Professional Documents
Culture Documents
BÀI TẬP ĐẠI SỐ
BÀI TẬP ĐẠI SỐ
E
UC
1.0.1 Các phép toán trên ma trận
1 5 −6 1 5
G
n
cos θ − sin θ
c) , n ∈ N, n ≥ 2.
sin θ cos θ
ng
Bài 1.0.2. Tìm các ma trận vuông cấp hai thỏa mãn
Bằ
a) A2 = O,
ễn
b) A2 = I,
uy
c) A2 = A,
Ng
1 3
d) AB = BA với B = .
2 4
Bài 1.0.3. Cho A, B là hai ma trận vuông cùng cấp và giao hoán được
(AB = BA). Chứng minh rằng
a) (A + B)2 = A2 + 2AB + B 2 ,
b) A2 − B 2 = (A − B)(A + B),
n
c) (A + B)n = Cnk An−k B k
P
(∗).
k=0
2 Ma trận - Định thức - Hệ phương trình tuyến tính
0 1 0
Bài 1.0.4. Cho ma trận A = 0 0 −2. Kí hiệu I là ma trận đơn vị
0 0 0
2 3
cấp 3. Tìm các ma trận A , A . Từ đó hãy tính (I + A)7 .
1 1 0 0 1 0
Bài 1.0.5. Cho ma trận A = 0 1 1 và ma trận B = 0 0 1.
0 0 1 0 0 0
E
UC
Bài 1.0.6. Sử dụng định nghĩa tính định thức
1 2 −1
2
−1 1 −3 1
3 −1 5 -N
a) −2 1 3 , b) .
ng
3 4 −5 −3 4 2 −1
4 −5 6 2
ia
G
a1 a2 a3
c1 c2 c3 đều chia hết cho 17. Chứng minh rằng b1 b2 b3 cũng chia hết
Bằ
c1 c2 c3
cho 17.
ễn
x + a1
a2 a3 ··· an
a1
x + a 2 a 3 ··· an
a1
a) a 2 x + a3 ··· an
,
.. .
.. .
.. .. ..
.
.
.
a1 a2 a3 · · · x + an
a1 x x
··· x
x a2 x
··· x
b) x x a3
··· x ,
.. .. .. .. ..
.
. . . .
x x x · · · an
3
1 x1 x21 · · · xn−1
1
1 x2 x2 · · · xn−1
2 2
c) . . .. ( Định thức Vandermonde).
.. .. .. . .
. . .
1 xn x2 · · · xn−1
n n
Bài 1.0.9. Ma trận A vuông cấp n được gọi là ma trận phản xứng nếu
aij = −aji với mọi i, j = 1, n. Chứng minh rằng nếu A phản xứng và cấp
n của nó là số tự nhiên lẻ thì det A = 0.
Bài 1.0.10. Cho A là một ma trận vuông cấp n thỏa mãn A−1 = 4A. Tính
| det(A2k+1 − A)|, với k ∈ N∗ .
Bài 1.0.11. a) Cho A là một ma trận vuông cấp n thỏa mãn tính chất
−1
A = A. Chứng minh rằng | det(A − I)| = 0 hoặc | det(A − I)| = 2n .
b) Cho A, B là các ma trận vuông cấp n thỏa mãn tính chất AB −BA =
E
B. Chứng minh det B = 0.
UC
1.0.3 Ma trận nghịch đảo - Hạng của ma trận
-N
Chú ý rằng để tìm ma trận nghịch đảo của một ma trận A vuông cấp n
khả nghịch ta có thể sử dụng ma trận phụ hợp theo công thức
ng
1
A−1 = (Aij )T
ia
det A
G
hay dùng phương pháp Gauss -Jordan để giải phương trình ma trận AX = I,
nghiệm X = A−1 chính là ma trận nghịch đảo cần tìm.
ng
Bài 1.0.12. Sử dụng ma trận phụ hợp tìm ma trận nghịch đảo của các ma
Bằ
trận sau:
2 5 7
ễn
a11 a12
a) A = , b) B = 6 3 4 .
a21 a22
uy
5 −2 −3
Ng
1 1 −2
Bài 1.0.13. Cho ma trận A = −1 2 −1.
1 2 a
Tìm a để ma trận A khả nghịch. Khi đó hãy tìm ma trận nghịch đảo của
ma trận A.
Bài 1.0.14. Sử dụng phương pháp Gauss - Jordan tìm ma trận nghịch đảo
của các ma trận sau:
1 1 1 1
1 2 2 1 1 −1 −1
a) A = 2 1 −2 , b) B = 1 −1 0
.
0
2 −2 1
0 0 1 −1
4 Ma trận - Định thức - Hệ phương trình tuyến tính
Bài 1.0.15. Chứng minh rằng nếu A là ma trận vuông thỏa mãn An +
An−1 + · · · + A + I = O thì A khả nghịch và A−1 = An .
Để tìm hạng của ma trận ta có thể dùng định nghĩa. Tuy nhiên phương
pháp này dài nên trong thực hành người ta thường dùng các phép biến đổi
sơ cấp ma trận để đưa ma trận về dạng hình thang, hạng của ma trận chính
là số hàng khác không của ma trận dạng hình thang đó.
2 −1 3 2
Bài 1.0.16. Tìm hạng của ma trận A = 1 2 −1 1 .
4 3 −2 4
1 −1 1 1
−1 1 1 1
Bài 1.0.17. Cho A = . Tìm hạng của A và tính A−1 .
1 1 1 −1
E
1 −1 1
UC
1
Bài 1.0.18. Biện luận hạng của ma trận sau theo tham số m:
1 −1 2 1
-N
ng
A = 2 −2 m + 5 m2 + 1 .
1 −1 2 m−1
ia
G
Bài 1.0.19. Biện luận hạng của ma trận sau theo tham số a, b:
ng
1 2 0 −1
Bằ
2 1 3 0
A=
0
.
3 a b
ễn
3 3 3 −1
uy
1 2 −1 1
A = 2 −1 3 b
1 a 4 2
Bài 1.0.21. Cho A = (aij )6×6 là một ma trận vuông cấp 6. Ký hiệu Aij là
phần phụ đại số tương ứng với phần tử aij của ma trận A. Gọi B = (Aij )6×6
là ma trận các phần phụ đại số. Tìm hạng của B trong các trường hợp sau
E
. . . .
. . . .
. . . . . . . .
UC
0 0 ... 1 0 0 ... 1
x + 4y + mz = 1.
ng
a) Tìm m để hệ là hệ Cramer.
Bằ
b) Giải hệ khi m = 1.
Bài 1.0.25. Tìm hạng của ma trận hệ số và hạng của ma trận hệ số mở
ễn
2x1 − x2 + 3x3 − 7x4 = 5
Ng
E
UC
Bài 1.0.28. Tìm nghiệm tổng quát của hệ phương trình
2x1 + x2 − x3 − x4 + x5 = 1
x − x + x + x − 2x = 0
1 2 3 4 5
-N
ng
3x1 + 3x2 − 3x3 − 3x4 + 4x5 = 2
4x + 5x − 5x − 5x + 7x = 3.
ia
1 2 3 4 5
G
2x + 3y − z = 8
Bằ
x + y − 3z = 3
4x + my + mz = 4
ễn
−x + 5y + z = 9.
uy
mx + y + z = 1
x + my + z = m
x + y + mz = m2 .
b) Tìm a, b để hệ có vô số nghiệm.
Bài 1.0.33. Biện luận số nghiệm của hệ phương trình sau theo tham số m
x + y + (m + 1)z = 1
(m + 1)x + (m + 1)y + z = 1
E
(2m + 1)x + y + z = 1 − m.
UC
1 1 2
Bài 1.0.34. Cho ma trận A =
0 −1 0
. -N
ng
a) Chứng minh phương trình AX = B luôn có nghiệm với mọi ma trận
vuông cấp hai B.
ia
G
Bài 1.0.35. a) Ma trận A kiểu 4×6 và có hạng bằng bốn. Phương trình
Bằ
2x − y + z = 0
x + y + 2z = 0
5x − y + az = 0.
Bài 1.0.37. Trong không gian với hệ tọa độ Đề - các Oxyz cho các mặt
phẳng
Xác định giá trị của m để ba mặt phẳng đó chứa cùng một đường thẳng.
8 Ma trận - Định thức - Hệ phương trình tuyến tính
Hãy tính AT B.
Bài 1.1.2. Thực hiện phép nhân các ma trận sau:
3 −2 1 1 2 5 1 2 5 1
−2 2 1
a) 4 1 5 −1 −3 6 , b) 3 −4 2 2 .
1 −3 2
0 2 1 2 0 2 −1 0 3 3
Bài 1.1.3. Tìm ma trận nghịch đảo của các ma trận sau:
E
UC
3 4 −5 2 1 1
A = 1 1 −1 , B = 1 0 3 .
3 2 −2 3 2 0 -N
Bài 1.1.4. Tìm ma trận nghịch đảo của các ma trận sau:
ng
1 2 0 0 1 −2 0 0
ia
0 1 2 0 0 1 −2 0
G
A= 0 0 1 2 ,
B= .
0 0 1 −2
0 0 0 1 0 0 0 1
ng
Bằ
0 1 0
Bài 1.1.5. Cho ma trận A = 0 0 − 21 .
0 0 0
ễn
uy
Bài 1.1.8. Cho A = (aij ) là ma trận vuông cấp n thỏa mãn tính chất
aij = −aji với mọi 1 ≤ i, j ≤ n. Chứng minh rằng nếu n là số tự nhiên lẻ
thì ma trận A không khả nghịch.
Bài 1.1.9. Tính các định thức sau:
1 0 2 a x 1 1 1
7 6 5
2 0 b 0 1 x 1 1
a) 1 2 1 ,
b) , c) .
3 c 4 5 1 1 x 1
3 −2 3
d 0 0 0 1 1 1 x
a b c
Bài 1.1.10. Biết a + b + c = 0. Tính b c a .
c a b
1 + a1 a2 a3 ··· an
E
a1 1 + a2 a3 ··· an
UC
3 ···
a1 a 1 + a an
Bài 1.1.11. Tính định thức: 2 .
.. .
.. .
.. .. ..
. . .
a1 a2 a3 -N
···
1 + an
Bài 1.1.12. Tìm hạng của các ma trận sau:
ng
1 2 −3 2 2 2 −3 3
ia
a) A = 1 1 −1 1 , b) B = −1 3 −5 4 .
G
2 1 −1 1 5 1 −1 2
ng
3 1 4 1
a 2 3 1
ễn
A=
3 −1 1
.
0
uy
3 3 7 2
Ng
E
UC
Bài 1.1.18. Cho A = (aij )5×5 là ma trận vuông cấp 5, kí hiệu Aij là phần
phụ đại số tương ứng với phần tử aij của ma trận A. Gọi B = (Aij )5×5 là
-N
ma trận các phần phụ đại số. Tìm hạng của B trong các trường hợp sau:
1 2 −1 1
Bài 1.1.19. Cho hai ma trận A = 3 1 1 và B = b .
ng
1 a 3 4
Bằ
Hệ phương trình
x1 + 2x2 − 3x3 + 2x4 = b1
x1 + x2 − x3 + x4 = b2
2x1 + x2 − x3 + x4 = b3
E
UC
Bài 1.1.22. Giải và biện luận các hệ phương trình sau
x1 + 2x2 + 2x4 + x5 = 1
-N
x1 + 2x2 + x3 = 1
2x + 4x + x + 3x = 3
1 2 3 4
a) 2x1 + 4x2 + x3 = 3 b)
3x1 + 6x2 + 2x3 + 3x4 + x5 = m
ng
4x1 + 8x2 + 3x3 = m,
x + 2x + x + x = 2m − 8.
1 2 3 5
ia
G
x1 + x2 − x3 = 1
ng
Bài 1.1.23. Cho hệ phương trình tuyến tính 2x1 + 3x2 + kx3 = 3
x1 + kx2 + 3x3 = 2.
Bằ
E
UC
-N
ng
ia
G
ng
Bằ
ễn
uy
Ng
Chương 2
E
UC
-N
ng
Bài 2.1.1. Chứng minh các tập hợp sau là các không gian tuyến tính thực
Bằ
a) Tập hợp các đa thức có bậc không vượt quá n với phép cộng các đa
ễn
b) Tập hợp các ma trận thực kiểu m × n với phép toán cộng các ma trận
và phép nhân ma trận với một số thực, ký hiệu Mm×n (R) = {A =
(aij )m×n |aij ∈ R, i = 1, m, j = 1, n}.
Bài 2.1.2. Chứng minh các tập hợp sau là các không gian tuyến tính thực
a) C[a,b] = {f : [a, b] → R|f liên tục trên [a, b]} với các phép toán cộng
hàm số, nhân hàm số với một số thông thường.
c) Tập hợp E × F (E, F là hai không gian tuyến tính thực) với các phép
toán
(x, y) + (x0 , y 0 ) = (x + x0 , y + y 0 ),
α · (x, y) = (αx, αy), x, x0 ∈ E, y, y 0 ∈ F, α ∈ R.
Bài 2.1.3. Chứng minh rằng tập các nghiệm của hệ phương trình
tuyến tính thuần nhất là không gian véc tơ, ký hiệu N = {X =
(x1 x2 · · · xn )T |AX = O, A = (aij )m×n }. Đặc biệt, chứng minh rằng trong
không gian Oxyz, giao của các mặt phẳng đi qua gốc tọa độ là không gian
véc tơ.
Hợp của hai mặt phẳng đi qua gốc tọa độ trong Oxyz có là không gian
véc tơ không?
Bài 2.1.4. Trong không gian các đa thức hệ số thực có bậc không vượt
E
quá n, cho A = {p(x) = a0 + a1 x + a2 x2 + ... + an xn ∈ Pn [x] | p(0) = 0}
UC
là tập hợp các đa thức nhận 0 là nghiệm. A có là một không gian con của
Pn [x] không?
Bài 2.1.5. Trong số các tập hợp dưới đây, tập hợp nào là không gian con
-N
của không gian Rn ?
ng
a) A = {(x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn | x1 + x2 + · · · + xn = 0}.
ia
G
b) B = {(x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn | x1 , x2 , . . . , xn ∈ Z}.
ng
Bài 2.1.6. Trong số các tập con dưới đây, tập hợp nào là không gian con
của không gian tuyến tính Mn×n (R)?
Bằ
a) A = diag(a11 , a22 , . . . , ann ), aii ∈ R, i = 1, n , tập các ma trận chéo
ễn
cấp n.
uy
n
P
b) B = diag(a11 , a22 , . . . , ann ), aii = 0 , tập các ma trận chéo cấp
Ng
i=1
n có vết bằng 0.
c) C = {A ∈ Mn×n (R), det(A) 6= 0}, tập các ma trận vuông khả nghịch
cấp n.
d) D = {A ∈ Mn×n (R), det(A) = 0}, tập các ma trận vuông cấp n suy
biến (có định thức bằng 0).
Bài 2.1.7. Trongkhônggian M
2×2 (R) các ma trận
thực vuông cấp hai,
a b
cho tập hợp V = A = a = d, b = −c .
c d
Chứng minh V là một không gian con của M2×2 (R).
2.1 Bài tập chương 2 15
Bài 2.1.8. Chứng minh tập hợp A = {p(x) ∈ P2 [x]|p(x) = p(1 − x)} là
không gian con của không gian P2 [x] các đa thức hệ số thực có bậc không
vượt quá 2.
Bài 2.1.9. Cho A, B là hai không gian con của không gian tuyến tính V .
Chứng minh rằng A ∪ B là không gian con của V khi và chỉ khi hoặc A ⊂ B
hoặc B ⊂ A.
Bài 2.1.10. Trong không gian véc tơ n chiều V , cho một hệ n véc tơ
F = {f 1 , f 2 , ..., f n }. Chứng minh các mệnh đề sau tương đương với nhau
a) F là cơ sở của V .
b) F là hệ sinh của V .
c) F độc lập tuyến tính.
E
UC
Nhận xét Như vậy, áp dụng bài tập này, khi chứng minh một hệ véc
tơ gồm n véc tơ trong không gian n chiều là một cơ sở, ta chỉ cần chứng
-N
minh hệ này hoặc là độc lập tuyến tính hoặc là hệ sinh của không gian đó
là đủ. Ngoài ra, ta cũng có thể sử dụng kết quả sau đây: "một hệ véc tơ là
cơ sở của không gian V nếu mọi véc tơ của không gian V đều được biểu
ng
diễn một cách duy nhất qua hệ".
ia
Chứng minh rằng hệ véc tơ F là cơ sở của không gian R3 . Tính tọa độ của
Bằ
1 0 0 1 0 0 0 0
Bài 2.1.12. Chứng minh rằng , , , là
uy
0 0 0 0 1 0 0 1
một cơ
sở của
không gian các ma trận vuông cấp hai. Tìm tọa độ của ma
Ng
a b
trận trong cơ sở đó.
c d
Bài 2.1.13. Tìm một cơ sở và chiều của các không gian tuyến tính sau:
a) Pn [x].
b) Mm×n (R).
Bài 2.1.14. Trong không gian P2 [x] các đa thức có bậc không vượt quá 2,
cho hệ véc tơ sau:
B = {b1 = 1 + x, b2 = x + x2 , b3 = 2x2 }.
16 Không gian tuyến tính
E
UC
Bài 2.1.16. Tìm một cơ sở và chiều của các không gian tuyến tính sau:
a) E = {x = (x1 , x2 ) ∈ R2 | x1 > 0, x2 > 0} với các phép toán
α · x = (xα1 , xα2 ), α ∈ R.
x + y = (x1 y1 , x2 y2 ),
-N
ng
b) A = {p(x) = a0 + a1 x + a2 x2 + ... + an xn ∈ Pn [x]p(0) = 0, p(1) = 0}.
ia
c) A = {(x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn | x1 = xn }.
G
f i = ei + ei+1 , i = 1, 2, ..., n − 1; f n = en + e1 .
ễn
Bài 2.1.18. Trong không gian P3 [x] cho h = x3 − 2x2 + x + 1. Chứng minh
rằng B = {h, h0 , h00 , h000 } là một cơ sở của P3 [x]. Tìm ma trận chuyển cơ sở
Ng
từ cơ sở chính tắc sang cơ sở B. Hãy tìm tọa độ của q(x) = 10x3 −8x2 +ax+b
trong cơ sở B.
Bài 2.1.19. Biết hệ các ma trận vuông cấp hai
1 0 0 1 0 0 0 0
E = E1 = , E2 = , E3 = , E4 =
0 0 0 0 1 0 0 1
là một cơ sở của không gian các ma trận vuông cấp hai M2×2 (R). Chứng
minh rằng hệ các véc tơ F = {E 1 , E 2 , E 1 + E 2 + E 3 , E 1 + E 2 + E 4 } cũng
là một cơ sở của M2×2 (R).
Tìm ma trận chuyển cơ sở từ cơ sở F sang cơ
1 2
sở E và tọa độ của A = trong cơ sở F .
3 4
2.1 Bài tập chương 2 17
E
UC
Bài 2.1.24. Biết F = {1, x − α, (x − α)2 , · · · , (x − α)n }, với α ∈ R cố
định, là một cơ sở của Pn [x]. Hãy tìm ma trận chuyển cơ sở từ cơ sở
{1, x, x2 , · · · , xn } sang cơ sở F . -N
Bài 2.1.25. Cho tập hợp E = {(x, y) ∈ R2 | y > 0}. Trên E xác định
ng
phép toán cộng (x1 , y1 ) + (x2 , y2 ) = (x1 + x2 , y1 .y2 ) và phép toán nhân
α.(x, y) = (αx, y α ), α ∈ R. Chứng minh E là một không gian tuyến tính
ia
trên R. Xác định một cơ sở và tìm chiều củaE. Tìm hạng của hệ véc
G
1
tơ a = (0, 1), b = (1, 2), c = (2, 4), d = (−1, ) trong không gian E nói
ng
2
trên.
Bằ
a = (1, −2, 3, 2), b = (2, 0, −1, 4), c = (3, −2, −1, 3), d = (3, −6, 6, 3).
uy
Chứng minh rằng L(a, b, c, d) = L(a, b, c). Tìm hạng của hệ các véc tơ
Ng
{a, b, c, d}.
Bài 2.1.27. Trong R3 cho hệ các véc tơ {a1 = (−1, 3, 5), a2 =
(2, 1, −3), a3 = (m, 2, −2), a4 = (1, m, 1)}.
a) Với m = 2, tìm chiều và một cơ sở của không gian con sinh bởi
{a1 , a2 , a3 }.
Bài 2.1.29. Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của không gian
B = {(x1 , x2 , x3 , x4 ) ∈ R4 |x1 = x4 }.
Bài 2.1.30. Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của không gian nghiệm của
hệ phương trình
x1 + x2 + x3 + x4 + x5 = 0
x1 − 2x2 + 3x3 − x4 + 2x5 = 0
2x1 − x2 + 4x3 + 3x5 = 0.
Bài 2.1.31. Tìm chiều của không gian nghiệm của hệ phương trình
(
2x + 3t = 0
E
− 2y + z = 0.
UC
Bài 2.1.32. Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của không gian tuyến tính
A = {(x1 , x2 , x3 , x4 ) ∈ R4 |x1 + x2 + x3 + x4 = 0}.
-N
Bài 2.1.33. Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của không gian nghiệm của
ng
hệ phương trình
x1 − 3x2 + 2x3 = 0
ia
2x1 − 6x2 + 4x3 = 0
G
3x1 − 9x2 + 6x3 = 0.
ng
Bài 2.1.35. Cho A, B là hai không gian con của R3 (với các phép toán
Ng
Bài 2.1.36. Trong không gian R3 cho tập hợp A = {(x, y, z) ∈ R3 |2x −
2y + z = 0} và gọi B là không gian con sinh bởi b = (1, −3, −1).
2.1 Bài tập chương 2 19
E
định V = A ⊕ B không? Tại sao?
UC
Bài 2.1.39. Cho A và B là hai không gian con của không gian V . Chứng
minh rằng nếu dim A + dim B > dim V thì A ∩ B 6= {0}.
-N
Bài 2.1.40. Chứng minh rằng các tập hợp A, B được cho dưới đây là các
không gian con của R4 . Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của mỗi không
ng
gian đó.
ia
a) A = {(x1 , x2 , x3 , x4 ) ∈ R4 | x1 = 2x2 = x4 }.
G
B = b1 = 1 + x, b2 = 1 + x + x2 , b3 = 1 + x − x2 .
uy
Tìm hạng của hệ B. Gọi V là không gian sinh bởi B. Tìm không gian W
Ng
sao cho
V ⊕ W = P2 [x].
Bài
2.1.42.
Trong
không
M2×2
gian hệ véctơ sau: F = {A =
(R), cho
1 0 1 1 0 0 0 0
, B= , C= , D= }.
1 1 0 1 1 1 −1 −1
a ) Tìm chiều và cơ sở V của không gian sinh bởi F .
2 0 1 1 1 0
b) Cho hệ H = M = , N= , P = .
1 2 −1 1 3 1
Tìm chiều và cơ sở của không gian W sinh bởi H. Hỏi đẳng thức V ⊕W =
M2×2 (R) có đúng không? Tại sao?
20 Không gian tuyến tính
Bài 2.2.1. Chứng minh tập hợp sau là không gian tuyến tính thực
(R+ )n = {x = (x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn |xi > 0, ∀i = 1, . . . , n} với các phép
toán
Bài 2.2.2. Trong không gian các đa thức hệ số thực có bậc không vượt quá
n, cho A = {p(x) = a0 +a1 x+a2 x2 +...+an xn ∈ Pn [x] | p(0) = 0, p(1) = 0}
là tập hợp các đa thức nhận 0 và 1 là nghiệm. A có là một không gian con
của Pn [x] không?
Bài 2.2.3. Trong số các tập hợp dưới đây, tập hợp nào là không gian con
E
của không gian Rn ?
UC
a) A = {(x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn | x1 = xn }.
n
-N
b) B = (x1 , x2 , . . . , xn ) ∈ Rn |
P
αi xi = 0 với αi , i = 1, 2, . . . , n là
ng
i=1
các số thực cố định.
ia
G
a1 = (1, 0, 0), a2 = (1, 1, 0), a3 = (1, 1, 1), b1 = (1, 0, 1), b2 = (7, 6, 4), b3 = (5, 6, 4).
Bằ
Bài 2.2.5. Trong không gian tuyến tính P2 [x] gồm các đa thức hệ số thực
R1
có bậc không vượt quá hai, cho tập V = p(x) ∈ P2 [x] p(x)dx = 0 .
0
Chứng minh rằng V là không gian véc tơ và tìm một cơ sở của V .
Bài 2.2.6. Trong không gian P3 [x] xét hệ các đa thức B = {(x − 1)3 , (x −
1)2 , x − 1, 1}.
a) Chứng minh rằng B là hệ cơ sở của P3 [x].
b) Tìm tọa độ của p(x) = x3 − x2 + 5x + 4 trong cơ sở B.
2.2 Bài tập luyện tập 21
Bài 2.2.7. Trong không gian M2×2 (R) các ma trận vuông cấp hai
−1 1
cho hệ các ma trận B = {A1 , A2 , A3 , A4 } trong đó A1 = ,
0 0
1 1 0 0 0 0
A2 = , A3 = , A4 = .
0 0 1 0 0 1
a) Chứng minh B là một cơ sở của không gian M2×2 (R) .
2 0
b) Tìm tọa độ của ma trận A = trong cơ sở B.
−1 3
Bài 2.2.8. Trong khônggian M 2×2 (R) các ma trận vuông cấp hai, chứng
a b
tỏ rằng tập các ma trận thỏa mãn a + b + c = 0 là không gian con.
c d
Xác định một cơ sở và chiều của không gian con đó.
E
Bài 2.2.9. Trong không gian M2×2 (R) các ma trận thực vuông cấp hai
UC
cho các ma trận
0 1 1 0 2 1 −1 1
A=
−2 2
, B=
2 −1
, C=
2 0
, D=
-N
−4 3
.
a) Hãy tìm chiều của không gian con L(A, B, C, D) sinh bởi các ma trận
ng
A, B, C, D.
ia
3x4 }. Chứng tỏ rằng A là không gian con của R4 (với các phép toán thông
thường trong không gian tuyến tính thực R4 ). Hãy tìm số chiều và chỉ ra
một cơ sở của không gian con đó.
ễn
uy
3x1 + 2x2 − x3 + 10x4 = 8
x + 2x − 3x + 2x = −4
1 2 3 4
x1
+ x3 + 4x4 = 6
x + x − 2x + 6x = 1.
1 2 3 4
Xác định số chiều của không gian nghiệm của hệ phương trình thuần nhất
tương ứng với hệ trên, chỉ ra một cơ sở của không gian đó.
1 −2 0 1
2 1 2 −2
Bài 2.2.12. Cho ma trận A = 4 7 6 −8.
3 −1 2 −1
22 Không gian tuyến tính
b) Tìm chiều và một cơ sở của không gian con sinh bởi các véc tơ hàng
của ma trận A.
1 0 2 1
Bài 2.2.13. Cho ma trận A = −2 −1 −1 4 và phương trình
3 1 3 −3
1 0 2 1 0
−2 −1 −1 4 X = 0 .
3 1 3 −3 0
E
UC
b) Chứng minh tập nghiệm của phương trình trên là không gian véc tơ
và tìm một cơ sở của không gian đó.
Bài 2.2.14. Chứng minh rằng các tập hợp A và B được cho dưới đây là -N
các không gian con của không gian véc tơ R4
ng
Hãy tìm chiều và chỉ ra một cơ sở của mỗi không gian con đó. Đẳng thức
Bằ
Bài 2.2.15. Cho A và B là hai không gian con của R3 (với các phép toán
thông thường trong R3 )
uy
Bài 2.2.17. Cho A và B là hai không gian con của R3 (với các phép toán
thông thường trong R3 )
Trong số các tập hợp A + B, A ∩ B, A \ B tập nào là không gian con của
R3 . Xác định một cơ sở cho mỗi không gian con đó.
n o
Bài 2.2.18. Cho tập hợp A = (x1 , x2 , x3 , x4 ) ∈ R4 x1 = x2 = 2x3 .
a) Chứng tỏ rằng A là không gian con của R4 . Hãy tìm chiều và chỉ ra
một cơ sở của không gian con A.
4
b) Cho không gian con B = {(x1 , x2 , x3 , x4 ) ∈ R x1 = x2 = x3 = x4 }.
E
Hãy tìm dim(A + B).
UC
Bài 2.2.19. Cho A và B là hai không gian con của R3 (với các phép toán
thông thường trong R3 )
A = {(x, y, z) | x − y + 2z = 0},
-N
B = {(x, y, z) | 2x + y − z = 0}.
ng
a1 = (1, 2, −3, 0), a2 = (−2, 1, 2, 3), a3 = (−1, 0, 4, 2), a4 = (0, −4, 11, 0).
Bằ
Chứng minh rằng véc tơ a = (−2, 5, −9, 3) thuộc không gian con sinh bởi
ba véc tơ a1 , a2 , a3 .
ễn
b) Chứng minh rằng không gian con sinh bởi các véc tơ {a, b} trùng với
không gian con sinh bởi các véc tơ {c, d}.
{a1 = (2, −1, 4), a2 = (3, 0, 1), a3 = (3, m, 2), a4 = (m, 2, −7)}.
a) Với m = −1, tìm chiều và một cơ sở của không gian con sinh bởi
{a1 , a2 , a3 }.
24 Không gian tuyến tính
a = (2, −1, 3, 2), b = (2, −2, −1, 3), c = (3, 4, −1, 3), d = (2, −15, 2, 5).
Chứng minh rằng L(a, b, c) = L(a, b, c, d). Tìm hạng của hệ các véc tơ
{a, b, c, d}.
Bài 2.2.24. Trong R3 cho các véc tơ a = (1, 2, −2), b = (−3, 1, 1), c =
(−3, 8, −4) và d = (−5, −3, 5).
a) Tìm chiều và một cơ sở của không gian con L(a, b, c) sinh bởi các véc
tơ a, b, c.
E
UC
Bài 2.2.25. Trong R4 cho hệ véc tơ
-N
a1 = (1, 2, −3, 0), a2 = (−2, 1, 2, 3), a3 = (−1, 0, 4, 2), a4 = (0, −4, 11, 0).
b) Xác định m để véc tơ a = (−2, m, −9, 3) thuộc không gian con sinh
ia
bởi ba véc tơ a1 , a2 , a3 .
G
Bài 2.2.26. Trong không gian tuyến tính Pn [x] gồm các đa thức hệ số thực
ng
có bậc không vượt quá n (n > 4), cho tập V = {f (x) ∈ Pn [x] | f (1) = 0}
Bằ
a) Chứng minh rằng V là không gian con của Pn [x] và B = {(x−1), (x−
1)2 , ..., (x − 1)n } là cơ sở của V .
uy
V.
Bài 2.2.27. Trong không gian P3 [x] gồm các đa thức hệ số thực có bậc
không vượt quá 3, cho các đa thức
P1 = −2x3 +2x2 +x, P2 = 2x3 −x2 +1, P3 = 2x3 +x+2, P4 = −4x3 +3x2 +x−1.
a) Chứng tỏ rằng chúng đôi một độc lập tuyến tính và chứng minh
L(P1 , P2 , P3 ) = L(P1 , P2 ).
2.2 Bài tập luyện tập 25
b) Hãy tìm chiều của không gian con L(P1 , P2 , P3 , P4 ) sinh bởi các đa
thức đó.
Bài 2.2.28. Chứng minh rằng trong không gian P2 [x] các đa thức hệ số
thực có bậc không vượt quá hai, các tập hợp
A = f ∈ P2 [x] f (x) = f (−x), ∀x ∈ R
và
B = f ∈ P2 [x] f (x) = f (2 − x), ∀x ∈ R
Bài 2.2.29. Trong không gian tuyến tính P2 [x] gồm các đa thức hệ số thực
E
có bậc không vượt quá hai, cho tập V = {p(x) ∈ P2 [x]p0 (1) = p(2)} (p0 là
UC
đạo hàm của p).
-N
a) Chứng minh rằng V là không gian con của P2 [x] và tìm một cơ sở
của V .
ng
b) Tìm một không gian con U của P2 [x] sao cho U ⊕ V = P2 [x].
ia
Bài 2.2.30. Trong không gian P2 [x] các đa thức hệ số thực có bậc không
G
A = {f ∈ P2 [x] f (1 + x) = f (3 − x) ∀x ∈ R}.
Bằ
a) Chứng minh rằng A là một không gian con của P2 [x]. Tìm chiều và
ễn
một cơ sở của A.
uy
b) Hãy chỉ ra hai không gian con khác nhau B1 và B2 của P2 [x] sao cho
Ng
A ⊕ B1 = P2 [x] và A ⊕ B2 = P2 [x].
−1 2
Bài 2.2.31. Chứng minh rằng các ma trận A = ,
1 0
1 2 2 0
B= , C= độc lập tuyến tính.
−3 0 2 0
Chương 3
E
UC
3.1 Bài tập chương 3
-N
3.1.1 Ánh xạ tuyến tính - Ma trận của ánh xạ tuyến tính
ng
Bài
Cho f : M2×2 (R) → M2×2 (R), X 7→ AX, trong đó A =
3.1.3.
−2 1
.
4 6
a) Chứng minh ϕ là một phép biến đổi tuyến tính trên M2×2 (R).
E
tuyến tính.
UC
a) Xác định số chiều và một cơ sở của không gian nhân Kerf .
-N
b) Xác định số chiều và một cơ sở của không gian ảnh Imf .
ng
1 2
Bài 3.1.7. Cho f : M2×2 (R) → M2×2 (R), X →
7 AX, với A = là
3 6
ia
a b a+c b
c) Cho ánh xạ f : W → W , 7→ . Chứng
b c b a+b+c
minh f là một phép biến đổi tuyến tính trên W và tìm ma trận của
f trong cơ sở C.
c) Tìm dim(Kerf ).
Bài 3.1.11. Cho ϕ là một phép biến đổi tuyến tính trên R3 , (x, y, z) 7→
E
(x − y + z, y + z, x + 2z).
UC
a) Tìm ma trận của ϕ trong cơ sở chính tắc E = {e1 , e2 , e3 } của R3 .
-N
b) Chứng minh rằng hệ các véc tơ F = {f 1 = e1 +e2 , f 2 = e2 +e3 , f 3 =
e3 + e1 } là một cơ sở của R3 . Tìm ma trận của ϕ trong cơ sở F .
ng
ia
c) Tìm Imϕ.
G
Bài 3.1.12. Cho ánh xạ ϕ : Pn [x] → Pn [x], p(x) 7→ p0 (x), (p0 (x) là hàm
ng
a) Chứng minh ϕ là một phép biến đổi tuyến tính trên Pn [x].
ễn
c) Tìm Kerϕ.
Ng
Bài 3.1.13. Biết rằng phép chiếu vuông góc T từ R3 lên mặt phẳng x +
y + z = 0 là phép biến đổi tuyến tính trên R3 .
b) Tìm KerT .
a) Chứng minh B = {a = (1, −1, 1), b = (1, 2, 4), c = (4, 2, 4)} là một
cơ sở của R3 .
E
UC
c) Tìm Kerf .
-N
Bài 3.1.16. Cho ánh xạ tuyến tính f : V1 → V2 , với dimV1 = dimV2 = n.
Chứng minh các mệnh đề sau tương đương với nhau.
ng
a) f là đơn ánh.
ia
b) f là toàn ánh.
G
c) f là song ánh.
ng
2x2 + x3 + x4 , x1 + 2x2 − 3x3 + 2x4 , 2x1 + 2x3 − x4 ). Hãy xác định các không
gian con Kerf , Imf và tìm f −1 (2, −8, 2). Hỏi ánh xạ f là đơn ánh, toàn
ễn
Bài 3.1.18. Chứng minh hạng của ánh xạ tuyến tính bằng hạng của ma
Ng
Bài 3.1.20. Cho phép biến đổi tuyến tính f : R2 → R2 , (x, y) 7→ (4x +
2y, x + 5y). Tìm giá trị riêng và véc tơ riêng của f .
30 Ánh xạ tuyến tính
Bài 3.1.21. Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của phép
biến đổi tuyến tính ϕ : R3 → R3 . Biết rằng trong cơ sở chính tắc của R3 ,
ϕ có ma trận là
4 −5 2
A = 5 −7 3 .
6 −9 4
Bài 3.1.22. Cho f là một phép biến đổi tuyến tính trong không gian R2
thỏa mãn f (1, 1) = (−5, −1), f (2, 1) = (2, 1). Tìm các giá trị riêng và các
véc tơ riêng tương ứng của f .
Bài 3.1.23. Cho phép biến đổi
f : P2 [x] → P2 [x], f (p(x)) = (3x − 1)p0 (x) + 2p(x), ∀p(x) ∈ P2 [x].
E
UC
b) Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng của f .
Bài 3.1.24. Cho phép biến đổi tuyến tính f : P2 [x]
→ P2 [x] có ma trận
2
trong cơ sở B = v 1 = 1 + x, v 2 = 1 − x, v 3 = x là
-N
2 −2 0
ng
A = −2 1 −2 .
ia
0 −2 0
G
a) Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của f .
ng
Bài 3.1.25. Cho ϕ là một phép biến đổi tuyến tính trên không gian tuyến
tính V , u là một véc tơ riêng của ϕ ứng với giá trị riêng λ. Chứng minh
ễn
u là véc tơ riêng của ϕ3 ứng với giá trị riêng λ3 . (Lưu ý rằng ϕ3 là ánh xạ
uy
Bài 3.1.26. Cho ϕ là một phép biến đổi tuyến tính không suy biến trên
V.
a) Chứng minh rằng nếu λ là một giá trị riêng của ϕ thì λ 6= 0, đồng
thời λ−1 là giá trị riêng của ϕ−1 .
b) Chứng minh rằng nếu V có một cơ sở gồm các véc tơ riêng của ϕ thì
V cũng có một cơ sở gồm các véc tơ riêng của ϕ−1 .
Bài 3.1.27. Cho ánh xạ
f: M →
2×2 (R) M2×2 (R)
a b a a+b+c+d .
7→
d c a+b+c+d c
3.1 Bài tập chương 3 31
a) Chứng minh f là một phép biến đổi tuyến tính trên M2×2 (R).
d) Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của f .
x y
Bài 3.1.28. Gọi V = với x, y ∈ R là không gian con của không
y x
gian các ma trận vuông cấp hai. Xét phép biến đổi tuyến tính
x y 5x + 2y 2x + 2y
f : V → V, 7→ .
y x 2x + 2y 5x + 2y
E
a) Tìm số chiều và một cơ sở của V .
UC
b) Xác định không gian Kerf và viết ma trận của f trong cơ sở vừa tìm
được.
Bài 3.1.29. Cho phép biến đổi tuyến tính T : Pn [x] → Pn [x], p(x) 7→ p0 (x),
(p0 (x) là hàm đạo hàm của p(x)). Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng
ia
0 0 1
3
gian R sao cho ma trận của f trong cơ sở đó là ma trận chéo.
Ng
Bài 3.1.31. Chéo hóa các ma trận sau và chỉ ra cơ sở tương ứng với từng
ma trận chéo
1 2 0 −1 3 −1 2 −1 2
a) A = 0 2 0 ; b) B = −3 5 −1 ; c) C = 5 −3 3 .
−2 −2 −1 −3 3 1 −1 0 −2
Bài 3.1.32. Cho phép biến đổi tuyến tính f : P2 [x] → P2 [x] thỏa mãn
f (−2 + x − x2 ) = x + x2 , f (1 + x2 ) = 1 + x2 , f (x + 2x2 ) = 1 + x.
a) Tính f (a + bx + cx2 ).
32 Ánh xạ tuyến tính
và x1 = 0, y1 = 1. Tính an , n ∈ N∗ .
α
1
Bài 3.1.34. Cho ma trận A = α n , với n ∈ N∗ , α ∈ R.
E
1
UC
n
a) Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của A−1 .
b) Tính lim An .
n→∞
-N
ng
ia
minh rằng f là song ánh và tìm f −1 . Nói f là phép biến đổi tuyến tính trên
Bằ
vượt quá 3 cho phép biến đổi tuyến tính f : P3 [x] → P3 [x], f (p) = p − p0 ,
(p0 là đạo hàm của p).
uy
Ng
a) Tìm ma trận của f trong cơ sở chính tắc của không gian P3 [x].
Bài 3.2.5. Kí hiệu M2×2 (R) là không gian các ma trận thực
vuông
cấp
2 3
2. Trong không gian M2×2 (R) cho các ma trận A = , B =
0 4
3 0
, α ∈ R. Xét ánh xạ f : M2×2 (R) → M2×2 (R), f (X) = AX−XB.
0 α
a) Chứng minh f là phép biến đổi tuyến tính. Với α = 2 tìm không
gian nhân của phép biến đổi tuyến tính f .
b) Viết ma trận
của f trong cơ sở chính tắc
n1 0 0 1 0 0
0 0 o
, , , của M2×2 (R). Tìm α trong
0 0 0 0 1 0 0 1
ma trận B để phép biến đổi tuyến tính f không suy biến.
E
UC
Bài 3.2.6. Trong không gian P3 [x] gồm các đa thức hệ số thực có bậc không
vượt quá 3, cho hệ cơ sở B = {1, x − 1, x2 − 2x + 1, x3 − 3x2 + 3x − 1}.
Xét ánh xạ đạo hàm cấp hai D : P3 [x] → P3 [x], q(x) 7→ q 00 (x).
-N
a) Chứng minh D là phép biến đổi tuyến tính trên P3 [x] và tìm ma trận
ng
của D trong cơ sở B.
ia
b) Xác định chiều của KerD, ImD. Đẳng thức KerD = ImD đúng hay
G
f : R3 → R3
ễn
Bài 3.2.8. Cho f là phép biến đổi tuyến tính trên không gian n chiều V ,
thỏa mãn tính chất f 2 = f (f 2 = f ◦f ). Chứng minh rằng V = Kerf ⊕Imf .
Bài 3.2.9. Cho phép biến đổi tuyến tính trong không gian các đa thức
P2 [x]
c) Chứng minh P2 [x] = Imf ⊕ Kerf. Tìm các đa thức p(x) ∈ Imf và
q(x) ∈ Kerf sao cho p(x) + q(x) = 1 ∀x ∈ R.
Bài 3.2.10. Kí hiệu M2×2 (R) là không gian các ma trận thực vuông
1 1
cấp 2. Trong không gian M2×2 (R) cho các ma trận A = , B =
2 0
2 −1 0 3
, C= . Kí hiệu N là không gian con sinh bởi A, B, C.
1 0 3 0
a) Tìm số chiều và một cơ sở của N .
b) Cho ánh xạ tuyến tính f : N → N , biết f (A) = B, f (B) = C. Tính
f (C). Chứng minh f là song ánh.
Bài 3.2.11. Cho phép biến đổi tuyến tính ϕ trên V . Giả sử x ∈ V sao cho
ϕ2 (x) 6= 0, ϕ3 (x) = 0. Chứng minh rằng các véc tơ x, ϕ(x), ϕ2 (x) độc lập
E
tuyến tính.
UC
Bài 3.2.12. Cho phép biến đổi tuyến tính f : R2 → R2 , biết f (1, 1) =
(−5, −1), f (2, 1) = (2, 1). Hãy tìm các giá trị riêng và véc tơ riêng của f .
-N
Bài 3.2.13. Cho không gian con A = {(x, y, z) ∈ R3 x+y+z = 0} và phép
biến đổi tuyến tính f : A → A, biết f (1, −1, 0) = (3, −1, −2), f (0, 1, −1) =
ng
(−4, 1, 3).
ia
G
a) Viết ma trận của f trong cơ sở gồm các véc tơ {a1 = (1, −1, 0), a2 =
(0, 1, −1)} của A.
ng
b) Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của f .
Bằ
2 a 3 2
Bài 3.2.14. Cho ma trận A = . Tìm a, b biết và là hai
ễn
−1 b 1 1
véc tơ riêng của A.
uy
Bài 3.2.15. Cho phép biến đổi tuyến tính f : R2 → R2 , biết u = (3, 4) và
Ng
v = (1, 2) là 2 véc tơ riêng với các trị riêng λ1 = 1, λ2 = 3 tương ứng. Tính
đa thức đặc trưng và tìm ma trận của f trong cơ sở chính tắc của R2 .
3 1
Bài 3.2.16. Cho ma trận A = .
a b
c) Xác định a, b trong trường hợp các giá trị riêng của A bằng 1 và −1.
3.2 Bài tập luyện tập 35
a) Chứng minh V là không gian con của không gian các ma trận vuông
cấp hai. Tìm một cơ sở của V
b) Xét phép biến đổi tuyến tính f : V → V, f (A) = AT . Tìm các giá trị
riêng và véc tơ riêng của f .
Bài 3.2.18. Tìm các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của phép
biến đổi tuyến tính ϕ : R3 → R3 . Biết rằng trong cơ sở chính tắc của R3 ,
ϕ có ma trận là
1 −3 4
E
A = 4 −7 8 .
UC
6 −7 7
Bài 3.2.19. Cho P2 [x] là không gian các đa thức hệ số thực có bậc không
-N
vượt quá hai. Ma trận của phép biến đổi tuyến tính f : P2 [x] → P2 [x]
trong cơ sở {1 + x, 1 − x, x2 } là
ng
−12 35 0
A = −6 17 0 .
ia
0 0 −1
G
ng
a) Hãy tìm một hệ cơ sở của P2 [x] để ma trận của f có dạng chéo trong
cơ sở đó. Viết ma trận chéo này.
Bằ
−1 −2
Bài 3.2.20. Cho ma trận A = .
3 4
uy
Ng
a) Chứng minh f là phép biến đổi tuyến tính và tìm ma trận của f trong
cơ sở chính tắc.
E
UC
a) Chứng minh rằng A + B = R3 , R3 có là tổng trực tiếp của A và B
không?
Bài 3.2.25. Cho ánh xạ f : P2 [x] → P2 [x], p(x) 7→ (x + 2)p0 (x), (P2 [x] là
ng
không gian các đa thức hệ số thực có bậc không vượt quá 2, p0 (x) là đạo
hàm của p(x)).
Bằ
a) Chứng minh rằng f là phép biến đổi tuyến tính trên P2 [x]. Viết ma
ễn
c) Xác định các đa thức p trong P2 [x] sao cho f (p) = p. Tập các đa thức
thỏa mãn tính chất này có là không gian con của P2 [x] không?
Chương 4
E
UC
4.1 Bài tập chương 4
n
G
X
hx, yi = α1 x1 y1 + α2 x2 y2 + · · · + αn xn yn = α i x i yi
i=1
ng
b) Chứng minh rằng trong không gian các ma trận vuông cấp hai
4
Ng
P
M2×2 (R) biểu thức hU, V i = ui vi là một tích vô hướng trong
i=1
u1 u2 v1 v2
đó U = và V = . Hãy viết biểu thức tính độ dài
u3 u4 v3 v4
véc tơ theo tích vô hướng trên, bất đẳng thức Schwazt và bất đẳng
thức tam giác.
Bài 4.1.2. a) Trong không gian C[a,b] các hàm liên tục trên [a, b], chứng
minh biểu thức
Zb
hf, gi = pf (x)g(x)dx (p > 0 cố định)
a
38 Không gian Euclide
là một tích vô hướng. Hãy viết biểu thức tính độ dài véc tơ theo tích
vô hướng trên, bất đẳng thức Schwazt và bất đẳng thức tam giác.
n n
ai xi , q = bi xi ta định nghĩa
P P
b) Trong không gian Pn [x] với p =
i=0 i=0
n
P
hp, qi = ai bi . Chứng tỏ hp, qi là một tích vô hướng trên Pn [x].
i=0
c) Ta biết rằng (R+ )n là không gian véc tơ với các phép toán
E
bất đẳng thức Schwazt và bất đẳng thức tam giác.
UC
Bài 4.1.3. Trực giao hóa các hệ véc tơ sau
a) {u1 = (1, 1, 1), u2 = (−1, 1, 0), u3 = (1, 2, 1)} trong R3 theo tích vô -N
hướng
ng
b) {u1 = (1, 1, 1), u2 = (−1, 1, 0), u3 = (1, 2, 1)} trong R3 theo tích vô
G
hướng
ng
hu, vi = u1 v1 + u2 v2 + u3 v3 .
Bằ
Z1
uy
hp, qi = p(x).q(x)dx.
Ng
là một tích vô hướng trên R3 . Bằng phương pháp Gram - Smidt hãy trực
chuẩn hóa hệ cơ sở chính tắc {e1 = (1, 0, 0), e2 = (0, 1, 0), e3 = (0, 0, 1)} của
R3 theo tích vô hướng đó.
Bài 4.1.5. Cho E là không gian Euclide n chiều (n ≥ 3), các véc tơ a, b, c ∈
E có tính chất |a| = |b| = |c| = 1, ha, bi = hb, ci = hc, ai = m.
4.1 Bài tập chương 4 39
1
a) Chứng minh rằng với m = − các véc tơ a, b, c độc lập tuyến tính.
3
1
b) Chứng minh rằng với m = − các véc tơ a, b, c phụ thuộc tuyến tính.
2
Bài 4.1.6. Xét cơ sở chính tắc {e1 = (1, 0, 0), e2 = (0, 1, 0), e3 = (0, 0, 1)}
của không gian Euclide R3 . Ký hiệu
α 1−α
u1 = e1 + e2 + βe3 ,
3 3
1−α α
u2 = e1 + βe2 + e3 ,
3 3
α 1−α
u3 = βe1 + e2 + e3 .
3 3
Xác định α, β để hệ véc tơ {u1 , u2 , u3 } là cơ sở trực chuẩn của R3 .
E
UC
Bài 4.1.7. Trong R3 với tích vô hướng hx, yi = x1 y1 + x2 y2 − x2 y3 − x3 y2 +
4x3 y3 , cho hai véc tơ a = (1, 2, 0) và b = (0, 1, 1).
-N
a) Hãy tìm một cơ sở trực chuẩn {u, v, t} (với tích vô hướng đã cho)
trong R3 sao cho L(u) = L(a), L(u, v) = L(a, b).
ng
x∈L(a,b)
ng
ϕ1 ((x1 , x2 ), (y1 , y2 )) = (x1 , x2 ), (y1 , y2 ) = 2x1 y1 − x2 y2
và
ễn
uy
4.1.2 Phép biến đổi trực giao - Phép biến đổi đối xứng
1 −1 1 1
−1 1 1 1
Bài 4.1.9. Cho ma trận A = .
1 1 1 −1
1 1 −1 1
40 Không gian Euclide
a) Hãy viết một cơ sở trực chuẩn bất kỳ của không gian Euclide đã cho
và viết ma trận của f trong cơ sở đó.
E
b) Phép biến đổi f có là phép biến đổi trực giao không?
UC
Bài 4.1.11. Trong không gian Euclide R3 cho phép biến đổi tuyến tính
f : R3 → R3 , f (x1 , x2 , x3 ) = (x1 + x2 + 3x3 , x1 + 3x2 + x3 , 3x1 + x2 + x3 ).
-N
a) Tìm dim Ker(f ).
ng
b) Chứng minh f là phép biến đổi đối xứng. Tìm một hệ cơ sở trực
ia
Bài 4.1.12. Cho ϕ là phép biến đổi trực giao trên không gian Euclide E.
ng
Chứng minh rằng với mọi a, b ∈ E ta có ha, ϕ(b)i = hϕ−1 (a), bi.
Bằ
Bài 4.1.13. Cho ϕ, ψ là các phép biến đổi đối xứng trên không gian Euclide
E. Chứng minh rằng điều kiện cần và đủ để phép biến đổi ϕ ◦ ψ cũng đối
ễn
xứng là ϕ ◦ ψ = ψ ◦ ϕ.
uy
a) Chứng tỏ rằng f là phép biến đổi tuyến tính trên R3 . Tìm ma trận
của f trong cơ sở chính tắc. f có là phép biến đổi đối xứng không?
Bài 4.1.15. Cho ϕ là phép biến đổi trực giao trên không gian Euclide E
(E hữu hạn chiều). Chứng minh rằng | det ϕ| = 1 (det ϕ là định thức của
ma trận của ϕ trong cơ sở bất kì).
4.1 Bài tập chương 4 41
Ký hiệu L(a1 , a2 ) là không gian con sinh bởi hai véc tơ a1 = (2, 1, 0),
a2 = (1, 1, 1).
a) Tìm tập hợp V gồm các véc tơ trực giao với a1 và a2 . Chứng minh
rằng V là không gian véc tơ thực. Chứng minh rằng với mỗi x ∈ R3 ,
tồn tại duy nhất u ∈ L(a1 , a2 ) và duy nhất v ∈ V sao cho x =
u + v (∗).
b) Ánh xạ f : R3 → R3 được xác định dựa theo đẳng thức (∗) ở trên,
∀x ∈ R3 , f (x) = u ∈ L(a1 , a2 ).
E
• Chứng minh rằng f là phép biến đổi tuyến tính. f có là phép
UC
biến đổi trực giao không ? Chứng minh rằng f là một phép biến
đổi đối xứng.
-N
• Tìm một cơ sở trực chuẩn của R3 để ma trận của f trong cơ sở
đó là ma trận chéo. Viết ma trận đó.
ng
Bài 4.1.17. Viết các dạng toàn phương trong R4 sau đây dưới dạng ma
ia
trận
G
b) ω(x) = x1 x2 + x2 x3 + x3 x4 .
Bằ
3 −1 1
Ng
Bài 4.1.18. Cho ma trận A = −1 5 −1 là ma trận của dạng toàn
1 −1 3
phương ω trong cơ sở trực chuẩn.
a) Viết dạng song tuyến tính tương ứng với dạng toàn phương ω. Đưa
ω về dạng chính tắc bằng phép biến đổi trực giao. Tìm phép biến đổi
trực giao đó.
Bài 4.1.19. Trong cơ sở chính tắc của R2 cho dạng toàn phương
b) Đưa dạng toàn phương ω về dạng chính tắc bằng phép biến đổi trực
giao.
Bài 4.1.20. Xác định một cơ sở trực chuẩn của R3 sao cho trong cơ sở đó
dạng toàn phương sau có dạng chính tắc. Tìm dạng chính tắc đó.
Bài 4.1.21. Xác định một cơ sở trực chuẩn của R4 sao cho trong cơ sở đó
dạng toàn phương ω(x) = 2x1 x2 − 6x1 x3 − 6x2 x4 + 2x3 x4 có dạng chính
E
tắc.
UC
6 2 2
Bài 4.1.22. Cho ma trận A = 2 3 −4.
2 −4 3 -N
a) Tìm các giá trị riêng và véc tơ riêng của ma trận B = ϕ(A), trong đó
ng
b) Coi A là ma trận của dạng toàn phương ω. Hãy đưa ω về dạng chính
G
Bài 4.1.23. Bằng phương pháp Lagrange hãy đưa dạng toàn phương sau
Bằ
Bài 4.1.24. Bằng phương pháp Lagrange hãy đưa các dạng toàn phương
sau về dạng chính tắc.
Ng
b) Với λ = 2, hãy đưa dạng trên về dạng chính tắc bằng phương pháp
Lagrange.
4.1 Bài tập chương 4 43
Bài 4.1.26. Trong số các dạng toàn phương sau, dạng nào xác định dương,
xác định âm, không xác định dấu?
E
về dạng chính tắc và nhận dạng.
UC
Bài 4.1.28. Đưa các đường bậc hai sau về dạng chính tắc.
a) x2 − 2xy + y 2 − 10x − 6y + 25 = 0. -N
b) 4x2 − 4xy + y 2 − 6x + 3y − 4 = 0.
ng
ia
Bài 4.1.29. Bằng cách chuyển sang hệ trục tọa độ ( mới, chứng tỏ rằng
G
x2 + y 2 = a2
đường cong trong không gian được cho bởi hệ thức (giao
y−z =0
ng
của mặt trụ và mặt phẳng) là elip. Xác định các bán trục của elip đó.
Bằ
chuyển đường thẳng thành đường thẳng, đường tròn thành elip. Phép biến
Ng
đổi đó có là phép biến đổi tuyến tính không? Tìm giá trị riêng, véc tơ riêng
nếu T là phép biến đổi tuyến tính.
Bài 4.1.32. Đưa phương trình mặt bậc hai sau về dạng chính tắc và nhận
dạng
√ √
6x2 + 3y 2 + 3z 2 − 2 2xy − 2 2xz + 6yz + 4y − 4z − 12 = 0 (4.3)
44 Không gian Euclide
x2 + y 2 = 1 + z 2 .
b) đi qua gốc tọa độ O(0, 0, 0) và nằm trọn trong mặt yên ngựa
x2 y 2
− = z.
4 9
E
các véc tơ
UC
a1 = (1, 0, −1), a2 = (1, 1, 1), a3 = (1, 1, 3).
ϕ (x1 , x2 ), (y1 , y2 ) = 5x1 y1 + 3x2 y2 − x1 y2 − x2 y1 .
ng
b) Tìm các véc tơ có độ dài bằng 1, trực giao với véc tơ e = (1, 0) theo
tích vô hướng ϕ.
ễn
c) Tìm tất cả các véc tơ trực giao với 2 véc tơ a = (1, 1), b = (1, −1)
uy
Bài 4.2.3. Cho P2 [x] là không gian các đa thức hệ số thực có bậc không
vượt quá 2.
Bài 4.2.4. Trong không gian Euclide E cho 2 véc tơ a, b. Tìm |a| biết
|b| = 4, |a + b| = 6, |a − b| = 4.
Bài 4.2.5. a) Định nghĩa góc giữa 2 véc tơ trong không gian Euclide
E. Giả sử các véc tơ a, b 6= 0 có tính chất |a| = |b| = |a + b|. Chứng
minh rằng a và b hợp với nhau góc 1200 .
b) Trong không gian Euclide E, các véc tơ a, b, c 6= 0 đôi một hợp với
nhau các góc bằng nhau và cùng bằng ϕ. Xác định góc ϕ để 3 véc tơ
a, b, c phụ thuộc tuyến tính.
Bài 4.2.6. Trong không gian R3 cho dạng song tuyến tính
ϕ (x1 , x2 , x3 ), (y1 , y2 , y3 ) = 2x1 y1 + 3x2 y2 − x1 y2 − x2 y1 + x3 y3 .
E
a) Chứng minh rằng ϕ là tích vô hướng trên R3 .
UC
b) Trong không gian Euclide R3 với tích vô hướng trên, chứng minh tập
-N
các véc tơ trực giao với 2 véc tơ a = (1, 1, 0), b = (1, −1, 2) là một
không gian con của R3 . Tìm chiều và một cơ sở của không gian con
đó.
ng
kí hiệu L(a1 , a2 , a3 ) là không gian con sinh bởi 3 véc tơ a1 = (1, 0, −1),
G
a) Chứng minh tập V gồm các véc tơ trực giao với a1 , a2 và a3 là không
Bằ
b) Chứng minh rằng với mỗi x ∈ R3 , tồn tại duy nhất u ∈ L(a1 , a2 , a3 )
ễn
|u|2 + |v|2 .
Ng
Bài 4.2.8. Trong không gian P2 [x] gồm các đa thức hệ số thực có bậc
không vượt quá 2 cho đa thức p = x2 − 3x − 3 và hệ các đa thức
B = {p1 = 2x2 + x − 3, p2 = 2 − x2 , p3 = 2x + 1} .
Bài 4.2.9. Cho dạng song tuyến tính ϕ(x, y) = 2x1 y1 −x1 y2 −x2 y1 +2x2 y2
trong không gian R2 .
46 Không gian Euclide
E
b) Tìm hai véc tơ khác véc tơ không trực giao nhau trong P (theo tích
UC
vô hướng đã cho).
-N
c) Tìm một cơ sở trực chuẩn của không gian R3 (theo tích vô hướng đã
cho).
ng
Bài 4.2.11. Trong không gian R2 với tích vô hướng Euclide, cho phép biến
đổi tuyến tính f (x1 , x2 ) = (3x1 + 4x2 , 4x1 + 9x2 ) với mọi x = (x1 , x2 ) ∈ R2 .
ia
G
a) ) Xác định các giá trị riêng và các véc tơ riêng tương ứng của f .
ng
c) Với tích vô hướng ϕ, hãy trực chuẩn hóa hệ cơ sở chính tắc của R2 .
ễn
Bài 4.2.12. Trong không gian Euclide R3 với tích vô hướng Euclide cho
uy
hệ các véc tơ
Ng
a) Chứng minh B là cơ sở trực giao và f là phép biến đổi trực giao của
R3 .
c) Viết ma trận của f trong cơ sở chính tắc và nêu minh họa hình học
của phép biến đổi đó.
4.2 Bài tập luyện tập 47
b) Bằng phương pháp Gram - Smidt trực chuẩn hoá hệ véc tơ B theo
tích vô hướng đã cho.
E
UC
Bài 4.2.14. Trong R3 với tích vô hướng Euclide, cho mặt phẳng
P : x − 2y + z = 0.
-N
Ánh xạ f : R3 → R3 là phép chiếu vuông góc lên mặt phẳng P .
ng
a) Chứng tỏ rằng f là phép biến đổi tuyến tính và tìm ma trận của f
ia
tích vô hướng đã cho) của R2 không? Tại sao? Phép biến đổi tuyến
tính f có là phép biến đổi trực giao không?f có là phép biến đổi đối
xứng không?
Bài 4.2.16. a) Viết các dạng toàn phương trong R3 sau đây dưới dạng
ma trận
b) Phân loại các dạng toàn phương đã cho trong câu a).
Bài 4.2.17. Đưa các dạng toàn phương trong R3 sau về dạng chính tắc
bằng phép biến đổi trực giao.
E
UC
b) ω(x) = 2x21 + 5x22 + 2x23 + 4x1 x2 + 4x1 x3 − 2x2 x3 .
Bài 4.2.19. Trong không gian Euclide R3 cho dạng toàn phương
a) Tìm các giá trị của λ để ω(x) là dạng toàn phương xác định dương.
ia
b) Bằng phương pháp Lagrange hãy đưa dạng toàn phương trên về dạng
G
Bài 4.2.20. Đưa các đường bậc hai có phương trình sau đây về dạng chính
Bằ
b) x2 + 6xy + y 2 + 6x + 2y − 1 = 0.
uy
c) 3x2 − 2xy + 3y 2 + 4x + 4y − 4 = 0.
Ng
biểu diễn một mặt nón và tìm các bán trục của elip giao giữa mặt nón đó
với mặt phẳng x + y = 4.
4.2 Bài tập luyện tập 49
Bài 4.2.23. Nhận dạng các mặt bậc hai có phương trình sau
a) 3x2 − 2y 2 + 6z 2 + 4xz + 3x − 4y − 6z + 1 = 0.
E
UC
-N
ng
ia
G
ng
Bằ
ễn
uy
Ng