You are on page 1of 10

VIẾT CHO NGƯỜI

Mất nhau rồi anh mới chợt nhận ra


Mình đã có một tình yêu thật đẹp
Cái quí nhất là cái vừa để mất
Yêu thật nhiều là lúc chẳng còn nhau
 
Nếu như anh đuợc bắt đầu làm lại
Sẽ mãi mãi không làm em hờn em giận
Để đi hết đuờng đời không ân hận
Mất em rồi thì mới bắt đầu yêu.

CÓ BAO GIỜ

Có bao giờ em tự hỏi vì sao


Trên trời cao có trăm ngàn tinh tú?
Có bao giờ trong lòng em khẽ nhủ
Cớ sao người lại yêu mãi mình em?

Có bao giờ ngẩng đầu ngắm trời xanh


Em thấy được bóng hình anh trên đó?
Có bao giờ nhìn một vì sao nhỏ
Em chợt cười ...rồi gọi chỉ tên anh?

Có bao giờ một mình giữa bóng đêm


Chợt lóe sáng hình anh trong tâm trí?
Có bao giờ giật mình trong mộng mị
Em ngập ngừng gọi hai tiếng " anh yêu"?

tôi bật khóc khi thấy mình thua thật


vòng tay này không giữ nổi em yêu
buồn làm sao trong nỗi nhớ hắt hiu
em yêu dấu vạn đời bên kẻ khác
thu hằng ơi nhìn đuờng em có thấy
dấu chân nào bên cạnh dấu chân em
tôi cố quên nhưng trong lòng vẫn nhớ
để đêm về nuớc mắt uớt đầy chăn
**********************************
thơ nào hay bằng thơ dang dở
tình nào đẹp bằng tình chia ly
tôi yêu em âm thầm không dám nói
dòng thơ tình không dám gửi nguời yêu

ĐỢI THƯ ! (*)


Đã lâu rồi không nhận đuợc thư em
Đội giấy trắng ống mực xanh còn đấy
Giương đôi mắt như oán hờn ta vậy
Thầm trách lòng ta sao lãng đến thờ ơ !
***
Đã lâu rồi ta không nhận thư em
Bao giọt nắng rơi xuống chiều đơn chiếc
Cho dư âm của hôm nào biền biệt
Chốn đông nguời ta chới với giữa hư không
***
Đã lâu rồi ta không nhận thư em
Sao nét chữ vẫn in hằn trong kí ức
Sao lời em quá đời thuờng mà chân thực
Và trái tim này sao cũng có trong em ?
***
Đã lâu rồi ta không nhận thư em
Ta không trách vì ta hiểu điều em nghĩ
Nhưng em ơi, hồn ta càng tiều tụy
Vì tháng ngày mòn mỏi đợi thư em !

NỖI SỢ MỘT HÔM

Anh sợ một ngày, rồi mình sẽ xa nhau !


Tương lai đó làm lòng anh se thắt,
Màu tím buồn sẽ vương trong ánh mắt,
Và nụ cười không rạng rỡ như xưa !

Bầu trời đen đổ xuống những cơn mưa,


Bong bóng nổi phập phồng rồi ... vở nát,
Cánh hoa bay từng cánh hoa tan tác,
Con sóng tình làm mặt nước chao nghiêng !

Từ hôm nay cuộc đời chẵng bình yên,


Bàn tay nắm một lần ... lần sau cuối ...
Anh quay mặt, dấu giọt lệ rơi ...rất vội ...
Hạnh phúc đâu còn ! Nhưng hơi thở còn đây !
VÍ DỤ

Ví dụ ta yêu nhau !
Em đừng từ chối nhé
Gật đầu mau đi bé
Cho tụi mình nên đôi ...

Ví dụ mình ...hai nơi


Không chung đường , cùng lối
Mà sao không nói dối
" Em ở gần xung quanh "

Ví dụ em và anh
Hai tâm hồn lạc bước
Mang lời yêu tha thiết ...
Ghép thành lời yêu thương

Ví dụ mình vấn vương


Hai vần thơ thao thức
Cùng viết thành ao ước ...
Nếu một ngày ...nên đôi ...

Chỉ là ví dụ thôi
Mà sao anh ước mãi
Cho thời gian trở lại ...
Dù ...ví dụ mà thôi ! 

LỜI CHO EM

 Em yêu dấu, thôi em đừng khóc nữa


Cho cơn mưa chóng tạnh ở nơi đây
Phố lạnh tanh, vốn đã sẵn héo gầy
Mưa chi nữa cho đầy thêm niềm nhớ

Em hãy gắng nén sâu trong nhịp thở


Cơn nghẹn ngào của cách trở, chia xa
Tháng sáu buồn, rồi tháng sáu cũng qua
Niềm đau đó cũng nhoà theo năm tháng

Hãy khép mắt, thả hồn vào quên lãng


Như một lần hờn giận, bỏ đi chơi
Thầm nhủ lòng quên, quên hết đi thôi
Mới một buổi - Ôi, sao mà nhớ quá!

Thôi hãy lau giọt lệ sầu trên má


Cho hôm nay còn có một thoáng vui
Ở nơi đây, hiếm lắm những nụ cười
Đừng khóc nữa, cho sóng đời bạc trắng

Hát đi em, cho vơi niềm trống vắng


Bài tình ca mình thường lắng nghe
Cho lời thơ tôi viết những tháng hè
Không ai oán như tiếng ve than thở

Cười em nhé, cười như ngày xưa đó


Buổi hẹn hò quên hết những âu lo
Nụ cười xinh ngày ấy em tặng cho
Em có biết tim tôi còn ấp ủ?

Hãy nhớ nhé, tìm trong chồng thư cũ


Những bài thơ tôi gửi tặng riêng em
Hãy mỉm cười và đọc lúc vào đêm
Để tôi mãi bên em trong giấc ngủ. 

GỬI NGƯỜI TÌNH NHỎ

"Có nhớ không anh mỗi chiều tan học


                  Chở nguời ta mà chẳng nói lời nào
                   Vẫn dấu hoài tình đầu trong tình bạn
                   Để bây giờ lưu luyến mãi không nguôi"
 
                  "Anh nhắc em : "Muời tám rồi nè!
                 Trả lời anh câu hỏi từ lâu
                 Anh vẫn mong em một lời giải đáp
                 Mười tám rồi em tính sao đây!?"
 
                  Câu nói từ lâu em chưa kịp nói
                  Để bây giờ hai đứa đã hai nơi
                  Hai mươi rồi cũng đã vội đi qua
                  Anh nhớ không anh câu hỏi hôm nào?"
                  .........
 
                    Mối tình đầu!
                    Hãy để nó đi vào ký ức
                    Chớ đừng vương vấn lụy tương lai.
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Thật đáng tiếc khi thời gian đã hết
Mùa đã sang và trống đã tan trường
Áo học trò trắng cả nỗi nhớ thương
Rồi cũng sẽ dần đi vào hoaì niệm
 
Đâu mất rồi thưở ban đầu lưu luyến
Thầy cô la vẫn cứ khúc khích cười
Giờ tan học nhún nhảy bước chân vui
Cho lòng ai thương hoaì thời áo trắng
 
Dâu mất rồi những ngọt ngào mặn đắng
Bao lo toan phía kì thi đến gần
Và đôi lúc lòng bỗng thấy bâng khuâng
Mùa thi đến -mùa chia tay cũng đến
 
Tuổi mười tám vầng trăng tròn chênh chếch
Dang hai tay kiêu hãnh bước vào đời
Để khoảng trời thưở lười học mãi chơi
Làm hành trang cho một thời để nhớ

 NÓI VỚI ANH

Anh đừng là mây trắng nhé anh.


Phiêu lãng quá cuối trời lơ đãng.
Cũng đừng là vầng trăng cuối tháng.
Đâu đủ ngời, thắp sáng sao em.

Anh đừng là cánh bướm vườn xuân.


Muôn triệu hoa, đâu là điểm cuối.
Cũng xin anh đừng là dòng suối.
Trôi theo đời, quên mất tình em..

Anh đừng là tia nắng mong manh.


Thả xuống tóc ai mỗi chiều tan lớp..
Cũng đừng là mưa nguồn hay tia chớp
Cháy lòng em, cây liễu yếu bên đường...

Hãy là anh của ngày tháng xa thương.


Hãy là anh, chỉ đơn giản, bình thường...
Vẫn ngây ngô như buổi đầu em gặp
Chân thật với mình...và yêu chỉ riêng em...  
GỬI NGƯỜI TÔI YÊU
Tôi nhớ mãi lần đầu tiên gặp gỡ
Thầm nhìn ai bằng ánh mắt thân thương
Tâm hồn tôi và tâm trí vấn vương
Rồi từ đó luôn nhớ thương người ấy
 
Tiếc nuối làm chi một mối tình
Yêu người sao cứ mãi lặng thinh
Đành ôm giọt lệ trong tim nhỏ
Đành để tim mình mãi mãi đau.
 
Tôi không muốn cho mọi  người biết
Tôi yêu em và đau khỗ vì em
Đã một lần yêu em tôi nguyện
Dù không thành tôi vẫn mãi yêu em
 
Tôi yêu người khi nào chẳng biết
Vắng bóng người tôi cảm thấy cô đơn
Có những đêm một mình trên phố vắng
Bước âm thầm nhớ mãi bóng hình em
 
Buồn lắm ai ơi một buổi chiều
Gió chiều thổi nhẹ tiếng chim kêu
Núi non cách trở tình li biệt
Chẳng thấy vui đâu chỉ thấy buồn
 
Sống trên đời tình yêu không đơn giản
Tin nhau rồi phải nhận lấy đắng cay
Nhưng đôi lúc tình yêu là mầm sống
Một niềm tin trong tim mỗi con người
 
Có những lúc tôi ngồi nhớ lại
Bóng hình ai chiếm ngự trái tim tôi
Mà giờ đây người đã xa mất rồi
Sao bỗng thấy trong tôi bao nỗi nhớ
 
Tôi không khóc nhưng lòng tôi  đau khổ
Miệng tuy cười nhưng lệ đọng trong tim
Miệng nói vui nhưng tê tái trong lòng
Vì ai đó đã làm tôi đau khỗ
 
Muốn cố quên nhưng lòng vẫn nhớ
Để đêm dài nước mắt trải trên mi
Bao người thương nhưng lòng không rung động
Mà chỉ thương nhớ bóng người xưa
Tôi không hiểu vì sao tôi buồn quá
Buồn không nên nhưng chẳng hiểu sao buồn
Chỉ thấy lòng cô đơn và hiu quạnh
Suốt canh dài nghe tim mình mãi đau
 
Tôi đã thề sẽ không bao giờ khóc
Nhưng vì ai tôi đã phạm sai lầm
Ai là người đã làm tôi phải khóc
Khóc cho tôi và khóc mãi cho người
 
Lâm li lai láng lòng lưu luyến
Thấp thỏm thẹn thùng thấy thảm thương
Đường đi đất đỏ đường đầy đá
Ngất ngưởng ngại ngùng ngó ngẫn ngơ
 
Chuyến đò chiều đưa em về nơi ấy
Long chân thành tôi gởi đến em
Ngõ vắng năm xưa có còn trong kỷ niệm
Chút ân tình tôi gởi trọn cho em
 
Ai bảo tình yêu không ngang trái
Không bẽ bàng không chấp nhận vỡ tan
Không đau không khổ không sầu muộn
Không giận không hờn không nát tan
 
Em đi rồi cho tình lên tiếng khóc
Để giọt sầu rụng xuống tiếng đàn tôi
Kỷ niệm nào ôm một thời đã khuất
Cho tình buồn còn mãi thiên thu
 
Có ai biết được con tim ấy
Có mấy ưu tư mấy lạnh lùng
Cho tôi hẹn hò cùng mây gió
Lén gọi yêu thương lén hẹn hò
 
Ngày thương nhớ nên ngày dài vô tận
Đêm suy tư đêm trắng nỗi niềm
Ai chẳng vui khi buổi đầu gặp gỡ
Ai chẳng buồn khi kẻ ở người đi
 
Tôi đã thề sẽ không bao giờ khóc
Nhưng vì ai tôi đã phạm sai lầm
Ai là người đã làm tôi phải khóc
Khóc cho tôi và khóc mãi cho người
 
Chầm chậm hoa ơi chớ vội tàn
Duyên tình để lại với thời gian
Một lần xa nhau vạn lần nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần thương
 
Thà đừng quen nhau đừng gặp gỡ
Quen biết nhau rồi chẵng nỡ xa nhau
Người ơi tôi hỏi người có biết
Một lần trăn trở giữa tim tôi
 
Có những lúc tôi ngồi nhớ lại
Bóng hình ai chiếm ngự trái tim tôi
Lòng tôi buồn nhưng nào đâu dám nói
Để đêm về nhớ mãi bóng hình xưa
 
Có những lúc tôi cười ra nước mắt
Em tưởng rằng tôi vui lắm sao
Đừng tưởng tôi là người vô tư thật
Tôi phải cười trong chua xót em ơi
 
Thế giới riêng tôi chỉ một người
Một đời tôi chỉ một người thôi
Ngoài ra tất cả đều vô nghĩa
Tất cả xa xôi dĩ vãng buồn
 
Thời gian ơi có bao giờ trở lại
Kỷ niệm nào tồn tại với thời gian
Kỷ niệm là gì khi lòng ta muốn xoá
Nhưng lại là tất cả nếu lòng ta muốn ghi
 
Trời về khuya sương càng bao phủ
Trăng đã tàn mà giấc ngủ  chưa yên
Gió cuốn đi năm tháng dài đăng đẳng
Tình vẫn còn mà nguời mãi nơi đâu
 
Đặt bút vào đây nghẹn cả lời
Khi lòng chung thuỷ đã chia đôi
Thì đây dòng chữ thay lời nói
Chút chân thành tôi gởi trọn cho em
 
Tôi biết tôi không bằng ai cả
   Phận tôi nghèo học thức chẳng bao nhiêu
Cuộc đời tôi thật hoang vắng cô liêu
Nên trọn kiếp tôi mang hoài mặc cảm
 
 
Tình yêu  đầu là tình yêu muôn thuở
Kỷ niệm đầu là kỷ niệm khó quên
Sông chưa to sao gọi là biển
Tình chưa đậm sao gọi là yêu
 
Ai có được hai buổi đầu đi học
Để được vui được khóc hai lần
Ai có được trong đời hai tuổi ngọc
Để ngại ngùng hai chữ luyến lưu
 
Nếu mai đây tôi trở thành cát bụi
Xin người đừng giẫm nát trái tim tôi
Đời cát bụi vẫn là đời cát bụi
Kẻ cô đơn muôn kíêp vẫn cô đơn
 
Người ta yêu nhau cứ trông ngày thứ 7
Để chiều về họ lại đón đưa nhau
Còn tôi đây cũng trông ngày thứ 7
Để chiều về tôi lại đón hoàng hôn
 
Tôi trót yêu em giữa lặng thầm
Nên giờ chỉ cò mối tình câm
Nếu người đi xa xin hãy nhớ
Có một người luôn gọi thầm tên em
 
Hoa đơn phương biết bao giờ có bạn
Nhạc trữ tình có lãng mạng hay không
Tôi biết tình yêu là nước mắt
 Là khăn tang cuốn chặt trái tim mình
 
Em yêu ơi em nào có biết
Vắng em rồi chiếc lá cuối thu rơi
Em yêu hỡi đời anh theo lá
Cũng héo tàn buồn bã bởi xa em
 
Ngày trôi đi đêm về nhung nhớ
Giấu kín lòng biết chia sẽ cùng ai
Tôi biết yêu em là đau khổ
Là ngỡ ngàng  là chấp nhận vỡ tan
 
Đời của tôi sao nhiều cảnh trái ngang                          
Tựa như chiếc thuyền nan trong bão tố                            
Yêu mà chi để rồi đau khổ
Để tim hồng ướm máu chảy vì yêu…
 
MÂU THUẪN
Em tập nhìn anh như một nguời dưng
Dẫu điều ấy _ bây giờ _ không bắt buộc
Nhưng ngày mai... Ai mà nói trước!
Tình yêu nào lại không có khổ đau?!?
 
Em tập nhìn anh như một người bên đuờng lướt qua mau
Tình yêu, niềm tin cùng những gì trôi qua tương tự
Chia tay rồi, em không thể níu giữ
Một chút vấn vương gì của ngày xưa
 
Và em sẽ quên đi những đêm mưa
Những khoảnh khắc anh ngập tràn ở đó
Anh nồng nàn trong từng hơi thở nhỏ
Để bây giờ... chúng mình mất nhau!

Em biết yêu anh là nhận cho mình những đớn đau


Những băn khoăn, những giận hờn day dứt...
Và điều ấy thuờng làm em kiệt sức
Nhưng mà... ai hiểu được... tình yêu...
 
Em tập quên anh, tập xa anh và hứa thật nhiều
Sao em có thể làm được điều vừa nói !?

You might also like