Tho Tinh 2

You might also like

You are on page 1of 43

Cho người xưa

Hương Cỏ

Đã lâu rồi anh không hò hẹn cùng ai


Thời gian cứ đuổi nhau trôi mãi miết
Kể từ ngày em ra đi biền biệt
Day dứt trong anh một nỗi mong chờ.

Anh yêu em nhưng quá đổi dại khờ


Anh vụng dại nên để em vuột mất
Nỗi nhớ hanh hao ngay cả khi mơ không thành giấc
Những ngón tay gầy chải nỗi nhớ mong.

Em không về xanh lối cũ rêu phong


Khoảng trống trong tim không thể lấp đầy bằng một hình bóng khác
Thỉnh thoảng trên đường anh vẫn thường giật mình ngơ ngác
Thấp thoáng dáng người, ơ! có phải là em?

Đúng nghĩa tình yêu!

phan manh ha

Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.


Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.
Cho một ngày xa

Đào Thanh Thủy Giang

Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu


Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)

Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu


Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ...

Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ


Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?

Ngược hướng

MS183

Đã xa rồi nhữnng dấu yêu ngày cũ,


Từ em đi xa khuất giữa dòng đời.
Lòi ân ái gửi về miền dĩ vãng
Anh một mình- độc ẩm với thời gian.

Phía em về- có lẽ sẽ không mưa


Anh ở lại bão giông người có biết ?
Em đi rồi có bao giờ hối tiếc
Khi một lần chợt nhớ đến người xưa ?

Phía em về - nhung gấm vây quanh


Anh ở lại với trái tim cũ nát
Vẫn mong chờ một điềuhoài không thật
Rằng người còn vương vấn chút tình xưa!

Phía em về tình đã ấm nồng chưa?


Anh ở lại lòng vẫn còn trống vắng
Bởi em đi về phương trời xa lắm
Tim anh còn mong gì nguyên vẹn như xưa?

Phía em về- sao xa quá người ơi!


Anh ở lại nửa đời tìm sương khói
Từng đêm thâu nghe tiếng thời gian gọi
Bởi ngược hướng đời ... nên ta lạc mất nhau ...

Cổ tích chuyện tình

Thuở ấy em như bông hoa bằng thuỷ tinh


Rực sáng long lanh rung rinh trên nhành cỏ
Anh như chú hoạ mi hót ngây thơ trong gió
Ca ngợi hoa và ngỏ nỗi yêu thương.

Bông thuỷ tinh trong suốt như giọt sương


Nhí nhảnh vô tư đắm mình trong kiêu hãnh
Chú hoạ mi có biết đâu trái tim hoa băng lạnh
Cứ một mình lảnh lót trước bình minh!

Rồi một ngày mưa,


Có chiếc bình hoa rơi vỡ tan tành
Chim thảng thốt giật mình, ngơ ngác
Run rẩy cánh chim bay trong nỗi lòng tan tác
Còn đoá thuỷ tinh vẫn lặng lẽ đẹp vô tình...

Con chim ấy qua bao mùa thành anh


Đời chìm nổi ngỡ mình thành chai đá
Cứ tưởng sẽ quên đi khi sống miền đất lạ
Một quá khứ vô danh một bất hạnh vô hình...

Nhưng trái đất còn quay


Thì mặt trời còn toả ánh bình minh
Tình dang dở dẫu không lời hẹn ước
Để một mùa mưa
Anh gặp lại em
Bông thuỷ tinh thuở trước
Nghe vọng xa xăm tiếng lảnh lót của hoạ mi.

Nỗi lòng của em

Dẫu biết rằng khó có thể quên anh


Khi con tim còn mang nhiều nỗi nhớ
Và dòng đời có bao điều trắc trở
Có khi nào hạnh phúc trọn tầm tay ?

Và ngày mai, ngày mai nữa ai hay


Sóng có bình yên cho người trở lại
Người sẽ bên em hay rời xa mãi mãi
Để suốt đời em mãi ngóng trong tim .

Biết làm gì để ngăn cản trái tim


Để lòng em không kiếm tìm anh nữa
Trước tình yêu, em không thể bào chữa
Không thể dối lòng mình trong tiếng nói yêu
thương !

Em muốn là em của những ngày xưa


Muốn vô tư để thấy mình hạnh phúc
Muốn hét to để mong anh hiểu được
Muốn một ngày gần anh nói tiếng''yêu em''..........

CO THE
Có thể mai này...Em sẽ quên
câu yêu thương...ngày xưa em đã hứa
Có thể anh cũng sẽ không về nữa...
Nhớ mong bây giờ...như gió thoảng chiều mưa....

Nơi ấy bây giờ...Lá đã thay chưa?


Mùa Thu nơi đây,đã vàng màu lá úa
Và Anh biết...em sẽ không chờ nữa
Anh cũng sẽ không về...Nối lại chuyện tình xưa....

Đông sắp về....Hiu hắt những cơn mưa


gió se lạnh...Lòng anh thêm buốt giá
Mưa cuối mùa buồn... Nên mây bay lã tã...
Kỷ niệm chợt ùa về...day dứt cả hồn anh...

Muốn quay về...Nhưng Tình yêu đã lấm lem


Trái Tim em chẳng còn anh...Mà đã thay vào hình bóng khác
Anh với Em...ai là kẻ chung tình...Ai là người phụ bạc?
Nhưng không thể trách người...Là do bởi,tại Thời Gian...

Có thể quên em rồi....Trái tim anh sẽ bình an


Đêm sẽ không còn dài...bởi nhớ nhung khắc khoải...
Ngày xưa ơi! Xin cho anh gởi lại....
Quá Khứ buồn...hãy mãi mãi ngủ yên..... 

HÔN

Đem môi, đặt lên môi


Đổi nụ cười, anh nhé
Nụ cười em rất nhẹ
Còn anh cười... xôn xao

Một dòng suối ngọt ngào


Từ môi anh, như mật
Em mơ hay là thật
Mình... hôn rồi sao anh?
Con chim non trên cành
Thẹn, giấu đi chiếc mỏ
Con kiến chui vào tổ
Hé mắt nhìn, ngẩn ngơ

Em gởi vào trang thơ


Nụ hôn đầu tiên nhất
Hôn như là Nguyệt, Nhật
Lúc nằm chồng lên nhau...

Có tiếng sóng dạt dào


Biển trong tim ta đó
Ôi, những đợt sóng nhỏ
Trôi đời mình trăm năm

Đặt môi vào... môi anh


Hai nụ cười... hợp lại
Để niềm vui mãi mãi
Được trộn đều, chia nhau...

NHỮNG PHÚT XAO LÒNG

Thuận Hữu

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu


(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng.

Có thể vợ mình những phút mềm lòng


Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mà chính mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đến đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy như mình có lỗi
Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn

Mà có trách chi những phút xao lòng


Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ

Đừng trách chi những phút xao lòng!

HÌNH NHƯ

Người ta thường hay nói hình như


Bởi chỉ nắm trong tay những điều ko chắc chắn
Nhưng đôi khi biết nó là chắc chắn
Họ vẫn cứ hoài thích nói hình như

Và hình như... em bất lực trước ngôn từ


Nên ko thể nói với anh những điều sâu kín nhất
Nhưng lẽ nào trên đời lại có hình như sự thật
để ko bao giờ chắc chắn được thứ tha !

Người ta vẫn thường hay nói hình như là...


Để tự an ủi mình hay để làm yên lòng người đối diện
Anh và em ai là thuyền , ai là bến ?
Hay suốt đời cũng chỉ biết hình như
Người ta vẫn cứ thích lẫn lộn giữa thực và hư
Bởi sự thật phũ phàng hơn ta nghĩ
Nên cứ để bản năng và lý trí
Đi chung đường ko biết sẽ về đâu

Người ta nghĩ rằng khi yêu nhau


Sẽ thôi ko còn hình như nữa
Rằng thế giới này chỉ còn mình hai đứa
Rồi ngang nhiên dám chắc chắn đủ điều
Bởi chữ yêu luôn gắn với chữ liều
Nên hình như mới trở thành chắc chắn
Chuyện chúng mình nên nói hay im lặng
Để ko nhầm chắc chắn với hình như .

QUOTE(kokoro @ May 20 2005, 07:36 PM)


HÌNH NHƯ

Người ta thường hay nói hình như


Bởi chỉ nắm trong tay những điều ko chắc chắn
.............
Chuyện chúng mình nên nói hay im lặng
Để ko nhầm chắc chắn với hình như .

Em vẫn thường nói tiếng “hình như “


Và chắc chắn những điều không có thật
Chuyện tình yêu có khi nào được - mất ,
Những so bì , những tính toán thiệt hơn ?

Em vẫn nói trong những phút cô đơn


Hình như em không yêu và em đang đợi
Những ước muốn trong mênh mông diệu vợi
Một ánh mắt nhìn , một cử chỉ , lời yêu

Người ta nói”yêu” luôn gắn với “liều “


Nên “ hình như “ có khi là “ chắc chắn “
Nhưng nhiều khi biết là yêu chắc chắn
Vẫn phải dối lòng dùng hai chữ “ hình như “

Em không thích lẫn lộn giữa thực và hư


Mà ngược lại , em muốn thực - hư rõ rệt
Em với anh , một là thuyền , một là biển
Biển xa thuyền biển có thấy cô đơn !

Nếu tình yêu không thành ai sẽ mất mát nhiều hơn ?


Là em , là anh hay mỗi người một nửa ?
Chẳng bao giờ có tình yêu dang dở
Một nửa chắc chắn rồi , nửa còn lại “hình như “

Đã là tình yêu phải là thực , không hư


Cả hai người đều cùng nhìn về một hướng
Cùng yêu thương và đặt niềm tin tưởng
Sẽ không nhầm “ chắc chắn “ với “ hình như “

Và thuyền – em vẫn đậu bến đợi chờ


Sự ôm ấp , vuốt ve , vỗ về của biển
Để được nghe về những lời tha thiết
Một tình yêu chắc chắn nơi anh

..Đêm co ro
Em ôm nỗi nhớ
Ở nơi xa ấy anh có lạnh lắm không
Vội vã đi khi mặt trời chưa mọc
Đường thì xa
Tuyết rơi dầy lấp lối
Ngày lại bắt đầu bằng những lo toan
Chẳng thể gần bên mỗi bước anh qua
Em chỉ ước
Được quàng một vòng tay
Ôm anh rất chặt
Môi là đốm lửa trong ngày đông giá lạnh
Sười ấm lòng anh, làm vợi những nhớ mong

Giữa chúng mình là khoảng trống mênh mông


Của núi,
Của sông,
Từng cánh đồng tuyết trắng
Thời gian xa nhau không đếm bằng ngày mà bằng năm bằng tháng
Thương đến đắng lòng mà nỗi nhớ chẳng nguôi

Muốn gửi tặng anh một khúc hát yêu thương


Lời ca chơi vơi giữa hai đầu mong nhó
Gió vẫn thổi buốt trong từng hơi thở
Có mang nổi sang anh
Một chút ấm nơi em

EM ĐI

Sẽ có ngày em ra đi, anh biết


Khi tình yêu không bắc nổi cây cầu
Tay thắp lửa không còn đều nhịp
Gió ùa vào lấp những chênh vênh .

Sẽ có lúc không còn thương nhớ nữa


Tương tư thôi lại ngủ quên rồi
Nỗi nhớ cũng trở thành xa lạ
Đêm trở về đúng nghĩa hư vô.

Rồi có ngày em sẽ đi, đi thật


Nụ tầm xuân dù có nở trái mùa
Nắng có thắp vô tình trên phố chật
Cũng không còn hương vị của ngày xưa.

Anh vẫn biết chiều sẽ không giữ nổi


Ánh sáng trong, vị ngọt của ban mai
Giống như đời sẽ có những ngày phai
Ngày em đi, ngọn gió nào sẽ thổi
Hết đắng cay của một thời nông nổi ?

Đợi anh về

Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.

***
Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!

**
Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi!

***
Em ơi em cứ đợi
Dù ai thương nhớ ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
ợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!
Đợi anh anh lại về.
Trông chết cười ngạo nghễ.

***

Ai ngày xưa rơi lệ


Hẳn cho sự tình cờ
Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bời vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

***
Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người.
Biết như em chờ đợi.

K.SINIONOV

nếu em thấy cuộc đời không bình yen


Hãy cho em lại gân anh anh nhé
Ta đến với nhau dịu dàng khe khẽ
Trên đám lá vàng lặng lẽ mùa đông

Nếu em thấy biển đời quá mênh mông


Cin thuyèn em mãi chòng chành ngọ sóng
Anh có là đôi bờ bến rộng
Đợi chờ em ở tít mù xa

Nếu em thấy đường tình lắm phong ba


Trái tim em luôn không ngừng nghiêng ngả
Anh co nguyện trở thành tường đá
Ôm ấp em vào yên lặng tâm hồn

Hãy đến với nhau không bằng những nụ hôn


Không bằng khoé môi điêu ngoa gian dối
Không bằng những yêu đương nông nổi
Mà hãy cho nhau những dấu ái chân thành

Nếu em thấy định mệnh chăng màu xanh


Đã cho em những tháng ngày đau khổ
Anh có làm người vẽ tranh trên phố
Giúp em tô lại những sắc màu

Nếu em thấy lòng chứ mãi hư hao


Với những ưu tư ẩn mình trong dĩ vãng
Anh có làm cánh chim trời phiêu lãng
Sẽ cùng em bay đến tận tương lai

Nếu em thấy mình không có ngày mai


Không thiết tha những mảnh tình vụn vặt
Anh có làm người quét đường gom nặt
Cất giùm em vào trai tim anh...

Nhớ

Nguyễn Đình Thi

Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh


Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây

Anh yêu em như anh yêu đất nước


Vất vả đau thương tươi thắm vô ngần
Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn

Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt


Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

GIÔNG BÃO ĐỜI ANH

Anh đã đi qua bao miền giông bão


Bằng khắc khoải những niềm tin
Bão giông nối tiếp trôi qua anh vẫn mải miết tìm
Người ấy của đời anh… còn xa lắm

Người ấy của đời anh biết bao dung hơn nầng Tấm
Bởi tấm không hiền,cô ấy sau cùng cũng giết Cám đấy thôi
Người ấy của đời anh không biến minh trong chờ đợi
Như Tô thị hóa đá chờ chồng thì anh biết làm sao

Người ấy của đời anh hiện hữu cùng anh trong giấc chiêm
bao
Và cùng anh đời thường gánh gồng gian lao vất vả
Lọ Lem ngoan lắm nhưng không phải là không gian trá
Nhờ chim nhặt thóc để vui chơi

anh chỉ là anh thôi


Chỉ là anh mòn vai đi qua nhưng miền giông bão
Em là ai mà làm những cổ tích trong anh chao đảo
Tìm hoài giông bão đời anh
gánh hoài giông bão đời anh

Duyên Phận ***

Nếu nợ duyên sẽ có ngày hội ngộ .


Chuyện cơ trời nào tiết lộ nhân gian .
Dẫu yêu nhau tình thắm có vô vàng .
Bao cách trở ngỡ ngàng ! Ai biết trước ?

Chỉ mong trời se duyên cầu ô thước .


Để lứa đôi cùng sánh bước bên nhau .
Mộng tình yêu sẽ tạo cảnh hoa màu .
Vui hạnh phúc không bao giờ ngăn cách .

Nếu mệnh đời đã do trời chỉ hoạch .


Thì tình yêu ! Đá thạch cũng vỡ tan .
Xin người đừng suy nghĩ mãi quẩn quanh .
Khi duyên nợ không thành như mơ ước .

Hãy vui lên tiếp bước đường phía trước .


Buồn làm chi ! Chuyện ngày trước khó phai .
Khi thời gian như tên chẳng đợi ai .
Kẻo đau khổ trong tháng ngày hiu quạnh .

Tình người xưa đã trở thành băng lạnh .


Lòng cách lòng người chạnh cũng thế thôi .
Quên lãng đi để làm lại cuộc đời .
Xây hạnh phúc sống một đời ý nghĩa .

THO TINH DOC MAI KHONG HET


Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một

Nếu như em là cột


Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở

Nếu như em là phở


Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ

Nếu như em là chỉ


Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt....

Giả như em có sứt


Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối

Giả như em sợ tối


Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn toả sáng.....

Còn nếu em là ván


Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết

Nếu em làm biển biếc


Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển

Nếu như em định tiến


Anh cũng không chịu lùi
Cả hai chẳng chịu lui
Thì ôm nhau chịu trận

Nếu tình là số phận


Anh sẽ năng lên chùa
Cầu khấn rõ là to
Mong lấy em là vợ

Nếu em là chủ nợ
Anh một kẻ thiếu tiền
Khe khẽ đến bên em
Rồi cuỗm tiền chạy mất

Hóa thân là hành khất


Anh gõ cửa nhà em
Trong lúc trời nhá nhem
Xin nụ hôn tình ái

Nếu như em củ chuối


Anh sẽ làm Chí Phèo
Chí và Nở gặp nhau
Hỏi sao không có cháo

Nếu có một điều ước


Anh ước đến bên em
"Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi"

Giả như em làm Vãi


Anh cạo đầu làm sư
Tu ở đền ông Từ
Vẫn vô tư mà sống

Nếu như em làm trống


Anh xin làm cái dùi
Trống với dùi quen mui
Lùi dần vào chỗ vắng

Giả như không còn nắng


Em sợ bầu trời đêm
Anh gọi mặt trời lên
Ðón bình minh rực rỡ

Có một khi nào đó


Muốn trở về tuổi thơ
Anh sẽ làm cây dừa
Tỏa bóng mềm em mát

Nếu vô tình chợt khát


Anh dòng suối mát trong
Dâng vị ngọt vô ngần
Ðể em… tu ừng ực

Giả như em ngủ gật


Anh sẽ đến bên mình
Xoa nhè nhẹ con tim
Vì trên tim… là ngực
Giả như em có bực
Anh lại cười hề hề
Thế thì ảnh hưởng giề
Anh chứ ai đâu nhỉ?

Em mắng anh: "Ðồ khỉ”


Rồi nhoẻn miệng cười khì
"Lần sau có làm gì
Tránh người ta nhìn thấy ...."

Giả như em là giấy


Anh biến thành bút chì
Chúng bạn có nói gì
Chì vẫn đi trên giấy

Nếu mà em có chấy
Anh thành dầu gội đầu
Chui vào mờ tóc nâu
Ở lâu lâu trong đó

Nếu như em ngại gió


Anh nguyện làm bức tường
Ðứng chắn giữa giáo đường
Cho em tôi cầu nguyện

Giả như em lắm chuyện


Nói ra rả cả ngày
Anh cãi cối cãi chày
Nói gì mà lắm thế

Giả như em mà ế
Anh cũng thành trai già
Gái ế với trai già
Cùng một nhà vẫn tốt

Không may mà em dốt


Anh nguyện làm ông thầy
Cũng chẳng chóng thì chầy
Thầy biến thành "thầy nó"

Giả như em sợ chó


Anh nguyện làm cây riềng
Chó mà gặp phải riềng
Thành thịt chó rựa mận

Giả như em có cận


Thì anh cũng mắt lồi
Hễ gặp nhau trên đồi
Ta đồng thời bỏ kính...

Nếu em học tài chính


Anh sẽ học ngân hàng
Nhà chúng mình màu vàng
Hai nhóc...thêm nhóc nữa

Khi mà em có ..ửa
Là anh sẽ ở nhà
Luôn ở bên em mà
Dù bạn bè có ... nhậu

Giả như em lạc lối


Anh tới đón em về
Vì chúng mình cùng quê
Có chi đâu mà lạ

Em thương anh vất vả


Anh nhớ em thật nhiều
Cũng chẳng còn bao nhiêu
Thời gian ta khó nhọc
Bỗng khi nào em khóc
Là những phút nhớ anh
Giọt nước mắt long lanh
Chảy trên hai gò má

Anh thương em anh quá


Người con gái chung tình
Những lúc ở một mình
Anh nhớ em từng phút

Nếu em là cây bút


Anh là giọt mực xanh
Mực bút vẫn song hành
Cùng em, anh tới lớp...

Nếu em là tia chớp


Anh như con thuyền kia
Lặng trôi dưới sao khuya
Tìm bến bờ em đậu

Nếu ai bảo em xấu


Ðập phù mỏ cho anh
Em là em của anh
Với anh em vẫn đẹp

Khi mà em hết đẹp


Thì anh cũng đã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy

Nếu em là xe máy
Anh sẽ là con đường
Trải đi khắp muôn phương
Cho em đi không ngại......

Giả như không bằng lái


Anh: cảnh sát giao thông
Em có gặp dân phòng
Hễ cần là anh đến

Giả như em là hến


Anh biến thành con "chai"
Ðể có khi ngày mai
Ðem bỏ vào nồi luộc

Nếu em không biết được


Cuộc đời trôi về đâu
Xin em hãy mau mau
Ta định ngày hôn lễ

Ðể một thời tuổi trẻ


Anh có em bên mình
Trọn vẹn cả nghĩa tình
Cho đến ngày ly dị

Thấy cuộc đời vô vị


Em lại tìm đến anh
Viết tiếp câu chuyện tình
Của Chí Phèo Thị Nở

Hoặc em là người ở
Anh sẽ bỏ vợ liền
Tối tối đến phòng em
Biến em thành bà chủ
Những lúc em buồn ngủ
Anh nguyện làm gối đầu
Ðể em ngủ thật sâu
Anh ngắm nhìn thoả thích

Em là con chim chích


Anh sẽ là chim ri
Dù chẳng hót được gì
Cũng bên nhau sớm tối

Nếu em hay nói dối


Anh nói dóc như thần
Hai chúng mình thành thân
Rủ nhau lừa thiên hạ

Em mà là con quạ
Anh hoá chú diều hâu
Dù xấu đẹp đến đâu
Cũng nghĩa tình chồng vợ

Chuyện bây giờ mới kể


Chắc chắn sẽ còn dài
Nếu còn có ngày mai
Anh cùng em viết tiếp…

Khô khan ...

Chợt một ngày em bảo anh khô khan


Không nói nổi lời dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng
Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng , buồn thay , em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?


Anh không nói , vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già
Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi


Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc , suy tư

Em vẫn còn thao thức đấy ư ?


Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói , và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em .

Mùa thu xa..........


Em biết không autumn đã qua
Anh ngước nhìn moon and stars
Lá không còn fall down vội vã
Em lỗi hẹn rồi và anh đã so far

Goodbye nhé nắng không về phố


Season kia còn mãi in my eyes
Allthough you đã quên in your heart
Anh still miss em all my life
Tạm biệt nhé street xưa hoang vắng
Wind lạnh lùng thổi overnight
Anh couldn’t sleep từng đêm trắng
Em có còn on the last way?

LỜI CỦA TRÁI TIM


Chẳng bao giờ em bằng được người ta
Người con gái chưa một lần em gặp
Người đã tựa vào vai anh mà khóc
Trong những mùa trăng.

Người đã lẫn vào những câu thơ của anh


Dù trước em chưa bao giờ anh nói thế
Những ưóc mơ, những khát khao, trăn trở
Người ấy đã từng san sẻ cùng anh...

Nhưng tình yêu muôn đời vẫn mong manh


Như câu thơ có lần anh đã viết
(Cái câu thơ đã hóa thành thông điệp
Mở cửa trái tim em.)

Em biết rằng anh chẳng thể nào quên


Những kỷ niệm xưa ngọt ngào trong ký ức
Chỉ có nụ hôn đầu tiên là có thực
Nên chẳng bao giờ em bằng được người ta

Nhưng nếu em gặp anh từ thuở trước rất xa


Thì biết đâu em không trở thành người con gái ấy
Hạnh phúc hơn không khi chỉ còn cùng anh sánh đôi trong những câu
chuyện kể
Anh ơi!
Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho


Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.

Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi


Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm


Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.

Để một ngày khi năm tháng trôi qua


Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.

Chỉ còn lại những điều rất mong manh


Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em.

THƠ TÌNH MÙA THU

Có một ngôi nhà cuối lối rẽ thời gian


Một lần trong đời mình hẹn nhau đã đến
Giờ còn không dấu chân kỷ niệm
Khi đường xưa mùa lại tiếp mùa

Ai bảo sang thu hoa cúc bình yên


Cành hoa mỏng ẩn bao điều day dứt
Màu hoa kiên tâm sau bao nhiêu còn mất
Tôi biết rồi mình không thể thờ ơ

Sao anh đến làm gì cho năm tháng bão dông


Ước mơ rụt rè đã một lần nhóm lửa
Chút đa mang hóa nẻo về tan vỡ
Cho em biết nỗi buồn trước những ngã ba

Với mùa thu câu thơ có thể tái sinh


Trăng sáng lại những hẹn thề hư ảo
Mắt biển biếc xanh sau những dông bão
Kỷ niệm sẽ khôi nguyên khi khép lại riêng mình

Chỉ tiếc những điều không kịp nói cùng anh


Câu thơ không chỉ ngân qua điêp trùng vách núi
Đành gửi lại mùa thu - Những điều chưa kịp nói
Khi anh xa – Anh đã quá xa rồi…….

Giữa hai chiều quên nhớ


Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên mà thành xa lạ
Anh ám ảnh em hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá đỗi lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi, ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đến vây quanh
Trái tim đa mang chở tình yêu tròng trành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sống
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên!
Bùi Sim Sim

Dẫu có nhớ đâu đã gọi là yêu


Dẫu cố quên mà không thành xa lạ
Ai ám ai hai chiều nghiệt ngã
Nghiêng ngả trong lòng để nghiêng ngả trong tay

Em bảo anh con thuyền kia vô định


Hỏi rằng ai là sóng lớn xô thuyền
Bảo rằng anh như sao kia xa lắm
Biết đâu ai, mây phủ che sao.

Giữa hai ta không bao giờ êm ả.


Vì chẳng bao giờ tim đập cùng tim
Thôi hãy yêu mà không cần trọn vẹn.
Để xa rồi mà cũng chẳng mãi xa.

Viết cho người đến sau

Chị cũng từng yêu anh ấy như em


Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm gì em cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu.
Có một thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
Để một lần chị vô tình mắc lỗi
Một lần thôi thế rồi mãi mãi xa
Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua - em là hôm nay, hiện tại
Biết chẳng thể thêm một lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em
Em sẽ có cái bấy lâu chị đã khát thèm
Tuổi trẻ - hồn nhiên - gót chân mềm mới lạ
Và một buổi trời đông cây thay lá
Voan cưới cô dâu bay ngợp trước hiên nhà
Khi ấy vô tình chị đi bộ ghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
Em đừng quay ngang rồi chau mày như thế
Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem
Phố cũ - cơn mưa cũ ướt mèm...

Lê Hoài Vũ

Không đề
(Thơ của Bảo Hương)

Rồi mai này anh sẽ quên em


Cô gái nhỏ thương anh nhiều biết mấy
Trước mặt anh em kiêu kỳ là vậy
Để đêm về nước mắt ướt nhòe mi

Rồi mai này khi đã chia ly


Tên em sẽ chìm vào trăm ngàn tên khác
Như một vật dư thừa, anh vô tình để mất
Trong cuộc đời đâu thiếu sự lỡ tay?

Rồi mai này, ừ, mai này đây


Sẽ có một người nâng cho em từng bước
Dạy em biết đặt niềm tin vào phía trước
Vào con người, vào sức mạnh tình yêu

Người ấy dù mạnh mẽ biết bao nhiêu


Dù biết nhịn, biết chiều, biết nâng khi em ngã
Dù người ấy- sau này- biết làm tất cả
Em vẫn chẳng quên rằng- Đó không phải là anh!

Điều em muốn nói

Đừng hối hận khi yêu em , anh nhé !


Vì yêu anh , em cũng rất thật lòng
Hiến dâng trọn tình yêu em có thể
Để anh về chẳng thấy lạnh mùa đông
Đừng âu sầu khi mình phải xa nhau
Khi mình ở tận hai miền đất nước
Hai con tim cùng chung lời nguyện ước
Sẽ có ngày được mãi mãi gần nhau

Mãi giữ em trong vòng tay anh nhé !


Cả cuộc đời em chẳng muốn thoát đâu
Em hạnh phúc trong tình yêu anh đó
Mình mãi là một nửa của đời nhau

CHỈ MÌNH EM VÀ CHIẾC BÌNH PHA LÊ BIẾT(Bình Nguyên Trang)

Em chẳng biêt vì sao em yêu anh?


Dù suốt 4 năm chiếc bình hoa của em không có hoa hồng anh đến cắm
Dù những lần chúng ta gặp gỡ
Tính bằng tháng bằng năm.

Em chẳng biết vì sao em yêu anh?


Dù chỉ có bông hoa cất từ nước mắt
Nở trong lòng em 2 chữ vô tình.

Và đôi khi 1 mình hong tóc


Em thương chiếc bình hoa của em
Chiếc bình pha lê...
Gìn giữ nó khó khăn như giữ gìn hạnh phúc
Nếu rớt xuống nó sẽ vỡ thành trăm giọt nước mắt...
Giọt buồn vui, giọt kiêu hãnh, giọt hiến dâng nhưng đơn độc làm sao!

Để rồi sau những cơn đau


Chiếc bình nhẫn nại nở đoá hoa mang màu tuyệt vọng?

Em đã tưới hoa bằng nước mắt của em


Điều đó chỉ có em và chiếc bình pha lê biết.
BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN

Biết trái tim chẳng có tội gì đâu


Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...

Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa


Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...

Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều


Em không thể và chúng mình... không thể
Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh

Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh


Em mãi yêu anhmột tình yêu ...không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.LOVE U!

SẮC TÍM DẠI KHỜ


Anh có thể là chỗ dựa của em không?
Em yếu đuối nên cần che chở
Em hay vấp nên cần nâng đỡ
Em dại khờ nên chẳng biết lo toan
Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh
Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu
Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết
Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều

Nếu có thể sương tan vào cỏ


Thì em tin cỏ sẽ rất xanh
Nếu có thể em tin vào anh
Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.

TRĂNG KHUYẾT
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm

Em vui lúc trăng tròn


Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?

Sao anh vội ngỏ lời


Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!

TANG EM

Tôi không tặng em hoa


Như muôn ngàn người khác
Tôi không tặng vàng bạc
Như những kẻ sa hoa

Nhưng tôi muốn tặng em


Mối tình đầu duy nhất
Và tặng em ánh mắt
Của một kẻ tình say
Tôi tặng em nụ cười
Cầu hòa thôi em nhé?

Tặng em thêm gì nữa?


Chỉ còn lại trái tim
Chưa một lần mơ mộng
Nhưng một lần lơ đãng
Em lấy cắp còn đâu?

Tôi còn lại tấm thân


Là gia tài duy nhất
Xin tặng em tất cả
Hãy nhận đi em ơi!

Tôi tặng cả cuộc đời


Và mối tình duy nhất.

BUOI CHIEU THU

Sánh bước bên anh một chiều nắng nhạt


Bước chân ngập ngừng theo nhịp trái tim
Bâng khuâng lắm nên hồn em xao xác
Lá thu bồi hồi mới xào xạc đó anh!

Tiếng yêu anh chưa kịp ghép thành vần


Em vụng về trên lối đi lạ lẫm
Chẳng hiểu vì đâu mỗi chiều nhạt nắng
Tâm hồn em chẳng còn của riêng em?

Em tò mò tìm ẩn số trái tim


Chợt ngỡ ngàng. Cánh thiệp hồng gõ cửa
Em ngừng trò chơi đi tìm ẩn số
Kết thúc rồi. Cần chi đong day dứt.

Em đi về nơi góc phố mịt mù


Anh ở lại nơi đèn hoa rạng rỡ
Trả lại cho anh khung trời xưa cũ
Em từ nay... giã biệt dệt giấc mơ
Em lại một mình trên nẻo đường xa
Tiếp tục là khách bộ hành đơn độc
Em bước đi không ngoảnh đầu nhìn lại
Vẫn nhói lòng trong mỗi buổi chiều thu.

Thuyền không bến đậu

Trần Phương Anh

Anh đã chia tay chị


Đến bên em một con nhóc dại khờ
Yêu chưa đủ hạnh phúc chưa trọn
Anh lại đi như con thuyền phiêu lãng
Em và chị cũng chỉ là một bến đỗ
Trong vô vàn bến đỗ của thuyền em
Hãy đi đi hỡi trái tim phiêu lãng
Tìm cho mình một bến cảng ước mơ
Để quên hết những quá khứ mộng mị
Để tìm cho mình một niềm hạnh phúc
Dù hạnh phúc...
là ở nơi đây.

Biển tình anh

Dương vũ

Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi


Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...

Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ


Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung

Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu


Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!

Nếu có một ngày...

Trần Đình Khâm

Nếu có một ngày anh không yêu em?


Xin hãy xóa dùm anh câu chuyện cũ
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha

Nếu có một ngày, anh quên đi kỉ niệm


Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong em hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu anh

Anh rất sợ ngày mai sẽ đến


Có bóng hình người khác trong anh
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không em!

Nếu có một ngày anh không yêu em?


Em hãy viết lời thề xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.

Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay


Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu.

Cho người xưa

Hương Cỏ
Đã lâu rồi anh không hò hẹn cùng ai
Thời gian cứ đuổi nhau trôi mãi miết
Kể từ ngày em ra đi biền biệt
Day dứt trong anh một nỗi mong chờ.

Anh yêu em nhưng quá đổi dại khờ


Anh vụng dại nên để em vuột mất
Nỗi nhớ hanh hao ngay cả khi mơ không thành giấc
Những ngón tay gầy chải nỗi nhớ mong.

Em không về xanh lối cũ rêu phong


Khoảng trống trong tim không thể lấp đầy bằng một hình bóng khác
Thỉnh thoảng trên đường anh vẫn thường giật mình ngơ ngác
Thấp thoáng dáng người, ơ! có phải là em?

Lời cuối

Nguyễn Trần Quyên Dy

Em sẽ viết cho anh vần thơ cuối cùng


Về loài hoa long chong cuộn lăn trong gió
Về những hạt mưa đêm ướt đầm ngọn cỏ
Miền ký ức nào thân quen...

Em sẽ kể cho anh bí ẩn của biển đêm


Như trái tim em và hành trình anh tìm kiếm
Nơi bắt đầu niềm vui và sự chết lịm
Ngọn gió nào hanh hao...

Em sẽ viết về một vì sao


Em tìm được ở một bầu trời khác
Như đêm hè bất chợt cơn gió mát
Dù... chẳng của riêng em...

Biển mãi vào bờ mỗi lúc triều lên


Em phá nát những gì trong tay với
Đau khổ đi tìm miền trời xa dịu vợi
Rồi một mình... lặng đau...

Đừng níu giữ những gì đã của chung nhau


Nỗi đau thêm dài, quạnh vắng
Khói thuốc anh cay nhưng hãy đừng đắng
Vì em...

Kiếp sầu tương tư

Nguyễn Thanh Hải

Ngày xưa em nói em yêu


Cây bàng lá đỏ tím chiều hoàng hôn
Gió lăn bông dại bãi cồn
Yêu còn đường nhỏ dẫm mòn gót chân
Tiếng chuông chùa vẫn còn ngân
Con tim bỡ ngỡ xếp vần yêu thương
Ngây thơ áo trắng sân trường
Ngây thơ ánh mắt dớm hồn bóng ai
Thời gian rồi cũng dần phai
Mộng xưa heo hút, hương nhài bay xa
Em về làm vợ người ta
Để ai đững đợi đến ra riết lòng
Hỡi con thuyền nhỏ bên sông
Chiều nay có nhớ khách thuyền ngày xưa
Mênh mông sương khói xa mờ
Người mang nỗi nhớ thẩn thơ một mình
Chúa ơi người nỡ làm thinh
Sáo ơi sao nỡ đưa tình sang sông
Ở bên ấy có buồn không
Người bên ấy có còn trông bên này
Cuộc đời ràng buộc đắng cay
Hợp tan, tan hợp biết ngày nào thôi
Đơn coi, rồi lại đơn côi
Trở về cát bụi chẳng lời phân ly
Thà đừng luyến ái làm chi
Người ơi có biết... kiếp sầu tương tư.

Còn nhớ hay quên

Mưa lại rơi dài bên mái hiên,


Giọt mưa đọng lại chút bên thềm.
Như hương tình cũ còn đâu đó,
Len trú vào hồn cõi bình yên!

Hơi lạnh theo mưa buốt cả đời,


Thấm sâu vào tận trái tim côi.
Vết thương ngày cũ giờ như lại,
Nhức nhối từng cơn bởi lạnh... trời?

Cho tôi hỏi nhỏ bao thi sĩ:


Đã từng thêu dệt những tình thi
Trả lời tôi biết tim hay óc?
Đớn đau tiễn biệt tình ra đi...

Tôi ngẫm tình xưa trước của tôi,


Tình duyên ngang trái phải chia phôi!
Tôi nghe đau nhói xuyên qua ngực,
Như tên ai bắn xé tim tôi.

Ai bảo cách mặt, lòng xa xôi?


"Dứt" đi là rũ sạch hết rồi!
Không đâu dĩ vãng luôn nằm đó,
Chỉ đợi một ngày sống dậy thôi.
ANH NHO EM

Anh nhớ em trong từng hơi thở


Mỗi một ngày đều nghĩ về em
Em dễ thương - nụ hoa hé nở
Chẳng ngại ngùng vươn cánh làm duyên

Anh nhớ em trong từng giấc ngủ


Của mộng mơ ảo ảnh trăng sao
Có em - anh - thế là quá đủ
Chẳng cần gì danh vọng trèo cao

Anh nhớ em trong từng nhịp đập


Của con tim luyến ái ban đầu
Của thần tình yêu và mũi tên cắm phập
Vào ái tình ước vọng dài lâu

Anh nhớ em trong từng tia nắng


Của bình minh hy vọng ngày vui
Có bướm bay, biển xanh im vắng
Có chúng mình - 2 đứa một đôi

Anh nhớ em trong từng ngọn sóng


Vẫn vỗ về 2 bến bờ yêu
Dù cách xa đại dương quá rộng
Anh sẽ chờ em đến mà thôi.

Năm tháng tuổi thơ

Dương Vũ

Nhớ làm sao hoàng hôn tím đồng chiều


Những buổi sớm tinh sương trong vắt
Những vòm lá lũy tre xanh muốt mắt
Bầu trời xanh, chim hót chào bình yên
Nhớ làm sao bầu trời rộng cao xanh
Nghe vi vút tiếng sáo diều no gió
Con đê làng xanh rờn những thảm cỏ
Mõ trâu chiều ấm áp cả đồng quê

Nhớ làm sao cái nắng hè gay gắt


Gánh lúa vàng lưng áo mẹ đẫm mồ hôi
Nhớ dòng sông Hồng đỏ phù sa êm trôi
Với lũ bạn có biết bao kỉ niệm

Nhớ làm sao những kỉ niệm thật buồn


Những kí ức mất mùa tháng ba ngày tám
Những trận bão không hề biết thuơng hại
Tàn phá quê nghèo khi lúa đương bông

Nhớ làm sao cái giá lạnh mùa đông


Cánh đồng lởm chởm gốc rạ khô cuối vụ
Bên bếp lửa hồng xum họp tiễn năm cũ
Bữa cơm đông đủ những gương mặt người thân

Giờ tất cả đã xa đã là dĩ vãng


Năm tháng tuổi thơ chẳng phút nguôi quên
Kỉ niệm một thời - khoảng trời bình yên.

BAT CHOT …

Anh quen em vào một ngày nắng đẹp


Hoa phượng rơi đỏ thắm cả dòng sông
Em tung tăng đùa vui cùng làn gió
Những cánh hoa vương nhẹ lên tóc em
Và...
Tình yêu đến
Một tình yêu bất chợt
Ngây ngất hồn tôi vào cõi mê
Em ngây thơ
Anh như người điên dại
Thẩn thơ, thơ thẩn...
Cả trong mơ!
Anh muốn nói với em
Điều thầm kín
Anh yêu em nhiều lắm
Biết không?
Trong giấc mơ
Em luôn là tất cả
Đoá hoa tình
Anh chỉ dành riêng em
Yêu em hơn mỗi khi...
Xa cách
Ôi! Ngất ngây mỗi lúc bên em
Em và anh
Hai người như một
Mãi mãi tình em
Một tình yêu bất chợt
Em hỏi anh...
Sóng vỗ bờ
Có khi nào ngừng vỗ
Anh yêu em
Yêu mãi đến bao giờ?
Anh nhìn em
Và...
Em nhìn anh
Hai trái tim hoà chung nhịp đập
Anh nói rằng:
Sóng yêu bờ
Không bao giờ ngừng vỗ
Cũng như anh
Yêu mãi chỉ em thôi
 
Đôi mắt biếc
Em nhìn anh hạnh phúc
Và bảo rằng:
Em cũng vậy đó... anh!
Dấu hỏi tình yêu

Nguyễn Thanh Hải

Đã bao lần trong một câu thơ


Lãng mạng dại khờ, mơ mình làm thi sĩ
Hoàng hôn ngấm vào giọt đời thi vị
Kẻ tình si không biết tự bao giờ

Lăn giọt tương tư ngỡ đến tình cờ


Vầng trăng úa tàn trong câu thơ tình ái
Thuyền yêu kia sao vẫn còn xa mãi
Để bến đợi chờ ngại chở gió sang sông

Rồi một ngày cái lạnh của chiều đông


Mang đến cho tôi cánh bằng lăng mầu tím
Đâu biết rằng mảnh vụn đời tìm kiếm
Tôi đã chờ giấc mơ, mùa xuân sẽ quay về

Tháng 9/2005

Đôi khi

Nguyễn Thị Thu Hoà

Có lẽ nào anh chẳng hiểu ra


Đôi khi có những điều không thể nói
Đó là lúc cô đơn buồn tủi
Vây quanh em khi bóng tối chợt về

Đừng vội đi nếu vẫn còn đam mê


Còn tha thiết với dấu yêu ngày trước
Em thầm mong chúng ta lại có được
Phút mặn nồng như thuở bắt đầu yêu.
Đúng nghĩa tình yêu!

phan manh ha

Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.


Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:"Vạnlý trường thành ...xa mãi bến bờ em "

Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.


Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người ... Muôn thủơ phải không em?

Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.


Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.

Trả và nhận

Nguyễn Thanh Hải

Xin trả lại em nỗi nhớ


Lăn dài qua kẽ ngón tay
Con đường vắng bước chân qua
Yêu thương nối dài ngày tháng

Anh xin trả lại tia nắng


Làn gió đùa rối tóc em
Trả mối tình đầu say đắm
Câu thơ rớt rơi bên thềm

Anh xin nhận lại phần mình


Tất cả giọt đời chát mặn
Nụ cười chan đầy nước mắt
Hãy xin dành lại cho Anh.

You might also like