a, Sự chủ động tham gia cuộc hội thoại của chị Dậu với cái Tí phát triẻn ngược chiều nhau như thế nào? -> Sự chủ động tham gia cuộc thoại của chị Dậu và cái Tí phát triển ngược nhau: + Cái Tí vồn vã, sốt sắng hỏi chuyện mẹ khi thấy mẹ về, hỏi thăm mẹ về việc bị cai lệ đánh. + Chị Dậu lúc đó giữ thái độ im lặng "không nói gì", chị buồn chán khi phải bán cái Tí cho nhà Nghị Quế. - Khi biết được việc mẹ bán mình cho nhà Nghị Quế cái Tí khóc lóc, van xin mẹ cho ở lại. + Chị Dậu rất đau lòng nhưng vẫn tìm lời an ủi, vỗ về - Khi biết được việc mẹ bán
để cái Tí nghe lời. mình cho nhà Nghị Quế cái Tí
khóc lóc, van xin mẹ cho ở lại.
+ Chị Dậu đau thắt trong lòng
như vẫn tìm lời an ủi, vỗ về để
cái Tí nghe lời.
b, Tác giả miêu tả cuộc hội thoại như vậy có
hợp với tâm lí nhân vật không? Vì sao?
-> Tác giả miêu tả phù hợp với diễn biến tâm lý
của nhân vật trong truyện. Vì ban đầu cái Tí
chưa biết chuyện, nó hồn nhiên hỏi han, quan
tâm mẹ, khi biết mình phải sang ở đợ nhà Nghị
Quế nó kêu khóc, van xin.
Còn chị Dậu ban đầu im lặng vì nỗi đau phải
bán đứa con dứt ruột đẻ ra, nhưng để cái Tí
nghe lời chị phải nén nỗi đau, dỗ dành, thuyết
phục con.
c, Việc tác giả tô đậm sự hồn nhiên và
hiếu thảo của cái Tí qua phần đầu cuộc thoại làm tăng kịch tính của câu chuyện như thế nào? -> Sự hồn nhiên hiếu thảo của cái Tí qua phần đầu cuộc thoại làm tăng kịch tính của câu chuyện: + Những câu nói, sự quan tâm hồn nhiên của cái Tí lại khắc sâu vào lòng chị Dậu sự đau xót và bất lực. + Cái Tí hồn nhiên, hiếu thảo bao nhiêu thì lòng thương con, yêu con không muốn rời xa con lại tăng lên bấy nhiêu.