Professional Documents
Culture Documents
Những nội dung cốt yếu trong Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Những nội dung cốt yếu trong Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Trong Di chúc, Chủ tịch Hồ Chí Minh viết: “Trướ c hết nói về Đả ng”, “theo ý tôi, việc cầ n
phả i làm trướ c tiên là chỉnh đốn lại Đảng”(1) là cách mà Ngườ i đề cậ p đến vấ n đề cố t tử
này. Trong Di chúc, Hồ Chí Minh cũ ng nói: “Đầ u tiên là công việc đố i vớ i con người”. Đây
là hai nộ i dung trọ ng yếu, có mố i quan hệ biện chứ ng đượ c Ngườ i đề cậ p trong Di chúc.
Thứ nhất, nguyên tắ c tự phê bình và phê bình. Mụ c tiêu củ a việc thự c hiện nguyên tắ c này
là “để củ ng cố sự đoàn kết và thố ng nhấ t củ a Đả ng”(2). Theo Ngườ i, “phê bình là nêu ưu
điểm và vạ ch khuyết điểm củ a đồ ng chí mình. Tự phê bình là nêu ưu điểm và vạ ch khuyết
điểm củ a mình”(3). Tự phê bình và phê bình là cách giúp chúng ta nhìn ra khuyết điểm củ a
bả n thân mình cũ ng như củ a đồ ng chí mình để “thậ t thà cố gắ ng tự sử a chữ a và giúp sử a
chữ a lẫ n nhau”(4).
Tự phê bình và phê bình phả i đượ c thự c hiện thườ ng xuyên và khéo léo, phả i có tình đồ ng
chí thương yêu lẫ n nhau. Cách thứ c thự c hiện “phê bình và tự phê bình phả i từ trên xuố ng
dướ i, từ dướ i lên trên”(5). Hồ Chí Minh nhấ n mạ nh tác dụ ng củ a phê bình từ dướ i lên. Đây là
mộ t tư duy mớ i, độ t phá đòi hỏ i đả ng viên phả i có bả n lĩnh mớ i thự c hiện đượ c. Vì thông
thườ ng cấ p trên phê bình cấ p dướ i. Thậ t không dễ khi cấ p dướ i phê bình cấ p trên. Làm tố t
đượ c nguyên tắ c này sẽ củ ng cố đượ c khố i đoàn kết trong Đả ng.
“Tự phê bình và phê bình phả i đi đôi vớ i nhau”(6) thì mớ i đạ t đượ c kết quả tố t. Ngườ i cũ ng
vô cùng tinh tế khi luôn nhắ c nhở “nêu ưu điểm” trướ c rồ i mớ i “vạ ch khuyết điểm”. Chỉ
trong vài dòng ngắ n ngủ i khi đưa ra chỉ dẫ n về tự phê bình và phê bình, tư duy biện chứ ng
củ a Ngườ i đã đượ c thể hiện thậ t rõ nét và rấ t sinh độ ng.
Thứ hai, nguyên tắ c thự c hành dân chủ rộ ng rãi. Trong Di chúc, Ngườ i chỉ rõ: “Trong Đả ng
thự c hành dân chủ rộ ng rãi… là cách tố t nhấ t để củ ng cố và phát triển sự đoàn kết và thố ng
nhấ t củ a Đả ng”(7).
Nguyên tắ c này đượ c thể hiện rõ nét trong nguyên tắ c làm việc là tậ p thể lãnh đạ o, cá nhân
phụ trách. Cách làm việc này huy độ ng đượ c kinh nghiệm, trí tuệ, cách nhìn củ a đa số , tránh
đượ c góc nhìn phiến diện, giả n đơn, mộ t chiều. Tậ p thể lãnh đạ o để tránh việc cá nhân ôm
đồ m, bao biện, độ c đoán, chủ quan. Cá nhân phụ trách để tránh tình trạ ng bừ a bãi, lộ n xộ n,
vô chính phủ , không ai chịu trách nhiệm.
Tậ p thể lãnh đạ o là dân chủ ; cá nhân phụ trách là tậ p trung. Hồ Chí Minh vô cùng tinh tế khi
nói “dân chủ tậ p trung” chứ không nói “tậ p trung dân chủ ”. Dân chủ là điều kiện để tậ p
trung; tậ p trung trên cơ sở dân chủ . Dân chủ và tậ p trung không tách rờ i nhau. Như vậ y,
nguyên tắ c này có thể hiểu là, khi thả o luậ n, lấ y ý kiến rộ ng rãi củ a nhiều ngườ i, mọ i ngườ i
đượ c tự do phát biểu ý kiến củ a mình còn khi đã đi đến kết luậ n chung, thì tấ t cả sẽ phả i
tuân thủ và sẽ ủ y quyền cho cá nhân phụ trách.
Dân chủ trong Đả ng là điều kiện quan trọ ng để thự c hiện dân chủ trong xã hộ i. Dân chủ vừ a
là mụ c tiêu, vừ a là công cụ , độ ng lự c để tiến tớ i mộ t xã hộ i dân chủ , công bằ ng, vă n minh,
nhân dân đượ c số ng trong tự do, hạ nh phúc thự c sự .
Thứ ba, nguyên tắ c đoàn kết và thố ng nhấ t. Đây là kết quả tấ t yếu củ a việc thự c hiện tố t hai
nguyên tắ c trên. Trong Di chúc, Ngườ i că n dặ n: “Đoàn kết là mộ t truyền thố ng cự c kỳ quý
báu củ a Đả ng và củ a dân ta. Các đồ ng chí từ Trung ương đến các chi bộ cầ n phả i giữ gìn sự
đoàn kết nhấ t trí củ a Đả ng như giữ gìn con ngươi củ a mắ t mình”.
Muố n đoàn kết phả i giữ gìn kỷ luậ t củ a Đả ng. Mỗ i đả ng viên phả i tuyệt đố i tuân theo kỷ
luậ t củ a Đả ng, có như vậ y Đả ng mớ i thành mộ t Đả ng đoàn kết chặ t chẽ, ý chí thố ng nhấ t,
hành độ ng nhấ t trí, mạ nh mẽ để lãnh đạ o nhân dân đến thắ ng lợ i. “Đoàn kết và kỷ luậ t làm
cho bộ độ i mạ nh, đoàn thể mạ nh”(8). Đoàn kết là cộ i nguồ n củ a thành công: “Đoàn kết, đoàn
kết, đạ i đoàn kết. Thành công, thành công, đạ i thành công”.
Trong Di chúc, Chủ tịch Hồ Chí Minh tră n trở về độ i ngũ cán bộ , đả ng viên, đặ c biệt trong
điều kiện đả ng cầ m quyền. Ngườ i că n dặ n: “Đả ng ta là mộ t đả ng cầ m quyền. Mỗ i đả ng
viên và cán bộ phả i thự c sự thấ m nhuầ n đạ o đứ c cách mạ ng, thậ t sự cầ n kiệm liêm chính,
chí công vô tư”. Suy cho cùng, mộ t tổ chứ c có thành công hay không phụ thuộ c vào độ i ngũ
cán bộ củ a tổ chứ c ấ y. Chủ tịch Hồ Chí Minh đặ c biệt quan tâm tớ i đạ o đứ c cách mạ ng củ a
độ i ngũ này. Cầ n, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư - nhữ ng đứ c tính ấ y đượ c Ngườ i đề
cậ p nhiều trong các bài nói, bài viết trướ c đó; và mộ t lầ n nữ a lạ i đượ c nhấ n mạ nh trong Di
chúc. Chă m chỉ, chuyên cầ n, tiết kiệm, liêm khiết, chính trự c, đặ t lợ i ích củ a đấ t nướ c, củ a
Tổ quố c, củ a nhân dân lên trên lợ i ích cá nhân luôn là nhữ ng đứ c tính mà mỗ i ngườ i cán bộ ,
đả ng viên cầ n phả i rèn luyện, tu dưỡ ng suố t đờ i; luôn ý thứ c Đả ng cũ ng như cán bộ , đả ng
viên phả i vừ a là ngườ i lãnh đạ o, vừ a là ngườ i đày tớ thậ t trung thành củ a nhân dân, không
lên mặ t “quan cách mạ ng”. Đặ c biệt, cầ n phả i nhìn hai vị trí này trong mố i quan hệ biện
chứ ng vớ i nhau. Lãnh đạ o đòi hỏ i tư cách, phẩ m chấ t, nă ng lự c, còn “đày tớ ” đòi hỏ i thái
độ , tinh thầ n tậ n tụ y phụ c vụ nhân dân.
Trước hết, Ngườ i bàn về trách nhiệm chă m lo bồ i dưỡ ng thế hệ cách mạ ng cho đờ i
sau. Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ quan tâm đến việc bồ i dưỡ ng cán bộ phụ c vụ cho nhu
cầ u trướ c mắ t củ a cách mạ ng mà còn quan tâm đến việc chă m lo bồ i dưỡ ng thế hệ cách
mạ ng cho đờ i sau. Ngườ i că n dặ n: “Bồ i dưỡ ng thế hệ cách mạ ng cho đờ i sau là mộ t việc
rấ t quan trọ ng và rấ t cầ n thiết”. Ngườ i đánh giá rấ t cao vai trò củ a thế hệ trẻ: “Non sông
Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộ c Việt Nam có bướ c tớ i đài vinh quang để
sánh vai vớ i các cườ ng quố c nă m châu đượ c hay không, chính là nhờ mộ t phầ n lớ n ở công
họ c tậ p củ a các em”. Ngườ i bày tỏ niềm tin vào thế hệ trẻ: “Nướ c nhà trông mong chờ đợ i
ở các em rấ t nhiều”. Đầ u nă m 1946, trong Thư gửi thanh niên và nhi đồng toàn quốc nhân
dịp tết sắp đến, Ngườ i khẳ ng định: “Tuổ i trẻ là mùa Xuân củ a xã hộ i”. Trong Thư gửi các
bạn thanh niên nă m 1947, Ngườ i viết: “Thanh niên là ngườ i chủ tương lai củ a nướ c nhà.
Thậ t vậ y nướ c nhà thịnh hay suy, yếu hay mạ nh mộ t phầ n lớ n là do các thanh niên”. Vớ i thế
hệ trẻ, điều quan trọ ng là phả i chă m lo giáo dụ c đạ o đứ c cách mạ ng, làm cho họ trở thành
nhữ ng ngườ i “vừ a hồ ng vừ a chuyên”.
Để bồ i dưỡ ng thế hệ cách mạ ng cho đờ i sau, cầ n quan tâm đến thể dụ c, trí dụ c, mỹ dụ c,
đứ c dụ c củ a các em họ c sinh nhằ m làm cho thân thể khỏ e mạ nh, giữ gìn vệ sinh chung, vệ
sinh riêng, họ c thêm nhữ ng tri thứ c mớ i, phân biệt cái gì là đẹp, cái gì là không đẹp, làm cho
họ c sinh có nă m cái yêu (yêu Tổ quố c, yêu nhân dân, yêu lao độ ng, yêu khoa họ c, yêu trọ ng
củ a công). Trong ba phạ m vi gia đình, nhà trườ ng, xã hộ i, Ngườ i chỉ dẫ n cụ thể: “Ở trườ ng,
thì kính thầ y, yêu bạ n, đoàn kết giúp đỡ lẫ n nhau. Ở nhà, thì yêu kính và giúp đỡ cha mẹ. Ở
xã hộ i, thì tùy sứ c mình mà tham gia nhữ ng việc có ích lợ i chung”(9).
Thứ hai, về trách nhiệm không ngừ ng nâng cao đờ i số ng củ a nhân dân. Chủ tịch Hồ Chí
Minh có mộ t ham muố n tộ t bậ c là “làm sao cho nướ c ta đượ c hoàn toàn độ c lậ p, dân ta
đượ c hoàn toàn tự do, đồ ng bào ai cũ ng có cơm ă n áo mặ c, ai cũ ng đượ c họ c hành”. Độ c
lậ p, tự do chỉ là bướ c đầ u tiên để hướ ng đến mụ c tiêu cuố i cùng là hạ nh phúc củ a nhân dân.
Ngườ i khẳ ng định: “Nếu nướ c độ c lậ p mà dân không hưở ng hạ nh phúc tự do, thì độ c lậ p
cũ ng chẳ ng có nghĩa lý gì”(10). Nhân dân chỉ hiểu đượ c giá trị củ a hạ nh phúc, tự do khi trướ c
hết họ đượ c ă n no, mặ c đủ .
Nhân dân là nguồ n sứ c mạ nh củ a Đả ng. “Dự a vào dân thì việc gì, dù khó đến đâu cũ ng có
thể làm đượ c”. Do đó, chă m lo cho nhân dân chính là cách để tă ng cườ ng sứ c mạ nh củ a
Đả ng. Hồ Chí Minh luôn că n dặ n cán bộ , đả ng viên phả i lấ y tiêu chí lợ i, hạ i cho dân làm
tiêu chí hành độ ng và thướ c đo mộ t Đả ng cách mạ ng chân chính. Bác dặ n: “Việc gì lợ i cho
dân, ta phả i hết sứ c làm. Việc gì hạ i đến dân ta phả i hết sứ c tránh”(11). Đả ng lo cho dân trướ c
hết là lo nhữ ng nhu cầ u thiết yếu, như ă n, mặ c, ở sau đó đến nhữ ng nhu cầ u tinh thầ n. Sau
Cách mạ ng Tháng Tám nă m 1945, Đả ng và Nhà nướ c thự c hiện nhiều chủ trương, chính
sách chố ng đói, chố ng dố t, đẩ y mạ nh tă ng gia sả n xuấ t, phát triển vă n hóa là để thự c hiện
mộ t cách thiết thự c việc chă m lo đờ i số ng cho nhân dân. Sự thố ng khổ củ a nhân dân là nỗ i
thố ng khổ củ a Ngườ i và hạ nh phúc củ a dân chính là hạ nh phúc củ a Ngườ i: “Mộ t ngày mà
Tổ quố c chưa thố ng nhấ t, đồ ng bào còn chịu khổ , là mộ t ngày tôi ă n không ngon, ngủ không
yên”(12).
Câu nói mộ c mạ c củ a Ngườ i mà chấ t chứ a ý nghĩa sâu xa, khái quát toàn bộ nhữ ng nộ i dung
cố t yếu trong mố i quan hệ giữ a Đả ng vớ i dân, đó là “Đả ng phả i hết lòng hết sứ c phụ c vụ
nhân dân, phả i thấ u hiểu rằ ng lợ i ích củ a nhân dân tứ c là lợ i ích củ a Đả ng”(13).
Là lãnh tụ tố i cao củ a Đả ng và Nhà nướ c, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dành sự quan tâm củ a
mình cho mọ i tầ ng lớ p nhân dân. Trong Di chúc, Ngườ i că n dặ n nhữ ng công việc cụ thể cầ n
làm vớ i từ ng tầ ng lớ p, đố i tượ ng sau khi nướ c nhà thố ng nhấ t: Đố i vớ i nhữ ng ngườ i đã
dũ ng cả m hy sinh mộ t phầ n xương máu củ a mình; đố i vớ i các liệt sĩ; đố i vớ i cha mẹ, vợ
con củ a thương binh, liệt sĩ mà thiếu sứ c lao độ ng và túng thiếu; vớ i nhữ ng chiến sĩ trẻ tuổ i
trong các lự c lượ ng vũ trang nhân dân và thanh niên xung phong; vớ i phụ nữ ; vớ i nhữ ng
nạ n nhân củ a chế độ xã hộ i cũ ; vớ i nông dân. Nhữ ng tầ ng lớ p, đố i tượ ng trên đượ c Hồ Chí
Minh dành cho sự quan tâm đặ c biệt. Họ là nhữ ng ngườ i đã góp công sứ c trự c tiếp vào
cuộ c cách mạ ng giả i phóng dân tộ c, là lự c lượ ng “yếu thế” trong xã hộ i. Ngườ i trù liệu, că n
dặ n từ ng công việc mà Đả ng, Nhà nướ c cầ n phả i thự c hiện vớ i nhữ ng đố i tượ ng đặ c biệt
này.
Con người - vấn đề trung tâm trong Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Khi bàn tớ i ngườ i đả ng viên, thự c chấ t là Ngườ i đang nói tớ i con ngườ i trong Đả ng. Đả ng
viên có tố t thì Đả ng mớ i có thể thành công trong thự c hiện sứ mệnh lịch sử củ a mình.
Hai trách nhiệm quan trọ ng củ a Đả ng là trách nhiệm chă m lo bồ i dưỡ ng thế hệ cách mạ ng
cho đờ i sau và trách nhiệm không ngừ ng nâng cao đờ i số ng củ a nhân dân đều hướ ng tớ i
con ngườ i. Có thể thấ y, khi Chủ tịch Hồ Chí Minh nói về Đả ng chính là nói về con ngườ i:
Đó không chỉ là con ngườ i hiện tạ i trong Đả ng (đả ng viên) mà còn là con ngườ i mà Đả ng
phả i có trách nhiệm xây dự ng làm độ i ngũ kế cậ n trong tương lai (thế hệ cách mạ ng cho đờ i
sau) và con ngườ i mà Đả ng hướ ng tớ i phụ c vụ lợ i ích củ a họ (quầ n chúng nhân dân).
Bên cạ nh các công việc đố i vớ i con ngườ i mà Hồ Chí Minh đề cậ p trự c tiếp trong Di
chúc thì toàn bộ nộ i dung bàn về Đả ng thự c chấ t cũ ng chính là bàn về vấ n đề con ngườ i. Ở
đây, con ngườ i vừ a là mụ c tiêu, vừ a là độ ng lự c củ a sự phát triển, có quan hệ biện chứ ng
vớ i nhau. Do đó, có thể khẳ ng định, điều cố t lõi mà Chủ tịch Hồ Chí Minh că n dặ n hậ u thế
trướ c lúc đi xa chính là vấn đề con người.
Suy cho cùng, con ngườ i là nguồ n lự c quan trọ ng nhấ t củ a mọ i quố c gia. Các nguồ n lự c
khác dù có dồ i dào, phong phú, đa dạ ng đến đâu nhưng nếu nguồ n lự c con ngườ i thiếu hoặ c
yếu thì quố c gia đó khó mà phát triển đượ c. 50 nă m đã trôi qua, đọ c lạ i bả n Di chúc thiêng
liêng củ a Ngườ i, điều că n cố t mà Đả ng và Nhà nướ c cầ n tiếp tụ c quan tâm, đầ u tư, xây
dự ng, phát triển đó là con ngườ i - nhân tố có ý nghĩa quyết định đố i vớ i sự phát triển củ a
quố c gia - dân tộ c trong thờ i đạ i ngày nay./.