Professional Documents
Culture Documents
Chi Hoa-Tran Anh Ninh - Vie
Chi Hoa-Tran Anh Ninh - Vie
4
Chỉ: là đình chỉ, là ngừng.
5
Đại loại nghĩa là chém gió.
Đáp anh Ân Vũ ở Thượng Hải: Trung Hoàng trực thấu pháp
Trần Anh Ninh
Nguyên văn bức thư của Ân Vũ ở Thượng Hải: Chiều mùng 5 tháng một, lúc tĩnh tọa, như bình
thường Âm Kiều bành trướng, chỉ có vuông tròn bốn năm tấc, lớn hơn bình thường. Đợi hô hấp hơi
nhẹ đi, lúc Thần dẫn tĩnh tịch, Khí này đột nhiên xông lên trên, thẳng đến đỉnh đầu. Nhớ lại tình
hình lúc đó, giống như ầm một cái, chỉ có thăng lên không theo mạch Đốc, mà theo Hoàng Đạo trực
tiếp đi lên. Chớp mắt hơi thở dồn dập tim đập mạnh, đầu mắt phồng lên, ẩn ẩn có tiếng chuông
tiếng khánh, toàn thân toát mồ hôi.
Lần đầu trải qua cảnh này, không khỏi kinh hoàng thất thố. Hôm sau, tứ chi vô lực, bệnh một
ngày mới dậy. Thiết nghĩ, theo mạch Đốc đi lên, gọi là chính thấu, nếu mà tuần theo Trung Đạo,
như tôi học dưỡng chưa đủ, chưa khỏi sau này có tạp nhập, mà có cái tệ “choáng váng”. Chỉ có điều
không rõ, sao mà tịnh chưa dụng ý dẫn, mà Khí này lại tự do xông vào Hoàng Đạo, nay xin kính hỏi
các điểm sau, xin phu tử từ bi chỉ cho.
Hỏi 1: Ngoại Dương không cử, Đan Điền không nóng, chỉ có Âm Kiều phập phồng, thì Khí này
cũng có thể xung hay không?
Đáp 1: Có thể xung, không có gì lạ.
Hỏi 2: Lúc Khí này phát động, tịnh không có dấu hiệu, cho nên không kịp phòng hộ, cũng không
có công phá Vĩ Lư, mà chỉ theo Âm Kiều đi lên tâm vị, thẳng xung tâm bộ, nếu Nhâm Đốc chưa
thông, thì cái việc đi lên này có hại hay không?
Đáp 2: Lúc này nếu có thể ngồi ngay ngắn, ổn định như Thái Sơn không dao động, vạn mối lo
đều không, thanh tịnh như đầm lạnh trong suốt, mặt nó tự nhiên xung động, tự nhiên hun chưng, tự
nhiên dung hóa, tự nhiên ngưng kết, thì không chỉ vô hại, mà còn có ích. Nếu là người công phu
tĩnh định chưa cao, thì cái hại rất lớn.
Hỏi 3: Sau khi xông lên, đã kinh hoàng mà đình chỉ tọa công, Khí này còn chưa quan về bản vị,
thì cái tệ như thế nào?
Đáp 3: Kinh hoàng tuyệt không được có, lúc này cái may mắn là tự mình kinh hoàng bên trong,
còn chưa phát sinh nguy hiểm. Giả như lúc ấy mà bất hạnh, bị nhân sự ngoại giới quấy nhiễu, hoặc
âm thanh mạnh đột nhiên chấn hãi, tất dẫn đến Khí tán Thần phi, toàn thân toát mồ hôi lạnh. Nhỏ
thì bị tật điên cuồng, lớn thì có cái lo về sinh mệnh, chẳng phải trò trẻ. Sau này nếu không tìm địa
điểm an toàn, tịnh chưa có đạo lữ làm hộ pháp, thì tuyệt không được coi thường mà thử. Đây là
công phu trọng yếu lúc sơ bộ hạ thủ để siêu phàm nhập thánh, thành tiên liễu đạo, không thi hành
trong danh sơn động phủ, chỉ có thể thi hành ở trong đô thị trần tục hoặc hương thôn phổ thông,
cũng coi như là ủy khuất. Huống gì như dạng địa điểm ở nơi của anh, ta đã sớm nói không hợp
dùng để thi hành công phu.
Hỏi 4: Lúc này não bộ phình to, có phải do không tuần theo Hắc Đạo, hoặc là tuần theo Hắc Đạo
cũng sẽ bị trướng? Có vài hiện tượng như hơi thở dồn dập, tim đập mạnh, ra mồ hôi, có phải là nên
có không?
Đáp 4: Người khác làm tốt, tịnh không có hiện tượng phình não, hơi thở dồn dập, tim đập mạnh,
ra mồ hôi, ta nghĩ, các hiện tượng đó không nên có.
Hỏi 5: Hôm sau bệnh mệt, có phải là do chưa thi hành toàn bộ công phu?
Đáp 5: Bệnh mệt là do thi hành công phu không hợp pháp độ, chỉ bị như vậy, còn là may chán.
Hỏi 6: Gần đây Âm Kiều thường máy động, có thể để mặc chẳng quan tâm không?
Đáp 6: Nên tạm thời ngừng tọa công, đợi lúc đủ ba chữ “tài lữ địa” hãy làm tiếp. Nếu không
ngừng tọa công thì máy động cũng không ngừng, lúc máy động lực lớn và Khí đủ, sẽ muốn xông
lên trên, lúc xông lên anh lại ngăn không được, nếu chỉ không lí đến, cũng chả có ích lợi gì.
Đáp chung: Sau khi nhận được bức thư đầu tiên, ta liền tỉ mỉ thẩm tra, cho rằng dạng hiệu
nghiệm này, không phải là Ngũ Liễu nhất phái, cũng không phải là Hoàng Nguyên Cát nhất phái,
nghi là từ phương pháp nhập môn của Mẫn Tiểu Cấn, nhưng không dám khẳng định, cho nên mang
thư đi hỏi han. Đến lúc nhận bức thư thứ hai, xem đầu mối hạ thủ công phu thứ tự, mới biết chính
xác là Kim Cái Sơn nhất phái không sai. Phái này có một dạng thuật ngữ chuyên môn, gọi là
“Trung Hoàng trực thấu”, hiện tượng giống như những gì bức thư nói đến. Cầu được ước thấy, vốn
là việc tốt, tự không phải sợ hãi gì. Chỉ là dạng công phu này, quan trọng nhất là hai chữ “ hư tịch”,
nếu tự hỏi mình công phu thực sự đã đạt đến cảnh giới này, hoàn toàn có thể can đảm mà làm, nếu
như chưa thể, thì không tránh khỏi cái tệ “choáng váng Hậu Thiên”.
Anh hiện tại công vụ trói buộc, ban ngày bôn ba vất vả, ban đêm ở trong phòng nhỏ, miễn cưỡng
tập tĩnh, địa điểm lại không thích hợp, đương nhiên, hai chữ “hư tịch” không nói đến, thế là chưa
được lợi gì, mà trước tiên lại nhận cái hại. Tiếp nữa, Khí này phát động, hơn nửa là từ gi ữa xông
thẳng lên trên, tịnh không cần anh dùng thần ý dẫn đạo, nếu anh muốn nó cải biến đạo lộ, theo mạch
phái đi lên, nếu không dẫn đạo thì không được. Có người thì dù dẫn đạo mà nó không nghe theo
mệnh lệnh, vẫn ở giữa xông lên, cuối cùng muốn ngừng mà ở cái thế không ngừng được, ta có gặp
qua vài người. Ta cho rằng anh ở trên đời này, có có sự nghiệp đáng làm, lúc này nếu muốn chuyên
tâm tu Đạo, vứt bỏ tất cả, tựa hồ trái với định số, vị tất có thể có được kết quả tốt đẹp.
Cho nên, khuyên anh ngày nay đối với thế pháp, nên chọn tiến thủ chủ nghĩa, đối với xuất thế
pháp, nên chọn bảo thủ chủ nghĩa, chỉ cầu có thể không tiêm nhiễm toàn bộ ác tập, không để Tinh
Khí Thần bì tiêu hao vô vị, không để rơi vào cái lụy gia đình khó mà thoát khỏi. Một phương diện
vì xã hội làm tròn chức trách tương đương, một phương diện thừa thời cơ tích trữ đầy đủ tài lực, dự
bị kinh phí sau 40 tuổi, thật sự thi hành tu Đạo. Tương lai nếu có dư lực, còn có thể giúp đỡ người
đồng chí hướng, há không phải càng tốt hay sao? Mong anh suy nghĩ.