Professional Documents
Culture Documents
Abraham Lincoln
Abraham Lincoln
Khởi nghiệp
Lincoln bắt đầu nghề nghiệp chính trị năm 1832 khi 23
khi chạy đua vào Quốc hội bang Illinois với tư cách thành
viên Đảng Whig. Cương lĩnh tranh cử của ông là tiến hành
những cải cách đường thuỷ trên Sông Sangamon với hy
vọng thu hút vận tải bằng tàu hơi nước trên sông, điều này
cho phép những vùng nghèo khó, dân cư thưa thớt dọc hai
bên bờ sông phát triển thịnh vượng. Ông giữ chức đại uý
trong một đại đội dân quân Illinois được thành lập ở New
Salem trong Chiến tranh Black Hawk, dù ông chưa bao giờ
tham chiến. Sau khi trúng cử ông đã viết thư cho những
người bạn nói rằng ông chưa từng có "bất kỳ thành công
nào đáng hài lòng như vậy trong cuộc sống."
Ông điều hành một cửa hiệu nhỏ trong một thời gian
ngắn ở New Salem, Illinois. Sau khi đọc xong tập hai bộ
sách bốn tập Bình luận luật pháp Anh của Ngài William
Blackstone, ông đã tự học luật và được nhận vào Hội luật
gia bang Illinois năm 1837. Cùng năm ấy, ông rời tới
Springfield, Illinois, và bắt đầu làm nghề luật với Stephen T.
Logan. Ông trở thành một trong những luật sư thành công
và được kính trọng nhất ở Illinois với con đường sự nghiệp
ngày càng rộng mở. Lincoln tham gia bốn nhiệm kỳ liên tục
trong Hạ viện Illinois, với tư cách đại diện Đảng Whig thuộc
Quận Sangamon, bắt đầu từ năm 1834. Ông trở thành một
lãnh đạo Đảng Whig trong cơ quan lập pháp. Năm 1837,
lần đầu tiên ông đứng ra chống lại chế độ nô lệ tại Quốc
hội Illinois, cho rằng chế độ này đã “được lập lên một cách
bất công và là một chính sách tồi”. [1]
Năm 1837 Lincoln gặp người bạn thân nhất của mình
Joshua Fry Speed, họ cùng sống với nhau trong bốn năm.
"...rất khó để nói rằng ông là người bạn thân duy nhất —
bởi vì rõ ràng ông là người bạn cuối cùng — Lincoln từng
có."(Nicolay và Hay) Khi Speed cưới vợ tháng 2 năm
1842, từ Springfield Lincoln đã viết: "Hiện tại, tôi cảm thấy
ghen tị với cả hai người, các bạn sẽ dành hết sự quan tâm
cho nhau, tới mức chẳng còn chút nào dành cho tôi
nữa."(Tuyển chọn các bài viết của Lincoln, Basler(ed))
Năm 1842, Lincoln viết một loạt các bức thư vô danh
được đăng trên tờ Sangamo Journal, chế giễu nhân vật
danh tiếng của Đảng Dân chủ và là Kiểm toán viên nhà
nư ớ c James Shields. Khi Shields khám phá ra chính
Lincoln là tác giả của những bức thư đó, ông đã thách đấu
vớ i Lincoln. Bởi vì Shields là người thách đấu, Lincoln
được lựa chọn vũ khí và ông đã chọn loại "Kiếm kỵ binh cỡ
lớn nhất." Lincoln cao, tay dài hơn nên có ưu thế rõ rệt;
cuộc thách đấu đã bị hủy bỏ vào giây phút cuối cùng. [2]
Năm 1841, Lincoln hành nghề luật cùng William
Herndon, một người bạn trong Đảng Whig. Năm 1856, hai
người tham gia Đảng Cộng hoà. Sau khi Lincoln chết,
Herndon bắt đầu sưu tập các câu chuyện về Lincoln từ
những người từng biết ông ở Illinois, và xuất bản chúng
trong cuốn Lincoln của Herndon.
[sửa] Gia đình
Ngày 4 tháng 11, 1842, khi 33 tuổi, Lincoln cưới Mary
Todd. Họ có bốn người con.
Robert Todd Lincoln (1 tháng 8, 1843 - 26 tháng 7,
1926): sinh tại Springfield, Illinois, mất tại
Manchester, Vermont.
Edward Baker Lincoln (10 tháng 3, 1846 - 1 tháng 2,
1850): sinh và mất tại Springfield.
William Wallace Lincoln (21 tháng 12, 1850 - 20
tháng 2, 1862): sinh tại Springfield và mất tại
Washington, D.C.
Thomas "Tad" Lincoln (4 tháng 4, 1853 - 16 tháng 7,
1871): sinh tại Springfield và mất tại Chicago.
Chỉ Robert sống được tới tuổi trưởng thành. Robert có
ba con và ba cháu. Không một ai trong số cháu của ông có
con, vì thế dòng dõi Lincoln chấm dứt khi Robert Beckwith
(cháu trai của Lincoln) chết ngày 24 tháng 12, 1985. [3]
[sửa] Làm chính trị tại Illinois
Xin Thày dạy cho cháu biết thà bị điểm kém vẫn hơn là
gian lận trong thi cử , biết chấp nhận thất bại và cách tận
hưởng niềm vui chiến thắng - Xin hãy dạy cháu biết mỉm
cười ngay cả khi buồn bã, rằng không có xấu hổ nào trong
những giọt nước mắt - Xin dạy cháu tránh xa sự đố kị và
hung hăng, đó là những điều làm người ta dễ bị đánh bại
nhất - Hãy dạy cháu biết cách đối xử dịu dàng với những
người hòa nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo – Biết
chế giếu những kẻ yếm thế và cẩn trọng trước những sự
ngọt ngào đầy cạm bẫy – Xin hãy dạy cho cháu có sức
mạnh ngoảnh mặt làm ngơ trước đám đông đang gào thét
và không chạy theo thời thế , nhưng đứng thẳng người bảo
vệ những gì cháu cho là đúng và đi đến cùng con đường
của mình.
Xin Thày giúp cháu nhìn thấy được sự kì diệu của sách,
nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về
sự bí ẩn, kì diệu của cuộc sống : đàn chim tung cánh trên
bầu trời, những dòng suối trong vắt trên thảo nguyên và
những buổi bình minh rực rỡ – Xin Thày hãy đối xử dịu
dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu, bởi
chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên con người
bản lĩnh
Xin Thày hãy giúp cháu có niềm tin chính đáng vào bản
thân dù tất cả mội người xung quanh đều cho rằng ý kiến
của cháu là sai lầm – Dạy cho cháu biết cách lắng nghe tất
cả mọi người nhưng cũng biết cách sàng lọc qua tấm lưới
của chân lí để đón nhận được những điều tốt đẹp- Xin giúp
cháu có được sự dũng cảm để không dung thứ sự sai trái
và bền chí để là người dũng cảm – Xin dạy cho cháu biết
rằng phải luôn có niềm tin tuyệt đối vào bản thân nhờ thế
cháu mới có niềm tin tuyệt đối vào Nhân loại.
Đó là yêu cầu quá lớn, nhưng xin Thày hãy cố gắng, và
như thế con trai tôi quả thật là cậu bé Hạnh phúc.
Không phải ngẫu nhiên, từ một người thuộc tầng lớp thấp
nhất trong xã hội, có tuổi thơ nghèo đói, không được học
hành nhiều, Abraham Lincoln trở thành một trong những
vị Tổng thống vĩ đại nhất của Mỹ. Cả cuộc đời ông là một
cuốn sách mà ở đó người ta khám phá ra vô vàn các bài
học lãnh đạo, để biến mình trở thành người đứng trên
đỉnh cao quyền lực. Điều gì khiến cho Lincoln có thể lôi
kéo tất cả các đối thủ của ông vào trong một nhóm cố
kết? Dưới đây là 7 bài học đúc kết từ cuộc đời ông.
1. Lắng nghe ý kiến của tất cả các bên.
Năm 1861, Mỹ xảy ra Nội chiến. Đó là cuộc Nội chiến
giữa miền Nam và miền Bắc kéo dài đến năm 1865 mới
kết thúc. Mặc dù là người miền Bắc, nhưng ông thấu hiểu
tình cảnh khổ cục mà những người miền Nam chịu đựng.
Henry Davi Thorea từng nói: “Để nói sự thật, bạn phải
mất hai lần. Một lần để nói và một lần để lắng nghe". Để
người khác nghe bạn và khơi dậy được cảm xúc ở nơi họ,
hãy tìm hiểu xem đối tượng mà mình nhắm tới là ai. Muốn
vậy chỉ có cách duy nhất là lắng nghe. Hiểu rõ họ chính là
hiểu rõ những gì mình sẽ nói và nắm được phần trăm thành
công của bài diễn thuyết. Mặt khác, có thấu cảm với họ
mới hiểu được tại sao mọi người lại làm cái điều mà
chúng ta không đồng tình
2. Biết thư giãn để bổ sung lại năng lượng.
Trong trường hợp của Lincoln, mặc dù trong lúc đang
diễn ra Nội chiến song ông vẫn đi tới nhà hát khoảng 100
lần. Trong các cuộc họp Nội các khắc nghiệt, người kể
những câu chuyện cười hài hước để cuộc họp bớt căng
thẳng, không ai khác, cũng chính là ông.
Không chỉ Lincoln, Roosevelt cũng vậy. Trong khi chiến
tranh thế giới thứ hai đang diễn ra khốc liệt, vẫn có lúc,
Roosevelt dành hàng giờ liền để pha cocktail. Những lúc
như vậy ông đề ra một quy tắc rằng: những người tham dự
không được phép nói bất cứ điều gì về chiến tranh. Thay
vào đó họ thảo luận về những cuốn sách và các hoạt động
nghỉ ngơi thư giãn khác
3. Khi mắc lỗi, dũng cảm nhận lỗi và rút ra bài học
từ những lỗi lầm ấy.
Việc sửa chữa khuyết điểm phải diễn ra càng sớm
càng tốt. Đây là điều mà Lincoln đã thực sự làm tốt và ông
luôn là tấm gương thực sự. Chính điều này khiến những
người đồng minh và những đối thủ của ông cũng phải
khâm phục và kính trọng ông.
Khi tức giận, ông thường viết một bức thư thật gay gắt
kịch liệt. Rồi cũng chính ông là người đầu tiên quên nó.
4. Kiềm soát và làm chủ thời gian.
Thường sau khi nhận được những phàn nàn hay những
góp ý của công chúng, Lincoln sẽ thay đổi các chính sách
cho phù hợp. Sau khi tham khảo thái độ, phản ứng của
nhân viên và những cộng sự của bạn, hãy đưa lựa chọn
thật chính xác khi nào nên tuyên bố quyết định thay đổi, khi
nào nên đưa ra cách thức mới để tiến hành công việc mà
bạn đang làm
5. Khi nói trước công chúng, sử dụng phép so
sánh.
Lincoln thường dành nhiều ngày để chuẩn bị các bài
phát biểu và viết thư. Ông cố sử dụng càng nhiều ví dụ
càng tốt, mà những ví dụ đó đều là những điều gần gũi
trong cuộc sống thường ngày. Như vậy, người nghe có thể
liên tưởng và hình dung vấn đề tốt hơn.
6. Lincoln là một nhà diễn thuyết bậc thầy.
Theo ông, để thuyết phục người nghe, chỉ nói đúng thôi
thưa đủ. Tất cả những con số, sự kiện quan trọng sẽ trở
nên vô nghĩa nếu bạn không biết gắn nó vào những điều
gần gũi và đơn giản hơn.
7. Nhận trách nhiệm về những sai lầm của cấp
dưới.
Lincoln biết rằng ông là lãnh đạo và là vị chỉ huy nhóm
của mình. Chính vì vậy ông tự nguyện nhận trách nhiệm cho
những gì mà nhân viên của ông đã gây ra.
Lincoln: Phẩm chất và bài học lãnh đạo
14:30, 30/12/2006 (GMT+7)
Không phải ngẫu nhiên, từ một người thuộc tầng
lớp thấp nhất trong xã hội, có tuổi thơ nghèo đói,
không được học hành nhiều, Abraham Lincoln trở
thành một trong những vị Tổng thống vĩ đại nhất của
Mỹ. Cả cuộc đời ông là một cuốn sách mà ở đó người
ta khám phá ra vô vàn các bài học lãnh đạo, để biến
mình trở thành người đứng trên đỉnh cao quyền lực.
Điều gì khiến cho Lincoln có thể lôi kéo tất cả các đối
thủ của ông vào trong một nhóm cố kết? Dưới đây là
9 bài học đúc kết từ cuộc đời ông.
Abraham Lincoln
Con người nổi tiếng với câu nói bất hủ :" Mọi người
sinh ra đều có quyền bình đẳng". Và dưới đây là đôi điều
về con người vĩ đại của nước Mỹ này
Lincoln thuộc mẫu người tự lập. Tự học, ông trở thành một
luật sư hàng đầu tại Illinois. Ông là lãnh đạo Đảng Whig (và
đã đại diện cho Đảng tại Hạ viện trong một nhiệm kỳ). Khi
vấn đề về chế độ nô lệ xảy ra năm 1854, ông góp phần tạo
dựng Đảng Cộng hoà mới và trở thành lãnh đạo tại Illinois.
Lincoln phản đối lao động Nô lệ và kiên quyết khước từ mở
rộng chế độ nô lệ ra thêm trong liên bang. Những cuộc
tranh luận của ông với lãnh đạo Đảng Dân chủ Stephen
Douglas năm 1858 khiến ông được cả nước biết tới, và
với tư cách ứng cử viên ôn hòa miền tây ông đã chiến
thắng trong cuộc chạy đua vào chân ứng cử viên tổng
thống năm 1860. Chiến thắng của ông trong cuộc Bầu cử
tổng thống Hoa Kỳ, 1860 là giọt nước làm tràn ly đối với
phương Nam, nơi bảy bang quyết định ly khai, thành lập lên
Liên hiệp các bang miền Nam, và chiếm quyền kiểm soát
các pháo đài cũng như tài sản khác của Hoa Kỳ bên trong
biên giới của họ, tạo bước khởi đầu dẫn tới cuộc Nội
chiến Mỹ.
Lincoln thường được ca tụng vì tài năng lãnh đạo của ông
trong cuộc chiến; những lời phát biểu với dân chúng, nổi
tiếng nhất là Gettysburg Address, đã định nghĩa những vấn
đề chiến tranh và giúp tái xác định hình ảnh của chính nước
Mỹ. Ông đã chứng minh khả năng khi thay thế các tướng
lĩnh kém tài bằng những người giỏi giang hơn, và cuối
cùng đã tìm ra vị tướng đích thực Ulysses S. Grant. Khi lãnh
đạo Đảng Cộng hoà, ông giữ mọi bè phái liên hiệp với
nhau và tìm kiếm những sự ủng hộ mới từ War Democrats,
thậm chí khi những kẻ thù chính trị ghê gớm nhất của ông
gọi ông là độc tài tàn nhẫn. Lincoln phải đàm phán giữa
những lãnh đạo phe Cấp tiến phe Ôn hòa Cộng hoà, những
người thường bất đồng quan điểm về các vấn đề nô lệ.
Ông đích thân chỉ huy các hoạt động chiến tranh, hợp tác
chặt chẽ trong giai đoạn (1864-65) với Tướng Grant,
người đã buộc lực lượng quân đội chính của tướng Robert
E. Lee chấp nhận đầu hàng vào tháng 4 năm 1865.
Khả năng lãnh đạo của ông được minh chứng rõ rệt khi
ông giải quyết khôn khéo vấn đề biên giới các bang nô lệ
khi cuộc chiến mới bùng phát, khi đánh bại một nỗ lực vận
động nghị viện nhằm tái tổ chức lại chính phủ của ông năm
1862, khi những lời tuyên bố, những bài viết của ông giúp
tập hợp và truyền cảm hứng cho dân chúng miền Bắc, khi
ông góp phần làm giảm những nỗi đau thời hậu chiến trong
chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1864. Những kẻ thù
chính trị chỉ trích ông đã vi phạm Hiến pháp, vượt quá
quyền lực hành pháp, từ chối thỏa hiệp về vấn đề nô lệ,
tuyên bố thiết quân luật, đình chỉ lệnh đình quyền giam giữ,
ra lệnh bắt giữ 18,000 người đối lập gồm cả các quan
chức đảng cộng hòa và các nhà xuất bản, giết hại hàng
trăm nghìn binh sĩ trẻ trong cuộc chiến. Phe Cấp tiến Cộng
hoà chỉ trích ông hành động quá chậm chạp khi xóa bỏ chế
độ nô lệ, và không đủ cứng rắn đối với những người miền
Nam đã đầu hàng.
Lincoln nổi tiếng nhất với vai trò gìn giữ Hợp chủng quốc và
chấm dứt chế độ nô lệ tại Hoa Kỳ với bản Tuyên ngôn Giải
phóng và việc Sửa đổi thứ mười ba Hiến pháp Hoa Kỳ.
Lincoln hầu như dồn mọi chú ý của mình vào các vấn đề
chính trị và quân sự, nhưng nhờ sự ủng hộ mạnh mẽ của
ông, chính phủ đá thành lập ra hệ thống các ngân hàng
quốc gia với Đạo luật Ngân hàng Quốc gia như ngày nay.
Chính phủ của ông cũng đã tăng thuế để tăng nguồn thu,
đặt ra luật thuế thu nhập đầu tiên, phát hành hàng trăm triệu
dollar khế ước và những đồng tiền giấy đầu tiên, khuyến
khích người nhập cư từ Châu Âu, khởi động dự án đường
sắt liên lục địa, lập ra Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ, Bộ nông
nghiệp, khuyến khích quyền sở hữu trang trại với Đạo luật
ấp trại năm 1862, và lập ra hệ thống các trường đại học
hiện đại với Đạo luật các trường Đại học Morrill Land-
Grant. Trong thời gian chiến tranh, bộ Ngân khố của chính
phủ đã quản lý rất hiệu quả mọi hoạt động mua bán bông
tại những vùng miền Nam chiếm đóng —công việc quản lý
kinh tế hiệu quả nhất của liên bang. Vùng li khai West
Virginia và vùng Nevada không dân chúng được chấp nhận
thành các bang mới của quốc gia làm nhằm tăng đa số
Cộng hòa bên trong Thượng viện Hoa Kỳ.
Lincoln luôn được xếp hạng là một trong số hai hay ba tổng
thống vĩ đại nhất. Tầm quan trọng của ông xuất phát từ vai
trò trong việc xác định các vấn đề to lớn, tổ chức và giành
chiến thắng trong cuộc nội chiến, tiêu diệt chế độ nô lệ, tái
định nghĩa quốc gia. Việc ông bị ám sát khiến ông trở thành
một người tử vì đạo trong trái tim với hàng triệu người Mỹ.
Ba năm sau khi mua trang trại, một người chủ đất trước đó
đưa hồ sơ ra trước Toà án Hardin Circuit buộc gia đình
Lincoln phải chuyển đi. Thomas theo đuổi vụ kiện cho tới
khi ông bị xử thua năm 1815. Những chi phí kiện tụng khiến
gia cảnh càng khó khăn thêm. Năm 1811, họ thuê được 30
acres (0.1 km²) trong trang trại Knob Creek rộng 230 acre
(0.9 km²) cách đó vài dặm, nơi họ sẽ chuyển tới sống sau
này. Nằm trong lưu vực Sông Rolling Fork, đó là một trong
những nơi có đất canh tác tốt nhất vùng. Khi ấy, cha Lincoln
là một thành viên được kính trọng trong cộng đồng và là
một nông dân cũng như thợ mộc tài giỏi. Hồi ức sớm nhất
của Lincoln bắt đầu có ở trang trại này. Năm 1815, một
nguyên đơn khác tìm cách buộc gia đình Lincoln phải rời
trang trại Knob Creek. Nản chí trước sự kiện tụng cũng như
không được các toà án ở Kentucky bảo vệ, Thomas quyết
định đi tới Indiana, nơi đã được chính phủ liên bang khảo
sát, nên quyền sở hữu đất đai cũng được bảo đảm hơn.
Có lẽ những giai đoạn tuổi thơ ấy đã thúc đẩy Abraham
theo học trác địa và trở thành một luật sư.
Năm 1816, khi Lincoln lên bảy, ông và cha tới Quận
Spencer, Indiana; ông lý giải hành động này "một phần vì
quan điểm với vấn đề nô lệ" và một phần vì những khó khăn
kinh tế ở Kentucky. Năm 1818, mẹ Lincoln qua đời vì "milk
sickness" ở tuổi ba tư, khi ông mới chín tuổi. Một thời gian
ngắn sau đó, cha Lincoln cưới Sarah Bush Johnston.
Sarah Lincoln đã dạy dỗ chú bé Lincoln như con mình.
Nhiều năm sau này bà đã so sánh Lincoln với những người
con riêng của mình và nói "Cả hai đều là những đứa trẻ
ngoan, nhưng tôi phải nói rằng – vì cả hai đứa đều đã chết,
nên Abe là đứa trẻ tuyệt nhất tôi từng thấy và hi vọng được
thấy." (Lincoln, by David Herbert Donald, 1995)
Năm 1830, sau những khó khăn kinh tế và tranh chấp đất
đai ở Indiana, gia đình họ định cư trên một khu đất của
chính phủ do cha Lincoln lựa chọn tại Quận Macon, Illinois.
Mùa đông năm sau đặc biệt khắc nghiệt, và gia đình họ hầu
như sắp phải quay trở lại Indiana. Khi cha ông tái định cư
gia đình ở một khu đất gần đó vào năm sau, Lincoln khi ấy
đã 22 tuổi quyết định khám phá một mình, đi canô dọc
Sông Sangamon tới Quận Sangamon, Illinois, ở làng New
Salem. Cuối năm ấy, được một thương gia ở New Salem
là Denton Offutt thuê, cùng vài người bạn ông mang hàng
hoá từ New Salem đến New Orleans bằng bè trên các con
sông Sangamon, Illinois và Mississippi. Trong khi ở New
Orleans, có lẽ ông đã chứng kiến một phiên bán đấu giá nô
lệ để lại những ấn tượng không thể gột sạch trong tâm trí
trong cả cuộc đời còn lại. Dù trên thực tế ông có chứng
kiến một phiên đấu giá nô lệ vào thời điểm ấy hay không,
cuộc sống ở vùng nông thôn với sự hiện diện của nhiều nô
lệ có lẽ cũng mang lại cho ông nhiều ví dụ tàn ác tương tự
diễn ra hàng ngày.
Thời gian theo học thực sự của ông có lẽ chỉ kéo dài 18
tháng do các giáo viên không chuyên nghiệp dạy. Trên thực
tế ông là người tự học, đọc mọi cuốn sách có thể mượn
được. Ông thông thạo Kinh thánh, các tác phẩm của
William Shakespeare, lịch sử Anh và lịch sử Mỹ, và học
được phong cách trình bày giản dị trước thính giả. Ông
không thích câu cá và săn bắn vì không muốn giết hại bất
cứ một con vật nào kể cả để làm thực phẩm dù ông rất cao
và khoẻ, ông dành nhiều thời gian đọc sách tới nỗi những
người hàng xóm cho rằng ông cố tình làm vậy để tránh phải
làm việc chân tay nặng nhọc. Ông giỏi dùng rìu (vì thế có tên
hiệu "người xẻ gỗ"), ông cũng là một đô vật cừ.
a-Khởi nghiệp
Lincoln bắt đầu nghề nghiệp chính trị năm 1832 khi 23 khi
chạy đua vào Quốc hội bang Illinois với tư cách thành viên
Đảng Whig. Cương lĩnh tranh cử của ông là tiến hành
những cải cách đường thuỷ trên Sông Sangamon với hy
vọng thu hút vận tải bằng tàu hơi nước trên sông, điều này
cho phép những vùng nghèo khó, dân cư thưa thớt dọc hai
bên bờ sông phát triển thịnh vượng. Ông giữ chức đại uý
trong một đại đội dân quân Illinois được thành lập ở New
Salem trong Chiến tranh Black Hawk, dù ông chưa bao giờ
tham chiến. Sau khi trúng cử ông đã viết thư cho những
người bạn nói rằng ông chưa từng có "bất kỳ thành công
nào đáng hài lòng như vậy trong cuộc sống."
Ông điều hành một cửa hiệu nhỏ trong một thời gian ngắn
ở New Salem, Illinois. Sau khi đọc xong tập hai bộ sách
bốn tập Bình luận luật pháp Anh của Ngài William
Blackstone, ông đã tự học luật và được nhận vào Hội luật
gia bang Illinois năm 1837. Cùng năm ấy, ông rời tới
Springfield, Illinois, và bắt đầu làm nghề luật với Stephen T.
Logan. Ông trở thành một trong những luật sư thành công
và được kính trọng nhất ở Illinois với con đường sự nghiệp
ngày càng rộng mở. Lincoln tham gia bốn nhiệm kỳ liên tục
trong Hạ viện Illinois, với tư cách đại diện Đảng Whig thuộc
Quận Sangamon, bắt đầu từ năm 1834. Ông trở thành một
lãnh đạo Đảng Whig trong cơ quan lập pháp. Năm 1837,
lần đầu tiên ông đứng ra chống lại chế độ nô lệ tại Quốc
hội Illinois, cho rằng chế độ này đã “được lập lên một cách
bất công và là một chính sách tồi”.
Năm 1837 Lincoln gặp người bạn thân nhất của mình
Joshua Fry Speed, họ cùng sống với nhau trong bốn năm.
"...rất khó để nói rằng ông là người bạn thân duy nhất —
bởi vì rõ ràng ông là người bạn cuối cùng — Lincoln từng
có."(Nicolay và Hay) Khi Speed cưới vợ tháng 2 năm
1842, từ Springfield Lincoln đã viết: "Hiện tại, tôi cảm thấy
ghen tị với cả hai người, các bạn sẽ dành hết sự quan tâm
cho nhau, tới mức chẳng còn chút nào dành cho tôi
nữa."(Tuyển chọn các bài viết của Lincoln, Basler(ed))
Năm 1842, Lincoln viết một loạt các bức thư vô danh được
đăng trên tờ Sangamo Journal, chế giễu nhân vật danh
tiếng của Đảng Dân chủ và là Kiểm toán viên nhà nước
James Shields. Khi Shields khám phá ra chính Lincoln là
tác giả của những bức thư đó, ông đã thách đấu với
Lincoln. Bởi vì Shields là người thách đấu, Lincoln được
lựa chọn vũ khí và ông đã chọn loại "Kiếm kỵ binh cỡ lớn
nhất." Lincoln cao, tay dài hơn nên có ưu thế rõ rệt; cuộc
thách đấu đã bị hủy bỏ vào giây phút cuối cùng.
b-Gia đình
Nếu muốn giao tiếp một cách hiệu quả, bạn phải có
điều gì đó để nói.
Giao tiếp chính là chia sẻ. Nhưng bạn không thể chia sẻ
những gì bạn không biết. Một nhà văn hay một người diễn
thuyết dù có nói hay như thế nào đi nữa nhưng nếu họ
không muốn đề cập đến 1 vấn đề hoặc điều mà họ nói là
không đúng thì sớm hay muộn, họ sẽ bị lật tẩy.
Lincoln đã viết thư cho một luật sư: “Thực ra điều đó rất
đơn giản, bạn chỉ cần chăm chỉ và kiên trì. Hãy lấy những
cuốn sách, đọc và nghiên cứu chúng kỹ lưỡng… Vấn đề
chính ở đây là lao động, lao động và lao động.”
Nếu bạn muốn trở thành một người diễn thuyết có khả năng
thuyết phục thì nói đúng thôi thì chưa đủ. Khán giả sẽ nhanh
chóng quên mất các sự kiện, các con số và các lý lẽ mà
bạn đưa ra. Tuy nhiên, họ sẽ nhớ những câu chuyện và
những ví dụ cũng như hình ảnh và chất thơ trong lời nói của
bạn. Đừng nói mà hãy chỉ cho khán. Hãy tạo nên một bức
tranh và họ sẽ mang nó theo.
Khi còn là một luật sư, Lincoln đã nhận thấy sức mạnh của
các câu hỏi có thể kháng kiện.
Những câu hỏi hay có tác dụng rất lớn trong giao tiếp và
lãnh đạo. Tuy nhiên, chúng lại thường không được sử dụng
triệt để. Bạn có thể dùng câu hỏi để thu thập thông tin hay
để dẫn dắt cuộc đối thoại. Thông thường, người đối thoại
thậm chí sẽ không biết là bạn đang dẫn câu chuyện. Thông
qua các câu hỏi, bạn có thể khiến họ nghĩ tới một chủ đề
mà trước đó họ chưa tưngf nghĩ tới và hướng họ xem xét
vấn đề đó theo một góc nhìn khác.
Nếu bạn muốn diễn thuyết có hiệu quả, bạn phải tìm hiểu
thính giả của mình càng nhiều càng tốt. Hãy xem xét những
người bạn bạn đang cố gắng giao tiếp là ai. Một số người
muốn nghe tất cả các chi tiết. Một số người khác lại chỉ
muốn nghe tóm tắt. Một số người bị dẫn dắt bởi cảm xúc,
một số khác lại không tin vào cảm xúc.
Khi bạn nói trước đám đông, bạn sẽ tạo ra tác động lớn
nhất nếu bạn nghĩ tới bản thân mình, bạn không nên chỉ
diễn thuyết mà hãy nói như là bạn đang nói chuyện với một
người bạn về chủ đề mà bạn cho là quan trọng với họ.
Lincoln đã trích dẫn trong các bài nói chuyện của mình: “Một
giọt mật ong thu hút nhiều ruồi hơn là một gallon mật đắng”.
Ông còn khuyên: “Nếu bạn muốn chiến thắng một người
mà khiến họ phục thì đầu tiên hãy thuyết phục anh ta rằng
bạn là một người tốt…Ngược lại, cố gắng hướng anh ta
đánh giá theo cách của bạn, hoặc ra lệnh cho anh ta hành
động, hoặc khiến anh ta nghĩ rằng mình bị bỏ rơi và xa lánh
thì anh ta sẽ tự dằn vặt mình, khép mọi cánh cửa tới suy
nghĩ và tình cảm của anh ta…”.
Cân nhắc các hệ lụy của thông điệp bạn gửi đi.
Hãy cân nhắc tác động của những thông điệp mà bạn gửi
tới khán giả trước khi bạn thực sự gửi nó đi. Nếu bạn định
nói điều gì đó khiến ai đó không hài lòng, hãy tự hỏi: “Một
thông điệp đầy sự tức giận sẽ mang lại điều gì?”, “Nó có
phá vỡ mối quan hệ đó không?”, hoặc “Điều đó có tạo ra
hậu quả gì không?”. Lincoln đã từng viết: “Không một
người nào vừa tự đánh giá bản thân mà vẫn có thể tự đấu
tranh. Thà tước lấy quyền của một con vật hơn là để cho nó
cắn rồi mới trừng phạt”.
Lincoln luôn thể hiện hết mình với những ý tưởng hay nhất
và những phương thức giao tiếp tốt nhất của ông. Khi còn
là một thanh niên, ông đắm mình vào các cuốn sách như
như tiểu sử của George Washington, các nhân vật như
Cicero, Demonsthenes, Franklin, và các vai kịch như
Hamlet, Falstaff và Henry V. Sự tự tiến bộ không cần kinh
nghiệm cá nhân. Lincoln tự mài giũa các kỹ năng giao tiếp
bằng cách trở thành thành viên của các nhóm văn học và
các hội phê bình.
Và Lincoln cũng tìm kiếm sức mạnh của sự chỉ trích. Ông
nhận ra rằng một lời chỉ trích đúng khi bạn làm sai còn có
ích hơn hàng ngàn câu nói tâng bốc bạn. Tuy nhiên, Lincoln
không để sự chỉ trích làm huỷ hoại sự tự tin và ý chí lãnh
đạo. Sự chỉ trích chỉ là phương tiện thông tin.