You are on page 1of 4

HN

Hôm nay tôi và anh ta có hҽn. Anh ta là mӝt ngưӡi cùng kiӇu như tôi, loҥi ngưӡi đó do tôi tưӣng
tưӧng ra. Mҩy năm gҫn đây, tôi hҽn hò vӟi đӫ loҥi ngưӡi, hӑ đӅu là loҥi ngưӡi do tôi tưӣng tưӧng
ra cҧ. Trong sӕ các cuӝc hҽn ҩy, thì có hơn mӝt nӱa, tôi không đӃn, tôi chӍ gһp hӑ trong đҫu.
Cũng có khi cá biӋt, tôi đӃn nơi hҽn, sau đó quay vӅ vӟi nhӳng món quà kӹ niӋm làm bҵng giҩy
sáp. Trên kӋ sách nhà tôi, tôi đã xӃp đҫy nhӳng thӭ nho nhӓ xanh xanh đӓ đӓ như vұy, và tôi
thưӡng ngӗi trong đó chăm chú nhìn ngҳm chúng, rӗi có lúc bӛng nhiên cưӡi ³hì hì´. Chӗng tôi
thưӡng lҩy cӟ dӑn vӋ sinh, dùng mӝt cây chәi đһc chӃ đұp tӟi đұp lui trên mһt nhӳng món đӗ nhӓ
ҩy.

Anh ta hҽn tôi ba giӡ chiӅu nay đӃn mӝt hoang đҧo, anh ta lҥi nói thêm rҵng, cũng có thӇ không
đӃn, vì không nhҩt thiӃt phҧi đӃn, nӃu tôi đã đi, có khi còn tӋ hơn.

Tôi nghĩ mӝt lát, vүn quyӃt đӏnh đi, vì không nhҩt thiӃt phҧi không đi, nӃu tôi không đi, lҥi càng
tӋ hơn. Khi đã quyӃt đӏnh như vұy, lұp tӭc tôi nghĩ ngay đӃn nhӳng món quà.

Trӡi chiӅu không ra làm sao, hơi u ám. Mӝt ngưӡi đàn ông đӭng bên kia đưӡng đӕi diӋn vӟi tôi,
anh ta cҫm mӝt mҧnh gương vӥ hӭng ánh mһt trӡi chiӃu lên bӭc tưӡng nhà tôi, khiӃn cho ngưӡi
ta phҧi chói mҳt. Tôi khoác chiӃc áo gió màu lông chuӝt bưӟc ra cӱa, lҩm la lҩm lét nhìn ngó
chung quanh mӝt hӗi, rӗi chuӗn ra đưӡng cái, chui vào mӝt chiӃc taxi đұu bên đưӡng. Gã tài xӃ
không đӧi tôi mӣ miӋng, liӅn nhanh chóng đưa tôi đӃn điӇm hҽn.

Anh ta không có ӣ đó, mһt trӡi chiӃu nghiêng nghiêng trên đám cӓ khô, mӝt con châu chҩu bay
lưӧn giӳa không trung phát ra tiӃng kêu ³sҥt sҥt sҥt´ sau đó rơi xuӕng đám cӓ. Tôi bӏ lӯa mӝt cú
lӟn rӗi. Vӯa có gió là mӝt bên con mҳt tôi bҳt đҫu chҧy nưӟc, đây là dҩu hiӋu cӫa sӵ lão hoá,
mҩy năm nay thưӡng như vұy, và mӛi lҫn đӅu xҧy ra ӣ mҳt trái.

ChiӃc taxi đã đi, tôi đành cuӕc bӝ trӣ vӅ. Tôi đi và đi, giӳa cӓ hoang vô biên vô tұn, cơn gió lҥnh
lùng thәi khiӃn mái tóc hoa râm cӫa tôi dӵng đӭng và quҩt vào má nghe ³lӵt phӵt´.

Tôi không thӇ ra khӓi hoang đҧo vì không có đưӡng, mһt trӡi thuӹ tinh cũng đã biӃn mҩt. Tӭ bӅ
hiӋn ra mӝt thӭ ánh sáng màu lөc kǤ quái, ánh sáng ҩy không biӃt phát ra tӯ đâu, bҫu trӡi tӕi đen
như mӵc.

Tôi cӕ gҳng nhӟ lҥi, và nhӟ ra chiӃc taxi, rӗi cҧ gương mһt lӡ mӡ cӫa gã tài xӃ. Nhưng xe hơi thì
làm sao có thӇ chҥy trên biӇn đưӧc nhӍ? Nhưng chҷng phҧi là tôi đã đӃn đây rӗi sao? Tӯ nơi xa
xôi, vӑng đӃn tiӃng sóng biӇn và tiӃng còi canô; đӏnh thҫn lҳng nghe, thì lҥi phát giác ra rҵng
chҷng có âm thanh nào cҧ, đó chҷng qua chӍ là ҧo giác trong đҫu. ChiӃc đӗng hӗ quҧ quýt cӫa tôi
trӣ chӭng, bánh răng rên rӍ kêu ³cӑt kҽt, cӑt kҽt´ gҩp gáp, lҥi chҧy mӗ hôi như ngưӡi, khiӃn phҫn
áo trưӟc ngӵc tôi ưӟt mӝt mҧng lӟn.

Trong mông lung, tôi phát hiӋn anh ta đang đӭng đó. Bóng lưng mơ hӗ cӫa anh ta đӕi diӋn vӟi
tôi, toàn thân tҳm trong thӭ ánh sáng kǤ quái ҩy.
³Sao em lҥi đӃn?´ Vүn cái giӑng trong veo ҩy, nhưng hôm nay có vҿ bӏ cҧm.

³Em muӕn xem mһt trӡi mӑc´ Đôi môi khô khӕc cӫa tôi tӯ tӯ uӕn lưӧn.

³Anh sӁ biӃn mҩt khi mһt trӡi mӑc. Sao em còn đӃn?´ Anh ta lһp lҥi câu hӓi.

Tôi bӛng nhiên nhӟ ra rҵng xưa nay mình chưa tӯng gһp mһt anh ta, ngoҥi trӯ trong căn phòng
ҩy. Trên tưӡng phòng treo mӝt cái đӗng hӗ quҧ quýt. Anh ta luôn luôn gһp tôi đúng vào lúc năm
giӡ sáng, tình hình ҩy đã diӉn ra hơn hai mươi năm. Lúc anh ta đӃn, lưng đӕi diӋn vӟi tôi và
không hӅ quay đҫu lҥi. Lưng anh ta rҩt rӝng. Qua năm giӡ, tӭc khҳc có tiӃng mưa nhӓ giӑt trên lá
chuӕi bên ngoài cӱa sә. Anh ta ngơ ngҭn nói mãi mӝt câu: ³NӃu lúc này mһt trӡi xuҩt hiӋn, thì
con rùa vàng sӁ biӃn thành chiӃc máy bay trӵc thăng.´ Bưӟc chân anh ta rҩt nhҽ, lúc nào cũng
bҩt ngӡ rӡi xa tôi. Cӱa phòng đóng lҥi, trên cә tôi hiӋn lên đҫy nhӳng nӃp nhăn.

³Sӧ lӥ cuӝc hҽn vӟi anh, nên suӕt đêm em không ngӫ.´ Tôi đӃn gҫn anh ta, mày nhưӟng lên như
mӝt cô bé. ³Bên ngoài mênh mông, khҳp nơi là bóng đen mӏt mùng. Em khoác chiӃc áo ngӫ
trҳng mӓng, đi qua đi lҥi, mҳt nhìn chăm chҳm vào cӱa phòng. Em sӧ rҵng anh đӃn bҩt ngӡ lúc
em ngӫ.´

³Anh và em tӯng đi dҥo qua cánh đӗng.´ Tôi đoán anh ta đang mӍm cưӡi, ³Ngưӡi em nhҽ bүng,
lҥi còn đi kiӉng chân nӳa. Em đã tӯng nói vӟi anh rҵng, em sӧ giүm vӥ mӝt cái gì đó. Anh dìu
em đi, nhưng vòng tay anh trӕng rӛng, em nhҽ như mӝt làn khói. Trưӟc bình minh, mùi rơm khô
trên cánh đӗng nӗng nàn, chung quanh tӕi kӏt. ChiӃc áo trҳng cӫa em lҩp loá. Em nói nӃu lӥ giүm
làm đau nhӳng con nhái thì khә. Rӗi em vӯa thì thҫm vӯa chҥy như bay. Anh không thӇ nào đuәi
kӏp. Sau đó anh bӓ em lҥi, quay vӅ bóng đêm thành phӕ, ӣ đó anh mӟi thӵc sӵ đưӧc nghӍ ngơi.´

³Ánh sáng xanh đã tan biӃn´ Tôi khӁ nói.

Nhӳng con voi đi qua đi lҥi trong rӯng, phía xa bҫy nai chҥy như bay.

Dưӟi đҩt có tiӃng kêu mơ hӗ khiӃn mһt đҩt rung rinh.

Cӓ lҥnh. Sương rơi.

Đӗng hӗ cӫa tôi đã hӓng, dây cót lӓng lҿo rӕi nùi bên trong.

Trong âm u, tôi nhұn ra anh. Anh nhҽ nhàng nói vӟi tôi sao môi tôi cong lên đáng sӧ vұy, đôi
mҳt thì như hai chiӃc đèn. Anh nói lúc đó anh bӓ tôi, là vì anh rҩt mӋt. Anh không thӇ không ra
đi, trưӟc bình minh, trong thoáng nhӳng giӑt mưa rơi trên tàu chuӕi ҩy.

³Em cũng rҩt mӋt. Em đi chân trҫn ra ngoài, bàn chân phӗng rӝp cҧ lên.´ Tôi len lén tӵa vào vai
anh, ³Anh luôn xuҩt hiӋn thұt bҩt ngӡ´.

Bӡ vai anh trӣ nên mҥnh mӁ và nóng bӓng bên má tôi. Tôi nghe tim anh đұp mҥnh, máu chҧy
qua cuӗn cuӝn.
³Chung quanh không có mӝt tia sáng.´

³Bây giӡ là trưӟc bình minh.´

³Voi chҥy suӕt đêm trong rӯng.´

³Anh sӁ biӃn mҩt khi mһt trӡi mӑc.´

³Làm sao anh nhұn ra em đӃn? Hơn hai mươi năm rӗi, em vүn tưӣng tưӧng rҵng anh không khác
xưa. Nhưng anh đã thay đәi hҷn, em vүn lҥi nhұn ra anh.´

Sương đã rơi, thҩm ưӟt đôi giày vҧi cӫa tôi. Tôi len lén ôm anh chһt hơn. Cә tôi nhӓ dài và mӅm
mҥi. Tôi muӕn hӓi anh chuyӋn hàng chөc năm trưӟc đây, vӅ chuyӋn anh tìm tôi như thӃ nào, vӅ
chuyӋn làm sao anh có thӇ mӣ cӱa phòng đi vào, rӗi chuyӋn anh có chú ý đӃn cái đӗng hӗ trên
tưӡng không. Nhưng tôi đã quên nhӳng điӅu muӕn hӓi, vì sương rơi ngày càng nһng hҥt, tӵa như
mӝt cơn mưa nhӓ khiӃn quanh ngưӡi tôi ưӟt đүm và lҥnh phát run.

³Tҩt cҧ đӅu sӁ tan biӃn khi mһt trӡi lên, thұm chí khiӃn em không kӏp thҩt vӑng. Sau đó anh
không xuҩt hiӋn trong phòng cӫa em nӳa. Em đӯng đӃn, bây giӡ mӑi chuyӋn đӅu đã hӓng cҧ rӗi.´

Gò má cӫa tôi bên cánh tay anh dҫn dҫn trӣ nên lҥnh lӁo.

³Em vүn cӭ âm thҫm hҽn cùng anh trong đҫu.´ Tôi ҩp úng và ngӯng run.

³Thành phӕ rҩt rӝng, nhưng đêm đӃn vҳng lһng không mӝt bóng ngưӡi. Anh đӭng trong bóng
đêm gӑi em thұt lӟn, sao em không nghe thҩy. Mӝt làn gió núi buәi sӟm thәi đӃn, em ngӗi trưӟc
cӱa sә chăm chú nhìn gì đó, rӗi em đi chân trҫn ra ngoài, mái tóc ngҳn xoã trên vai, trên chiӃc áo
trҳng rơi đҫy bươm bưӟm vàng.´

³Răng cӫa em đang rөng, anh nghe không: mӝt chiӃc, hai chiӃc, ba chiӃc... Em nhìn anh, anh đã
trӣ thành mӝt cái bóng đông cӭng và bҩt đӝng, phҩn hӗng tӯ nhӳng nӃp nhăn trên đôi má em
bong ra. Còn cái đӗng hӗ quҧ quýt, em vүn cҩt trong ngӵc.´

Mӝt tiӃng kêu cӫa loài chim đêm nào đó nghe chói tai. Trái tim anh tê cӭng. Máu đang đông lҥi
thành miӃng lӟn đӓ bҫm. Sương trên ria mép cӫa anh kӃt thành nhӳng hҥt lҩm tҩm. Anh nhai
nhӳng viên băng và nuӕt xuӕng mӝt cách khó khăn, sau đó mҩp máy đôi môi tê tái. Tôi đoán anh
đang nói:

³Tҥi sao em tӟi?´

Mҳt anh mӣ lӟn, đҫy sương mù mông lung.

Ánh bình minh xuҩt hiӋn ӣ chân trӡi, bóng anh hoá thành mҩy mҧnh loang lә. Tôi không nhұn ra
anh nӳa rӗi. Anh so vai, ngӗi bên lһng lӁ. Anh thӣ dài nһng nӅ, dày vò mãi trái tim lҥnh lӁo.

Thành phӕ sҳp phөc sinh. Sáng loà và huyên náo.


Tôi và anh sӁ sӕng mãi mãi.

Chҥng vҥng, chim sҿ vàng hót trên cây, hai chúng tôi mӛi ngưӡi mӣ mӝt khung cӱa khác nhau đӇ
hoàng hôn vào phòng, và chìm đҳm trong mӝng tưӣng xa xưa.

----------------
TruyӋn ngҳn ³Hҽn´ đưӧc dӏch tӯ nguyên tác < [Ưӟc hӝi] (bҧn điӋn tӱ do chính Tàn TuyӃt gӱi
tһng ngưӡi dӏch).

You might also like