Bai Thi Suu Tap Va Tim Hieu Tem 7A4

You might also like

You are on page 1of 6

TRƯỜNG THCS NGỐ SĨ LIÊN CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

QUẬN HOÀN KIẾM-HN Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

BÀI DỰ THI TÌM HIỂU CON TEM BƯU CHÍNH


Năm học 2016-2017
---0o0---

Họ và tên: Phạm Thu Trang -Học sinh lớp: 7A4


Trường THCS Ngô Sĩ Liên
Quận Hoàn Kiếm - Hà Nội
----------------
Câu 1 : Em hãy cho biết tới nay, Bưu Điện Việt Nam đã có bao nhiêu lần phát
hành tem để kỷ niệm ngày Thương binh - Liệt sĩ.
Tới nay Bưu điện Việt Nam đã có 21 lần phát hành tem để kỉ niệm ngày Thương binh
- Liệt sĩ.
Câu 2 : Trong 2 cuộc kháng chiến trường kỳ của dân tộc có nhiều gương
chiến đấu, hy sinh của bộ đội và du kích được Nhà nước phong tặng hoặc truy
tặng danh hiệu anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Em hãy cho biết vài nét
về người anh hùng được thể hiện qua con tem dưới đây.

Ba con tem thể hiện hình ảnh của ba người anh hùng lực lượng vũ trang nhân
dân là:Nguyễn Viết Xuân,Nguyễn Văn Trỗi,Võ Thị Sáu.
1. Nguyễn Viết Xuân: Ông sinh tại xóm Thượng, xã Ngũ Kiên, phủ Vĩnh Tường, tỉnh
Vĩnh Yên nay thuộc Vĩnh Phúc. Năm 7 tuổi ông phải đi ở đợ cho gia đình đại chủ
trong vòng 10 năm. Tháng 11 năm 1952 ông gia nhập Quân đội nhân dân Việt Nam.
Trong chiến tranh Đông Dương đơn vị ông chiến đấu với không quân của đối phương
ở Lũng Lô. Ngày 5 tháng 1 năm 1955 ông được kết nạp vào Đảng Cộng Sản Việt
Nam.
- Sáng ngày 18 tháng 11 năm 1964 trong trận chiến không quan với Hoa Kỳ ở phía
tây Quảng Tây, ông bị máy bay địch bắn bị thương nát đùi phải, song ông yêu cầu
phẫu thuật bỏ chân, tiếp tực được vào bờ cộng sự và làm chỉ huy chiến đấu, động viên
cán binh bằng khẩu lệnh “Nhằm thẳng quân thù! Bắn!”
- Trong đời binh nghiệp, ông từng làm chinh sát thuộc C3, Đoàn 99, kế đó là tiểu đội
trưởng trinh sát, Trung đội trưởng pháp cao xạ, rồi chính chị viên phó đại đội pháo
cao xạ. Khi tử trận ông mang quân hàm thiếu úy, chính trị viên đại đội 3, tiểu đoàn 14
pháo cao xạ, Sư đoàn 325 quân khu 4.
Hiện hài cốt của ông được an táng tại nghĩa trang xã Ngũ Kiên.
2. Nguyễn Văn Trỗi: (hay còn gọi là Tư Trỗi). Là con thứ ba trong một gia đình nghèo
tại làng Thanh Quýt, xã Điện Thắng, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Sau hiệp ước
Gieneve gia đình anh vào miền nam sinh sống. Lớn lên anh làm thợ điện tại nhà máy
điện Chợ Quán và tham gia tổ chức Biệt động thành, đại đội quyết tử cánh Tây Nam
Sài Gòn. Năm 1964 anh được huấn luyện cách đánh biệt động nội thành ở căn cứ
Vườn Thơm, Đức Hòa (Long An).
- Ngày 2 tháng 5 năm 1964 anh nhận nhiệm vụ đắt mìn ở cầu Công Lý nhằm tiêu diệt
phát đoàn quân sự chính trị cấp cao của chính phủ Hoa Kỳ do Bộ trưởng quốc phòng
Robert McNamara dẫn đầu. Nhiệm vụ này ban đầu được giao cho 1 đồng đội của
Trỗi, nhưng anh xung phong đi thay vì vợ chồng người đồng đội đó đã có con, dù bản
thân anh cũng mới cưới vợ được 10 ngày. Công việc bại lộ, anh bị bắt lúc 22 giờ ngày
9 tháng 5 năm 1964.
- Chính quyền Việt Nam cộng hòa đưa anh ra tòa án quân sự và kết án tử hình. Nhóm
du kích quân chống chế độ thân Mỹ tại Venezuela sau khi nghe tin đã tổ chức bắt sống
trung tá Mỹ Michael Smolen để ra điều kiện đổi mạng với Nguyễn Văn Trỗi, bởi cuộc
kháng chiến chống Mỹ của nhân dân Việt Nam có sức khích lệ, cổ vũ họ rất nhiều.
Chính quyền do Nguyễn Khánh đứng đầu ở Sài Gòn ngay lập tức phải dừng lại việc
xử tử biệt động Nguyễn Văn Trỗi. Hai bên đồng ý trao đổi tù binh nhưng sau khi
Michael Smolen được thả thì Mỹ và Sài Gòn đã đưa Nguyễn Văn Trỗi đi xử bắn bí
mật ngay lập tức.
3. Võ Thị Sáu: Chị Võ Thị Sáu tên thật là Nguyễn Thị Sáu có cha tên là Võ Văn Hợi
và mẹ là Nguyễn Thị Đậu, người ở xã Phước Thọ, quận Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa nay
thuộc xã Phước Long Thọ, huyện Đất Đot, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Giống như các
anh mình, chị đã tham gia vào các hoạt động bí mật ở địa phương. Năm 14 tuổi chị đã
đi theo anh trai tham gia hoạt động cách mạng ở trên chiến khu. Năm 1949, chị tham
gia đội công an xung phong Đất Đỏ làm liên lạc, tiếp tế. Năm 1950, tại trận chiến đất
đỏ, chị bị chính quyền Pháp bắt sau khi ném lựu đạn tại chợ Đất Đỏ giết chết cai tổng
Tòng. Tại phiên tòa đại hình, tuy mới 16 tuổi nhưng chị Võ Thị Sáu đã hiên ngang
khẳng định “Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”. Tòa án binh
Pháp kết tử hình chị vào tháng 4 năm 1951. Sau gần ba năm tra tấn, giam cầm, quân
Pháp đưa chị ra giam ở Côn Đảo. Dù các luật sự biện hộ cho chị đã phản đối án tuyên
này với lý do chị chưa đủ 18 tuổi. Trước khi bị đưa ra hành hình, chị bị đày qua các
nhà tù Chí Hòa, Bà Rịa và Côn Đảo. Vì quân Pháp không dám công khai thi hành bản
án đối với chị, họ đã lén lút đưa chị đi thủ tiêu. Mộ của Võ Thị Sáu hiện còn đang ở
nghĩa trang Hàng Dương, Côn Đảo. Ngảy 2 tháng 3 năm 1993, chủ tịch nước Lê Đức
Anh ký quyết định số 149 truy tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân
cho chị.

Câu 3 : Em hãy cho biết sự khác biệt giữa 2 mẫu tem sau đây.

- Tem thứ 1:
+ Là con tem bưu chính
+ Bên dưới có ghi số 12
- Tem thứ 2:
+ Là con tem thương binh
+ Bên dưới có ghi chữ “Bưu chính”
Câu 4 : Em hãy lựa chọn các mẫu tem và kèm theo thuyết minh để giới thiệu về hình
ảnh, tấm gương các Thương binh - Liệt sĩ hoặc các hoạt động tri ân của Đảng, Nhà
nước và Nhân dân đối với các gia đình Thương binh - Liệt sĩ, các gia đình có công với
Cách mạng.

Nguyễn Thị Minh Khai tên thật là Nguyễn Thị Vịnh sinh năm 1910. Quê quán:
xã Nhân Chính, huyện Từ Liêm (nay là phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân), Hà
Nội. Nhưng được sinh ra ở Vinh, tỉnh Nghệ An. Hồi còn đi học được thầy giáo Trần
Phú dìu dắt và giác ngộ cách mạng.
Năm 1927, gia nhập Hội Hưng Nam (sau đổi thành Đảng Tân Việt); đầu năm
1929 thoát ly gia đình tham gia hoạt động. Năm 1930 được kết nạp vào Đảng cộng
sản Đông Dương, được phân công phụ trách huấn luyện đảng viên ở Trường Thi -
Bến Thủy rồi sang Hương Cảng (Trung Quốc), làm việc ở văn phòng chi nhánh Đông
Dương của Quốc tế cộng sản. Ở đây đồng chí được Bác Hồ trực tiếp giáo dục và
huấn luyện. Tháng 3/1930, sang hoạt động ở Hương Cảng. Bị đặc vụ Quốc dân Đảng
Trung Quốc bắt giam (1931 - 1933), nhờ Quốc tế cứu tế đỏ vận động mới được trả tự
do. Ra tù, công tác ở Ban Chỉ huy hải ngoại của Đảng (8/1934).
Năm 1935, học tại Trường Đại học Phương Đông ở Liên Xô. Đại biểu chính
thức của Đảng Cộng sản Đông Dương tham dự Đại hội VII Quốc tế Cộng sản tại
Matxcơva.
Năm 1936, về nước truyền đạt những chỉ thị của Quốc tế cộng sản, được chỉ
định làm bí thư Thành uỷ Sài Gòn và uỷ viên Xứ uỷ Nam Kỳ.
Tháng 9 năm 1939 xứ ủy Nam kỳ chủ trương khởi nghĩa; họp xong về tới ngã 6
thì bị sa vào tay giặc cùng chồng là Lê Hồng Phong. Biết đồng chí là cán bộ quan
trọng, địch dùng mọi cực hình để tra tấn nhưng vẫn không có kết quả; chúng đưa
đồng chí về giam ở khám lớn Sài Gòn.
Ngày 23/11/1940 cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ bùng nổ. Quân thù dựa vào cớ đó
để kết án đồng chí sau khi không khuất phục được người cộng sản quả cảm; bị thực
dân Pháp kết án tử hình. Cùng với các đồng chí của mình đã hiên ngang vạch mặt kẻ
thù và bát bỏ mọi lời buộc tội của chúng.
Đồng chí hy sinh ngày 28/8/1941 tại trường bắn Bà Điểm-Hóc Môn cùng với
các đồng chí Võ Văn Tần, Phan Đăng Lưu, Nguyễn Văn Cừ. Nguyễn Thị Minh Khai
là nữ chiến sĩ cộng sản kiên cường, bất khuất, đã cống hiến trọn đời mình cho sự
nghiệp cách mạng của Đảng và nhân dân Việt Nam.
Câu 5: Em hãy viết cảm nhận về một gương thanh, thiếu nhi tiêu biểu hoặc
việc làm, hoạt động của thanh thiếu nhi giúp đỡ các gia đình Thương binh - Liệt sĩ,
gia đình có công với Cách mạng hoặc công tác đền ơn đáp nghĩa ở địa phương của
em (bài viết trên khổ giấy A4 và không quá 1000 từ).

Hoạt động giúp đỡ các gia đình thương binh, liệt sĩ, người già có công với cách
mạng là một hoạt động giàu ý nghĩa thể hiện tình yêu thương con người và lòng
biết ơn sâu sắc của thế hệ sau đối với những người đã hi sinh cho sự nghiệp hòa
bình độc lập của dân tộc. Hàng năm, cứ sắp đến ngày Thương binh liệt sĩ 27/7 là
địa phương em lại tổ chức một đợt hoạt động thiết thực, thăm hỏi, động viên và
giúp đỡ các gia đình thương binh liệt sỹ. Đợt hoạt động năm trước em đã may
mắn và vinh dự được tham gia. Buổi hôm ấy đã để lại trong lòng em những ấn
tượng sâu đậm.
Đúng bảy giờ, em đã có mặt tại Nhà văn hóa xã Hòa Mỹ Tây,mặc áo của Đoàn
TNCS Hồ Chí Minh, đội chiếc mũ xanh tình nguyện.Rất đông người có mặt ở
đây,nào là các cụ già từng đi bộ đội,các đoàn thể trong xã,hội cựu chiến binh,hội
thương binh liệt sỹ,và không thể thiếu là thành phần trẻ chúng em-Những thanh
niên tình nguyện.Bắt đầu buổi lễ,bác Chủ tịch xã bắt đầu nêu lí do của buổi
lễ,đọc lại những trang sử hào hùng của dân tộc,thống kê số lượng thương binh
liệt sĩ của địa bàn xã.Sau khi buổi lễ kết thúc,tất cả mọi người bắt đầu đi thăm
hỏi các gia đình thương binh,các bà mẹ của liệt sĩ.Thật sự trong lòng em cảm
thấy thật tự hào và vui sướng khi được tham gia hoạt động bổ ích này.Tất cả mọi
người chia ra làm hai nhánh,đến với hai hộ gia đình có người trong gia đình là
thương binh-liệt sĩ.Nhà đầu tiên chúng em đến là nhà của bác An,một gia đình
có tới ba người đi bộ đội,và hai người con của bác An đã hi sinh trên chiến
trường.Khi chúng em bước vào nhà,bác An hết sức ngỡ ngàng và xúc động khi
được những thế hệ trẻ như chúng em quan tâm và giúp đỡ bác.Chúng em trò
chuyện với bác,hỏi về những ngày tháng trên chiến trường của bác,thật sự khi
nghe những câu chuyện mà bác kể,chúng em mới thấu hiểu nỗi khổ nhọc và sự
dũng cảm của người bộ đội đi kháng chiến.Kết thúc buổi trò chuyện,chúng em
không có gì hơn,gửi bác một món quà nho nhỏ,chúc bác luôn có nhiều sức
khỏe,luôn vui vẻ,hạnh phúc! Tiếp đến chung em đi đến nhà bà Hiền,nhà bà có
ông còn là thương binh, một cánh tay của ông đã gửi lại chiến trường.Vừa nhìn
thấy ông bà, mọi người đã tíu tít chào hỏi. Ông Hiền, với cánh tay còn lại trịnh
trọng bê ra một ấm trà xanh thơm mát mời mọi người. Tất cả mọi người, không
ai bảo ai đều đồng thanh bảo ông để đó rồi làm xong mọi người sẽ uống. Và thế
là bắt tay vào công việc luôn. Người vào trong nhà, với chiếc chổi quét mạng
nhện dài, người mang chổi quét nhà, người quét sân, người hòa vôi quét lại
tường, những người còn lại thì túa ra vườn, rẫy cỏ, dựng lại bờ rào…Người nào
cũng như bị cuốn vào, làm việc một cách say sưa. Em còn nhỏ tuổi nên được
phân công quét dọn trong nhà và đánh rửa lại bát đũa, cốc chén cho sạch. Chờ
cho Bác Tiến quét mạng nhện xong, em lấy chổi, nhẹ nhàng đưa, thấp và dứt
khoát. Mẹ em bảo làm như thế thì mới không làm bụi tung lên, làm bẩn đồ đạc
và bay vào mọi người. Đây là căn nhà tình nghĩa được Nhà nước phối hợp với
địa phương em xây dựng cho ông bà cách đây năm năm. Đó là một căn nhà mái
bằng, không rộng lắm, mọi thứ giản dị nhưng khá tươm tất. Nhờ được tu sửa
thường xuyên và lại được ông bà hết sức nâng niu nên giờ nhìn nó vẫn còn mới.
Quét nhà xong, em múc một thau nước lớn, bê vào đặt trước hè và mang những
cốc chén trong nhà ra rửa. Trong số những chiếc cốc mới, có một số chiếc cốc
xem chừng có từ lâu lắm rồi. Em không giám hỏi nhưng chỉ thầm đoán đó hẳn
là những kỉ vật mà ông bà giữ lại hồi chiến tranh. Em nhẹ nhàng cọ rửa từng
chiếc một cố gắng cho khỏi va chạm. Bê chén cốc vào nhà, em lấy một chiếc giẻ
ướt cẩn thận lau chùi lại bàn ghế, giường tủ cho sạch sẽ. Công việc đơn giản
nhưng hoàn thành rất nhanh. Trong nhà mọi thứ cũng đã tươm tất. Em chạy ra
ngoài, lăng xăng giúp đỡ mọi người: lấy hộ người này ít nước, cầm cho người
kia cái xô, lấy gầu hót những chỗ rác đã được vun đống và thêm một việc nữa là
“giám sát” không để cho ông bà Hiền làm bất cứ một việc gì. Nhìn cặp mắt của
ông bà, em biết hai người đang xúc động nhiều lắm, em cũng thấy lòng mình
hạnh phúc và ấm áp lạ lùng.
Mọi người vẫn hối hả làm viêc. Công việc vừa xong thì ánh nắng mặt trời cũng
đã gay gắt. Mọi người lục đục đi vào trong nhà uống nước, nói chuyện. Ấm
nước được chuyển bị từ sáng được bưng ra, lại thêm một rổ quả reo béo múp
míp. Em nhanh tay rót nước mời mọi người. Trời nắng nên ai cũng nhễ nhại mồ
hôi nhưng vẫn cười nói vui vẻ. Em ngồi im nghe các bác, các anh chị nói
chuyện, chỉ biết mỉm cười nhưng lòng cũng cảm thấy đầy hạnh phúc. Ngày hôm
nay, cũng giống như mọi người, em đã làm được một việc đầy ý nghĩa.
Ngày hôm đó là một ngày bổ ích,một ngày giúp chúng em hiểu hơn những
người thương binh,những người với ý chí sắt thép và không ngại hiến dâng cả
xương máu và tuổi thanh xuân vì đất nước.Những câu chuyện mà các bà,các
ông,các cô các bác kể lại trong kháng chiến thật sự là những câu chuyện bổ ích
và thiết thực mà chúng em được nghe,nó giúp chúng em luôn biết tự hào về dân
tộc,về người dân ta,về những gì mà đất nước ta đã từng trải qua.Để rồi từ
đó,chúng em luôn biết cố gắng phấn đấu,cố gắng vươn lên,luôn nỗ lực học tập
không ngừng,trau dồi kiến thức,để góp phần xây dựng đất nược ngày một giàu
đẹp hơn.

You might also like