You are on page 1of 25

# Xin chào tất cả các bạn cùng cô.

Nhân tiết sinh hoạt ngoại khóa của


môn Văn, nhóm mình xin trình bày
1 đoạn video ngắn . Chắc chắn mọi
người ai cũng đang rất nôn nóng
chủ đề gì phải không nào?

o Đoạn 1: giới thiệu


Giữa những vần vũ không ngừng
của cuộc sống, ta thường lao mình
vào guồng quay để rồi dáo dác đi
tìm những chốn dừng để gọi tên
bình yên. Ấy vậy mà, ta cũng kịp
quên rằng, những an yên mà ta
kiếm tìm thực chất vẫn đang hiện
hữu cạnh bên, ở ngay trong mình.

# ko Phù hợp lắm :


Những bức tranh đẹp hay phong
cảnh thiên nhiên tao nhã giúp nâng
tầm cho thị giác.
Những cái Ôm ấm áp,những tiếng
gọi nhau í ới , tình yêu chân thành
là sự đối đãi
bằng những âm thanh bay bổng
êm dịu, ngọt ngào và khớp với tiếng
lòng.

o Đoạn 2:giới thiệu


** nhạc:
Điều gì làm bạn tự hào khi nhắc tới
hai tiếng Việt Nam? Một đất nước
nhỏ bé nằm ở phía Nam Trung
Quốc nhưng đã đứng vững trước
hàng chục âm mưu xâm lược của
người láng giềng to lớn? Một quốc
gia để lại ấn tượng trong lòng hàng
triệu khách du lịch bởi những danh
lam thắng cảnh, khu di tích lịch
sử,...

Đoạn 3: lịch sử

Suốt mấy thế kỉ qua, bao nhiêu tinh


hoa, ưu đãi của đất trời được chắt
lọc hội tụ trên dòng sông này. Và
hầu như các kiến trúc của Vương
triều nhà Nguyễn đều gắn liền
với sông Hương hay các chi lương
của nó, để rồi sau đó dòng sông
quay trở lại hun đúc, bồi đắp cho
vùng đất Cố Đô một nền văn hóa
đặc sắc với những gì rất Huế, rất
thơ.
Dòng Hương lại càng thơ hơn, đẹp
hơn khi chiếc cầu Tràng Tiền "
mười hai vài sáu nhịp" ? bắt ngang
qua được ví như chiếc lược trắng
bạc cài vào mái tóc của cô gái Huế

* Cầu Trường Tiền được xem là


biểu tượng và trung tâm cố đô, kết
nối hai bờ Nam - Bắc. Công trình
hoàn thành năm 1899 dưới thời vua
Thành Thái, dài khoảng hơn 400 m
tính từ hai mố, lòng cầu rộng 6 m.
Sáu nhịp và 12 vài kết với nhau
thành 6 cặp.
Gốc phượng già dưới ở bờ Nam
cầu thu hút nhiều người trẻ bởi
khung cảnh nên thơ, vừa ngắm trọn
cây cầu biểu tượng, vừa hưởng
những cơn gió mát lạnh từ
sông Hương.

Thiên nhiên liệu xứ Huế vốn khắc


nghiệt, đất đai khô cằn chỉ với sản
phẩm từ chính dòng sông tưới tắm.
Cư dân châu thổ sông Hương đã tự
tạo cho mình những sản phẩm nổi
tiếng. Có rất nhiều sản vật quý nằm
giữa đôi bờ Hương Giang : hạt sen
hồ Tịnh Tâm, Thanh Trà Thủy Biều,
vải Phụng Tiên, bá khoái đông ba,
bánh bèo Ngự Bình, bún giò Da
Hội, ốc gạo Huế, ..

Nhưng nếu nhìn lại lịch sử hình


thành ta mới thấy ảnh hưởng của
nhiều yếu tố khiến người Huế có lối
sống đặc trưng không nơi nào có
được: nhàn nhã, thanh cao và hòa
hợp với thiên nhiên.
Dòng chảy cuộc sống của Huế
không cuồn cuộn ào ạt, đâu có
nghĩa là người dân Huế
không vất vả lắng lo, không lam lũ
ngược xuôi như người dân trên
khắp dải đất hình chữ S. Nhưng
như dòng sông Hương, lặng lẽ và
bao dung, người Huế cũng hiền hòa
mở lòng cho tất cả.

Sông Hương hiền lành êm ả thế, cứ


như một tiểu thư đài các không
vướng bụi trần. Dưới ánh nắng rạng
rỡ của buổi ban ngày khi tôi ngắm
dòng sông từ những bậc đá của
chùa Thiên Mụ, sông Hương đẹp
mê hoặc bởi màu xanh trong như
ngọc bích, dịu dàng ôm bóng của
hết thảy sự sống hai bên bờ.

Đứng trên cầu Trường Tiền nhìn


xuống dòng chảy lặng lẽ của con
sông trong ánh hoàng hôn, 
Đoạn : tên cũ
Khi tự tìm kiếm chút thông tin theo
sách "Dư địa chí" của Nguyễn Trãi
mới biết sông Hương trước đó còn
được gọi là sông Linh. Hoặc " Ô
châu cận lục" đó Dương Văn Ăn
nhuận sắc vào năm 1555, viết sông
cái Kim Trà (Kim Trà đại giang).
Riêng sách "Phủ biên tạp lục" của
Lê Quý Đôn họi là sông Hương Trà.
Những cái tên mà hẳn là tôi chưa
bao giờ nghĩ đến, chỉ biết rằng,
sông Hương lung linh, huyền ảo
kiểu nào đó, vừa riêng vừa chung
trong linh thức người Huế bao đời.

Đi dọc sông Hương để quan sát sự


thay đổi của thành phố, của con
sông bao nhiều năm vẫn um tùm
trong cỏ ở Kim Long, nay đã có
đường lát gạch chạy xuyên bờ
thông thoáng và thơ mộng như
những thành phố nào khác vừa
quen vừa lạ vậy.
Hãy nhìn thử mà xem, sau mộ mùa
bão tan tát. Con sông ấy vẫn xanh,
và cỏ cây vẫn
loang loáng ánh sáng sắc màu của
đất của nước , của nắng gió. Lá
vàng. Lá đỏ. Lá xanh. Chêm xen.
Lấp lánh một vạt tia sáng như sao
đêm dưới mặt nước.

Huế như được khoác một lớp áo


mới vì những sắc diện từ hai bờ
sông Hương đến những vùng ven
ngoại Ô thành phố. Mối

Chính xác và hùng tráng làm sao


dòng sông như thanh cổ kiếm dựng
giữa trời xanh “Trường giang như
kiếm lập thanh thiên!” (Cao Bá
Quát). 

Thi ca nhạc họa đã cho sông vốn


đã nổi tiếng càng nổi tiếng hơn,
thôn xóm đôi bờ cũng nổi tiếng
thêm. Qua đập đá là Vỹ Dạ thôn.
Những chàng thi sĩ choáng hơi men
hay những văn nghệ sĩ, trí thức cả
nước ai mà không nhớ đến thôn
xóm bé nhỏ này.
Nói đến Vỹ Dạ phải nhắc đến bài
thơ của Hàn Mặc Tử. Bài thơ lạc
vận, thất niêm mở đầu bằng một
câu văn vần thông thường “Sao anh
không về chơi thôn Vỹ?” 

o Đoạn vị trí:
Sông Hương bắt nguồn từ 2 dòng
Tả trạch và Hữu trạch của dãy
Trường Sơn băng qua những lối
uốn khúc gập ghềnh của núi rừng
các làng mạc lăng tẩm của các vua
và chảy qua cả kinh thành Huế rồi
chảy ra cửa biển Thuận An, sông
Hương có độ dài khoảng 80km.
Ngăn cách 2 bờ sông còn gọi là bờ
bắc và bờ nam phân biệt như 2 thái
cực của Huế , một bên là Bờ Nam
với nhịp sống hối hả và các tòa nhà
với kiến trúc cao tầng , 1 bên là bờ
bắc với Kinh thành Huế và các
lăng tẩm của các vua và với kiến
trúc cổ điển …
o Đoạn liên hệ:
Không chỉ đẹp với non nước hữu
tình, sông Hương còn đi vào thi ca
với vẻ đẹp hiền hòa trong nhịp sống
cần lao. Những chuyến đò ghe trên
sông Hương ngày đêm âm thầm
lặng lẽ nói các cuộc sống đôi bờ.
Du khách từ xa đến nếu chưa một
lần xuôi ngược cùng chuyến đò ghe
trên sông Hương nhất là vào những
đêm trăng thanh gió mát thì xem
như chưa hưởng hết cái
phong vị tuyệt vời của miền núi Ngự
sông Hương.

Từ lâu, con sông Hương đã gắn bó


mật thiết với đời sống văn hóa của
người Huế. Điều đó thể hiện qua
các hình thức sinh hoạt truyền
thống trên sông như: ca Huế, đua
thuyền, thả hoa đăng, lễ Hội Điện
Hòn Chén...
Đoạn 5: cảm nhận, tự hào

Nhà văn người Nga Raxun


Gamzatop từng nói rằng: “Người ta
có thể tách con người ra khỏi quê
hương, chứ không thể tách quê
hương ra khỏi con người”. Phải
chăng chính vì đây là nơi chôn rau
cắt rốn nên có một sự gắn kết sâu
sắc đối với mỗi con người? Quả
thực như vậy, trong lòng mỗi chúng
ta luôn luôn có một thứ tình cảm
thường trực, đó là tình yêu quê
hương, đất nước. Vì lẽ đó mà vai
trò của quê hương với cuộc sống
mỗi người hết sức quan trọng.

Đó là Người luôn có thái độ trân


trọng, giữ gìn quê hương nơi mình
sinh ra. Đó còn là người có ý thức
sẵn sàng làm tất cả, hy sinh tất cả
mà không màng khó khăn, thử
thách, vất vả, để bảo vệ, vun đắp và
xây dựng nguồn cội sinh dưỡng của
mình. Hơn thế nữa, họ còn trân
quý, biết ơn những người đã có
công lao dựng nước và giữ nước
để có được cuộc sống hoà bình,
thống nhất như thời điểm bây giờ

Bản thân em cũng là một con người


yêu nước. Em nhận ra những giá trị
lớn lao của quê hương mình.Em
thấy đất nước thật đẹp biết bao. Đó
chính là nơi lưu giữ những kỉ niệm
tuổi thơ tươi đẹp mà em không
muốn quên, là nơi em phát triển qua
từng ngày, cho em mục đích sống
và học tập.

Nên dù ta có đi khắp bốn phương


trời, ở bên này hay ở bên kia biển
lớn, nơi phố thị hay miền quan
ngoại lòng vẫn luôn tưởng nhớ về
nơi cố quận
Thừa:
Đặc biệt là việc chiêu đãi các giác
quan rất quan trọng trong cuộc
sống mỗi ngày. Bởi
sự bình yên được cảm nhận từ cảm
giác, mà cảm giác chỉ xuất hiện khi
ta biết tận hưởng đủ đầy những
giác quan mình sở Hữu.

You might also like