Professional Documents
Culture Documents
CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ bếp lửa - oanh
CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ bếp lửa - oanh
KHỔ 1:
CĐ1: Hình ảnh bếp lửa – nơi bắt đầu nỗi nhớ
Mở đầu khổ thơ là hình ảnh một bếp lửa ở làng quê Việt Nam thời thơ ấu:
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.
Ba câu thơ mở đầu đã diễn tả cảm xúc đang dâng lên cùng với những kí ức, hồi
tưởng của tác giả về bếp lửa, về bà, là sự khái quát tình cảm của người cháu
với cuộc đời lam lũ của người bà. Ba tiếng “một bếp lửa” được nhắc lại hai lần,
trở thành điệp khúc mở đầu bài thơ với giọng điệu sâu lắng, khẳng định hình
ảnh“bếp lửa” như một dấu ấn không bao giờ phai mờ trong tâm tưởng của nhà
thơ. “Bếp lửa chờn vờn sương sớm” là hình ảnh quen thuộc đối với mỗi gia
đình Việt Nam trước đây mỗi buổi sớm mai. Hình ảnh bếp lửa thật ấm áp giữa
cái lạnh chờn vờn “sương sớm”,thật thân thương với bao tình cảm “ấp iu nồng
đượm”. Từ láy“chờn vờn” rất thực như gợi nhớ, gợi thương đến dáng hình bập
bùng, chập chờn của ngọn lửa trong kí ức. Từ láy “ấp iu” gợi bàn tay kiên
nhẫn, khéo léo và tấm lòng chi chút của người nhóm lửa, lại rất chính xác với
công việc nhóm bếp cụ thể. Rất tự nhiên, hình ảnh bếp lửa đã làm trỗi dậy tình
yêu thương: “Cháu thương bà biết mấy nắng mưa”. Tình thương tràn đầy của
cháu đã được bộc lộ một cách trực tiếp và giản dị. Đằng sau sự giản dị ấy là cả
một tấm lòng, một sự thấu hiểu đến tận cùng những vất vả, nhọc nhằn, lam lũ
của đời bà.
CĐ 2: Tóm lại, hình ảnh bếp lửa đã khơi dậy trong lòng người cháu biết bao
cảm xúc để những dòng hồi tưởng, kí ức,ùa về khiến người cháu không khỏi
xúc động
KHổ 2,3,4: những kỉ niệm tuổi thơ bên bà và kỉ niệm về bếp lửa
3
CĐ 2: Hình ảnh của bà, hình ảnh của bếp lửa và âm thanh của chim tu hú vang
vọng trong một không gian mênh mông khiến khổ thơ nhuốm phủ sắc bàng
bạc của không gian hoài niệm, của tình bà cháu đẹp như trong chuyện cổ tích.
Hình ảnh bà và hình ảnh bếp lửa sáng đẹp lung linh trong tâm hồn nhà thơ.
Để giờ đây, khi đang ở cách xa bà hàng nghìn dặm, Bằng Việt vẫn luôn hướng
lòng mình về người bà yêu thương :
Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
- Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa ?
Điệp từ “trăm” mở ra một thế giới rộng lớn với bao điều mới mẻ. Tuổi thơ đã
lùi xa, đứa cháu nhỏ năm xưa giờ đã lớn khôn, đã được chắp cánh bay cao, bay
xa đến những chân trời cao rộng có “ khói trăm tàu”,”lửa trăm nhà”,”niềm vui
trăm ngả”. Tuy thế, cháu vẫn khôn nguôi nhớ về bà và bếp lửa quê hương, nhớ
về góc bếp, nơi nắng mưa hai bà cháu có nhau. Cháu sẽ không bao giờ quên và
chẳng thể nào quên được vì đó chính là nguồn cội, là nơi mà tuổi thơ của cháu
được nuôi dưỡng để lớn lên từ đó. Bà và quê hương yêu dấu là điểm tựa, là chỗ
dựa tinh thần vững chắc cho cháu trên mỗi bước đường đời.Từ những suy
ngẫm của người cháu, bài thơ biểu hiện một triết lí sâu sắc: Những gì thân thiết
nhất của tuổi thơ mỗi người đều có sức tỏa sáng, nâng bước con người trong
suốt hành trình dài rộng của cuộc đời. Tình yêu đất nước bắt nguồn từ lòng yêu
quý ông bà, cha mẹ, từ những gì gần gũi và bình dị nhất.Với “Bếp lửa”, Bằng
Việt đã chắt lọc từ cuộc đời những kỉ niệm, những hình ảnh đẹp nhất về người
bà thân yêu để dệt nên hình tượng “bếp lửa”, thể hiện lòng kính yêu trân trọng
và biết ơn đối với bà và cũng là đối với gia đình, quê hương, đất nước. Ta chợt
nhận ra rằng, trong sâu thẳm mỗi con người, luôn có những điều thật bình dị và
thân thương. Hãy trân trọng những kí ức trong trẻo, mượt mà một thời ấy, vì
đó là chốn bình yên để ta tìm về khi đã mỏi cánh bay, là hành trang quý báu để
ta mang theo suốt cuộc hành trình dài và rộng của cuộc đời. Để một ngày nào
đó dừng lại giữa dòng đời bất tận, ta mỉm cười vì luôn có một “bếp lửa” soi
sáng trong tim…
Tóm lại, chỉ với một khổ thơ Bằng Việt đã cho người đọc thấy được đạo lý
thủy chung cao đẹp bao đời của người Việt: “ uống nước nhớ nguốn”