You are on page 1of 4

Kính thưa các vị đại biểu khách quý

Kính thưa các thầy giáo, cô giáo


Kính thưa các bậc phụ huynh, thưa các bạn học sinh thân mến
(Em tên là Nguyễn Hoàng Mai, học sinh lớp 12C1 trường THPT số 2 thành phố Lào Cai)
Hôm nay, em vô cùng vinh dự khi đuợc đứng tại đây, đại diện cho các bạn học sinh khối 12
niên khóa 2020-2023 gửi đến nhà trường, thầy cô và cha mẹ lời tri ân chân thành, sâu sắc nhất,
những lời mà chỉ có ở giây phút thiêng liêng này chúng em mới có đủ dũng khí để nói ra.

Còn nhớ cách đây 3 năm,vào một ngày tháng 9 lộng gió và phủ đầy nắng vàng, chúng em –
những cô cậu học trò ngây ngô lần đầu tiên mang trên mình bộ đồng phục, lần đầu tiên được
bước đi với tư cách một học sinh trường THPT số 2 thành phố Lào Cai. Trường đã cho chúng
em gặp được những người giáo viên tận tụy, những người bạn đáng quý, được thỏa mình thử
sức với những cơ hội, thách thức để phát triển bản thân, tạo nên một môi trường học tập đầy lí
tưởng. Ấy vậy mà, trong lúc chẳng ai để ý tới, khi tất cả chúng ta cứ mải mê đuổi theo cánh
diều ước vọng của tuổi trẻ, bỗng một ngày dừng chân nhìn lại, 3 năm đã chỉ còn là những kỉ
niệm của một thời thanh xuân xưa cũ. Ngay giây phút này đây, chúng em đang ở cái độ mà
bản thân từng ao ước, khát vọng mang sức trẻ đi đào núi lấp bể, kiến tạo non sông. Thế mà,
chẳng biết từ đâu tới, một cỗ bâng khuâng, hụt hẫng cứ không ngừng dội trào trong mọi ngóc
ngách của trái tim. Để rồi, trước thời khắc phải rời xa mái trường mến yêu từng gắn bó, mọi
hào hứng, mong đợi ngày nào đều tan biến…
“Dẫu biết thời gian vội vã và trôi nhanh
Dẫu biết thời gian có bao giờ trở lại
Dẫu biết có ngày gặp gỡ sẽ có ngày chia xa”
Giây phút chia tay này là điều chúng ta đã biết trước từ lâu, vậy mà vẫn không khỏi nghẹn
ngào và xúc động.

Kính thưa thầy cô!


Một mùa nắng cháy nữa lại về, những hàng phượng vĩ lại đỏ rực như thiêu đốt cả góc trời
tháng 6, tiếng ve râm ran đã thay thế tiếng trống trường rộn rã, vội vàng trả lại nơi đây vẻ tĩnh
mịch, lặng im. Sân trường còn đó, những tán cây xanh rợp chẳng rời đi, ghế đá, bảng đen, lớp
học cũng không hề đổi khác, chỉ có những đứa con thơ ngây dại từng được chở che trong vòng
tay ấm áp của thầy cô là đã lớn, bắt đầu đặt những bước đầu tiên vào đời.
Nhớ ngày nào tiếng trống khai trường vang lên mở đầu cho biết bao dự định, bao kế hoạch
học tập của thầy và trò. Với chúng em, những học sinh lớp 12 khoá 55 trường THPT số 2 tp
Lào Cai thì đây là một mùa hè có biết bao đặc biệt, mùa chia tay để đi đến chân trời mới, gấp
lại cuốn nhật kí về 12 năm đèn sách của đời học sinh. 12 năm học sắp đi qua, tuổi vô tư bồng
bột, tuổi học trò nhất quỷ nhì ma sẽ chỉ còn là những hoài niệm nhạt nhoà trong kí ức.
Và trên suốt quãng đời học sinh ấy, em đã không biết mình may mắn đến nhường nào mới
có thể gặp được những nhà giáo tuyệt vời, hết đỗi tận tụy và nhiệt huyết đến thế. Sẽ nhớ lắm
những tháng ngày cùng thầy cô miệt mài bên trang sách, làm sao quên được bao buổi học giữa
ngày hè nắng nóng oi ả, ngày đông rét mướt, nhớ lắm những khoảnh khắc tươi vui của cái tuổi
hồn nhiên, nghịch ngợm và ngây thơ dưới mái trường cấp 3. Trong không khí đầy xúc động,
chúng em xin gửi lời cảm ơn, lời tri ân sâu sắc đến những người lái đò tận tuỵ đã không quản
ngại ngày đêm khó khăn, vất vả để trang bị kiến thức, phẩm chất, kĩ năng tốt nhất cho chúng
em vào đời. Thầy cô đã mang đến cho chúng em những bài giảng quý báu về tri thức, thầy cô
đã dạy cho chúng em đạo lí làm người, biết thế nào là lẽ phải, chắp lên đôi cánh cứng cáp để
chúng em bay đến những phương trời mới rộng lớn, bao la hơn.
Dẫu vậy, vẫn có không ít lần chúng em ngỗ nghịch, ham chơi, khiến thầy cô phiền lòng. Em
biết, những người cha người mẹ thứ 2 ấy sẽ chẳng bao giờ vì thế mà ghét bỏ chúng em, ngược
lại, thầy cô đã luôn luôn mở rộng lòng mình để tha thứ, đón nhận những đứa trẻ to xác nhưng
vẫn chưa kịp lớn, ôm lấy tất thảy ưu, nhược điểm mà chúng mang theo. Từ tận đáy lòng mình,
chúng em cũng mong muốn gửi đến thầy cô lời xin lỗi chân thành nhất, xin lỗi vì bao lần
khiến cô thất vọng, làm thầy lo lắng.
Một mai xa rồi mái nhà mến thương ơi. Em sẽ nhớ lắm dáng hình người cầm phấn say sưa
trên bục giảng, khắc ghi thật sâu nụ cười thuần hậu nhân từ trên môi thầy, chẳng thể nào quên
giọt nước mắt cô rơi những lần chúng em phạm lỗi. Thầy cô kính yêu ơi, phải làm sao cho
tháng năm dừng lại, cho thời gian chúng em phải rời xa mái trường thân thương đến chậm
hơn, để những giây phút này trở thành mãi mãi?
Chúng em mong rằng mai này đây, dẫu có qua bao lớp học sinh đến rồi đi, thầy cô vẫn nhớ
đến chúng em như một niềm tự hào trong cuộc đời làm nghề giáo của mình. Chúng em xin
tham lam giành lấy một góc nhỏ trong kí ức cô thầy, để sau khi chia xa, hình bóng chúng em
từng nỗ lực, phấn đấu không ngừng, những kỉ nệm đẹp đẽ của tuổi học trò ngây ngô sẽ còn
hiện hữu đâu đó nơi góc lớp, sân trường.

Kính thưa cha mẹ!


Nếu như thầy cô cho chúng con tri thức, tâm hồn thì cha mẹ chính là người sinh thành và
dưỡng dục chúng con nên người, trao tay con cho những người thầy dạy dỗ. Vì vậy trong buổi
lễ ngày hôm nay, chúng con cũng muốn gửi lời tri ân đến người cha, người mẹ kính yêu,
những người vĩ đại nhất của cuộc đời chúng con.

Cha mẹ đã khó nhọc sinh thành và nuôi nấng chúng con dần khôn lớn nên người. Khi con
vừa bật tiếng khóc chào đời thì cũng là lúc nụ cười rạng rỡ hiện lên trên môi Cha, đôi mắt
ngấn đầy lệ yêu thương, hạnh phúc hiện trên gương mặt Mẹ. Chín tháng mười ngày mang
nặng đẻ đau, tất cả dường như chẳng là gì trong giây phút thiêng liêng ấy, khi mẹ được dang
rộng đôi tay ôm ấp, chở che con vào lòng, khi cha được nhìn thấy gương mặt mạnh khỏe của
con. Cha Mẹ tập con đi, nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của con một cách trìu mến như tiếp thêm
cho con một sức mạnh để từng bước, từng bước, bước đi vững chắc trên đôi chân của chính
mình. Người thầy đầu tiên trong cuộc đời con không ai khác chính là cha mẹ, người đã dạy
con tập nói hai từ ngữ giản dị, thiêng liêng đầu tiên trong cuộc đời mà con mãi khắc ghi :
“Cha”, “Mẹ”.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, khi con đủ cứng cáp đứng tại đây tham dự lễ trưởng thành
cuối cùng của đời học sinh thì cũng đã là năm thứ 18 cha mẹ vất vả, khó nhọc mong con nên
người. 18 năm yêu thương hạnh phúc, 18 năm cha mẹ chăm sóc, chở che lặng lẽ mà ân cần
biết bao. Con vẫn đang từng bước vươn tới hành trình ước mơ, một ngày chúng con trưởng
thành lại là một ngày rời xa vòng tay ấm áp, yêu thương của cha mẹ để tự lập trên con đường
chúng con đã và sẽ chọn. Chúng con xin cảm ơn cha mẹ đã sinh ra chúng con, dành trọn cho
chúng con những tình cảm yêu thương vô bờ bến. Cha mẹ vất vả lo lắng đêm ngày nuôi chúng
con khôn lớn, ươm mầm tương lai, dành cho chúng con tất cả những điều tốt đẹp nhất bằng
tình yêu thương vô bờ bến. Chúng con vẫn đang từng bước trên hành trình ước mơ của mình
với hành trang tri thức mà thầy cô đã dạy bảo và nguồn sức mạnh tinh thần mà cha mẹ truyền
cho
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con”
Không có gì có thể cân đong đo đếm bằng tình cảm cha mẹ dành cho chúng con. Có
những lúc tưởng chừng như khó khăn chồng chất, nỗi lo cơm áo gạo tiền, phải đối mặt trong
cuộc sống có thể quật ngã con người vĩ đại ấy. Nhưng chính niềm vui của con được đến
trường, được sánh bước cùng bạn bè trong những buổi tan trường, nụ cười của con rạng rỡ trên
môi là động lực thôi thúc, nung nấu tinh thần cho cha mẹ vượt lên tất cả để hiên ngang vững
bước chăm lo cho chúng con. Niềm vui của con là niềm vui của cha mẹ, nỗi khổ con mang cho
cha mẹ nặng lòng hơn. Cha mẹ dành trọn cho con tất cả, chẳng đòi hỏi ngược lại điều chi, chỉ
mong con khôn lớn nên người.

Thưa cha mẹ, chúng con có thể chưa thoả mãn được kì vọng của người nhưng chúng con
tin rằng có cha mẹ luôn ở bên, chúng con sẽ vững tâm bước vào đời. Cảm ơn cha mẹ đã vất vả
sinh ra và nuôi nấng chúng con nên người. Thật hạnh phúc biết bao khi được làm con của cha
mẹ. Cha mẹ kính yêu, chúng con mãi mãi biết ơn sự hi sinh vĩ đại của người.

Các bạn học sinh khối 12 thân mến!


Thời khắc chia tay đến gần,lời chia tay sao ngậm ngùi, lưu luyến đến vậy. Những giọt nước
mắt đã rơi, những bàn tay nắm chặt bàn tay trong tiếng nấc nghẹn ngào. Chỉ mong sao thời
gian hãy ngừng trôi, thầy cô luôn bên chúng em, bạn bè mãi không rời xa. Chia tay dù không
muốn nhưng đó là quy luật để chúng ta có thể bước tiếp con đường phía trước . Chúng ta buộc
phải bước ra khỏi vòng tay yêu thương của thầy cô, rời xa mái trường THPT số 2 Thành phố
Lào Cai chất chứa bao kỉ niệm. Mỗi người sẽ đến với chân trời ước mơ để thực hiện hoài bão
của mình.

Dẫu phải chia xa, chúng em sẽ luôn nhớ về mái trường THPT số 2 tp Lào Cai – ngôi nhà
thân thương, chan chứa đầy tình yêu của thầy cô, đong đầy bao kỉ niệm của tuổi học trò.
Chúng em xin hứa sẽ cố gắng quyết tâm trong kì thi tốt nghiệp sắp tới để không phụ lòng cha
mẹ, thầy cô, những người luôn đặt niềm tin, niềm hi vọng nơi chúng con. Giây phút này, các
anh chị cũng muốn nhắn nhủ tới các em học sinh khối 10 và khối 11 yêu quý. Các em hãy học
tập thật chăm chỉ để nối tiếp và phát huy truyền thống của nhà trường để viết tiếp những trang
sử vẻ vang mà thế hệ học sinh đi trước đã và đang tạo dựng. Các em hãy quyết tâm phấn đấu
nỗ lực sáng tạo,học tập không ngừng nghỉ, rèn luyện thật tốt để giữ gìn, tô đẹp thêm truyền
thống hiếu học của mái trường THPT số 2 Lào Cai kính yêu.

Cuối cùng, em xin kính chúc các quý vị đại biểu, các vị khách quý, các thầy cô giáo, cha mẹ
mạnh khoẻ công tác tốt. Chúc các em học sinh khối 10 và khối 11 có một kì nghỉ hè vui vẻ và
an toàn bên gia đình, đạt thành tích cao trong năm học sắp tới. Chúc các bạn học sinh khối 12
có một kết quả thi kì thi tốt nghiệp THPT năm 2023 thật tốt. Chúc buổi lễ thành công tốt đẹp.
Em xin trân trọng cảm ơn.

Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,


Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,
Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,
Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.
Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,
Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,

“ Ơn dạy dỗ cao dường hơn núi


Nghĩa thầy cô như nước biển khơi
Công cha mẹ con luôn tạc dạ
Ơn thầy cô con mãi ghi trong lòng”.

You might also like