Professional Documents
Culture Documents
QUA CÁC
CÂU TRUYỆN cưdl
H Ọ C TIẾN G TRUNG
QUA CÁC CÂU TRUYỆN CƯỠI
N H À X U Ấ T B Ả N T Ừ Đ IÊ N B Á C H K H O A
Lời ĩ
\óiH i«
Không ai có thể phủ nhộn được tám quan
trọng của tiếng Hoa đối với Việt Nam trong quá
trình hợp tác kinh tế, chính trị và giao lưu văn hoá.
Hiên nay với số lượng người nói tiêng Hoa lên tới
1,2 tỷ người trên thế giói, tiếng Hoa đã và đang trỏ
thành một công cụ giao tiếp quan trọng trong
tiến trình hội nhập kinh tế thế giới không thua kém
tiếng Anh.
Nhàm đáp ứng nhu cáu đa dọng của đông
đảo ban đọc trong việc làm quen, tự học, trau dồi
và nâng cao khá năng giao tiếp vò sử dụng tiếng
Hoa, chúng tôi biên soan loạt sách học tiếng Hoa
tù đơn giàn đến phức tap, với mong muốn giúp
ban đọc nhanh chóng tiếp cận, nắm vững mốt số
lương tù vựng, mâu côu, ngữ pháp nhất định để
cố thể sủ dụng tốt Hoa trong quá trình giao tiếp,
du lịch, kinh doanh, cũng như nâng cao trình đô
ngoại ngữ của mình.
Cuốn "Học tiếng Trung qua c á c câu truyên
cười" này đươc biên soan nhàm giúp ngưòỉ học
có thể rèn luyên khà năng đọc hiểu và tự học của
mình. Những mđu truyên cười còn giúp người học
thư giãn, giảm bớt căng thẳng trong học tôp.
5
II ra ban củng biết thêm nhiều tù mới trong
'ỤC văn hóa, xã hội, y họ c, cũng như trong
inh vục khác.
>ể người học tiện so sánh, khi dịch chúng tôi
ắng bóm sát nguyên tác. Nhưng để làm nổi
sn tính hài hước, cùng như để dễ hiểu hơn,
3 tôi chỉ dịch ý tai một số chỗ cá n thiết.
ong quá trình biên soạn khó tránh khỏi thiếu
'át mong ban đọc góp ý để lán tỏi bán đươc
thiên hơn.
TRUYỆN CƯỜI VĂN HỎA ©
* *
-* * S Ả , * f ê £ mo 3 Í Ẻ M <2’
- ể , I t ẳ l A Ế Ỉ i r o * S Ả < t '£ » : “S
0 , a 3 itftfn n ittẲ n i« íL i* ! "T Ễ , m t t t i
A íặ ỉ# 5 t-6 j, * 0 ĩằ
*, ^ £ í t f c # £ l f t - t ỉ ỉ i A £ ứ S * { ì ,5,T , tttt
“5fc4, t t f c * ì ẳ £ t t f 7 . lỉ u
il, ã ± 3 P t Ả i E t ì f f l & ì § a i f M I * M l ị ỉ 3 ! M
Ế«! ”
7
) Học T ÌỄ N q Ĩ R L N q QUA C A C CA U TR U Ỵ ỆN cưới
VỖ TAY
Một người Anh đến Pari làm báo cáo học thuật,
anh ta phát biểu xong, chỉ có vài tiếng vỗ tay lẹt
i phía dưới làm anh ta rấ t buồn rầu. Sau đó. một
i Pháp lên bục phát biểu, người Anh trộm nghĩ:
(em, lần này các người biết th ế nào là lịch sự!",
'i hễ người Pháp nói xong một câu, anh ta liên ra
/ỗ tay. Một ngùời Pháp ngồi bên cạnh anh ta
không nổi liền nói:
Này ông, nếu tôi là ông, tôi n h ất định không vỗ
hư vậy đâu. Ông nên biết rằng, người trên bục
dịch bài báo cáo vừa rồi của ông sang tiếng
đấy”.
LẤY THUỐC
ột người thực tập mới đến phòng thuốc làm
ỏi thầy thuốc: “Thuôc mà thầy lấy từ cái hộp
ỉn cạnh quầy bán hàng là thuốc gì ạ?”
TRUYỆN CƯỜI VĂN HỎA ( Ọ )
iết
í nt u §
ít t? 1 Dĩ ÍỀ $
iS iằ nt u SẢ*5fi&£*ấ», ÍJỈ
*m ù £
fr ií ■ ÍỀtttì
ằ
£ ÍS ítBiitìT, , ”ì ằ t H
1 Ả í I I iiằ*t t fti |ạ| íậ iĂ, “Ế ít i Ỉ8 Ĩ'Jỉằ $ tó i
$ Bỉ y — 0
* ĩ íi Ả
iề <-
NGÔN NGỮ
Có hai người Mỹ đi du lịch Tây Ban Nha. Họ đến
một nhà hàng đê dùng bữa, nhưng họ không hiểu
tiếng Tây Ban Nha mà cô phục vụ lại không biết
tiếng Anh. Hai người Mỹ này muôn uông ít sữa bò,
làm mọi động tác tay mà cô phục vụ vẫn không hiểu.
Một trong hai người đó nhanh trí nghĩ ra một cách
rất “hav”: anh ta lấy một tò giấy và vẻ một con bò
sữa lên đó.
Học TÌẾNq Trunq qua cal cau truỵẹn cươĩ
ã íìi
1000 f c i í .
ISg 1000 , ”
^ỈẾỐttaậraPSỈSIHtt. ”
» i ỉ í t í - l t R t 10 « T '* D ì l
^ AẢf ÒJ ố h " Hl r Ã: "
11
ì) Hoc TÌÊN q Trunq ọ la cau ir u ỵ ẹ n c ư ơ i
tì 60 * R , í Ả % & í tì n t t m- M ỉ ầ u,2 ẹ ”
£-*-;fcí*>feétò£«J*-ỉl0!ÍE*fc
ồtâiỂ: ti I M s u “'7
, ầiíj*ra
H M tt-a«: « í M T , M ê K
Ồ IB Í B t t H iiỉlllt t ĩ* « . IE ttì@ 5 JT * tt
JÈ Hũ Tàu VŨ trụ
-f lí Chòm song tử, Gemini
~x Cất cánh
S ự NHANH TRÍ
CỦA NHÂN VIÊN PHÁT THANH
ào những năm 60, tại hiện trường phóng tàu vũ
ông người lái “Gemini sô 2”, có một nhân viên
hanh trực tiêp của một đài truyền hình cáp
TRUYỆN CƯỜI VÃN HỎA ( Q )
đã viêt sẵn bài tường thuật của mình trước khi mọi
việc diễn ra. Đồng hồ đếm ngược trước khi phóng tàu
vừa kêt thúc thì người phát thanh liền đọc luôn: “Tàu
vũ trụ đã cất cánh. Tên lửa của tàu không lồ bay vụt
lên không trung, bay đến vùng trời xanh rỢp của
bang Florida, bay thắng đến vùng trời trên biển Đại
Tây Dương. Tên lửa phát ra âm thanh như tiếng sấm
gây chấn động đến điếc cả tai". Khi anh ta quay lại
nhìn thì tên lửa của con tàu vũ trụ không lồ vẫn
đang nằm bất động trên bệ phóng. Anh ta rất nhanh
trí nói tiếp: “Đột nhiên, một điểu kỳ lạ đã xuất hiện,
bôn cánh tay kim loại rất dài đã vươn ra bắt lấy quả
tên lửa, đưa nó quay trở lại bệ phóng!”
M Ỉ& ÌM E iE ttê*. ”
SIiEỄ*"riÉM. ”
“ HHỉ]õra£Bjj*fó « t B M » I , fijgề
ỉ t i £ M Ỉ 8 ế , ì l ề ề ầ ũ Ấ ' 3' ”
13
) Học TÌẾNq T rlnq qua các câu TRtyỆN cười
CẢI CHÍNH
Jonh tức tối gọi điện cho toà báo để hỏi: “Báo các
làm cái trò gì vậy, rõ ràng tôi còn sống thê này
ại sao các ông lại đưa tin tôi chết là sao vậy? Các
phải chịu trách nhiệm đăng thông báo cải
h
Biên tập: “Vô cùng xin lỗi ông. muôn cải chính là
không thể.”
John: Tại sao?
Biên tập: Để duy trì cho danh tiếng của tò báo,
Ìg tôi từ trước đến nay không bao giờ đăng tin
th u ẫ n với nhau. Nhưng chúng tôi có thể tìm một
khác để bù đắp cho ông.
John: Có biện pháp gì?
Biên tập: Ngày mai trong “Cột sinh đẻ” chúng tôi
ằng tin ông ra đời. đê ông lại làm người.
# ^ 1 6 4 4-
” Đọc xong bài thơ, người biên tập nhận xét: “Mọi
khô trong thơ ông giờ đây đã được chuyên vào
g đầu tôi hết rồi.”
iläfettlBlÄS-tfSÄfettliRiS".
F, i i t M ' M î r , “ftH'hri", " n m i i t i ị
\ 3 # = n ft w - ft
I: iffcHfcätSEJUn........ ”
TÍNH TỪ
Một người viết bài miêu tả nhân vật, thích dùng
“tóc màu nâu giống như thỏi sô cô la, trên bộ mặt
màu hồng đào là đôi mắt màu hạt vừng”, “mũi tròn
tròn giống như chiếc bánh gato sữa tươi nhỏ xinh”,
“miệng nhỏ như anh đào”, “cánh tay giông như ngó
sen tươi”, ... Nửa tháng sau, ban biên tập trả lại bài
viết và kèm theo một phần chú thích: “Sau này khi
viết bài xin hãy viết sau khi ăn cơm...”
w £ iE # iầ ũ f |JH t ì 6—
* y « - £ í!! ÍE« â "Ế . M
tố ÌẰ tíi
ỉ+* #«.
8 — .t JtỊ>$ : “ THẾ, #
# ±7 i £
ũ » U H n^ ìãiíí-títíEg± ft& W o ”
ít hiện thấy hai ngưòi, liền quav sang tấn công họ.
i con gấu ỏ rất gần, hai người mới phát hiện thấy
bất lợi. Một người lo lắng nói: “George, ở đây
}ng có cây lởn nào, thượng đê ơi, chúng ta biêt làm
đây?” “Tôi củng không biết,” bạn anh ta nói,
lưng một trong hai chúng ta n hất định phải lên
roi.
“ă a i í l A a A ì i r ! ’’ỉ í í ^ n ĩ o
“a » r * l « I ị f t A ì t . 5fe4 , ”i£ta?í?ijí, “ĩ ®
CHÍNH XÁC
Trưởng ban biên tập của một toà soạn làm việc
chú trọng sự chính xác, ông cũng đòi hỏi như vậv
những người làm việc cùng vối mình. Một lần,
t phóng viên đưa cho ông một bài viết báo cáo hội
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ( Q )
nghị đê ông đọc, ông nhận bài viết và đọc rất cẩn
thận. Khi đọc đến một câu ông phải ngẩng đầu lên.
Câu đó là: “3999 con mắt chăm chú nhìn lên người
diễn thuyết trên bục.”
“Đây thực sự là câu nói xằng bậy bạ!” Trưởng
ban bắt đầu bực mình.
“Đây không thể là câu nói xằng, thưa ông,”
phóng viên giải thích, “ông phải biết ràng trong
những người tham gia hội nghị có một người chột
một mắt.”
BÁO VÀ PHỤ N ữ
“Tại sao lại so sánh báo với phụ nữ?”
“Bởi vì cho dù mỗi ngươi đàn ông đều có một tờ
báo riêng của mình thì họ vẫn muốn xem cả báo của
người khác nữa.”
~z) Học TÌẾNq T runq o la c á c câu TRtyỆN cười
*tlfcaỉ|iỶìẾfi¥í5|8-
t ë W ’M i f T 7 i ằ 8 - * Ề Ằ : “ Brifl
ä iặ - ft à . t ỉ* it * » ft i E tt Ỷ T' *Dit M%
ẽ § Ì Ồ M - Í Ề J f * ,2,| | ĩ M * t S l j Ả Ì Ê : “ « S U *
jE £-fög¥to ”
^ !ặ Mục sư
fi i ĐỒ tể
iết
Rỉằ.%
ii £ + - Í Ề # ĩ i H Ẻ M M f ỉ * f t
Í Ề $ : “ềé, íttniì M ÍỈ1 - $ > 75%Ễ Ạ o ” “ Ễ
“ t ã , ^ r ằ M # Ả t t t M * * ,2)! ”
NGÔN NGỮ
Hai học giả đang ngồi uống nước trước cửa sổ,
một cô gái đẹp nhẹ nhàng lưốt qua. Một người nhìn
thấy thần thái nhìn si mê của đồng nghiệp của mình
liền chọc cười bạn mình: “Này cậu, cô ta cũng giông
chúng ta thôi, 75% là nước.” “Đúng vậy,” người đồng
nghiệp nói, “cậu này, nhưng cậu hãy nhìn sức căng
bể mặt của ngưòi ta kìa.”
*t*iệ
- ÍẺ 4 tf + tift:
“ &! ” a í t t T i Ẽ * . ẼJõ,
«§, Ẵ t t t ữ ứ í + “ SỀ! ” 1 « , t t S *
Mĩ f ã. aíìíÈfc#tM :
21
~z) Học T ÌẾ N q ĨR U N q QUA C A C CAU T R u y Ệ N cười
BỌ CHÓ BỊ ĐIẾC
Một nhà sinh vật học đặt một con bọ chó vào tay
nh và nói với nó: “Nhảy!” Con bọ chảy liên nhảy
1. Sau đó ông cắt chân của con bọ chó đi, rồi lại đặt
vào tay và ra lệnh: “Nhảy”. Đương nhiên là con bọ
5 không nhảy được nữa. Vì thê nhà sinh vật học
y đã viết: “Khi chúng ta cắt chân của một con bọ
Dđi thì nó sẽ bị điếc.”
o 60
$ 1 8 8 ÿ B* * ÍE * ± Hì fê tt*
*. ĩ ũ i t Ắ ĩ * r ”ố W L o ”
ị
5»1Ĩ. se ittíc *
... .”J I £ !ặíni:
(1) ĩ | £ c ắ t tóc
CẮT TÓC
Nhà kinh tê học đến tiệm cắt tóc, ngồi xuống rồi
nói: “Chỉ cần sửa râu một chút thôi, không cần cắt
tóc, không cần xoa dầu, không cần gội đầu, không
sửa mặt, không bóp vai, không lấy dáy, cũng không
xông mặt, bụi trên giày củng không phải lau đi...”
Người cắt tóc hỏi: “Bọt xà phòng có phải lau đi một
chút không thưa ông?”
Học T ÌẾ N q T RUNCf O t A C A C CÂU T R tiy ỆN cười
t Í E « i ẩ * * '> % £ fó tíÜ M
i w f [ọl ỐẺ Ầ ^ “H "1 Ë ^ Á fi a ¥ fỉ IẾ 1 ỈỂ t ĩ 1 ,
Éfítcfoiif « t i g ë * ' îftiÉÈTirsîfẢI
F it Ả s i« Ä. 0 Â Â i n u * f l ê « É f i f n t t i a .
ÉX iíaifi±tf«i#ii?j¿]!R «ttw ® 3 ± ĩ f
i J i f c S f i i i í ,w» t t T ' 3 ] t t é . 1 )5 ,
* Ầ Ẻ G Jltt± ÌẢ £ « lt. * i i ± I f « i í ĩ fẵ±
í t « £ * » : “a P t  ĩ H í l ẻ Ễ i l í » . ftÊTtT
1
TRUYỆN CƯỜI VÁN HỎA ©
Mt#Ệ i
t t Ả U t ì á i Eỉằỉó<]%ifạt,
'ầầỉs u m ,
ề, ± ^ : “ # IS ỈB 11 ềm 1 5 fc;
10 ÍMN«; i
26 £; 26
&; M $ M ì ẳ t ặ Ố ỉl I » ] À 0 & , ”
t
* g i* Ả ỉ i E i& 3 i i - f i ệ , Â + J if r ia * ặ 3
A tìíE t,
l i f e .........” 6 t & ¥ $ i£ J g £ fê K IÏ. fêlift: “# «
*ffl"F. íẵ íỉ J H î * £ i 2 $
Ri í£f ó»& , $ a í t £ J E A f t « « . M ± Ó U &
i*ÎT 'ïtt iö .t.M it, * 5 ± J É * ± W A P 1
''M Ô f ê K 1.6719 A
EÌỈẾÍ, ã ^ » ể i $ + à f t « l f t í t B Ả Â ^ ^T ìĩ
Í$Ẽ. f t t i f c S f t j f l 1 fd 1/6 a t
i ä f t . BP “S tfâ fffi- tÀ J E t. §
h & ã t-X Ã á è -Ả ÍE iS í, ”
I
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ©
t * f $ p* 0 é - 'ỉk t ế + íi g iẳ iẳ
ũ 1 0 n t ầ Ẽ i : 3 í ẳ ĩ E í E « n M B í , iẫ a T
Ả , ±Ả íẵ ề jE
Ẽ Bi ũ ^ 1 i s x t l à Ế&
$ : “ ễÉd, M £ ĩ $ £ B j ] - § í j H S § ”
“£ i ? «
M ÍEB M T 5 T ' $'1ìẳ ìẳ
£ rtằ ìt ”
27
CHƯA TỪNG THẤT BẠI
Một người hỏi một nhà khoa học: “Ông thử
ghiệm một loại pin mới luôn thất bại, tại sao lại vẫn
êp tục thử nghiệm?” Nhà khoa học trả lòi: ‘T h ấ t bại?
ôi chưa từng thất bại, giờ đây tôi đã biết 50 nghìn
ích không thê chê tạo loại pin này.”
«Ètiốỉ*
l ĩ - S M M Ề t t , " a * ¥ * 9 ± à f Äs “ ä f f i *
- K l f ■”
I
TRUYỆN CƯỜI VÃN HÓA ( 2 )
* ^- A^ . >FL^ w H ^ ^ f'J<no
^ 5 + B*±, m Ằ $ : “ #±£W-BlJ
8r#E, *íE < in $ Ả « -ío Ẻ fij« ,
*o £ * f t * f « |Ì K * X '
*K\ " * J L f 8 T f i f t t ì l : “ i * J f <2’ í!>o ” r J L f à
i x t i ẵ : “ *í# íT ẺH l! ” $ â ĩ , **fr#T-
#, ả t t l ẻ t e , lố Ế
fSMiE + o * - * , # j g f l * í f ¥ . - a n . f &
WH#K, * * * » :
n
\"
m ộ t đ ô i câu đối
± í : “J t t t a i Ị ”P5
f . I A H B Í , ¡WA*M: |Tia : Ằ s
W W Ĩ;Ạ sm B iĩSllil& Ể ỈB T ; I t ê r
quen biêt thì đối măt vào nhau; chữ tỉ tt là hình ảnh
một người theo đuối người kia; chữ cựu ÊỊ là hình
ảnh hai người bắt đầu nói chuyện và chữ cữu n là
hình ảnh hai người lấy nhau và sinh ra một đứa bé
trai.” Mọi người nghe thế đều tán thưởng.
3 i
AU«. f t a ± " ’í ì f . *5 j-t. *
ềtiTtềtĩ,
*t8 =x a ± . ỉ l ± , « T S a ± ; 8 * A . iê£
A. « M Í A ĩ « . * ± * + 8 * * , s s a a ±
M*n. «ỈLTììHítR.
í ỉ t . X SD i-ịếíiỉ*M tt. ?l»±. (ẾEHTÍ
Ả“ , * _ * -
*¥. a±M niSĩ»T *i*#
t t i Ế » # . * * » # » : “ Píf#*ỉ! * $ » ! ”
4 T * ± £ :S . -
s . Ỷ H p g « # n i ỉ « ã t ± T . w*. t ± n f i M
*t«. BM*»J*TÌỈ*Í: x a ± . ĩ t ± . X ỉ
ga±; s s * . iế
!kẮ
.
(1) ì i ± Tiến sĩ
(2) 0 T Ả ' Xung quanh không bóng người
loang, ông đã treo trên cửa lớn nhà mình một đôi
u đổi: bô tiến sĩ, con tiến sĩ, bô con đểu tiến sĩ; mẹ
ồng phu nhân, con dâu phu nhân, mẹ chồng nàng
IU đều phu nhân. Vừa lúc đó, trong thị trấ n có một
tài nghèo đi qua cửa nhà ông tiến sĩ, nhìn thấy đôi
u đổi này. Anh thê hiện thái độ coi thường rồi lại
: một nụ cười đắc ý. Đến tối, anh thấy xung quanh
LÔng có người liền nhẹ nhàng sửa trên câu đối vài
t chữ. Sáng sớm hôm sau, trưốc cửa nhà ông tiến sĩ
p tru n g rất đông người, người nói người cười, nói
uyện rấ t ồn ào, mọi người đều trầm trồ: “Sửa rất
y! sửa rấ t hay!” Tiếng ồn bên ngoài đã làm kinh
ng đến ông tiến sĩ trong nhà, ông nhanh chóng ra
oài mở cửa, vừa nhìn thấy đã bị ngất ngay trước
a nhà. Thì ra, đôi câu đôi trưóc cửa nhà ông tiến sĩ
bị tú tài sửa thành: bô mất, con mất, b<3 con đều
ít; mẹ chồng mất chồng, nàng dâu mất chồng, mẹ
Dĩig nàng dâu đều mất chồng.
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ( 0 )
íốí"
%ũ: " ề i ỉ t : UÌ H $ H 7 , «p
»________________________________________
SJ £ Jq $ É s
Tỉtt ftữ. 0 fê&ĩ i*|ã]iM . 1 * 7 —
B
8 É « la ỈẾric
**
$ Z “ÍH”E Ĩ'J. Í I Ỷ E P 0 % ,J,: ìằ* tè
a m Hỉ Ì 0 « M Ì $ Bí, &Ỉ1 É n ^ » a ẵ'J *
m
7TĨ « 0 ỉ
ítìẵiHÉ. tỄSPiiPS-
CÓ “MAY BAY’ DE DI
Mót nhän vién marketing di cóng tác, sau khi
íén Bác Kinh, do muón quay ve bang máy bay nhiíng
ai sd giám dóc khong dóng y thanh toan lien gúi mót
ién báo ve cho giám dóc: “Có cd dé lav. lay khöng?”
riám dóc nhán dude dién cho rang thdi "cd" kinh
oanh bán häng da den bén lap túc trá ldi: “Dude thi
út lay”. Khi nhán vién náy ve báo cáo chi phí cóng
íc, giám dóc cho räng chua du cap bác, khong có
iéu khoán quy dinh thanh toan tién máy bay nén
hóng dóng y th an h toan tién vé. Nhán vién cám td
ién trá ldi cua giám dóc den óng mói ngd ngUdi ra.
* Du hoc sinh
> ftfS TOEFL
»S ¥ 1 H* Vät óc
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ©
ịậ À : “ ín + s Ả $ ũ - 1 ÜJ & tt R 0”
+ 11 Ả: Ả: “S S Ä f l g ä f f i Ä . t
æ ± « E MA . ”
- t ^ s M M ì ẵ + g i A ố M P I " ‘! * 1 ! " !
itìsl M il
K ể # n Ä « # * Ü Ä . - £ W « È P f t « t t t t 7 ï»:
IPMl IPi ! ö M £ ỉp D
ĩ T - Ấ $ ! $T'
i J l M M f i , + i Ả J Ĩ T ' ì Ì t ,2\ a æ # w ift ÍH .
î i f i i ï i î w + aiîiÂ: “ £ £ . l í « BgBf. n
¡k\ # ¥ . M i ã !
6
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ( 0 )
t
Wt f Ì ®MẮỈ ZHn] T + SJg, M i ? Ì5Ỉ : “ M M
+ a * $ Ề » T , ££Jễx^7/ffi l í O ^ S P Ẳ Ấ Ẽ " 1
nnm \ Ễiií^iiPẮẫíĩ; I ‘ +
PẮ\ X £ì# + ®PẲ§ỈT, ẫ z , ă *|J * ìă I f fi
íỉỉ - ”
37
Học T ÍỄ N q T RUNCj O L A C Á C C Â U TRUyẺIM c ư ờ i
nêu muốn mua thịt thì hãy viết ngắn đi một chút
không thì sẽ viết thành mua ‘người nhà’ l*]À đấy ạ.”
M i, %
ĩ ^ ?Lif
. «ữiBữti-. ¥ * * £ « 3 Ĩ t ì :
r . Í Ễ t ì t ì : “ ì ẳ - t t Ý È t f £1$, t è ì i ỉ t e ^ ỉ t ’^
l ỉ "£**■ «, Ế Í Ễ 8 M . “‘í »
ầ
. *T JiT 5 §*X M tfiìI: «£££
Ì Wi í í f r . ‘* T f t l " È t s t ẵ i í í . ìằBí, ¥51
4 n M : “! « ] £ . T l ẵ - ‘i ,í .
Ẽ o £ £ * x t * ] & : “ £ i « Ị . T'
MIBtt. » Ả f i ã t & .« » « :_ " £ * £ £ » * . f
ễ, ^ Í Í 1 ề iễ, ® Ả â â i ắ l í ặ ĩ L o
VIẾT BIỂN
Trước đây có một thương nhân mở một cửa hàng
mới ỏ trong thị trấn đê bán rượu; để quảng cáo rượu
ngon, kêu gọi được khách hàng, đã đặc biệt mời vài
tú tài đến, chuẩn bị viết một biển hiệu, treo trước cửa
hàng. Tú tài A cầm bút viêt 7 chữ: “ơ đây có rượu
39
yon đê bán”. Người chủ thấy vậy gật đầu khen hay.
lí tài B lại chỉ ra: “7 chữ này quá dài, nên bỏ đi hai
1Ü 'ỏ đây'.” Chủ hàng nghĩ một lát thấy đúng, tú tài
lại nói: “'Có rưỢu ngon đê bán' thừa chữ 'có', xoá đi
L Ì càng đơn giản hơn.” Chủ hàng cũng thấy vậy.
w ^ í í 4 . ậ '%DJĩ Ả %$ ií - & Ü \ế tễ ^ $ :
i 11^$: “ỉ* I * Me ”
NHẠT NHẼO VỒ VỊ
Có một thư sinh già, mỗi lần nghe mọi người nói
tuyên, luôn chi lác đầu nói: “N hạt nhẽo vô vị". Một
)m người thư sinh này nói chuyện với một vị khách,
)i: “Mói đây có tin tức gì không?” Người khách trả
i: “chập tôi hôm qua, một con thuyên chờ muôi bị
)
TRUYỆN CƯỜI VĂN HÓA ©
ỂE- %ềẬtễ I . f~
kẢ ỀẾtì - 411 lềỀ*j. sp
tã m® ^ ĨPc Ha. ỈỀ 'ỉằ d
: o “ ỉ® s »E ! ” ỈẺ r%
Pũ, íP ìỉf ^ iỉ!í# £
À & ÍỂ L ÌÍI ”
41
j~z) Hoc T ỈẼ N q Trunq qua C Á C CÂU T R u y Ệ N cười
I |ãỊ i ft 50 7C
“50 Æ? $ ft £ ì* & 1 ft $ ÏÎ: 7 150 7C, ”
“-Æ T'fê. í ẵ u m Ï ỉ t ft ”
~ « ± f t ĩ i j ì | * í t £ # ® r 2\
i
—íì 1+ 'ù ÍẺ Ệ.
ÍE SI 1 # T - ']' N iẳ 11J % ĩ *í - ệẵ Ù i l l * & fB
ìằ tíẵ 0*1111 Ầ % li iH ÍÈỈặỊ: “ iẳệs 1 1 ^ £ ' > $ ? ”
“ iẳ m % *T £ ”
31 * íB £ tè ĩã - ầ 5J ^ 1 B=t, ítk ÌỊ @ f\ 6
[£ £ £ $ : *n*frHÌÌÍ,
ĩ - & & Ểft 1 DE ! ”
® £ # ỉi] ft £ iẳ £ # £ Í Ế f ô Ì ! , % Ẹ a 'L>M §
IBBÍỈ&iXM
“ ft#,
# ||JMấ E tt - te li ít ”
i Ằ 'ầ tt tó 'ú H ỉ , p $ : “ % 'ú ^ P£ , ề f
ìằ*£ ® íl, ”
45
Học TÌÊNq T r ln q o l a c á c câu TRliyỆN cười
! tt tt Hí SI H ¿ ¿ 7
ạ ? ” “ 05S W E , t t t t a s H T t t ằ t ì ị ỉ í & ậ . i i
frtlflÉtT-*. ì ằ t A Ẽ X E & t o ề 7 "
W i& 3 $ .r Ể -
TRUYỆN cu dl Tư PHÁP
ten ĩ
ạ « r * M I Ẽ A ,a,ÌỈÍ; í í U t M Ố ^
ỉ f $ R Ễ ứ ầ ề i3,ftT 12 R â i E c 1+
£ 12 R Ề M T 12 ^ M ì ỉ M t è S P , Í P Ề - Í Ễ Ì
± * f ô i ỉ f 12 t ỉ f Ạ 0 ! ! !
(1) 0 ÍE Tù nhân
(2) ÍGÀ Phạm nhân
(3) Ề Vầ Hồ cá, ao cá
(4) Ì |Ạ § Thợ lặn
PHẠM TỘI
Một tội phạm cũ hỏi phạm nhân mới đến: Cậu
phạm tội gì vậy? A! tôi chỉ làm nổ 12 con cá trong bể
cá thôi mà. Cái gì? 12 con cá mà bị 12 năm tù ừ? Tôi
còn chưa nói hết mà, cùng vói 12 con cá còn có 12 thợ
lặn nữa! ! !
47
<3) Học T ÌẾ N q T run ç o la C Á C CÂ U T R u y Ệ N cưòi
Ề fip it «
Ì@ẢP4fc!Ễ7-tẦJỈ*ĩ,
n - fc W " ” | I ^ . i i t a í B f É B í t f t - t t f t f f e
ioỊỉÉVMỀ Ề « f À P f t b f i t t T i f t : “ » » t a w
± fi w Ỳ Dii ?”
“t a T . £ A tf
“ IP» a t M in ft M ï ít Ắ ?” Ề £P4 n 4 «a
É<J
'M Ề * U £ 0 ir : ”
) DÔ Phun
i) S1! fi $ t$ Thuốc trừ sâu cực độc
ì) iũ 0 o Nói như th ật
*ĩíậHfÉT’- t
íỉHĩt«:
t ầ ề iế ũ : “ frĩ tó M tè « ì ? £ Ẳ & Ấ -fc Bí 10] ì í T'
*. lie ft* â £ ífe * * T ! ”
QUAN TÂM
Hai kẻ cướp đi bộ vào trong một con đường tôi
đen, định ngầm hại một quan chức ngân hàng. Chờ
rất lâu, cũng không nhìn thấy bóng dáng của ngưòi
đó. Một tên lo lắng nói: “Tin tình báo của cậu có
chính xác không? Làm sao lâu như vậy mà không còn
chưa đến, mong là ông ta không xảy ra chuyện gì
ngoài ý muôn!”
49
Học TỈẾNq TRUNq QUA CÁC CÂU TRUyỆN cười
6 * * v * (1)
0
TRUYỆN CƯỜI Tư PHẤP ©
♦ 4
f i $ ?
* - Ễ l í ± M o
í ẳ t ' :
i Ế " '% ì ằ
ẢN CẮP XE
Quan toà: Tại sao anh lại ăn cắp chiếc xe ô tô đó?
Bị cáo: Tôi cho ràng chiếc xe đó nhất định không
có chủ.
Quan toà: Tại sao?
Bị cáo: Bởi vì chiếc xe đó đỗ ỏ bên cạnh nghĩa địa.
- t íÌ Ì IỈ Ê M « g tfilffaẽS êì#
Í Ỉ Ỉ Ả g ì ể : “ế - £ J U ”
51
^ 3) Học TÌẾNq TrIINCj OtA CÁC CÂU TRtyỆN cưòi
ẵ ỉS X *7 JL*H !B . -
E«fcỉEfầtns£íE-Ẽ. * títằ íM : "iẳẪỄ
- 0 ÍG in nff T fR ã
n, Ä+ fi « -fe ä ft fil
ffc: " f t a s i î f t * « ! ? " « tttt
f* rrw ! "
1) # Ấ il Canh cổng
vàng hói ông ta: “Trước đây ông làm gì vậy?” Phạm
nhân nói to: “Thưa ông cai tù, trữớc đâv tôi luôn canh
_ ____fĩ ĩ
công!
ệi,JỈLỈt&ỈÌ
+ íẳíỉlỉE t
9 ĩtỉíÊ S P Ê . E * . ì ẳ ' M Ề * M Ỉ T ' Ằ X M ' ”
T . ỈỈÊ ìỉt: " M i ẽ í l M M ì á , t t & ủ ĩ l ễ H ĩ i l
M ? Ì E Í # . " °] Ế & ề &, " ũ sg ítk ín ìịí
7 £ ÌỂ < ÍỂ ííl ít ễ Diĩ.
53
Học TÌÊN q Trunç ọ la c á c câu T R ty Ệ N cưòi
» « ^ « S E R Ü 'F - Ÿ t t K W N i t : “* m « «
LUẬT S ư
Một luật sư đi làm bằng chiếc xe ô tô Mercedes
lới mua của mình, muôn khoe trước mặt mọi người,
•ôt cuộc khi chiếc xe vừa mối dừng lại trước của toà
hà luật Sừ. lại bị một chiếc xe tải đi ngang qua đâm
ỏng mất của xe. c à n h sát vừa đến hiện trường còn
lưa kịp nói gì thì ông luật sư đã quát to:
“Đầy là xã hội gì vậy? ông nhìn xem. chiếc xe
Jía mới mua đã bị đâm như thê này, thê giới nàv
k
TRUYỆN CƯỜI Tư PHÁP ©
loạn mất rồi, cảnh sát các ông làm cái việc gì vậy,
như vậy là phải mất đến hàng trăm nghìn đô la đấy.”
Cảnh sát lạnh lùng nói “Thưa ông, ông chỉ chú ý
đến việc chiếc xe của ông bị hỏng mà không phát
hiện ra là cánh tay trái của ông còn thiếu thứ gì ư?”
Luật sư nhìn xuống một nửa cánh tay còn lại:
“Tội nghiệp chiếc đồng hồ Rorex mới mua của tôi!”
ẢỉôHẺ: “ Bg,
ÎETfUMfcW?"
“ IR, ì ằ í E T f P n f >
“Äft i f JK±IfÉtto ”W À X $
CHỈ VÌ MỞ CỬA SỔ
Một phạm nhân mới bị giam vào tù, trong lúc
chuyện trò, một người hỏi anh ta: “Anh phạm tội gì
mà phải vào đây?”
Anh này đáp: “Do tôi vô ý mở cửa sổ lúc đang
làm việc”.
Người kia kinh ngạc kêu lên: “Làm gì có điều
luật nào phạt tội đó chứ?”
“Tôi làm việc trên tàu ngầm mà”. Anh này lại trả
lòi.
55
( ^ ) Học TỈẾNq TlỉUNq OtA CÁC CÂU T R u y Ệ N cưòi
■ TlttÊiET«
í $ . TlftfitttAÑR a Bí. f t f 5 L - t Ả S
èw *É*M ¥isis»È*ttÉiî*,
“ i l in], Jl * T ? ” t Ñ Í l ,
“f 1 1 1 M A M
M il «8P^ i £ M Bl
|H] n£ ?”
* . " IP A B S ií»
“ DẾ! a p ñ r * i - t t f f í * i » ! ”
“E T ' j t & s « , ì ẳ i Ẳ t ì ĩ t GP S l i ặ í Ị È . Oj a
* f t . f*Ä, ì ằ t ? * Ề M I P f 2* I M
é\TSCW*ttfcÂÌÍB! ”iPẢ&fÈỉ*tf,
6
TRUYỆN CƯỜI Tư PHÁP ©
( 1) Kỹ thuật cao
(2) r Ề M # Màn hình màu
(3) £ 1 $ Quyên séc
KỶ THUẬT CAO
Một người ngồi đợi chuyên bay lúc 6h ỏ sân bav,
nhưng anh ta lại quên đeo đồng hồ, nên muôn tìm
một người đê hỏi giờ. Lúc đó, anh ta nhìn thấv một
người kéo 2 chiếc hòm rất lốn đi qua, trên tay đeo
một chiếc đồng hồ rất đẹp, nhìn thoáng là biết thuộc
loại hiện đại kỹ thuật cao.
Anh ta liền hỏi: “Xin lỗi, mấy giờrồi?”
Người kia hỏi lại: “Anh hỏi giờ nước nào?”
Anh ta kinh ngạc kêu lên: “ổ, anh biết giò của
tất cả các nưốc ư?”
"Tất cả” —người kia đáp.
“Ưa, thật là một chiếc đồng hồ hiện đại”
“Không chỉ có thê đâu, nó còn có cả hệ thông vệ
tinh GPS, có thể nhận gửi email, fax bất cứ lúc nào,
màn hình màu của nó có thê xem chương trình tivi ở
chê độ NTSC”. Vừa nói người kia vừa chỉ cho anh ta
thấy, quả đúng như vậy.
“Ồ, tuyệt quá, tôi rất muốn sỏ hữu một chiếc
đồng hồ như vậy, anh.... anh có thê bán nó cho tôi
không9"
57
S ) Hoc TÎÊNq ĨRUNq OLA CÁC CÂU TRtyỆN cười
1) ijf tô Tö tung
2) íặ. a Nguyên cáo
íậ!ặ, ỉ t « ,
s. I tt SI 11 ti ffj ft It *
T. R a ^ i p t t à í E a a i i i i t t S í i E í t t t s n i ã - a
« T - ê ,
:ủa kiên trúc sư và bác sỹ một lúc, rồi chó cua kiên
rúc sư và bác sỹ đều chia cho nó một phân thức ăn,
uật sư giải thích: “Bây giò. chó của tôi đã là cò vấn
u ật pháp cho chó của các vị rồi”.
« I ts is n n ttiíf
DOẠ TRỘM
Năm đó, một bà cô gần bôn mươi tuôi chứa lấy
hồng dựng một tấm biên rất bắt mắt ờ cong cản hộ
'à mói thuê, trên đó viết: “Nơi ỏ của t hám tử
iteel&Iron”.
Một hôm, có một người phụ nữ đến gõ cửa nhà
à ta: "Rất xin lỗi, vì chưa hẹn trước mà đã đường đột
ến đây. Tôi thấy tấm biển trước cửa nhà bà nên đến
lòi bà đi điều tra giùm phẩm hạnh cùa chống tỏi".
ỈO
TRUYỆN CƯỜI Tư PHÁP ( 0 )
“Xin lỗi, tôi cũng không làm nghê này, tấm biên
đó chỉ là đê doạ bọn trộm mà thôi”. Bà cô già trả lời.
a t # 7 - T » Ê . « « « » t ầ m » , ĩãữ
a m M í * “3 ? ” t
ín], “ iit fnj $ £ m * ẩ É*] [p] g &,
“ê t t , 'ìítẦ Ằ, i * a «
10 ”
LÀ CÔ ư
Quan toà nhìn bị cáo một lát, đột nhiên cảm
thấy có chút quen quen, liên hỏi: “Tôi đã gặp cô bao
giờ chưa nhỉ?” Bị cáo trả lòi lòng đầy hy vọng: “Dạ,
thưa toà, năm ngoái con có đến làm gia sư cho con
của toà đó, con dạy đàn đó, toà nhớ chưa ạ?”
“Ổ”, quan toà bỗng nhiên nhớ ra, “Là cô ư! thê
thì tuvên án thêm 10 năm”.
5], f c J R f t f J S £ . ì ỉ S l ì i t T - t í ậ i í l ^ & í ậ ®
!'n] M É M ầ ã + l ã l B í l n Ị ^ t í ệ i ẩ , “ $ * ítk ín
M í m ũE. M f ò T ' f ê í ẫ f i í T n ? ° m í # í < ] 3000 7Efê
ít; éD-*íậ«7Bĩraa&E3ĩ*ÌBfg: ỐPmÍJf W
rT
¿ Ả Sỉ ỉnÕT- ”
— ----------------------------------------------------------------------- §f
Học TÌẾNq Ĩ R U N q OUA CÁC CÂU TR u yỆN cưòi
-H, TỆ,
ẽmT* m ề x ũ : 100 t i Ễ h ỉ i " ạ i t t
$ ìâ li /Ả. jÃLÌÌf
ỊSỊSẸXiK: “ M 500 1 ” H]IHXÍỈỈ, È Ẽ . Í A I E
I H t t * * . At t . “ tt
Tên chặn đường lại vêu cầu: "Nằm sấp xuống chông
đay 100 lần.” Lái xe bị ép nên phải thuận theo và nói
thêm: “Chưa bao giờ thấy người cướp đường như ông
đấy.” Sau khi làm xong, tên cướp lại quát: “Làm
thêm 500 lần nữa.” Lái xe lại làm tiếp, làm xong thì
chân tav giã rời, đầu óc đau nhức. Tên cướp quay vê
khu rừng phía sau và hét to: “Em gái, em có thể lấy
xe của hắn lên thành phô" được rồi đấy.”
24
Ầ , t M i t ằ t ô : “ í t k à . S - S " E , 24
24 £ ! l á i » * ® « » « 1* " o
(1) ắ ♦ Ả Đương sự
24 CON LỢN
Một luật sư trẻ đưa vụ án đầu tiên của mình ra
toà, 24 con lợn của đương sự thuê anh ta đã bị chiếc
xe của cục đường sắt đâm chết. Đê nhấn mạnh đến
tổn thất vô cùng lớn, anh cảm động nói: “Thưa các
ông, các ông thử nghĩ xem, 24 con lợn đó! 24 con, gấp
đôi sô người trong bồi thẩm đoàn của chúng ta".
63
Học T ÌẺ N q Ĩ R t N q QUA C Á C CÂ U T R U yỆ N cười
1 . N: ( ¥ B} ) ?
SẢS: «ÍE*S
Ä * (1)
* Ả K ,2,« t t l S * j Ê I J - * « Ả i I i t ĩ . Ñ ÍỂ 3Mt ¿
ä t T Ä A R ? J S A H * : " B|îfe, l a t ë t t # g ĩ -
teW ric**Ẫ W *tì. ifi«fó££IÍS7ttM *A
« íẾ£Ẫrôĩft
iM tín M M '± T tẴ f, ìằ tỉẳ ĩrê T «
fcfcftá**«# # . iằ tẴ f
rê 7 íả fẵ 'Ầ M rò $ *Qíằ É a fe X ft & X 3 - £ ffi.
« Ä ^ Ä S H I Ä T t t i f « . iftUfcttrtfc. ftlflJLf
«I 11 ft «fl *11ft ft $ . Â 1 & U 2 / Â Ễ « $ M £ $ .
ÄÄÄMVIf. a**ÄÄ *«rttJLil. ftttflttÄ
*fi «ftá^aiiiiiéaw iax. á^^Édx*,
iIỄHc JLf lï ïi îî. SfcÂWJLfêftXâWrtæ,
Ë-fe. s t J t a * s i f ó ! i f í 0 - ä £ f t ẾiẳitkẾ*
i i##* ”
LỊCH SỬ BỆNH
Một viện trưởng mới nhậm chức của một bệnh
viện tâm thần đến trước mặt một bệnh nhân, hỏi anh
ta tại sao lại vào viện tâm thần? Bệnh nhân trả lòi:
“Thưa bác sĩ chuvện là thê này. Tôi lấy một ngưòi vợ
đã có con riêng ỏ tuổi thành niên rồi, nhưng cha tôi
lại lấy con gái vợ tôi làm vợ. Vì thê vợ tôi trỏ thành
mẹ vỢ của chồng con gái, con gái vợ tôi trỏ thành mẹ
65
© Học TÌẾNQ TRUNq PDA CÁC CÂU TRtyỆN cưòi
4*££
% V í ị ị \ m t Ễ É . S ĩ Ị i " 1,
30 i ỉ / U Ừ Ả T ì ỉ $ M j * ỉ l ỉ : Íil-^ N P X ÌI
ĩ i j £ ĩ ề Ẫ t Ả ó Ù £ * t . í ẵ £ * í U L t t t * g % * {ị
-*. ' M * ĩ £ T * m L u an Ế #
ĩ ' J ^ ^ l2,n P T . í ả í í T « : “ M í ! , $
ỉiHtỉẤỉtỊiM M . M í t i Ấ M ^ s ỉ L , « * iỉ* ỉ
i i aĩttiK ” ' M * f ì i í : iín-5feỉfiiíiằ^tftT^?
á~Ê*ãỉff*T. M M a M ' 6 7 : ÔÍRl
S M Ỉ Ẽ 4 í p ^ # M í i » i l è «***&. # M . sp
t i É M i l , f ẳ M S ^ ,3,l ^ i W ; iJẽ£|n]i£ó<H t
¿ « , Ĩ Ế ê « * * * « . * t t « . “ít. W 8 t i » s ể ỉ i .
g s i a . 'b Ỷ k ĩì ẳ i T s a n t í n l : “Ễ # .
^TíT ? Ề Ấ Ấ £ H M , ỉ ỉ ^ ĩ .
T 'MẢf ì#: “«. MM<ủ'T ’’íltxínl: “8P
“ì £ f Í ì ỉ i 4 f
t i ' í ồ l ĩ ^ t à , ” ' M * Ĩ ttift: SPtl4ftẴŨ
ÌI, t t t t E * é f t i w . " S Ẽ / h t t ĩ X H : í t t t t Ẳ
8 ? " t * * 4 H t t ã : “ã í t t t i - Ẳ « , * 8 . ” 'M *
f t t « : “« . l í » í t l Ỉ ! Ì Ề 8 . ”
(1) Ẹ ẩ Điếc
(2) Ề Phòng bệnh
(3) s Ậ Y thuật
TÌNH YÊU
Một chàng trai, hình dáng nét mặt đều được cả
chỉ có điều hơi điếc, đên hơn 30 tuổi mà vẫn chưa tìm
67
© Học TÌẾNq T runç o l a c á c c â u TRUyỆN cưòi
ìược đôi tượng nào; tìm mãi mới được một người thì
ria đình cô bé lại phản đối, nhưng cô gái lại rất vui.
víột hôm, mẹ của cô gái bị bệnh, chàng trai mang rất
ìhiểu quà đến đế thăm mẹ vợ tương lai, đên trước
:ửa phòng bệnh, anh ta dừng lại nghĩ: “Tai mình điếc,
ninh nói cái gì bà ấy cũng nghe thấy nhưng bà ấy
lói gì thì mình lại không nghe thấy, trưóc tiên mình
lên nghĩ các câu trước, vào đê nói.” Chàng trai nói:
/ào cửa trước tiên hỏi bệnh của bà ấy đã đỡ chưa? Bà
ìy nhất định sẽ trả lời tôt hơn nhiều rồi, mình sẽ nói
ihư vậy thì yên tâm rồi; tiếp đến mình lại hói bác sĩ
lào khám bệnh cho bác, bà ấy sẽ nói ông .... mình sẽ
lói, à, bác sĩ đó cháu biết, tay nghề của ông ấy là giỏi
ìhất; cuối cùng lại hỏi bác đã uôrig thuôc gì rồi, bà ấy
;ẽ nói thuốc..., mình sẽ nói, ồ thuôc đó là hợp vối bác
ìhất đó, nghĩ đến đây chàng trai bước vào. Vào đến
:ửa liền hỏi: “Mẹ vợ, bệnh của mẹ đã đỡ chút nào
:hưa ạ?' Bà mẹ bực mình nói, tốt lắm rồi, sắp bị
:húng mày làm cho tức chết rồi. Chàng trai nói: “0
rậy thì con yên tâm rồi.” Tiếp đến lại hỏi: “bác sĩ nào
ihám bệnh cho mẹ?” bà mẹ bực tức trả lời: “Còn bác
;ĩ nào khám bệnh nữa, có diêm vương khám bệnh.”
^hàng trai liền nói: “à, vị bác sĩ nàv con biết, tay
Ìghể của ông ta là giỏi nh ất đấy.” Cuối cùng chàng
rai lại hỏi: “Mẹ uống thuốc gì chưa?” Bà mẹ càng tức
ĩiận hơn mà trả lời: “Còn uống thuốc gì nửa chứ.
rhuốc độc.” Chàng trai liền nói: “Loại thuốc đó là hợp
ìhất với mẹ đấy.”
68
TRUYÊN CƯỜI Y HỌC ©
H ft
t - t M Ả * 'h - il> K ír '§ T )iiĩ. ÍE
*S SÌS:f7-¥f«B
IBB
3
Hß! ! ! !
B£111r2,fT -
t i t * * , Ấ Ắ - f ỉ ầ v T tí ¿ M*ẼẤ
à
MỘT MẮT
Một người bị chột mắt không cẩn thận nuôt mắt
giả vào trong bụng, kết quả là con ngươi bị mắc kẹt ỏ
hậu môn. Anh ta đi khám bác sĩ, bác sĩ vừa nhìn
đã bị ngất đi. Sau khi tỉnh lại, bác sĩ tự nói với mình:
cả đòi nhìn hậu môn rồi cuôi cùng lại bị hậu môn
nhìn mình.
- 1 ỊỊệỉậs * Í M S4Ảü 8 ti i g
GIẢM CÂN
Một cô gái khá béo muốn giảm cân, nghe người
khác nói cưỡi ngựa có thê giảm cân, cô liền đi cưỡi
69
Học T ÌẾ N q Trunq qua c á c câu T R ty Ệ N cười
) Bác sĩ
) lU M ^ Viêm ruột thừa
) í Ậ Phẫu thuật
HAI BÀ VỢ
Một người gọi điện cho bác sĩ nói: Bác sĩ, nhanh
ìn đây, vợ tôi bị viêm ruột thừa, ông mau đến khám
m.
Bác sĩ: Không thê nào. tôi nhớ là một năm trưóc
i đã làm phẫu th u ật cát ruột thừa của vợ ông rồi
à, một người không thế có hai ruột thừa được?
Người kia: Đúng vậy, một người không thê có hai
ột thừa nhùng ông chưa nghe nói là một người có
ê lấy hai vợ sao9
)
TRUYỆN CƯỜI Y HỌC ©
“£ Ẳ ĩ ? " » - t n , # T - 1 £ỉ «
\ . fô rô ÍỪt ”
« t ĩ i l í : “í ỉ $ & s * i í ,
■&*ĨT. ”
KHÔNG NGHĨ RA
Hai bác sĩ gặp nhau, một người thấp trên mặt
ỉy vẻ suy tư.
“Sao vậy?” người kia hỏi, “vừa rồi ông đã cứu một
»ười bệnh nguy kịch, rất thành công mà.”
Người thấp nói: “Tôi thực sự nghĩ mãi không ra
rốt cuộc mình đã dùng thuốc gì để chữa khỏi cho
*ười đó.”
fe à ?”
Cứu với
71
^0 ) M ọ c T ÌÊ N q T r l n q o l a C Á C CÂU T R u y Ệ N c ư ờ i
c ứ u VỚI
Tiểu Minh nhân dịp nghỉ đông đê kiêm tiền.
3uối sáng giúp cửa hàng thịt giết lợn; buổi tôi lại đến
)ệnh viện làm bác sĩ phẫu thuật. Một ngày, một
>ệnh nhân phải làm phẫu thuật, do Tiêu Minh điều
;rị, khi Tiểu Minh đùa người đó vào phòng mổ. Ngưòi
ỉó nhìn thấy Tiểu Minh liền sợ quá mà kêu lên: “ông
chông phải là người giết lợn đó sao? Ong muôn đưa
;ôi đi đâu đây?”
£ - £ Ả ^ , fê -fc g. f Ả tà
7 t ü t f > ± mí E * i ± ® T É * n ; i
A » *T -£ ttií± flí Ä Ä fttÄ R
w - t tá Ả vfc $ T ầ -fe fu il % , te $ ii ¿ fnj ffe :
1) #>± Y tá
CHÌA KHOÁ
Một bệnh viện tâm thần, một hôm viện trưởng
nuốn xem xem đã có bao nhiêu người khỏi bêrfh rồi.
-.iền để y tá vẽ một cánh cửa lớn ỏ trên tường. Chỉ
ìhìn thấy hết bệnh nhân này đến bệnh nhản khác
ao vào tường như điên. Viện trương rất th ất vọng,
tột nhiên ông phát hiện ra có một ngúòi đứng mà
72
TRUYỆN CƯỜI Y HỌC ©
không làm gì. Viện trưởng rất vui chạv lại đó hói anh
ta: “Lẽ nào cậu không muôn đi ra ngoài cùng họ sao°”
Bệnh nhân trả lời: “Cái bọn ngốc, tôi cầm chìa khoá ở
đây!”
rôẢ:
K ít: * , i* « « â Ẫ ìằ # ¥ « ,
ề f # tt Ig % íìl tt I5,n! ( £ 7Ctừ 1800 ạ )
f i í : H S Ê iP A S t t . ỊỊỊỊS10 $T'ffítT'#
l i ệ . ìằ ễ — n ĨÌT ịệ iọ| , ặ ^ ầ ì$ *tằ ± ÍỈ7 ĩff jệ —
X' ( £ 7C 900 ^ )
1 4 : M ? ! ítỉtiẳ íe ! ! ! * , H M T ì ằ t t
f t Ấ t ì » t l ỉ Ế * ỉ ! (&7Cl650 $ )
^ £ ĩ ” . i ĩ Mì ẳ ỉ Ỷ ề Ệ ^ ^ ^ Ử Ỉ Ì Í k ! (&7C 1960 ^ )
Sífe:
M T '± S - fê , * * * , ừ m m S ÌíM — ủ±*
ư ừ ĩ t 1995 %)
S£:flgãllrí4¥5ff£, ¥
Ề ễ Ả iẳ ố ^ li D f i * i £ i£ £ J L ìằ j t $ffi! ạ Ế
£ x m 1800 ^ , ( ' à 7C 2003 ^ )
(1 ) fệ Thần dược
(2) Ạ Thuốc nước
(3) H" Thuốc viên
73
Học TÌấNq ĨRLNq OLA CÁC CÀU TRuyỆN cười_________
Í REK,
M T fT 'ầ , « Ẽ ìẳ tặ iiĩiỉ-ế
à tò tt g tá « # ấ ìẵ: “ £ Ẩ iỉ T' T * «I ?1’«4 ± M1
tỉíiìi: ”
BU*1-.
ịlĩ -ề)L
W fn
<íiíễ^ì^: ìộ] g T'Ế T .
ắ-T ííỉtìĩlttSĩ, «ửtátẾl»,
í 4 i Ì 4 ^ » r ,3,flE! ”
75
Học TÌÊN q ĨR U N q O LA CÁC CÂU T R ty Ệ N cười
Mang thai
Đau buốt
Chan đoán
* t M : “ i§ lổ T , Ü
« ế tầ ẳ : ”
Ĩ / I T , IÖ]: §t*ỉ?"
ầ t <3>: ! ”
Ầ Ẳ : “ ít k ề ũ r
Khám bệnh
ì) ^ tỉt Bệnh tình
ỉ) t ề Người bệnh
6
TRUYỆN CƯỜI Y HỌC ( Q )
CÓ CẢM GIÁC
Một người bệnh đến bệnh viện khám.
Sau khi bác sĩ đã hỏi chi tiết tình hình bệnh, liền
nói với ông ta: “xin hãy nằm xuống để tôi kiểm tra
xem.”
Bác sĩ ấn vào vùng bụng của bệnh nhân mấy cái
rồi hỏi: “Có cảm giác không?”
Người bệnh: Có
Bác sĩ: Có cảm giác gì?
Người bệnh: Có người ấn vào da bụng tôi.
77
Học TÌẼIMQ ĨRUNq QUA CÁC CÂU TRUyỆN cười
*****
RîE1ftfeà»ZJtt, T 'ố n f t s í $
ë tté â î ft& fôïË 7»Â E 4-î
À & 1 ® ttfé f - 1 ']' Hì ìi -¿ 7 . s ft ; 3 t /J\
BíÈtíT. ä » a » ; 5 t ' M l ü i T , - & i í & ã
Mffinffíü^T-, i^?ỶíẢậftĩ, RjSLSÊJKlifilB
*ẾiẼttR: “tt'fc. « E g l l f t a f c t ä T . t a
í t ì , JfttX&i»3t±7 "
8
TRUYỆN CƯỜI Y HỌC ©
ỉtỶ
DI CHÚC
Một người già ở bệnh viện phải mang ông thở
ôxy, đứng bên cạnh là mục sư và người nhà ông ta.
Lúc này, hình như người già muôn nói gì đó với mục
sư nhưng nói không ra tiếng! Mà tình hình có vẻ rất
khổ sở. Lúc đó mục sư cho rằng ông ta đang nói di
chúc nên mục sư cứ đứng yên và nói với ông già nếu
muốn nói gì có thể viết ra giấy và đưa cho ông già
một tờ giấy trắng. Ông già viết xong lời di chúc bắng
ánh mắt cầu xin nhìn mục sư rồi ra đi! Mục sư cũng
không mở giấy ra xem mà đợi mọi việc tang lễ xong
xuôi mới đùa tờ giấy cho vợ của ông già và bảo rằng
đây là di chúc của ông già! Bà vợ mỏ ra xem và vô
79
Học T ÌÊ N q Ĩ R L N q o l a C Á C CÂ U TR U ỴẸN cưòi
KHÁM BỆNH
Một người đến cấp cứu ỏ bệnh viện. Bác sĩ thông
LO xét nghiệm máu, nước tiểu và phân. Một lát sau,
ift: iff*
í t #" “ f t T '" I S "
“ IẾ-fe^ I f t ü w **Ô ÌSĨ
4Í” . íẵ ỷ " *
É fT físA . M ftiĩĩăt1 t£ ỉr
I
TRUYỆN CƯỜI Y HỌC ©
H S rttR ĩ:
ZK, -± ụ ,
ỉỉ-So ”
(1) Sốt
(2) itíậỉm Đo nhiệt độ
5 f c .íé 3 S ,- ìS ’
TRUYỆN CU0I CHĨNH TRỊ
ấ . tì t i C IA . FBI LAPD
+ * t# # S < C IA ) ,, K » i S * l ( F B I ) f t i S f é 9 l S S
H < LAP D) # j S » i a * * t f » f t a t t l < U * ả * s ẩ
m $ t i t t t n t t « - T . li ẽ tt # - R %T » iẾ«
» . # f4 flía « ts fc fM U I* .
4> * t t tlỉ g i ® iii * i n i » i A S ií Ả
I*tta ÍT ÌH H. S íliS ìÊ Ễ S P R
12
TRUYỆN CƯỜI CHÍNH TRI ©
85
^ 3) Học T ÌẾ N q ĨR U N q O IIA CÁC CÂU T R L Ỵ Ệ N cưòi
*T
è: r *ỉ, # r f ê ĩ. » Ế
£ề?ỉ
r
tt: r
r $ĩ£ w —'M
» t: r ( « ¥ $ $ ) fí»ft*P T,
¥4: r <jRtìtffifífó) J
ttf: r ( JR Ề *T tà ) *Tfcl*PttJ
r (tíỉỉ3 - t? £ M ) ftìĩff-f¥%
i . IS£Ẻ(IJ
ĐÈN
Sĩ quan dạy: (tắt đèn buồng lái) tốt rồi, đèn tắt
rồi, cậu làm th ế nào?
Học sinh: (dùng đèn pin cầm tay) Tôi dùng cái
này.
Sĩ quan dạy: (lấy đèn pin) Không có thì làm thê
nào?
Học sinh: (lại lấy một cái đèn pin khác) Tôi vẫn
còn một cái.
Sĩ quan dạy: (lấy đèn pin) bóng đèn bị cháy rồi,
làm thế nào?
Học sinh: (lấy một chiếc bóng đèn dự bị) Tôi còn
bóng đèn nữa.
Sĩ quan dạy: (lấy bóng đèn đĩ) Bóng đèn lại hỏng
rồi.
Học sinh: (lại lấy một chiếc đèn pin khác) Tôi
vẫn còn một chiếc đèn pin nữa, mới mua.
Sĩ quan dạy: Rất tốt nhưng tôi chỉ muốn biết
trong bóng tôi cậu sẽ bay như thê nào, chứ không
phải lắp cái đèn.
4>±: “ 2 M t £ ± £ Í E f ê ỉ Ẻ £ f
ít?
ifí£: “ M í # * * . + ± £ 4 ! *ftẲT'ÌÌ?”
87
Học TÌÊNq ĨRUNq OUA CÁC CÂll TRuyẺN cưòi
Ì í# ± íỉj7 ~ iẵ a
n M % ?'* i í n tìỉ * s $ Ẹ to PẢ í í Í"J - ụ M £ Ẹ Ả &
U tilS . -----“ 1898 %
Ề Ẹ Ả « í i a t t a t * 0, g . ntềề
W 8 # T * f - ể . Ĩ f í 7 « ỉ .
trên thê giói chiếc máy bay đầu tiên ra đòi là vào
năm 1903.
A # ”o
f ê ỉ f t i 5 |:
- « t t t ì l K a * * * » : “e tă *fí! ”
t *t # í * # ti ± £ 1
M1:' r \nÌJ|| Ịỹ 7 - § :. « :
“§ ^ # ± # Í Í Ả J Ả # ± » I T Ì & # .
ítktnr ẢẢat, f c f t ± £ S S f c » # f i f ỉ i i ỉ ỉ . t . a f t f f
À A Ì*
Ả. ỳJt-m-mfẻlàếnJn & f . ôítkBPtfs*T*fóMỉH-
« . - M « í ỉ o “« * § * * ± » ^ $ « » 1
ft. a í ỉ E K ì ẵ Ì r ' * . #fòỉĩtfcT'$fcfiếT! ”
THÌ RA LÀ CẬU
Sĩ quan trưởng trách mắng binh sĩ chuyên quan
sát cầu lớn, ông nói: “Mỗi buổi tối đểu có người nhảy
từ trên cầu xuống tự tử, tại sao cậu lại không ngăn
họ?” Từ đó, binh sĩ nàv mỗi lần thực hiện công việc
đều hết sức chú ý, để trá n h có người tự tử. Một buổi
tôi, anh phát hiện thấy có người đi trên cầu vói điệu
bộ rấ t đáng nghi, liền đi theo sau. Cuối cùng, khi
người kia sắp sửa nhảv xuống cầu, thì anh ta liền
túm lại. “Thì ra người tự tử mỗi buôì tôi là cậu, tôi
phải phạt cậu th ậ t nặng để xem cậu còn dám tự tử
nữa không!"
90
TRUYỆN CƯỜI QUÂN S ự ©
líM íẳt,
£±£& ±Tĩ*A ỀW ÌÉ*r, - t
Ặ *JỤnstt±«TT*. Ù f 3 * K * * , t £ <2,t
«m iỉttltt-^tẤ Ầ tiaeíĩM ÌT,
ỀẨẤĩEứl£f 1 # ;§ £ .
* - t Ả o t£É & *ỉ"l: *«Ịìẳ!ttẲiẺ£?fc**
ỉ ẳ ẽ i é ỉ * ..........
91
( ^ ) Học TÌẾN q Ĩ R L N q QUA C Á C C Ã I) T R u y Ệ N cưòi
♦ *4LT
E « f t Ẹ Â T S ũ ì f t * f » T 4 Ỉ S f i í i J t t * * í > . ỊẠ
T - « # * ± Ä t f ô t t l , f t f Ä
w * ± * á í E - * * f c « f i . “i t Ä t t a f c e "tt#
il o
“ ■rt, .....”
“ â f t £ ‘ặ ĩ t \ « 8 7 -
*□, S/FÄ, “ * * f t i í ĩ . fc ii& Ä fH ä t?
iäjsstti««*! ”
“Â i E g Ế i s s a i « « * . a s s i s e s # « ! *
T ”± £ g ì ẵ o
NẾM RA RỒI
Để thể hiện sự quan tâm của mình vói phúc lợi
ỉòi sông của cấp dưới, tưóng quân Badun mới làm
nọt cuộc đột kích đê xem xét nhà ăn của binh sĩ.
rrong nhà ăn, ông nhìn thấy hai binh sĩ đang đứng
;rưốc một nồi canh lớn. “Đê tôi thử món canh này.”
Dng ra lệnh.
“Nhưng, th ư a tưống q u ân ..... ”
“Không có ‘nhưng’ gì cả, đưa tôi chiếc muôi!”
;ướng quân cầm lấy chiếc muôi và múc một ít canh
lếm thử, nếm xong ông tức giận mắng “T hật quá
ỉáng, làm sao lại có thê cho binh sĩ ăn loại canh này
ìhứ? Đây chính là nước cọ rửa nồi!
TRUYỆN CƯỜI QUÂN S ự ©
<ìẵ: “i n * « ! » . ¥ M ẽ $ ĩ !
7 , ^ /5 nif Ĩ«J — ^ ữíỄỊ 0
f M Ỉ U « : ì ỉ ễ & í ĩ f ĩ + 0 ”
93
Học TÌÊN q ĨR U N q ỌUA CÁC CÂU TRU yỆN cười
ỉltÍỀb t t é
+ 7 * -ä , 9
-t±Ä üi*T =
“ftÄK. &Ẻ " t fi+ » * f R « . “« W i f i
To MffiTÍ«fi$ÍẺ@lĩ, » r i * a
±ft$X**T. Â R * f Ế t t I X T - E 9 . iằg9X
5E7- 10 ”
+ K&tt. X P ẳ g 0 * 7
6 t i * . fifi*.
□ . + BiE5£*, s e - t ± * s i 7 .
“« $ 7 * $ . it a s m $ .......”
“ft*!
qạ ?”
“*! le t! ”± £ ° i ĩ n n , m i
LÝ DO VỀ MUỘN
8 người lính xin nghỉ một ngày để ra th àn h pl
hơi, nhưng đến sáng sớm hôm sau vẫn chưa quav 1
'rung uý vô cùng bực bội. Hơn 7 giờ, người lính đí