You are on page 1of 3

Sau

khi chia tay còn có thể làm bạn?


---
1.
Hoặc là bên nhau một đời, hoặc là trở thành người xa lạ.
Nếu bạn thực sự yêu một ai đó rất nhiều, bạn sẽ không buông tay, cho dù nguyên nhân khiến cho
hai người không thể ở bên nhau là gì đi chăng nữa. Nhưng một khi đã đến thời điểm mà điều tốt
nhất bạn có thể làm là chia tay, vậy thì hãy dứt khoát coi nhau như hai người xa lạ. Bởi bạn không
biết trước được lúc nào cảm xúc của mình lại dâng trào, bạn không biết trước được liệu người kia
có cho mình một cơ hội bắt đầu lại mọi thứ hay không. Làm bạn, khả năng lớn rồi sẽ trở thành
chướng ngại khi hai bên muốn đi tìm tình yêu mới, vì sau tất cả, tình yêu là độc nhất vô nhị, người
mới sẽ không bao giờ cảm thấy thoải mái khi bạn có một người bạn khác giới, huống chi đó lại là
người yêu cũ.
Trên một khía cạnh khác, khi bạn chia tay mà trong lòng vẫn còn yêu, bạn sẽ không thoả mãn với
việc chỉ được làm bạn, bạn sẽ luôn nghĩ về việc làm sao để chấm dứt tình bạn này và bắt đầu tình
yêu lần nữa. Lúc này, nếu nửa kia của bạn đã không muốn quay lại, vậy thì chính bạn sẽ làm chậm
trễ tương lai của họ.
Vì vậy, tôi cảm thấy dù nguyên nhân chia tay là gì, những người đã không còn chung đường cũng
không nên làm bạn, tốt nhất là quên nhau đi thôi.
Cho nửa kia không gian riêng, biến thứ không khí thân thuộc trở lại thành xa lạ, xốc lại bản thân và
làm việc thật chăm chỉ, đó là hồi đáp hoàn hảo nhất cho người mà bạn đã từng yêu.
2.
Không thể.
Sau khi chia tay, tôi muốn tiếp tục làm bạn với người kia, nhưng cả hai chúng tôi đều vô cùng
gượng gạo.
Nói chuyện với anh ấy hai, ba lần, tôi vẫn không thể tìm lại cảm giác ngày trước. Tôi luôn phải chú ý
ngữ điệu của mình, cố gắng không vượt quá ranh giới. Vô cùng mệt mỏi, nhưng tôi không buông bỏ
được.
Sau đó, tôi phát hiện ra mình bị chặn. Tôi gọi hỏi anh ấy tại sao, anh ấy bỏ chặn, trả lời: “Đâu có
chặn em.”
Tôi đã khóc rất nhiều.
Vậy nên hãy lập tức huỷ kết bạn, nhanh chóng xoá người đó ra khỏi trí nhớ, và đi tìm một người
mới.
3.
Tôi nhận ra rằng nếu thực sự yêu, tôi sẽ không muốn làm bạn với người kia sau khi chia tay.
Nếu hai người ở bên nhau nhưng lại không yêu nhau bằng cả trái tim, không đi đến bước chấp
nhận trả giá tất cả, vậy thì không có gì xấu khi quay lại làm bạn. Đều trưởng thành rồi, chúng ta luôn
biết cách đặt mỗi người “bạn” vào vị trí thích hợp với người đó.
4.
Có thể, nhưng phải đảm bảo EQ, IQ của bạn đủ cao. Đừng bước quá giới hạn.
5.
Hãy tôn trọng người đến sau.
Tôi tin là các bạn không hề muốn nửa kia của mình còn liên hệ với người cũ.
Rất nhiều bạn bè vẫn ở xung quanh bạn, thiếu đi một người cũng đâu có sao phải không?
Tại sao lại phải chôn xuống một quả bom hẹn giờ cho tương lai của bạn?
Hãy trân trọng người xứng đáng.
Hi vọng tất cả mọi người đều tìm thấy một nửa phù hợp dành cho mình.

Đêm giáng sinh năm đó, cô ấy nói cô ấy muốn ăn một chiếc bánh kem, thế nhưng, bởi vì tan làm
muộn, chỗ bán bánh kem lại xa, nên tôi đã không đi. Kết quả trở về nhà, cô ấy thấy tôi không cầm
theo bánh kem liền khóc, khóc rất thương tâm. Sau đó, cô ấy nói, cô ấy khóc chỉ vì không được ăn
bánh kem thôi, còn tôi vẫn cứ không hiểu nổi, tại sao một cô gái đã hai mươi mấy tuổi lại có thể
khóc vì không được ăn một chiếc bánh kem như thế. Chỉ đến bây giờ tôi mới hiểu, khi ấy cô ấy nói
dối tôi, cô ấy chỉ là cảm thấy tôi không quan tâm đến cô ấy.
Vào cuối mỗi tháng, cô ấy thường phải làm tăng ca đến hơn 12 giờ đêm. Tiểu khu chúng tôi sống ở
ngay bên đường lớn, xuống xe là đến, vậy mà cô ấy vẫn muốn tôi xuống cửa tiểu khu đón mình.
Phía bên kia tiểu khu đèn đường đều thắp sáng, lại có nhân viên an ninh bảo vệ 24/24, tôi luôn cảm
thấy việc đón cô ấy là không cần thiết, nên thường nói với cô ấy: "Tiểu khu này rất an toàn, em
không cần phải sợ". Nghĩ đến đây, tôi luôn muốn khi ấy có thể giữ chặt miệng mình lại. Cô ấy nhát
gan như vậy, sợ tối như vậy, lại gầy nhỏ như vậy, nếu lúc đó tôi có thể nắm chặt tay cô ấy thì tốt
biết bao. Thế nhưng, bây giờ, đã không còn cơ hội nữa.
Một lần, lúc tôi chơi điện tử, cô ấy ở bên cạnh, vừa lướt điện thoại vừa nói với tôi rằng YSL vừa cho
ra mắt son môi phiên bản giới hạn nhân dịp Giáng sinh. Bạn trai của cô bạn gái thân nhất của cô ấy
đã canh đúng đến 0 giờ để giành mua được một thỏi tặng cô bạn ấy. Khi đó, tôi đang thua mất ba
trận nên khó chịu nói:
“Không phải chỉ là một thỏi son thôi sao? Làm gì mà phải kích động bất ngờ đến vậy.”
Cô ấy giận dỗi bảo:
“Nhưng mà anh còn chưa từng nghĩ tới việc đem lại bất ngờ cho em, đừng nói đến khoản chi tiêu
hạn chế, anh chỉ cần nghĩ tới việc mua cho em một thỏi son thôi, em cũng đã cảm tạ trời đất rồi”.
“Thế nhưng giờ em nhắc anh như vậy, thì em còn bất ngờ cái gì”.
“Em một chút cũng không muốn nhượng bộ.”
Sau đó, cô ấy điên cuồng săn lùng để mua thỏi son đó, mà tôi kì thực cũng mua hơn nghìn trang bị
cho trò chơi của mình. Nếu như có thể quay trở lại, tôi nhất định sẽ không mua trang bị nữa, sẽ mua
quà cho cô ấy, chí ít như thế, lúc này, khi dùng thỏi son đó, cô ấy có thể nhớ đến tôi. Chỉ là, không
có nếu như, cũng không thể quay ngược thời gian được nữa.
Trước đây, tôi luôn thích náo nhiệt, ngày lễ, cuối tuần, sinh nhật đều nghĩ đến việc cùng bạn bè ra
ngoài vui chơi, cho nên, vẫn luôn thích tụ tập đông người, luôn bỏ qua đề nghị chỉ hai người ở bên
nhau của cô ấy, còn cảm thấy cô ấy chẳng ra sao hết.
Cô ấy luôn nói muốn tới Thổ Nhĩ Kỳ, muốn ngồi khinh khí cầu ngắm bình minh trên thung lũng,
muốn cho những con hải âu trên biển Á - Âu ăn, muốn chụp ảnh trong khách sạn hang động...Tôi
luôn nói được được được, nhưng thực ra chẳng bao giờ đi.
Sau này, tôi lén coi weibo, thấy cô ấy đi qua rất nhiều nơi. Thật tốt. Cô ấy vẫn là không nên nhớ đã
từng có một người chỉ nói mà không làm như tôi.
Cuộc sống có quá nhiều chuyện, từ chuyện nhỏ nhặt trong công việc, áp lực của lãnh đạo đến lời
cằn nhằn của mẹ cha, cho nên, tôi luôn hi vọng cô ấy có thể hiểu tôi, hỗ trợ tôi, không muốn cùng cô
ấy nói ít hơn một câu, lui một bước. Khi cô ấy giận, khi cô ấy tủi thân, tôi vẫn cứ cùng cô ấy tranh
cãi đúng sai cho bằng được. Hiện tại, nghĩ lại những chuyện đó dưới góc nhìn của người ngoài
cuộc, tôi cảm thấy tôi đích thực là một tên chẳng ra gì.
Hôm đó, cô ấy gói ghém hành lý dọn đi, tôi còn nổi giận, cho rằng cô ấy chắc hẳn lại như mấy lần
trước, giận dỗi vài ba ngày rồi thôi. Thế nhưng, ngày đó không có nữa, không còn những lần cố tình
nói lớn để gây sự chú ý với tôi, không còn âm thanh mệt mỏi cùng tôi tranh luận sai đúng, cũng
không còn những lần nói cô ấy sẽ không bao giờ quay trở lại. Tôi không muốn nghĩ tới, chỉ là như
bao ngày hè bình thường khác, cô ấy mặc chiếc váy mà tôi vẫn từng quen thuộc, rời đi.
Khi tôi ý thức được việc tôi đã triệt để mất cô ấy thì đã là ba tháng sau. Cô ấy xóa weixin của tôi,
chặn weibo của tôi, xóa mọi thứ liên quan đến tôi trên mạng xã hội. Cô ấy không còn như trước,
không viết mấy câu buồn bã sau chia tay, mà thay vào đó là những câu chuyện hàng ngày, những
bữa tiệc và những bức ảnh chụp tự sướng, tin nhắn của tôi, cô ấy chưa từng hồi âm lại. Phải mất
một thời gian dài, tôi mới thực sự tin rằng tôi đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của cô ấy.
Tôi luôn nghĩ, rốt cuộc, cô ấy từ khi nào đã quyết định rời xa tôi?
Có lẽ là năm tháng trước, cô ấy bảo tôi xuống lầu đón, nhưng tôi còn đang bận chơi game nên
không đi. Sau đó, cô ấy hình như không còn bảo tôi đi đón cô ấy nữa.
Có lẽ là bốn tháng trước, cô ấy nói muốn ra một cửa tiệm để ăn, tôi từ chối, viện lý do quá xa nên
không đi, cô ấy sau đó hình như cũng không rủ tôi ra ngoài nữa.
Có lẽ là ba tháng trước, cô ấy phát hiện tin nhắn của một em gái khóa dưới gửi cho tôi, trước đây cô
ấy luôn nói học muội nên tránh, mỗi lần cô gái đó gửi tin nhắn tới đều tức giận, chỉ là lần đó, cô ấy
chẳng nói gì.
Tôi bây giờ đã hiểu rồi.
Điều cô ấy muốn không phải là ăn một chiếc bánh, mà là tôi có thể vì cô ấy mà bỏ ra tâm ý thế nào.
Thứ cô ấy muốn không phải là một thỏi son, mà là tôi có thể vì cô ấy mà tạo ra bất ngờ vui vẻ.
Điều cô ấy ghét không phải là em gái khóa dưới, mà là việc tôi đã không vì cô ấy mà bỏ đi những
mối quan hệ không liên quan.
Tôi hiện giờ thực sự hiểu rõ rồi, chỉ là cô ấy không quay lại, cô ấy đã có người khác.

You might also like