You are on page 1of 1

* Xác định các ý chính

– Trang phục là thứ bắt buộc phải có đối với con người văn minh, văn hóa;
nhất là đối với phụ nữ

– Trang phục phù hợp với cộng đồng, với thời đại, hài hòa với cá nhân…

– Trang phục đẹp, hiện đại (thời trang) tức là phải “y phục xứng kì đức”

* Chia tách ý chính thành các ý nhỏ

– Trang phục là thứ bắt buộc phải có

   + Người Việt ta thường nói “cơm ăn áo mặc” với ý nghĩa “ăn” và “mặc” là hai
trong những nhu cầu thiết yếu của con người. Lại nói “cơm no áo ấm” với ý
nghĩa là cái đích tối thiểu của lao động

   + Từ “cơm no áo ấm” đến “ăn ngon mặc đẹp” được coi là một chặng đường
phấn đấu gian khổ của con người, trong đó cái đích hướng tới là “đẹp”

   + Nói như thế có nghĩa là, ở các mức độ khác nhau, trang phục là một trong
những tiêu chí để đánh giá con người, nhất là đối với người phụ nữ

– Trang phục phải phù hợp với cộng đồng

   + Người Việt có các trang phục truyền thống của mình, cho nên dù có cách
tân kiểu gì cũng phải chú ý đến kế thừa và phát triển cái đẹp truyền thống.

   + Trong thời đại giao lưu hội nhập hiện nay, chúng ta có thể lựa chọn các
loại trang phục của các dân tộc bạn và sử dụng có sáng tạo (chẳng hạn như
com lê của nam giới, các kiểu váy của phụ nữ…) nhưng điều quan trọng nhất
là trang phục phải hài hòa với hình thể, nghề nghiệp… của mỗi cá nhân

– Trang phục phải đúng với tinh thần “y phục xứng kì đức” nghĩa là cùng với
vẻ đẹp hình thức còn cần phải chăm sóc vẻ đẹp của nhân cách và tâm hồn,
nếu không cái y phục hình thức sẽ trở nên lòe loẹt, kệch cỡm.

You might also like