You are on page 1of 10

VN TH CH SÊ

Cuӕi cùng em gái tôi vүn ra đi, tôi không thӇ thuyӃt phөc đưӧc nó. Nơi nó đӃn là dãy núi Vүn
Thҥch cách đây hơn mӝt trăm cây sӕ. Mҩy tháng trưӟc, nó quen vӟi mӝt anh chàng chăn dê dưӟi
chân núi, rӗi hai đӭa quҩn lҩy nhau, bây giӡ nó bӓ tҩt cҧ đӇ chҥy theo tiӃng gӑi cӫa ái tình. Trong
suy nghĩ cӫa tôi, cӓ trên núi Vүn Thҥch xanh dày như đӋm. Còn chuyӋn trên đӍnh núi làm sao lҥi
có cӓ thì đó không phҧi là vҩn đӅ mà tôi phҧi tìm hiӇu kӻ. Đương nhiên ngӑn núi mà tôi thҩy ҩy
chưa chҳc là Vүn Thҥch Sơn.

Trong đêm vҳng, tôi và ngưӡi bҥn trai cӫa tôi ² thҫy giáo ViӉn Bӗ ² ngӗi trên chiӃc ghӃ đá
ngoài sân, nghĩ ngӧi vӅ chuyӋn cӫa em gái tôi. Chúng tôi than thӣ cho nó, nhưng trong lòng
ngҫm cҧm thҩy ghen tӷ, vì cuӝc sӕng đҫy thi vӏ cӫa nó chúng tôi chưa tӯng đưӧc nӃm qua.

Tӯ nhӓ, em gái tôi đã ӹ lҥi, bҩt cӭ viӋc gì đӅu nhӡ tôi quyӃt đӏnh, nó là mӝt con bé nhu mì và quҧ
đoán nhҩt trên đӡi. Hai chӏ em chúng tôi sӕng sót sau mӝt tai nҥn lӟn, sau đó qua sӵ giӟi thiӋu
cӫa mӝt ngưӡi bà con xa, đӃn đӏnh cư ӣ cái làng hҿo lánh này. Cuӝc sӕng làng quê không phҧi
phҷng lһng như mһt hӗ, cuӝc đҩu tranh sinh tӗn tàn khӕc khiӃn tôi tӯ lâu trӣ nên quyӃt đoán và
ngang ngưӧc. Nhưng vӟi em gái tôi, thì dù cuӝc sӕng có ra sao, nó vүn luôn nhìn chuyӋn thӃ sӵ
vӟi đôi mҳt ngây ngô và mơ mӝng viӇn vông. Có khi tôi rҩt bӵc mình vӟi nó, nhҩt là lúc công
viӋc đӗng áng bұn rӝn, nhưng có khi tôi lҥi lҩy làm tӵ hào vì mình đã bҧo vӋ đưӧc đӭa em gái
như nó.

Ngưӡi tình cӫa em gái tôi là mӝt chàng trai gҫy guӝc nhӓ bé, cұu ta có năm trăm con dê núi đen.
Nghe nói trên núi Vүn Thҥch có mҩy ngưӡi nuôi dê, nhưng cұu ta là ngưӡi có sӕ dê nhiӅu nhҩt.
Cұu ta và em gái tôi quen nhau trong mӝt quán ăn trên thӏ trҩn, khi đó, em gái tôi ăn xong đӭng
dұy đӏnh đi, thì nó lҥi bӓ quên cái giӓ rau đӇ cҥnh bàn (nó lên thӏ trҩn bán rau). Anh chàng chăn
dê nhҳc nó, rӗi hai đӭa nói chuyӋn vӟi nhau mҩy câu. TiӃp đó, không biӃt ma đưa lӕi quӹ dүn
đưӡng thӃ nào mà em gái tôi lҥi theo gã chăn dê vӅ nhà cӫa gã, mҩt tăm mҩt tích ba ngày mӟi
quay vӅ. Gã chăn dê đó mҳc mӝt chӭng bӋnh, mà hӉ lên cơn là đau đӟn đӃn bҩt tӍnh nhân sӵ, ngã
lăn ra bҩt cӭ nơi đâu, không ai giúp gì đưӧc. Nghe em gái tôi nói, trong ba ngày đó, cұu ta lên
cơn hai lҫn, cho nên nó không nhүn tâm bӓ đi. Nhưng lý do thӵc sӵ khiӃn nó không rӡi nhà gã
chăn dê không phҧi là vì bҧn thân cұu ta, mà là vì nhӳng con dê cӫa cұu ta. ³Khi anh ҩy phát
bӋnh, thì không còn là ngưӡi yêu cӫa em nӳa.´ Em gái tôi nhӟ lҥi và nói vӟi vҿ thүn thӡ. Tôi
không tán thành viӋc em gái tôi giao cuӝc đӡi cho cái gã bӋnh hoҥn kia. Nhưng ý kiӃn cӫa thҫy
ViӉn Bӗ lҥi hoàn toàn ngưӧc lҥi vӟi tôi, anh ta rҩt thích thú vӟi cuӝc sӕng cӫa gã chăn dê nӑ, say
sưa nghe em gái tôi kӇ đӫ thӭ chuyӋn ӣ nơi sơn dã ҩy. Sau đó, không biӃt tӯ lúc nào, tôi cũng
đâm thích thú vӟi nhӳng câu chuyӋn mà em gái tôi kӇ.

³TuӋ Mүn là mӝt chàng trai phi thưӡng.´ Thҫy ViӉn Bӗ nói vӟi tôi trưӟc khi đi dҥy lӟp tiӇu hӑc
trưӡng làng. Anh ta nói vӅ nói vӅ gã chăn dê.

Nhìn bӅ ngoài, TuӋ Mүn ² gã chăn dê ² không có vҿ gì là mӝt con bӋnh: mҳt sáng, đӝng tác
nhanh nhҽn, giӓi đan lát các đӗ thӫ công. Lҫn đҫu tiên đӃn nhà tôi, gã tһng tôi hai chiӃc nón cӓ
đan rҩt khéo, sau đó là giày cӓ, giӓ tre. Nhӳng thӭ ҩy toҧ ra mӝt mùi thơm mê ly, khiӃn tôi đâm
mê mҭn nơi gã ӣ. Mӛi lҫn đӃn nhà tôi, gã đӅu đi thuyӅn men theo nhánh sông, sau đó lҥi vӝi vã
trӣ vӅ ngay trong đêm tӕi. Gã chưa bao giӡ ӣ lҥi nhà tôi qua đêm. Tôi rҩt muӕn đӃn thăm nơi TuӋ
Mүn ӣ. Tôi nói mong muӕn đó vӟi em gái, nó ngҥc nhiên và lҳc đҫu nguҫy nguұy nói:

³Ҩy, không nên đi, không nên đi! Chӏ mà tӟi đó sӁ rҩt thҩt vӑng đҩy!´

³Ý mày là sao?!´ Tôi bӛng nhiên nәi giұn.

³Chӏ đӯng giұn! Mà tҥi sao chӏ phҧi giұn như vұy? Ý em chӍ muӕn nói rҵng nơi ҩy không hay ho
gì cҧ.´

³Không hay ho sao mày còn vác xác đӃn đó!´

³Em mà, em thì nói làm gì.´

Bӣi lúc nào nó cũng úp úp mӣ mӣ như vұy, cho nên tôi không còn muӕn quan tâm đӃn chuyӋn
cӫa nó nӳa. Tôi nói vӟi thҫy ViӉn Bӗ vӅ thái đӝ cӫa nó, anh ta cưӡi và nói:

³Chúng ta hãy cùng mӯng cho nó.´

Lӡi thҫy ViӉn Bӗ cũng không thӇ tin tưӣng đưӧc. Anh ta dҥy tiӇu hӑc trong làng, nhưng không
lo dҥy dӛ mà thưӡng dүn hӑc trò ra sông bơi lӝi, anh ta dành mӝt phҫn ba thӡi gian hӑc trong
năm đӇ dүn bӑn hӑc trò đi ³hӑc bơi lӝi´. Vì anh ta không hoàn thành trách nhiӋm dҥy dӛ, cho
nên rҩt nhiӅu gia đình không cho con em cӫa hӑ đӃn trưӡng nӳa. Có thӡi gian, hҫu như ngày nào
anh ta cũng đӃn nhà hӑc sinh thuyӃt phөc phө huynh cho con em đi hӑc. Tôi và anh ta yêu nhau
tӯ hai năm trưӟc. Ban đҫu, tôi rҩt ghét anh ta, bӣi tôi là mӝt ngưӡi nghiêm túc và chăm chӍ,
nhưng sau đó, tôi bӏ hҩp dүn bӣi tính hiӅn lành cӫa anh ta, tôi thҩy anh ta có bҧn lĩnh hoá giҧi
đưӧc tҩt cҧ nhӳng mâu thuүn trong cuӝc sӕng. Khi tôi và anh ta ӣ bên nhau, mӛi mӝt câu anh nói
đӅu khiӃn tôi mҩt nhiӅu thӡi gian suy ngүm. Anh thuӝc típ ngưӡi khó hiӇu như vұy. Ví dө mӟi
đây, tôi không biӃt tҥi sao anh ta lҥi cҧm thҩy vui mӯng cho em gái tôi, tôi cũng không hiӇu có gì
vui mà anh lҥi cưӡi.

³Sao em lҥi muӕn đӃn nơi khӍ ho cò gáy ҩy làm gì?´ thҫy ViӉn Bӗ nhҽ nhàng nói, ³nơi đó hҷn là
rҩt nhiӅu phiӅn toái. Theo anh, không bҵng chúng ta cӭ giӳ khoҧng cách và cҧm giác bí mұt vӅ
nơi ӣ cӫa em gái em là hơn.´

³Đó không phҧi là nơi khӍ ho cò gáy, TuӋ Mүn có năm trăm con dê kia mà.´

³BiӃt đâu đưӧc, chính mҳt mình thҩy mӟi đáng tin.´

Lҫn nói chuyӋn ҩy cӫa chúng tôi thұt chán. Em gái tôi còn chӑc tôi là ³tӵ chuӕc buӗn phiӅn´.
Mҩy tháng nhanh chóng trôi qua, nó thұt sӵ đã ra đi rӗi, căn phòng cũ trӕng rӛng giӡ chӍ còn lҥi
mӝt mình tôi. Tôi không đӅ nghӏ thҫy ViӉn Bӗ chuyӇn sang, vì tôi nghĩ mӝt khi anh ta chuyӇn tӟi,
thì quan hӋ cӫa chúng tôi coi như kӃt thúc. Vì vұy, cӭ như hiӋn này là hơn.
Khi sҳp đi, em gái tôi nói, nó ra đi vì mҩy con dê, nӃu không có mҩy con dê ҩy, thì cũng có nghĩa
là cuӝc sӕng không còn ý nghĩa, TuӋ Mүn và nó sӁ chӃt đói. ³Nhӳng con dê ҩy tӵa như phù thuӹ
ma quái.´ Khi nó giҧi thích như vұy, thҫy ViӉn Bӗ đăm đăm nhìn xa xôi buӝt miӋng nói: ³Hay
quá, hay quá.´

Bây giӡ, chúng tôi ngӗi dưӟi gӕc nguyӋt quӃ, hít thӣ mùi thơm đұm đà. Gương mһt trҳng xanh
xao cӫa anh ta dưӟi ánh trăng hiӋn lên mӝt vҿ khó tҧ.

³Anh lҥi cҧm thҩy em gái cӫa em có bӋnh. Núi non cô quҥnh sӁ khiӃn cho nó mau trưӣng thành
và bӋnh tұt sӁ khӓi. Trưӟc đây, anh tӯng đi qua núi Vүn Thҥch rҩt nhiӅu lҫn, vách đá trơ trơn
bóng, lũ dê thӵc sӵ rҩt khó mà đӭng vӳng đưӧc trên ҩy.´ Anh nói.

³Như lӡi TuӋ Mүn và em gái em nói thì tình hình hoàn toàn không như anh tҧ đâu.´

³Có lӁ mҩy năm nay đã đәi khác. Nhưng mӝt ngӑn núi đá, thì không ai có thӇ biӃn nó thành bãi
chăn thҧ súc vұt đưӧc.´

³Vұy anh có còn vui mӯng cho em gái em nӳa không?´

³NiӅm vui ҩy xuҩt phát tӯ đáy lòng anh.´

³Dù sao em cũng cũng dӵ đӏnh đӃn đó mӝt chuyӃn.´

³Ӯ, không nên vӭt bӓ ưӟc mơ cӫa mình.´

Cuӕi cùng, tôi và thҫy ViӉn Bӗ cùng lên thuyӅn đӃn núi Vүn Thҥch. Khi đi tuy thuұn dòng, mà
cũng phҧi hӃt bӕn ngày bӕn đêm, giӳa đưӡng phҧi hai lҫn cұp bӡ nghӍ.

Lҫn cұp bӡ thӭ nhҩt, tôi và thҫy ViӉn Bӗ đi mua mҩy hӝp diêm. Mӣ ra, tôi thҩy hӝp trӕng rӛng,
bèn nói vӟi bà chӫ quán. Bà chӫ béo núc rít lên, lông mày dӵng đӭng, lұp tӭc bên trong quán có
hai gã đàn ông xông ra. Thҫy ViӉn Bӗ kéo tay tôi bӓ chҥy. Đêm đó tôi cӭ càu nhàu đӃn sáng,
trong mơ lҥi còn chҥy lòng vòng quanh cái quán tӕi tăm ҩy vì bӏ truy đuәi. Rӗi tôi nҳm tay vung
lên đҩm liên hӗi vào vҥc giưӡng khiӃn thҫy ViӉn Bӗ bӏ mҩt ngӫ. Khi tôi tӍnh dұy, chiӃc thuyӅn
đã rӡi xa bӡ, ngӗi trên sàn thuyӅn đưa mҳt trông ra, thҩy hai bên bӡ sông đá núi kǤ hình dӏ dҥng,
tuyӋt không mӝt bóng cây nào trên núi. Tôi bҳt đҫu hơi tin vào nhӳng lӡi miêu tҧ trưӟc đây cӫa
thҫy ViӉn Bӗ vӅ núi Vүn Thҥch. ChӍ có điӅu tôi không hiӇu nәi là tҥi sao thuyӅn thuұn dòng mà
đi mҩt nhӳng bӕn ngày bӕn đêm. Tôi bèn hӓi ngưӡi lái đò. Ban đҫu anh ta không hiӇu, tôi nói lҥi,
anh ta nhìn tôi và thҫy ViӉn Bӗ vӟi vҿ thông cҧm và trҧ lӡi không vào câu hӓi: ³Hai anh chӏ lҿ
loi như vұy, không nên đӃn nơi đó.´

Hai ngày tiӃp theo, tôi và thҫy ViӉn Bӗ như hôn như mê. Bҳt đҫu tӯ chiӅu ngày thӭ ba, nhӳng
tiӃng gào thét cӫa dã thú vҷng đӃn tӯ trong nhӳng ngӑn núi hai bên bӡ sông, lúc lên lúc xuӕng
tӵa như sҳp phát đӝng mӝt cuӝc đҥi tҩn công. Hӓi thăm ngưӡi lái đò, anh ta nói đó là tiӃng hә,
nơi đây có rҩt nhiӅu hә. Chúng tôi chưa tӯng thҩy hә bao giӡ, cho nên sӧ xanh mһt. Ngưӡi lái đò
nói, chӍ cҫn thuyӅn không cұp vào bӡ thì không có nguy hiӇm gì cҧ. Nhưng chiӅu tӕi, anh ta lҥi
cho thuyӅn cұp bӡ. Chúng tôi hҥch hӓi, thì anh ta làm như điӃc, thҧn nhiên mang đӗ đҥc lên bӡ
uӕng rưӧu. Lúc này, tiӃng kêu cӫa lũ dã thú càng gҫn hơn, tôi và thҫy ViӉn Bӗ ôm nhau run lұp
cұp trong khoang thuyӅn. Lát sau chúng tôi nghe có tiӃng vұt gì nһng bưӟc lên thuyӅn, nghĩ chҳc
ngày tұn sӕ cӫa mình đã đӃn, nhưng đӧi mãi mà không nghe đӝng tĩnh gì thêm. Tôi gan hơn thҫy
ViӉn Bӗ, bèn nín thӣ vén rèm che khoang thuyӅn xem thӱ, quҧ nhiên thҩy mӝt con vұt to lӟn
ngӗi ӣ đҫu thuyӅn. Qua lúc sau, lҥi nghe thҩy tiӃng hát lè nhè cӫa ngưӡi lái đò say sưa trӣ vӅ, tôi
nghĩ bөng hҷn y sӁ rơi vào hàm hә. Nhưng không có chuyӋn gì xҧy ra, thuyӅn tӯ tӯ rӡi bӃn, tiӃng
hә trên núi vүn gào lên hung dӳ.

³Tҥi sao cӭ nhҩt đӏnh là hә nhӍ? Có khi là thӭ đӝng vұt nào khác cũng nên.´

Thҫy ViӉn Bӗ nói trong khi răng đánh cұp cұp, vҿ bình thҧn hҵng ngày cӫa anh ta hoàn toàn biӃn
mҩt.

Rӕt cuӝc, chúng tôi cũng đӃn nơi cҫn đӃn, và lúc này tiӃng dã thú mӟi ngӯng. NhiӅu năm trưӟc,
thҫy ViӉn Bӗ tӯng qua đây mҩy lҫn, anh nói tҩt cҧ đã thay đәi. Dưӟi sӵ thúc giөc cӫa tôi, anh
dүn tôi men theo mӝt con đưӡng khúc khuӹu theo ký ӭc mơ hӗ cӫa anh. Phía trưӟc đúng là ngӑn
núi đá, không nhӳng không có cây cӕi, mà ngay cҧ cӓ cũng chҷng thҩy. Nhưng sưӡn núi không
dӕc lҳm, vách đá đӓ thүm kéo dài liên tөc.

³Vүn Thҥch Sơn nҵm sau dãy núi này.´ Thҫy ViӉn Bӗ đưa tay chӍ.

Tôi sҳp gһp em gái rӗi, nhưng quҧ là chҷng còn thích thú gì nӳa. Lòng tôi đã hoàn toàn nguӝi
lҥnh rӗi. Nó đã lӯa dӕi tôi, rӕt cuӝc nó đӃn cái nơi thâm sơn cùng cӕc này vì cái gì nhӍ?

³Chúng ta đã đӃn nơi rӗi.´ Thҫy ViӉn Bӗ tuyên bӕ và ngӗi xuӕng vӋ đưӡng.

Tôi ngӥ ngàng liӃc mҳt nhìn khҳp chung quanh, cho rҵng anh ta nói đùa. Quanh tôi chӍ thҩy đá
vӟi đá, nào có thҩy nhà cӱa gì đâu?

³Em thұt là, nhìn kӻ lҥi các khe núi xem nào?´

Nhӡ anh nhҳc, tôi mӟi mӡ mӡ thҩy chiӃc váy màu xanh phơi trên mӝt phiӃn đá. Đúng là chiӃc
váy cӫa em tôi. Nhưng tôi chưa thҩy cái nhà nào. Tôi nghĩ, dù không có dê thì cũng phҧi có
ngưӡi và nhà cӱa chӭ. Thҫy ViӉn Bӗ đӑc đưӧc suy nghĩ cӫa tôi, khoé mҳt lӝ ra tia chӃ giӉu.
³Chúng ta đi nào´, anh nhҽ nhàng nói. Chӧt nghe có tiӃng chân lӏch bӏch vӑng đӃn, rӗi cô em gái
cӫa tôi như tӯ dưӟi đҩt chui lên đӭng trưӟc mһt chúng tôi. TiӃp theo, TuӋ Mүn cũng xuҩt hiӋn.
Hai đӭa nó đӅu gҫy còm, mһt đen nhҿm như than, nhưng tinh thҫn xem ra rҩt hăng hái.

³Hҷn là chӏ không quen ӣ đây rӗi, trưӟc đây ngày nào em cũng nói như vұy, mà chӏ vүn đӃn! Ôi,
chúng em không kӏp chuҭn bӏ gì cҧ, chúng em...´ Nó nói lí nhí, rӗi nҳm tay tôi kéo xuӕng chân
núi.

Tôi thӣ phào, thì ra hai đӭa nó không ӣ trên ngӑn núi chӃt tiӋt này.

³Cái váy cӫa em...´ Tôi nhҳc nó.


³Chӏ yên tâm, cӭ đӇ đҩy. Chӏ nghĩ coi, ai mà đӃn nơi này? Đây là núi cӫa em và TuӋ Mүn mà.´

Nham thҥch trên núi chҧy dài xuӕng mһt đҩt bҵng phҷng, có mҩy cӑng cӓ lơ thơ trong các ngách
đá trên mһt đҩt, thӍnh thoҧng cũng có mӝt bөi cây, nhưng tuyӋt không thҩy mӝt bóng chim. Nơi
đây giӕng mӝt làng đá và dân cư tұp trung trên mӝt khoҧng trӕng khiêng nhӳng khӕi đá lӟn tӯ
nơi này sang nơi khác. Tôi đưa mҳt sөc sҥo, muӕn tìm xem nhà cӱa cӫa dân làng nơi này ӣ đâu,
nhưng không hӅ thҩy.

³Chúng ta đӃn nhà rӗi.´ TuӋ Mүn nói tӯ phía sau thҫy ViӉn Bӗ.

³Đâu nào?!´ Tôi lӟn tiӃng.

Em gái siӃt bàn tay tôi, trách tôi không nên quá kích đӝng như vұy. Tôi thҩy mӝt miӋng hang đen
ngòm trên mһt đҩt. Bӕn ngưӡi chúng tôi xӃp hàng mӝt men theo bұc thang tiӃn vào. Đi khoҧng
mưӡi bұc, thì lòng hang rӝng dҫn ra. TuӋ Mүn châm đèn dҫu.

³Cӭ tӵ nhiên ngӗi xuӕng đҩt nhé.´ TuӋ Mүn vӯa đһt ngӑn đèn vào hӕc tưӡng đá vӯa nói.

Cái hang đá này có mӝt gian lӟn, nӅn đưӧc đӁo đөc rҩt bҵng phҷng. Tôi quay đҫu lҥi, thҩy em gái
tôi và thҫy ViӉn Bӗ đã ngӗi xuӕng đҩt mӝt cách thoҧi mái, tôi cũng bҳt chưӟc hӑ. Trong hang,
tuyӋt không thҩy đӗ gia dөng đâu, cũng không thҩy quҫn áo hay nӗi niêu gì cҧ. ThӃ này thì làm
sao có thӇ gӑi là ³nhà´ đưӧc nhӍ?

³Chúng em ăn uӕng trên núi! Cách sӕng này, chӏ không tưӣng tưӧng đưӧc đâu!´ Em gái tôi vui
vҿ nói.

³NӃu trӡi mưa, nưӟc chҧy vào hang thì làm thӃ nào?´

³Ӣ đây ҩy à, ngay cҧ ông nӝi cӫa em cũng chưa tӯng thҩy mưa nӳa là.´ TuӋ Mүn nhҽ nhàng nói.

Lӡi TuӋ Mүn khiӃn tôi nhӟ đӃn nhӳng đӗ đan bҵng cӓ thơm tho. Tôi hӓi cұu ta mҩy con dê nhӕt
chӛ nào. Ban đҫu cұu ta nhìn tôi có vҿ ngҥc nhiên, sau đó dưӡng như vӥ lӁ. TuӋ Mүn không trҧ
lӡi câu hӓi cӫa tôi, mà lҥi đӅ nghӏ tôi và thҫy ViӉn Bӗ đi xem ³mҧnh đҩt mưu sinh´ cӫa hai đӭa
nó. Cұu ta đӭng lên thәi tҳt đèn, chúng tôi đi hàng mӝt ra bên ngoài.

Tôi căng mҳt nhìn kӻ trên mһt đҩt, và nhanh chóng thҩy mҩy cái miӋng hang khác sҳp xӃp theo
hình chӳ nhҩt kéo mãi tұn phía xa. Xem ra quy mô cӫa cái làng trên núi đá này không phҧi nhӓ.

³Mҧnh đҩt mưu sinh´ cӫa hai đӭa nó cách nhà rҩt xa, chúng tôi men theo con đưӡng mӣ trên đá
rҩt lâu. Cuӕi con đưӡng, xuҩt hiӋn mӝt khoҧnh đҩt, chúng tôi nghe có nhӳng tiӃng nói rì rҫm.

Đó là mӝt dҧi đҩt hҽp dài nҵm giӳa núi non, đҩt đӓ đưӧc ngưӡi ra cҳt thành nhӳng miӃng rҩt
vuông vҳn, giӟi hҥn rõ ràng.

³Đây chính là miӃng đҩt cӫa chúng em.´ TuӋ Mүn chӍ miӃng đҩt thӭ ba cách con đưӡng.
MiӃng đҩt cӫa hai đӭa nó trӗng đҫy khoai lang. Nhìn sang các miӃng đҩt khác, cũng rһt khoai
lang.

³Đҩt ӣ đây rҩt tӕt, khoai lang trӗng xuӕng rӗi chӍ chӡ thu hoҥch, không phҧi chăm sóc gì cҧ.´ Em
gái tôi tӵ hào nói.

Tôi thҩy mҩy gã đàn ông ngӗi trên các tҧng đá bên kia, nhӳng tiӃng nói rì rҫm nghe lúc nãy
chính là phát ra tӯ hӑ. Bây giӡ hӑ đang quan sát chúng tôi.

Mӛi miӃng đҩt ӣ đây ưӟc chӯng hai mүu, khoai lang tươi tӕt nhìn rҩt thích. Mӝt xӭ sӣ chӍ có đá
lҥi không mưa, mà khoai lang vүn mӑc đưӧc. ĐiӅu này thұy kǤ quái.

³Chúng nó hút nưӟc ngҫm,´ TuӋ Mүn chӍ đám khoai lang nói, ³nưӟc ngҫm cho nên nhìn không
thҩy.´

³Vұy làm sao cұu biӃt dưӟi đҩt có nưӟc?´ Tôi hӓi.

³Cӭ nhìn dây khoai thì biӃt,´ cұu ta cúi xuӕng bӕc mӝt nҳm đҩt khô, tiӃp tөc nói, ³trông bӅ ngoài
nó khô khӕc như vұy, nӃu chӏ đào lên vүn là đҩt khô. Nhưng chҳc chҳn có nưӟc bên dưӟi! Chưa
ai đào tӟi nưӟc, song chúng em thҩy nưӟc qua dây khoai lang. Khoai ӣ đây vӯa giòn vӯa ngӑt.
Tình huӕng này hơi giӕng vӟi khi chúng em ӣ trên núi...´ Cұu ta chӟp chӟp mҳt không nói nӳa.

³Ӣ trên núi làm sao?´ Tôi quay sang hӓi em gái, ³cái ngӑn núi đá đó có gì bí ҭn hҧ?´

³Rҩt bí ҭn!´ Em gái tôi trҧ lӡi hài hưӟc.

Tôi cҧm thҩy mình đang bӏ giӉu cӧt. Lҥi nhìn thҩy phía xa thҫy ViӉn Bӗ nhìn tôi nháy nháy mҳt.
Tôi nәi đoá.

Em gái nhìn vҿ mһt cau có cӫa tôi, vӝi giҧi thích:

³Chӏ đӯng giұn, cái mà chúng em nói là nưӟc... Chӏ thӱ nghĩ, ӣ đây xưa nay không mưa, trong
làng cũng không có giӃng, vұy chúng em sӕng bҵng gì? Bí mұt nҵm ӣ trên núi, chӏ cӭ vӛ vӛ vào
đá, thì nưӟc sӁ chҧy ra.´

³Có chuyӋn đó sao!´

³Vâng. Nhưng nưӟc ӣ đây không phҧi muӕn nó ra thì nó ra. Mà ngưӡi ta phҧi kiên nhүn, sau khi
kiên nhүn đӃn cӵc điӇm tҩt sӁ xҧy ra sӵ thay đәi. Trưӟc đây em cũng không quen, nhưng bây giӡ
thì không thӇ rӡi xa nơi này nӳa rӗi.´

Chúng tôi ăn cơm tӕi trong nhà. TuӋ Mүn và em gái tôi lҩy khoai lang tӯ nhӳng cái hӕc nhӓ bên
cҥnh, chúng tôi dùng dao gӑt và ăn sӕng. Em gái tôi nói, ӣ đây chӍ có cách ăn như vұy, vì không
có nưӟc. Tӯ xưa đӃn nay, chưa bao giӡ tôi ăn thӭ khoai lang ngon như vұy. Nhưng trong khoai
rҩt ít nưӟc. Sau khi ăn xong chưa đưӧc bao lâu, tôi liӅn cҧm thҩy khát và nhӟ rҵng cҧ ngày hôm
nay mình chưa uӕng giӑt nưӟc nào. Nhưng tôi quan sát ba ngưӡi còn lҥi, thì thҩy hӑ chҷng có vҿ
gì là khát cҧ. Thҫy ViӉn Bӗ tӯ khi đӃn núi Vүn Thҥch đã trӣ nên khéo léo tӃ nhӏ, tôi có cҧm giác
anh ta đã quên rҵng anh ta là bҥn trai cӫa tôi rӗi. Đӕi vӟi tôi, nơi này vүn chưa quen, trong khi đó,
anh ta như đã trӣ thành ³tri âm´ cӫa em gái tôi vұy. Nghĩ đӃn đây, tôi cӕ nhӏn cơn khát, làm như
không có chuyӋn gì và ngӗi dӵa vào vách đá.

³Chà, ánh trăng mӟi đҽp làm sao,´ em gái tôi nói làn khàn trong cuӕng hӑng, âm thanh nó phát
ra nghe có vҿ lơi lҧ, ³chúng ta hãy lên núi tìm tình yêu đã mҩt nào!´

Nói rӗi nó xăm xăm đi ra ngoài, hai gã đàn ông có vҿ không hăng hái lҳm, nhưng cũng miӉn
cưӥng đi theo nó. Tôi nhӟ rҵng nó nói trên núi có nưӟc nên cũng phҩn khӣi đi theo.

Núi không dӕc, nhưng trơ trӑi, không có gì đӇ bám vào trèo cho nhanh, leo đưӧc mӝt lát thì cҧm
thҩy gân cӕt rã rӡi, miӋng càng khát tӧn. Lҥi thêm mҩy ngày nay không đưӧc tҳm rӱa, thӵc là
chӏu không nәi nӳa rӗi. Nhìn sang ba ngưӡi bên cҥnh, thì hӑ đӅu bình thҧn. Chҷng lӁ bӑn hӑ
không khát sao? Tôi buӝt miӋng:

³Tôi sҳp chӃt khát rӗi.´

Em gái tôi chui vào phía sau mӝt tҧng đá lӟn và cҫm mӝt chén nưӟc bưӟc ra nói vӟi tôi:

³Nӱa chén nưӟc này do em đӇ dành tӯ hôm qua.´

Tôi run rҭy cҫm lҩy cái ly, mӟi uӕng đưӧc hai ngөm, bӛng thҩy ngưӧng. Tôi chuyӇn cái ly qua
trưӟc mһt thҫy ViӉn Bӗ, nhưng anh ta kiên quyӃt tӯ chӕi. Tôi há hӕc nhìn anh ta, lúc đó em gái
tôi lҩy cái ly giҩu vào sau tҧng đá. Nó cũng không khát.

Ngưӡi ngӧm rҩt dơ dáy, nhưng trên núi không khí rҩt mát mҿ trong lành, ánh trăng cӵc đҽp, bҫu
trӡi trong vҳt. Trên ngӑn núi không cây cӕi gì mӑc nәi này, tôi cҧm giác mình đang ӣ mӝt nơi
nguy hiӇm. Cái đáng sӧ nhҩt là khát, bӣi mӟi uӕng đưӧc có hai ngөm nưӟc, nên giӡ tôi càng thҩy
khát. Vӯa cùng trèo lên núi cùng mӑi ngưӡi, tôi vӯa nghĩ đӃn chuyӋn quay lҥi tìm cái ly nưӟc kia.
Con sóng hӕi hұn trong lòng tôi trào lên dӳ dӝi: Tҥi sao hӗi nãy tôi không uӕng hӃt ly nưӟc đi?
Tҥi sao còn phҧi khách sáo vӟi mҩy ngưӡi nguӷ quân tӱ kia nhӍ?

Khi tôi đang quay xuӕng, thì em gái tôi kêu lӟn:

³Chӏ sӁ lҥc đưӡng đҩy!´

Vì sӧ lҥc đưӡng, tôi đành tiӃp tөc theo phía sau bӑn hӑ. Mӝt lúc sau, chân tôi như không phҧi là
cӫa tôi nӳa. Bóng ba ngưӡi phía trưӟc ngày càng nhӓ, dù cӕ gҳng thӃ nào tôi cũng không theo
kӏp bӑn hӑ. Không biӃt sao hӑ lҥi khoҿ như vұy. MӋt mӓi và sӧ hãi mҩy ngày qua cӝng vӟi cơn
khát hiӋn tҥi khiӃn tôi không chӏu nәi nӳa. Tôi ngã quӷ.

Lúc ngã xuӕng đҩt, tôi nghe có tiӃng nưӟc chҧy róc rách, tôi đoán rҵng đó chӍ là ҧo giác, bèn
nhҳm mҳt lҥi không đӇ ý đӃn nó. Nhưng tiӃng nưӟc chҧy càng ngày càng rõ. Nưӟc chҧy qua
chân cӫa tôi làm ưӟt cҧ quҫn cӫa tôi. Tôi bұt dұy, vӝi vàng nҵm sҩp xuӕng uӕng nưӟc. Sau khi
uӕng no nê, tôi muӕn tҳm, trên núi vҳng vҿ, tôi bèn cӣi hӃt đӗ ra tҳm. Nưӟc tӯ bên trên chҧy
mҥnh xuӕng, bӑt nưӟc bҳn tung toé trên mӓm đá. Tôi không hiӇu chuyӋn này ra sao. Khi tôi tҳm
rӱa xong, mһc quҫn áo vào, thì nưӟc ngӯng chҧy, mӝt cơn gió thәi qua, nhӳng ngҩn nưӟc trên đá
đӅu biӃn mҩt không đӇ lҥi dҩu tích. Lúc ҩy tôi thҩy thҫy ViӉn Bӗ đang cúi đҫu bưӟc tӟi. Anh ta
đӃn tӯ phía trên.

³Em gái đâu?´ Tôi vӯa cao giӑng hӓi anh ta, vӯa cҫm lòng không đұu nghĩ: ánh trăng đҽp quá.

³Nó đang hưӣng tình yêu nóng bӓng cùng TuӋ Mүn trong hang núi bên kia.´

Vӟi vҿ ngҭn ngơ, anh ta chӍ vӅ mӝt nơi phía sau. Anh đӃn trưӟc mһt tôi, mái tóc lҩm tҩm nưӟc
nhӓ xuӕng mһt.

³Nưӟc tӯ đâu ra vұy?´

Anh ta không trҧ lӡi câu hӓi cӫa tôi, lúng túng kéo tôi ngӗi xuӕng, gөc bӝ mһt ngơ ngҭn vào giӳa
hai đҫu gӕi. Lúc này, anh ta trӣ lҥi thành ngưӡi bҥn trai cӫa tôi. Tôi vuӕt ve mái tóc ưӟt cӫa anh,
nhҽ nhàng hӓi anh xem đã xҧy ra chuyӋn gì. Anh úp úp mӣ mӣ nói:

³Ghê cái ngӑn núi chӃt tiӋt này quá. Xưa nay anh không ngӡ...´

Phía dưӟi ngӑn núi, nhӳng ánh lӱa bұp bùng, đó là khi dân làng đã trӣ vӅ nhà. Tưӣng tưӧng đӃn
đêm tình ái cӫa em gái và TuӋ Mүn, tôi cũng cân nhҳc xem lý do nào khiӃn nó muӕn đӃn ӣ cái
nơi thâm sơn cùng cӕc này. Tôi cҧm thҩy thҫy ViӉn Bӗ cũng cùng suy nghĩ như tôi, nhưng vì
anh ta càng hiӇu hӑ nhiӅu nên càng xúc đӝng mҥnh. Chưa bao giӡ anh ta ӫ rũ như lúc này. Trong
thӡi gian rӡi tôi mưӡi mҩy phút, anh ta đã bӏ sӧ hãi như thӃ nào mà đӃn nӛi thành ra như vұy?

Tôi bҳt đҫu nghĩ đӃn chuyӋn xuӕng núi. Đӝ dӕc ngӑn núi này tuy không lӟn, nhưng không có
đưӡng lӕi rõ ràng. Lúc đi lên theo hӑ, tôi cũng không cҧm thҩy khó khăn, còn bây giӡ muӕn
xuӕng, đưӡng sá lҥi mù mӏt như thӃ kia, rõ ràng là hơi nguy hiӇm.

³Em hãy dҽp chuyӋn đó đi!´

Thҫy ViӉn Bӗ nói, đҫu vүn chưa ngҭng lên. Tôi hӓi anh ta dҽp bӓ chuyӋn gì. Anh nói:

³TiӃng rҳn kêu khҳp nơi, em vүn chưa thҩy sao. Chúng ta bây giӡ phҧi ngӗi im, nӃu cӵa quұy,
chúng sӁ bò ra. ChӍ có thӇ chӡ đӧi, đӧi trӡi sáng rӗi hãy nói.´

Anh ta duӛi bàn tay phҧi vӅ phía tôi, dưӟi ánh trăng, tôi thҩy lòng bàn tay ҩy có dҩu răng cӫa rҳn,
còn cҧ máu nӳa. ĐiӅu kǤ lҥ là chӛ bӏ cҳn ҩy không sưng lên, và cánh tay vүn cӱ đӝng bình
thưӡng đưӧc. Thҫy ViӉn Bӗ nhìn chҵm chҵm vào hai vӃt răng rҳn, cҳn răng nói:

³Chҩt đӝc ӣ trong lòng anh, em có hiӇu điӅu đó không? Anh khó chӏu đӵng nӛi nӳa rӗi.´ Anh ta
trӣ nên nhiӅu lӡi như vұy có lӁ vì đang phát sӕt. ³Lúc đi thì hăng hái, giӡ muӕn quay vӅ nhưng
không biӃt làm sao. Em có thҩy dân làng vӯa nãy ӣ đây không? Em thҩy hӑ ngӗi giӳa đám khoai
lang thì cho rҵng công viӋc hӑ đang làm là trӗng khoai phҧi không? Không, đó không phҧi là
viӋc chính cӫa hӑ! Đҩt đai ӣ đây rҩt màu mӥ, khoai đã trӗng xuӕng rӗi thì không phҧi chăm bón
gì nӳa. Mà công viӋc thӵc sӵ cӫa hӑ là làm đá. Quanh năm hӑ loay hoay vӟi nhӳng tҧng đá! Anh
đã thҩy nhӳng ngôi mӝ đá do hӑ tu tҥo, đó là chuyӋn nhiӅu năm trưӟc đây...´

Tôi thҩy tâm trҥng thҫy ViӉn Bӗ nһng nӅ quá, nên chuyӇn sang đӅ tài khác:

³Em gái em và TuӋ Mүn không làm đá, chúng nó lên núi chơi.´

³Không!!´ Thҫy ViӉn Bӗ gào mӝt tiӃng lӟn. Mһc dù ánh trăng mӡ, tôi vүn thҩy đưӧc mһt anh ta
sưng lên tím tái. ³Chúng nó cũng đang làm đá trên núi, đá là tình yêu cӫa hai đӭa nó mà! Nghe
không, em có nghe thҩy không?´

Đúng rӗi, tôi đã nghe thҩy. TiӃng nә dưӡng như tӯ lòng đҩt sâu truyӅn đӃn, âm âm, hư ҧo.

³Hai đӭa nó chӃ thuӕc nә.´ Thҫy ViӉn Bӗ lҥnh lùng nói.

Tôi không dám chҥm vào anh, dӏch ngưӡi ra mӝt chút, ngұp ngӯng nói:

³Anh, không lӁ phҧi chӃt ӣ đây sao?´

Anh không trҧ lӡi. Lúc này tôi mӟi biӃt, lòng ngưӡi con trai này xa cách tôi biӃt bao nhiêu, tôi
gҫn như không biӃt anh ta nghĩ gì. Làm sao anh ta lҥi trӣ thành bҥn trai cӫa tôi nhӍ? Đӕi vӟi tôi,
anh ta có cҧm giác như thӃ nào? Anh ta lên núi hӭng mӝt đòn trí mҥng, mà thұm chí tôi không
biӃt đó là chuyӋn gì. Ôi chao, anh ta khóc, vӯa khóc vӯa nói: ³Cuӝc sӕng thұt ngҳn ngӫi, anh còn
chưa sӕng đӫ mà.´

Buәi sáng, khi em gái tôi tìm tôi, thì tôi và thҫy ViӉn Bӗ đang ôm chһt lҩy nhau nҵm trên nӅn đá.
Trong giҩc mơ, chúng tôi trӣ thành mӝt. Em gái tôi phӡ phҥc, tóc tai rũ rӧi, nhưng trên mһt nó lҥi
lӝ ra vҿ cương nghӏ mà trưӟc đây tôi chưa tӯng thҩy bao giӡ. TuӋ Mүn đӭng bên cҥnh nó tay
cҫm cái khoan đá và búa sҳt, mһt đen như than.

³Bӑn em đã làm viӋc suӕt đêm dưӟi đҩt. Chӏ xem, chân em bӏ thương đây này´.

Em gái tôi khұp khiӉng đi vòng quanh tôi mӝt vòng, TuӋ Mүn đӥ nó mӝt cách nhҽ nhàng, tình
yêu cӫa hai đӭa nó khiӃn ngưӡi khác phҧi cҧm đӝng.

Hôm đó, dù em gái tôi mӡi ӣ lҥi, chúng tôi vүn xuӕng núi và không quay lҥi nhà nó nӳa.

Hành trình trӣ lҥi làng tuy ngưӧc con nưӟc, song thuyӅn chúng tôi chӍ đi hӃt hai ngày hai đêm.

Bây giӡ thҫy ViӉn Bӗ đã dӑn đӃn ӣ chӛ tôi. Chúng tôi thưӡng ngӗi dưӟi dưӟi cây nguyӋt quӃ
trong đêm vҳng, quay mһt vӅ phía núi Vүn Thҥch, nghĩ vӅ nhӳng chuyӋn xҧy ra nơi ҩy. Thҫy
ViӉn Bӗ khҷng đӏnh vӟi tôi rҵng: trên thӃ gian này sӁ không có chuyӋn gì hҩp dүn anh ta bҵng
chuyӋn vӅ ngӑn núi Vүn Thҥch, nhưng anh ta không muӕn trӣ lҥi nơi đó nӳa, chuyӃn đi vӯa rӗi
cùng tôi đӃn đó là chuyӃn đi cuӕi cùng cӫa anh ta. Anh nói, không có vҿ gì chán nҧn, điӅu đó
làm tôi rҩt vui.
Bây giӡ, trong ký ӭc cӫa chúng tôi, TuӋ Mүn và em gái tôi đӅu trӣ nên mӡ ҧo. Chúng tôi rҩt nhӟ,
nhưng không thӇ đi thăm hai đӭa nó. Thұm chí tôi còn có cҧm giác rҵng, may mà em gái tôi lҩy
chӗng đҵng ҩy mӟi khiӃn tôi nhӟ nhung vô cùng như vұy. Có lӁ trӡi sinh ra nó là đӇ ӣ đó và làm
công viӋc đó. ĐӃn như thҫy ViӉn Bӗ, tôi cũng cҧm thҩy anh ta là hai con ngưӡi, tuy ӣ trong làng,
anh lҥi có mӝt đӡi sӕng khác, và trong cuӝc sӕng khác ҩy, anh trӣ thành kiӇu ngưӡi giӕng như
TuӋ Mүn. Sӵ kӃt hӧp giӳa tôi và thҫy ViӉn Bӗ khiӃn tôi dҫn dҫn phát hiӋn ra chân tâm cӫa em
gái tôi. Trên ngӑn núi khӫng khiӃp ҩy, em gái tôi đã tìm đưӧc tҩt cҧ nhӳng khát vӑng tӯ ҩu thơ
cӫa nó. Tình cҧm mãnh liӋt cӫa nó có thӇ làm cho nưӟc chҧy ra tӯ đá và không có chuyӋn gì nó
không làm đưӧc. Tҩt cҧ nhӳng viӋc trưӟc đây đӅu như mӝt giҩc mơ. Đӭa em gái dӏu dàng ít nói
cӫa tôi bӏ chàng trai gҫy guӝc nhӓ bé kia hӟp hӗn, điӅu đó có vҿ kǤ lҥ. Nhưng thӵc ra, chuyӋn
này đã đưӧc sӕ mӋnh đӏnh sҹn, có lӁ TuӋ Mүn sӁ đӧi, đӧi đӃn khi em gái tôi trưӣng thành mӟi
tính chuyӋn tiӃp theo.

----------------
Dӏch tӯ nguyên tác ³¥ ´ [³Vүn Thҥch Sơn´] trong  [Tàn TuyӃt tӵ tuyӇn tұp]
nhà xuҩt bҧn Hҧi Nam ҩn hành năm 2004.

You might also like