Professional Documents
Culture Documents
Vat Lieu Polyme Blend p1 7524
Vat Lieu Polyme Blend p1 7524
TH¸I HOµNG
Mục lục
Lời giới thiệu bộ sách chuyên khảo 3
Các từ viết tắt 7
Lời giới thiệu 9
Lời nói đầu 11
Mở đầu 13
15
Chương I. Những vấn đề chung của polyme blend
I.1. Một số khái niệm về polyme blend 15
I.2. Nhiệt động học quá trình hoà tan các polyme 16
I.3. Giản đồ pha và chuyển pha của hỗn hợp các polyme 24
I.4. Các dạng polyme blend 32
I.5. Sơ lược lịch sử phát triển và ứng dụng của polyme blend 35
Tài liệu tham khảo 40
Chương II. Các phương pháp xác định sự tương hợp của 45
các polyme
II.1. Phương pháp giản đồ pha 45
II.2. Phương pháp dựa vào nhiệt độ thuỷ tinh hoá 50
II.3. Phương pháp dựa vào độ nhớt dung dịch polyme blend 62
II.4. Phương pháp dựa vào mô - men xoắn của polyme 70
blend ở trạng thái nóng chảy
II.5. Phương pháp dựa vào tính chất cơ học 78
II.6. Phương pháp dựa vào phổ hồng ngoại 89
II.7. Phương pháp dựa vào ảnh hiển vi 96
II.8.-Các-phương-pháp-khác-đánh-giá-khả-năng tương hợp 106
của các polyme
II.9. Kết hợp các phương pháp đánh giá khả năng tương 108
hợp của các polyme
Tài liệu tham khảo 110
6 Thái Hoàng
Chương III. Các phương pháp chế tạo vật liệu polyme blend 123
III.1. Chế tạo polyme blend từ dung dịch polyme 123
III.2. Chế tạo polyme blend ở trạng thái nóng chảy 125
III.3. Phương pháp lưu hoá động 143
III.4. Trùng hợp monome trong một polyme khác 155
III.5. Phương pháp tạo các mạng lưới polyme đan xen 157
III.6. Các phương pháp khác chế tạo polyme blend 164
Tài liệu tham khảo 166
Chương-IV.-Các-biện-pháp-tăng-cường-tương-hợp 175
polyme blend
IV.1. Biến tính polyme 176
IV.2. Sử dụng các chất tương hợp là polyme 177
IV.3. Đưa vào các hợp chất thấp phân tử 199
IV.4. Các phản ứng chuyển vị 205
IV.5. Đưa vào hệ các chất khâu mạch chọn lọc và lưu hoá động 209
IV.6. Các tương tác đặc biệt trong polyme blend 215
IV.7. Đưa vào các ionome 222
IV.8. Tạo các mạng lưới polyme đan xen nhau 226
IV.9. Các phương pháp khác tăng cường tương hợp các 228
polyme
Tài liệu tham khảo 232
7
Polyme blend là một loại vật liệu tổ hợp được tạo thành từ ít nhất
hai homopolyme/copolyme thành phần. Trộn hợp hay blend hoá các
polyme/copolyme (nhất là từ các polyme và copolyme đã được
thương mại hoá) ngày càng phổ biến để chế tạo vật liệu polyme mới
có các tính chất, hình thái cấu trúc và giá thành như mong muốn, rẻ
hơn và tốn ít thời gian hơn so với trùng hợp, đồng trùng hợp các
monome hay đồng trùng ngưng các hợp chất thấp phân tử mới. Vật
liệu polyme blend có mặt trong hầu hết các lĩnh vực của kỹ thuật và
đời sống như ô tô, hàng không, đường sắt, viễn thông, xây dựng, dệt
may, nông nghiệp, thể thao, y tế…
Cùng với quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, nhu
cầu về chất dẻo, trong đó có polyme blend không ngừng tăng và
công nghiệp chất dẻo đã trở thành một ngành kinh tế quan trọng,
đóng góp xứng đáng vào chiến lược xuất khẩu của đất nước. Vì vậy,
yêu cầu về đào tạo cán bộ có trình độ cao trong lĩnh vực vật liệu
polyme và polyme blend ngày càng trở nên cấp thiết.
Trên thế giới đã có một số cuốn sách viết về vật liệu polyme tổ
hợp, trong đó có polyme blend. Đó là những tài liệu khoa học quý
cho các cán bộ nghiên cứu và triển khai trong lĩnh vực chất dẻo, vật
liệu polyme tổ hợp… Ở nước ta hiện nay, các sách chuyên khảo về
vật liệu polyme blend bằng tiếng Việt chưa có. Vì vậy, viết và xuất
bản sách chuyên khảo về vật liệu polyme blend là rất cần thiết.
Cuốn sách chuyên khảo này được viết trên cơ sở tham khảo các
công trình đã công bố của các tác giả ở trong và ngoài nước và các
kết quả nghiên cứu của tác giả trong lĩnh vực vật liệu polyme blend.
Nó đã được sử dụng làm tài liệu giảng dạy chuyên đề cho sinh viên,
học viên cao học trong lĩnh vực hóa học và công nghệ polyme, hóa
công nghệ, vật liệu cao phân tử và tổ hợp ở một số bộ môn thuộc
Khoa Công nghệ Hóa học, Trường Đại học Bách khoa Hà Nội,
Khoa Hóa học, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội và cho học viên
cao học, nghiên cứu sinh ở Viện Kỹ thuật nhiệt đới, Viện Khoa học
và Công nghệ Việt Nam. Ngoài trình bày các khái niệm về polyme
blend, sự hoà trộn và sự tương hợp của các polyme, các dạng
12 Thái Hoàng
polyme blend, các phương pháp phổ biến xác định sự tương hợp của
các polyme, sách chuyên khảo tập trung nêu các phương pháp chế
tạo vật liệu polyme blend, các biện pháp tăng cường sự tương hợp
của các polyme trong polyme blend. Đây là cơ sở khoa học và công
nghệ quan trọng để chế tạo vật liệu polyme blend có cấu trúc và tính
chất mong muốn, góp phần ứng dụng vật liệu polyme blend có chất
lượng vào các lĩnh vực kỹ thuật và đời sống. Cuốn sách chuyên
khảo sẽ là tài liệu khoa học và sách tham khảo có ích cho bạn đọc là
sinh viên, học viên cao học, nghiên cứu sinh, các cán bộ kỹ thuật
hoạt động trong lĩnh vực vật liệu polyme, cao su, chất dẻo, vật liệu
compozit và bạn đọc khác có quan tâm…
Mặc dù đã có nhiều cố gắng khi viết và biên soạn cuốn sách
chuyên khảo này, nhưng không thể tránh khỏi thiếu sót. Tác giả rất
mong nhận được ý kiến đóng góp của các đồng nghiệp cùng bạn đọc
để nâng cao chất lượng và nội dung cuốn sách. Xin trân trọng cảm
ơn. Mọi ý kiến đóng góp, phê bình xin gửi về địa chỉ:
Thái Hoàng
Viện Kỹ thuật nhiệt đới, Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam,
Số 18 đường Hoàng Quốc Việt, quận Cầu Giấy, Hà Nội.
Điện thoại: (04) 37564265, email: thoang@vnd.vast.ac.vn
Tác giả
13
Mở đầu
Một trong những thành tựu quan trọng của khoa học và công nghệ
vật liệu trong vài chục năm trở lại đây là đã nghiên cứu, chế tạo và
ứng dụng có kết quả các vật liệu polyme trộn hợp, polyme tổ hợp,
trong đó có vật liệu polyme blend. Vật liệu này đã, đang và sẽ có
mặt trong hầu hết các lĩnh vực của đời sống và kỹ thuật với các ưu
thế nổi trội. Trộn hợp hay blend hoá các polyme (nhất là từ các
polyme và copolyme đã được thương mại hoá) là một hướng rất có
triển vọng để chế tạo các vật liệu polyme mới, kết hợp được nhiều
tính chất tốt của các polyme thành phần, đáp ứng được các yêu cầu
kỹ thuật, rẻ hơn và tốn ít thời gian hơn so với trùng hợp hay đồng
trùng hợp các monome mới cũng như chế tạo copolyme khối,
copolyme ghép và copolyme thống kê từ các monome thông dụng.
Có thể điều chỉnh ở một dải khá rộng các tính chất của vật liệu nhờ
thay đổi tỷ lệ các polyme thành phần và điều kiện chế tạo để thu
được vật liệu polyme có các tính chất mong muốn... Tuy nhiên, do
khác nhau về cấu tạo, cấu trúc, độ phân cực, trọng lượng phân tử,
nhiệt độ chảy mềm, chỉ số chảy, độ nhớt chảy tương đối, khả năng
hoà tan trong các dung môi... nên khi trộn hợp hầu hết các polyme
không có khả năng hoà trộn và tương hợp với nhau và tạo thành một
hệ có cấu trúc nhiều pha.
Làm thế nào để đánh giá các polyme có khả năng hoà trộn,
tương hợp hoàn toàn, tương hợp một phần hay không tương hợp?
Bằng sự kết hợp giữa nghiên cứu lý thuyết (các vấn đề về dung dịch
polyme, hỗn hợp các polyme, nhiệt động học các quá trình hoà tan,
giản đồ pha, chuyển pha, chuyển trạng thái các polyme...) và thực
nghiệm trên các hỗn hợp polyme khác nhau, các nhà khoa học đã đề
xuất và ứng dụng nhiều phương pháp để xác định khả năng tương
hợp của các polyme.
Hiện nay, trên thế giới và ở Việt Nam đang có nhiều phương
pháp khác nhau chế tạo polyme blend. Trong đó, các phương pháp
chế tạo polyme blend trong dung dịch, ở trạng thái nóng chảy trên
các thiết bị gia công chất dẻo, lưu hoá động và tạo các mạng lưới
đan xen của các polyme được sử dụng phổ biến hơn cả.
14 Thái Hoàng
Tính chất và hình thái, cấu trúc của vật liệu polyme blend phụ
thuộc vào nhiều yếu tố, đặc biệt là khả năng tương tác và trộn lẫn
của các polyme trong hệ. Để chế tạo vật liệu polyme blend có chất
lượng cao, một vấn đề rất quan trọng là phải nâng cao khả năng
hoà trộn và tương hợp của các polyme, tạo ra vật liệu có hình thái
học pha bền vững, trong đó pha phân tán với kích thước tối ưu
phân tán đều vào pha liên tục, không bị thay đổi theo thời gian,
không bị ảnh hưởng của các tác động bên ngoài. Cùng với sự phát
triển của công nghệ polyme và vật liệu polyme trộn hợp, trong thời
gian qua, các nhà khoa học và công nghệ đã nghiên cứu và tìm ra
các biện pháp nâng cao khả năng hoà trộn và tương hợp của các
polyme. Đây là một trong những vấn đề quan trọng nhất của công
nghệ vật liệu polyme blend. Cuốn sách chuyên khảo này trình bày
một cách tương đối hệ thống về các vấn đề liên quan tới vật liệu
polyme blend như nhiệt động học các quá trình hòa tan các
polyme, sự hoà trộn và tương hợp của các polyme, các phương
pháp đánh giá khả năng hoà trộn, tương hợp polyme, các phương
pháp chế tạo polyme blend và các giải pháp nâng cao khả năng
hoà trộn và tương hợp polyme.
Chương I
polyme có bản chất, cấu tạo, cấu trúc đại phân tử khác nhau, hỗn
hợp của 2 polyme được tổng hợp từ cùng một monome, song có cấu
trúc đại phân tử khác nhau như polyetylen mạch thẳng và mạch
nhánh, polypropylen cấu trúc đồng đều lập thể và không đồng đều
lập thể cũng được xem là polyme blend… Một hỗn hợp polyme tạo
thành khi trùng hợp một monome trong một polyme khác cũng là
một polyme blend. Trong hoá học polyme, có thể kết hợp hai
polyme có cấu tạo hoá học khác nhau thành một copolyme nhờ
phản ứng giữa các nhóm chức cuối mạch. Những copolyme khối
như vậy có thể bị phân pha, song chúng lại được xem là hệ một
thành phần. Tương tự, nếu chỉ có một phần các polyme tạo khối và
chủ yếu phân bố ở lớp bề mặt phân cách giữa hai polyme, khi đó hệ
tạo thành là một polyme blend. Vật liệu lớp tạo thành từ các loại
polyme khác nhau (mỗi lớp là một loại polyme thành phần) cũng
được gọi là polyme blend.
Trong polyme blend, giữa các polyme có thể có tương tác vật
lý hoặc tương tác hoá học, có thể là hệ đồng thể hoặc dị thể. Trong
polyme blend đồng thể, hai polyme thành phần không còn đặc tính
riêng và tính chất của polyme blend thường là trung bình cộng của
hai polyme đó. Trong polyme blend dị thể, các tính chất của cả hai
polyme thành phần hầu như được giữ nguyên [1-3,6].
Khi nghiên cứu về hình thái cấu trúc pha của polyme blend,
người ta cho rằng: polyme blend là một loại vật liệu có nhiều pha,
trong đó có một pha liên tục/pha nền (matrix) và một hoặc nhiều
pha phân tán (dispersion phase). Mỗi một pha được tạo nên bởi một
polyme thành phần. Khi sử dụng nhựa novolac phenol formaldehyt
làm chất độn tăng cường cho cao su, nhựa novolac nằm ở pha phân
tán, còn pha liên tục là pha cao su. Tuy nhiên, trong thực tế đã tồn
tại một số vật liệu polyme blend không hoàn toàn theo quan niệm
như vậy, đó là vật liệu polyme blend có 2 pha polyme liên tục xen
kẽ nhau (co-continuous two-phase morphology) như vật liệu
polyme blend PVC/NBR, SBR/NBR/polyacrylonitril ở một số tỷ lệ
thích hợp [7-10].
I.2. Nhiệt động học quá trình hoà tan các polyme
Nghiên cứu nhiệt động học quá trình hoà tan các polyme góp phần
mô tả định lượng quá trình trộn các polyme trong một hệ. Nó được
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 17
xây dựng dựa trên cơ sở lý thuyết nhiệt động học của các dung dịch
thường (dung dịch các hợp chất thấp phân tử). Đối với một hệ các
polyme cho trước, từ các phương trình nhiệt động học, có thể tính
toán và thiết lập giản đồ pha, hoặc từ các giản đồ pha xác định được
bằng thực nghiệm người ta có thể phân tích, đánh giá các thông số
phụ thuộc thành phần, nhiệt độ, thông số hoà tan... của các polyme
[11-18]. Phương pháp thiết lập và mô tả hàm nhiệt động của quá
trình trộn các polyme (năng lượng tự do trộn - G) dựa vào thuyết
nhiệt động học hiện tượng đã được Flory – Huggin nghiên cứu rất
chi tiết [11]. Đây là cơ sở quan trọng để đánh giá mức độ hoà trộn
(miscibility) hay tương hợp (compatibility) của các polyme.
ΔG = ΔH - TΔS (I.1)
Trong đó:
ΔG: biến thiên năng lượng tự do, ΔH: biến thiên nội năng hay
entalpy, ΔS: biến thiên entropy, T: nhiệt độ của hệ.
Vận dụng lý thuyết về dung dịch các hợp chất thấp phân tử khi
xây dựng phương trình nhiệt động của dung dịch các polyme, Flory
và Huggin đã chấp nhận nhiều giả thuyết gần đúng. Trong đó, các
mắt xích/đơn vị monome của các polyme thành phần được phân bố
ngẫu nhiên trên các ô mạng có độ lớn bằng nhau và biến thiên
entropy của hệ là:
RV ΦA ΦB
ΔS = ______ ( ____ ln ΦA + ____ ln ΦB ) (I.2)
Vr MA MB
Thái Hoàng
18
Trong đó:
V: thể tích của hệ, Vr: thể tích của một đơn vị monome, ΦA và
ΦB: phần thể tích của polyme A và polyme B tương ứng, MA và MB:
khối lượng phân tử của polyme A và polyme B tương ứng và R:
hằng số khí lý tưởng.
Với các polyme thành phần không phân cực, tương tác phân tử
giữa các polyme chủ yếu là lực phân tán, khi đó nội năng của hệ là:
RTV
ΔH = _______ ΦA ΦB λAB (I.3)
Vr
Trong đó:
λAB: thông số tương tác phân tử giữa polyme A và polyme B.
Thay các biểu thức (I.2) và (I.3) vào (I.1), Flory và Huggin đưa
ra phương trình nhiệt động học mô tả biến thiên năng lượng tự do
của hệ 2 polyme đơn phân tán như sau:
RVT ΦA ΦB
ΔG = _______ ( ____ ln ΦA + ____ ln ΦB + ΦA ΦB λAB) (I.4)
Vr MA MB
Bằng thực nghiệm, người ta có thể xây dựng giản đồ nhiệt động
từ các thông số đã biết và dựa vào (I.4) để tính thông số tương tác
phân tử λAB cho một hệ 2 polyme cho trước. Ngoài ra, có thể xác
định λAB bằng một số phương pháp khác như phương pháp áp suất
thẩm thấu, sắc ký khí... Tuy nhiên, mỗi phương pháp đều có những
hạn chế nhất định. Để có giá trị λAB và đánh giá 2 polyme có khả
năng trộn lẫn với nhau trong một hệ, cần vận dụng tương quan giữa
các thông số tương tác và thông số hoà tan:
Vr
λAB = ___ (σA – σB)2 (I.5)
RT
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 19
Trong đó:
σA và σB: thông số hoà tan của polyme A và polyme B tương ứng.
Để tính λAB từ biểu thức (I.5) cần phải biết thông số hoà tan của
các polyme. Nói chung, thông số hoà tan của các polyme được xác
định bằng thực nghiệm và được công bố trong nhiều tài liệu. Do
phương pháp và điều kiện thí nghiệm xác định thông số hoà tan của
các polyme khác nhau, nên các kết quả công bố về thông số hoà tan
của cùng một polyme có sự sai lệch. Điều này dẫn tới những kết quả
không thống nhất về giá trị của λAB. Tuy nhiên, việc sử dụng thông
số hoà tan của các polyme cho phép đánh giá khả năng trộn lẫn các
polyme khá chính xác. Để tính thông số hoà tan σ của polyme ta có
biểu thức:
σ = ρ ∑ Fi/M (I.6)
Trong đó:
Ρ: tỷ trọng của polyme ở nhiệt độ cho trước, M: khối lượng
phân tử của monome, ∑ Fi: tổng các hằng số tương tác phân tử của
các nhóm trong monome.
Hệ polyme blend 3 thành phần, trong đó có một thành phần
đóng vai trò của chất tương hợp đang ngày càng được quan tâm
nghiên cứu. Khi các thành phần của hệ này là đơn phân tán, phương
trình nhiệt động học của quá trình trộn hợp 3 thành phần có dạng:
RVT ΦA ΦB ΦC
ΔG = _______ (____ lnΦA + ____ ln ΦB )+____ lnΦC+ΦAΦBλAB+ΦBΦCλBC+ΦAΦCλAC)
Vr MA MB MC
(I.7)
Trong đó:
ΦC: phần thể tích của polyme C, MC: khối lượng phân tử của
polyme C, λBC: thông số tương tác phân tử giữa polyme B và
polyme C, λAC: thông số tương tác phân tử giữa polyme A và
polyme C.
Thái Hoàng
20
Các kết quả nghiên cứu thực nghiệm liên quan tới polyme
blend 3 thành phần trên cơ sở polyetylmetacrylat (PEMA),
polymetylmetacrylat (PMMA) và polyvinyllidenfluorit) (PVDF)
khá phù hợp với kết quả tính toán lý thuyết theo phương trình (I.7).
Hiện nay, các số liệu nhiệt động của các polyme blend 3 thành phần
được công bố rất hạn chế và chưa có phương pháp đánh giá nhanh
khả năng hòa trộn của các polyme trong hệ.
Như vậy, trong quá trình xây dựng lý thuyết nhiệt động học
hiện tượng, Flory - Huggin đã sử dụng mô hình ô mạng để tính
entropy của hệ, các tác giả đã phải chấp nhận một số giả thuyết gần
đúng. Các phương trình nhiệt động học I.4 và I.7 không thể vận
dụng được cho hệ các polyme có cực và có các tương tác mạnh,
đồng thời nó cũng bỏ qua hiệu ứng gây ra bởi phần thể tích tự do
trong hệ. Mặt khác, lý thuyết này chỉ xây dựng trên cơ sở các
polyme trong hệ là đơn phân tán mà trong thực tế, phần lớn các
polyme tổng hợp được đều ở dạng đa phân tán. Vì những hạn chế
này nên trong một số trường hợp, đã có sự sai khác về kết quả giữa
giản đồ nhiệt động xác định bằng thực nghiệm và tính toán theo lý
thuyết. Một đặc trưng nhiệt động thường hay gặp ở các dung dịch
polyme và polyme blend mà ít xuất hiện hơn ở các dung dịch thấp
phân tử, đó là quá trình tách pha khi nhiệt độ của hệ tăng lên. Hiện
tượng này chưa thể giải thích được bằng lý thuyết nhiệt động học
của Flory - Huggin. Tuy có những hạn chế song lý thuyết Flory -
Huggin vẫn là một trong những cơ sở lý thuyết quan trọng về nhiệt
động học quá trình trộn hợp các polyme. Để khắc phục những hạn
chế nêu trên, trong những năm qua, một số tác giả đã phát triển và
mở rộng lý thuyết Flory - Huggin cho hệ các polyme đa phân tán,
trong đó có lưu ý đến phần thể tích tự do, sự tái định hướng của các
đại phân tử polyme trong hỗn hợp các polyme [19, 20].
Sự hoà trộn, sự tương hợp của các polyme trong polyme blend
Để đánh giá mức độ trộn hợp các polyme, người ta đưa ra các khái
niệm về khả năng hoà trộn (miscibility) và khả năng tương hợp
(compatibility) các polyme. Khả năng hoà trộn các polyme thể hiện
sự trộn hợp các polyme ở mức độ phân tử và tạo thành hệ vật liệu
polyme đồng thể, một pha [1, 2]. Khi đó, mức độ phân tán của một
polyme trong polyme nền đạt kích thước phân tử hay kích thước
nanomet. Nhiều tính chất quan trọng và ưu điểm nổi trội của
polyme blend liên quan với đặc tính này của hệ. Khi các polyme
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 21
thành phần không có khả năng trộn hợp về mặt nhiệt động, hệ các
polyme sẽ tách pha.
Khả năng tương hợp của các polyme thể hiện khả năng trộn các
polyme vào nhau bằng một biện pháp kỹ thuật/công nghệ nào đó để
tạo thành một hệ vật liệu polyme mới đáp ứng các yêu cầu đề ra như
tăng cường các tính chất cơ lý, tính chất điện môi, độ bền nhiệt, độ
bền điện, độ bền dung môi... [2, 5, 6]. Thực tế có nhiều polyme
không có khả năng trộn hợp về mặt nhiệt động (không hòa trộn)
nhưng polyme blend của chúng vẫn có tính chất cơ lý, độ bền nhiệt,
độ bền điện tốt, tức là các polyme thành phần có khả năng tương
hợp tốt, đáp ứng được các yêu cầu sử dụng nhất định.
Sự hoà trộn và sự tương hợp các polyme liên quan chặt chẽ tới
nhiệt động học quá trình trộn và hoà tan các polyme như đã đề cập ở
trên. Cũng giống như trộn lẫn các chất lỏng thấp phân tử, quá trình
trộn lẫn các polyme thường là quá trình thu nhiệt. Về mặt hoá học,
sự không tương hợp của các polyme không tương tự nhau về mặt
cấu tạo, cấu trúc, khối lượng phân tử, thông số tan... dường như là
một quy luật và sự hoà trộn các polyme tạo thành một hỗn hợp đồng
thể (như dung dịch thực một pha) chỉ là trường hợp ngoại lệ. Sự
ngoại lệ này chỉ có thể xảy ra với các polyme phân cực, polyme này
có tương tác đặc biệt với polyme kia. Về mặt nhiệt động học, các
polyme hoà trộn với nhau khi biến thiên năng lượng tự do (khi trộn
chúng với nhau) mang giá trị âm:
và đạo hàm riêng bậc 2 của biến thiên năng lượng tự do theo tỷ lệ
thể tích của polyme thứ hai trong hỗn hợp polyme mang giá trị
dương:
Trong đó:
ΔHM - biến thiên entalpi (nhiệt trộn lẫn) khi trộn 2 polyme
ΔSM -biến thiên entropy (chỉ mức độ mất trật tự) khi trộn 2
polyme
Thái Hoàng
22
Nghĩa là, khi trộn 2 polyme với nhau, năng lượng tự do quá
trình trộn ΔGtr giảm nếu quá trình toả nhiệt (ΔHM < 0) và tăng
entropy trộn ΔSM. Trong trường hợp entropy trộn ΔSM không đáng
kể, biến thiên năng lượng tự do quá trình trộn ΔGM < 0 nếu nhiệt
trộn lẫn ΔHM < 0. Theo lý thuyết Flory - Huggin cổ điển, quan hệ
giữa ΔGM với thông số tương tác phân tử giữa các polyme và thành
phần các polyme như sau:
Theo (I.10), 2 polyme chỉ hoà trộn và tương hợp hoàn toàn khi
thông số tương tác phân tử λAB < 0. Hai polyme polyetylen oxit và
polymetylmetacrylat hoà trộn hoàn toàn do có λAB bằng - 0,35.
Trên thực tế, sự thay đổi ΔGM trong quá trình hình thành hỗn
hợp lý tưởng của các polyme, được xác định chủ yếu qua đại lượng
ΔHM. Đại lượng này liên quan tới sự khác nhau giữa mật độ năng
lượng kết dính (cohesive energy density) của các polyme:
Trong đó:
VA và ΦA: thể tích và phần thể tích của thành phần polyme A
trong hỗn hợp polyme.
δA và δB: thông số tan của polyme A và polyme B.
Từ phương trình (I.10), có thể đánh giá khả năng hoà
trộn/tương hợp của 2 polyme hoặc cặp dung môi - polyme nếu biết
các thông số hoà tan tương ứng với 2 polyme hoặc thông số hoà tan
của cặp dung môi - polyme (bảng I.1) [21, 22]:
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 23
Bảng I.1. Thông số hoà tan của một số dung môi và polyme [22].
Khi trộn các polyme, nếu giá trị ΔHM càng nhỏ, các polyme
càng có khả năng hoà trộn và tương hợp. Như vậy, để 2 polyme trộn
Thái Hoàng
24
lẫn tốt với nhau, quá trình trộn phải là quá trình toả nhiệt, đòi hỏi có
tương tác đặc biệt giữa các polyme thành phần. Các tương tác này
có thể là các tương tác hoá học (tạo thành liên kết hoá trị) hoặc
tương tác không tạo thành liên kết hoá học như liên kết hydro,
tương tác ion-ion, tương tác ion-dipol, tương tác lưỡng cực (dipol-
dipol) và tương tác cho-nhận [23].
Quá trình trộn các polyme phụ thuộc mạnh vào nhiệt độ. Các
polyme trộn hợp tốt ở nhiệt độ thấp có thể không còn trộn hợp tốt ở
nhiệt độ cao hơn, ví dụ trong quá trình gia công.
Trên hình I.1 là ảnh quang học khuếch đại của màng polyme
blend PS/poly(vinyl metyl ete) (20/80, pkl/pkl) với các chiều dầy và
nhiệt độ khác nhau. Rõ ràng là màng polyme blend có hình thái học
từ các giọt phân tán (ở 137oC) sang 2 pha đồng liên tục (ở 131 và
126oC) và đồng thể (ở 124oC) [24].
Hình I.1. Ảnh quang học khuếch đại của màng polyme blend
PS/poly(vinyl metyl ete) (20/80, pkl/pkl) ở các nhiệt độ khác nhau [24].
I.3. Giản đồ pha và chuyển pha của hỗn hợp các polyme
Một hỗn hợp polyme hay polyme blend ở trạng thái cân bằng khi
năng lượng tự do của quá trình trộn các polyme đạt giá trị cực tiểu
trong những điều kiện cho trước nào đó. Điều này có nghĩa là một
hỗn hợp đồng thể các thành phần polyme nằm ở trạng thái bền
vững, khi năng lượng tự do (GM) của nó thấp hơn tổng năng lượng
tự do của các thành phần (GK) ở trạng thái biệt lập:
Như vậy, 2 hỗn hợp polyme có tỷ lệ các thành phần khác nhau
cũng có thể tồn tại bên nhau. Khi đó, năng lượng tự do GM là tổng
của các GM của cả hai pha. Đối với một hỗn hợp các polyme, biến
thiên năng lượng tự do ΔGM là hàm của nhiệt độ và tỷ lệ của các
polyme thành phần (hình I.2). Trong trường hợp này, các polyme
thành phần tách ra khỏi nhau ở nhiệt độ T1, trong khi đó ở nhiệt độ
T3, hệ luôn bền vững tại tất cả các nồng độ khác nhau của các
polyme thành phần. Ngược lại, ở nhiệt độ T2, khi phần thể tích của
polyme A trong khoảng ΦA1 đến ΦA2, hệ sẽ phân thành hai pha có
phần thể tích của polyme A trong mỗi pha là ΦA1 và ΦA2. Các hỗn
hợp polyme luôn ở trạng thái bền khi phần thể tích của polyme A
nằm ngoài khoảng ΦA1 và ΦA2. Hai tiếp điểm của đường tiếp tuyến
chung với đồ thị hàm ΔGM theo ΦA là hai điểm ΦA1 và ΦA2. Biểu
diễn nhiệt độ theo phần thể tích ΦA1 và ΦA2 tương ứng thu được
đường "binodal" trong giản đồ pha của hệ. Các hỗn hợp polyme có
phần thể tích nằm phía trong đường "binodal" sẽ không có khả
năng tồn tại về mặt nhiệt động, đó là vùng hoàn toàn không hoà
tan của các polyme, tức là ΔGM > 0. Vùng ngoài là vùng hoà tan
lẫn nhau không hạn chế của các polyme, tương ứng với thành phần
và nhiệt độ ở đó ΔGM < 0. Vẽ đồ thị điểm uốn của các đường ΔGM
lên giản đồ pha thu được đường "spinodal". Các hỗn hợp polyme
có phần thể tích nằm trong đường "spinodal" không bền và sẽ bị
tách pha. Ngược lại, các hỗn hợp polyme có phần thể tích nằm
giữa đường "spinodal" và "binodal" có thể tồn tại và được gọi là
các hỗn hợp giả bền. Các hệ này chỉ tách pha khi được hoạt hoá
bởi sự tạo mầm/tạo tâm phát triển pha. Trong vùng giả bền, chỉ
cần một sự thay đổi nhỏ về nồng độ, sự tách các pha polyme sẽ
xảy ra. Đường "spinodal" và "binodal" gặp nhau tại điểm tới hạn
(critical point), đặc trưng bởi nhiệt độ hoà tan tới hạn Tc và phần
thể tích tới hạn ΦAc.
Bằng thực nghiệm, người ta có thể xác định được đường
“binodal” và “spinodal” của hệ các polyme. Đường “binodal” là
đường đặc trưng quan trọng của hệ, về lý thuyết, rất khó có thể tính
toán để xác định được đường này. Trong khi đó, đường “spinodal”
có thể xác định được một cách khá đơn giản và đơn giản nhất là xác
định điểm tới hạn và các thông số có liên quan của hệ.
Thái Hoàng
26
Ở trạng thái “binodal”, hoá thế của cùng một polyme ở các pha
trong hệ phải bằng nhau. Đối với hệ 2 polyme ta có:
∂ΔGM ∂ΔGM
_______ _______
= (I.13)
∂ΦA1 ∂ΦA2
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 27
∂ΔGM ∂ΔGM
_______ _______
= (I.14)
∂ΦB1 ∂ΦB2
∂2ΔGM
_______
= 0 (I.15)
∂Φ2A
Trong đó:
(λAB)sp: thông số tương tác giữa polyme A và B ở trạng thái
“spinodal”
(ΦA)sp và (ΦB)sp: phần thể tích của polyme A và polyme B ở
trạng thái “spinodal”
Điều kiện tới hạn được thoả mãn khi vi phân bậc hai và bậc ba
của ΔGM theo Φ đều bằng không, ta có:
∂2ΔGM ∂3ΔGM
________
= ________ = 0 (I.17)
2 3
∂Φ A ∂Φ A
Từ phương trình (I.4) và theo (I.17) ta rút ra các điều kiện tới
hạn sau:
1 1 2
(λAB)cr = (1/2) + (I.18)
(MA)1/2 (MB)1/2
Thái Hoàng
28
(MB)1/2
(ΦA)cr = (I.19)
1/2 1/2
(MA) + (MB)
(MA)1/2
(Φb)cr = (I.20)
(MA)1/2 + (MB)1/2
Trong đó:
(λAB)cr: thông số tương tác giữa polyme A và polyme B
(ΦA)cr và (Φb)cr: phần thể tích của các polyme A và polyme B
tương ứng ở điều kiện tới hạn.
Để đánh giá khả năng hoà trộn/tương hợp của hai polyme,
cần so sánh phương trình (I.5) với (I.18). Nếu λAB > (λAB)cr, 2
polyme có khả năng trộn hợp ở một số tỷ lệ thành phần nhất
định. Khi chênh lệch giữa λAB và (λAB)cr càng lớn, khoảng tỷ lệ
thành phần mà ở đó 2 polyme có khả năng trộn hợp càng bé.
Với một tỷ lệ thành phần nhất định, liệu 2 polyme có khả năng
trộn hợp hay không, cần so sánh phương trình (I.5) với (I.16).
Nếu λAB ≥ (λAB)sp, 2 polyme không có khả năng trộn lẫn.
Khả năng trộn lẫn và hoà tan các polyme với nhau rất hạn
chế và phụ thuộc vào nhiều yếu tố như khối lượng phân tử, cấu
tạo, cấu trúc, độ phân cực, thông số tan của polyme... Nhiệt độ
đóng vai trò quan trọng trong cân bằng pha lỏng - lỏng. Nhiều
hỗn hợp các hợp chất thấp phân tử hoặc các cặp polyme không
trộn lẫn với nhau trở thành trộn lẫn tốt khi đun nóng. Ngược lại,
có nhiều hỗn hợp các hợp chất thấp phân tử hoặc cặp polyme
trộn lẫn tốt sẽ bị tách pha khi đun nóng [25]. Nhiệt độ (T) ở đó
xảy ra quá trình tách pha của hỗn hợp và là một hàm của thành
phần (Φ) với nhiệt độ tách pha thấp nhất gọi là nhiệt độ hoà tan
tới hạn dưới (lower critical solution temperature, LCST). Nằm ở
phía trên đường này, hai polyme không trộn lẫn nhau (tách pha)
và ở phía dưới đường này hai polyme trộn lẫn tốt với nhau
thành một pha. Bằng thực nghiệm, người ta xác định hỗn hợp
polyme có hiệu ứng nhiệt trộn lẫn âm (toả nhiệt) có giá trị
LCST. Nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới có thể điều chỉnh bằng
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 29
cách thay đổi khối lượng phân tử trung bình của các polyme và
tỷ lệ thành phần các polyme. Hỗn hợp polyme có hiệu ứng nhiệt
trộn lẫn dương sẽ không có giá trị LCST, mà chỉ có nhiệt độ hoà
tan tới hạn trên (upper critical solution temperature, UCST).
Nằm ở phía dưới đường UCST, 2 polyme không trộn lẫn với
nhau và khi tăng nhiệt độ, ở vùng phía trên đường UCST, 2
polyme hoà trộn tốt vào nhau [2, 5, 20, 26, 27].
Trong thực tế, có khả năng tồn tại nhiều loại giản đồ pha
khác nhau của các hỗn hợp polyme (hình I.3). Đó là các hệ có
nhiệt độ hoà tan tới hạn trên (UCST), nhiệt độ hoà tan tới hạn
dưới (LCST), có đồng thời cả UCST và LCST và không có
nhiệt độ hoà tan tới hạn [2, 3, 5, 6, 10, 19, 20, 26, 28-35]. Hỗn
hợp polyme có UCST (I.3a) thường đặc trưng cho polyme blend
của các oligome có thông số tương tác λAB mang giá trị dương.
Giản đồ pha này ít tồn tại ở polyme blend với các polyme có
khối lượng phân tử trung bình lớn. Tuy nhiên, giản đồ pha này
thường gặp ở polyme blend của một số copolyme. Hỗn hợp
polyme có LCST (I.3b) thường đặc trưng cho polyme blend của
các homopolyme có khối lượng phân tử trung bình lớn. Hình
I.3c là giản đồ pha của hỗn hợp polyme có một LCST nằm trên
một UCST. Giản đồ này thường xuất hiện với dung dịch polyme
khi mà LCST luôn xuất hiện ở trên nhiệt độ sôi của dung môi.
Hình I.3d là giản đồ pha của polyme blend với UCST nằm trên
LCST và tạo thành một vòng tròn khép kín. Hình I.3e là giản đồ
pha của polyme blend với UCST hợp nhất với LCST tạo thành
một giản đồ pha không có vùng nhiệt độ tồn tại một pha trong
toàn bộ dải thành phần hỗn hợp polyme. Đặc biệt, khi một trong
hai polyme thành phần là đa phân tán thì có thể tồn tại dạng
giản đồ pha có nhiều UCST (I.3f) và nhiều LCST (I.3g).
Thái Hoàng
30
Hình I.4 minh họa một trong các loại giản đồ pha của polyme
blend - giản đồ pha của hỗn hợp poly(etylen-co-hexen) và
poly(etylen-co-butylen) (PEH/PEB, PEH là polyme kết tinh, PEB là
polyme vô định hình). Trong giản đồ này, xuất hiện giá trị UCST ở
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 31
3. Polyme blend không hoà trộn và không tương hợp: hình thái
pha của 2 polyme rất thô, đường kính pha phân tán lớn, không đều,
ranh giới phân chia pha rõ ràng, bám dính bề mặt 2 pha rất tồi, có 2
Tg riêng biệt ứng với Tg của 2 polyme ban đầu.
I.5. Sơ lược lịch sử phát triển và ứng dụng của polyme blend
Sơ lược lịch sử phát triển của polyme blend
Polyme blend đã được sử dụng trong đời sống và kỹ thuật từ lâu
song ý tưởng đầu tiên về tổ hợp các polyme đã thuộc về Thomas
Hancock khi ông trộn hợp cao su thiên nhiên và gutta percha để
chế tạo một hỗn hợp các hợp chất cao phân tử dùng làm vải
chống thấm nước. Sự phát triển nhanh chóng của polyvinyl
clorua (PVC) và copolyme butadien - acrylonitril (NBR) đã tạo
điều kiện cho polyme blend PVC/NBR xâm nhập thị trường vào
năm 1942. Cũng năm đó, polyme blend mạng lưới các polyme
đan xen (interprenetrating polymer networks - IPN) của styren
và butadien (tên thương mại là Styralloy-22) đã ra đời. Vào
những năm 1950, nhờ phát minh ra polypropylen (PP) điều hoà
lập thể mà Công ty Phillips Petroleum đã chế tạo polyme blend
của PP với polyetylen (PE) nhằm tăng cường độ bền va đập ở
nhiệt độ thấp của PP. Trong những năm 1960, polyme blend trên cơ
sở etylen - propylen - dien (EPDM) và một số polyme nhiệt dẻo như
PP, polyamit (PA) đã được thương mại hoá. Trong những năm
1970, một loạt polyme blend trên cơ sở etylen - propylen-
dien/polyolefin,-polyetylenterephtalat/polybutylenterephtalat
(PET/PBT), polycacbonat/nhựa acrylonitril butadien styren
(PC/ABS) đã được ứng dụng làm các chi tiết ô tô, xe máy, dụng cụ
thể thao… Trong những năm 1980, polyme blend từ các polyme
tính năng cao (high performance) và PA được chế tạo và đưa vào
ứng dụng thực tế, trong đó có polyme blend PA/polyete-b-amit
(PEBA) (tên thương mại là Rilsan) đã được dùng làm lớp phủ
dạng bột (powder coating) rất tiện lợi. Trong những năm 1990,
Tập đoàn Bayer phát triển mạnh các polyme blend trên cơ sở PC
+ ABS, PC + PA, PA6+PA66 với các tên thương mại Bayblend
và Cycoloy [39]. Những dấu mốc lịch sử phát triển của polyme
blend được trình bày trong bảng I.2.
Thái Hoàng
34
Bảng I.2. Những dấu mốc lịch sử phát triển của polyme blend [2].
Năm Sự kiện
1846 Thomas Hancock công bố phát minh đầu tiên về polyme
blend trên cơ sở cao su thiên nhiên và gutta percha
1942 Công bố phát minh đầu tiên về polyme blend nhiệt dẻo
trên cơ sở PVC và NBR; Công ty Dow. Chem. thương
mại hoá polyme blend IPN (interprenetrating polymer
networks - mạng lưới các polyme đan xen) của styren và
butadien (tên thương mại là Styralloy-22)
1946 Phát triển nhựa acrylonitril butadien styren (ABS) là hỗn
hợp cơ học của NBR với poly(styren-co-acrylonitril)
(SAN)
1947 Nghiên cứu sự hoà trộn và tương hợp của 35 cặp polyme,
có 3 cặp hoà trộn hoàn toàn là nitroxellulo với
polyvinylaxetat (PVAc) hoặc polymetylmetacrylat
(PMMA) và benzylxellulo với polystyren (PS)
1951 Phát minh polypropylen (PP) điều hoà lập thể, tăng
cường độ bền va đập ở nhiệt độ thấp của nó bằng cách
trộn hợp với polyetylen (PE)
1960 Phát hiện khả năng trộn hợp của PS với polyphenylen ete
(PPE), họ blend Noryl PS/PPE được thương mại hoá
1962 Các loại cao su etylen-propylen (EPR) và etylen –
propylen-dien (EPDM) được thương mại hoá và sử dụng
để nâng cao độ bền va đập cho polyme nhiệt dẻo; chế tạo
polyme blend của ABS với poly (α-metylstyren-co-
acrylonitril) (ABS có độ bền nhiệt cao)
1969 Các polyme blend của ABS/PVC và PP/EPDM được
thương mại hoá với các tên thương mại là Cycovin và
Santopren
1975 Công ty DuPont chế tạo “nylon siêu dai” từ
polyetylenterephtalat (PET) được bổ sung một lượng nhỏ
chất đàn hồi polyolefin
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 35
Hình I.6. Một số chi tiết của xe máy 3 bánh (a) chế tạo từ polyme
blend PC/PET (b, c) [40].
Theo ước tính của các chuyên gia, tổng sản lượng polyme
blend của thế giới khoảng 1,5 triệu tấn/năm và hàng năm sẽ tăng 8 -
10% [23]. Vật liệu polyme blend được ứng dụng rộng rãi trong
nhiều lĩnh vực khác nhau của đời sống và kỹ thuật: polyme blend từ
PVC và PE clo hoá (CPE, đóng vai trò của chất trợ gia công và tăng
độ bền va đập) được dùng làm ống nhựa cứng cấp, thoát nước, ống
bảo vệ cáp điện thoại, cáp quang... Nó có ưu điểm là rất bền cơ lý,
bền hoá chất, chịu thời tiết, giá thành rẻ hơn so với các ống thép và
thép hợp kim. Vật liệu polyme blend từ PVC với polyuretan (PU)
và NBR được dùng nhiều trong công nghiệp giầy da, đặc biệt là
dùng để chế tạo đế giầy da, đế giầy thể thao. Vật liệu này nhẹ, đàn
hồi, ít bị mài mòn, dễ sơn, vẽ, trang trí... Vật liệu cách điện polyme
blend từ EPDM và PE khâu mạch (XLPE) dùng để sản xuất vỏ dây
và cáp điện lực. Nó có độ bền điện, độ bền nhiệt, bền hoá chất và độ
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 37
bền thời tiết cao, đặc biệt là khả năng chịu lạnh rất tốt. Một số nhựa
nhiệt dẻo kỹ thuật của tập đoàn Bayer AG - Cộng hoà liên bang Đức
là các vật liệu polyme blend trên cơ sở PC + ABS (tên thương mại
Bayblend), PC + PA (tên thương mại Triax) [39] và PC + PET [40].
Các vật liệu này được sử dụng để gia công các chi tiết thay thế kim
loại trong ô tô và xe máy, dụng cụ thể thao... Đặc điểm nổi bật của
các vật liệu này là bền va đập ở nhiệt độ thấp, độ mài mòn nhỏ, bền
nén, bền nhiệt cao... Trên hình I.6 là một số chi tiết của xe máy 3
bánh chế tạo từ polyme blend PC/PET [40]. Vật liệu polyme blend
từ PVC và lớp phủ acrylic đã được sử dụng để sản xuất các thanh
profile, cửa nhựa. Trong đó, lớp phủ acrylic ở bề mặt có tác dụng
chống trầy sước cho nền nhựa PVC.
Hoa Kỳ, Cộng hòa Liên bang Đức là các nước sử dụng và cung
cấp polyme blend nhiều nhất trên thế giới. Trong bảng I.3 là các nhà
cung cấp polyme blend trên cơ sở một số nhựa kỹ thuật và chất đàn
hồi ở Hoa Kỳ [2].
Bảng I.3. Các nhà cung cấp polyme blend trên cơ sở một số nhựa kỹ
thuật và chất đàn hồi ở Hoa Kỳ [2].
Co. Polycacbonat
Du Pont Axetal Axetal/chất đàn hồi
Polyamit Polyamit/chất đàn hồi
Polyamit/polypropylen
PET PET/chất đàn hồi
Emser Polyamit Polyamit/chất đàn hồi
GAF PBT PBT/PET, PBT/chất đàn hồi
General PBT PBT/PET, PBT/chất đàn hồi
Electric
Polycacbonat Polycacbonat/polyetylen
Polycacbonat/PBT
Polyphenylen- Polyphenylen-ete/polystyren
ete
Polycacbonat/copolyeste - chất
Copolyeste - chất đàn hồi
đàn hồi
Polyeteimit
Polyeteimit/nhựa nhiệt dẻo
Mobay Polycacbonat Polycacbonat/ABS,
Polycacbonat/polyetylen
Polycacbonat/PET
Nycoa Polyamit Polyamit/chất đàn hồi
LNP - Polyamit/chất đàn hồi
Thermofil - Polycacbonat/PET
Wilson- - Polyamit/chất đàn hồi
Fiberfil
Trong khoảng vài chục năm trở lại đây, người ta đã phát triển
mạnh vật liệu polyme blend trên cơ sở các polyme có khả năng bị
phân huỷ bởi sinh vật (vi khuẩn, nấm mốc, tảo, enzym...). Các loại
vật liệu tiêu biểu là: PE biến tính tinh bột, tinh bột nhiệt dẻo/PCL
với tên thương mại Mater - Bi của hãng Novamont (Italia) hay tinh
bột nhiệt dẻo/PCL hoặc polyhydrobutyrat-co-valerat với tên
Chương I. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG CỦA POLYME BLEND 39
chất tương hợp polyme mới thích hợp ứng dụng cho ngành
GTVT đường sắt, ngành hàng không và ngành dầu khí”, Hà Nội,
tháng 4, 40 (2004).
Chương II
Dựa vào sự phân chia các dạng polyme blend trình bày ở I.4
(polyme blend hoà trộn và tương hợp hoàn toàn, polyme blend hoà
trộn và tương hợp một phần, polyme blend không hoà trộn và không
tương hợp), các chuyên gia đã tổng kết các phương pháp xác định
sự tương hợp của các polyme. Đó là các phương pháp dựa vào giản
đồ pha, độ nhớt dung dịch polyme blend, mô men xoắn của polyme
blend ở trạng thái nóng chảy, tính chất cơ học, phổ hồng ngoại, ảnh
hiển vi điện tử và kết hợp các phương pháp đánh giá khả năng
tương hợp của các polyme.
Các polyme hoà tan vào nhau khi tăng nhiệt độ trộn lẫn [1 - 4]. Trên
thực tế có các dạng giản đồ pha của hỗn hợp polyme như: chỉ có
nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới (TLCST); chỉ có nhiệt độ hoà tan tới hạn
trên (TUCST); vừa có nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới, vừa có nhiệt độ
hoà tan tới hạn trên với TUCST < TLCST; giản đồ pha vòng kín với
TUCST < TLCST (ở ngoài vòng, 2 polyme hoà trộn còn ở trong vòng
xảy ra tách pha 2 polyme) và không có nhiệt độ hoà tan tới hạn
(hình I.3) [2, 3, 5].
Để xây dựng giản đồ pha, người ta thường dựa vào phép đo độ
đục/độ mờ. Nhờ xác định điểm đục hay điểm mờ của hỗn hợp
polyme (điểm ranh giới giữa hoà tan và không hoà tan/tách pha của
các polyme) có thể vẽ được đường cong điểm mờ theo thành phần
hỗn hợp polyme. Điểm mờ chính là nhiệt độ ở đó cường độ tán xạ
ánh sáng thay đổi “bất thình lình”/”bất ngờ”. Muốn xác định điểm
mờ, trước hết cần phải tạo màng polyme blend bằng cách hoà tan
các polyme trong cùng một dung môi hoặc trộn hợp cơ học, trộn
hợp nóng chảy các polyme với các thành phần khác nhau. Các màng
này được gia nhiệt hoặc làm nguội qua điểm mờ. Điểm mờ của
màng polyme blend có thể được xác định trực tiếp trên kính hiển vi
bằng mắt thường hoặc nhờ detector quang điện. Gần đây, phương
pháp tán xạ ánh sáng được sử dụng rất phổ biến để xác định điểm
mờ của màng polyme blend. Sự mờ/đục chính là kết quả của tán xạ
ánh sáng do sự không đồng nhất/tách pha của polyme blend [2].
H. Y. Chen, S. P. Chum và các cộng sự đã nghiên cứu các giản
đồ pha - các đường cong điểm mờ (Tcl) của các copolyme etylen-
styren với hàm lượng styren khác nhau (57,1 - 67,7%). Các tác giả
nhận thấy, các polyme blend đều có nhiệt độ hoà tan tới hạn trên.
Tuy nhiên, khi giảm khối lượng phân tử và giảm sự khác nhau về
hàm lượng styren trong các copolyme etylen-styren, nhiệt độ hoà
tan tới hạn trên của polyme blend giảm. Điều này cho phép nhận
định hỗn hợp các copolyme etylen-styren nói trên chuyển từ không
tương hợp sang tương hợp một phần [6].
Nhiệt độ hoà tan tới hạn trên đã được quan sát thấy trên giản đồ
pha của polystyren (PS) với polybuten, polyizopren, polybutadien,
poly-ε-caprolacton, polymetylphenylsiloxan và poly(butadien-co-
metylstyren). Như vậy, polyme blend của PS với các polyme còn lại
là polyme blend không tương hợp [1].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 47
Trên giản đồ pha của các polyme blend tạo thành từ copolyme
styren-co-4-vinylphenol (STVPh) với hàm lượng 4-vinylphenol
khác nhau (7 và 9%) và poly(n-hexyl metacrylat) (PHMA), tất cả
các polyme blend đều xuất hiện nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới (hình
II. 1). Rõ ràng là các polyme blend này đã hoà trộn tốt với nhau [2].
Tcl (oC)
[STVPh(x)] (%)
Hình II.1. Giản đồ pha của hỗn hợp copolyme styren-co-4-
vinylphenol (STVPh) với hàm lượng 4-vinylphenol khác nhau
(x=7 và 9%) và poly(n-hexyl metacrylat) (PHMA) [2].
Khi nghiên cứu giản đồ pha của hỗn hợp copolyme etylen-
propylen-dien (EPDM)/polystyren-co-acrylonitril (SAN) có hàm
lượng acrylonitril 30%, các tác giả nhận thấy 2 polyme này không
tương hợp với nhau ở mọi tỷ lệ vì trên giản đồ pha của chúng xuất
hiện nhiệt độ hoà tan tới hạn trên (hình II. 2) [7]. Tiến hành trùng
hợp ghép monome có cực như metyl metacrylat vào EPDM,
copolyme này trở thành có cực. Trên giản đồ pha của EPDM-g-
PMMA (phần trăm ghép MMA vào EPDM 26%) và SAN xuất hiện
nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới (hình II. 3). Điều đó cho phép khẳng
định EPDM-g-MMA và SAN đã hoà trộn với nhau ở tất cả các tỷ lệ
Thái Hoàng
48
khảo sát. Điều này có thể giải thích bởi các đại phân tử PMMA
trong EPDM-g-PMMA đóng vai trò tăng cường tương hợp EPDM
và SAN. Nhóm C=O trong EPDM-g-PMMA đã tương tác mạnh với
nhóm CN trong SAN (tương tác lưỡng cực) [7].
220
200
180
T ( C)
o
cl
160
140
120
10 20 30 40 50 60 70 80 90
[S A N ] (% )
180
160
140
120
T ( C)
o
cl
100
80
60
40
10 20 30 40 50 60 70 80 90
[S A N ] (% )
dụng PVC và PVAc có khối lượng phân tử thấp [3]. Khi trộn
polymetyl metacrylat (PMMA) và polycacbonat (PC), F. Case đã
thu được giản đồ pha của hỗn hợp polyme dạng vòng kín với các
điểm mờ từ 454 tới 514oC [8] (minh hoạ trên hình II. 4). Như vậy,
các hỗn hợp polyme nói trên chỉ có khả năng hoà trộn và tương hợp
một phần với nhau.
T
2 pha
UCST
1 pha
LCST
0 100
[PC] (%)
Hình II.4. Giản đồ pha minh hoạ polyme blend PMMA/PC.
Các cặp polyme có cực sau đây có nhiệt độ hoà tan tới hạn
dưới: PVC và polymetacrylat, polyvinylidenflorua và polyacrylat
hoặc polymetacrylat, poly-ε-caprolacton và SAN. Chúng tạo thành
một hệ đồng thể (hoà trộn hoàn toàn) và chỉ bị tách pha khi tăng
nhiệt độ [1].
Từ giản đồ pha của hỗn hợp poly(etylen oxit) (PEO) và
poly(ete sunphon) (PES), G. Dreezen, D. A. Ivanov và cộng sự cho
thấy hỗn hợp polyme có nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới thấp nhất ở tỷ
lệ PEO/PES 90/10 và 2 polyme hoà trộn với tất cả các tỷ lệ ở nhiệt
độ dưới 75oC. Nhiệt độ mờ của polyme blend PEO/PES ở các tỷ lệ
75/25 và 50/20 lần lượt là 80 và 101oC [9]. Kết hợp với nghiên cứu
ảnh hiển vi điện tử quét của các polyme blend PEO/PES, các tác giả
khẳng định polyme này đã hoà trộn ở kích thước nanomet.
Thái Hoàng
50
Trên giản đồ pha của hỗn hợp polyme xellulo axetat butyrat
(CAB)/poly(etylen glycol) (PEG) có nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới
khi khối lượng phân tử của PEG lớn hơn 8.000. Polyme blend
CAB/PEG có nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới ở 168oC với tỷ lệ
CAB/PEG 40/60. Điều đó chứng tỏ CAB và PEG hoà trộn tốt. Do
đó, màng polyme blend thu được trong suốt [10].
Như vậy, xây dựng giản đồ pha của polyme blend theo tỷ lệ
các polyme thành phần là một công cụ rất có hiệu quả để đánh giá
khả năng hoà trộn và tương hợp của các polyme. Nhờ giản đồ pha
ta có thể biết được 2 polyme hoà trộn tốt (tương hợp hoàn toàn),
hoà trộn và tương hợp một phần hay không hoà trộn và không
tương hợp.
dịch từ Tg của polyme này về phía Tg của polyme kia thì 2 polyme
tương hợp không hoàn toàn (tương hợp một phần). Nếu polyme
blend chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá duy nhất nằm ở giữa 2 Tg
của 2 polyme thành phần, 2 polyme hoà trộn và tương hợp hoàn
toàn [11, 12]. Trong trường hợp này, hỗn hợp polyme ở dạng đồng
thể, một pha. Sự đồng nhất của các polyme trong hỗn hợp được
quan sát ở mức độ nano hoặc mức độ phân tử. Kích thước hạt
(particle size) trong polyme blend từ 2 đến 15 nm [2, 12]. Dưới đây
xem xét sự tương hợp của một số polyme blend nhờ xác định nhiệt
độ thuỷ tinh hoá của nó.
B. M. P. Ferreira, C. A. Zavaglia và cộng sự đã chế tạo polyme
blend trên cơ sở poly(L-lactic axit) (PLLA) và
poly(hydroxybutyrat-co-hydroxyvalerat) (PHBV) bằng phương
pháp đúc phun. Sử dụng phương pháp nhiệt lượng vi sai quét và
phương pháp phân tích cơ nhiệt động (dựa vào đường cong mô đun
tổn hao (E’’) - nhiệt độ và tan δ - nhiệt độ), các tác giả đã xác định
nhiệt độ thuỷ tinh hoá của PLLA và PHBV trong polyme blend. Các
giá trị nhiệt độ thuỷ tinh hoá của PLLA và PHBV trong polyme
blend ở các tỷ lệ khác nhau theo các đường cong mô đun tổn hao
(E’’) - nhiệt độ dao động quanh 96 và 42oC. Dựa vào các đường
cong tan δ - nhiệt độ, Tg của PLLA và PHBV lần lượt dao động
quanh 101 và 47oC. Với phương pháp nhiệt lượng vi sai quét, các
tác giả cũng thu được 2 giá trị nhiệt độ thuỷ tinh hoá tương ứng với
Tg của 2 polyme ban đầu. Điều này cho phép khẳng định PLLA và
PHBV không tương hợp với nhau [13].
X. B. Xie, K. C. Tam và cộng sự đã chế tạo polyme blend từ
polyme tinh thể lỏng (LCP) co-polyeste và copolyme styren-
acrylonitril-butadien (ABS) bằng phương pháp đùn trên máy đùn 2
trục vít xoắn ở 280oC. Các tác giả đã nghiên cứu nhiệt độ thuỷ tinh
hoá của pha nền ABS (tức là Tg của polystyren-co-acrylonitril,
SAN) khi hàm lượng LCP thay đổi bằng các phương pháp DSC và
DMTA. Nhiệt độ thuỷ tinh hoá của SAN trong polyme blend không
phụ thuộc vào hàm lượng LCP, hầu như không thay đổi khi hàm
lượng LCP thay đổi (bảng II.1) [14]. Điều này chứng tỏ các polyme
LCP và ABS không tương hợp.
Thái Hoàng
52
Bảng II.1. Tg của ABS (SAN) với các hàm lượng LCP khác nhau [14].
Khi nghiên cứu sự biến đổi nhiệt độ thuỷ tinh hoá của
polyamit 12 (nylon 12) và copolyme ABS trong hỗn hợp 2
polyme, B. M. Rao, P. R. Rao và cộng sự nhận thấy có sự chuyển
dịch Tg của polyme này về phía Tg của polyme kia. Sự chuyển
dịch Tg lớn nhất là 61,5 và 75,8oC ở tỷ lệ nylon 12/ABS là 60/40.
Như vậy 2 polyme nylon 12 và ABS tương hợp một phần với
nhau. Sự tương tác giữa 2 polyme trên xảy ra mạnh nhất ở tỷ lệ
60/40 (bảng II.2 và hình II.5) [15].
Nhiệt độ (oC)
Hình II.5. Giản đồ DSC của nylon 12, ABS và blend
ở các tỷ lệ khác nhau [15].
hoặc polyimit với polyarylat chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá, tức
là các polyme blend hoà trộn tốt [17].
Màng polyme blend của sợi fibroil (như nylon 2) với nylon 66
có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá thấp hơn Tg của nylon 66 (khoảng
50oC) khi hàm lượng sợi fibroil không vượt quá 50%. Khi hàm
lượng sợi fibroil lớn hơn 50%, polyme blend sợi fibroil/nylon 66
không có nhiệt độ thuỷ tinh hoá. Như vậy, sợi fibroil và nylon 66
chỉ hoà trộn và tương hợp tốt khi hàm lượng sợi fibroil không vượt
quá 50% [18].
Phụ thuộc vào tỷ lệ của poly-axit lactic (PLA) và bột lúa mì -
gluten, trong polyme blend PLA/gluten có thể có một hoặc 2 nhiệt
độ thuỷ tinh hoá (ở các tỷ lệ PLA/gluten 20/80, 50/50 và 80/20,
polyme blend có một Tg; ở các tỷ lệ khác của 2 polyme, polyme
blend có 2Tg). Do đó, PLA và gluten chỉ tương hợp một phần với
nhau [19].
H. Y. Chen, Y. W. Cheung và các cộng sự đã xác định nhiệt độ
thuỷ tinh hoá của các polyme blend trên cơ sở copolyme etylen-
styren có hàm lượng styren khác nhau (4,3 - 70,9%). Hầu hết các
polyme blend nói trên có 2Tg và Tg của các copolyme etylen-styren
có xu hướng tiến về phía Tg của nhau trừ polyme blend tạo thành từ
các copolyme etylen-styren có hàm lượng styren gần nhau (52 và
58%). Như vậy, các copolyme etylen-styren chỉ tương hợp một
phần với nhau [20].
Màng polyme blend β-chitin/poly(vinyl alcol) chỉ có một nhiệt
độ thuỷ tinh hoá ở tất cả các tỷ lệ. Tg của polyme blend tăng nhẹ
theo hàm lượng β-chitin. Hầu hết các màng polyme blend β-
chitin/poly(vinyl alcol) đều trong suốt. Do đó, 2 polyme β-chitin và
poly(vinyl alcol) hoà trộn tốt với nhau [21].
Phùng Hà, E. Schacht đã nghiên cứu các polyme đồng xuyên
thấm (interpenetrating polymer network-IPN) trên cơ sở polyuretan
(PU) lưới hoá với polydimetylaminetylmetacrylat (PDMAEMA)
hoặc polymetacrylic axit (PMA) [22, 23]. Đây là một dạng polyme
blend đặc biệt. Kết quả xác định nhiệt độ thuỷ tinh hoá của hỗn hợp
PU/PDMAEMA cho thấy, Tg của 2 polyme có xu hướng xích lại
gần nhau khi tăng hàm lượng PDMAEMA. Điều này có thể giải
thích bởi liên kết hydro giữa nhóm NH - uretan trong PU và các
nhóm nhận proton trong PDMAEMA như uretan cacbonyl, ete
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 55
cacbonyl, amin bậc ba. Rõ ràng 2 polyme có sự đan xen không hoàn
toàn, nghĩa là chỉ hoà trộn và tương hợp một phần do không phải tất
cả các liên kết hydro đều được tạo thành trong IPN (do một phần
nhóm C=O trong 2 polyme không tham gia liên kết). Ngược lại, hỗn
hợp các polyme PU và PMA chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá duy
nhất. Điều này cho phép khẳng định PU và PMA tương tác hoàn
toàn và 2 polyme hoà trộn tốt với nhau.
Có một số phương trình tính toán và dự báo nhiệt độ thuỷ tinh
hoá của polyme blend hoà trộn và tương hợp hoàn toàn (có một giá
trị Tg) theo lý thuyết và kinh nghiệm. Chúng được xây dựng trên cơ
sở quan hệ phụ thuộc giữa nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme blend
vào các tỷ lệ các polyme thành phần, Tg của các polyme ban đầu và
bản chất tương tác giữa các polyme thành phần.
Trường hợp “lý tưởng” là nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme
blend tuân theo phương trình cộng tuyến tính.
Trong đó:
W1, W2: phần khối lượng hoặc phần thể tích của polyme 1 và
polyme 2.
Tg1, Tg2: nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme 1 và polyme 2 ban
đầu.
Nếu polyme 2 có Tg lớn hơn polyme 1, khi đó Tg của polyme
blend tăng tuyến tính theo tỷ lệ của polyme 2 trong hệ (hình II.6).
Tuy nhiên, có một số polyme blend có Tg lớn hơn như dự đoán
(đường Tg nằm ở phía trên của đường thẳng) do các đại phân tử
của các polyme tương tác với nhau rất mạnh. Đa số các trường
hợp, do các đại phân tử của các polyme tương tác với nhau yếu
nên Tg của polyme blend thường nhỏ hơn như dự đoán (đường Tg
nằm ở phía dưới của đường thẳng). Trong 2 trường hợp này, sự
phụ thuộc giữa nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme blend vào tỷ lệ
các polyme thành phần, Tg của các polyme ban đầu và bản chất
tương tác giữa các polyme được mô tả bằng các phương trình dự
báo theo kinh nghiệm như phương trình Fox, phương trình
Thái Hoàng
56
Tg
Tg của polyme 2
Tg của polyme
1
% Polyme 2
Hình II.6. Sự phụ thuộc Tg của polyme blend hoà trộn vào tỷ lệ các
polyme thành phần.
Khi nghiên cứu sự phụ thuộc giữa nhiệt độ thuỷ tinh hoá của
polyme blend PMMA/PC có cấu trúc nano (với Tg lần lượt là 112
và 144oC), R. Y. F. Liu, Y. Jin và các cộng sự nhận thấy polyme
blend PMMA/PC chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá ở tất cả các tỷ lệ
2 polyme thành phần, vì vậy, 2 polyme hoà trộn tốt vào nhau. Tg
của PMMA tăng khoảng 10oC trong khi Tg của PC giảm khoảng
22oC. Tg của polyme blend hoà trộn nói trên khá phù hợp với
phương trình cộng tuyến tính hoặc phương trình Fox dưới đây.
Nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme blend PMMA/PC (tỷ lệ 1/1,
phần thể tích) xác định bằng phương pháp DSC là 122oC. Nó khá
gần với Tg của polyme blend tính toán theo phương trình cộng
tuyến tính là 128oC và theo phương trình Fox là 126oC [25].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 57
Trong các công trình [26, 27], các tác giả đã xác định nhiệt độ
thuỷ tinh hoá của polyme blend poly(etylen terephtalat)
(PET)/poly(etylen 2,6-naphtalat) (PEN) được chế tạo bằng phương
pháp trộn nóng chảy. Khi 2 polyme PET và PEN có độ nhớt thực
tương tự nhau (intrinsic viscosity, 0,63 và 0,65dl/g), Polyme blend
chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá ở tất cả các tỷ lệ PET/PEN, do đó,
PET và PEN hoà trộn hoàn toàn [26]. Nhiệt độ thuỷ tinh hoá của
polyme blend xác định bằng DSC ở các tỷ lệ PET/PEN hoàn toàn
phù hợp với Tg của polyme blend tính toán theo phương trình Fox.
Polyme blend của copolyme styren-butadien-styren (SBS) và
poly(2,6-dimetyl 1,4-phenylen oxit) (PPO) chỉ có một nhiệt độ thuỷ
tinh hoá nằm giữa Tg của 2 polyme thành phần. Điều đó chứng tỏ
PPO hoà trộn hoàn toàn với các khối PS trong SBS [28]. Do thông
số tan (solubility parameter) của PPO và PS rất gần nhau, lần lượt là
9,6 và 9,5 (cal/cm3)0,5 nên pha “cứng” (PS) trong SBS dễ hoà tan
trong PPO. Trong polyme blend này, Tg của pha “mềm” không thay
đổi trong suốt quá trình trộn nóng chảy 2 polyme ở 180oC. Như vậy,
PPO chỉ tương tác mạnh với pha “cứng” PS trong SBS. Các tác giả
nhận thấy phương trình Fox không phù hợp để dự đoán Tg của
polyme blend SBS/PPO theo tỷ lệ 2 polyme thành phần. Trong khi
đó, phương trình Gordon-Taylor dưới đây rất phù hợp để dự đoán
Tg của polyme blend này ở các tỷ lệ khác nhau:
Trong đó:
W1, W2: phần khối lượng hoặc phần thể tích của polyme 1 và
polyme 2
Tg1, Tg2: nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme 1 và polyme 2
k: hằng số phản ánh độ lớn tương tác giữa 2 polyme trong
blend
Giá trị k càng cao, tương tác giữa 2 polyme càng mạnh. Thông
số k bằng ∆α2/∆α1 và ∆α là sự chênh lệch hệ số dãn nở nhiệt giữa
trạng thái lỏng và trạng thái thuỷ tinh ở nhiệt độ thuỷ tinh hoá của
Thái Hoàng
58
từng polyme. Nói chung k thường được sử dụng như một thông số
gần đúng [30, 29].
Trên hình II.7 là đồ thị Gordon-Taylor của polyme blend
SBS/PPO theo tỷ lệ của 2 polyme. Tg của polyme blend xác định
bằng thực nghiệm rất phù hợp với Tg của polyme blend dự báo theo
phương trình Gordon-Taylor [28].
Ngoài các polyme blend hoà trộn có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá
với các polyme tương tác mạnh hoặc tương tác yếu với nhau còn có
các polyme blend hoà trộn mà các polyme thành phần không có
tương tác đặc biệt. Tuy nhiên, Tg của chúng theo tỷ lệ 2 thành phần
thường lệch âm so với tính toán lý thuyết. Chẳng hạn, polyme blend
của PMMA izotactic và PMMA syndiotactic. Nhiệt độ thuỷ tinh hoá
của polyme blend này phù hợp với Tg của polyme blend dự báo theo
phương trình Gordon-Taylor [2].
C. F. Huang, S. W. Kuo và các cộng sự đã xác định nhiệt độ
thuỷ tinh hoá của polyme blend trên cơ sở PMMA và PMMA chứa
các oligome silsesquioxan đa diện (PMMA-POSS) tổng hợp bằng
kỹ thuật trùng hợp gốc chuyển nguyên tử với nhựa phenolic. Tất cả
các polyme blend PMMA/nhựa phenolic và PMMA-POSS/nhựa
phenolic đều có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá ở tất cả các tỷ lệ 2
polyme thành phần. Điều đó chứng tỏ các polyme blend nói trên
hoà trộn hoàn toàn. Các tác giả đã xây dựng đồ thị phụ thuộc giữa
nhiệt độ thuỷ tinh hoá của các polyme blend với tỷ lệ 2 polyme
thành phần và Tg của các polyme ban đầu bằng phương trình cộng
tuyến tính, phương trình Fox, phương trình Kwei (hình 10) [31].
Phương trình Kwei là phương trình dự báo và tính toán Tg của
polyme blend trên cơ sở phát triển phương trình Gordon-Taylor:
W T + kW T
1 g1 2 g2 (II.4) (II.4)
T = + qW W2
g W + kW 1
1 2
Trong đó:
q là thông số gần đúng. Nó tương ứng với độ lớn các tương tác
đặc biệt trong polyme blend và phản ánh cân bằng giữa tương tác tự
liên kết (self-association) trong polyme và tương tác đặc biệt giữa
các polyme.
Phương trình Kwei đã phản ánh chính xác sự phụ thuộc Tg của
polyme blend vào thành phần 2 polyme trong các polyme blend nói
trên. Từ hình 10, các tác giả đã tính được k = 1, q = -37 cho polyme
blend PMMA/nhựa phenolic và k = 1, q = 35 cho polyme blend
PMMA-POSS/nhựa phenolic (sử dụng phương pháp tính toán giá trị
Thái Hoàng
60
bình phương tối thiểu). Giá trị q = -37 cho polyme blend
PMMA/nhựa phenolic đã cho thấy tương tác tự liên kết trong nhựa
phenolic lớn hơn các tương tác đặc biệt giữa PMMA và nhựa
phenolic.
Các vòng tròn đen là số liệu thực nghiệm của polyme blend
PMMA-POSS/nhựa phenolic; Các hình vuông đen là số liệu thực
nghiệm của polyme blend PMMA/nhựa phenolic.
Bảng II.3 liệt kê một số phương trình phổ biến để dự báo nhiệt
độ thuỷ tinh hoá của polyme blend hoà trộn vào tỷ lệ và Tg của các
polyme thành phần [1, 2].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 61
Bảng II.3. Sự phụ thuộc nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme
blend hoà trộn vào tỷ lệ và nhiệt độ thuỷ tinh hoá của các
polyme thành phần [1, 2].
Gordon-Taylor
W 1T g 1 + kW 2 T g 2
Tg =
W 1 + kW 2
Kwei ¦ W1T g 1 + kW 2T g 2
Tg = + qW 1W 2
¦ W1 + kW 2
Couchman
¦ W 1 ln T g 1 + kW 2 ln T g 2
ln T g =
¦ W 1 + kW 2
Braun-Kovacs
¦Φ 2 f g 2 + g Φ 1Φ 2
T g = T g1 +
¦ Φ 1Δ α 1
Trong đó, Tgi, Wi, Φ i: nhiệt độ thuỷ tinh hoá, phần khối lượng,
phần thể tích của polyme i; ∆α: sự chênh lệch hằng số dãn nở nhiệt
giữa trạng thái thuỷ tinh và trạng thái lỏng; fg phần thể tích tự do
của một polyme ở nhiệt độ thuỷ tinh hoá của nó.
Thái Hoàng
62
II.3. Phương pháp dựa vào độ nhớt dung dịch polyme blend
Đo độ nhớt của dung dịch polyme blend là một trong những phương
pháp quan trọng để đánh giá sự tương tác của các polyme trong một
dung môi nào đó. Từ đó có thể dự đoán khả năng tương hợp của các
polyme. Cơ sở lý thuyết của vấn đề này như sau: tương tác đẩy giữa
các polyme hoà tan trong một dung môi chung có thể gây ra sự co
ngót các bó, các cuộn của các đại phân tử polyme và do đó làm
giảm độ nhớt của dung dịch polyme blend so với độ nhớt của dung
dịch polyme blend được tính toán trên cơ sở cộng tuyến tính theo độ
nhớt và tỷ lệ của các polyme thành phần. Trong trường hợp này, 2
polyme không có khả năng tương hợp. Ngược lại, khi các đại phân
tử của 2 polyme có tương tác hoá học và vật lý (hút nhau mạnh như
liên kết hydro chẳng hạn), kích thước phân tử của chúng cũng như
độ nhớt của dung dịch polyme blend sẽ tăng lên so với tính toán lý
thuyết. Do đó, 2 polyme có khả năng tương hợp một phần với nhau
(hình II.9). Để xác định độ nhớt của dung dịch polyme người ta
thường sử dụng các nhớt kế mao quản (capillar) như nhớt kế
Otswal, nhớt kế Ubbelohde, nhớt kế Cannon-Fanske [11].
Pp
2 polyme A vμ B t−¬ng hîp mét phÇn
[η]hh
[η]tt
Trong đó:
[η]tt: độ nhớt của dung dịch polyme blend A/B
[η]A, [η]B: độ nhớt của dung dịch polyme A và polyme B trong
cùng một dung môi
χA, χB: nồng độ của polyme A và polyme A (phần thể tích)
Khi nghiên cứu độ nhớt thực của dung dịch polyme blend
etylen-propylen-dien monome (EPDM)/cao su thiên nhiên ở các tỷ
lệ khác nhau có và không có 10% EPDM-anhydrit maleic (EPDM-
MA) trong dung môi toluen, S. H. Botros nhận thấy với dung dịch
polyme blend EPDM/cao su thiên nhiên (CSTN) không có EPDM-
MA, đường độ nhớt thực - tỷ lệ thành phần là một đường cong và
luôn nằm dưới đường độ nhớt thực - tỷ lệ thành phần của dung dịch
polyme blend EPDM/CSTN có EPDM-MA (là một đường thẳng).
Điều này cho thấy polyme blend EPDM/CSTN là polyme blend
không tương hợp. EPDM-MA có tác dụng làm cho EPDM và
CSTN tương hợp một phần với nhau [32].
Chu Chiến Hữu đã đánh giá khả năng hoà trộn và tương hợp
của các polyme blend PVC/CSTN epoxy hoá và cao su
clopren/CSTN epoxy hoá bằng phương pháp đo độ nhớt trong các
dung môi tương ứng là xyclohexanon và toluen [33]. Tác giả nhận
thấy khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá nhỏ hơn
50%, độ nhớt riêng của dung dịch polyme blend PVC/CSTN epoxy
hoá đều nhỏ hơn độ nhớt riêng của từng cấu tử và thấp hơn đường
chuẩn (nối độ nhớt riêng của dung dịch PVC và dung dịch CSTN
epoxy hoá). Như vậy, khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN
epoxy hoá nhỏ hơn 50%, PVC và CSTN epoxy hoá hầu như không
tương hợp. Có thể giải thích điều này như sau: khi hàm lượng nhóm
epoxy trong CSTN epoxy hoá nhỏ hơn 50%, lực tương tác giữa
nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá với nguyên tử clo của nhựa
PVC chưa đủ lớn để thắng được tương tác đẩy giữa PVC và CSTN
epoxy hoá do chúng có độ phân cực rất khác nhau [33].
Khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá lớn hơn
50%, độ nhớt riêng của dung dịch PVC/CSTN epoxy hoá đều lớn
hơn độ nhớt riêng của từng cấu tử và cao hơn đường chuẩn (nối độ
Thái Hoàng
64
nhớt riêng của dung dịch PVC và dung dịch CSTN epoxy). Có thể
giải thích hiện tượng này như sau: khi hàm lượng nhóm epoxy trong
CSTN epoxy hoá lớn hơn 50%, do ảnh hưởng đồng thời của 2 yếu
tố: mật độ nhóm chức phân cực tăng, khả năng va chạm giữa các
nhóm chức hoạt hoá của CSTN epoxy hoá với nhựa PVC tăng lên
rất cao ở các tỷ lệ polyme thành phần. Tương tác giữa nhóm epoxy
trong CSTN epoxy hoá với nguyên tử clo hoạt động của nhựa PVC
đủ lớn để thắng tương tác đẩy giữa 2 polyme và làm cho mạch đại
phân tử của PVC và CSTN epoxy hoá đan xen vào nhau. Do đó, độ
nhớt riêng của dung dịch polyme blend PVC/CSTN epoxy hoá cao
hơn độ nhớt riêng của dung dịch từng cấu tử. Kết quả đo độ nhớt
chứng tỏ khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá nhỏ
hơn 50%, PVC và CSTN epoxy hoá không tương hợp hoặc tương
hợp ở mức độ thấp. Khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy
hoá lớn hơn 50%, PVC và CSTN epoxy hoá có khả năng tương hợp
mạnh hơn.
Với dung dịch polyme blend cao su clopren/CSTN epoxy hoá,
khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá nhỏ hơn 25%
và tỷ lệ cao su clopren nhỏ hơn 50%, độ nhớt riêng của dung dịch
polyme blend cao su clopren/CSTN epoxy hoá đều nằm dưới đường
chuẩn (nối độ nhớt riêng của dung dịch cao su clopren và dung dịch
CSTN epoxy hoá). Điều này có thể giải thích bởi sự tụ hợp của các
đại phân tử CSTN epoxy hoá lớn hơn tương tác giữa các đại phân tử
CSTN epoxy hoá và cao su clopren cũng như tương tác đẩy giữa
các đại phân tử của 2 loại cao su do khác nhau về mức độ phân cực.
Tương tác đẩy sẽ càng mạnh khi hàm lượng nhóm epoxy trong
CSTN epoxy hoá càng thấp và do đó, CSTN epoxy hoá và cao su
clopren không tương hợp với nhau.
Khi hàm lượng nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá lớn hơn
25%, độ nhớt riêng của dung dịch polyme blend cao su
clopren/CSTN epoxy hoá đều nằm trên đường chuẩn ở mọi tỷ lệ.
Trong trường hợp này, mức độ phân cực của CSTN tăng lên đáng
kể và tương tác giữa các nguyên tử clo trong cao su clopren với
nhóm epoxy trong CSTN epoxy hoá đã thắng được tương tác đẩy
giữa 2 loại cao su. Càng tăng mức độ epoxy hoá của CSTN thì độ
nhớt riêng của dung dịch polyme blend cao su clopren/CSTN epoxy
hoá càng lớn và xu hướng lệch ra khỏi đường chuẩn về phía dương
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 65
càng lớn, nghĩa là khả năng tương hợp của cao su clopren và CSTN
epoxy hoá càng tăng.
Theo Huggins, quan hệ giữa độ nhớt riêng [η]r và nồng độ của
dung dịch polyme được biểu diễn như sau:
Trong đó:
[η]r(hh) là độ nhớt riêng (specific viscosity) của dung dịch
polyme blend; η1, η2 là độ nhớt thực (intrinsic viscosity) của dung
dịch polyme 1 và polyme 2 trong cùng một dung môi và ở cùng một
điều kiện đo; C1 và C2 là nồng độ của polyme 1 và polyme 2 trong
dung dịch polyme blend; b11 và b22 là hệ số tương tác tương ứng với
các đại phân tử polyme 1 và polyme 2 trong dung môi đã biết;
b12 = (b11 .b22)1/2 là hệ số tương tác giữa các polyme trong hỗn hợp.
Từ phương trình này người ta đã phát triển thành phương trình
tính toán độ nhớt riêng của dung dịch polyme blend theo kinh
nghiệm như sau:
Trong đó:
[η]r(hh) là độ nhớt riêng của dung dịch polyme blend; (ηr(1))c và
(ηr(2))c là độ nhớt riêng của dung dịch polyme 1 và polyme 2 ở nồng
độ C = C1 + C2 và C1 và C2 là nồng độ của polyme 1 và polyme 2
trong dung dịch polyme blend.
Thái Hoàng
66
Mặc dù quan hệ trên không hoàn toàn đúng như lý thuyết song
phương trình này vẫn được sử dụng để tính toán độ nhớt riêng của
dung dịch polyme blend.
Hệ số tương tác giữa các polyme b12 ở phương trình tính toán
độ nhớt riêng theo lý thuyết không có nghĩa khi các hệ số b11 và b22
mang giá trị âm. Vì thế, người ta sử dụng biểu thức b12 = (b11 +
b22)/2 thay thế cho biểu thức b12 = (b11 .b22)1/2 [35, 36]. Khi đó độ
nhớt riêng của dung dịch polyme blend được viết như sau:
Thông số b12 = (b11 + b22)/2 đặc trưng cho tương tác giữa các
polyme trong hỗn hợp. Có thể biết giữa polyme 1 và polyme 2 có
hay không có tương tác khi so sánh các giá trị b12 xác định bằng
thực nghiệm và b*12 tính toán theo lý thuyết.
Khả năng tương hợp của hỗn hợp polyme được dự báo bởi
thông số:
Giá trị ∆b âm cho biết dung dịch polyme blend không tương
hợp vì tương tác đẩy giữa các polyme. Ngược lại, giá trị ∆b dương
cho biết dung dịch polyme blend có khả năng tương hợp một phần
do tương tác hút giữa các polyme.
V. Suthar, A. Pratap và cộng sự đã nghiên cứu độ nhớt của
dung dịch polyme blend poly(β-hydroxyl butyrat-co-
hydroxyvalerat)(PHBV)/etyl xellulo với dung môi là diclometan ở
các tỷ lệ PHBV)/etyl xellulo 90/10 (ký hiệu a1), 80/20 (a2), 70/30
(a3) và 60/40 (a4) [35]. Các tác giả đã xây dựng đồ thị phụ thuộc
giữa độ nhớt riêng của dung dịch polyme blend PHBV)/etyl xellulo
vào nồng độ của chúng, từ đó xác định thông số ∆b cho từng dung
dịch polyme blend PHBV)/etyl xellulo ở các nồng độ khác nhau
(hình II. 10). Rõ ràng là dung dịch polyme blend PHBV)/etyl
xellulo ở các tỷ lệ khác nhau đều có thông số ∆b âm trừ polyme
blend ở tỷ lệ 60/40, nồng độ 2%. Ở tỷ lệ này, PHBV và etyl xellulo
đã có tương tác với nhau. Như vậy, polyme blend PHBV)/etyl
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 67
Nồng độ (g/dl)
Hình II.10. Thông số ∆b theo nồng độ của các dung dịch polyme
blend ở các tỷ lệ PHBV)/etyl xellulo lần lượt là 90/10 (a1), 80/20 (a2),
70/30 (a3) và 60/40 (a4) [35].
¦ K [η ]2 w A2 + K [η ]2 wB2 + 2( K K )1 / 2 [η ][η ]w A wB
K = A A B B A B A B
1 ¦ ([η ]w A + [η ]wB ) 2
A B
(II.10)
Thái Hoàng
68
Trong đó:
[ηA], [ηB]: độ nhớt thực của các dung dịch polyme A và
polyme B; ωA và ωB: phần khối lượng của các polyme A và polyme
B; KA và KB: hệ số Huggins tương ứng với các dung dịch polyme A
và polyme B.
2. Sự hình thành các phân tử ”kép” (double molecules) do tiếp
xúc giữa các đại phân tử của 2 polyme với hệ số tương tác K2 tương
ứng:
k
K2 = ([η ] 2 − [η ]1 )
[η ] (II.11)
Trong đó:
k: hằng số và có thể được bỏ qua cho các dung môi không phân
cực. [η]1 được tính theo độ nhớt thực của dung dịch các đại phân tử
polyme riêng rẽ và [η]2 là độ nhớt thực của dung dịch chứa các đại
phân tử của hỗn hợp 2 polyme.
3. Các tương tác hút và đẩy giữa các đại phân tử polyme A và
polyme B với hệ số tương tác tương ứng K3 = α
Như vậy, hệ số K= K1+ K2 + K3 ≈ K1+ α
K2 được bỏ qua khi không có các lực hút đặc biệt mạnh giữa
các đại phân tử polyme để chúng có thể tập hợp lại và ở các nồng độ
dung dịch đủ nhỏ. Khi đó:
α = K - K1
α > 0:2 polyme A và polyme B hoà trộn với nhau; α < 0:2
polyme A và polyme B không tương hợp.
Bảng II.4 trình bày độ nhớt riêng, các giá trị b, ∆b và α của dung
dịch polyme blend metylmetacrylat-co-axit metacrylic (MMA-
MAA)/PS chứa 2,6% mol sunfonat trung hoà magie (2,6MgSPS) ở các
tỷ lệ khác nhau (dung môi 1,4 -dioxan, 25oC). Các giá trị ∆b > 0 và
α > 0 cho thấy MMA-MAA và 2,6 MgSPS hoà trộn tốt với nhau ở
mọi tỷ lệ MMA-MAA/2,6 MgSPS trong 1,4 -dioxan.
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 69
Bảng II.4. Độ nhớt riêng, các giá trị b, ∆b và α của dung dịch polyme
blend MMA-MAA/2,6 MgSPS [36].
Tỷ lệ MMA- [ηA] b ∆b α
MAA/2,6MgSPS (dL/g)
1/0 0,580 0,111 - -
0,25/0,75 0,282 0,148 0,060 1,468
0,50/0,50 0,419 0,187 0,022 0,596
0,75/0,25 0,282 0,343 0,503 3,752
0/1 0,504 0,169 - -
Bảng II.5. Độ nhớt riêng, các giá trị b, ∆b và α của dung dịch polyme
blend MMA-MAA/2,6ZnSPS [36].
Tỷ lệ MMA- [ηA] b ∆b α
MAA/2,6ZnSPS (dL/g)
1/0 0,580 0,111 - -
0,25/0,75 0,461 0,090 - 0,152 - 0,018
0,50/0,50 0,407 0,094 - 0,176 - 0,014
0,75/0,25 0,401 0,043 - 0,463 - 0,477
0/1 0,518 0,253 - -
Thái Hoàng
70
Khi nghiên cứu các giá trị ∆b và α của dung dịch polyme blend
metylmetacrylat-co-axit metacrylic (MMA-MAA)/PS chứa 2,6%
mol sunfonat trung hoà mangan (2,6 MnSPS) ở các tỷ lệ 75/25;
50/50 và 25/75 trong dung môi 1,4 - dioxan, các tác giả nhận thấy,
dung dịch polyme blend MMA-MAA/2,6 MnSPS có các giá trị ∆b
< 0 và α < 0 ở các tỷ lệ 75/25 và 50/50. Điều đó chỉ ra tương tác
đẩy giữa các đại phân tử của MMA-MAA và 2,6 MnSPS, do đó
MMA-MAA và 2,6 MnSPS không tương hợp ở các tỷ lệ nói trên.
Ngược lại, dung dịch polyme blend MMA-MAA/2,6 MnSPS ở tỷ lệ
25/75 có giá trị ∆b > 0 và α > 0. Nghĩa là, ở tỷ lệ này, xuất hiện
tương tác hút giữa các đại phân tử của MMA-MAA và 2,6 MnSPS
nên MMA-MAA và 2,6 MnSPS tương hợp một phần với nhau. Như
vậy, phụ thuộc vào tỷ lệ MMA-MAA/2,6 MnSPS mà MMA-MAA
và 2,6 MnSPS có thể tương hợp một phần hoặc không tương hợp.
Như vậy, phương pháp xác định độ nhớt của dung dịch polyme
blend và các thông số tương tác ∆b và α giữa các polyme là phương
pháp quan trọng để đánh giá sự hoà trộn và tương hợp giữa các
polyme trong hệ.
II.4. Phương pháp dựa vào mô men xoắn của polyme blend
ở trạng thái nóng chảy
Mô men xoắn ở trạng thái nóng chảy (melt torque) của một polyme
hay hỗn hợp các polyme có quan hệ chặt chẽ với độ nhớt chảy
tương đối (relative melt viscosity) của polyme hay hỗn hợp các
polyme (polyme blend). Sự phụ thuộc mô men xoắn (M) của
polyme hay polyme blend vào tốc độ trộn (S) ở trạng thái nóng chảy
trong thiết bị lưu biến sử dụng rô to trộn như sau [37]:
M = CoSb (II.12)
Trong đó:
Co - hằng số phụ thuộc vào hình dáng (geometry) thiết bị; b -
hằng số đặc trưng cho polyme nóng chảy.
Trong hầu hết các trường hợp, đồ thị logarit mô men xoắn (M)
của polyme blend nóng chảy và logarit tốc độ trộn (S) là một đường
thẳng và độ dốc b được xem như tương đương với chỉ số n trong
định luật năng lượng:
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 71
τ = Kγn (II.13)
Trong đó:
τ - ứng suất trượt; γ - tốc độ trượt; K - hằng số tỷ lệ xác định
mật độ dòng vật liệu nóng chảy và được tính toán theo định luật
năng lượng.
Các thông số như ứng suất trượt τ, tốc độ trượt γ và độ nhớt chảy
tương đối η được xác định bằng cách thay các giá trị n, mô men xoắn
và tốc độ trộn vào các biểu thức sử dụng cho các xi lanh đồng trục và
biến đổi cho vật liệu chảy không lý tưởng như dưới đây:
M1
τ1 =
2π R m2 h (II.14)
2 S1
γ1 =
nR 2/n
m ( R i− 2 / n − R e− 2 / n ) (II.15)
η = τ1/ γ1 (II.16)
Trong đó:
Ri, Re và Rm: đường kính trong, đường kính ngoài và đường
kính trung bình của xi lanh
h: chiều dài của xi lanh
Căn cứ vào biểu thức trên ta thấy độ nhớt chảy tương đối của
polyme blend luôn tỷ lệ thuận với mô men xoắn ở trạng thái nóng
chảy của polyme blend.
Khảo sát sự biến đổi mô men xoắn của polyme blend ở trạng
thái nóng chảy là một trong những phương pháp đáng tin cậy để
đánh giá sự tương tác của các polyme, nhất là các polyme có khả
Thái Hoàng
72
30
25
20
Mx (N.m)
15
10
5
0 20 40 60 80 100 120
[EPDM] (%)
Hình II.11. Sự thay đổi mô men xoắn (Mx) của polyme blend
PP/EPDM theo hàm lượng EPDM [40].
1.1
1.0
0.9
Log Mx (N.m)
0.8
0.7
0.6
0.5
0.4
0 20 40 60 80 100 120
[EVOH] (%)
Hình II.12. Sự phụ thuộc logarit mô men xoắn (log Mx) của polyme
blend PP/EVOH vào hàm lượng EVOH [41].
1.18
1.16
1.14
Log Mx(N.m)
1.12
1.10
1.08
1.06
1.04
1.02
0 20 40 60 80 100 120
+
[Ionome Na ] (%)
Hình II.13. Sự phụ thuộc logarit mô men xoắn (log Mx) của polyme
blend EVOH/ionome natri vào hàm lượng ionome natri [41].
Trong đó:
M - mô men xoắn, m-gf; n - chỉ số định luật năng lượng (power
law index); a - hằng số đặc trưng cho hình dạng thiết bị.
Thái Hoàng
76
Phản ứng amit hoá giữa nhóm amin cuối mạch của PA
với AA trong PE-g-AA
10.0
50/50 LLDPE/PA
50/50 LLDPE-g-AA/PA
9.5 60/40 LLDPE/PA
60/40 LLDPE-g-AA/PA
9.0
Mx (N.m)
8.5
8.0
7.5
0 50 100 150 200 250 300 350
t (gi©y)
Hình II.14. Sự biến đổi mô men xoắn theo thời gian trộn LLDPE và
LLDPE-g-AA với PA ở các tỷ lệ 50/50 và 60/40.
trộn Brabender. Điều này có thể giải thích bởi phản ứng của vòng
oxazolin thứ nhất trong PBO với nhóm amin cuối mạch của PA và
phản ứng của vòng oxazolin thứ hai trong PBO với nhóm cacboxyl
của EAA ở nhiệt độ cao tạo thành copolyme PA-g-EAA ở bề mặt
ranh giới pha. Nhờ copolyme PA-g-EAA tạo thành tại chỗ mà PA
và LDPE tương hợp một phần. Kết quả của quá trình tương hợp
phản ứng trong polyme blend PA/LDPE có 2% EAA và một lượng
nhỏ PBO là các polyme PA và LDPE bám dính và phân tán tốt với
nhau [46].
Khi nghiên cứu mô men xoắn của một loạt polyme blend
PA/MMA-MA có tỷ lệ thành phần khác nhau, A. Bassani, A. V.
Machado và cộng sự thấy rằng mô men xoắn của hệ tăng theo hàm
lượng của copolyme MMA-MA. Khi đưa copolyme MMA-MA vào
polyme blend PA/cao suetylen-propylen-dien ghép copolyme
styren-acrylonitril (AES), mô men xoắn của polyme blend PA/AES
tăng lên. Điều này liên quan tới sự hình thành copolyme khối hoặc
copolyme ghép PA-MMA do phản ứng giữa nhóm amin cuối mạch
của PA với MA của MMA-g-MA trong quá trình trộn nóng chảy ở
220oC trên thiết bị đùn trục vít xoắn. Sự tương hợp phản ứng do tạo
thành copolyme PA-MMA tại chỗ đã tăng khả năng bám dính giữa
PA và AES, ổn định hình thái pha, chống lại sự kết tụ của các
polyme (nhờ copolyme PA-MMA nằm ở bề mặt ranh giới pha) [47].
Như vậy, sự tăng mô men xoắn của hỗn hợp 2 polyme có khả
năng phản ứng, hỗn hợp 2 polyme và cấu tử thứ ba có khả năng
phản ứng với một hoặc cả 2 polyme trong quá trình trộn nóng chảy
có thể khẳng định 2 polyme tương hợp một phần.
ứng suất kéo và độ dãn dài khi kéo vật liệu được mô tả bằng các
phương trình dao động hình sin:
σ = σo sin(ωt + δ) (II.18)
ε = εo sin(ωt) (II.20)
Trong đó:
σ: ứng suất kéo, ε: độ dãn dài khi kéo vật liệu ở một thời điểm
t nào đó, ω: tần số góc, δ: góc tổn hao cơ học.
Ứng suất kéo và độ dãn dài có thể đồng pha (δ = 0o) và lệch pha
(0 < δ < 90o). Trong trường hợp ứng suất kéo và độ dãn dài lệch pha
o
nhau, quan hệ kéo - dãn của vật liệu được thể hiện như sau:
Trong đó:
E’: phần thực của mô đun và được gọi là mô đun dẻo hay mô
đun tích trữ dẻo (storage modulus), E’ = (σo/εo) cosδ. Nó phản ánh
năng lượng (kéo dãn) có thể bù lại khi vật liệu bị biến dạng. Nó cũng
thể hiện khả năng dẻo và khả năng tích trữ năng lượng của vật liệu.
E’’- phần ảo của mô đun và được gọi là mô đun nhớt hay mô
đun tổn hao (loss modulus), E’’ = (σo/εo)sin δ. Nó phản ánh khả
năng tiêu tốn năng lượng và tổn hao năng lượng do nhiệt gây ra biến
dạng vật liệu.
Quan hệ giữa mô đun hỗn hợp E* (complex modulus), mô đun
tích trữ dẻo, mô đun tổn hao và góc tổn hao cơ học của vật liệu
được mô tả trên hình II.15 và theo các công thức sau:
Hình II.15. Quan hệ giữa mô đun hỗn hợp, mô đun tích trữ dẻo,
mô đun tổn hao và góc tổn hao cơ học của vật liệu [53].
Mô đun hỗn hợp phản ánh khả năng chống lại biến dạng của
của vật liệu và được biểu diễn như sau:
E* = σ/ε (II.23)
Tang góc tổn hao cơ học (tan δ) phản ánh khả năng giảm chấn
(damping ability) của vật liệu [48, 49, 53]. Nói chung, cường độ pic
lớn nhất trên đường cong mô đun tổn hao - nhiệt độ và tan δ - nhiệt
độ tương ứng với nhiệt độ thuỷ tinh hoá Tg của vật liệu. Phương
pháp DMA và DTMA được xác định ở một tần số xác định và ở chế
độ đẳng nhiệt hoặc bất đẳng nhiệt. Các thiết bị DMA và DTMA
thường được sử dụng là các thiết bị đo lưu biến với tên gọi
Rheometer hay Rheometric [14, 48-53].
Trên cơ sở so sánh giá trị mô đun tổn hao hay tan δ của polyme
blend, các polyme thành phần và so sánh chúng với nhau, có thể xác
định các polyme hoà trộn, tương hợp hoàn toàn, tương hợp một
phần hay không tương hợp. Polyme blend hoà trộn hay tương hợp
hoàn toàn sẽ có một giá trị cực đại của mô đun tổn hao hay tan δ
nằm ở giữa các giá trị tương ứng với các polyme thành phần. Với
polyme blend không tương hợp sẽ có 2 giá trị cực đại mô đun tổn
hao hay 2 giá trị cực đại của tan δ ở các nhiệt độ tương ứng với các
polyme thành phần. Các tính chất cơ học động nói trên của polyme
blend phụ thuộc vào bản chất và tỷ lệ của các polyme thành phần,
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 81
tương tự như quan hệ giữa Tg của polyme blend vào tỷ lệ của các
polyme thành phần và Tg của các polyme trong hệ.
Trong một công trình đã công bố, W. G. F. Senger, O. van den
Berg và cộng sự đã nghiên cứu mô đun tích trữ dẻo, mô đun tổn hao
của các polyme blend trên cơ sở các polyme không phân cực như
PP, PE và PS. Cùng với phương pháp đo các thông số điện môi, các
tác giả đã xác định nhiệt độ thuỷ tinh hoá của các polyme blend
PS/PP và PP/PE ở các tỷ lệ khác nhau dựa vào đường cong mô đun
tổn hao - nhiệt độ của chúng. Các mẫu được kéo căng ở tần số 1 Hz,
nhiệt độ gia nhiệt mẫu từ - 150 tới 200oC và tốc độ gia nhiệt mẫu
5oC/phút. Trên đồ thị mô đun tổn hao - nhiệt độ của polyme blend
PS/PP ở các tỷ lệ khác nhau, xuất hiện 2 pic cực đại tương ứng với
nhiệt độ thuỷ tinh hoá của PP (giữa -11 và -8oC, ứng với quá trình
hồi phục β (β relaxation) trong PP) và nhiệt độ thuỷ tinh hoá của PS
xung quanh 93oC ứng với quá trình hồi phục cơ bản α (α
relaxation) trong PS (hình II.16) [54]. Rõ ràng là PS và PP là
polyme không tương hợp với nhau.
Nhiệt độ (oC)
Nhiệt độ (oC)
Hình II.17. Đường cong tan δ - nhiệt độ của polyme blend
PLLA/EVA85 ở các tỷ lệ khác nhau [59].
Thái Hoàng
84
Khi khảo sát tính chất cơ nhiệt của polyme blend trên cơ sở
diglyxidyl ete bisphenol A, nhựa epoxy siêu nhánh có đương lượng
epoxy 373 và chất đóng rắn izophoron diamin, R. Mezzenga và J.
A. E. Manson nhận thấy có sự phù hợp giữa nhiệt độ thuỷ tinh hoá
của polyme blend xác định theo cực đại trên các đường cong tan δ-
nhiệt độ và nhiệt độ thuỷ tinh hoá của polyme blend tính toán theo
phương trình Fox. Điều này cho phép khẳng định polyme blend hoà
trộn hoàn toàn và tạo thành một pha đồng thể ở tất cả các tỷ lệ
diglyxidyl ete bisphenol A/nhựa epoxy siêu nhánh [60].
Hình II.18 biểu diễn sự phụ thuộc của mô đun tích luỹ dẻo (G’)
vào mô đun nhớt hay mô đun tổn hao (G”) của polyme blend
PLLA/EVA85 (50/50) ở các nhiệt độ 150, 160 và 170oC. Trong
khoảng nhiệt độ 150 - 170oC, quan hệ giữa G’ và G” là một đường
thẳng. Như vậy, polyme blend PLLA/EVA85 (50/50) hoà trộn hoàn
toàn và trong hệ không có bất cứ một phần vi dị thể nào
(microheterogeneity) [59].
Hình II.18. Quan hệ giữa mô đun tích luỹ dẻo (G’) và mô đun
nhớt/mô đun tổn hao (G”) của polyme blend PLLA/EVA85 (50/50)
ở nhiệt độ 150-170oC [59].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 85
Ngoài các tính chất cơ học động, các tính chất cơ được xác định
bằng phương pháp tĩnh như độ bền mài mòn, độ bền kéo đứt, độ
dãn dài khi đứt, độ bền va đập, độ bền uốn... đều có thể sử dụng để
đánh giá khả năng tương hợp hay không tương hợp của các polyme.
Chu Chiến Hữu và Nguyễn Việt Bắc đã nghiên cứu độ bền mài mòn
Acron để đánh giá lực kết dính nội của polyme blend trên cơ sở
CSTN epoxy hoá (hàm lượng nhóm epoxy 50%) và tổ hợp PVC có
20% chất hoá dẻo dioctyl phtalat. Các tác giả nhận thấy độ bền mài
mòn của polyme blend đạt giá trị cực đại khi tỷ lệ 2 polyme nói trên
là 50/50. Có thể ở tỷ lệ này CSTN epoxy hoá và PVC tương tác với
nhau mạnh nhất, khả năng bám dính giữa chúng tăng lên đáng kể,
do đó 2 polyme tương hợp một phần [61].
J. Z. Diao và cộng sự đã nghiên cứu độ bền kéo đứt và độ bền
va đập của polyme blend PP/PVC có và không có poly(amit-este)
siêu nhánh (HBP) và PP ghép poly(amit este) siêu nhánh (PP-HBP)
[62, 63]. Với polyme blend PP/PVC (80/20) có HBP (hàm lượng từ
0,5 tới 4%), độ bền kéo đứt và độ bền va đập của polyme blend
PP/PVC/HBP đều lớn hơn so với polyme blend PP/PVC (không
tương hợp). Sự có mặt của HBP làm cho PP và PVC tương hợp một
phần với nhau. Điều này có thể giải thích bởi các nguyên nhân sau:
thứ nhất, khi thêm HBP vào polyme blend PP/PVC, độ nhớt của
PVC giảm đáng kể. Thứ hai, nguyên tử hydro metenyl của PVC
tương tác với nhóm cacbonyl ete và nhóm amit của HBP tạo thành
liên kết hydro. Do đó, khả năng gia công và trộn hợp PP và PVC dễ
dàng hơn [62]. Tương tự, khi đưa PP-HBP (hàm lượng từ 2,5 tới
20%) vào polyme blend PP/PVC (80/20), độ bền kéo đứt của
polyme blend PP/PVC/PP-HBP lớn hơn so với polyme blend
PP/PVC (hình II.19). Điều này cho phép khẳng định nhờ PP-HBP
mà PP và PVC tương hợp một phần. PP-HBP đã cải thiện khả năng
bám dính pha kém của PP và PVC cũng như ứng suất bề mặt lớn
giữa 2 pha PP và PVC trong polyme blend [63].
Khi nghiên cứu tính chất cơ của polyme blend PP/PS bền va
đập (HIPS), T. J. A. Melo, L. H. Carvalho và cộng sự nhận thấy độ
bền kéo đứt, độ dãn dài khi đứt, mô đun đàn hồi và độ bền va đập
của polyme blend PP/HIPS (70/30) có sử dụng copolyme tribloc
styren-b-etylen-co-butylen-b-styren (SEBS) lớn hơn so với polyme
blend PP/HIPS không sử dụng SEBS. Các tính chất cơ học của
polyme blend PP/HIPS lớn nhất khi hàm lượng SEBS là 5% [64].
Thái Hoàng
86
SEBS có tác dụng tăng khả năng trộn lẫn và tương tác PP và HIPS.
Do đó, nó góp phần làm cho PP và HIPS tương hợp một phần.
Hình II.19. Sự thay đổi độ bền kéo đứt của polyme blend PP/PVC
(80/20) theo hàm lượng PP-HBP [63].
Để tăng khả năng tương hợp của polyme blend không tương
hợp PP/PA, người ta sử dụng copolyme có khả năng phản ứng là
PP-MA [65-67]. Sự có mặt của PP-MA có thể tăng khả năng
tương tác giữa các pha PP và PA, do đó độ bền của polyme blend
tăng mạnh và có thể vượt quá độ bền của từng polyme [65].
Chính phản ứng amit hoá giữa nhóm amin cuối mạch của PA với
MA trong PP-MA ở trạng thái nóng chảy đã tạo thành copolyme
PA-PP và copolyme này đã tăng cường sự phân tán và bám dính
giữa PA và PP [66, 67]. Một điểm đáng chú ý là PP-MA có thể
làm tăng độ dãn dài khi đứt của polyme blend [66]. Như vậy, PP-
MA có tác dụng làm cho PP và PA tương hợp một phần.
Trong polyme blend PE/PA sử dụng copolyme có khả năng
phản ứng như PE-g-AA, độ bền kéo đứt của polyme blend tăng
lên đáng kể. Nhờ phản ứng của nhóm AA trong PE-g-AA với
nhóm amin cuối mạch của PA tạo thành copolyme PE-PA mà PE
và PA phân tán vào nhau và bám dính với nhau tốt hơn [44]. Do
đó, PE và PA tương hợp một phần với nhau. Các copolyme
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 87
không có khả năng phản ứng như EVA hay PE-g-acrylamit vẫn
có thể cải thiện tính chất cơ học của polyme blend PE/PA. Mô
đun đàn hồi, độ bền kéo đứt của polyme blend PE/PA tăng lên
đáng kể khi thêm vào 1% EVA [68]. EVA có khả năng tăng
cường bám dính PE và PA do các đại phân tử PE trong EVA dễ
trộn lẫn, đan móc với các đại phân tử PE và phần VA trong EVA
dễ tương tác với nhóm amit trong PA (tương tác dipol-dipol). Mô
đun đàn hồi, độ bền kéo đứt và độ dãn dài khi đứt của polyme
blend PE/PA (20/80) tăng lên rõ rệt khi đưa vào PE-g-acrylamit
với hàm lượng từ 4 đến 10% [69]. Nhờ sử dụng hàm lượng EVA
và PE-g-acrylamit hợp lý mà PE và PA tương hợp một phần.
CH2
CH3 C C
O O O
CH2
O
- CH2- C CH C HN -......[NHCO]......-...
CH3 CH2 C OH
O
Phản ứng amit hoá giữa nhóm amin cuối mạch của PA với nhóm
anhydrit maleic trong PP-MA
Khi nghiên cứu tính chất cơ học của polyme blend cao su
butadien-nitril và cao su butadien-nitril hydro hoá (NBR/HNBR),
I. A. Hussein, R. A. Chaudhry và cộng sự nhận thấy độ bền kéo
đứt của polyme blend tăng rõ rệt ở các tỷ lệ NBR/HNBR 10/90
và 50/50. NBR và HNBR có cấu trúc tương tự nhau nên chúng dễ
dàng trộn hợp và ở các tỷ lệ NBR/HNBR nói trên, NBR và
HNBR tương hợp một phần [70].
Thái Hoàng
88
Bảng II.6. Năng lượng nứt bề mặt của PP, các polyme blend
PP/EPDM và PP/EPDM/EMA [74].
Mẫu Jc (kgf.cm/cm2)
PP 2,9
PP/EPDM (50/50) 2,08
PP/EPDM/EMA (50/50/5) 8,62
PP/EPDM/EMA (50/50/10) 5,30
PP/EPDM/EMA (50/50/15) 6,22
PP/EPDM/EMA (50/50/20) 6,91
Độ bền nứt (fracture energy) biểu hiện bằng năng lượng nứt
bề mặt của polyme blend cũng là một căn cứ quan trọng để đánh
giá khả năng tương hợp của các polyme trong hệ [73, 74]. Bảng
II.6 trình bày số liệu về năng lượng nứt bề mặt (Jc) của polyme
blend PP/EPDM (50/50) có và không có ionome trên cơ sở
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 89
Số sóng (cm-1)
Số sóng (cm-1)
Hình II.21. Pic đặc trưng cho nhóm cacbonyl trên vùng phổ hồng
ngoại 1700 - 1750 cm-1 của polycaprolacton (A), polycaprolacton-g-
MA (B), các polyme blend polycaprolacton/tinh bột (20%) (C) và
polycaprolacton-g-MA/tinh bột (20%) (D) [82].
Liên kết hydro hay tương tác hydro là một trong trong những
tương tác vật lý tiêu biểu của nhiều cặp polyme. Trên phổ hồng
ngoại của polyme blend PMMA mạch thẳng và 12-tert-butyl este
dendrime (có khối lượng phân tử trung bình số = khối lượng phân
tử trung bình khối = 2046, hàm lượng thay đổi 0-20%), các pic
hấp thụ đặc trưng cho các nhóm chức của PMMA và 12-tert-
butyl este dendrime đều có sự chuyển dịch. Pic hấp thụ đặc trưng
cho nhóm C-H bất đối xứng chuyển dịch từ số sóng 2995cm-1
(khi hàm lượng 12-tert-butyl este dendrime 0%) tới số sóng
2990cm-1 (khi hàm lượng 12-tert-butyl este dendrime 20%). Pic
hấp thụ đặc trưng cho các nhóm N-H và C-N chuyển dịch từ số
sóng 1652cm-1 và 1066cm-1 (khi hàm lượng 12-tert-butyl este
dendrime 0%) tới số sóng 1682cm-1 và 1068cm-1 (khi hàm lượng
12-tert-butyl este dendrime 20%). Sở dĩ có sự chuyển dịch các
pic hấp thụ đặc trưng ở trên là do tương tác hydro giữa nhóm
cacbonyl của PMMA và nhóm amit của 12-tert-butyl este
dendrime. Nhờ tương tác đặc biệt này mà PMMA và 12-tert-butyl
este dendrime tương hợp một phần [83].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 93
Cấu trúc phân tử của 12-tert-butyl este dendrime (a) và PMMA (b)
Số sóng (cm-1)
Hình II.22. Phổ FTIR của TEGOMER (a), PDLLGA (b) và polyme
blend PDLLGA/TEGOMER (85/15) (c) [85].
Trên phổ hồng ngoại của màng polyme blend chế tạo từ CSTN
epoxy hoá (hàm lượng nhóm epoxy 50%) và PVC, Nguyễn Việt
Bắc và Chu Chiến Hữu nhận thấy một số pic đặc trưng cho liên kết
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 95
polyme [90]. Các tác giả đã phân biệt các nhóm piridin và
piridinium bởi các pic hấp thụ đặc trưng của chúng ở 1416 và
1642cm-1. Cường độ của các pic này là hàm của nồng độ mol
đồng monome piridin trong polyme blend và giúp định lượng
proton dịch chuyển từ nhóm axit sunlfonic sang nguyên tử nitơ
trên nhóm piridin tạo thành cặp cation piridinium và anion
sunlfonat. Sự tồn tại tương tác ion giữa copolyme axit
perflurinate chứa các nhóm axit sunlfonic và poly(etyl acrylat)
biến tính đã tăng khả năng tương hợp một phần của 2 polyme
này [90].
hoá PE bằng cách ghép vào nó một trong các nhóm chức có khả
năng hoạt động hoá học như MA, nhóm izoxianat hay nhóm
cacboxyl, hình thái cấu trúc của polyme blend PA/PE chức hoá
thay đổi rõ rệt. Nhờ phản ứng giữa MA hoặc nhóm izoxianat hay
nhóm cacboxyl trong PE chức hoá với nhóm amin cuối mạch của
PA tạo thành chất tương hợp tại chỗ (copolyme PA-PE) mà PA
và PE phân tán vào nhau tốt hơn (kích thước pha phân tán giảm
so với polyme blend PA/PE, ranh giới phân pha không rõ rệt).
Như vậy, polyme blend của PA và PE ghép MA cũng như PA và
PE ghép vào nhóm izoxianat hoặc nhóm cacboxyl là polyme
blend tương hợp một phần [44, 96, 97].
Tương tự, ảnh hiển vi điện tử quét của màng polyme blend
PA/PP-g-AA cho thấy PA và PP-g-AA phân tán vào nhau khá
đồng đều, kích thước hạt PA (trích ly bởi axit formic nóng) khá
nhỏ, thay đổi từ 0,5 đến 2μm và phụ thuộc vào hàm lượng PA
ban đầu trong màng [98]. Điều này chỉ ra PA và PP-g-AA tương
hợp một phần nhờ phản ứng giữa nhóm amit trong PA và nhóm
cacboxyl của PP-g-AA tạo thành chất tương hợp tại chỗ là
copolyme PA-g-PP. Ảnh hiển vi điện tử quét của màng polyme
blend trên cơ sở PE closulfonat hoá với CSTN cho thấy khi tăng
độ phân cực của CSTN, khả năng tương hợp một phần của nó
với PE closulfonat hoá tăng [99]. Với các polyme blend
PS/EVA có cùng tỷ lệ, kích thước hạt trung bình của pha phân
tán giảm khi tăng hàm lượng VA trong EVA. Như vậy, khả
năng tương hợp (một phần) của EVA với PS tăng khi tăng độ
phân cực của EVA [100].
Nghiên cứu ảnh hiển vi điện tử quét của polyme blend
PLLA/PS, P. Sarazin và B. D. Favis đã khẳng định 2 polyme này
hoàn toàn không tương hợp [101]. Trên hình II. 25 là ảnh hiển vi
điện tử quét của màng polyme blend PLA/hexanoyl chitosan (H-
chitosan) tạo thành từ dung dịch của 2 polyme trong cloroform.
M. Peesan, P. Supaphol và cộng sự nhận thấy khi H- chitosan là
pha phân tán, nó phân bố khá đều trong pha liên tục PLA, kích
thước hạt giảm và số lượng hạt tăng khi tăng hàm lượng H-
chitosan từ 20 lên 50% (H- chitosan được trích ly khỏi màng
polyme blend bằng xyclohexan). Khi PLA là pha phân tán, nó
phân bố rất đều trong pha liên tục H- chitosan, kích thước hạt
tăng và số lượng hạt giảm khi tăng hàm lượng PLA từ 20 lên
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 99
50% (PLA được trích ly khỏi màng polyme blend bằng axit
axetic đặc). Từ đó, các tác giả nhận định rằng polyme blend
PLA/H- chitosan tương hợp một phần [102].
Hình II.24. Ảnh SEM của màng polyme blend H-chitosan/PLA ở các
tỷ lệ 20/80 (a); 40/60 (b); 50/50 (c); 50/50 (d); 60/40 (e); 80/20 (f). Các
hình a-c: tương ứng với pha phân tán H-chitosan được trích ly bằng
xyclohexan; các hình d-f: tương ứng với pha phân tán PLA được
trích ly bằng axit axetic đặc [102].
có lantan axetylacton hydrat, các tác giả nhận thấy LCP phân tán vào
pha liên tục PC với kích thước không đều (từ 1 tới 15μm), khá thô, có
sự phân pha rõ rệt (hình II. 26) [103]. Điều này có thể khẳng định PC
và LCP không tương hợp với nhau. Ngược lại, ở nhân và vỏ của
polyme blend PC/LCP có lantan axetylacton hydrat, kích thước của
pha phân tán LCP vào pha liên tục PC giảm đáng kể (kích thước
trung bình 2,5μm). Điều này có thể giải thích bởi phản ứng este hoá
giữa PC và LCP nhờ chất xúc tác lantan axetylacton hydrat tạo thành
chất tương hợp có các cấu trúc hoá học tương tự với PC và LCP, do
đó, 2 polyme trở nên tương hợp một phần (hình II. 26) [103].
Hình II.25. Ảnh SEM ở nhân của polyme blend PC/LCP có (a)
và không có lantan axetylacton hydrat (b) và ở vỏ polyme blend có (c)
và không có lantan axetylacton hydrat (d) [103].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 101
Trên ảnh hiển vi điện tử quét của các polyme blend PE/EVA và
PP/copolyme acrylonitril-styren có dicumyl peoxit (DCP) chế tạo ở
trạng thái nóng chảy, các pha phân tán vào nhau khá đều và kích
thước pha phân tán giảm đáng kể so với các polyme blend không có
DCP. Các copolyme ghép tạo thành tại chỗ đóng vai trò của chất
tương hợp - giảm ứng suất bề mặt giữa các pha polyme thành phần.
Nhờ các chất tương hợp tạo thành tại chỗ mà các polyme blend
PP/copolyme acrylonitril-styren và PE/EVA tương hợp một phần
[104, 105].
Bảng II.7. Các đặc trưng hình thái của polyme blend PP/PBT có
và không có PP-g-GMA ở các tỷ lệ khác nhau [108].
Khi đưa chất tương hợp là PP chức hoá như PP-g-MA vào
polyme blend PA/PP; PP-g-GMA vào polyme blend PP/PBT, kích
thước pha phân tán giảm rõ rệt so với các polyme blend PA/PP,
PP/PBT không có chất tương hợp [45, 106-108]. Trên bảng II.7 là
các đặc trưng hình thái của polyme blend PP/PBT có và không có
PP-g-GMA ở các tỷ lệ khác nhau. Khi sử dụng 2-20% PP-g-GMA,
kích thước hạt trung bình số (dn) và kích thước hạt bề mặt trung bình
(dsa) của pha phân tán giảm. Sự có mặt của PP-g-MA, PP-g-GMA
làm cho các polyme blend PA/PP và PP/PBT tương hợp một phần.
dn = ∑n d /∑n
i i i ; dsa = ∑d /∑d
i
3
i
2
Hình II.26. Ảnh SEM của polyme blend dextran/poly (axit acrylic) ở
các tỷ lệ 40/60 (a) và 60/40 (b) [116].
Thái Hoàng
104
Hình II.28. Ảnh topo-AFM của màng polyme blend siêu mỏng
PS/PMMA (kích thước 100 x 90μm2) [118].
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 105
Hình II.29. Ảnh AFM của màng polyme blend PC/PMMA có các lớp
với chiều dầy trung bình 100nm (bên trái) và 25nm (bên phải) [25].
Như vậy, phương pháp ảnh hiển vi rất thuận lợi để xác định
hình thái cấu trúc của pha phân tán trong pha liên tục. Nó góp phần
đánh giá khả năng hoà trộn, tương hợp hoàn toàn; tương hợp một
phần hay không tương hợp của các polyme trong polyme blend.
Thái Hoàng
106
II.8. Các phương pháp khác đánh giá khả năng tương hợp
của các polyme
Để xác định sự tương hợp của polyme blend người ta còn áp dụng
các phương pháp sau:
- Căn cứ vào nhiệt độ nóng chảy của polyme kết tinh trong
polyme blend giảm: sự giảm nhiệt độ nóng chảy của polyme kết
tinh được sử dụng để nghiên cứu tương tác giữa một polyme kết
tinh một phần và một polyme vô định hình. Vì một polyme có thế
hoá thấp trong polyme blend hoà trộn/tương hợp được xem như ở
trạng thái tinh khiết (pure state) và nhiệt độ ở đó phần kết tinh
của nó hoà trộn với pha vô định hình sẽ thấp hơn, do đó xảy ra sự
giảm nhiệt độ nóng chảy của polyme kết tinh một phần [2]. Nói
một cách khác, khi 2 polyme hoà trộn/tương hợp ở trạng thái
nóng chảy, thế hoá của polyme kết tinh giảm do thêm vào
polyme thứ hai. Điều này dẫn đến giảm nhiệt độ nóng chảy cân
bằng (equilibrium melting temperature) khi tăng hàm lượng
polyme vô định hình, đặc biệt trong polyme blend, giữa các
polyme có các tương tác đặc biệt. Các polyme blend không hoà
trộn/không tương hợp sẽ không có sự giảm nhiệt độ nóng chảy
của polyme kết tinh ở trong đó [24]. Trong polyme blend
poly(D,L–lactic-co-axit glucolic)/ copolyme tribloc
polycaprolacton-poly(dimetylsiloxan)-polycaprolacton
(PDLLGA/TEGOMER), nhiệt độ nóng chảy của polyme kết tinh
TEGOMER giảm khi tăng hàm lượng polyme vô định hình
PDLLGA. Nhiệt độ nóng chảy của TEGOMER ban đầu và các
polyme blend PDLLGA/TEGOMER ở các tỷ lệ 85/15 và 50/50
lần lượt là 56oC, 46oC và 48oC. Sự giảm nhiệt độ nóng chảy của
TEGOMER trong polyme blend PDLLGA/TEGOMER cho thấy
PDLLGA và TEGOMER tương hợp một phần [85].
- Thử nghiệm Molau: trộn 2 polyme với một dung môi hoặc
hoà tan 2 polyme trong một dung môi, nếu xảy ra tách pha trong
dung môi, các polyme không tương hợp. Nếu dung dịch của các
polyme có mầu đục, 2 polyme có thể tương hợp một phần. Trên
hình II.30 là thử nghiệm Molau của polyme blend polyme blend
PA/PE và PA/PE ghép 2-hydroxy-etyl-metacrylat-izophoron
diizoxianat (PA/PE-g-HI) (tỷ lệ 80/20) trong dung môi axit
formic. Trong ống nghiệm 1 bên trái, xảy ra hiện tượng tách pha
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 107
Hình II.30. Dung dịch thử nghiệm Molau: (1) polyme blend PA/PE
(80/20) và (2) PA/PE-g-HI (80/20).
II.9. Kết hợp các phương pháp đánh giá khả năng tương
hợp của các polyme
Để đánh giá thật đầy đủ và chính xác các polyme không tương
hợp; tương hợp một phần hay hoà trộn (tương hợp hoàn toàn),
người ta thường phối hợp 2 hay nhiều phương pháp đánh giá
khả năng tương hợp của các polyme [123 - 130].
J. R. Khurma, D. R. Rohindra và cộng sự đã phối hợp các
phương pháp nghiên cứu màng polyme blend trên cơ sở PLA và
PVB (khối lượng 50.000-80.000) tạo thành từ dung dịch của
PLA và PVB trong cloroform. Đó là các phương pháp xác định
nhiệt độ thuỷ tinh hoá, dựa vào tính chất cơ học và phổ hồng
ngoại. Các tác giả cho thấy các màng polyme blend PLA/PVB
có 2 nhiệt độ thuỷ tinh hoá tương ứng với nhiệt độ thuỷ tinh hoá
của PLA và PVB; độ dãn dài khi đứt của polyme blend
PLA/PVB giảm khi tăng hàm lượng PLA; trên phổ hồng ngoại,
không có sự chuyển dịch của bất kỳ một pic hấp thụ đặc trưng
Chương II. CÁC PHƯƠNG PHÁP XÁC ĐỊNH SỰ TƯƠNG HỢP CỦA CÁC POLYME 109
nào trong polyme blend PLA/PVB so với vị trí của các pic đó
trong PLA và PVB ban đầu. Như vậy, 2 polyme PLA và PVB
không tương hợp [123]. Tương tự, khi nghiên cứu ảnh hưởng
của hình thái cấu trúc (quan sát trên ảnh hiển vi điện tử quét) tới
nhiệt độ thuỷ tinh hoá cũng như tính chất cơ học động của các
polyme blend trên cơ sở các polyme khác nhau về cấu tạo, cấu
trúc, khối lượng phân tử, nhiệt độ nóng chảy… như PS, PP, PE,
V. M. Thirtha, R. L. Lenhman và cộng sự đã khẳng định các
polyme blend PS/PP và PS/PE không tương hợp [124, 125].
Nghiên cứu độ nhớt thực của dung dịch polyme blend
EPDM/CSTN ở các tỷ lệ khác nhau có và không có 10%
EPDM-MA trong dung môi toluen và quan sát ảnh hiển vi điện
tử quét của các polyme blend EPDM/CSTN, S. H. Botros nhận
thấy độ nhớt thực của dung dịch polyme blend
EPDM/CSTN/EPDM-MA lớn hơn độ nhớt thực của dung dịch
polyme blend EPDM/CSTN, giữa EPDM và CSTN có sự tách
pha rõ rệt. Khi có EPDM-MA, 2 pha EPDM và CSTN phân tán
vào nhau tốt hơn, với kích thước nhỏ hơn. Như vậy, nhờ EPDM-
MA, 2 polyme EPDM và CSTN không tương hợp trở thành
tương hợp một phần [32]. Q. W. Lu và C. W. Macosko đã
nghiên cứu polyme blend polyuretan nhiệt dẻo (TPU)/PP-g-NH2
bằng phương pháp xác định mô men xoắn và ảnh hiển vi điện tử
quét. Sự tăng mô men xoắn của polyme blend TPU/PP-g-NH2
khi trộn hợp nóng chảy liên quan tới tương tác giữa nhóm NH2
trong PP-g-NH2 với nhóm uretan trong TPU [42]. Các pha TPU
và PP-g-NH2 phân tán vào nhau khá đều, với kích thước vài
micromet. Như vậy, có thể khẳng định TPU và PP-g-NH2 tương
hợp một phần.
Nghiên cứu polyme blend poly(2-hydroxypropyl metacrylat)/
polyvinylpirolidon bằng các phương pháp xác định nhiệt độ thuỷ
tinh hoá và phổ hồng ngoại, S. W. Kuo, C. C. Shih và cộng sự cho
thấy polyme blend này chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá ở tất cả các
tỷ lệ của 2 polyme thành phần, giữa poly(2-hydroxypropyl
metacrylat) và polyvinylpirolidon luôn tồn tại liên kết hydro ở các
nhiệt độ và tỷ lệ thành phần khác nhau. Các tác giả khẳng định
polyme blend poly(2-hydroxypropyl metacrylat)/polyvinylpirolidon
hoà trộn tốt (tương hợp hoàn toàn) [126]. Trong công trình nghiên
cứu polyme blend poly(4-trimetylsilylstyren)/polyizopren bằng các
Thái Hoàng
110
phương pháp giản đồ pha và xác định nhiệt độ thuỷ tinh hoá, M.
Harada, T. Suzuki và cộng sự cho thấy polyme blend này luôn
tồn tại một pha đồng thể ở các tỷ lệ 2 polyme thành phần khác
nhau, có nhiệt độ hoà tan dưới hạn dưới (LCST) ở 172oC và chỉ
có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá nhỏ hơn LCST ở các tỷ lệ 2
polyme thành phần. Do đó, 2 polyme poly(4-metylsilylstyren)
và polyizopren hoà trộn tốt (tương hợp hoàn toàn) [127]. Phân
tích giản đồ pha của hỗn hợp poly(etylen oxit) (PEO) và
poly(ete sunphon) (PES), G. Dreezen, D. A. Ivanov và cộng sự
đã chỉ ra rằng hỗn hợp polyme có nhiệt độ hoà tan tới hạn dưới
(<75oC) [9]. Kết hợp với nghiên cứu ảnh hiển vi điện tử quét
của các polyme blend PEO/PES, các tác giả nhận thấy các
polyme này đã hoà trộn ở kích thước nanô mét.
M. G. Cascone, G. Polaco và cộng sự đã kết hợp các
phương pháp giản đồ pha, xác định nhiệt độ thuỷ tinh hoá, tính
chất cơ học động và ảnh hiển vi điện tử quét để nghiên cứu sự
tương hợp của polyme blend dextran/poly (axit acrylic). Các
màng polyme blend dextran/poly (axit acrylic) ở các tỷ lệ khác
nhau đều có nhiệt độ hoà tan dưới hạn dưới (LCST), trong suốt
khi đun nóng tới 200oC, chỉ có một nhiệt độ thuỷ tinh hoá phụ
thuộc vào tỷ lệ dextran. Polyme blend tạo thành một pha hoàn
toàn đồng thể, không phụ thuộc vào tỷ lệ 2 polyme thành phần
[116]. Như vậy, 2 polyme dextran và poly (axit acrylic) hoà trộn
tốt (tương hợp hoàn toàn).
113. Nguyễn Phi Trung, Nghiên cứu chế tạo và khảo sát tính chất chịu
oxy hoá nhiệt của blend polyvinylclorua/cao su butadien-
acrylonitril và polyvinylclorua/cao su butadien-acrylonitril/cao su
thiên nhiên, Luận án tiến sỹ Hoá học, Hà Nội (2002).
114. J. H. Kim, M. J. Kim, C. K. Kim, J. W. Lee, Control of morphology
and interfacial tension of PC/SAN blends with compatibilizer,
Korea-Australia Rheology Journal, Vol. 13 (3), 125-130 (2001).
115. Đỗ Trường Thiện, Trần Thị Ý Nhi, Dương Anh Vũ, Nguyễn Tiến
An, Nghiên cứu biến tính tinh bột với polyetylen có chứa nhóm
chức anhydrit sử dụng dầu lạc làm chất tương hơp (phần 1), Tạp chí
Hoá học, T. 43 (3), 392-396 (2005).
116. M. G. Cascone, G. Polaco, L. Lazzeri, N. Barbani, Dextran/poly
(acrylic acid) mixtures as miscible blends, J. Appl. Polym. Sci.,
Vol.66, 2089-2094 (1997).
117. A. P. Smith, R. J. Spontak, C. C. Koch, S. D. Smith, H. Ade,
Temperature-induced morphological evolution in polymer
blends procuced by cryogenic mechanical alloying,
Macromol. Mater. Eng., Vol. 274, 1-12 (2000).
118. W. Ngwa, W. Luo, A. Kamanyi, K. W. Fomba, W. Grill,
Characterization of polymer thin films by phase-sensitive
acoustic microscopy and atomic force microscopy: a
comparative review, J. Microscopy, Vol. 218, 208-218 (2005).
119. R. Y. F. Liu, A. Hiltner, E. Baer, Interphase materials by forced-
assembly of glassy polymers, Polym. Mater.: Sci. and Eng., Vol. 91,
356-358 (2004).
120. A. Delong, E. Coufalova, F. Lednicky, Low voltage transmission
electron microscope in study of molecular materials,
http://www.fch.vutbr.
cz/udalosti/mol/e/sbornik98/kolarik/Index.html
121. Preparation of nanostructured polymeric blends using high-shear
processing, “Project on nanostructured polymeric materials”,
http://www.aist.go.jp/
122. H. Kaczmarek, D. L. Zagorski, M. Swiatek, AFM investigation of
poly(vinyl chloride)/poly(vinyl acetate) blends, Proceeding of SPM-
2002, 214-216 (2002).
Thái Hoàng
122