You are on page 1of 7

Lạnh và tuyết thưa thớt 

Cuô ̣c đuổi bắt tình yêu giữa Linh - cô gái du học ở xứ sở đầy nắng La
Habana, Thư ở Ba Lan đầy tuyết và Tuấn - mô ̣t người con trai đã chen vào
cuô ̣c sống của họ.

  Trần Mỹ Linh (tổng hợp)

Warszawa hè  đến sớm nhưng không nắng…

Ngày…tháng…năm 2008

 Dạo này sụt cân quá. Học hành lại chán nữa chứ. Phải thi lại mấy môn lâ ̣n. Tâm trạng
sao oải thế nhỉ? Chuyê ̣n tình cảm đã qua rồi sao mọi người còn nhắc lại. Mình không
muốn nhớ tới nó nữa. Làm ơn  đi mà. 

Ngày…tháng…năm 2008

Trời  đất quỉ thần ơi! Hắn lên đây từ bao giờ sao mình không biết. Lại còn ở nhà  chị
Thủy nữa chứ, ngay gần nhà mình. Sao bây giờ mọi người mới kể. Thì ra hắn định lên 
Wars này đi làm thêm từ lâu rồi. Mà kì thâ ̣t, sao mọi người thích hắn thế nhỉ. Lại còn kêu
mình ngốc khi chê hắn nữa chứ. Mình có chê gì hắn đâu, mình có nói gì đâu. Mà sao mọi
người biết chuyê ̣n mình và hắn? Công nhắn hắn tốt bụng thâ ̣t. Mới lên mà đã đi giúp sửa
máy hay đồ đạc cho mọi người trong khu nhà mình rồi. Chị Thủy lại còn trêu mình hắn
luôn để ý lên cửa sổ phòng mình nữa chứ. Ai mà tin nổi

Ngày…tháng…năm 2008

Thi lại xong rồi. Thoải mái quá. Lại còn được chị  Thủy rủ đi xem phim nữa chứ. Thì ra
có cả hắn nữa. Vừa đến trung tâm Galeria, chị Thủy đi với Giang bỏ mình lại với hắn.
Cũng may hắn rủ mình đi uống nước rồi nói chuyê ̣n. Không đến nỗi tê ̣. Hắn nói chuyê ̣n
cũng dễ thương và nhẹ nhàng. Giờ mình mới biết hắn nói chuyê ̣n dễ thương đến thế.

Ngày…tháng…năm 2008

Hôm nay chị Thủy nằng nă ̣c kéo mình đi thành cổ bằng được. Đi đến nơi thì lại về trước
bỏ mình lại với hắn. Bản cũ soạn lại. Trời ạ! Dù sao hắn cũng mời mình đi ăn Sphinx.
Rồi còn ăn kem nữa. Mà cũng lạ, hôm nay mình đi cũng hắn nhiều thâ ̣t, đi vòng từ thành
cổ đến tâ ̣n trung tâm thành phố. Chiều về ăn cơm xong, hắn lại rủ mình đi chơi cầu lông
rồi đạp xe nữa. Mà sao mình lại nhâ ̣n lời hết thế nhỉ???
Ngày…tháng…năm 2008

      Kì  cục. Hôm qua mình sao ấy nhỉ? Tại sao đã đi chơi bóng bàn về muô ̣n với hắn, tối
lại lôi laptop sang cho hắn sửa làm gì. Lại còn ngồi đấy nhìn hắn tháo máy ra nữa chứ.
Không, không có gì đă ̣c biê ̣t cả, chẳng qua mình đang lo cho cái laptop thân yêu thôi.
Trời, đến tâ ̣n 1h hơn mình mới về mà còn để lại laptop ở bên đấy nữa. Dù biết thừa hắn
chỉ nói chơi thôi, nhưng sao mình lại xao xuyến khi hắn bất chợt khen mình dễ thương
nhỉ??? Hay lâu rồi  mình không được khen.

Ngày…tháng…năm 2008

Hắn gọi rủ mình đi chơi. Mình tự dưng thấy vui, ăn mă ̣c thâ ̣t điê ̣u vào. Trong khi hắn rủ
mình đi chơi bóng chuyền. Nhưng mình không ngờ hắn đưa mình đến nhà sếp hắn. Mọi
người nhìn mình với  ánh mắt kì lạ. Cũng phải, tự dưng hắn lôi mình đến đây làm gì.
Chơi xong, hắn kêu đói và rủ mình đi Mcdonald. Ờ tô ̣i gì mà không đi. Chưa bao giờ
mình và hắn nói chuyê ̣n nhiều như hôm nay. Hắn nói mình có bức tường bao quanh ngăn
mọi đứa con trai lại. Hắn nói đúng tim đen của mình rồi còn gì. Suýt nữa mình đã tấm sự
với hắn. Nhưng lòng tự trọng đã ngăn mình lại. Hắn biết mình khó xử thì phải, hay có gì
mà hắn lại rủ mình đi chơi bida. Mà tại sao mình lại nhâ ̣n lời mà không từ chối thế? Mình
liê ̣u có phải đứa con gái dễ dãi không? Hay là…

Ngày…tháng…năm 2008

 Hắn về nhà mô ̣t thời gian vì có viê ̣c. Tự  dưng mình thấy trống trải. Kì lạ. Có lẽ mình
quen có hắn ở đây, lúc nào cũng đi chơi bóng chuyền, bóng bàn hay cầu lông rồi. Mình đi
cửa hàng với mợ và mua được 1 cái váy thâ ̣t xinh. Sao khi thử váy đấy mình lại nghĩ đến
thái đô ̣ của hắn nhỉ. Hắn như 1 con virus ý, xâm nhâ ̣p quá đáng quá.

Ngày…tháng…năm 2008

Hắn vừa gọi điê ̣n cho mình. Sao mình vui thế nhỉ?  Đang ăn phở cùng bỏ lại mà ra nghe.
Hắn hỏi thăm mình, hắn bảo mai hắn lên, hắn còn hỏi chủ  nhâ ̣t đi xem phim với hắn nhé.
Mình đồng ý luôn, chưa kịp suy nghĩ hay xin phép bố mẹ gì cả. Chẳng lẽ mình mong gă ̣p
hắn đến thế à? Mình đang nhớ hắn sao?

Ngày…tháng…năm 2008

Mình đang nghĩ gì thế? Suốt cả buồi chiều chuẩn bị đi xem phim. Tắm rửa, mă ̣c váy mới
mua. Còn trang điểm thâ ̣t kĩ nữa chứ. Lúc xuống, mình thấy hắn chờ trước cửa nhà, hắn
nhìn mình  ngạc nhiên lắm. Cũng phải, đây là lần đầu mình mă ̣c váy trước mă ̣t hắn mà.
Hắn cười, bảo mình xinh quá. Sao tim mình lại đâ ̣p liên hồi nhỉ.

Ngày…tháng…năm 2008

Không hiểu sao hắn biết mình muốn tâ ̣p patin mà kiếm  được cho mình đôi giầy vừa chân
nữa. Hắn trượt thì  giỏi còn mình thì chẳng biết gì. Lúc hắn dắt mình tâ ̣p, sao mình thấy
đôi tay ấm thế. Thỉnh thoảng hắn còn siết chă ̣t tay mình nữa, vì hắn sợ mình ngã hay vì lí
do nào khác. Mình không biết  được, nhưng tim mình đang đâ ̣p nè. Mà kì lạ thâ ̣t, biết chỗ
đó có khả năng ngã cao mà mình và hắn vẫn đi vào, hâ ̣u quả là mình suýt ngã may mà có
hắn đỡ. Nhưng mình đã ôm hắn rồi, phải không? Hay đấy chỉ là vịn vào người hắn cho
khỏi ngã thôi. Lúc về hắn cũng chẳng nói gì thêm, chị Thủy nói với mình là hắn vui lắm,
còn hát nữa. Thâ ̣t không?

Ngày…tháng…năm 2008

Trời  ạ, sao mình ngốc thế nhỉ. Sao lại bị chó  cắn cơ chứ??? Có ai ngốc bằng mình
không? Nếu không có hắn ở đấy, chắc mình chẳng biết làm gì nữa. Trông hắn cũng lo
lắng lắm, vô ̣i vàng đưa mình vào bê ̣nh viê ̣n. Mình tự dưng không thấy sợ nữa, mà còn
thấy hắn đáng yêu nữa. Mà mấy ông bác sĩ sao lề mề thế, mình đợi đến gần 23h mới được
khám. Lúc về hắn còn đòi cõng mình vì sợ mình đau chân nữa. Sao mình cảm thấy ấm áp
thế?

Ngày…tháng…năm 2008

Giờ  mình mới biết mọi cái chị Thủy kể là sai. Hắn có ghét cái chị gă ̣p ở Viê ̣t Nam đâu.
Rất coi trọng nữa là đằng khác. Ảnh của chị ấy có đầy trong laptop và điê ̣n thoại của hắn
mà. Thâ ̣m chí trong ví hắn còn có 1 cái sticker 2 người chụp chung nữa. Hắn nói đấy là
bạn thân hắn. Bạn thân gì chứ, bạn thân mà như thế à? Mà mình làm gì có quyền gì tức
hắn. Hắn đã hứa hẹn gì với mình đâu. Mình làm sao thế này??? 

La Habana mùa hè nghỉ ngơi…

Ngày…tháng…năm 2008

Mình vừa nhắn tin cho anh xong. Nói với anh là mình được bằng tiếng TBN xuất sắc nha.
Hôm nay mình nhâ ̣n lời  đi chơi với anh Đức, nhưng khi nói chuyê ̣n mình lại nhớ  về anh.
Mình băn khoăn quá. Liê ̣u anh có đến với mình chỉ vì gia đình và bố mẹ không? Mình
không biết được. Nhưng mình ghét điều  đó. Mình ghét sự ép buô ̣c trong tình cảm.

Ngày…tháng…năm 2008

Mình không hiểu nổi mình nữa, mình vừa nhắn tin hỏi anh xong lại hối hâ ̣n. Sao mình lại
nói thẳng mình không muốn hi vọng nếu anh quen mình chỉ vì gia đình thôi. Anh trả lời
là không phải, anh quí mình thâ ̣t sự, anh không bao giờ làm chuyê ̣n anh không thích.
Mình đang sợ hãi à? Mình đang không tin tưởng anh phải không?

Ngày…tháng…năm 2008

Mình nghe Hà kể hình như anh vừa quen 1 em. Mẹ anh gọi điê ̣n về khoe là anh có vẻ quí
con bé ấy lắm. Mà con bé có gia đình ở Ba Lan, lại đang học đại học ở đấy nữa. Ít hơn
mình 2 tuổi thì chắc xinh và dễ thương hơn mình nhiều rồi. Mình sao mà sánh được.

Ngày…tháng…năm 2008

Anh ít gọi điê ̣n hơn, nhưng nhắn tin thì thường xuyên. Dường như lúc nào mình nhắn tin
anh cũng trả lời ngay. Nhưng đến giờ mình vẫn chưa nói gì về  em ấy cả. Mình sợ nếu
mình nói ra, mình và anh chắc chẳng nói chuyê ̣n với nhau được gì nữa.

Ngày…tháng…năm 2008

Mình vừa nói với anh mình sẽ về Viê ̣t Nam đợt nghỉ  lễ noel này. Anh bảo anh cũng có ý
định về. Anh nói là anh về tháng 11, nhưng tháng 12 mình mới về mà. Thế sao mình và
anh gă ̣p nhau được. Mình muốn gă ̣p lại anh. Muốn gă ̣p anh để xác định rõ tình cảm của
mình và của anh. Mình muốn  được biết rõ, mình không muốn như thế này nữa.  

Warszawa đã vào thu, mưa và gió  rất nhiều…

Ngày…tháng…năm 2008

Mình có quá đáng không khi mà đọc chô ̣m tin nhắn của hắn. Tin nhắn từ LinhC uba.
Càng đọc mình càng thấy đau nhói. Càng đọc mình càng thấy hắn và chị Linh ấy thắm
thiết ghê. Hai người luôn tâm sự và nói nhớ nhau. Sao mình khó chịu thế. Nếu như hắn
không trở lại bất chợt, mình cũng không thể nào đọc được hết hơn 100 cái tin nhắn này
cả. Buồn nhưng không thể nào nói ra cả.

Ngày…tháng…năm 2008

Sao mình lại như thế. Cố tình nói chuyê ̣n thân mâ ̣t với anh Thái trước mă ̣t hắn. Hắn
chẳng nói gì cả. Mình đang chọc tức hắn sao? Mình không biết bản thân đang muốn gì
nữa.

Ngày…tháng…năm 2008
Mình sắp bắt đầu vào học kì mới rồi. Hắn cũng sắp về rồi. Mà hôm trước mình nghe nói
hắn vừa đă ̣t vé máy bay về Viê ̣t Nam xong. Về  làm gì cơ chứ ngoài viê ̣c gă ̣p mă ̣t chị 
Linh kia. Mă ̣c dù chị Thủy cứ bênh hắn, nhưng mình vẫn khó chịu.

Ngày…tháng…năm 2008

Trời xui đất khiến mình lại đọc được tin nhắn  đấy. Chị Linh hỏi sao hắn về tháng 11
trong khi chị ấy về tháng 12. Đúng thâ ̣t rồi. Sao mày buồn thế hả Thư? Buồn làm gì cho
đau lòng ra. Vui lên đi chứ

Ngày…tháng…năm 2008

Hắn bảo hắn sắp về nhà học rồi. Mình biết mà. Hắn rủ mình đi chơi mấy hôm cuối cùng.
Nhưng hắn chẳng nói câu nào cả ngoài hỏi câu: “Em có nghĩ  là anh đang cưa em
không”. Trời, sao lại hỏi mình như thế. Mình bảo mình không biết. Hắn cười, nụ  cười
đầy ẩn ý. Không hiểu sao mình lại quyết  định bảo hắn nhâ ̣n mình làm tiểu muô ̣i. Hắn lúc
đầu còn không hiểu, sau cũng chẳng nói gì. Mày đang buồn phải không Thư?

Ngày…tháng…năm 2008

Hắn về rồi. Mình lại được nghe kể là Noel này hắn về Viê ̣t Nam, về tháng 12. Đấy, có  gì
ngoài dự đoán của mày đâu Thư. Rốt cục hắn cũng về với chị Linh kia mà. Mày còn hi
vọng gì nữa chứ?

 La Habana thu nhẹ nhàng

Ngày…tháng…năm 2008

Viê ̣c học mới bắt đầu nên cũng chẳng nă ̣ng nhọc gì  lắm. Đành ra mình cũng rảnh rang,
lại nghĩ tới anh nhiều. Mình vẫn băn khoăn về cô bé ở  Ba Lan ấy. Không biết anh và cô
bé thế  nào? Nhưng mình thấy lo lắm. Nghe Hà nói, anh và  cô bé ây cả mùa hè đi chơi
với nhau rất nhiều. Giống năm ngoái nhỉ, chỉ khác thay mình là  cô bé ấy thôi. Sao mình
thấy băn khoẳn thế.

Ngày…tháng…năm 2008

Anh vừa nhắn tin cho mình. Anh đã bắt đầu đi học rồi. Anh bảo học kì này anh học nă ̣ng
lắm, học cả  tuần từ sáng đến tối cơ. Khổ thân anh. Nhưng như thế là anh không thể đi
chơi với cô bé ấy được nữa. Cô bé ấy  ở Warsaw mà. Mình đang vui à? Mình đang vui vì
anh không có thời gian rảnh sao? Mình ích kỉ như  thế từ bao giờ? Mày quá đáng quá
Linh ơi

Ngày…tháng…năm 2008

Anh Đức vẫn kiên trì như thế, lại rủ mình đi chơi. Mă ̣c dù mấy lần mình kể về anh.
Nhưng cũng phải, anh chưa là người yêu mình mà. Anh Đức lại tốt như thế. Mình đang
do dự à?

Ngày…tháng…năm 2008

Trời cũng sắp vào đông rồi. Dạo này mình đi chơi với anh Đức cũng nhiều. Mình cũng
phải cho mình cuô ̣c sống vui vẻ chứ.

Warszawa lạnh mà tuyết thưa thớt…

Ngày…tháng…năm 2008

 Học kì mới nă ̣ng quá, thứ 3 phải học từ 8h đến 18h lâ ̣n. Cũng may thứ 2 được nghỉ. Nhớ
lại, hôm đi chơi trước khi về hắn nói: “Em bảo em được nghỉ thứ 2 đấy nhé. Sau này anh
có  lên chơi đừng bảo là bâ ̣n học đấy”, hừ, lại nhắc đến vụ hồi xưa rồi. Trước khi chào
tạm biê ̣t, hắn còn nói hắn lên sớm hơn mình tưởng. Chắc hắn không ngờ lịch học của hắn
dày đă ̣c chẳng khác của mình đâu nhỉ. Ờ, mình cũng vừa  được nghe kể thôi.

Ngày…tháng…năm 2008

 Hắn về nhà đã lâu mà cũng không thèm liên lạc mình câu nào. Mình chờ đợi gì ở hắn
nữa  đây. Mình biết hắn không nhớ mình đâu mà. Chỉ  có mình là ngốc thôi.

Ngày…tháng…năm 2008

Sinh nhâ ̣t buồn ghê. Tháng 11 mà không có tuyết. Mọi người tă ̣ng nhiều quà rất dễ
thương.  Nhưng sao mình chẳng vui tẹo nào cả. Nhưng hắn không nhớ  sinh nhâ ̣t mình.
Cả ngày mình ngóng vào cái điê ̣n thoại, không cuô ̣c gọi nhỡ, không sms. Buồn…

Ngày…tháng…năm 2008

Hắn nhắn tin xin lỗi vì quên sinh nhâ ̣t mình. Nản quá, mình chỉ viết mô ̣t câu không có gì.
Chắc chị  Thủy lại nhắc hắn rồi. Sao mình cảm thấy trống rỗng thế

Ngày…tháng…năm 2008

Hôm nay sinh nhâ ̣t hắn. Mình cứ nhìn số TuanDaica mãi rồi mới quyết định gửi sms chúc
mừng sinh nhâ ̣t. Chỉ nhâ ̣n được câu Dzięki đơn giản. Hắn bâ ̣n gì mà cũng không thèm
nhắn tin tử tế  cho mình cơ chứ. Hay hắn đang chat với chị ở bên Cuba. Mình biết mà,
trong lòng hắn chỉ có chị Linh thôi, làm gì có chỗ cho mình. Vâ ̣y mà bấy lâu nay mình cứ
tưởng bở, cứ nghĩ là hắn chỉ quan tâm tới mình thôi. Sao mình cảm thấy hụt hẫng quá

Ngày…tháng…năm 200

Hôm nay hắn về Viê ̣t Nam, hắn chỉ rẽ qua nhà  chị Thủy để chào thôi. Mình không có ở 
đó, mình còn đi học. Cũng may, nếu mình ở đó không biết mình sẽ thế nào. Khóc làm gì
cơ  chứ. Hắn là kẻ tồi tê ̣ mà.  Quên hắn  đi. Hắn là kẻ tồi tê ̣. Đừng nghĩ đến hắn nữa Thư.

You might also like