Dưới cảm hứng lãng mạn và ngòi bút tài hoa, tác giả Quang Dũng đã giúp ta cảm
nhận được vẻ đẹp hùng
vĩ, mĩ lệ của thiên nhiên miền Tây và nét hào hoa dung cảm, vẻ đẹp bi tráng của người lính Tây Tiến. Hình tượng người lính Tây Tiến được khắc họa rất lãng mạn và đầy chất bi tráng. Qua hai câu thơ đầu của khổ thơ thứ ba, hình ảnh của đoàn quân Tây Tiến hiện lên vô cùng chân thực. Hình ảnh những người lính không những phải đối chọi với thiên nhiên hoang sơ, mà còn bị căn bệnh sốt rét rừng làm cho tiều tụy, rụng hết cả tóc. Từ rụng hết cả tóc nay lại được ví von thành không mọc tóc, đâu đó ta thấy được tinh thần lạc quan, thể hiện khích phách hiên ngang của những người chiến sĩ. Câu thơ thứ hai mở ra cho ta hai vế đối lập: “quân xanh màu lá” với “dữ oai hùm”. Màu da xanh xao do căn bệnh sốt rét rừng hành hạ, nhưng dưới ngòi bút lãng mạn và cảm hứng anh hùng của Quang Dũng thì màu xanh ấy lại mang vẻ tươi xanh đầy sức sống của núi rừng. Chỉ bằng ba chữ “dữ oai hùm” tác giả đã thế hiện một ý chí sắt đá hiên ngang, làm nổi bật vẻ đẹp dữ dội, lẫm liệt, oai phong của người lính Tây Tiến. Qua hai câu thơ, tác giả Quang Dũng khi khắc họa những hình ảnh khắc khổ nhưng ẩn sâu bên trong là một sức mạnh nội tâm oai hùm của những người lính Tây Tiến.