Các cấp chính quyền và các tổ chức liên quan phải tăng cường tuyên truyền, giáo dục, nêu cao ý thức bảo vệ môi trường của người dân. Đưa những bài viết về môi trường vào trong sách giáo khoa, giúp cho học sinh có thái độ và có cái nhìn đúng đắn về môi trường và những hậu quả của việc phá hoại môi trường, từ đó giúp các em biết yêu và bảo vệ môi trường đang sống. Hãy làm tất cả những gì có thể để bảo vệ môi trường, cũng là giữ gìn xử sống cho toàn thể nhân loại. Hãy thay đổi, thay đổi và thay đổi trong chính những suy nghĩ của mỗi chúng ta. Đó là tất cả những gì mà chúng ta mang lại không chỉ cho bản thân mà cho con cháu chúng ta mai sau nữa. Đó là tất cả những gì chúng tôi mong muốn tất cả các bạn hãy cùng thực hiện. Và chỉ khi như vậy chúng ta mới có một Trái Đất xanh mãi mãi.
SỬ DỰNG HỢP LÝ VÀ TIẾT KIỆM NGUỒN TÀI
NGUYÊN BIỂN Biển của chúng ta có nhiều đàn cá thuộc những đại diện cá có đời sống dài, thành thục chậm, khả năng khôi phục số lượng quần thể kém, như cá hồng, cá song, cá kẽm, cá mú… lại là những đối tượng rất có giá trị. Vùng nước ven bờ là bãi đẻ, nơi nuôi dưỡng của cá con và cá chưa thành thục, mật độ cá cao. Đây cũng là vùng tập trung các đặc sản. Vùng nước ven bờ là vùng có sức sản xuất cao nhưng đồng thời cũng là vùng dễ bị con người làm ô nhiễm nặng. Vùng khơi tập trung những cá có kích thước lớn, thành phần cá khai thác ít phức tạp, dễ gặp những đàn cá với mật độ lớn, đôi khi đạt hàng trăm tấn (cá trích, sòng, bạc má, thu, ngừ…). Môi trường đỡ bị nhiễm bẩn, song sức sản xuất không cao so với vùng sát bờ. Do đó, công nghiệp hóa khai thác là con đường đưa nghề cá vào vùng nước khơi, vào các đại dương, vừa nâng cao hiệu suất khai thác, vừa bảo vệ khu vực tái sản xuất ở ven bờ. Nông nghiệp hóa biển nhằm biến các vùng nước nông ven bờ thành các cơ sở nuôi trồng hải sản một cách thực thụ, tương tự như ruộng đồng, chuồng trại trên đất liền. Công nghiệp hóa khai thác và nông nghiệp hóa biển bao hàm hướng phân bố lại lao động, phân bố lại ngành nghề trên biển; đồng thời, về bản chất mà nói, đó là sự chuyên canh lớn đối với nghề khai thác nguồn lợi sinh vật trên quan điểm sử dụng hợp lý, tiết kiệm toàn bộ ti nguyên của một thể thống nhất – Biển
BẢO VỆ NGUỒN ĐA DẠNG SINH HỌC BIỂN
Để bảo tồn đa dạng sinh học biển và bảo vệ môi trường biển cần có những biện pháp tổng hợp bao gồm hệ thống luật, các biện pháp kinh tế và hành chính cũng như công tác giáo dục và giác ngộ người dân. Trước mắt các công việc cấp bách cần thiết phải làm ngay như sau: - Từng bước đưa nghề cá ra xa bờ và đẩy mạnh công tác nuôi trồng theo hướng bán thâm canh, ngăn cấm khai thác các đàn cá di cư đi đẻ, cấm sử dụng các công cụ khai thác lạc hậu. - Thực hiện nghiêm luật bảo vệ môi trường và pháp lệnh bảo vệ nguồn lợi thủy sản cần quy định những vùng cấm đánh bắt, thời gian cấm đánh bắt ở các vùng nước ven bờ, tiêu chuẩn hóa và quy định kích thước tối thiểu của đối tượng được phép hai thác cũng như mắt lưới tối thiểu được phép sử dụng trong nghề cá,… - Bảo vệ những nơi sống đặc trưng đối với các lòai hải sản, bao gồm trong đó là bảo tồn, khôi phục lại rừng ngập mặn, bảo vệ các rạn san hô, các bãi cỏ ngầm ven biển và quanh các hải đảo. - Công tác lấn biển mở rộng diện tích cho nông nghiệp, nuôi trồng thủy hải sản và định cứ,… trên các vùng cửa sông ven biển, khai thác sa khóang, cát, xây dựng bến cảng, khai thông luồng lạch,… đều phải tuân theo các quy họach tổng thể của vùng, lãnh thổ. - Cần có các biện pháp kiểm soát, ngăn ngừa và hạn chế các nguồn thải, các chất gây ô nhiễm đổ ra biển từ các khu công nghiệp, khu dân cư, phương tiện giao thông thủy, khu vực khai thác tinh chế dầu của ngành dầu khí.