You are on page 1of 1

Có lẽ mọi thứ đầ u tiên đều là nhữ ng trả i nghiệm tuyệt vờ i nhấ t.

Con ngườ i luô n quay quầ n,vấ t vả vì


cơm á o gạ o tiền hay vấ t vả vì cô ng việc,họ c tậ p lo cho hiện tạ i,tương lai nhưng lạ i bỏ quên quá
khứ ,nhữ ng kỷ niệm,bà i họ c đá ng quý,hay ho mà ta đã trả i qua.Tô i cũ ng ko phả i ngoạ i lệ,nhưng khi
nhậ n đượ c đề bài nà y “hã y kể về kỷ niệm ngà y đầu và o 6 củ a em” mọ i ký ứ c mơn man,vố n đã lã ng
quên từ lâ u như ù a về trong tâ m trí tô i,chú ng rõ rà ng đến kỳ lạ chẳ ng khá c gì 1 cuố n phim đang chạ y

Đêm hôm trước ngày khai giảng, tâm trạng em nôn nao, háo hức như có 1 chuyện gì đó rất lớn
lao,quan trọng đang đến,có lẽ ko chỉ có mình em mà còn rất nhiều bạn thậm chí là phụ huynh
có tâm trạng như vậy. Như thường lệ Mẹ luôn là người chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết
cho em.Đồ lau,bảng, viết mực, bút chì,thước đủ cả. Em xếp gọn từng thứ trong chiếc cặp
nhỏ,vừa đủ để đựng sách tập,bóp viết nhưng có lẽ mẹ đã gửi toàn bộ niềm tin,hy vọng mình
vào nó. Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho một ngày khai trường.

Trước khi đi,em kiểm tra kỹ lại xem có để quên gì ko rồi mặc đồng phục,đứng trước gương để
đảm bảo là mình đã thắt dây nịch đúng cách và thắt khăn quàng 1 cách gọn gàng

Trên đường đến trường,em con đường mình đi thật xa lạ dù đã đc mẹ chở qua hàng ngày,hôm
đó là 1 ngày mát mẻ,ko quá nắng gắt,vì đang là mùa Thu nên lá ngoài đường rụng nhiều,còn lá
trên cây thì ngả vàng chứ ko còn xanh tươi những cơn gió cứ vi viu thổi vào các tán cây,tán
lá.Mọi thứ tạo nên 1 khung cảnh thật nhẹ nhàng và êm dịu.Từ xao, thấy 1 ngôi trường có chiếc
cổng lớn được in logo và khắc hàng chữ to”TRUNG HỌC CƠ SỞ LÝ THƯỜNG KIỆT”.Tôi liền
hỏi mẹ”đó là trường con, phải vậy ko ạ? ”Tôi càng hồi hộp hơn khi biết mình sắp tới trường,nơi
mà mình sẽ gắn bó trong suốt 4 năm trung học.

Khi vào sân trường,đập vào mắt là 1 bãi đậu xe,nơi này rất đông người có cả phụ huynh lẫn
học sinh,những bạn mới vào trường như tôi.Đột nhiên có tiếng trống”TÙNG TÙNG TÙNG”,cổng
trường đóng lại,dù ko phải ngày đầu đi học,nhưng tôi lại có 1 cảm giác bỡ ngỡ khó tả và tới khi
sân trường đã thưa bớt người thì tôi mới nhớ là đã đến giờ lên lớp,phải tìm tận 10 phút thì mới
đến lớp,tuy trễ,nhưng cô chỉ nhẹ nhàng chỉ chỗ cho em ngồi mà ko hề la mắng,tôi ngồi vào chỗ,
ngoan ngoãn nghe cô phổ biến nội quy của trường và nhận ra cô bạn thân tên “Chung” của
mình từ hồi tiểu học,chiếc bàn gỗ,những bức tường mới được sơn,các phòng thực hành hiện
đại, vẻ tận tâm của giáo viên làm em háo hức.

Dù đã 3 năm trôi qua,nhưng khi nhớ về kỷ niệm ấy thì trong lòng tôi cứ mơn man,rạo rực
những kỷ niệm.Sang năm sẽ là quãng thời gian hết sức căng thẳng và vất vả đối với chúng tôi
vì áp lực từ các kì thi,vừa phải học các môn trên lớp,vừa phải học thi học kỳ 1, học kỳ 2 vừa
phải ôn thi kì thi chuyển cấp,tuyển sinh quan trọng. Nhưng còn tiếp tục ở mái trường trung học
cơ sở Ly Thườg Kiệt thân yêu và nhờ sự động viên của những người bạn,những buổi giảng
dạy tận tâm của giáo viên thì tôi tin rằng, mình có thể vượt qua điều đó

You might also like