Professional Documents
Culture Documents
I. TIỂU DẪN:
1. TÁC GIẢ:
- Nhà thơ của hạnh phúc đời thường: tiếng thơ khao khát tình yêu, hạnh phúc đời thường bình
dị.
- Hồn thơ: giàu vẻ đẹp nữ tính, thành thật, giàu đức hi sinh và lòng vị tha, khát vọng yêu chân
thành, mãnh liệt gắn với cảm thức lo âu về sự phai tàn, đổ vỡ., cùng những dự cảm bất trắc.
- Vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ trong tình yêu hiện lên qua hình tượng sóng.
- Đó là tình yêu thiết tha, nồng nàn, đầy khát vọng và sắt son chung thủy, vượt lên mọi giới
hạn của đời người.
Dữ dội và dịu êm
- Nghệ thuật:Tiểu đối hiện rõ lên sự tương phản.
- Trạng thái của sóng cũng là đặc tính của người phụ nữ khi yêu.
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình - Nghệ thuật: Nhân hóa kết hợp với ẩn dụ.
- Sông: chật hẹp bể: rộng lớn
- Sóng: kháo khát phá tan giới hạn.
Sóng tìm ra tận bể - Tình yêu của người phụ nữ cũng thế, khao khát tình yêu cao cả, rộng lớn.
Quan niệm mới mẻ,tiến bộ.
Ôi con sóng ngày xưa - Nghệ thuật: đối lập, sử dụng thán từ.
- Thán từ “Ôi”: sự thổ thức của con tim nhận ra phép màu nhiệm của tình
yêu.
Và ngày sau vẫn thế - NT đối lập“Ngày xưa- ngày sau”: sóng muôn đờ vẫn thế (vẫn dữ dội và dịu
êm, vẫn ồn ào và lặng lẽ)
Liên hệ: Có những khi vô cớ/ Sóng ào ạt xô thuyền/ Bởi tình yêu muôn thuở/
Có bao giờ đứng yên (Xuân Quỳnh)
Nỗi khát vọng tình yêu - Tính từ “”khát vọng- bồi hồi”: sự bồi hồi, thổn thức trong tình yêu tuổi trẻ.
Liên hệ: Làm sao sống mà không yêu/ không nhớ không thương một kẻ nào
(Xuân Diệu)
Bồi hồi trong ngực trẻ - Tình yêu là khát vọng, là ước mơ của bào người.
Liên hệ: Nếu phải cách xa anh/ em chỉ còn bão tố (Xuân Quỳnh)
- Nghệ thuật: Câu thơ vắt dòng hiện đại (Câu thơ “Em cũng không biết nữa” kết
nối/ trả lời cho cả câu thơ trước và sau nó).
Sóng bắt đầu từ gió - “Sóng bắt đầu từ gió”: lý giải nguồn gốc của sóng một cách dễ dàng.
- Lý trí vận động“Em nghĩ” – “em cũng không biết nữa”: không biết nguồn gốc của
sóng và nguồn gốc của tình yêu.
Gió bắt đầu từ đâu? Người ta gọi là cái lắc đầu đầy nữ tính.
Khái quát một điều sâu kín trong tình yêu: tình yêu gắn với đức tin, với cảm xúc
Em cũng không biết nữa mà lí trí bất lực.
Liên hệ: “Đố ai định nghĩa được tình yêu/ Có nghĩa gì đâu một buổi chiều/ Nó
chiếm hồn ta bằng nắng nhạt/ Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu…” (Xuân Diệu)
Khi nào ta yêu nhau
- Nghệ thuật: về hình thức thì dai hơn các khổ thơ khác (phù hợp với việc diễn tả nỗi
nhơ trong tình yêu), điệp từ “con sóng” 3 lần, nhân hóa “sóng nhớ bờ”- “không ngủ
Con sóng dưới lòng sâu
được”, đối lập “dưới lòng sâu”>< “trên mặt nước”, cách nói phi logic “trong mơ còn
thức”, lặp cấu trúc “con sóng dưới lòng sâu- con sóng trên mặt nước”
- Lặp cấu trúc “con sóng dưới lòng sâu- con sóng trên mặt nước”: Sóng hiện diện cả
Con sóng trên mặt nước trên mặt nước (chiều rộng) lẫn dưới lòng sâu (chiều sâu), hiện diện khắp mọi nới.
- Nhân hóa “sóng nhớ bờ- không ngủ được”: bờ là đích đến cuối cùng của sóng. Nỗi
nhớ ấy bao trùm lên cả không gian (mặt nước- lòng sâu), thời gian (ngày- đêm).
Ôi con sóng nhớ bờ - Hai câu thơ cuối:
+ Sự tương đồng đồng kì lạ giữa hiện tượng tự nhiên với trạng thái cảm xúc của tình
yêu.
Ngày đêm không ngủ được
+ Nếu “sóng nhớ bờ” thì “em nhớ anh”-đó là quy luật muôn thuở của t/y.
+ Cách nói phi logic “trong mơ còn thức”: Nỗi nhớ thường trực trong ý thức và tiềm
thức.
Lòng em nhớ đến anh
Liên hệ:
+ Ca dao 1: Đêm năm lưng chẳng tới giường/ cứ mong trời sáng ra đường gặp anh
+ Ca dao 2: Nhớ ai bổi hổi bồi hồi/ như đứng đống lửa hư ngồi đống than
Cả trong mơ còn thức
a/ Khổ thơ đầu: Niềm tin vào tình yêu đích thực
b/ Khổ thơ thứ 2: Những suy tư, lo âu, trăn trở trước cuộc đời
Cuộc đời tuy dài thế - Nghệ thuật: ẩn dụ, so sánh, cặp từ quan hệ,..
- Phép so sánh (biển rộng ví như năm tháng): lấy cái không gian để nói cái thời
gian, cho thấy rõ dự cảm của chị và băn khoăn về thời gian.
Năm tháng vẫn đi qua - Những từ “tuy dài thế- vẫn đi qua- dẫu rộng”: chứa đựng sự ngậm ngùi. Cuộc đời
thì vô hạn, đời người nhất là tuổi trẻ thì hữu hạn.
Liên hệ: Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật/ không cho dài thời trẻ của
Như biển kia dẫu rộng nhân gian/ nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn/ nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm
lại/còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi/nên bâng khuân tôi tiếc cả đất trời (Vội
vàng- Xuân Diệu)
Mây vẫn bay về xa
c/ Khổ thơ cuối: Khát vọng sống hết mình trong tình yêu
Làm sao được tan ra - Nghệ thuật: ẩn dụ, từ ngữ giàu hình ảnh (biển lớn tình yêu), câu hỏi tu từ (làm
sao được tan ra),..
- Câu hỏi tư từ “Làm sao”: gợi lên niềm mong ước cháy bỏng trong tâm hồn em.
Thành trăm con sóng nhỏ - “Tan ra-thành trăm con sống nhỏ- ngàn năm còn vỗ”: yêu là để tan ra để trường
tồn mãi mãi với không gian và thời gian. Đó là khát vọng mãnh liệt, ước vọng bất
tử hóa tình yêu.
Giữa biển lớn tình yêu Liên hệ: Em trở về đúng nghĩa trái tim em/Là máu thịt đời thường ai chẳng có/
vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa/ nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
(Tự hát- Xuân Quỳnh)
Để ngàn năm còn vỗ
– Khát vọng trong “Sóng” là khát vọng của tình yêu lứa đôi, là khao khát dâng hiến đến
tận cùng, khát vọng bất tử hoá tình yêu. Còn trong “Vội Vàng” – Xuân Diệu thể hiện một
quan niệm sống: sống vội vàng, sống giục giã, cuống quýt, phải tận hưởng vì thời gian đi
qua tuổi trẻ sẽ không còn.
– Sóng của Xuân Quỳnh là vẻ đẹp của cái tôi dịu dàng mà mãnh liệt khao khát được tan
ra, được hiến dâng cho cuộc đời, muốn vượt qua sự hữu hạn của đời người để hoá thân
vào biển lớn tình yêu; thì Vội Vàng của Xuân Diệu lại bộc lộ một cái tôi sôi nổi, vồ vập và
khát vọng chiếm lĩnh bởi “tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại”.
a/ Viết về cảm xúc trong thơ, nhà phê bình Hoài Thanh từng có ý kiến: Dòng cảm xúc quá
chừng sôi nổi khiến cho câu chữ không thể đi theo những đường viền có sẵn, ý thơ xô đẩy
làm cho khuôn khổ câu thơ cũng phải lung lay.-->Bài thơ sóng quả đã minh chứng cho
điều đó.
b/ Có ý kiến cho rằng: “Sóng của Xuân Quỳnh đã thể hiện được một tình yêu có tính chất
truyền thống như tình yêu muôn đời”
c/ Có ý kiến cho rằng: “Tình yêu mà Xuân Quỳnh thể hiện trong bài thơ mang tính chất
hiện đại như tình yêu hôm nay”.
d/ Nhận xét về bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, có ý kiến cho rằng: “Sóng là hình tượng
trung tâm của bài thơ và là một hình tượng ẩn dụ” (Tuyển chọn và giới thiệu đề thi đại
học và cao đẳng môn Ngữ văn, tr.155-156, Nxb Giáo dục Việt Nam, 2007).
e/Bàn về bài thơ “Sóng”, có ý kiến cho rằng: Đó là cái tôi có khát vọng sống, khát vọng
yêu chân thành mãnh liệt.
2. Về bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh, có ý kiến cho rằng: “Tình yêu của người phụ nữ
trong bài thơ vẫn vẹn nguyên những biểu hiện muôn đời của tình yêu truyền thống”. Ý
kiến khác lại cho rằng: “Tình yêu ấy mang tính chất hiện đại của tình yêu hôm nay”.
Bằng cảm nhận về tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ “Sóng” , anh/chị hãy bình
luận các ý kiến trên, từ đó liện hệ tình yêu của tuổi trẻ hiện nay.
ĐỊNH HƯỚNG
1. KHÁI QUÁT CHUNG:
- Xuân Quỳnh là một trong những gương mặt tiêu biểu của thế hệ thơ trẻ thời chống Mĩ cứu
nước. Thơ Xuân Quỳnh in đậm vẻ đẹp nữ tính, vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ nhiều trắc ẩn, hồn
nhiên, chân thành, đằm thắm, da diết trong khát vọng đời thường.
- Bài thơ “Sóng” được sáng tác năm 1967, trong chuyến đi thực tế ở vùng biển Diêm Điền (Thái
Bình), là bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ Xuân Quỳnh, đồng thời là một trong những bài
thơ tình hay nhất trong nền văn học Việt Nam.
2. CỤ THỂ
2.1. Giải thích ý kiến
- Giải thích:
+ “Tính chất truyền thống của tình yêu muôn đời”: có từ xưa, được bảo tồn trong cuộc sống
hiện đại, trở thành nét đặc trưng về tinh thần, văn hóa của cộng đồng, dân tộc…
+ “Tính hiện đại như tình yêu hôm nay”: thời đại ngày nay, con người có đời sống văn hóa, tinh
thần tự do, dân chủ, không bị ràng buộc bởi những hệ tư tưởng phong kiến.
- Hai ý kiến đề bài đưa ra đều đúng, bổ sung cho nhau, làm nên vẻ đẹp hoàn thiện của tình yêu
mà Xuân Quỳnh muốn thể hiện.
2.2. Phân tích ý kiến:
a. “Tình yêu của người phụ nữ trong bài thơ vẫn vẹn nguyên những biểu hiện muôn đời của
tình yêu truyền thống”
- Tình yêu gắn liền với nỗi nhớ khi xa cách: (nỗi nhớ tràn ngập không gian, thời gian; cả ý thức
lẫn vô thức: “cả trong mơ còn thức”)
- Tình yêu gắn liền với sự chung thủy: Với em không chỉ có phương Bắc, phương Nam mà
còn có cả “phương anh”. Đó là phương của tình yêu đôi lứa, là không gian của tương tư.
- Tình yêu gắn với khát vọng về một mái ấm gia đình hạnh phúc: Cũng như sóng, dù muôn
vàn cách trở rồi cuối cùng cũng đến được bờ, người phụ nữ trên hành trình đi tìm hạnh phúc
cho dù lắm chông gai nhưng vẫn tin tưởng sẽ cập bến.
b. “Tình yêu mà Xuân Quỳnh thể hiện trong bài thơ mang tính hiện đại như tình yêu hôm
nay”
- Tình yêu là trạng thái tâm lí phong phú, đa dạng, luôn chứa đựng những biến động, thao thức
thất thường, vừa nồng nàn, táo bạo, tha thiết, vừa tỉnh táo, đắm say "Dữ dội và dịu êm/ Ồn ào
và lặng lẽ..."
- Trong tình yêu người phụ nữ không cam chịu, nhẫn nhục mà luôn chủ động, khao khát kiếm
tìm một tình yêu mãnh liệt, đồng cảm, bao dung "Sông không hiểu nổi mình/ Sóng tìm ra tận
bể"
- Dám sống hết mình cho tình yêu, hòa nhập tình yêu cá nhân vào tình yêu rộng lớn của cuộc
đời "Làm sao được tan ra/.../ Để ngàn năm còn vỗ"
c. Nghệ thuật thơ:
- Bài thơ có âm hưởng vừa dạt dào, sôi nổi, vừa êm dịu, lắng sâu. Kết cấu song trùng hai hình
tượng sóng và em giúp người phụ nữ biểu hiện vẻ đẹp tâm hồn và những quan niệm về tình yêu
vừa mới mẻ, hiện đại, vừa sâu sắc, mang tính truyền thống.
3. Từ cảm nhận về cái “tôi” trong bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh hãy bình luận về ý kiến:
"Đó là cái tôi giàu khát vọng sống, khát vọng yêu chân thành" - Ngữ Văn 12
ĐỊNH HƯỚNG
ĐỊNH HƯỚNG