You are on page 1of 2

PHẦN 2: LÀM VĂN

ĐỀ 1: Hãy kể lại một câu chuyện dân gian mà em thích nhất trong chương bằng lời văn của em.
ĐỀ 2: Kể chuyện 10 năm sau em về thăm lại ngôi trường mà hiện nay em đang học. Hãy tưởng
tượng những thay đổi có thể xảy ra.
ĐỀ 1:
Mở bài:
Trong chương trình Ngữ văn lớp 10, câu chuyện để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất là Con
Rồng Cháu Tiên. Câu chuyện đã cho em hiểu biết thêm về giống nòi của con người Việt Nam và
tất cả dân tộc Việt Nam đều là anh em, đồng bào.
Thân bài
Thuở xưa ở vùng đất Lạc Việt có vị thần tên là Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ sống ở
dưới biển Đông. Thần hình rồng, sức khỏe phi thường và có nhiều phép lạ.
Âu Cơ là một tiên nữ dòng dõi Thần Nông ở vùng núi cao phương Bắc. Nàng thích ngao du đây
đó, những nơi có phong cảnh đẹp. Bên trai tài, bên gái sắc, họ yêu nhau rồi kết thành vợ chồng.
Ít lâu sau, Âu Cơ sinh ra cái bọc trăm trứng, nở ra một trăm người con khôi ngô tuấn tú lạ thường.
Chẳng cần bú mớm mà đàn con lớn nhanh như thổi, khỏe mạnh như thần.
Một hôm, nhớ biển cả và cảm thấy mình không thể sống lâu trên cạn được, Lạc Long Quân đành
từ biệt Âu Cơ để trở về chốn thủy cung. Âu Cơ một mình nuôi con. Ngày lại ngày qua, nàng rất
buồn và cuối cùng, nàng gọi chồng lên mà than thở:
- Sao chàng nỡ bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi các con?!
Lạc Long Quân ân cần giải thích:
- Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ trên cạn người dưới
nước, tính tình tập quán khác nhau, khó lòng mà ăn ở cùng nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa
năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ
miền núi, người miền biển, khi có việc gì khó khăn thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.
Âu Cơ nghe theo đưa năm mươi người con lên đất Phong Châu. Người con trưởng được tôn làm
vua, lấy hiệu là Hùng Vương, lập ra nước Văn Lang. Con trai của vua gọi là lang, con gái vua gọi
là mị nương. Vua cha chết, con trai trưởng nối ngôi. Mười tám đời vua kế tiếp nhau đều lấy hiệu
Hùng Vương.
Kết bài
Từ sự tích này mà dân tộc Việt Nam thường nhắc đến nguồn gốc cao quý của mình là con Rồng
cháu Tiên. Tất cả các dân tộc sống trên đất nước Việt Nam đều là anh em cùng một mẹ sinh ra.
Các dân tộc đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước.
ĐỀ 2:
Mười năm rồi tôi mới có dịp trở về ngôi trường cấp hai đang theo học, nơi đã mang đến cho tôi
biết bao điều bổ ích. Mái trường mang tên … đã khắc sâu trong trái tim tôi suốt 10 năm qua.
Tôi ngắm nhìn sân trường, giờ đã được lát bằng gạch đỏ, sạch sẽ; khác với ngày xưa chỉ là cái sân
đất rất trơn bóng và lì. Trời mưa chẳng dám đi ra ngoài vì sợ trơn trượt.
Sân trường cũng đã xuất hiện thêm nhiều ghế đá, là nơi giờ ra chơi mà học sinh có thể tụm năm
tụm bảy nói chuyện, đọc truyện với nhau.
Tôi ghé thăm phòng học ngày xưa và nhận ra nó đã có thêm rất nhiều bàn ghế mới, gian phòng
cũng được mở rộng để cung cấp đầy đủ thiết bị cho các em có thể học tập. Dù có nhiều điều đổi
khác, nhưng có một điều dường như vẫn vẹn nguyên đó là hơi ấm, là sự thân quen.
Hôm ấy, tôi ghé thăm lại trường vào sáng chủ nhật nên không có lớp nào học; sân trường vắng
bóng, chỉ có những chú chim nhảy nhót trên cành cây. Dường như cảm xúc trong tôi lại ùa về dữ
dội. Tôi nhớ, rất nhớ những năm được học dưới mái trường có nhiều kỉ niệm như thế này.
Có một điều dường như không khác khi tôi đặt chân thăm lại trường xưa sau 10 năm chính là
những gốc cây cổ thụ. Theo năm tháng, chúng vẫn như thế, vẫn vẹn nguyên và tươi tốt. Có lẽ
những thứ gì đó càng cũ càng bền, càng neo giữ lâu trong trái tim.
Mười năm, một chặng đường dài như vậy; về thăm lại trường cũ, cảm xúc trong tôi như muốn vỡ
tung ra. Dù sau này có ra sao đi nữa, tôi sẽ không bao giờ quên ngôi trường năm xưa.

You might also like