You are on page 1of 3

a, Rút bài học từ sự thất bại của các con đườngcứu nước trước đó

– Các cuộc đấu tranh giành độc lập cuối thế kỷ XIX diễn ra theo hệ tư tưởng
phong kiến đều thất bại là do chưa có đường lối và phương pháp cách mạng
đúng đắn.
– Các cuộc đấu tranh giành độc lập đầu thế kỷ XX cụ thể ở Việt Nam : con
đường bạo động của Phan Bội Châu chẳng khác gì “đuổi hổ cửa trước, rước
beo cửa sau”; con đường của Phan Chu Trinh cũng chẳng khác nào “xin giặc
rủ lòng thương”; Con đường của Hoàng Hoa Thám thực tế hơn, nhưng vẫn
mang nặng cốt cách phong kiến.
– Con đường của Nguyễn Thái Học theo hệ tư tưởng tư sản, đã chứng tỏ giai
cấp tư sản Việt Nam không đảm đương được sứ mệnh dân tộc.
Khâm phục tinh thần cách mạng của cha ông, nhưng Người không tán thành
con đường cách mạng của họ. Người xuất ngoại, đến nhiều quốc gia trên thế
giới để tìm một con đường cứu nước mới.
b) Cách mạng tư sản là không triệt để
Người nghiên cứu rất kỹ các cuộc cách mạng, điển hình là cách mạng giải
phóng dân tộc của Mỹ năm 1776, cách mạng Pháp 1789 và đi đến kết luận:
“Cách mệnh Pháp cũng như cách mệnh Mỹ, nghĩa là cách mệnh tư bản, cách
mệnh không đến nơi, tiếng là cộng hòa và dân chủ, kỳ thực trong thì nó tước
lục công nông, ngoài thì nó áp bức thuộc địa”
=> Người không đi theo con đường cách mạng Tư sản.
c) Con đường giải phóng dân tộc
Người đến với Lênin và tán thành QT III vì Người thấy ở đó một phương
hướng mới để giải phóng dân tộc: Cách mạng Vô sản. Người nhận xét:
Trong thế giới bây giờ chỉ có cách mạng Nga là thành công đến nơi, nghĩa là
dân chúng được hưởng cái hạnh phúc, tự do, bình đẳng thật sự. Cuộc cách
mạng này đã mở ra hai con đường: giải phóng nhân dân lao động trong nước
và tạo điều kiện cho nhân dân các nước thuộc địa đứng lên tự giải phóng:
“Nước Nga có chuyện lạ đời
Biến người nô lệ thành người tự do”
Vượt qua sự hạn chế về tư tưởng của các sĩ phu và các nhà cách mạng có xu
hướng tư sản đương thời, Hồ Chí Minh đã đến với học thuyết cách mạng
của chủ nghĩa Mác-Lênin và lựa chọn con đường cách mạng vô sản. Người
khẳng định: “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc không có con đường
nào khác con đường cách mạng vô sản”
HCM cho rằng : ” CM giải phóng dân tộc muốn thắng lợi phải đi theo con
đường CM vô sản ” .Vì:
Người rút bài học từ sự thất bại của các con đg cứu nc trước đó: Khi còn ở
trong nước, Hồ Chí Minh đã tìm hiểu các con đường cứu nước theo hệ tư
tưởng phong kiến và hệ tư tưởng tư sản. Người khâm phục tinh thần yêu
nước của các bậc tiền bối nhưng không tán thành các con đường của họ. Khi
ra nước ngoài tìm đường cứu nước, Người đã để tâm nghiên cứu nhiều cuộc
cách mạng lớn như cách mạng Pháp, cách mạng Mỹ. Người đánh giá cao
tinh thần cách mạng của nhân dân Pháp, nhân dân Mỹ nhưng cũng sớm thấy
rõ các cuộc cách mạng này là những cuộc cách mạng không đến nơi.
HCM thấy đc,CMT10 Nga ko chỉ là 1 cuộc CM vô sản mà còn là 1 cuộc CM
giải phóng d/tộc.Ng thấy trong lý luận của Lê nin 1 phương hướng mới để
giải phóng d/tộc:con đường CM vô sản.Thực chất đây là con đường độc lập
dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, giải phóng dân tộc gắn liền với giải
phóng giai cấp và giải phóng con người. Con đường này đã đáp ứng được
đòi hỏi bức xúc của lịch sử dân tộc là phải giải quyết triệt để mâu thuẫn dân
tộc và mâu thuẫn giai cấp để đưa dân tộc thoát ra khỏi xiềng xích nô lệ và
đưa người lao động thoát ra khỏi mọi ách áp bức.
Tất cả các phong trào yêu nước vào cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, mặc dù
đã diễn ra vô cùng anh dũng, với tinh thần "người trước ngã, người sau đứng
dậy", nhưng rốt cuộc đều bị thực dân Pháp dìm trong hiển máu. Đất nước
lâm vào "tình hình đen tối tưởng như không có đường ra". Đó là tình trạng
khủng hoảng về đường lối cứu nước ở Việt Nam vào đầu thế kỷ XX. Nó đặt
ra yêu cầu bức thiết phải tìm một con đường cứu nước mới.
các phong trào cứu nước của ông cha. Người nhận thấy con đường của Phan
Bội Châu chẳng khác gì "đưa Sinh ra và lớn lên trong bối cảnh đất nước đã
bị biến thành thuộc địa, nhân dân phải chịu cảnh lầm than. Hồ Chí Minh
được chứng kiến hổ cửa trước, rước beo cửa sau" : con đường của Phan
Châu Trinh cững chẳng khác gì "xin giặc rủ lòng thương" ; con đường cùa
Hoàn Hoa Thám tuy có phần thực tế hơn nhưng vẫn mang nặng cốt cách
phong kiến.
Chính vì thế, mặc dù rất khâm phục tinh thần cứu nước của ông cha, nhưng
Hồ Chí Minh không tán thành các con đường của họ mà quyết tâm ra đi tìm
một con đường mới
Trong khoảng 10 năm vượt qua các đại dưong, đến với nhân loại cần lao
đang tranh đấu ở nhiều châu lục và quốc gia trên thế giới. Nguyễn Ái Quốc
đã kết hợp tìm hiểu lý luận và khảo sát thực tiễn, nhất là ở ba nước tư bản
phát triển : Anh. Pháp, Mỹ.
Người đọc Tuyên ngôn độc lập của nước Mỹ, tìm hiểu thực tiễn cuộc cách
mạng tư sản Mỹ ; đọc Tuyên ngôn dân quyền và nhân quyền của cách mạng
Pháp, tìm hiểu cách mạng tư sản Pháp. Người nhận thấy : "Cách mệnh Pháp
cũng như cách mệnh Mỹ, nghĩa là cách mệnh tư bản, cách mệnh không đến
nơi, tiếng là cộng hòa và dân chủ, kỳ thực trong thì nó tước lục công nông,
ngoài thì nó áp bức thuộc địa" Bởi lẽ đó, Người không đi theo con đường
cách mạng tư sản.
Hồ Chí Minh thấy được Cách mạng Tháng Mười Nga không chỉ là một cuộc
cách mạng vô sản, mà còn là một cuộc cách mạng giải phóng dân tộc. Nó
nêu tấm gương sáng về sự nghiệp giải giải phóng dân tộc"[1].
Người "hoàn toàn tin theo Lênin và Quốc tế thứ ba" bởi vì V.I.Lênin và
Quốc tế thứ ba đã "bênh vực cho các dân tộc bị áp bức". Người thấy trong lý
luận của V.I.Lênin một phương hướng mới để giải phóng dân tộc : con
đường cách mạng vô sản.Thực chất đây là con đường độc lập dân tộc gắn
liền với chủ nghĩa xã hội giải phóng dân tộc gắn liền với giải phóng giai cấp
và giải phóng con người .Con đường ấy đã đòi hỏi bức xúc của toàn bộ các
dân tộc thuộc địa là phải giải quyết triệt để mâu thuẩn dân tộc và giai cấp để
đưa các dân tộc thuộc địa thoát khỏi xiềng xích nô lệ và đưa người lao động
thoát khỏi mọi áp bức
thế giới Trong bài Cuộc kháng chiến, Hồ Chí Minh viết : "Chỉ có giải phóng
giai cấp vô sản thì mới giải phóng được dân tộc, cả hai cuộc giải phóng này
chỉ có thể là sự nghiệp của chủ nghĩa cộng sản và của cách phóng các dân
tộc thuộc địa và "mở ra trước mắt họ thời đại cách mạng chống đế quốc, thời
đại

You might also like