực sự vẫn chưa chắ c chắ n về sự có mă ̣t của tôi ở trước cửa nhà nàng như lúc này . La ̣i càng không chắ c chắ n về những gì vừa xảy ra . Mo ̣i thứ quá nhanh . NGÀY THỨ NHẤT Tin nhắ n của nàng đế n máy của tôi lúc 11h30 trưa khi tôi đang cùng âấ y người ba ̣n ngồ i ăn trưa với nhau . Tôi sẽ phải đế n đón nàng . Tôi không biế t tôi đã phải nói dố i thế nào để thoát khỏi lũ ba ̣n . Hình như là tôi viêṇ đế n mô ̣t thằ ng ba ̣n trời đánh nào đó , xử tử hình vắ ng mă ̣t nó , bắ t nó phải nhâ ̣p viêṇ với mô ̣t tai na ̣n tưởng tươ ̣ng kiể u xe cán qua rồ i xe nữa la ̣i cán tiế p . Tô ̣i nghiê ̣p nó . Khi tôi cha ̣y như bay đế n nhà nàng . đúng châ ̣u cây to tổ chảng , chỗ heṇ , thì nàng đã đứng đó từ bao giờ với cài đồ ng hồ thể thao bấ m giờ . Thấ y tôi , nàng nhoẻn miê ̣ng cười : _ Để em đoán nhé ! Anh đang ngồ i ở mô ̣t cái quán cách đây khoảng 100 km và anh đã phóng xa với tố c đô ̣ 55 km/h . Tôi nhẩ m tính , quả đúng ! Nên chỉ cười trừ . Nàng leo lên sau xe tôi . Áo phông trắ ng , quầ n jeans . Nàng cười cười : _ Em biế t anh thích em mă ̣c áo sơ-mi quầ n jeans và tóc búi cao để lô ̣ cổ trắ ng ngầ n . Nhưng em nói thâ ̣t , em đã rấ t cố gắ ng cũng không tìm ra chiế c áo sơ-mi nào . Từ hồ i lên Đa ̣i ho ̣c , em đã ly khai với áo sơ-mi . Tôi la ̣i cười trừ thêm phát nữa . Nàng cao . Nàng mà mă ̣c áo sơ-mi phủ trùm qua đùi thì chắ c chắ n , trong nàng sẽ cực kì sexy . Nàng leo lên xe , vòng tay ôm eo tôi . Mùi nước hoa Halloween của nàng khiế n tôi ngây đi . Trong hàng tỉ loa ̣i nước hoa , mùi này là mùi duy nhấ t mà tôi phân biêṭ và go ̣i tên đươ ̣c . Vì tôi đã từng có mô ̣t mố i tình với mô ̣t người dùng loa ̣i nơớc hoa này . Bây giờ cô ấ y đã có chồ ng . Hơi chuế nh choáng mô ̣t chút nhưng rồ i tôi trấ n tiñ h la ̣i ngay . _ Sao em la ̣i muố n yêu anh ? - Tôi hỏi nàng khi 2 đứa vào mô ̣t quán cà phê nhỏ trên đường Trầ n Quố c Toản . _ Vì em đã từng đươ ̣c anh yêu và vì em nghi ̃ là em nên cho phép mình tùy cho ̣n mô ̣t người phù hơ ̣p với mình nhấ t thay vì chấ p nhâ ̣n bấ t cứ mô ̣t ai đó đế n tấ n công mình . _ Thế còn câ ̣u ba ̣n trai kia ? _ Anh ấ y ổ n so với mă ̣t bằ ng chung nhưng vẫn chưa đủ để em có thể tro ̣n veṇ đi đế n cuố i đường với anh ấ y ! _ Thế em còn yêu anh ta làm gì ? Hay em sơ ̣ anh ấ y sẽ không số ng nổ i nế u em chia tay với anh ta ? - Tôi chế giễu ! _ Không hẳ n vâ ̣y ! Có em hay không có em , cuô ̣c số ng của anh ấ y vẫn cứ tiế p diễn như mo ̣i khi của anh ấ y . Và em sẽ bỏ đi ngay nế u như em thấ y anh phù hơ ̣p hơn ! _ Còn nế u anh không phù hơ ̣p ? Anh không thể bằ ng anh ta ? _ Em sẽ nhâ ̣n ra rằ ng có lẽ em đã quá đòi hỏi . _ Anh chiụ em rồ i đấ y ! _ Chưa đâu anh , còn 2 ngày nữa kia mà ! Chúng tôi đã có nguyên mô ̣t buổ i chiề u bên nhau . Nàng luôn biế t cách để mỗi nơi chúng tôi đi qua sẽ để la ̣i ít nhấ t 1 câu chuyê ̣n về nàng hoă ̣c về chin ́ h tôi . Nàng giới thiêụ cho tôi những cái quán mà tôi chưa bao giờ nghe thấ y . Từ quán cà phê giảm giá 50% suố t đời cho khách hàng nữ tên là Chim Xanh cho đế n quán cà phê của những nhà báo trên phố Tâầ n Quố c Toản . Nàng cũng cho tôi biế t ở Hà Nô ̣i có 1 nơi go ̣i là Bế n Hàn Quố c , câu chuyê ̣n về con ma mă ̣t thớt và những đồ ng nghiêp̣ lañ g ma ̣n hay đế n với nhau . Tôi không biế t nàng đã moi những câu chuyê ̣n đó từ đâu ra nhưng chắ c chắ n , tôi biế t , nế u tôi quay la ̣i những chỗ đó , tôi sẽ nớ nàng da diế t . Chúng tôi kế t thúc buổ i chiề u ta ̣i 1 cảng ven sông Hồ ng . Nơi mà gió và cát luôn đầ y ắ p như những vâ ̣t trang trí cho khu vực đó . Tôi vui ! Cái vui gầ n như là không tì vế t .
NGÀY THỨ HAI
Nàng bắ t tôi lớn lên . Không còn như những đứa trẻ lên 10 như hôm qua , tôi hôm nay trở thành đứa trẻ mới lớn . Không ! Chính xác là tôi của thời trung ho ̣c . Ngồ i trên 1 cái quán cao vút , nhìn ra hồ , tôi thực sự như 1 câ ̣u con trai trung ho ̣c . Tôi không thể ngưng ý nghi ̃ muố n làm thơ tẵng nàng như ngày xưa vâ ̣y . _ Sao hồ i đó anh không ngỏ lời với em ? _ Là bởi anh nhút nhát . Anh sơ ̣ khi anh ngỏ lời với em rồ i , anh sẽ mấ t em vĩnh viễn . _ ANh qua lañ g ma ̣n khi đó ! _ Có thể ! Và cả bây giờ nữa ! _ Anh ấ y của em cũng vâ ̣y ! Chưa bao giờ cầ n em quan tâm chỉ vì anh ấ y yêu em quá ! _ Là sao anh không hiể u ? _ Là anh ấ y số ng và số ng tố t với cuô ̣c số ng của anh ấ y dù có em hay không có em . _ Thế là tố t hay là xấ u ? _ Em biế t đươ ̣c em đã không phải kiế m tìm thêm cơ hô ̣i nào nữa ! _ Sao em không nói với anh ta ? _ Nói rằ ng anh ơi , haỹ để em nhảy vào cuô ̣c số ng của anh , chăm sóc anh ? _ Thay vì em cứ ấ m ức như hiêṇ nay . _ Để rồ i sẽ là những công viêc̣ chứ chẳ ng còn là yêu thương . _ Anh khong nghi ̃ vâ ̣y ! Nàng dựa đầ u vào vai tôi . Mă ̣c gió khiế n cho những sơ ̣i tóc của nàng đâm cho ̣c vào mă ̣t tôi , mắ t tôi . Tôi không dám cử đô ̣ng ma ̣nh vì sơ ̣ nàng sẽ ngồ i thẳ ng dâ ̣y . Hôm nay nàng mă ̣c váy . Tôi muố n choàng tay ôm nàng lắ m . Nhưng tôi không têể bước qua dc nỗi sơ ̣ haĩ mơ hồ . Dường như tôi sơ ̣ nàng sẽ tan biế n như trước đây tôi đã từng sơ ̣ haĩ vâ ̣y . _ Bây giờ anh đang muố n gì nhấ t ? Nàng hỏi tôi mà mắ t vẫn không rời khung cảnh hồ nước mênh mông phía trước mă ̣t . Tôi cũng thầ m cảm ơn nàng đã không quay la ̣i vì nế u không , nàng sẽ hiể u , tôi muố n dc hôn nàng . Tôi đáp : _ Anh muố n thời gian cứ đứng im maĩ thế này . Nàng cười nhe ̣ , quay la ̣i , úp mă ̣t vào ngực tôi : _ Đóng băn la ̣i nhau thế la ̣i hay ! Tôi cười ngu ngơ . Đóng băng la ̣i nhau , từ hôm nay sẽ có 1 cái tươ ̣ng đá . Cũng lañ g ma ̣n lắ m ! Biế t đâu , sẽ có nhiề u đôi yêu nhau ra cha ̣m tay vào tảng đá tôi nàng để cầ u cho tình yêu dc bề n chă ̣t . Ho ̣ sẽ go ̣i nàng là Tha ̣ch Nữ . Và tôi , đương nhiên , thành Tha ̣ch Nam .
Ngày thứ 3 - ngày cuố i cùng
Tôi la ̣i về la ̣i chính tôi của thời điể m hiê ̣n ta ̣i . Hai đứa ngồ i trong 1 quán trà mang tên Trà Hoa trên đường Bùi Thi ̣Xuân. Nàng đă ̣t tay lên mắ t tôi, che mắ t tôi la ̣i, gio ̣ng nàng thâ ̣t ấ m: - Bây giờ là năm 2015 , mười năm đã qua rồ i , anh đang thế nào ? - Anh nhìn thấ y con chúng mình. Và em. Em sẽ là 1 bà me ̣ sành điêụ . - Bây giờ là năm 2010, 5 năm qua rồ i, anh sẽ là ai ? - Chồng của em! Mô ̣t ông chồ ng yêu vơ ̣ nhưng la ̣i rấ t nhu nhươ ̣c trước những đứa con . - Bây giờ là tháng 11 của năm nay, anh đang ở đâu ? - Anh ở la ̣i đúng chố n này vào đúng ngày này của tháng tới. Anh hy vo ̣ng anh sẽ có em đi cùng. - Bây giờ đã là ngày mai, anh đang trông thế nào ? - Anh buồ n! Anh buồ n vì em đã ra đi! Nhưng em vẫn tin 1 ngày em trở la ̣i. Nàng buông tay và ôm mă ̣t khóc. Tôi la ̣i 1 lầ n nữa luýnh quýnh không biế t phải làm điề u gì để ngăn tiế ng khóc ấ y, à không, để hiể u vì sao nàng khóc. Tôi đã nói sai điề u gì ư? Không! Tôi nói đúng với lòng mình. 3 ngày quá đủ cho mô ̣t tin ̀ h yêu nhưng còn thiế u quá cho sự khởi đầ u . 3 ngày, người ta có thể làm người yêu của nhau tro ̣n ve ̣n. Nhưng 3 ngày chưa đủ để tôi và nàng có thể có 1 khởi đầ u tố t để bắ t đầ u 1 tiǹ h yêu. Tôi hiể u ra điề u này khi mà tôi nhâ ̣n ra lí do vì sao mà maĩ tôi vẫn chưa hôn nàng, dù điề u kiê ̣n luôn sẵn sàng đế n thế . Và nàng cũng hiể u điề u đó. Rõ ràng đế n bâ ̣t khóc. Tôi chưa sẵn sàng cho 1 tình yêu và nàng cũng chưa hề sẵn sàng cho 1 cuô ̣c chia tay với người ba ̣n trai hiêṇ ta ̣i của nàng. Dù nàng có nói thâ ̣t nhiề u về sự tùy cho ̣n của nàng. Nhưng tôi biế t, nàng muố n tìm 1 người để nàng có thể quan tâm, chăm sóc. Đó là 1 nhu cầ u của nàng mà ba ̣n trai hiêṇ ta ̣i của nàng đang ở quá xa và anh ta chưa bao giờ cho nàng cơ hô ̣i ấ y! Sự thiế u hoàn hảo của anh ta đó là anh ta đã tự tay chăm sóc cho cuô ̣c số ng của anh ta mà không cho nàng cơ hô ̣i ấ y! Nàng sẽ ra đi hay nàng sẽ ở la ̣i. Với tôi , điề u đó chẳ ng còn ý nghiã nào cả. Vì tôi biế t , tôi đang bắ t đầ u yêu nàng