You are on page 1of 1

Làng quê tôi không chỉ có cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay mà nơi đầu làng

còn
có bóng cây đa cổ thụ. Đó là niềm tự hào của cả dân làng.

Cây đa lặng yên đứng đó khoảng hai trăm năm rồi, nhìn từ xa trông như cây nấm xanh
khổng lồ. Những tán cây vươn rộng ra khắp khoảng không, tỏa bóng râm mát rượi.
Thân chính của cây người ôm không xuể, những nhánh thân phụ cũng tua tủa mọc lên
tạo cho cây thế đứng vững vàng trước mưa gió bão bùng. Bao u bướu nổi lên dọc
chiếc thân nâu sạm, sần sùi, nhưng ít ai biết rằng đằng sau lớp vỏ cũ kĩ ấy một dòng
nhựa nóng vẫn cuồn cuộn chảy nuôi cây. Những chiếc rễ nhô lên khỏi mặt đất giống
như hàng chục chú trăn trườn vào gốc cây hóng mát. Cây tôn thêm nét cổ kính cho
cổng làng tôi. Về mùa xuân, cây trổ hoa, những chùm nụ nhỏ li ti giấu mình sau lá cành.
Chẳng mấy chốc, chúng trở thành chùm quả nhỏ xinh, vàng nhạt tựa như hạt ngọc.
Mùa quả chín, bao chim chóc về đây tụ hội làm náo nhiệt cả khoảng trời bình yên.

Cây sống lâu năm lặng lẽ gắn liền với cuộc sống người dân trong làng. Sau những
ngày làm đồng vất vả, người dân nghỉ dưới gốc cây, trò chuyện về việc đồng áng, tình
nghĩa xóm làng càng thêm thắt chặt. Chiều đến, lũ trẻ con chơi đùa đánh đu với tua
rua, làm trâu lá đa, chơi ú tìm sau những hốc cây. Tiếng cười nói giòn tan làm chú chim
giật mình hoảng hốt bay đi. Ngồi dưới bóng cây không một tia nắng lọt qua, em ngắm
nhìn cánh đồng trải rộng bát ngát, ngắm vầng trăng tròn vằng vặc… những lúc ấy, em
thấy yêu hơn quê hương- nơi chôn rau cắt rốn của mình. Cành đa càng ngày càng
vươn dài rộng, nó trở thành dấu hiệu để những ai xa quê nhận biết được xóm làng thân
thuộc mỗi khi đi xa trở về. Sức sống kiên cường, bền bỉ của cây giống như phẩm chất
đáng quý của người dân quê em vậy. Cây đa gìn giữ bao kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp của
mỗi người.

Em yêu quý cây đa cổ thụ - linh hồn của làng quê em.

You might also like