You are on page 1of 1

“Tính chính thức” ở đây có nghĩa là các quy định pháp luật phải hoàn chỉnh trong

một chỉnh thể, một hệ thống chính thức, không thể có những “hướng dẫn ngoài quy
định”, “hướng dẫn ngược lại với quy định”, “hướng dẫn phi chính thức”. Nếu không bảo
đảm tính pháp chế và chính thức trong quy định, có những “quy định” phải tuân thủ
“ngoài pháp luật” thì đó chính là điều kiện thuận lợi cho tiêu cực và tham nhũng phát
sinh. Điều này có nghĩa là, trong quá trình thừa hành, các chủ thể quản lý nhà nước có
thẩm quyền phải ban hành văn bản quy phạm pháp luật khi cần hướng dẫn mang tính
bắt buộc chung; tránh việc ban hành những quy tắc bắt buộc chung nhưng lại thể hiện
dưới hình thức không phải văn bản quy phạm pháp luật.

You might also like