Professional Documents
Culture Documents
CHƯƠNG 2
NHIỆM VỤ TÍNH TOÁN CÔNG NGHỆ
ĐƯỜNG ỐNG DẪN KHÍ
Khi tÝnh to¸n ph¶i kÓ ®Õn c¸c hÖ sè an toµn mµ tríc hÕt lµ an toµn
do chÕ t¹o, thêng chÊp nhËn 0,875 vµ ngoµi ra ph¶i tÝnh ®Õn sai sè khi
thiÕt kÕ víi hÖ sè 0,72 do ®ã:
2 .
Pv = 0,72 x 0,875 D0 ; (2-2)
e
HoÆc bÒ dµy an toµn cña èng ph¶i lµ:
Pv De
; (2-3)
2 x 0,72 x0,875 x 0
Trêng hîp èng chÞu c¶ hai ¸p suÊt trong Pi vµ ngoµi Pe vµ thuéc vïng
®µn håi (De/ >18), ta xem thµnh èng nh mét xi lanh máng ®µn håi, th× gi¸
trÞ øng suÊt cã thÓ theo c«ng thøc LamÐ:
( Pi Pe )( De2 2 De . 2 2 )
1
Pe ; (2-4)
2 ( De )
¸p suÊt cho phÐp trong èng thêng cã ba gi¸ trÞ ( theo TCVN1287-72).
2.1.2. T¶i träng do ¸p suÊt ngoµi èng
T¶i träng do ¸p suÊt bªn ngoµi cã t¸c dông lµm mÐo èng. ¸p suÊt nµy
Ýt g©y nguy hiÓm cho èng dÉn, trõ trêng hîp l¾p ngÇm s©u vµ trong èng
rçng (kh«ng cã ¸p suÊt trong). Gi¸ trÞ ¸p suÊt bãp mÐo ®îc tÝnh b»ng lý
thuyÕt vµ thùc nghiÖm, c¸c ®êng èng cã ®é «van nhÊt ®Þnh, bÒ dµy kh«ng
®Òu. C«ng thøc lý thuyÕt quen thuéc do Sarkixèp ®Ò xuÊt ®· lu ý ®Õn hai
®Æc ®iÓm trªn:
Pd = 1,1Kmin c uv ( c uv) 4u c ;
2
(2-5)
u = E.K0 ;
2
3e
v = 1 + 4 K . 3 ;
min
Trong ®ã :
E: M« ®un young, 2,1.10 6 KG/cm 2 ;
c : Giíi h¹n ch¶y cña thÐp, KG/ cm 2 ;
0 , min ,
: bÒ dµy trung b×nh, tèi thiÓu vµ ®Þnh møc cña
thµnh èng, th«ng thêng víi èng thÐp c¸n th× 0 = 0,9 vµ min = 0,875 .
C«ng thøc (2-5) thuÇn tuý lý thuyÕt, kÕt qu¶ thÊp h¬n sè liÖu thÝ
nghiÖm tõ 30 ÷ 60%.
Quy chuÈn API ®Ò nghÞ ¸p dông c¸c c«ng thøc thùc nghiÖm cã lu ý
®Õn ®é «val cña èng trong giíi h¹n c¸c sai sè. Khi x¸c ®Þnh ¸p suÊt ngoµi
giíi h¹n (¸p suÊt bãp mÐo), ngêi ta ph©n biÖt hai trêng hîp èng thµnh dµy vµ
thµnh máng c¨n cø vµo tû sè De/ ; Víi De/ bÐ th× thuéc vïng dÎo vµ giíi
h¹n ch¶y cña thÐp chiÕm vai trß quan träng, víi De/ lín sÏ thuéc vïng ®µn
håi, vµ lóc ®ã kÝch thíc h×nh häc gi÷ vai trß chÝnh. Thùc ra, kh«ng tån t¹i
mét quan ®iÓm chÝnh x¸c vÒ sù thay ®æi gi÷a hai vïng mµ sù chuyÓn tiÕp
x¶y ra tõng bíc, nghÜa lµ cã sù chuyÓn tiÕp gi÷a hai vïng, c¸c c«ng thøc phæ
biÕn cña API nh sau:
De
Trong vïng dÎo: 14
2
D
Pd = 0,75.2 c e 1 ; (2-6)
De
De
Trong vïng ®µn håi: 18
2
Trong c¸c c«ng thøc tõ (2-6) ®Õn (2-8), c : Giíi h¹n ch¶y cña vËt
liÖu, c¸c gi¸ trÞ Pd tÝnh ra KG/cm 2 . C¸c gi¸ trÞ tÝnh to¸n lín h¬n 25 ÷ 30%
so víi c«ng thøc Sarkixèp.
2.2. Tính toán nhiệt
Khi vận chuyển trong đường ống, nhiệt độ của chất chuyển tải được
truyền qua ống ra môi trường nên nhiệt độ của chất lưu sẽ giảm dần theo
khoảng cách. Với dầu, khi nhiệt độ giảm, độ nhớt sẽ tăng, dẫn tới tổn hao ma
sát lớn và tăng công suất vận chuyển, nếu dầu có nhiều nhựa và parafin có thể
xảy ra sự đông đặc gây tắc nghẽn và có thể dẫn tới phá huỷ đường ống. Khi
vận chuyển khí, nhiệt độ giảm sẽ dẫn tới sự ngưng tụ các thành phần lỏng
hoặc hình thành các chất ở thể rắn.Việc tính toán nhiệt là xác định sự thay đổi
nhiệt độ dọc theo tuyến ống để xác định vị trí có thể xảy ra hiện tượng nhiệt
độ chất lỏng vượt quá giới hạn thiết kế hoặc chất khí bắt đầu ngưng tụ. Từ đó
ta có các giải pháp phù hợp:
- Ngăn cản, giảm thiểu sự truyền nhiệt ra môi trường xung quanh tức
là giải quyết bài toán về bảo ôn tuyến ống.
- Nâng nhiệt độ của chất truyền tải đến giá trị an toàn, tức là bổ sung
nhiệt cho chất truyền tải, thực chất là chọn vị trí đặt và công suất của
các trạm gia nhiệt.
- Dùng các giải pháp vật ký và hoá học để hạ thấp hoặc ngăn chặn sự
ngưng tụ chất khí hoặc đông đặc của chất lỏng
Sự hiểu biết về quy luật thay đổi nhiệt độ theo đường ống là cần thiết
cho các nhà thiết kế cũng như vận hành. Viện sĩ Nga Sukhốp là một trong
những người đầu tiên nghiên cứu về quy luật này. Ông đã tiến hành tính toán
tổn thất nhiệt cho đường ống dẫn dầu một pha ở chế độ ổn định cho trường
hợp chung nhất. Trên tuyến ống tại khoảng cách x, ta khảo sát một phân tố dx
(hình 2-1) và xác định sự cân bằng nhiệt trong phân tố. Tổn hao nhiệt của
phân tố trong một đơn vị thời gian vào môi trường chung quanh là:
dq = K(t – t 0). De.dx (2-
9)
t: nhiệt độ chất lưu trong phân tố; oC ;
t0: nhiệt độ môi trường; oC ;
De.dx: bề mặt phân tố bị làm lạnh; m2
K: hệ số truyền nhiệt từ chất lỏng ra môi trường; wat/m2.oC .
Hệ số truyền nhiệt K, thực tế khi chế độ chảy ổn định vẫn thay đổi theo
chiều dài, nhưng không đáng kể (<3%) nên có thể xem là hằng số.
Mặt khác, khi chảy qua phân tố dx, nhiệt độ sẽ giảm đi dt oC, do vậy tổn
hao nhiệt sẽ là:
dq = - G.cp.dt ; (2-10)
G : tốc độ khối, Kg/s ;
cp : tỷ nhiệt dung, J/Kg.oC .
Dấu - biểu thị nhiệt độ giảm theo chiều dài.
Ở chế độ chảy ổn định, lượng nhiệt mất đi chính là được truyền vào môi
trường, do đó:
t 2 t0 t 2 t0
ln( ) a.L => e a. L
t1 t0 t1 t 0
Thay t2 = t , do x bất kỳ:
t = t0 + (t1 – t0).e-ax ; (2-13)
Công thức (2-13) được gọi là công thức Sukhốp.
Khi xét đoán một cách chi ly, ta lưu ý là tổn hao ma sát dọc tuyến ống sẽ biến
thành nhiệt, và nhiệt này bổ sung cho chất lưu
Δt = b(1- e-ax )
Ở đầu tuyến ống L = 0 , Δt = 0
Do đó viện sĩ Laybenzon về sau đã bổ sung thêm vào công thức Sukhốp một
hệ số b.
t = t0 + b + (t1 - to - b).e-ax ; (2-13b)
G.i
b = .D .K .E
e
Trong đó:
i : độ dốc thuỷ lực trung bình,tổn hao thuỷ lực trên một đơn vị
chiều dài
E : đương lượng cơ học của nhiệt (1Kcal = 427.9,81.N.m)
13a)
Di : hệ số Jun/Thomson, kể đến sự giảm nhiệt của khí khi giảm 1 at D i = 0,3
o
C;
A : đương lượng nhiệt của công = 1/427 Kcal (J) ;
ΔZ : chênh lệch cao trình, m ;
14)
dP
g : là thế năng của áp suất khí;
dv
v. 2 g : là tỷ động năng của khí chuyển động (qua tính toán giá trị bé
thường bỏ qua);
dz : là năng lượng vị trí, ta thường xem ống nằm ngang, nghĩa là dz = 0;
dl.v 2
. : là cột áp tổn hao;
D.2 g
Còn lại :
dP dl .v 2
+ . = 0; (2-14a)
g D.2 g
Để xác định v-tốc độ chuyển động ,ta phải xuất phát từ tốc độ khối lượng :
G = .v.s ,(KG/s);
Trong đó: v: vận tốc, m/s;
: mật độ khí, Kg/m3;
s : tiết diện đường ống, m2
G
=> v = .s ; (2-15)
Từ phương trình trạng thái xác định được :
P = ZRT hoặc =; P (2-16)
ZRT
Ở đây: Z : yếu tố nén của khí;
R : hằng số khí thực , J/Kg.oK ;
T : nhiệt độ tuyệt đối , oK ;
Thay (2-15) ,(2-16) vào (2-14a)
RZT dP dl G 2 .Z 2 .R 2 .T 2
- g P
=λ 2 gD ( ); (2-17)
S 2 .P 2
Trong đó: l : chiều dài tuyến ống tính tại điểm đang xét , m ;
D : đường kính ống , m ;
g : gia tốc trọng trường , m/s2 ;
Biến đổi (2-17) ta thu được (nhân hai vế với ρ2 ) :
P.dP dl G 2
- ZRT
=λ .
2D S 2
;
Lấy tích phân cho đoạn ống dài L , áp suất đầu vào P1 và đầu ra P2 , rồi thay S
= πD2/4 :
P2 L
1 G2
- ZRT P P.dP = 8λ 2 .D 5
0
dl
1
P12 P22 G2
= 8λ. 2 5 .L ; (2-18)
2ZRT .D
Giải ra tốc độ khối:
.D 2 ( P12 P22 ).D
G= . ; (2-19)
4 .ZRTL
Từ phương trình trạng thái của khí và không khí với hằng số Ra ,ta có
Ra R a . a Ra
= hoặc R =
= ;
R a
Để tính lưu lượng khí ở điều kiện đường ống q và điều kiện chuẩn Q với Po và
To ta có:
P1 T0 G G
Q = q. P . ; q= => Q = . ; (2-20)
0 TZ a
23)
Một công thức tương đối tổng hợp để tính toán là:
158 2 K
λ = 67.10 -2( )0,2 ; (2-
Re D
24)
KЗ : độ nhám tương đương;
Ở chế độ thuỷ lực phẳng, λ không phụ thuộc độ nhám , ta cho KЗ = 0. Và ở
chế độ ma sát bình phương, λ không phụ thuộc Re; nên ta có các công thức
đơn giản hơn:
2K
- thuỷ lực bình phương: λ = 67.10-2( D
)0,2 ;
Với một hỗn hợp khí nhiều cấu tử, thì ta tính giá trị hệ số Reynold trung bình
Re
v.D.
Re = ; (2-
25)
Giá trị độ nhớt trung bình , KG/m.s:
= y1μ1 + y2μ2 + …+ ynμn ; (2-25a)
μi : độ nhớt của mỗi cấu tử có hàm lượng yi tính theo phần đơn vị;
: mật độ trung bình của hỗn hợp:
P T0 1
= . . 0 ; (2-
P0 T Z
25b)
ρo : mật độ khí ở điều kiện bình thường;
Po, P : áp suất ở điều kiện thường và áp suất trung bình trong ống, Pa
To, T : nhiệt độ ở điều kiện thường 273oK và nhiệt độ trung bình trên
đường ống.
2.4. Tổn thất thuỷ lực trên đường ống dẫn khí
Để thuận lợi cho quá trình tính toán, sử dụng công thức vạn năng:
K K
λ = λ (Re, D
) trong đó: D
: độ nhám tương đương
158 2K
λ = 0,067.( Re
+ D
)0,2 ;
K 68
Theo Atsuli : λ = 0,11.( D
+ Re
)0,25 ;
0,1844
Ở trạng thái ma sát trơn: λ= ;
Re 0 , 2
2K
Ở trạng thái bậc hai: λ = 0,067.( D
)0,2 ;
Trường hợp riêng khi K = 0,03 mm:
0,03817
λ= ;
D 0, 2
4Q. 4.. .Q
Hệ số Re được xác định theo công thức: Re = .D. .D.
a
: độ nhớt
Q.
Hay là: Re = 17,75.10-3. D. ;
Từ hai công thức trên đưa ra:
0,219.10 3.D 2,5 .
Q= ;
K 1,5 .
Khi K = 0,03mm,
0,0422.D 2 , 5 .
Q=
Hệ số hiệu suất
Sự thay đổi sức cản thuỷ lực đường ống so với khi thiết kế được đặc trưng
bằng hệ số hiệu suất E:
T
E=
;
λT : là giá trị lý thuyết (sức cản lý thuyết) được xác định theo công
thức:
2K
λT = 0,067.( D
)0,2 ;
: là hệ số sức cản thực tế: hệ số này tìm được từ công thức xác
định khả năng vận chuyển của đường ống dẫn khí.
Hệ số hiệu suất nói lên khả năng vận chuyển của đường ống
Q
E= QT
;
Trong đó: Q , QT là khả năng vận chuyển thực tế và khả năng vận chuyển
tính theo λT .
Hệ số E cũng đánh giá sự nhiễm bẩn của đường ống.
2.5. Sự thay đổi áp suất trên đường ống
Do tiêu hao năng lượng để duy trì chuyển động nên áp suất sẽ giảm liên
tục. Để xác định giá trị tại một điểm bất kỳ tọa độ x trên đường ống đơn A-C
(hình 2-2) có đường kính D áp dụng công thức (2-21) để tính giá trị Q vào
điểm x
P12 Px2
Qvào = K. ;
x
2 P22
P = .( P1 + ); (2-
3 P1 P2
27)
2.6. Tính toán đường ống áp suất cao
Với ống gom hoặc phân phối thì đường kính ống có thể thay đổi hoặc
không.
2.6.1. Tuyến ống có đường kính không thay đổi
Trên đó có các nhánh gom (nhận), phân phối (chia) như trên hình 2-3.
Tuyến ống được phân nhánh với các khoảng cách l1, l2, …ln với tổng chiều dài
L, từ các nhánh vào ra qi, do đó phải vận chuyển các giá trị Qi. Từ công
thức (2-22b) và (2-23) với To = 288oK, po = 1,02 at, ta có:
P12 P22 0,5
4 8/3
Q = 3,95.10 .D .( ) ; (2-
.Z .T .L
28)
Q
i 1
i
2
.li = K2.(P12 – Pn+12) ;
K= Q .l
i 1
2
i i
; (2-30)
(P P )
1
2 2
n 1
Các giá trị Qi, li, P1, Pn+1 ta đã biết, ta tính hệ số K từ đó tính được đường kính
trong của ống D:
K . Z .T .
D=( )3/8 ; (2-31)
395.10 2
( P1 P2 ) P1 P2
Q = 7,9.104.D8/3. . 2P0
; (2-35)
.T .L
Po : Áp suất khí quyển
Trong một số trường hợp, để thu gom hoặc cung cấp khí nén, người ta
dùng ống nhiều đoạn có đường kính khác nhau để thu gom hoặc vận chuyển
Q. Với đoạn thứ i, chiều dài li, đường kính Di, áp suất đầu vào Pi và đầu ra Pi+1
.Từ công thức (2-22b), ta đặt:
T0 Di5
Ci = 13,3. . ;
P0 .li ..T .Z
n
1 1
Lấy tổng cho n đoạn; thay
C 2
i 1 Ci
2 ; xem Pn+1 là P2, áp suất đầu ra ở cuối
tuyến, ta có:
Q= Q
i 1
i P12 P22 . Ci ;
i 1
(2-38)
Một trường hợp đặc biệt của tuyến ống song song là tuyến phân dòng (hình
2-6) với mục đích tăng khả năng vận chuyển cho một đường ống, ta lắp
thêm một nhánh chiều dài l, đường kính D2 . Lưu lượng tổng Q0:
T0 D15 P 2 P22
Q0 = 13,3. . . 1 ; (2-38a)
P0 ..T .Z L
Q12 .l..T .Z
từ đó: P 1 2 – Px 2 = T0 2 D15 D25 2 ; (2-39a)
(13,3. ) .( )
P0 1 2
Giá trị Q được vận chuyển tiếp tục trên đoạn BC, cho nên có thể viết cách
khác:
T0 D15 P 2 P22
Q1 = 13,3. . . x ; (2-40)
P0 1 ..T .Z Ll
Q12 .( L l )..T .Z
P x2 – P22 = (13,3. T0 ) 2 . D15 ; (2-
P0 1
40a)
Cộng (2-39a) và (2-40a) ta có P12 – P22 , thay vào (2-38a) và đặt x = l/L ta
có:
Q0 2 x
( ) 1 x
Q1 D25 1 2 (2-41)
(1 . )
D15 2
Q0 : lưu lượng tổng (trước khi phân nhánh), Nm3/s ;
Q1 : lưu lượng ống chính sau khi phân nhánh ;