You are on page 1of 5

NAME: BÙI VŨ NHẬT LAM

CLASS: ENGLISH 3

LISTENING PORTFOLIO PHASE 1


TOPIC: ENVIRONMENTAL IMPACT
I. Listening source:
 Envitalyfe/Environmental: Season 3 episode 6: Spoken
Word/Uninvited Guest
 Link:
https://open.spotify.com/episode/1bxX34l7b4lpZow89lVtge
?si=5e4e4409ad6f4e2f
II. Transcript:
(Music plays)
Environmental hello everyone and welcome back to another
Envitalyfe session.
Now, I’ll admit, life doesn’t always go as planned and to be
honest, it can get overwhelming at times. Being mindful and
aware of our emotions is essential to healthier living. As an avid
writer and learner, I see stress and challenges as a motivational
push to create something beautiful, mainly through word usage
and play. I have been involved in the beautiful art performance
of Spoken Word, which is a creative outlet of mine, for quite
some time. I remember writing haiku and poetry as a kid and
creating these, these moving experiences for people through
my recollective memories, especially in the environmental
area. I have here bunch of Spoken Word pieces, written down
just for my own eyes to, sort of inspire me further to stay on
this journey and going back to why I began in the first place. I
have one in front of me that I wrote a while ago and I just
wanted to share it with all of you in my hopes of inspiring you,
and therefore encouraging change. The piece I’m about to
share is entitled: “An uninvited guest”.
I’ll explain the story behind it. As a kid, growing up on the
island of Guam, I have experienced and I’m familiar with what
we island community called typhoons. It is the same weather
phenomenon as hurricanes. Now, I’ve witnessed these
devastating weather events that have destroyed homes, ruined
lives and resulted in family members losing loved ones. And
each time a disastrous typhoon hit home, it required the
support of communities and government to rebuild and restart
our lives. Once again, at times, we were left without power for
months, drinkable and running water was scarce, and it left me
completely broken each time. The one positive outcome was
the pride, love and resilience of not only my village, but more
importantly, the island community. The Spoken Word piece I
will recite as my motivation to fight against climate change and
use my experiences to change this world through different
vehicles, including creative outlets. Enjoy.
“An uninvited guest”: State of bliss, or pattern of mistreatment,
nonetheless have been poisoned by selfish greed and prideful
disagreements. How could this happen? Were we even there?
Did I voice my concerns loudly enough? First of all, did I even
care? Track back in time, stand up for mine, my home, our
home. I have seen this image of threat before, as if it was some
source of uninvited guest. I turned it away, more than once.
There’s that sound once more: Knock knock knock, the
uninvited guest. Faking its embrace with seasonal comforting
masts is real threat. Forcing migrations, rising sea-level,
pollution amongst other terrifying ramifications, you place a
wager on worst events in the future, you’ll surely win that bet.
Why should I care? No, why should WE care? The fate of
humanity is driven by one determining factor: you. Be the
driving force against climate change, let the momentum moral
of resilience to run through your veins. My story is here while I
stomp on fear, where the hope for the world is the direction I
steer. Well, at least for me, my story is there.
(Ending: music plays)
III. Translation:
(Nhạc)
Environmental xin chào mọi người và chào mừng trở lại với
một chuyên mục Envitalyfe mới.
Bây giờ, tôi thừa nhận, cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn
ra theo kế hoạch và thành thật mà nói, nó đôi khi có thể trở
nên choáng ngợp. Quan tâm và nhận thức được cảm xúc của
chúng ta là điều cần thiết để sống lành mạnh hơn. Là một nhà
văn và một người học hỏi ham mê, tôi thấy căng thẳng và thách
thức là một động lực thúc đẩy giúp tôi tạo ra một thứ gì đó đẹp
đẽ, chủ yếu thông qua cách dùng từ ngữ. Tôi đã góp phần vào
buổi biểu diễn nghệ thuật tuyệt đẹp của Spoken Word, một
công cụ sáng tạo của tôi, trong một thời gian khá dài. Tôi nhớ
mình đã viết haiku và thơ khi còn nhỏ và tạo ra những trải
nghiệm cảm động cho mọi người, đặc biệt trong lĩnh vực môi
trường, trong những ký ức hồi tưởng của tôi. Tôi có ở đây một
loạt các mẩu “Spoken word”, được viết ra để con mắt chứng
kiến, và truyền cảm hứng cho tôi để tiếp tục hành trình này và
quay trở lại lý do tại sao tôi đã bắt đầu ngay từ đầu. Tôi có một
bài ở phía trước đã viết cách đây một thời gian và muốn chia sẻ
nó với tất cả các bạn với hy vọng sẽ truyền cảm hứng cho mọi
người, và từ đó khuyến khích sự thay đổi. Đoạn tôi sắp chia sẻ
có tựa đề: “Vị khách không mời mà đến”.
Tôi sẽ giải thích câu chuyện đằng sau nó. Khi còn nhỏ, lớn lên
trên đảo Guam, tôi đã trải nghiệm và làm quen với thứ mà
cộng đồng đảo chúng tôi gọi là bão nhiệt đới. Đó là hiện tượng
thời tiết giống như bão tố. Giờ đây, tôi đã chứng kiến những sự
kiện thời tiết tàn khốc này phá hủy nhà cửa, hủy hoại cuộc sống
và khiến các thành viên trong gia đình mất đi những người thân
yêu. Và mỗi khi một cơn bão thảm khốc ập đến, nó đòi hỏi sự
hỗ trợ của cộng đồng và chính phủ để xây dựng lại và khởi đầu
lại cuộc sống của chúng tôi. Một lần nữa, đôi khi, chúng tôi bị
mất điện trong nhiều tháng, nước uống và sinh hoạt thì khan
hiếm, và mỗi lần như vậy tôi hoàn toàn suy sụp. Chỉ có một
điều tích cực là niềm tự hào, tình yêu và sự kiên cường của
không chỉ làng tôi, mà quan trọng hơn là cả cộng đồng trên
đảo. Phần “Spoken Word" này tôi sẽ khắc sâu trong lòng như
động lực để chống lại biến đổi khí hậu và sử dụng kinh nghiệm
của mình để thay đổi thế giới này thông qua các phương tiện
khác nhau, bao gồm cả các công cụ sáng tạo. Xin hãy hưởng
thức.
“Một vị khách không mời mà đến”: Trạng thái hạnh phúc, hay
mô hình ngược đãi, đã bị đầu độc bởi lòng tham ích kỷ và
những bất đồng kiêu căng. Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Chúng ta có ở đó không? Tôi đã nói lên nỗi lo ngại của mình đủ
lớn chưa? Hơn hết, tôi có quan tâm không? Trở lại ngược dòng
thời gian, bảo vệ ngôi nhà của tôi, nhà của chúng ta. Tôi đã
từng nhìn thấy hình ảnh của mối đe dọa này trước đây, như thể
đó là một người khách không mời nào đó. Tôi đã từ chối nó,
hơn một lần. Lại có âm thanh đó: Knock knock knock, vị khách
không mời mà đến. Việc giả mạo rằng sự ập đến của nó bằng
một lời an ủi chỉ là một sự thay đổi theo mùa chính là mối đe
dọa thực sự. Bắt buộc di cư, mực nước biển gia tăng, ô nhiễm,
trong số những điều đáng sợ khác mà bạn tiếp tục đặt cược
chúng sẽ diễn ra trong tương lai, bạn chắc chắn sẽ thắng cuộc
cá cược đó. Tại sao tôi phải quan tâm? Không, tại sao CHÚNG
TA phải quan tâm? Số phận của con người được dẫn dắt bởi
một yếu tố quyết định: bạn. Hãy là động lực chống lại biến đổi
khí hậu, hãy để tinh thần kiên cường trong khoảnh khắc rực
cháy trong tĩnh mạch của bạn. Câu chuyện của tôi ở đây trong
khi tôi dẫm đạp lên nỗi sợ hãi; nơi mang đến hy vọng cho thế
giới là nơi tôi định hướng. Chà, ít nhất đối với tôi, câu chuyện
của tôi là ở đó.
(Kết thúc: nhạc)

You might also like