You are on page 1of 60

Acta Pharmacologica Sinica 2006 Jan; 27 (1): 1–26

Invited review

Progress in studies of huperzine A, a natural cholinesterase inhibitor


from Chinese herbal medicine1
Rui WANG, Han YAN, Xi-can TANG2

State Key Laboratory of Drug Research, Shanghai Institute of Materia Medica, Shanghai Institutes for Biological Sciences, Chinese Academy
of Sciences, Shanghai 201203, China

Key words Abstract


huperzine A; Alzheimer disease; acetylcho- Huperzine A (HupA), a novel alkaloid isolated from the Chinese herb Huperzia
linesterase; cholinesterase inhibitors; cogni-
serrata, is a potent, highly specific and reversible inhibitor of acetylcholinesterase
tive enhancer; neuroprotect agents; oxidative
stress; apoptosis (AChE). Compared with tacrine, donepezil, and rivastigmine, HupA has better
penetration through the blood-brain barrier, higher oral bioavailability, and longer
1
duration of AChE inhibitory action. HupA has been found to improve cognitive
Project supported in part by the grants from
Ministry of Science and Technology of China deficits in a broad range of animal models. HupA possesses the ability to protect
(G1998051110, G1998051115, 2004CB518907) cells against hydrogen peroxide, β-amyloid protein (or peptide), glutamate,
and the National Natural Science Foundation ischemia and staurosporine-induced cytotoxicity and apoptosis. These protec-
of Chi na ( No 3 9170 860, 397 7084 6,
3 00 11 61 95 4, 3 01 23 0 05 , 30 27 14 96 , and
tive effects are related to its ability to attenuate oxidative stress, regulate the
305 7216 9). expression of apoptotic proteins Bcl-2, Bax, P53, and caspase-3, protect
2
Correspondence to Prof Xi-can TANG. mitochondria, upregulate nerve growth factor and its receptors, and interfere with
P h n 86 -2 1-5 08 0-6 71 0.
amyloid precursor protein metabolism. Antagonizing effects of HupA on N-me-
Fax 86 -2 1-5 08 0-7 08 8.
E-mail xctang@mail.shcnc.ac.cn thyl-D-aspartate receptors and potassium currents may also contribute to its
neuroprotection as well. Pharmacokinetic studies in rodents, canines, and healthy
Received 20 05-10 -0 5
human volunteers indicated that HupA was absorbed rapidly, distributed widely
Accepted 20 05-10 -2 0
in the body, and eliminated at a moderate rate with the property of slow and
doi: 10.1111/j.1745-7254.2006.00255.x prolonged release after oral administration. Animal and clinical safety tests showed
that HupA had no unexpected toxicity, particularly the dose-limiting hepatotoxic-
ity induced by tacrine. The phase IV clinical trials in China have demonstrated
that HupA significantly improved memory deficits in elderly people with benign
senescent forgetfulness, and patients with Alzheimer disease and vascular
dementia, with minimal peripheral cholinergic side effects and no unexpected
toxicity. HupA can also be used as a protective agent against organophosphate
intoxication.

functions. The key symptoms of AD are primarily caused by


Introduction
cholinergic dysfunction. A significant correlation has been
Alzheimer disease (AD) is a progressive neurodegener- found between a decrease in cortical cholinergic activity and
ative disorder associated with a global impairment of higher the deterioration of mental test scores in patients with AD[2].
mental function, and presenting an impairment of memory as Based on the cholinergic hypothesis of AD, cholinergic en-
the cardinal symptom[1]. Histopathological hallmarks of the hancement strategies have been at the forefront of efforts to
disease are the extracellular deposition of amyloid β-peptide pharmacologically palliate the cognitive impairments. Among
(Aβ) in senile plaques, the appearance of intracellular neu- the various therapeutic approaches investigated to enhance
rofibrillary tangles (NFT), a loss of cholinergic neurons, and cholinergic transmission, cholinesterase inhibitors (ChEI) are
extensive synaptic changes in the cerebral cortex, hippo- the first group of compounds that have shown some pro-
campus and other areas of brain essential for cognitive mise in the treatment of AD. The most significant therapeu-

©2006 CPS and SIMM 1


Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

tic effect of ChEI in AD treatment is to stabilize cognitive agents under study for AD, is a reversible, potent, and selec-
function at steady level during at least a 1 year period in tive acetylcholinesterase (AChE) inhibitor. Its potency and
approximately 50% of patients. Most clinical studies show duration of AChE inhibition rival those of tacrine, galantha-
that in a certain percentage of AD patients (approximately mine, donepezil, and rivastigmine[10–13]. HupA has been found
20%) cognitive function can be stabilized for a period of up to improve cognitive deficits in a broad range of animal
to 24 months. In addition, the AD patients who do not re- models. The phase IV clinical trials conducted in China have
spond to therapy with one ChEI can be switched to a second demonstrated that HupA induces significant improvement
one with a 50% rate of success. To date, four ChEI, tacrine, in the memory of elderly people and patients with AD and
donepezil, galanthamine and rivastigmine have been ap- vascular dementia (VD) without any notable side effects[14–17].
proved by the US Food and Drug Administration for the In this paper the pharmacological properties, pharmacokine-
treatment of AD, and several new ChEI are being studied[3–6]. tics, and toxicology of HupA, in addition to the clinical trials
However, the clinical usefulness of ChEI has been limited by so far conducted using this agent, are reviewed.
their short half-lives and excessive side effects caused by
activation of peripheral cholinergic systems, as well as
Effects on cholinesterase activity and inhibi-
hepatotoxicity, which is the most frequent and important tion mechanism
side effect of tacrine therapy[7–9]. To obtain better therapeu-
tic benefit in the treatment of AD, the search for a long- The cholinesterase inhibition by HupA has been evalu-
acting ChEI that exerts minimal clinical side effects is still ated in vitro and in vivo, using a spectrophotometric me-
ongoing[5]. thod[18] with minor modifications. For assay of AChE or
(–)-Huperzine A (HupA), a novel Lycopodium alkaloid, butyrylcholinesterase (BuChE) activity, a reaction mixture
is isolated from the Chinese medicinal herb Huperzia serrata of 4 mL containing acetylthiocholine iodide (0.3 mmol/L) or
(Qian Ceng Ta; Figure 1). The herb has been used in China butyrylthiocholine iodide (0.4 mmol/L), 1 mL sodium phos-
for centuries in the treatment of such conditions as contu- phate buffer (0.1 mmol/L), the test compound (0.1–0.5 mL),
sions, strains, swelling, and schizophrenia. HupA, a com- and enzyme (0.1–0.2 mL) was incubated at 37 °C for 8 min.
pound that is chemically unique in comparison with other In vitro and in vivo comparison studies with respect to
AChE inhibition showed that the potency of HupA was simi-
lar or superior to the inhibitors currently being used in AD
treatment (Table 1)[11–13,19–21]. Based on the 50% inhibitory
concentration (IC50), HupA was more potent than tacrine,
physostigmine, galanthamine, and rivastigmine with respect
to inhibition of AChE activity, whereas HupA was the least
potent BuChE inhibitor among the inhibitors tested[11,21–23].
The IC50 ratio of HupA for BuChE:AChE was much greater
than those of the other 4 inhibitors. HupA exerted inhibitory
effects on AChE from different sources to a similar extent
but, interestingly, was a weaker inhibitor of human serum

Table 1. Compara tive effects of five cholinesterase inhibitors on


cholinesterase activity in vitro.

IC50 (µM) Ratio of IC50 Ki (nM)


AChE* BuChE** BuChE/AChE

HupA 0.082 74.43 907.7 24.9


Ta crine 0.093 0.074 0.8 105.0
Donepezil 0.010 5.01 501.0 12.5
Rivastigmine 1 81 .3 9 31.07 0.17 –
Galanthamine 1.995 12.59 6.3 210.0

*
Figure 1. The Chinese herb Huperzia serrata (Qian Ceng Ta). rat cortex; **rat serum. Data from ref 11, 22.

2
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

BuChE relative to BuChE from other sources. Studies using Table 2. Effects of five acetylcholinesterase inhibitors on acetyl-
8 and 4 cholinesterase isoenzymes, which were extracted cholinesterase G4 and G1 form in rats in vitro.

from mouse and dog plasma, respectively, showed that HupA


had a more selective inhibition on AChE isoenzymes, but Ki (M)
had little or no inhibition on BuChE[24]. The better reversible Cortex Hippocampus Striatum

effect of (±)-HupA on AChE was also demonstrated in stud-


ies with porcine intrinsic cardiac neurons, which express both Huperzine A G4 7.0±3.5×10 -9** 5.0±0.6×10 -7* 1.1±0.1×10 -7**
G1 3.5±1.5×10 -7 8.4±0.9×10 -7 6.0±6.0×10 -7
AChE and BuChE[25].
Donepezil G4 4.0±1.5×10 -9 5.6±1.4×10 -6 5.2±0.9×10 -7
The apparent inhibition constants (Ki value) for AChE G1 3.5±1.2×10 -9 2.9±3.5×10 -9** 1.4±0.4×10 -10**
are in the nanomole range, which indicates that these inhibi- Ta crine G4 6.0±1.4×10 -8 5.4±4.3×10 -6 1.7±0.5×10 -6
tors have high affinity for the enzyme. However, the doses G1 2.3±0.3×10 -8* 3.2±2.0×10 -9** 1.9±0.2×10 -8**
of donepezil and tacrine used orally are much higher than Rivastigmine G4 1.5±1.4×10 -3 3.5±0.5×10 -4 1.0±4.0×10 -4
G1 1.6±2.1×10 -5** 3.1±0.8×10 -5** 1.5±1.1×10 -5*
that of HupA[26], which might be explained by their low
Physostigmine G4 9.7±1.9×10 -7 3.3±0.3×10 -8 6.6±1.1×10 -8
bioavailability and/or by rapid metabolism. G1 5.8±1.2×10 -7 3.0±2.2×10 -8 3.6±1.2×10 -8
AChE exists in multiple molecular forms that can be dis-
tinguished by their subunit associations and hydrodynamic
Data represent mean±SD. All assays were performed in triplicate for
properties[27,28]. In mammalian brain, the bulk of AChE oc- three independent experiments. K i values were derived from IC 5 0
curs as a tetrameric, G4 form (10S) together with much smaller values with the aid of the Cheng equation, using con-current esti-
amounts of a monomeric, G1 (4S) form[29,30]. There is evi- mates of substrate Km from double-reciprocal Lineweaver-Burk plots.
dence that AChE inhibitors do not inhibit all forms equally IC 50 values were determined graphically from log concentration-inhi-
well. Studies from our laboratory showed that HupA prefer- bition curve from 20% to 80% of initial activity. *P<0.05, **P<0.01,
significant difference between G4 and G1 forms. Data from ref 12.
entially inhibited tetrameric AChE (G4 form), whereas tacrine
and rivastigmine preferentially inhibited monomeric AChE
(G1 form). Donepezil showed pronounced selectivity for G1 ity in vitro, the relative inhibitory potency of oral HupA on
AChE in striatum and hippocampus, but not in cortex. Phy- cortex AChE was found to be approximately 24- and 180-
sostigmine showed no form-selectivity in any brain region. fold, on an equimolar basis, that of donepezil and tacrine,
In cortex, the most potent inhibitors of G4 AChE were HupA respectively[19]. Correlated to the dosage of AChE inhibition,
and donepezil. The potent inhibitors of cortical G1 AChE however, only donepezil and tacrine produced significant
were donepezil and tacrine. In hippocampus, HupA and phy- BuChE inhibition in serum[19]. Tacrine was a more potent
sostigmine were the most potent inhibitors of G4 AChE, inhibitor of serum BuChE than that of brain AChE. The in-
whereas donepezil and tacrine were the most potent against hibitory potency of HupA on AChE differs from that of
G1 AChE. In striatum, HupA and donepezil were the most donepezil and tacrine following different routes of
potent against G4 AChE, and again donepezil was the most administration. HupA exerted an almost similar anti-ChE ef-
potent against G1 (Table 2). It is well known that approxi- ficacy in rats following oral and ip administration, whereas
mately 60%–90% of G4 AChE is ectocellular, and is the major tacrine ip produced a greater inhibition both on brain AChE
form for metabolizing ACh. The G4 AChE is the physiologi- and serum BuChE. At doses of 0.03 µmol/L (8 µg) and 0.06
cally relevant form at cholinergic synapses, and its inhibi- µmol/L (16 µg), HupA significantly inhibited brain AChE ac-
tion would be expected to prolong the action of ACh. The tivity 30 min after intraventricular injection, which was less
results mentioned above suggest that the use of AChE in- potent than donepezil, but more potent than tacrine[26]. These
hibitors in the treatment of AD must consider both form- findings indicate that HupA, in contrast to donepezil and
specific and region-specific characteristics of AChE inhibi- tacrine, has higher oral bioavailability and better penetrabil-
tion[12]. ity through the blood-brain barrier.
Significant inhibition of AChE activity was demonstrated AChE inhibition in rat whole brain reached a maximum at
in the cortex, hippocampus, striatum, medial septum, medulla 60 min and was maintained for 360 min following oral admini-
oblongata, cerebellum, and hypothalamus of rats that were stration of HupA, at a dose of 1.5 µmol/kg (3.6 mg/kg). Peak
killed 30 min following the administration of HupA at several inhibition in cortex and serum was observed at 30–60 min,
dose levels compared with the saline control[26,31,32]. There and inhibition exceeding 10% in the cortex was maintained
was a clearly dose-dependent inhibition of AChE in the brain between 15–240 min. The BuChE activity recovered to the
region by HupA. In contrast to the inhibition of AChE activ- control level at 360 min after administration of HupA, whereas

3
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

20% and 46% inhibition still existed for donepezil and tacrine,
respectively[19]. The rapid decrease of AChE and BuChE
activity seen in red blood cells and plasma, respectively,
with HupA correlates with the short-lasting and mainly pe-
ripheral side effects[31]. Repeated oral doses (once daily for
8 d and 30 d) of HupA produced no significant difference in
AChE inhibition as compared to a single dose, indicating
that no tolerance to HupA developed[19,33].
The enantiomers of HupA differ greatly in their ability to
inhibit AChE. At equivalent doses, (+)-HupA was much
weaker than (–)-HupA in inhibiting AChE in NG108-15
cells[34]. Careful measurement of AChE inhibition in cell-free
systems revealed that (–)-HupA was 49-fold more potent
than (+)-HupA as shown both by IC50 values and Ki (Table
3). The natural isomer was also more selective for AChE, as
shown by the 9-fold higher ratio of BuChE IC50 versus AChE Figure 2 . Typical Lineweaver-Burke plots for inhibition of rat
IC50. Similar differences in anti-cholinesterase potency were erythrocyte membrane AChE by HupA. Data from ref 11.
seen when changes in ChE activity in whole brain, cortex
and serum were compared 30 min after oral administration of
(–)-HupA and (+)-HupA. Although both enantiomers of brain immobilized AChE[23]. Rat erythrocyte membrane AChE
HupA produced a dose-dependent inhibition of ChE, activity did not exhibit progressive decrease with prolonged
(–)-HupA was approximately 50-fold more potent than incubation with HupA in vitro, and the AChE activity recov-
(+)-HupA[34]. This difference in activity measured between ered to 94% of the control after being washed 5 times, indi-
the 2 enantiomers may be partially ascribed to the fact that cating that the inhibitory action of HupA was reversible and
the H-bond between the ethylidene methyl of (–)-HupA and different from that of isoflurophate (DFP)[11,23].
His440 is absent in the (+)-HupA complex[35,36]. Immense effort has been directed towards gaining in-
sights into the binding between HupA and AChE since 1991,
Table 3. Anti-cholinesterase effects of huperzine A enantiomers in when the 3-D structure of the native TcAChE was deter-
vitro. mined by using both X-ray crystallography and molecular
modeling. The 2.5 Å resolved crystal structure of a Torpedo
IC50 (nM) a BuChE/AChE Ki b AChE-HupA complex demonstrated the “ingenious design”
BuChEc AChEd of the natural alkaloid[39] to bind more tightly and specifically
to the enzyme than do other known AChE inhibitors such as
(−)-HupA 53632 65 82 9 30 tacrine and edrophonium. Furthermore, the refined struc-
(+)-HupA 2 8 29 1 0 31 53 90 14 80
ture clearly identifies the principal protein-ligand interactions
(±)-HupA – 300 – –
responsible for the efficacy of the inhibitor upon binding to
a
AChE[35]. The principal interactions include: (i) direct and
T he concentra tion of inhibitor that yields a 50 % inhibition of
strong hydrogen bonds between the carbonyl group of
enzyme activity; b rat erythrocyte membrane; c rat serum; d rat corti-
cal homogenate. Data from ref 34. HupA and the hydroxy oxygen of Tyr130 (located at the pe-
ripheral site of the enzyme), as well as between the thylidene
methyl group and the main-chain oxygen of His440 (a modal-
The mechanisms by which HupA inhibits AChE have ity of the catalytic triad); (ii) indirect hydrogen bonds, medi-
been extensively studied by using kinetics[11,23,37], computer- ated by 1 or 2 water molecules, between HupA and residues
aided docking studies[36,38] and X-ray crystallography ap- of the enzyme that constitute the active center (eg the ring
proaches[35]. The Lineweaver-Burke plot representation of nitrogen of HupA is hydrogen-bonded to carboxylic oxygen
the inhibition of rat erythrocyte membrane AChE by HupA of Glu199, whereas the -NH3+ group is bonded to hydroxyl
indicates a mixed competitive type of inhibition, because the oxygen of Tyr 121); (iii) the cation-π interaction induced
intersection of the lines occurs in the second quadrant (Figure upon binding between the -NH3+ group of HupA and the
2)[11,22,23]. A similar type of inhibition was found in porcine aromatic rings of Trp84 and Phe 330 at the choline site (it

4
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

should be noted that other reversible AChE inhibitors such In a study of toad paravertebral ganglia (PVG) using intrac-
as tacrine and edrophonium bind to the same site)[40]; and ellular recording techniques[45], HupA, at concentrations of
(iv) a large number of hydrophobic interactions that are es- 0.3, or 1 µmol/L, did not change membrane potential or input
tablished between a carbon atom of HupA and the various resistance, but increased the rate of orthodromic action po-
oxygen, nitrogen, or carbon atoms of the amino acid resi- tential evoked by preganglionic stimulation, in contrast to
dues comprising the enzyme. physostigmine[46] and tacrine[47]. HupA increased exogenous
Computer-assisted docking studies and the resolution ACh- but not carbachol-induced depolarization, indicating
of high-resolution crystal structure data for the AChE-HupA that the facilitating effect of HupA on ACh transmission is
complex provide a valuable platform for the rationalization of mainly mediated by its anti-AChE activity.
the higher selectivity of the inhibitor, as well as the distinct Neuronal nicotinic acetylcholine receptors (nAChR) are
thermodynamic stability of the complex. For example, HupA involved in cognition and may play a role in AD. Studies on
can form an extra hydrogen bond with Tyr337 within the nAChR in rat hippocampal CA1 interneurons in slices using
choline site that exists only in the mammalian homologue of patch-clamp techniques showed that HupA had no signifi-
AChE, but not in Torpedo enzymes and BuChE[41,42]. This cant effect on either the amplitude or kinetics of α7 nAChR
particular interaction may be largely responsible for the much activated by ACh, but slowed the rate of recovery from de-
stronger inhibitory effect of HupA on mammalian AChE than sensitization through an indirect mechanism. For non- α7
that on the other 2 enzymes. In addition, the peptide flip receptors, HupA significantly increased the amplitude and
between Gly117 and Gly118 (induced only by the binding of decay phase for responses induced by ACh (but not
HupA) may explain why HupA possesses a longer residence carbachol), also through an indirect mechanism. The results
time than other commonly used anticholinesterase agents[37]. suggested that AChEI were likely to be important regulators
Dvir et al reported that the oxyanion holes of AChE com- of cholinergic signaling in the hippocampus[48].
posed of Gly117, Gly118, and Gly119 were disrupted by HupA. In isolated rat phrenic nerve-diaphragm preparation,
The carbonyl oxygens of HupA appear to repel the carbonyl HupA significantly increased the amplitude of muscle con-
oxygen of Gly117, thus causing the peptide bond between traction induced by stimulating the nerve. The anticurare
Gly117 and Gly118 to undergo a peptide flip[36]. The new effect of HupA was found to be much more potent than that
conformation is stabilized by Gly117O making H-bonds with of neostigmine in anesthetized rat sciatic-tibialis preparation.
Gly119N and Ala201N, the other 2 functional elements of the The salivation induced by HupA was less potent than that
3-pronged oxyanion hole characteristic of AChE[36]. It has induced by neostigmine[49].
been suggested that the peptide flip itself is responsible for HupA produced an altered electroencephalography (EEG)
the low on-rates observed for AChE inhibition by (–)-HupA[35]. result in conscious rabbits, which showed a decrease in lower
Its stabilization may contribute to the low rates of dissocia- frequency components and the total EEG power in the corti-
tion observed[37]. cal area, and the dominant frequency changed from delta
rhythm to theta rhythm in the hippocampus. These effects
are cholinergic in nature and can be reversed by scopola-
Effects on cholinergic parameters
mine or atropine[49–51].
To study the effect of HupA on cholinergic transmission The acetylcholine potentiating action of HupA has been
at mouse neuromuscular junctions in vitro, isolated mouse observed in the frog rectus abdominus muscle, rat phrenic
phrenic nerve-hemidiaphragm preparations were used with nerve diaphragm preparation, guinea pig ileum, and human
a conventional intracellular recording technique. HupA at a iris sphincter muscle. HupA has greater acetylcholine po-
concentration of 1 µmol/L increased the amplitude, time-to- tentiating activity on vertebrate muscles than does physos-
peak, and half-life of miniature end-plate potentials (MEPP) tigmine[49,52].
of muscle fiber[43]. HupA had no effect on resting membrane In the hippocampus, high-affinity choline transport was
potentials, the mean quantal content of end-plate potentials reduced by 28% after multiple ip doses of 0.5 mg/kg HupA[33].
and the frequency of MEPP of muscle fiber, indicating that Because the effect of HupA was completely reversible with
the effects of HupA may not be mediated through presynap- time and not mediated through a direct interaction with the
tic or postsynaptic mechanisms. In contrast to donepezil transporter, this effect was probably mediated through regu-
and tacrine, neither the appearance of giant MEPP nor slow latory control of high-affinity choline transport in response
MEPP was changed by HupA, ruling out the possibility of to ACh increases following ChE inhibition rather than by
non-specific promoting effects on terminal ACh release[44]. directly acting on the transporter.

5
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

Studies on the displacement of [3H]QNB- and [3H](–)nico-


tine-specific binding showed that HupA had little direct ef-
fect on cholinergic receptors compared with tacrine and
heptylphysostigmine[31,53]. The concentration required to
display 20% specific binding was 20 µmol/L for [3H](–)nico-
tine and 160 µmol/L for [3H]QNB, indicating that lower con-
centrations of HupA have a stronger displacing effect on
[3H](–)nicotine- than on [3H]QNB-specific binding. A stron-
ger effect of a low dose HupA on central nicotinic receptors
may constitute an additional therapeutic advantage in the
treatment of AD. The low level of ACh synthesis in the
cortex of a patient with AD may maintain presynaptic nico-
tinic receptors in an active state with no desensitization[54].
In such a state, nicotinic receptors may become more sensi-
tive to stimulation by HupA.
HupA at concentrations of 1–100 µmol/L tested in vitro Figure 3. Comparative effects of HupA, donepezil, and rivastigmine
did not affect the electrically evoked release of [3H]ACh from on the cortex ACh levels and AChE activity in rats after ip injection.
rat cortical slices[31], which contrasted with the decreased Results shown as mean±SEM. *P<0.05, **P<0.01 vs baseline; # P<
0.05, ## P<0.01 vs saline control. Data from ref 13.
release seen with tacrine, physostigmine, and metrifonate[55].
This finding suggests that HupA might not have exerted
direct action on the cholinergic presynaptic receptors con- tion of HupA (Liang YQ et al, unpublished data). HupA did
trolling ACh release. not alter choline levels [32] or the activity of choline
acetyltransferase (ChAT) in any region of the rat brain as-
sayed[32,33], suggesting that the increase of ACh levels by
Effects on brain neurotransmitters
HupA was not likely to be mediated through an increase in
Compared with other inhibitors being used in the therapy the rate of ACh synthesis.
of AD, HupA produced a more prolonged increase of ACh Brain norepinephrine (NE) and dopamine (DA) levels in-
levels than did tacrine, donepezil, rivastigmine, physostig- creased significantly following either systemic administra-
mine, or metrifonate after systemic administration[13,31,32,53,56]. tion of HupA or local administration of HupA through
There is considerable regional variation in the increase of microdialysis, but 5-HT level was not affected[56]. HupA pro-
ACh levels after HupA administration, with maximal increase duced an 11- and 2-fold more potent increase in the DA level
seen in frontal and parietal cortex, and smaller increases in of the middle prefrontal cortex than donepezil and
the striatum and cerebellum[31]. Considering that ACh level rivastigmine, respectively. The increasing effect of HupA
is particularly low in the cerebral cortex of patients with AD[57], on DA level was more potent than that on NE level (Liang
this particular regional specificity produced by HupA may YQ et al, unpublished data). Oxotremorine (a muscarinic
constitute a therapeutic advantage. A positive correlation agonist) and mecamylamine (a nicotinic antagonist) com-
was seen between ACh levels and AChE activity in the fron- pletely blocked the increasing effects of HupA on DA and
tal cortex and whole brain[13,31,32,53]. Studies using microdialy- NE levels, suggesting that ACh regulation by presynaptic
sis techniques in conscious, freely moving rats showed that ACh muscarinic receptors or nicotinic receptors accounts
HupA dose-dependently elevated the level of ACh in cortex for the effect of HupA on DA and NE. These effects may be
and hippocampus. The time course of cortical AChE inhibi- involved in the memory improvement effected by HupA
tion with HupA mirrored the increase of ACh at the same (Liang YQ et al, unpublished data).
doses[13]. This result is consistent with the idea that the
increase in extracellular ACh was due primarily to the inhibi-
Enhancing effects on cognition
tion of cortical AChE. In molar terms, HupA was 8- and 2-
fold more potent than donepezil and rivastigmine, respec- HupA has been found to be an effective cognition en-
tively, in increasing cortical ACh levels, with a longer-last- hancer in a number of different animal species. Enhance-
ing effect (Figure 3)[13]. Tolerance or accumulation of in- ment of learning and memory performance was demonstrated
creasing ACh level was not formed after multiple administra- in passive footshock avoidance[58–61], water maze escape

6
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

task[63,64], and spatial discrimination in a radial arm maze[10,65],


as well as in delayed response performance in monkeys[66,67].
Beneficial effects were seen not only in intact adult rodents,
aged rodents[58,64] and monkeys[66], but also in rodents cogni-
tively impaired by scopolamine[10,31,50,60–63,68], AF64A[26,69], elec-
troshock[61,68], cycloheximide[61], NaNO2[61], CO2[58,60], and D-
galactose[70]. Inverted U-shaped dose-response curves typi-
cal of cognition enhancers were found with HupA. The du-
ration of improvement induced by oral HupA on learning
and memory retention processes were longer than those in-
duced by physostigmine, galanthamine, and tacrine, respec- Figure 4. Effects of HupA in aged monkeys. Saline or HupA was
tively[71]. HupA has a higher efficacy than tacrine and administered im 20 min before testing. HupA produced a dose-related
donepezil given orally[19]. The improvement effected by improvement in the delayed-response performance of aged monkeys
(n=4). *P<0.05 vs saline (SAL) control. Values represent mean±SEM
HupA was more pronounced in working memory than in ref-
of number of trials correct out of a possible 30 trials. Data from ref
erence memory[10], which may benefit AD patients because
66 .
the cognitive deficits in memory of recent events are more
severe in AD. In aged rats, HupA could significantly reduce
the latent period of finding the platform and increased the eficial effects of HupA were long lasting. Monkeys retained
time in the probe quadrant in the Morris water maze perfor- improved performance for approximately 24 h after a single
mance[64]. In addition, HupA improved cognition in cholin- injection of HupA. Given that the NE and DA levels de-
ergically lesioned rats[58,61] and the spatial working memory creased significantly with aging in monkeys[75], the effect of
deficit induced by lesions in the nucleus basalis magnocellu- HupA on memory may be associated with increased levels
laris[72]. of NE and DA. HupA (0.01–0.1 mg/kg, im) also produced
HupA reversed memory deficits induced by bilateral in- significant improvement on reserpine- (a catecholamine de-
jection of scopolamine and muscimol (a GABAA agonist) pleting agent) and yohimbine- (an α2-adrenoceptor antago-
into hyperstriatum ventrale in chicks. The improvement was nist) induced memory impairments in monkeys (Figure 5).
observed from 30 min to 90 min, but not at 10 min after These effects are primarily due to the increase of NE level by
training, indicating that HupA participated in the modula- HupA, which might stimulate the α2-adrenoceptor in the
tion of intermediate-term memory and long-term memory for- prefrontal cortex to improve the delayed response perfor-
mation in a passive avoidance task. This finding suggests mance[67].
that HupA improved memory formation not only by acting Deposition of β-amyloid protein is considered a crucial
as a highly potent inhibitor of AChE, but also by antagoniz- event in initiating the neuritic and neuronal degeneration in
ing the effects mediated through the GABAA receptor[62]. It AD, which mainly affects the areas involved in cognitive
is well known that deficiencies in ACh and GABA content function, such as cortices, some limbic structures, and the
have been observed in the cortical regions of AD brains[73]. forebrain nuclei projecting to those areas. Repeated icv in-
Anatomical evidence also suggests an important interaction fusion of β-amyloid protein-(1-40) induced marked amnesic
between GABA and cholinergic neurons in the septum and effects along with signs of neurodegeneration and extracel-
hippocampus[74]. Thus, a drug that is able to enhance syn- lular amyloid deposits throughout the frontoparietal cortex
aptic ACh and also antagonize the GABAA receptor could be and hippocampus, which indicated that β-amyloid protein
ideal for treatment of AD. deposition in the brain was related to cognitive impairment,
To extend the antiamnesic effect of HupA to non-human hypofunction of cholinergic neurons and neuronal death.
primates, HupA was evaluated for its ability to reverse the Daily intraperitoneal administration of HupA for 12 consecu-
deficits in spatial memory produced by scopolamine in young tive days produced significant reversals of the β-amyloid-
adult rhesus monkeys or those occurring naturally in aged induced deficit in learning a water maze task (Figure 6). Treat-
monkeys using a delayed-response task[66]. HupA (0.01–0.1 ment with HupA also attenuated the neuronal degeneration
mg/kg, im) improved the memory deficits induced by scopo- induced by Aβ1-40 in the cortex and hippocampus, indicat-
lamine in young adult monkeys. In aged monkeys, HupA ing that neuroprotection is involved to some extent in the
(0.001–0.01 mg/kg, im) significantly increased choice accu- favorable effect of HupA on Aβ-induced memory deficits[76].
racy in delayed response performance (Figure 4). The ben- It is well-documented that N-methyl-D-aspartate

7
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

Figure 5. Effects of HupA on the deficit of delayed response perfor-


mance induced by reserpine (A) or yohimbine (B) in young adult
monkeys. Saline, reserpine, yohimbine or HupA was administered im
30 min before testing. HupA produced a dose-related improvement
in the dela yed response performance of young monk eys (n = 4).
Values represent the mean±SEM number of trials correct out of a
possible 30 trials. ++P<0.01 vs saline control, * P<0.05, ** P<0.01 vs
reserpine or yohimbine control. Data from ref 67.

(NMDA)-receptor activation mediates the generation of long-


term potentiation (LTP), a cellular process that underlies learn-
ing and memory[77,78]. There is evidence that the suppres-
Figure 6. HupA improves the memory deficit induced by icv infu-
sive action of Aβ on LTP in both CA1 and dentate gyrus
sion of Aβ1-40 (800 pmol×3) in rats. (A) The typical swimming-
operates via an NMDA receptor-independent pathway that tracking path in Morris water maze; a, b, and c are the performance
involves cholinergic terminals in the hippocampus. It is of on the fourth training day; d, e, f are the performances of probe trial
some interest that HupA (1.0 µmol/L) was found to enhance on the fifth training day; a and d: vehicle control; b and e: Aβ1-40-
LTP, but at a much lower dose (0.1 µmol/L) largely blocked treated rat; c and f: rat treated with HupA 0.2 mg/kg plus Aβ1-40.
(B) Mean latencies to escape from the water onto the hidden plat-
the suppressive effects of Aβ on LTP induction[79,80], which
form in fourth training day. (C) The time spent and swum distance in
might involve the mechanism of HupA against Aβ-induced the target quadrant swimming 60 s without platform. Data expressed
cognitive deficits. as means±SEM indicated by vertical bar. +P<0.05, ++P<0.01 vs ve-
Apart from AD, the most common dementia in the elderly hicle-treated group. *P<0.05, ** P<0.0 1 vs Aβ1-40 -treated group.
is vascular dementia (VD). This disorder, like AD, presents Data from ref 76.
as a clinical syndrome of intellectual decline produced by
ischemia, hypoxia, or hemorrhagic brain lesion. Rats with age resembling those in VD. In these rats, daily oral admin-
permanent bilateral ligation of the common carotid arteries istration of HupA produced a significant improvement of the
exhibit learning and memory impairments and neuronal dam- deficits in learning the water maze task, beginning 28 d after

8
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

ischemia, along with approximately 33%–40% inhibition of ing to AD, and is also connected with lesions called tangles
AChE activity in the cortex and hippocampus[81]. Similar and plaques. Plaques are caused by the deposition of Aβ
cognitive improvement of HupA was observed in a gerbil and are observed in the brains of AD patients[2,84–86]. Studies
model of transient global ischemia[82]. The protective effects show that oxygen radicals initiate amyloid build-up, leading
of HupA against hypoxic-ischemic (HI) brain injury were also to neurodegeneration[85,87]. HupA has been found to protect
found in neonatal rats. Unilateral HI brain injury was pro- against H2O2- and Aβ-induced cell lesion, decrease the level
duced by ligation of the left common carotid artery followed of lipid peroxidation, and increase antioxidant enzyme activi-
by 1 h hypoxia with 7.7% oxygen in 7-d-old rat pups. After 5 ties in rat PC12 and NG108-15 cell lines and primary cultured
weeks, HI brain injury in rat pups resulted in working memory cortical neurons (Figure 8)[34,88–91]. Following 6 h exposure of
impairments as shown by increased escape latency in a wa- the cells to H2O2 (200 µmol/L) or 48 h exposure to Aβ25-35 (1
ter maze and reduced time spent in the target quadrant. Rats µmol/L), a marked reduction in cell survival, activity of glu-
treated with HupA at doses of 0.05 or 0.1 mg/kg ip for 5 tathione peroxidase (GSH-Px) and catalase (CAT), as well as
weeks after HI injury performed better than saline-treated HI increased production of reactive oxygen species (ROS) and
rats, and neuronal damage in the ipsilateral hemisphere was malondial-dehyde (MDA) were observed. Pretreatment of
attenuated (Figure 7). These findings suggest that HupA the cells with HupA (0.1–10 µmol/L) 2 h before H2O2 or Aβ
might be beneficial in the treatment of HI encephalopathy in exposure significantly elevated cell survival. HupA reversed
adults and neonates[83]. H2O2- and Aβ-induced decreases in GSH-Px and CAT activity,
as well as causing increases in the production of ROS, MDA
and superoxide dismutase (SOD).
Oxygen-glucose deprivation (OGD) for 30 min caused
death in more than 50% of rat pheochromocytoma PC12 cells,
along with major changes in morphology and biochemistry,
including elevated levels of lipid peroxide, SOD activity and
lactate concentration. Cells pretreated for 2 h with HupA
(0.1, 1, or 10 µmol/L), however, had increased survival and
reduced biochemical and morphologic signs of toxicity.
HupA protected PC12 cells against OGD-induced toxicity
most likely by alleviating disturbances of oxidative and en-
ergy metabolism[92].
In rat studies, intracerebroventricular infusion of β-amy-
loid1-40 (800 pmol×3) induced significant morphological in-
jury and decreases in cortical ChAT activity. Daily ip admin-
istration of HupA for 12 consecutive days attenuated the
Figur e 7. Representative swim pa ths in the Morris water ma ze. loss of ChAT activity in the cerebral cortex and the neuronal
Each rat subjected to three trials per day for five consecutive days. degeneration induced by β-amyloid1-40[76].
Intraperitoneal administration of HupA or saline for 5 weeks after MDA level and manganese-SOD (Mn-SOD) activity in
hypoxic-ischemic (HI) brain injury in neonatal ra ts. (A) The ac- hippocampus, cerebral cortex, and serum of aged male rats
quisitive performance on the fifth day. (B) The performance in the
were 2.3–2.8 times and 1.8–2.8 times greater, respectively,
probe trial on the fifth day. (a, d) Sham-operated group (n=10); (b,
e) saline-treated HI group (n=11); (c, f) HupA 0.1 mg/kg-treated HI
than those of adult male rats. HupA (0.05 mg/kg, ig) mark-
group (n=12). Data from ref 83. edly lowered the levels of MDA and the activities of Mn-
SOD in aged male rats following 7–14 consecutive days of
daily administrations[93]. A reduction of oxygen free radicals
in the plasma and erythrocytes was also demonstrated in a
Neuroprotective effects
clinical study[16].
Several neurodegenerative disorders such as AD, cere- In chronic cerebral hypoperfused rats, HupA restored
bral ischemia-reperfusion injuries and head injuries are the decrease in ChAT activity in the hippocampus, improved
thought to be related to changes in oxidative metabolism. neuronal morphological damage, and restored SOD and lipid
Increased oxidative stress, resulting from free radical dam- peroxides activities, as well as lactate and glucose concen-
age to cellular function, can be involved in the events lead- trations to their normal levels[81]. Similar protective effects

9
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

Figure 8. Attenuation of Aβ23-35-induced neuronal


injury by HupA. Cultures after vehicle treatment (A),
Aβ23 -3 5 (20 µM) trea tment for 24 h (B), a nd pre-
treatment with 1 µM of HupA for 2 h followed by expo-
sure to Aβ23-35 for 24 h (C). Data from ref 91.

of HupA were observed in the studies of transient global dance with previous reports, studies from our lab demon-
ischemia in gerbils[82]. The protective effect of HupA on HI strate typical apoptotic changes when neuron-like cells are
brain injury has also been found in neonatal rats[81]. A uni- exposed to stressors such as H2O2[96], Aβ peptides[91], oxygen-
lateral HI brain injury was produced by the ligation of the left glucose deprivation (OGD)[97], serum deprivation[98], the pro-
common carotid artery (CCA) followed by 1 h hypoxia with
7.7% oxygen in 7-d-old rat pups. After 5 weeks, the HI brain
injury in rat pups caused damage in the ipsilateral striatum,
cortex and hippocampus, as well as a marked reduction in
CA1 neuron density. These neuropathologic signs were
attenuated by the administration of HupA at a dose of 0.1
mg/kg (Figure 9). These results raise the possibility that
HupA may be potentially useful in treating HI encephalopa-
thy in neonates.
In studies carried out to examine the stereoselectivity of
the cellular protective effect induced by (–)-HupA, it was
found that (–) and (+) HupA exerted similar potency in pro-
tecting against the cellular toxicity induced by Aβ25-35. This
result contrasted with the stereoselectivity of cholinesterase Figure 9. Photomicrographs of coronal brain sections stained with
inhibition in vitro and in vivo (Figure 10)[34]. The ability of cresyl violet a t the levels of the striatum (A, B) a nd the dorsal
HupA to inhibit the catalyzing activity is not parallel to its hippocampus (C, D) for representative saline-treated and huperzine
neuroprotective effect, implying that the cytoprotective ef- A 0.1 mg/kg-treated rats. Intraperitoneal administration of huperzine
A or saline for 5 weeks after hypoxic-ischemic (HI) brain injury in
fect of the 2 enantiomeric forms of HupA might relate to the
neonatal rats. Note the gross infarction and atrophy in left hemi-
non-catalytic action of AChE. sphere of saline-treated HI rats (A,C) (n=11) and the subtle reduction
It was recently reported that HupA exerted a neuroprotec- in left hemisphere in huperzine A treated HI rats (B, D) (n=12). Data
tive effect via modulating the intracellular Ca2+ ([Ca2+]i) level from ref 83.
together with the mRNA transcription of calmodulin (CaM)
and calmodulin-dependent protein kinase II (CaMPK II) in tein kinase C (PKC) inhibitor staurosporine[99], and global
hippocampal neurons[94]. Mice given repeated CCA liga- ischemia[82]. These changes include DNA laddering (Figure
tion-reperfusion treatment showed a marked increase in 11), cell shrinkage, generation of nuclear apoptotic bodies,
[Ca2+]i, and a decrease in CaM and CaMPK II mRNA levels in terminal deoxyribonucleo-tidyl transferase-mediated dUTP-
hippocampal neurons. Daily oral administration of HupA digoxigenin nick end-labeling (TUNEL) positive staining
(0.05 mg/kg) for 30 consecutive days significantly reversed (Figure 12), chromatin condensation (Figure 13), and other
the shift in [Ca2+]i, CaM and CaMPK II mRNA levels induced classic hallmarks of apoptosis (Figure 14)[91,96,97,99]. Such
by ischemia. abnormalities are markedly relieved by HupA. Administra-
The findings mentioned above indicate that HupA has tion of HupA (0.1 or 0.2 mg/kg, ip, per day) for 12 consecu-
protective effects against free radical-, ischemia- and Aβ- tive days conferred substantial neuroprotection on rats that
induced cell toxicity, which might be beneficial in the treat- received icv injections of β-amyloid1-40 (800 pmol×3): the
ment of patients with AD and VD. number of apoptotic-like neurons were markedly reduced[76].
Apoptosis is the process by which neurons die during In primary cultured neurons, preincubation with HupA at
normal development and is also a feature of chronic and concentrations higher than 0.01 µmol/L led to a large dose-
acute neurodegenerative diseases and stroke[95]. In accor- dependent attenuation of cell toxicity induced by Aβ25-35[91].

10
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

Figure 11. Reduction of Aβ25-35-induced DNA fragmentation by


HupA. Neurons were treated with 20 µM of Aβ25-35 with or without
1 µM of HupA. Fragmented DNA was isolated by NucleoBond DNA
and RNA purification kit, electrophoresed with agarose gel, and fi-
nally stained with ethidium bromide. M: DNA size marker; Con:
control. Data from ref 91.

(Figure 11)[91]. The inhibition of ROS formation may involve


the anti-apoptotic actions of HupA[91].
Figure 10. Protective effects against cytotoxicity induced by Aβ25- The cellular commitment to apoptosis is regulated by
35 (A) and anti-cholinesterase effects (B) of (+)-HupA and (–)-HupA
the Bcl-2 family of proteins. High levels of Bcl-2 expression
in NG108-15 cells. Values are means±SEM expressed as % inhibition
(vs saline control). Basal saline control values in NG108-15 cells will inhibit apoptosis. In contrast, an increased expression
were 238.54±13.02 absorbance values/g protein (n=3). A, ## P<0.01 of P53 and Bax is associated with the initiation of apoptosis[100].
vs control; *P<0.05, **P<0.01 vs Aβ group; B, *P<0.05, **P<0.01 vs Treatment with HupA attenuated H2O2-, Aβ- and OGD-in-
(–)-HupA group. Data from ref 34. duced overexpression of mRNA and protein levels for c-jun,
Bax and P53, and downregulated that of Bcl-2 to normal lev-
Moreover, HupA (1 µmol/L) caused large reductions in the els (Figure 15)[76,96,97].
amounts of subdiploid DNA detected in a flow cytometry In the mitochondrial-mediated cell death pathway, a key
assay and weakened the ladder pattern on agarose gel step is transient opening of the mitochondrial permeability
electrophoresis, which is typically seen after exposure to Aβ transition (MPT), involving a non-specific increase in the

Figure 12. Ultrastructural characteristics of PC12 cells following H 2 O 2 exposure with or without HupA by transmission electron microscopy.
A, untreated control PC12 cells; B, PC12 cells exposed to 100 µM H 2O 2 for 12 h; C, PC12 cells exposed to 100 µM H 2O 2 in the presence of
1 µM HupA. Bar=1.0 µm. Data from ref 96.

11
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

Figure 13. Apoptotic cell death induced by icv infusion of Aβ1-40 in the cortex in rats. DNA fragmentation was observed using the TUNEL
method. Four rats in each group (n=7) were examined. A) Vehicle-treated rat; B) Aβ1-40-treated rats; C) Rats treated with Aβ1-40 and daily
administration of HupA (0.2 mg/kg, ip) for 12 consecutive days. Scale bar=5 µm. Data from ref 76.

Figure 14. Nuclear morphology of apoptotic cells shown by Hoechst 33342 staining. A, control culture; B, culture treated with OGD 3 h and
reoxygenation 24 h; C, pre-incubation for 2 h with 1 µM HupA, then treated with OGD 3 h and reoxygenation 24 h. Data from ref 97.

permeability of the inner mitochondrial membrane[101,102]. In


this process, cytochrome c moves from the intermembrane
space into the cytoplasm[103], where it binds to Apaf-1 (the
molecular core of apoptosome, which executes mitochon-
dria-dependent apoptosis). In the presence of dATP, this
complex polymerizes into an oligomer known as the
apoptosome. The apoptosome activates the protease,
caspase-9, which in turn activates caspase-3. The cascade
of proteolytic reactions also activates DNase, which leads
to cell death[104]. Our recent results showed that PC12 cells,
when pre-incubated with HupA at concentrations above
0.01 µmol/L, were markedly protected against apoptosis in-
duced by Aβ, with a significant reduction in mitochondrial
swelling and improved mitochondrial membrane potentials Figure 15. Effects of HupA on apoptotic related protein expression
(Gao X et al, unpublished data). in rats. Rats were k illed after fifth performance of water maze.
A series of studies were carried out in our laboratory that HupA 0.2 mg/kg ip was administered once per day for 12 consecutive
focused on caspase activation in primary cultures of rat cor- days. Shows are the representative photographs of Bcl-2, Bax and
tical neurons subjected to a variety of stresses. Measure- P53 immunostaining in the cortex. A, B, C: vehicle treated group; D,
ments of caspase-3-like fluorogenic cleavage demonstrated E, F: Aβ1– 40-treated rats; G, H, I: ra ts infusion of Aβ1-40 a nd
that HupA (1 µmol/L) attenuated the Aβ25-35-induced in- administration of HupA. A, D, G: the Bcl-2 expression in cortical
crease in caspase-3 activity at 6, 12, 24, and 48 h[91]. Western region; B, E, H: Bax; and C, F, I: P53 in the same region. Scale bars
blot analyses confirmed these results at the protein level. 20 µm. Data from ref 76.

12
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

HupA also inhibited caspase-3 activation in models of tion curve of IA by 6 mV, suggesting that HupA may act as a
apoptosis induced by serum deprivation and staurosporine blocker at the external mouth of the A channel[108]. In addition,
treatment. The apoptosis induced by serum deprivation for HupA inhibited another important outward K+ current, the
24 h was accompanied by enhanced caspase-3 activity and a sustained potassium current (IK) in a voltage-dependent
release of mitochondrial cytochrome c into the cytosol[98]. manner in acutely dissociated rat hippocampal neurons. The
HupA (0.1–10 µmol/L) improved neurons survival, inhibiting effect was insensitive to atropine. HupA hyperpolarized the
the rise in caspase-3 activity and protein expression (Figure activation curve of the current by 16 mV, and markedly pro-
16)[98]. Likewise, cell survival was greatly enhanced when HupA longed the decay time constant τ2[109]. Because outward K+
(0.1–100 µmol/L) was introduced 2 h before 24 h exposure to current has proven very important in apoptosis induction,
0.5 µmol/L staurosporine. Staurosporine-induced DNA the reversible inhibitory effects of HupA on IA and IK might
fragmen-tation, upregulation of the pro-apoptotic gene bax, contribute to its anti-apoptotic effect.
downregulation of the antiapoptotic gene bcl-2, and decrease In light of these findings, we can conclude that HupA, in
in caspase-3 proenzyme protein level were all attenuated by addition to being a potent, highly specific and reversible
HupA at dose of 1 µmol/L[99]. inhibitor of AChE, possesses the ability to protect neurons
A potassium channel with delayed rectifier characteris- against cytotoxicity and apoptosis induced by H2O2, Aβ,
tics may play an important role in Aβ-mediated toxicity[105]. OGD, ischemia, serum deprivation and staurosporine. The
The upregulation of an outward K+ current known as Ik medi- protective and anti-apoptotic actions of HupA may involve
ates several forms of neuronal apoptosis and might specifi- inhibiting the production or the effects of ROS, improving
cally contribute to the pathogenesis of Aβ-induced neuronal energy metabolism, regulating apoptosis-related gene
death. Exposure to 20 µmol/L Aβ25-35 or Aβ1-42 is known to expression, protecting mitochondrial function, as well as
enhance the apoptosis-related current, IK[106]. Expression of modulating intracellular Ca2+ concentrations and inhibiting
wild-type PS-1 or PS-2 increases outward K+ current densi- outward K+ currents. The neuroprotective effect of HupA is
ties in HEK293 cells relative to untransfected or mock-trans- not correlated with its AChE inhibitory activity. These find-
fected cells[107]. These data raise the intriguing possibility ings suggest that the therapeutic effects of HupA may be
that manipulations aimed at reducing outward K+ current exerted via a multi-target mechanism.
may provide an approach to reducing neuronal degenera-
tion in patients with AD.
Protection of HupA against glutamate-induced
HupA reversibly inhibited the fast transient potassium
cytotoxicity
current (IA) in CA1 pyramidal neurons acutely dissociated
from rat hippocampus. The effect was voltage-independent Glutamate is the main excitatory neurotransmitter in the
and insensitive to atropine. HupA slowed down the decay central nervous system (CNS), with important roles in neu-
of IA and its recovery from inactivation and showed no effect rotransmission and functional plasticity. Excitatory amino
on steady-state inactivation, but hyperpolarized the activa- acid neurotransmitters are also involved in CNS pathology.

Figure 16. Effect of HupA on caspase-3 activity (A) and Western blot detection of cytochrome c and COX4 (B) in primary cortical neurons.
A: Data expressed as means±SD. ## P<0.01 compared to control group. *P<0.05 compared to serum deprivation group. B: The mitochondrial
and cytosolic fractions of COX4 and cytochrome c under different treatments. Data from ref 98.

13
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

The deleterious effects of overstimulation with excitatory originates from a larger polypeptide that is known as the
amino acids have been implicated in a variety of acute and Alzheimer’s amyloid precursor protein (APP). Alternate path-
chronic neurodegenerative disorders, including ischemic ways for APP processing have been described: the non-
brain damage, AD and neuronal cell death[110–115]. Glutamate- amyloidogenic secretory pathway, which releases a soluble
mediated overactivation of receptors induces excessive Ca2+ ectodomain (APPs) and prevents Aβ formation[127], and the
influx, which results in elevated intracellular Ca2+ concentra- endosomal-lysosomal pathway, which produces amyloido-
tions[116,117] with serious consequences such as necrosis and genic products[128]. The amyloid hypothesis of AD[129,130],
apoptosis[118]. Blockade of glutamate receptors prevents which is focused on the potential toxic role of an excessive
most of the Ca2+ influx and neuronal cell death induced by production of Aβ, suggests that the aberrant metabolism of
glutamate exposure[119,120]. APP is a central pathogenetic mechanism for the disease.
It has been reported that HupA protects against gluta- Several factors can affect the secretory non-amyloido-
mate-induced toxicity. HupA (100 µmol/L) was found to de- genic pathway of APP. For example, the stimulation of phos-
crease neuronal cell death caused by a toxic level of glutamate. pholipase C (PLC)-coupled receptors, such as muscarinic
In those experiments, HupA reduced glutamate-induced cal- m1 and m3, has been shown to potentiate the secretion of
cium mobilization but did not affect the increase in intracel- APPs in cell cultures. These effects are probably mediated
lular free calcium induced by exposure to high KCl or a cal- mainly by PKC[131]. It has also been reported that several
cium activator Bay-K-8644[121]. HupA dose-dependently in- AChEI affect APP processing in addition to the catalytic
hibited the NMDA-induced toxicity in primary neuronal cells, function of AChE[6,132,133].
most likely by blocking NMDA ion channels and inhibiting HupA can alter the disturbance of PKC and APPs in-
the subsequent Ca2+ mobilization at or near the phencyclid- duced by Aβ in both rats and the HEK293sw cell line[134].
ine (PCP) and MK-801 ligand sites[122]. HupA reversibly The levels of APPs and PKCα were significantly decreased
inhibited NMDA-induced current in acutely dissociated rat after infusion with Aβ 1-40 in rats. HupA caused a marked
hippocampal pyramidal neurons and blocked specific [3H]MK- reduction of these changes (Figure 17), but had no signifi-
801 binding in synaptic membranes from rat cerebral cortex[123]. cant effects on APPs or PKCα in normal rats. In HEK293sw
Of all AChE inhibitors tested, HupA is the most powerful cells, HupA increased the levels of APPs and PKCα, but had
both in protecting mature neurons and in blocking the bind- no effect on the levels of PKCδ and PKCε. These findings
ing of [3H]MK-801. The effect was non-competitive, and suggest that HupA may reduce APP processing through
showed neither “voltage-dependency” nor “use-depen- upregulating PKC, especially PKCα levels.
dency”[124]. HupA acts as a non-competitive antagonist of In an attempt to clarify the receptor mechanisms involved
the NMDA receptors, via a competitive interaction with one in such effects, we found that HEK293wt cells treated with
of the polyamine binding sites[125]. It is interesting that natu- scopolamine, a nonselective muscarinic antagonist, partly
ral (–)-HupA and synthetic (+)-HupA reduced the binding of blocked the HupA-induced increase in the levels of APPs
[3H]MK-801 with similar potency[126], indicating that HupA and PKC. In contrast, the nicotinic antagonist mecamylamine
inhibits NMDA receptors in rat cerebral cortex without had no effect, suggesting that stimulation of the non-
stereoselectivity. This result is in dramatic contrast with the amyloidogenic secretory pathway of APPs metabolism by
stereoselective inhibition of acetylcholinesterase. AChE inhibition is probably accomplished via an effect on
Neuronal cell death caused by overstimulation of gluta- the muscarinic receptors/PKC cascade (Yan H et al, unpub-
mate receptors has been proposed as the final common path- lished data). Because PKC is a key enzyme in signal transduc-
way for a variety of neurodegenerative diseases, including tion, and because APPs itself has neuroprotective effects,
AD. The ability of HupA to attenuate glutamate-mediated modulating the levels of these 2 proteins by HupA may be
neurotoxicity may be one additional reason for considering beneficial in AD therapy.
this agent as a potential therapeutic for dementia and as a
means of slowing or halting the pathogenesis of AD at an
Effects on nerve growth factor
early stage[122].
Nerve growth factor (NGF) is a member of the neurotrophin
family that promotes the survival and outgrowth of central
Effects on secretory amyloid precursor protein cholinergic neurons[135]. The decrease in trophic support for
and protein kinase C-α
the neurons in the aging brain is associated with neuronal
Aβ is a self-aggregating 39–43-amino-acid peptide that death and appearance of neurodegenerative disorders such

14
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

Figure 17. Effect of HupA on APPs (A) and PKC (B) level in cortex and hippocampus. (a, b) Western blot results of APPs and PKC in normal
rats administered with saline/HupA(a) and in Aβ1-40 infused rats (b), respectively. The sham group received the same treatment as the Aβ
group except Aβ1-40 infusion. (c) Quantitative summary of results in b. Values are the mean±SEM expressed as a percent of sham group value.
Three separate experiments were performed. ## P<0.01 vs sham group. *P<0.05, **P<0.01 vs Aβ1-40-treated group. Data from ref 134.

as AD[136]. Accumulated data suggest that cholinergic mecha- TrkA phosphorylation inhibitor K252a, and were antagonized
nisms are involved in the regulation of NGF synthesis and by the mitogen-activated protein (MAP) /extracellular sig-
release, and some AChE inhibitors are known to exert NGF- nal-regulated kinase (ERK) inhibitor PD98059 (Figure 21).
like activities by potentiating the neuritogenic effect of These findings indicate that the NGF and TrkA receptor
NGF[137]. HupA has been shown to increase neurite out- mediate key events required for the neuroprotective actions
growth from undifferentiated PC12 cells (Figure 18) and to of HupA. Among the downstream signaling events trig-
enhance the expression and secretion of NGF, as well as gered by the action of NGF at the TrkA receptor, activation
increase p75NTR mRNA in primary astrocytes (Figure 19). of the MAP/ERK kinase pathway may be particularly impor-
These effects suggest the possibility that HupA increases tant for the ability of HupA to protect SH-SY5Y cells against
the NGF-induced enhancement of neuron survival and func- oxidative stress[140].
tion improvement, which is helpful in the rescue of injured
neurons in neuro-degenerative disease. In addition to in-
Pharmacokinetics
hibiting AChE activity, AChE mRNA expression and protein
levels were significantly upregulated after treatment with The pharmacokinetics of HupA have been studied in
HupA. Accumulating evidence indicates that AChE may rodents and healthy human volunteers. HupA is absorbed
influence neurite outgrowth through a non-catalytic mecha- rapidly, distributed widely in the body, and eliminated at a
nism[138]. Hence, the effect of HupA on neurite outgrowth moderate rate (Table 4). The levels of HupA in the blood
may be associated with the level of AChE expression[139]. following iv or po administration of [3H]HupA in rats de-
Neurotrophic factors such as NGF not only promote the clined in 2 phases, namely the distribution phase and elimi-
survival of responsive neurons but also protect them from nation phase. The oral bioavailability was 96.9% in mice,
oxidative injury. Our study with SH-SY5Ycells used H2O2 to with the highest radioactivities in the kidney and liver. The
generate an oxidative stress sufficient to cause cell loss along majority of the radioactivity was excreted in the urine 24 h
with a substantial decrease in the mRNA and protein levels after iv administration of [3H]HupA. Only 2.4% was recov-
of NGF, neurotrophin receptor p75 (p75NTR) and tyrosine ki- ered from the feces. Paper chromatograms of rat urine re-
nase A (TrkA). HupA not only reduced the overt signs of vealed that [3H]HupA was excreted partially as prototype
cytotoxicity, but also preserved the expression of NGF and and its metabolite[141]. Autoradiographic studies in mice
its receptors (Figure 20). These neuroprotective effects of showed that HupA was present in all regions of the brain,
HupA on H2O2-induced cytotoxicity were blocked by the but was particularly concentrated in the frontoparietal cortex,

15
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

Figure 19. Effects of HupA on NGF and p75 NTR mRNA expression
and NGF secretion in rat cortical astrocytes. (A) Representative RT-
PCR pattern. Lane 1: control; Lanes 2–4: 10 µmol/L HupA incu-
bated for 2, 4, and 6 h, respectively. The PCR products were normal-
ized with reference to β-actin mRNA. (B) HupA enha nces NGF
protein level in rat cortical astrocytes. Astrocytes serum deprived
for 24 h were incubated with vehicle or 10 µmol/L HupA for another
24 h. NGF protein level was determined directly in the culture me-
dium by NGF-ELISA. n=9. Mean±SEM. *P<0.05 vs control. Data
Figure 18. Effects of HupA on neurite outgrowth in PC12 cells. from ref 139.
Top panels, representative phase contrast micrographs (200 magni-
fication). PC12 cells were incubated for 48 h under control condi-
cm2), HupA concentrations in serum increased for approxi-
tions (A), with 1 µM HupA (B), with 10 µM HupA(C), and with 2 ng/
mL NGF (D). Bottom panels, quantitative effects of HupA on neu- mately 12–24 h, reaching an average maximum concentration
rite outgrowth. Three independent experiments were carried out. of 3.4 ng/mL. Thereafter, blood concentrations were main-
n=8 for ea ch independent experiment. Mean±SEM. *P<0 .01 vs tained up to 84 h during the period in which the patches were
control. Data from ref 139. worn[143].
In young healthy volunteers, HupA levels in plasma were
striatal cortex, hippocampus, and nucleus accumbens after determined by reverse phase high performance liquid chro-
iv injection[32]. matography (HPLC) by using a spectrophotometric detector.
The plasma concentration-time curves of HupA in dogs The time course of plasma concentration conformed to a
were determined by using the liquid chromatography- mass one-compartment open model with first-order absorption
spectrum-mass spectrum (LC-MS-MS) method after the last following oral administration of 0.99 mg HupA. HupA was
intramuscular injection (10 µg/kg per day for 15 d) of a sus- rapidly absorbed and widely distributed in vivo[144]. The
tained-release formulation, and the mean Cmax was 0.36±0.08 half-life of HupA was at least 4–17 times longer than that of
ng/mL, which occurred at 48.0±24.5 h. The mean plasma tacrine or physostigmine[145]. A pharmacokinetic compari-
elimination half-life was 54.8±5.6 h, and the mean area under son between young and elderly human volunteers treated
the plasma concentration versus time curve was 92.6±4.5 ng· with 0.225 mg HupA was recently conducted. The areas
h/mL[142]. A pharmacokinetic study using HupA transdermal under the blood level-time curve (AUC0→36) was 75.0 and 97.2
patches in 6 beagle dogs showed that the HupA patches nmol/L·h in young and elderly volunteers, respectively. The
were able to deliver sustained or controlled drug release in mean maximum blood concentrations (Cmax) were 9.1 and 6.8
vivo. Following application of the first patch (4 mg per 20 nmol/L, respectively, and the elimination half-lives (T1/2) of

16
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

Figure 20. Effects of HupA on TrkA re-


c e p to r a n d p 7 5 N TR r e c ep t o r l e v el s i n
SHSY5Y cells by immunofluorescence assay.
The tests were performed at 24 h after in-
cubation with H 2 O 2. Preincubation with 10
µM HupA was conducted 2 h before the 200
µM H 2O 2 was added. Shows were immunof-
luorescence assay results. (a–c) TrkA re-
ceptor level; (d– f) p75 NTR receptor level.
(a , d) control; b,e H 2 O 2 trea tment; (c, f)
HupA plus H 2O 2 . The figure is representa-
tive of th ree ex perime nts wi th sim ila r
results. Data from ref 140.

Table 4. Pharmacokinetic parameters of [ 3 H]HupA 13.9 mEq/kg in was performed with rat liver microsomes, and immunoinhibi-
each group of 3 rats. F=Clp.ig×AUC ig/Clp.iv ×AUC iv =96.9%. Data from tion and chemical inhibition methods. HupA metabolism was
ref 141. analyzed with HPLC and expressed as the HupA disappear-
ance rate. The results showed that 76.2% of HupA metabo-
Parameters iv ig lism was inhibited by a CYP1A2 antibody and 17.8% by a
CYP3A1/2 antibody. The inhibitory effects produced by
α (min -1 ) 0.107±0.016 0.08±0.04 CYP2C11 and 2E1 antibodies were minor. The CYP1A2 sub-
β (min -1 ) 0.006±0.003 0.004±0.001 strate phenacetin produced an inhibitory effect of 70.3%.
Ka (min -1 ) – 0.16±0.07
These data suggest that HupA metabolism in rat liver mi-
T1/2α (min) 6.6±1.1 10±6
T1/2β (min) 149±96 203±53
crosomes is mediated primarily by CYP1A2, with a probable
T1/2Ka (min) – 5.1±3 secondary contribution by CYP3A1/2. CYP2C11 and 2E1
K12 (min-1 ) 0.047 ±0.02 0.05±0.03 are probably not involved in HupA metabolism[146].
K22 (min-1 ) 0.05±0.04 0.024±0.004 To predict possible drug interactions and confirm the
K10 (min-1 ) 0.014±0.006 0.013±0.006 safety of HupA as a medication, the effects of HupA on the
Vc (L/kg) 1.6±0.9 2.4±0.7
activity and expression of CYP were examined. Liver mi-
Vd (L/kg) 3.6±1.0 7.8±2.3
Clp [L/(kg·min)] 0.020±0.006 0.028±0.014 crosomes and total mRNA were prepared from rats treated
AUC [10 -7 ×(dpm·min)/mL] 2.6±0.9 1.8±0.8 orally with 0, 0.1, 1, or 2 mg/kg HupA for 2 weeks.
Tma x (min) – 21±12 Phenobarbital, 3-methylcholanthrene (3-MC), ethanol, and
C max (dpm/mL) – 98569±12153 dexamethasone were used as positive controls. No change
in isoenzyme expression or catalytic activity was found in
rats treated with 0.1 mg/kg HupA, but CYP1A2 activity and
levels of CYP1A2 protein and mRNA were increased when
HupA were 10.0 and 13.0 h, respectively. Thus the mean treated with HupA at doses of 1 and 2 mg/kg, although they
residence times (MRT0–72) were 10.3 and 12.2 h, respectively were minor when contrasted with 3-MC. HupA produced no
(Chen Y et al, unpublished data). The elimination of HupA effects on CYP2C11, CYP2B1/2, 2E1, or 3A. These results
in the elderly volunteers was slower than that in the young indicate that the activity and expression of liver CYP isoen-
volunteers. HupA was released in a slow and prolonged zymes are not affected in rats treated with pharmacological
manner after oral administration. doses of HupA, but may elicit a slight inductive response in
To identify which cytochrome P450 (CYP) isoenzymes CYP1A2 at a toxicological dose. The CYP1A2 induction pro-
are involved in the metabolism of HupA, an in vitro study duced by HupA is related to transcription enhancement[147].

17
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

dose of 0.48 mg[19]. The LD50 doses of HupA were 4.6 mg


(po), 3.0 mg (sc), 1.8 mg (ip) and 0.63 mg (iv) in mice. Atro-
pine exerted a significant antagonistic effect on the toxicity
induced by HupA. Studies to evaluate subacute toxicity
have been conducted in rats, rabbits, and dogs, in which no
histopathological changes were found in liver, kidney, heart,
lung, or brain in rats (1.5 mg/kg, po) or dogs (0.6 mg/kg, im)
after administration of HupA for 180 d. No teratogenic effect
was detected in mice (0.019–0.38 mg/kg, ip) or rabbits (0.02–
0.2 mg/kg, im) after the administration of HupA.
To examine the acute effects of HupA on rat liver, changes
in liver coefficient, serum biochemistry, and histopathology
were detected after a single dose. The cytotoxicity of HupA
was also assessed by determining extracellular and intracel-
lular amounts of lactate dehydrogenase in cultured hepato-
cytes. Similar to tacrine, HupA raised the liver coefficient
and increased serum levels of aspartate aminotransferase
and alanine aminotransferase. Unlike tacrine, however, acute
administration of HupA did not induce histopathological
changes in the liver. That atropine redressed the effects of
HupA on the liver indicates that the acute effects of HupA
on rat liver are not related to hepatotoxicity[148].
A study in mice also demonstrated that HupA did not
perturb respiration at a dose inhibiting 40% of AChE, and at
a lethal dose, did not affect any other enzyme important for
respiration[149].
Figure 21. Effects of K252a, PD98059 and wortmannin [an inhibi- HupA has been tested as a prophylactic drug against
tor of phosphatidylinositol 3-kinase (PI3K)] on the protection of poisoning with soman and other nerve gases with reason-
HupA against H 2O 2 -induced cell injury in SHSY5Y cells. Cells were able outcomes[150]. It works by protecting cortical AChE from
pretreated with 100 nmol/L K252a, 100 µmol/L PD98059, or 100
soman inhibition and preventing subsequent seizures.
nmol/L wortmannin for 1 h before the addition of 10 µmol/L HupA.
HupA was conducted 2 h before the 200 µmol/L H 2 O 2 was added.
Several studies have reported that acute administration
After incubation with H 2 O 2 for 24 h, cell viability was determined by of HupA protects rodents against organophosphate (OP)
MTT assay. The data are mean±SEM obtained from three indepen- intoxication without the typical cholinergic side-effects[150–152].
dent experiments. (A) Effects of K252a. *P<0.05, H 2 O 2 group vs Similarly, in primates (Chinese rhesus monkeys), HupA by
H 2 O 2 +HupA group, **P<0.01, H 2 O 2 +HupA group vs H 2 O 2 +HupA+ itself has been shown to protect animals against the toxic
K25 2a group. # P<0.05, K252a grou p vs control, H 2 O 2 group vs
signs and lethality induced by the injection of 1.3 LD50 of
H2 O2 +K252a group. (B) Effects of PD98059 and Wortmannin. *P<0.05,
H2O 2 group vs H 2O 2+PD98059 group. **P<0.01, H 2 O2 +HupA group vs soman[151]. When compared with pyridostigmine (PYR)[153,154],
H2 O 2+HupA+PD98059 group. # P<0.05 H 2O 2 group vs control. Data the cumulative dose of soman needed to produce convul-
from ref 140. sions and epileptic activity was 1.5-fold greater in animals
that received HupA compared with the group of primates
pretreated with PYR. HupA also selectively inhibited red
Toxicology and detoxification cell AChE activity , whereas PYR also inhibited plasma BuChE.
A series of studies have been conducted to evaluate the This result was confirmed in a study with guinea-pigs[155].
toxicity of HupA in mice, rats, rabbits, and dogs. Dose- PYR cannot protect against seizures and subsequent neuro-
response curves for salivation indicated that HupA was less pathology induced by OP agents, because it does not pen-
potent than other ChE inhibitors[49]. The characteristic symp- etrate into the brain. HupA, when combined with atropine
toms of cholinergic hyperactivity were less severe for HupA methyl nitrate or without any supporting therapy acting on
in rats compared with donepezil and tacrine; fasciculation or the CNS (atropine sulfate or benzodiazepine), prevented le-
other cholinergic signs were not found with oral HupA at a thality and manifested anticonvulsant and central neuropro-

18
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

tective properties[155]. The superior protection offered by day), HupA plus nicergoline and conjugated estrogen, or
HupA appears to be related both to the selectivity of HupA HupA alone; combined treatment was better than HupA
for red cell AChE, which preserves the scavenger capacity alone[171]. The superiority of combined therapy over HupA
of plasma BuChE for OP agents, and to its protective effect alone was also suggested by the marked improvement in
on cerebral AChE[154]. HupA is more stable than the carbam- MMSE, clinical dementia rating (CDR) and ADL scores from
ates used as pretreatment for OP poisoning. These prophy- a clinical trial, in which 30 female AD patients were treated
lactic effects make HupA a potential protective agent against with 2 mg nilestriol once every fortnight, and 0.1 mg HupA
OP intoxication. twice per day for 24 weeks[172]. In a group of 43 patients with
mild to moderate AD, American Association of Mental Defi-
ciency (AAMD) and ADL scores were significantly improved
Clinical trials
after treatment with HupA (0.1 mg, twice per day) combined
The efficacy and safety of HupA in AD patients have with training in daily life activities for 8 weeks[173]. After 22
been evaluated by clinical trials in China. In an early double- patients with AD and 38 with VD who were treated for 8
blinded study conducted in 100 elderly patients with 17 prob- weeks with HupA (0.1 mg, twice per day) complemented with
able cases of AD, HupA (0.03 mg, im) produced a significant a mental stimulation program consisting of reminiscence,
improvement in all rating scores as evaluated by Buschke reality orientation and remotivation, Hasegawa dementia
Selective Reminding performance[156]. A more comprehen- scale (HDS), CDR and ADL scores were significantly im-
sive clinical study was conducted in 819 patients who met proved[174]. These results suggest that combined treatment
the AD criteria of National Institute for Communicative Dis- using HupA might be a reasonable means in the clinical
orders and Stroke-Alzheimer’s Disease and Related Disor- therapy.
ders Association (NINCDS-ADRDA) and Diagnostic and Sta- The therapeutic effects of HupA on VD were evaluated
tistic Manual of Mental Disorders-Third Edition-Revised early in 1991 by conducting a randomized, matched and
(DSM-III-R) at 39 mental hospitals in China. After treatment double-blinded study involving 56 patients with multi-
with HupA at a dose of 0.03–0.4 mg/d, patients showed im- infarct dementia (MID)[175]. Using a self-controlled design,
provement in their memory, cognitive skills, and ability in marked improvement in memory deficits were observed after
their daily life. No severe side effects were found[14–16,157–170]. 0.15–0.45 mg HupA given orally for 4 weeks[176,177]. Patients
The results from a 12-week, double-blinded, randomized and with AD (23 cases) or VD (41 cases) were treated with HupA
placebo-controlled nationwide clinical trial with 202 patients for 8 weeks, and memory deficiency and recognition decline
with the diagnosis of possible or probable AD confirmed the was markedly improved in both AD and VD[178]. Yin et al
efficacy of HupA in improving the results of cognitive tasks. reported that 39 patients who met the DSM-R criteria for mild
In this study, their cognitive functions [measured with Mini- to moderate vascular dementia, showed a significant increase
mental State Examination Scale (MMSE) and Alzheimer’s in AAMD, MMSE and ADL scores after treated with 0.1 mg
Disease Assessment Scale-Cognitive Subscale (ADAS- HupA twice per day for 8 weeks[179]. A similar result was
Cog)], non-cognitive functions (measured with mood and reported in a trial involving 20 patients[180]. Moreover, HupA
behavior-ADAS-non-Cog) and activity of daily living (ADL) has been shown to be more effective than pyritinol in the
were all improved significantly at week 6, and further im- treatment of MID[181]. Wang et al reported that the CDR and
proved at week 12 after patients had been treated with HupA ADL scores of VD patients who met the DSM-IV criteria
at a dose of 0.1–0.2 mg, bid[17]. The results of a clinical trial were markedly improved in MMSE after treatment for 6 months
with HupA carried out over a longer time period were re- with HupA[20]. HupA also showed efficacy in improving
ported by Jiang et al, and showed that HupA at a dose of 0. cognitive deficiency in endemic cretins[182], and urinary in-
15 mg twice per day significantly improved the cognition of continence in patients with cerebral stroke[183].
33 AD patients at 12, 24, and 48 weeks, with no statistical A survey involving 50 middle-aged and elderly patients
difference among the 3 time points[164]. with different degrees of dysmnesia demonstrated the effi-
Combined therapy with HupA plus other medicine or cacy of HupA in improving verbal recall, retention and re-
mental training also showed favorable clinical results. In a trieval in patients with mild and moderate dysmnesia. Values
placebo-controlled clinical trial with 24 AD patients and 35 of total recall, long-term retrieval, long-term storage, consis-
VD patients, subjects showed significant favorable differ- tent long-term retrieval and unreminded recall were markedly
ences in MMSE and ADL scores after treated with HupA increased when patients were treated with 0.1 mg HupA orally
(0.15 mg, twice per day) plus nicergoline (20 mg, twice per twice daily for 2 weeks[184]. In a study with conducted in

19
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

children who had language delay and other developmental of myasthenia gravis (MG), it was found that 99% of 128
conditions, treatment with 0.05 mg HupA twice daily for more patients with MG had their clinical manifestations controlled
than 3 months improved language delay by a total of 67.56% or improved with HupA treatment. The duration of action of
[185]
. HupA lasted for 7±6 h, and the side effects were minimal
Zhang et al reported that HupA could improve memory compared with neostigmine[198]. Xia et al reported similar
function and neurotransmission in patients with mild and improving effects in 63 MG patients treated with im HupA at
moderate traumatic brain injury. Thirty patients were treated a dose of 0.2 mg twice per day[199].
with traditional therapeutic (0.8 g piracetan and 20 mg
nimodipine, twice per day, combined with function conva- Summary
lescence training), and other 30 patients were treated with
AD is a multi-causal and multi-factorial progressive
0.1 mg HupA bid besides traditional therapeutic. Both
neurodegenerative disease with complicated pathogenesis,
groups showed significant improvement in memory and cog-
thus it is likely that multiple drugs or drugs with poly-phar-
nition after both 1 and 3 months, and the improvement in
macological activities will be the best therapeutic approaches
memory and cognition in patients treated with HupA was
to address the varied pathological aspects of the disease.
more dramatic than the improvement in patients treated with
Based on the characteristic cholinergic deficits in AD, AChE
traditional therapeutics[186].
inhibitors are still the drugs of choice for the symptomatic
It is well documented that people with schizophrenia have therapy of AD. As a potent and reversible AChE inhibitor,
neurocognitive impairments across multiple domains, includ- HupA has attracted attention because, relative to other well-
ing impairments in motor functioning, various aspects of known AChE inhibitors, it has greater potency, higher selec-
attentional abilities, executive functions and memory
tivity with respect to its AChE inhibitory effect, and marked
functioning. Ma et al have recently studied the effect of
memory-enhancing efficacy in a broad range of animal mod-
HupA on memory disorders in schizophrenic patients. Sixty els of cognitive impairment, and in patients with AD, VD,
patients with schizophrenia, who were at the rehabilitation and other cognitive problems. Interestingly, new data from
stage, were divided into groups that received HupA or a our lab show that HupA, besides inhibiting the hydrolysis
placebo, and 30 non-schizophrenic people were used as of synaptic ACh, has neuroprotection, APP metabolism modu-
controls. After 12 weeks of treatment with 0.2–0.4 mg HupA,
lation and NGF-like neurotrophic activities, indicating that
memory functions were significantly improved[187]. Similar
the non-cholinergic effects of HupA could play important
results were also reported by Fang et al[188] and Yang[189]. roles for the treatment of neurodegenerative disease through
HupA has also shown some efficacy in ameliorating interfering with the key factors of the disease. These en-
sleeping. It was reported that alternating HupA treatment couraging preclinical and clinical findings suggest that HupA
with clonazepam treatment in the day and night, respectively,
is a promising candidate for the treatment of neurodegenera-
markedly extends sleeping duration, modifies the rhythm of
tive diseases such as AD and VD, and is very likely to exert
sleep, and improves the quality of sleeping in patients with
its therapeutic effects via a multi-target mechanism, which
chronic insomnia. With this treatment regime, the dosage of therefore provides us with a large amount of exciting re-
clonazepam can be decreased gradually[190]. search to carry out.
Several clinical studies have shown that HupA is effec-
tive for the treatment of benign senescent forgetfulness
References
(BSF)[156,175,191–193], in addition to AD and VD. Seventy four
percent of patients treated with HupA (0.15 mg, bid) for 4 1 Bartus RT, Dean RL III, Beer B, Lippa AS. The cholinergic
hypothesis of geriatric memory dysfunction. Science 198 2;
weeks showed improvement in memory quotient (MQ) and
217: 408–14.
Wechsler memory scale (WMS) scores[15,194–197]. The improv- 2 Perry EK, Tomlinson BE, Blessed G, Bergmann K, Gibson PH,
ing effect of HupA was studied in 34 pairs of junior high Perry RH. Correlation of cholinergic abnormalities with senile
school students who had complained of memory inadequacy. plaques and mental test scores in senile dementia. BMJ 1978; 2:
HupA at a dose of 0.1 mg, twice per day for 4 weeks, in- 14 57 –9 .
3 Giacobini E. Cholinesterase inhibitors for Alzheimer’s disease
creased the scores for “accumulation”, “recognition”,
therapy: from tacrine to future applications. Neurochem Int
“reproduction”, “association”, “tactual memory”, and “num- 1998; 32: 413–9.
ber of recitation” factors, but not the “understanding” fac- 4 Ku mar V. Introduction to cholinestera se inhibitors used in
tor[170]. Alzheimer’s disease therapy. In: Giacobini E, Becker R, editors.
In the early clinical studies using HupA for the treatment Alzheimer’s disease: therapeutic strategies. Boston: Birkhäuser;

20
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

1994. p 99–102. vitro. Methods Find Clin Pharmacol 2000; 22: 609–13.
5 Ellis JM. Cholinesterase inhibitors in the treatment of dementia. 2 2 Cheng DH, Ren H, Tang XC. Huperzine A, a novel promising
J Am Osteopath Assoc 2005; 105: 145–58. acetylcholinesterase inhibitor. Neuoreport 1996; 8: 97–101.
6 Francis PT, Nordberg A, Arnold S. A preclinical view of cho- 2 3 Gong ZH, Qin BY. The inhibitory characteristics of fordine on
linesterase inhibitors in neuroprotection: do they provide more cholinesterases. Bull Acad Mil Med Sci 1986; 10: 451–6. Chinese.
tha n symptomatic benefits in Alzheimer’s disea se? Trends 2 4 Hao XY, Gong ZH, Qin BY. Effects of huperzine A on cho-
Pharmacol Sci 2005; 26: 104–11. linestera se isoenzymes in pla sma of mice a nd dogs. Acta
7 Farlow M, Gracon SI, Hershey LA, Lewis KW, Sadowsky CH, Pharmacol Sin 1988; 9: 312–6. Chinese.
Dolan-Ureno J. A controlled trial of tacrine in Alzheimer’s 2 5 Darvesh S, Arora RC, Martin E, Magee D, Hopkins DA, Armour
disease. JAMA 1992; 268: 2523–9. JA. Cholinesterase inhibitors modify the activity of intrinsic
8 Knapp MJ, Knopman DS, Solomon PR, Pendlebury WW, Davis cardiac neurons. Exp Neurol 2004; 188: 461–70.
CS, Gracon SL. A 30-week randomized controlled trial of high- 2 6 Cheng DH, Tang XC. Comparative studies of hu perzine A,
dose tacrine in patients with Alzheimer’s disease. JAMA 1994; E2020, and tacrine on behavior and cholinesterase activities.
271: 985–91. Pharmacol Biochem Behav 1998; 60: 377–86.
9 Rogers SL, Farlow MR, Doody RS, Mohs R, Friedhoff LT. A 24- 2 7 Brimijoin S. Molecular forms of acetylcholinesterase in brain,
week, double-blind, placebo-controlled trial of donepezil in pa- nerve and mu scle: natu re, localization and dynamics. Prog
tients with Alzheimer’s disease. Neurology 1998; 50: 136–45. Neurobiol 1983; 21: 291–322.
10 Wang T, Tang XC. Reversal of scopolamine-induced deficits in 2 8 Massoulie J, Bon S. The molecular forms of cholinesterase and
radial maze performance by (–)-huperzine A: comparison with acetylcholinesterase in vertebrate. Annu Rev Neurosci 1982; 5:
E2020 and tacrine. Eur J Pharmacol 1998; 349: 137–42. 57 –1 06 .
11 Wang YE, Yue DX, Tang XC. Anticholinestera se activity of 2 9 Bon S, Vigny M, Massoulie J. Asymmetric and globular forms of
huperzine A. Acta Pharmacol Sin 1986; 7: 110–3. Chinese. AChE in mammals and birds. Proc Natl Acad Sci USA 1979; 76:
12 Zhao Q, Tang XC. Effects of huperzine A on acetylcholinest- 25 40 –5 0.
era se isoforms in vitro: compa rison with tacrine, donepezil, 3 0 Grassi J, Vigny M, Massoulie J. Molecular forms of acetylcho-
rivastigmine and physostigmine. Eur J Pharmacol 2002; 455: linesterase in bovine caudate nucleu s a nd su perior cervical
1 01 –7 . ganglion: solubility properties and hydrophobic cha racter. J
13 Liang YQ, Ta ng XC. Comparative effects of huperzine A, Neurochem 1982; 387: 457–69.
donepezil and rivastigmine on cortical acetylcholine level and 3 1 Tang XC, De Sarno P, Sugaya K, Giacobini E. Effect of huperzine
acetylcholinesterase activity in rats. Neurosci Lett 2004; 361: A, a new cholinesterase inhibitor, on the central cholinergic
56–9. system of the rat. J Neurosci Res 1989; 24: 276–85.
14 Xu SS, Gao ZX, Weng Z, Du ZM, Xu WA, Yang JS, et al. Effi- 3 2 Tang XC, Kindel GH, Kozikowski AP, Hanin I. Comparison of
cacy of tablet huperzine A on memory, cognition, and behavior the effects of na tural a nd synthetic huperzine A on rat brain
in Alzheimer’s disease. Acta Pharmacol Sin 1995; 16: 391–5. cholinergic function in vitro and in vivo. J Ethnopharmacol
15 Xu SS, Xie HB, Du ZW, Tong ZH, Shi QC, Lu KM, et al. Effi- 1994; 44: 147–55.
cacy of tablet huperzine A on memory and cognition in patients 3 3 Laganiere S, Corey J, Tang XC, Wülfert E, Hanin I. Acute and
with benign senescent forgetfulness. Chin J Clin Pharmacol chronic studies with the anticholinesterase huperzine A: Effect
Ther 1997; 2: 1–4. Chinese. on central nervous system cholinergic parameters. Neurophar-
16 Xu SS, Cai ZY, Qu ZW, Yang RM, Cai YL, Wang GQ. Huperzine macology 1991; 30: 763–8.
A in capsules and tablets for treating patients with Alzheimer’s 3 4 Zhang HY, Liang YQ, Tang XC, He XC, Bai DL. Stereoselec-
disease. Acta Pharmacol Sin 1999; 20: 486–90. tivities of enantiomers of huperzine A in protection against beta
17 Zhang ZX, Wang XD, Chen QT, Shu L, Wang JZ, Sha n GL. amyloid 25–35-induced injury in PC12 and NG108–15 cells and
Clinical efficacy and safety of huperzine alpha in treatment of cholinesterase inhibition in mice. Neurosci Lett 2002; 317:
mild to moderate Alzheimer disease, a placebo-controlled, double- 1 43 –6 .
blind, randomized trial. Natl Med J China 2002; 82: 941–4. 3 5 Raves ML, Harel M, Pang YP, Silman I, Kozilowski AP, Sussman
(Chinese) JL. Stru ctu re of a cetylcholinestera se complexed with the
18 Ellman GL, Courtney KD, Andre V Jr, Featherstone RM. A new nootropic alkaloid, (–)-huperzine A. Nat Strut Biol 1997; 4:
and rapid colorimetric determina tion of acetylcholinesterase 5 7– 63 .
activity. Biochem Pharmacol 1961; 7: 88–95. 3 6 Dvir H, Jiang HL, Wong DM, Harel M, Chetrit M, He XC, et al.
19 Wang H, Tang XC. Anticholinesterase effects of huperzine A, X-ray structures of Torpedo ca lifornica acetylcholinesterase
E2020, and tacrine in rats. Acta Pharmacol Sin 1998; 19: 27– complexed with (+)-huperzine A and (–)-huperzine B: structural
30 . evidence for an active site rearrangement. Biochemistry 2002;
20 Wa ng RP, Zhao ZK, Hu LL. Effects of huperzine A on the 41: 10810–8.
cognition and daily life ability in vascular dementia: 36 cases for 3 7 Ashani Y, Peggins JO III, Doctor BP. Mechanism of inhibition
6 months follow-up study. Chin J Clin Rehabil 2004; 8: 3892. of cholinesterase by huperzine A. Biochem Biophys Res Commun
Chinese. 1992; 184: 7719–26.
21 Ogura H, Kosasa T, Kuriya Y, Yamanishi Y. Comparison of 3 8 Pang YP, Kozikowski AP. Prediction of the bonding site of
inhibitory activities of donepezil and other cholinesterase in- huperzine A in acetylcholinesterase by docking studies. J Com-
hibitors on acetylcholinesterase a nd butyrylcholinestera se in puter Aided Mol Des 1994; 8: 669–81.

21
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

39 Skolnick AA. Old Chinese herbal medicine used for fever yields brain. Neuropharmacology 1989; 28: 199–206.
possible new Alzheimer disease therapy. JAMA 1997; 277: 776. 56 Zhu XD, Gia cobini E. Second genera tion cholinestera se
40 Harel M, Schalk I, Ehret-Sabatier L, Bouet F, Goeldner M, Hirth inhibitors: effect of (L)-huperzine A on cortical biogenic amines.
C, et al. Quaternary ligand binding to aromatic residues in the J Neurosci Res 1995; 41: 828–35.
active-site gorge of acetylcholinesterase. Proc Natl Acad Sci 57 Bowen DM, Allen SJ, Benton JS, Goodhardt MJ, Haan EA, Palmer
USA 1993; 90: 9031–5. AM, et al. Biochemical assessment of serotonergic and cholin-
41 Saxena A, Qian N, Kovach IM, Kozikowski AP, Pang YP, Vellom ergic dysfunction and cerebral atrophy in Alzheimer’s disease. J
DC, et al. Identification of amino acid residues involved in the Neurochem 1983; 41: 266–72.
binding of huperzine A to cholinesterase. Protein Sci 1994; 3: 58 Lu WH, Shou J, Tang XC. Improving effect of huperzine A on
17 70 –8 . discrimination performance in aged rats and adult rats with ex-
42 Sussman JL, Harel M, Frolow F, Oefner C, Goldman A, Toker L, perimental cognitive impairment. Acta Pharmacol Sin 1988; 9:
et al. Atomic structure of acetylcholinesterase from Torpedo 11–5. Chinese.
californica: a prototypic acetylcholine-binding protein. Sci- 59 Tang XC, Han YF, Chen XP, Zhu XD. Effects of huperzine A on
ence 1991; 253: 872–9. learning and retrieval process of discrimination performance in
43 Lin JH, Hu GY, Tang XC. Facilitatory effect of huperzine A on rats. Acta Pharmacol Sin 1986; 7: 507–11. Chinese.
mouse neuromuscular transmission in vitro. Acta Pharmacol Sin 60 Zhu XD, Tang XC. Facilitatory effects of huperzine A and B on
1996; 17: 299–301. learning and memory of spatial discrimination in mice. Acta
44 Lin JH, Hu GY, Tang XC. Comparison between huperzine A, Pharmacol Sin 1987; 22: 812–7. Chinese.
tacrine and E2020 on cholinergic transmission at mouse neuro- 61 Zhu XD, Tang XC. Improvement of impaired memory in mice
muscular junction in vitro. Acta Pharmacol Sin 1997; 18: 6–10. by huperzine A and huperzine B. Acta Pharmacol Sin 1988; 9:
45 Zhang GB, Wang MY, Zheng JQ, Ta ng XC. Fa cilitation of 492–7. Chinese.
cholinergic transmission by huperzine A in toad paravertebral 62 Gao Y, Tang XC, Guan LC, Kuang PZ. Huperzine A reverses
ganglia in vitro. Acta Pharmacol Sin 1994; 15: 158–61. scopolamine- and muscimol-induced memory deficits in chick.
46 Mo N, Dun NJ, Karczmar AG. Facilitation and inhibition of Acta Pharmocol Sin 2000; 21: 1169–73.
nicotine transmission by eserine in the sympathetic ganglia of 63 Liu J, Zhang HY, Tang XC, Wang B, He XC, Bai DL. Effects of
the rabbit. Neuropharmacology 1985; 24: 1093–101. synthetic (–)-huperzine A on cholinesterase activities and mouse
47 Wang MY. Enhancement and depression of cholinergic trans- water maze performance. Acta Pharmacol Sin 1998; 19: 413–
mission by 9-amino-1,2,3,4-tetrahydroacridine in rat superior 6.
cervical ga nglia . Chin Pharma col Bull 1 99 3; 9: 29 8– 30 0. 64 Ye JW, Shang YZ, Wang ZM, Tang XC. Huperzine A amelio-
Chinese. rates the impaired memory of aged rat in the Morris water maze
48 Fayuk D, Yakel JL. Regulation of nicotinic acetylcholine re- performance. Acta Pharmacol Sin 2000; 21: 65–9.
ceptor channel function by acetylcholinesterase inhibitors in 65 Xiong ZQ, Tang XC. Effect of huperzine A, a novel acetylcho-
rat hippocampal CA1 interneurons. Mol Pharmacol 2004; 66: linestera se inhibitor, on ra dia l ma ze performa nce in ra ts.
65 8– 66 . Pharmacol Biochem Behav 1995; 51: 415–9.
49 Yan XF, Lu WH, Lou WJ, Tang XC. Effects of huperzine A and 66 Ye JW, Ca i JX, Wang LM, Ta ng XC. Improving effects of
B on skeletal muscle and electroencephalogram. Acta Pharmacol huperzine A on spatial working memory in aged monkeys and
Sin 1987; 8: 117–23. Chinese. young adult monkeys with experimental cognitive impairment.
50 Guan LC, Chen SS, Cui QG, Lu WH, Tang XC. The effect of J Pharmacol Exp Ther 1999; 288: 814–9.
huperzine A on behavior and ECoG in animals. Acta Psychol Sin 67 Ou LY, Tang XC, Cai JX. Effect of huperzine A on working
1991; 23: 404–11. memory in reserpine- or yohimbine-treated monkeys. Eu r J
51 Guan LC, Chen SS, Lu WH, Tang XC. The effect of huperzine Pharmacol 2001; 433: 151–6.
A on behavior and ECoG in animals. Acta Pharmacol Sin 1991; 68 Vincent GP, Rumennik L, Cumin R, Martin J, Sepinwall J. The
12: 496–500. Chinese. effects of huperzine A, an acetylcholinesterase inhibitor, on the
52 Patil KD, Buerki RA, Patil PN. Potentiation of acetylcholine enhancement of memory in mice, rats and monkeys. Neurosci
action by huperzine-A and physostigmine on some vertebrate Abs 1987; 13: 844.
effectors, including hu ma n iris sphincter mu scle. J Ocu l 69 Xiong ZQ, Han YF, Tang XC. Huperzine A ameliorates the
Pharmacol Ther 2003; 19: 135–43. spa tia l work ing memory impa irments induced by AF6 4 A.
53 De Sarno P, Pomponi M, Giacobini E, Tang XC, Williams E. Neuroreport 1995; 6: 2221–4.
T he effect of heptyl-physostigmine, a new cholinestera se 70 Zhang C, Wang SZ, Zuo PP, Cui X, Cai J. Protective effect of
inhibitor, on the central cholinergic system of the rat. Neurochem tetramethylpyra zine on learning and memory fu nction in D-
Res 1989; 14: 971–7. galactose-lesioned mice. Chin Med Sci J 2004; 19: 180–4.
54 Nordberg A, Nilsson L, Adem A, Hardy J, Winblad B. Effect of 71 Tang XC, Xiong ZQ, Qian BC, Zhou ZF, Zhang CC. Cognitive
T HA on a cetylcholine release and cholinergic receptor in improvement by oral huperzine A: a novel acetylcholinesterase
Alzheimer brains. In: Giacobini E, Becker R, editors. Current inhibitor. In: Giacobini E, Becker R, editors. Alzheimer therapy:
research in Alzheimer therapy. New York: Taylor and Francis; therapeutic strategies. Boston: Birkhäuser; 1994. p 113–9.
1988. p 247–58. 72 Xiong ZQ, Cheng DH, Ta ng XC. Effects of huperzine A on
55 Hallak M, Giacobini E. Physostigmine, tacrine and metrifonate. nucleus basalis magnocellularis lesion-induced spatial working
The effect of multiple doses on acetylcholine metabolism in rat memory deficit. Acta Pharmacol Sin 1998; 19: 128–32.

22
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

7 3 Coyle JT, Price DL, Delong MR. Alzheimer’s disease: A disor- caspase-3 activation. J Neurosci Res 2002; 67: 30–6.
der of cortical cholinergic innerva tion. Science 198 3; 2 19: 9 2 Zhou J, Fu Y, Tang XC. Huperzine A and donepezil protect rat
11 84 –9 0. pheochromocytoma cells against oxygen-glucose deprivation.
7 4 Walsh TJ, Stackman RW. Modulation of memory by benzodiaz- Neurosci Lett 2001; 306: 53–6.
epine-acetylcholine interactions. In: Butcher LL, Decker MW, 9 3 Shang YZ, Ye JW, Tang XC. Improving effects of huperzine A
Levin ED, editors. Neurotransmitter interactions and cognitive on abnormal lipid peroxidation and superoxide dismutase in aged
function. Boston: Birkhäuser; 1992. p 312–28. rats. Acta Pharmacol Sin 1999; 20: 824–8.
7 5 Wenk GL, Pierce DJ, Struble RG, Price DL, Cork LC. Aged- 9 4 Lü PY, Yin Y, Wang WB, Liang CP, Li WB. Effects of huperzine
related changes in multiple neurotransmitter systems in the mon- A on [Ca 2+] i level and expression of CaM, CaMPK II mRNA in
key brain. Neurobiol Aging 1989; 10: 11–9. hippocampal neurons of mice with vascular dementia. Clin J
7 6 Wang R, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A attenuates cognitive New Drugs Clin Rem 2004; 23: 73–6.
dysfunction and neuronal degeneration caused by beta-amyloid 9 5 Yuan J, Yankner BA. Apoptosis in the nervous system. Nature
protein-(1–40) in rat. Eur J Pharmacol 2001; 21: 149–56. 2000; 407: 802–9.
7 7 Bliss TVP, Collingridge GL. A synaptic model of memory: long- 9 6 Wang R, Xiao XQ, Tang XC. Huperzine A attenuates hydrogen
term potentiation in the hippocampus. Nature 1993; 361: 31– pe ro xi de-in du ce d a po pt osi s by re gu la tio n ex pr essio n of
9. apoptosis-related genes in rat PC12 cells. Neuroreport 2001;
7 8 Sucher NJ, Awobuluyi M, Choi YB, Lipton SA. NMDA receptors: 12: 2629–34.
from genes to channels. Trends Pharmacol Sci 1996; 17: 348– 9 7 Zhou J, Fu Y, Tang XC. Huperzine A protects rat pheochro-
55 . mocytoma cells against oxygen-glucose deprivation. Neuroreport
7 9 Chen QS, Kagan BL, Hiraku ra Y, Xie CW. Impa irment of 2001; 12: 2073–7.
hippocampal long-term potentiation by Alzheimer amyloid beta- 9 8 Zhou J, Tang XC. Huperzine A attenuates apoptosis and mito-
peptides. J Neurosci Res 2000; 60: 65–72. chondria-dependent caspase-3 in rat cortical neurons. FEBS
8 0 Ye L, Qiao JT. Suppressive action produced by beta-amyloid Lett 2002; 526: 21–5.
peptide fragment 31–35 on long-term potentiation in rat hip- 9 9 Zhang HY, Tang XC. Huperzine A attenuates the neurotoxic
pocampu s is N-methyl-D-aspa rtate receptor-independent: it’s effect of staurosporine in primary rat cortical neurons. Neurosci
offset by (–)-huperzine A. Neurosci Lett 1999; 275: 187–90. Lett 2003; 340: 91–4.
8 1 Wang LM, Han YF, Tang XC. Huperzine A improves cognitive 10 0 Ko LJ, Prives C. p53: puzzle and paradigm. Genes Dev 1996;
deficits caused by chronic cerebral hypoperfusion in rats. Eur J 10: 1054–72.
Pharmocol 2000; 398: 65–72. 10 1 Halestrap AP, McStay GP, Clarke SJ. The permeability transi-
8 2 Zhou J, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A attenuates cognitive tion pore complex: another view. Biochimie 2000; 84: 153–
deficits and hippocampal neuronal damage after transient global 66 .
ischemia in gerbils. Neurosci Lett 2001; 313: 137–40. 10 2 Kim JS, He L, Lemasters JJ. Mitochondrial permeability
8 3 Wang LS, Zhou J, Shao XM, Tang XC. Huperzine A attenuates tra nsition: A common pathwa y to necrosis a nd a poptosis.
cognitive deficits a nd bra in inju ry in neona ta l ra ts a fter Biochem Biophys Res Commun 2003; 304: 463–70.
hypoxiaischemia. Brain Res 2002; 949: 162–70. 10 3 Bossy-Wetzel E, Newmeyer DD, Green DR. Mitochondrial cy-
8 4 Butterfield DA, Howard B, Yatin S, Koppal T, Drake J, Hensley tochrome c relea se in apoptosis occurs u pstream of DEVD-
K, et al. Elevated oxidative stress in models of normal brain specific caspase activation and independently of mitochondrial
aging and Alzheimer’s disease. Life Sci 1999; 65: 1883–92. transmembrane depolarization. EMBO J 1998; 17: 37–49.
8 5 Markesbery WR. Oxidative stress hypothesis in Alzheimer’s 10 4 Zamzami N, Kroemer G. The mitochondrion in apoptosis: how
disease. Free Radic Biol Med 1997; 23: 134–47. Pandora’s Box opens. Nat Rev Mol Cell Biol 2001; 2: 67–71.
8 6 Selkoe DJ, Abraham CR, Podlisny MB, Duffy LK. Isolation of 10 5 Yu SP, Yeh CH, Sensi SL, Gwag BJ, Canzoniero LM, Farhangrazi
low-molecular-weight proteins form amyloid plaque fibers in ZS, et al. Mediation of neuronal apoptosis by enhancement of
Alzheimer’s disease. J Neurochem 1986; 46: 1820–34. outward potassium current. Science 1997; 278: 114–7.
8 7 Gilgun-Sherki Y, Melamed E, Offen D. Antioxidant treatment 10 6 Yu SP, Farhangrazi ZS, Ying HS, Yeh CH, Choi DW. Enhance-
in Alzheimer’s disease: current state. J Mol Neurosci 2003; 21: ment of outward potassium current may participa te in beta-
1–12. amyloid peptide-induced cortical neuronal death. Neurobiol Dis
8 8 Xiao XQ, Yang JW, Tang XC. Huperzine A protects rat pheo- 1998; 5: 81–8.
chromocytoma cells against hydrogen peroxide-induced injury. 10 7 Malin SA, Guo WX, Jafari G, Goate AM, Nerbonne JM. Presenilins
Neurosci Lett 1999; 275: 73–6. upregulate functional K + channel currents in mammalian cells.
8 9 Xia o XQ, Wang R, Han YF, Tang XC. Protective effects of Neurobiol Dis 1998; 4: 398–409.
huperzine A on β-amyloid25–35 induced oxidative injury in rat 10 8 Li Y, Hu GY. Huperzine A, a nootropic a gent, inhibits fast
pheochromocytoma cells. Neurosci Lett 2000; 286: 155–8. tra nsient pota ssium current in ra t dissociated hippocampa l
9 0 Xiao XQ, Wang R, Tang XC. Huperzine A and tacrine attenuate neurons. Neurosci Lett 2002; 324: 25–8.
β-amyloid peptide induced oxidative injury. J Neurosci Res 10 9 Li Y, Hu GY. Huperzine A inhibits the sustained pota ssium
2000; 61: 564–9. current in rat dissociated hippocampal neurons. Neurosci Lett
9 1 Xiao XQ, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A attenuates amyloid 2002; 329: 153–6.
β-peptide fragment 25–35-induced apoptosis in rat cortical neu- 11 0 Choi DW. Calcium and excitotoxic neuronal injury. Ann NY
rons via inhibiting rea ctive oxygen species forma tion a nd Acad Sci 1994; 747: 162–71.

23
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

11 1 DiFiglia M. Excitotoxic injury of the neostriatum: a model for 1998; 12: 17–34.
Huntington’s disease. Trends Neurosci 1990; 13: 286–9. 13 0 Racchi M, Govoni S. Rationalizing a pharmacological interven-
11 2 Dirna gl U, Ia decola C, Mosk owitz MA. Pa thobiology of tion on the amyloid precursor protein metabolism. Trends
ischaemic stroke: an integrated view. Trends Neurosci 1999; Pharmacol Sci 1999; 20: 418–23.
22: 391–7. 13 1 Nitsch RM, Sla ck BE, Wurtman RJ, Growdon J. Release of
11 3 Hossma nn KA. Glu tamate-media ted injury in focal cerebral Alzheimer amyloid precursor derivative stimulated by activa-
ischemia: the excitotoxin hypothesis revised. Bra in Pa thol tion of muscarinic acetylcholine receptors. Science 1992; 258:
1994; 4: 23–36. 3 04 –7 .
11 4 H y n d M R , S c o t t H L , D o d d P R . G l u t a m a t e -m e d i a t e d 13 2 Giacobini E, Mori F, Lai CC. The effect of cholinesterase in-
excitotoxicity and neurodegeneration in Alzheimer’s disease. hibitors on the secretion of APPs from rat brain cortex. Ann
Neurochem Int 2004; 45: 583–95. NY Acad Sci 1996; 777: 393–8.
11 5 Lipton SA, Rosenberg PA. Excitatory amino acids as a final 13 3 Mori F, Lai CC, Fusi F, Giacobini E. Cholinesterase inhibitors
common pathway for neurologic disorders. N Engl J Med 1994; increase secretion of APPs in rat bra in cortex. Neu roReport
330: 613–22. 1995; 6: 633–6.
11 6 Choi DW. Calcium-mediated neurotoxicity: relationship to spe- 13 4 Zhang HY, Yan H, Tang XC. Huperzine A enhances the level of
cific channel types and role in ischemic damage. Trends Neurosci secretory amyloid precursor protein and protein kinase C-α in
1988; 11: 465–9. intracerebroventricular β-amyloid-(1–40) infused rats and hu-
11 7 Choi DW. Calcium: still center-stage in hypoxic–ischemic neu- man embryonic kidney 293 Swedish mutant cells. Neurosci Lett
ronal death. Trends Neurosci 1995; 18: 58–60. 2004; 360: 21–4.
11 8 Lee JM, Zipfel GJ, Choi DW. The cha nging landsca pe of 13 5 Hefti F, Hartikka J, Knusel B. Function of neurotrophic factors
ischaemic brain injury mechanisms. Nature 1999; 399 Suppl in the adult and aging brain and their possible use in the treat-
6738: A7–14. ment of neurodegenerative disease. Neurobiol Aging 1989; 10:
11 9 Simon RP, Swan JH, Griffiths T, Meldrum BS. Blockade of N- 51 5– 33 .
methyl-D-aspartate receptors may protect against ischemic dam- 13 6 Mufson EJ, Bothwell M, Kordower JH. Loss of nerve growth
age in the brain. Science 1984; 226: 850–2. factor receptor-containing neu rons in Alzheimer’s disease: a
12 0 Tu rsk i L, Hu th A, Shea rdown M, McDonald F, Neuha us R, quantitative analysis across subregions of the basal forebrain.
Schneider HH, et al. ZK200775: a phosphonate quinoxaline- Exp Neurol 1989; 105: 221–32.
dione AMPA antagonist for neuroprotection in stroke and trauma. 13 7 Shigeta K, Ootaki K, Tatemoto H, Nakanishi T, Inada A, Muto
Proc Natl Acad Sci USA 1998; 95: 10960–5. N. Potentia tion of nerve growth factor-induced neurite out-
12 1 Ved HS, Koening ML, Dave JR, Doctor BP. Huperzine A, a growth in PC1 2 cells by a Coptidis Rhizoma extra ct a nd
potential therapeutic agent for dementia, reduces neuronal cell protoberine alkaloids. Biosci Biotech Biochem 2002; 66: 2491–
death caused by glutamate. NeuroReport 1997; 8: 963–8. 4.
12 2 Gordon RK, Nigam SV, Weitz JA, Dave JR, Doctor BP, Ved HS. 13 8 Brimijoin S, Koenigsberger C. Cholinestera ses in neu ra l
The NMDA receptor ion channel: a site for binding of huperzine develo pment: new findings a n d toxicolo gic implica tions.
A. J Appl Toxicol 2001; 21 (Suppl 1): S47–51. Environ Health Perspect 1999; 107 (Suppl 1): 59–64.
12 3 Wang XD, Zhang JM, Yang HH, Hu GY. Modulation of NMDA 13 9 Tang LL, Wang R, Tang XC. Effects of huperzine A on secre-
receptor by huperzine A in rat cerebral cortex. Acta Pharmacol tion of nerve growth factor in cultured rat cortical astrocytes
Sin 1999; 20: 31–5. and neurite outgrowth in rat PC12 cells. Acta Pharmacol Sin
12 4 Zhang JM, Hu GY. Huperzine A, a nootropic alkaloid, inhibits 2005; 26: 673–8.
N-methyl-D-aspartate-induced current in rat dissociated hippoc- 14 0 Tang LL, Wang R, Tang XC. Huperzine A protects SHSY5Y
ampal neurons. Neuroscience 2001; 105: 663–9. neuroblastoma cells against oxidative stress damage via nerve
12 5 Zhang YH, Zhao XY, Chen XQ, Wang Y, Yang HH, Hu GY. growth factor production. Eur J Pharmacol 2005; 519: 9–15.
Spermidine antagonizes the inhibitory effect of huperzine A on 14 1 Wa ng YE, Feng J, Lu WH, Tang XC. Pha rma cok inetics of
[ 3H]dizocilpine (MK-801) binding in synaptic membrane of rat huperzine A in rats and mice. Acta Pharmacol Sin 1988; 9: 193–
cerebral cortex. Neurosci Lett 2002; 319: 107–10. 6. Chinese.
12 6 Zhang YH, Chen XQ, Yang HH, Jin GY, Bai DL, Hu GY. Similar 14 2 Wang Y, Chu D, Gu J, Fawcett JP, Wu Y, Liu W. Liquid chro-
potency of the enantiomers of huperzine A in inhibition of [(3) ma to gr a p hi c-t a n de m ma ss sp ec tr ome tr ic m eth od for t he
H]dizocilpine (MK-801) binding in rat cerebral cortex. Neurosci quantita tion of huperzine A in dog plasma. J Chromatogr B
Lett 2000; 295: 116–8. Analyt Technol Biomed Life Sci 2004; 803: 375–8.
12 7 Esch FS, Keim PS, Beattie EC, Blacher RW, Culwell AR, Oltersdorf 14 3 Ye J, Zeng S, Zhang W, Chen G. Ion-pair reverse-phase high
T, et al. Cleavage of amyloid beta-peptide during constitutive performance liquid chromatography method for determination
processing of its precursor. Science 1990: 248: 1122–4. of huperzine-A in beagle dog serum. J Chromatogr B Analyt
12 8 Haass C, Selkoe DJ. Cellular processing of beta-amyloid precur- Technol Biomed Life Sci 2005; 817: 187–91.
sor protein and the genesis of amyloid-beta peptide. Cell 1993; 14 4 Qian BC, Wang M, Zhou ZF, Chen K, Zhou RR, Chen GS. Phar-
75: 1039–42. ma cokinetics of tablet huperzine A in six volunteers. Acta
12 9 Gasparini L, Racchi M, Binetti G, Trabucchi M, Solerte SB, Pharmacol Sin 1995; 16: 396–8.
Alkon D, et al. Peripheral markers in testing pathophysiologi- 14 5 Hartvig P, Wiklund L, Aquilonius SM, Lindström B. Clinical
cal hypotheses and diagnosing Alzheimer’s disease. FASEB J pharmacokinetics of centrally acting cholinesterase inhibitors.

24
Http://www.chinaphar.com Wang R et al

In: Becker R, Gia cobini E, editors. Cholinergic ba sis for huperzine A on 36 patients with Alzheimer’s disease. Shanghai
Alzheimer therapy. Boston: Birkhäuser; 1991. p 68–73. Yi Yao 1999; 20: 16–8. Chinese.
14 6 Ma XC, Wang HX, Xin J, Zhang T, Tu ZH. Indentification of 16 3 Chen YM, Ma YX, Chen MJ, Fang YS, Chai XS, Weng Z. Obser-
cytochrome P450 1A2 as enzyme involved in the microsomal va tion of aniraceta m a nd hu perzine on memory fu nction of
metabolism of huperzine A. Eur J Pharmacol 2003; 461: 89– Alzheimer’s disease. Modern Rehabil 2000; 4: 1622–3. Chinese.
92 . 16 4 Jiang YB, Huang SS, Huang LA. Improvement of huperzine A
14 7 Ma XC, Wang HX, Xin J, Zhang T, Tu ZH. Effects of huperzine on the deficiency of cognitive and behavior in Alzheimer’s
A on liver cytochrome P-4 50 in ra ts. Acta Pharma col Sin disease. Clin Med China 2002; 18: 802–3. Chinese.
2003; 24: 831–5. 16 5 Song ZY, Lu H. Clinical efficacy of huperzine A on Alzheimer
14 8 Ma XC, Xin J, Wang HX, Zhang T, Tu ZH. Acute effects of disease. Chin J Clin Rehabil 2003; 7: 112. Chinese.
huperzine A and tacrine on rat liver. Acta Pharmacol Sin 2003; 16 6 Yang CY, Lv ZP, Zheng CG. Efficacy and reliability of huperzine
24: 247–50. A in mild and moderate Alzheimer’s disease. Chin J Clin Rehabil
14 9 Boudinot E, Taysse L, Daulon S, Chatonnet A, Champagnat J, 2003; 7: 4258–9. Chinese.
Foutz AS. Effects of acetylcholinesterase and butyrylcholine- 16 7 Kuang MZ, Xiao WM, Wang SF, Li RX. Clinical evaluation of
sterase inhibition on breathing in mice adapted or not to reduced huperzine A in improving intelligent disorder in patients with
acetylcholinesterase. Pharmacol Biochem Behav 2005; 80: 53– Alzheimer’s disease. Chin J Clin Rehabil 2004; 8: 1216–7.
61 . Chinese.
15 0 Grunwald J, Raveh L, Doctor P, Ashani Y. Huperzine A as a 16 8 Wu SF, Xie SZ, Lu WJ, Ma YX. Comparison of huperzine A in
pretreatment candidate drug against nerve agent toxicity. Life capsule and tablet on random, double-blind treating mild and
Sci 1994; 54: 991–7. moderate Alzheimer’s disease. Shanghai Yi Yao 1999; 20: 36–
15 1 Ashani Y, Grundwald J, Alkalai D, Cohen G, Raveh L. Studies 7. Chinese.
with huperzine A, a new candidate in the research of prophy- 16 9 Chen MJ, Gao ZX, Deng HY, Liu FG, Ma YX, Yu HZ, et al.
laxis against nerve agent. In: King JM, editor. Proceedings of Huperzine A capsules vs tablets in treatment of Alzheimer disease:
the Medical Defence Bioscience Review 1996. p 105–10. multi-center studies. Chin J New Drugs Clin Remedies 2000; 19:
15 2 Tonduli L, Testylier G, Masqueliez C, Lallement G, Monmaur P. 10–2. Chinese.
Effects of huperzine used as pretreatment a gainst soman-in- 17 0 Sun QQ, Xu SS, Pan JL, Guo HM, Cao WQ. Huperzine-A cap-
duced seizures. Neurotoxicology 2001; 24: 276–85. sules enhance memory and learning performance in 34 pairs of
15 3 Lallement G, Baille V, Baubichon D, Carpentier P, Collombet matched adolescent students. Acta Pharmacol Sin 1999; 20:
JM, Filliat P, et al. Review of the value of huperzine as pre- 6 01 –3 .
treatment of organophosphate poisoning. Neu rotoxicology 17 1 Zhou BR, Xu ZQ, Kuang YF, Deng YH, Liu ZF. Effectiveness of
2002; 23: 1–5. polydrug therapy for senile dementia. Chin J Clin Rehabil 2004;
15 4 La llement G, Demonchea u x J P, Foqu in A, Ba u bichon D, 8: 1214–5. Chinese.
Galonnier M, Clarencon D, et al. Subchronic compared efficacy 17 2 Wang RQ, Lei QY, Gu JQ, Wang XY, Liu YL, Fang SY, et al.
against soman toxicity. Drug Chem Toxicol 2002; 25: 309–20. Nilestriol combined with huperzine in improving cognition of
15 5 Lallement G, Veyret V, Masqueliez M, Aubriot S, Burckhart MF, female patients with Alzheimer’s disease. Chin J Clin Rehabil
Baubichon D. Efficacy of huperzine in preventing soman-in- 2003; 7: 1538–9. Chinese.
duced seizures, neuropathological changes and lethality. Fund 17 3 Miao XR. Huperzine A assisted with the training of daily life
Clin Pharmacol 1997; 11: 387–94. promotes rehabilita tion of Alzheimer’s disease. Chin J Clin
15 6 Zhang CL. Therapeutic effects of huperzine A on the aged with Rehabil 2002; 6: 2551. Chinese.
memory impairment. New Drugs Clin Remedies 1986; 5: 260– 17 4 Wang RQ, Meng HY, Liu W. Therapeutic effects of huperzine
2. Chinese. A complementing with 3R mental stimulation program in senile
15 7 Liu FG, Fang YS, Gao ZX, Zhou JD, Su ML. Double-blind con- dementia patients. Chin J Clin Rehabil 2002; 6: 2560–1. Chinese.
trol treatment with huperzine A and placebo in 28 patients with 17 5 Zhang RW, Tang XC, Han YY, Sang GW, Zhang YD, Ma YX, et
Alzheimer disease. Clin J Pharmacoepidemiol 1995; 4: 196–8. al. Drug evaluation of huperzine A in the treatment of senile
Chinese. memory disorders. Acta Pha rma col Sin 19 9 1; 1 2 : 2 50 –2 .
15 8 Yang JS, Jiang ZH. Clinical report of huperzine A for the treat- Chinese.
ment of Alzheimer’s disease. He Bei Jing Shen Wei Sheng 1996; 17 6 Su n CY, Chen XY. A self-control study of huperzine A on
9: 84–5. Chinese. memory deficits in patients with multiple infarctions. Henan Yi
15 9 Zhao CY, Li SF, Chen XL, Han MK. Efficacy of tablet huperzine Yao Xin Xi 1998; 6: 31–2. Chinese.
A on treating 21 patients with Alzheimer’s disease. Si Chuan 17 7 Sun CY, Cai ZH, Chen XY. A self-control study of huperzine A
Jing Shen Wei Sheng 1996; 9: 204. Chinese. on memory deficits in patients with multiple infarctions. Zhong
16 0 Wang LJ, Ji XX, Weng QS, Yang JS. Clinical observation of Yuan Jing Shen Yi Xue Xue Kan 1998; 4: 151–3. Chinese.
huperzine A on 36 patients with Alzheimer’s disease. Nan Tong 17 8 Ye Q, Wu RZ, Su BZ, Li HL. A study of the efficacy of huperzine
Yi Xue Yuan Xue Bao 1998; 18: 486–8. Chinese. A in the treatment of memory deficiency and recognition de-
16 1 Liu JN, Huang ZY, Zhou YD, Ju YL. The clinical observation of cline of cerebral organic disease. Sichuan Jing Shen Wei Sheng
Alzheimer’s disease treated by huperzine A. Chin J Clin Phar 2001; 14: 75–6. Chinese.
1998; 7: 270–2. Chinese. 17 9 Yin FM, Du YY, Wang LE. The effects of hu perzine A on
16 2 Wang LJ, Ji XX, Weng QS, Yang JS. Clinical observation of vascular dementia. Modern Rehabil 2001; 5: 74–5. Chinese.

25
Wang R et al Acta Pharmacologica Sinica ISSN 1671-4083

18 0 Chen YP, Mei YW, Cheng SQ. Treatment on 20 cases of multi- nated administration of huperzine A a nd clonazepam to treat
infarct dementia with huperzine A. Yi Yao Dao Bao 2002; 21: chronic insomnia. Chin J Nerv Ment Dis 200 3; 2 9: 5 8– 9.
275–6. Chinese. Chinese.
18 1 Chang JJ. Huperzine A vs pyritinol in treating dementia from 19 1 Zhang CL, Wang GZ. Effects of huperzine A tablet on memory.
multiple infarctions. New Drugs Clin Remedies 1997; 16: 333– New Drugs Clin Remedies 1990; 9: 339–41. Chinese.
4. Chinese. 19 2 Zhang XQ, Ding MC, Meng C, Yang PJ. Oral administration of
18 2 Qu CY, Wang HM, Yu W, Xue ZW. A pilot trial of huperzine A huperzine A improved memory disorder: a clinical study. Zhong
on treating the cognitive deficiency in endemic cretinism. Shanxi Guo Xin Yao Za Zhi 1996; 5: 33–4. Chinese.
Yi Yao Za Zhi 1995; 24: 47–8. Chinese. 19 3 Du ZM, Li SL, Yang CF, Wang YY, Zhang HZ, Xu SS. Double-
18 3 Yang XY, Zhang HY. Therapeutic effects of huperzine A on blind and placebo controlled study of huperzine A on treatment
urinary incontinence after cerebral stroke. J Pract Nerv Dis of benign senescent forgetfulness. Chin J Geriatr 1996; 15: 180.
2004; 7: 77. Chinese. Chinese.
18 4 Chang SY, Chen SM, Cao QL, Liu P, Wang FG, Wang ZX. A 19 4 Zhu XY, Gu YD, Wang HH. Comparison of the efficacy be-
clinical study of the effect of huperzine A to improve the ability tween tablet and capsule of huperzine to treat age associated
of verbal recall, retention and repetition in middle-aged and memory impairment by double blind trial method. Zhong Guo
elderly patients with dysmnesia. Herald Med 2002; 21: 263–5. Lin Chuang Yao Xue Za Zhi 1999; 8: 227–9. Chinese.
Chinese. 19 5 Li SL, Xu SS. Huperzine A capsules vs tablets in treating senile
18 5 Liao JX, Chen L, Huang TS. Pilot trial of huperzine A to treat amnesia: a double-blind study. Chin J New Drugs Clin Remedies
child language delay. J Pediatr Pharm 2002; 8: 26–7. Chinese. 2000; 19: 33–5. Chinese.
18 6 Zhang JH, Fan JZ, Deng AW. A clinical study of huperzine A on 19 6 Chai XS, Sheng JH. Huperzine A capsule vs huperzine A in
mild and moderate traumatic brain injury in memory and cogni- treatment of age-associated memory impairment with a double-
tive impairment. Chin J Rehabil Med 2002; 17: 162–4. Chinese. blind study. Shandong Arch Psychiatr 2001; 14: 88–90. Chinese.
18 7 Ma JD, Zheng H, Wang YJ. Effect of huperzine A on the memory 19 7 Sheng JH, Gao ZX, Chai XS, Zhou F, Cui SS. Huperzine A
disorders of schizophrenic patients during rehabilitation period. capsule in treatment of age-associated memory impairment with
Health Psychol J 2003; 11: 340–1. Chinese. a double-blind study. Sichuan Jing Shen Wei Sheng 2003; 16: 1–
18 8 Fang CX, Guo CR, Wu B, Jing YT. Effects of huperzine A on 3. Chinese.
memory patients with schizophrenia. Shandong Jing Shen Yi 19 8 Cheng YS, Lu CZ, Ying ZL, Ni WY, Zhang CL, Sang GW. One
Xue 2002; 15: 39–40. Chinese. hundred and twenty-eight cases of myasthenia gravis treated
18 9 Yang JZ. The effects of huperzine A on the cognitive deficiency with huperzine A. New Drugs Clin Remedies 1986; 5: 197–9.
of rehabilitating schizophrenia. Chin J Clin Rehabil 2003; 7: 19 9 Xia Q, Liu QC. Clinical study of huperzine A on the treatment
1440. Chinese. of myasthenia gravis. Proc J Med Pharm 2002; 19: 31. Chinese.
19 0 Gao X, Yu QP, Cao QH. A clinical trial of day and night alter-

26
Tiến bộ trong các nghiên cứu về huperzine A, một chất ức chế cholinesterase
tự nhiên từ thảo dược Trung Quốc

Rui WANG, Han YAN, Xi-can TANG2

Phòng thí nghiệm trọng điểm của Nhà nước về Nghiên cứu Thuốc, Viện Materia Medica Thượng
Hải, Viện Khoa học Sinh học Thượng Hải, Học viện Khoa học Trung Quốc, Thượng Hải 201203,
Trung Quốc

Tổng quan
Huperzine A (HupA), một alkaloid mới được phân lập từ loại thảo mộc Trung Quốc Huperzia serrata,
là một chất ức chế mạnh mẽ, đặc hiệu cao và có thể đảo ngược của acetylcholinesterase (AChE). So
với tacrine, donepezil và rivastigmine, HupA có khả năng thâm nhập tốt hơn qua hàng rào máu não,
sinh khả dụng đường uống cao hơn và thời gian tác dụng ức chế AChE dài hơn. HupA đã được tìm
thấy để cải thiện sự thiếu hụt nhận thức trong một loạt các mô hình động vật. HupA có khả năng bảo
vệ tế bào chống lại hydrogen peroxide, protein β-amyloid (hoặc peptide), glutamate, thiếu máu cục bộ
và gây độc tế bào và apoptosis do staurosporine gây ra. Những hiệu ứng protec-tive này liên quan đến
khả năng làm giảm stress oxy hóa, điều chỉnh sự biểu hiện của các protein apoptotic Bcl-2, Bax, P53
và caspase-3, bảo vệ ty thể, điều chỉnh yếu tố tăng trưởng thần kinh và các thụ thể của nó, và can thiệp
vào tiền chất amyloid chuyển hóa protein. Tác dụng đối kháng của HupA trên các thụ thể N-me-thyl-
D-aspartate và dòng điện kali cũng có thể góp phần vào việc bảo vệ thần kinh của nó. Các nghiên cứu
dược động học ở loài gặm nhấm, răng nanh và người tình nguyện khỏe mạnh chỉ ra rằng HupA được
hấp thu nhanh chóng, phân bố rộng rãi trong cơ thể và thải trừ với tốc độ vừa phải với đặc tính giải
phóng chậm và kéo dài sau khi uống. Các thử nghiệm an toàn trên động vật và lâm sàng cho thấy HupA
không có độc tính bất ngờ, đặc biệt là độc tính gây độc cho gan do tacrine gây ra. Các thử nghiệm lâm
sàng giai đoạn IV ở Trung Quốc đã chứng minh rằng HupA cải thiện đáng kể tình trạng suy giảm trí
nhớ ở người già mắc chứng đãng trí tuổi già và bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer và sa sút trí tuệ mạch
máu, với tác dụng phụ cholinergic ngoại biên tối thiểu và không có độc tính bất ngờ. HupA cũng có
thể được sử dụng như một chất bảo vệ chống lại nhiễm độc organophosphat.

Giới thiệu
Bệnh Alzheimer (AD) là một bệnh rối loạn kích thích thần kinh tiến triển liên quan đến sự suy giảm
toàn cầu của chức năng tâm thần cao hơn và biểu hiện suy giảm trí nhớ như một triệu chứng cơ bản
[1]. Các dấu hiệu mô bệnh học của bệnh là sự lắng đọng ngoại bào của amyloid β-peptide (Aβ) trong
các mảng già, sự xuất hiện của các đám rối thần kinh rung nội bào (NFT), mất tế bào thần kinh
cholinergic, và những thay đổi tiếp hợp rộng rãi ở vỏ não, hồi hải mã khuôn viên trường và các khu
vực khác của não cần thiết cho các chức năng nhận thức. Các triệu chứng chính của AD chủ yếu do rối
loạn chức năng cholinergic. Một mối tương quan đáng kể đã được tìm thấy giữa sự giảm hoạt động
cholinergic của vỏ não và sự suy giảm điểm kiểm tra tâm thần ở bệnh nhân AD [2]. Dựa trên giả thuyết
cholinergic của AD, các chiến lược tăng cường cholinergic đã được đặt lên hàng đầu trong các nỗ lực
làm giảm bớt các suy giảm nhận thức về mặt dược lý. Trong số các phương pháp điều trị khác nhau
được nghiên cứu để tăng cường dẫn truyền cholinergic, các chất ức chế men cholinesterase (ChEI) là
nhóm hợp chất đầu tiên đã cho thấy một số hiệu quả trong điều trị AD. Hiệu quả điều trị quan trọng
nhất của ChEI trong điều trị AD là ổn định chức năng nhận thức ở mức ổn định trong thời gian ít nhất
1 năm ở khoảng 50% bệnh nhân. Hầu hết các nghiên cứu lâm sàng cho thấy rằng ở một tỷ lệ nhất định
bệnh nhân AD (khoảng 20%), chức năng nhận thức có thể ổn định trong thời gian lên đến 24 tháng.
Ngoài ra, những bệnh nhân AD không tiếp tục điều trị bằng một ChEI có thể được chuyển sang phương
pháp thứ hai với tỷ lệ thành công là 50%. Cho đến nay, bốn ChEI, tacrine, donepezil, galanthamine và
rivastigmine đã được Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ chứng minh trong điều trị
AD, và một số ChEI mới đang được nghiên cứu [3–6]. Tuy nhiên, tính hữu ích trên lâm sàng của ChEI
bị hạn chế bởi thời gian bán hủy ngắn và các tác dụng phụ quá mức gây ra do kích hoạt hệ thống
cholinergic ngoại vi, cũng như độc tính với gan, đây là tác dụng phụ thường xuyên và quan trọng nhất
của liệu pháp tacrine [7-9] . Để có được lợi ích therapeu-tic tốt hơn trong điều trị AD, việc tìm kiếm
một ChEI tác dụng lâu dài gây ra các tác dụng phụ lâm sàng tối thiểu vẫn đang tiếp tục [5]

(-) - Huperzine A (HupA), một Lycopodium alkaloid mới, được phân lập từ cây thuốc Trung Quốc
Huperzia serrata (Qian Ceng Ta; Hình 1). Loại thảo mộc này đã được sử dụng ở Trung Quốc trong
nhiều thế kỷ trong việc điều trị các tình trạng như đau dạ dày, căng thẳng, sưng tấy và tâm thần phân
liệt. HupA, một com-pound độc nhất về mặt hóa học so với các tác nhân khác đang được nghiên cứu
đối với AD, là một chất ức chế acetylcholinesterase (AChE) có thể đảo ngược, mạnh và có khả năng
chuyển hóa. Hiệu lực và thời gian ức chế AChE của nó ngang ngửa với tacrine, galantha-mine,
donepezil và rivastigmine [10–13]. HupA đã được tìm thấy để cải thiện sự thiếu hụt nhận thức trong
một loạt các mô hình động vật. Các thử nghiệm lâm sàng giai đoạn IV được thực hiện ở Trung Quốc
đã chứng minh rằng HupA giúp cải thiện đáng kể trí nhớ của người cao tuổi và bệnh nhân AD và sa sút
trí tuệ mạch máu (VD) mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào đáng chú ý [14–17]. Trong bài báo này,
các đặc tính dược lý, dược động học, và độc tính của HupA, cùng với các thử nghiệm lâm sàng được
tiến hành cho đến nay bằng cách sử dụng tác nhân này, được xem xét.

Hình 1. Loại thảo mộc Trung Quốc Huperzia serrata (Qian Ceng
Ta).

Ảnh hưởng đến hoạt động của cholinesterase và cơ chế lưỡng


Sự ức chế cholinesterase bởi HupA đã được đánh giá trong ống nghiệm và in vivo, bằng cách sử dụng
phương pháp đo quang phổ me-thod [18] với những sửa đổi nhỏ. Đối với xét nghiệm hoạt tính AChE
hoặc butyrylcholinesterase (BuChE), hỗn hợp phản ứng gồm 4 mL chứa acetylthiocholine iodide (0,3
mmol / L) hoặc butyrylthiocholine iodide (0,4 mmol / L), 1 mL đệm natri phos-phate (0,1 mmol / L),
hợp chất thử nghiệm (0,1–0,5 mL), và enzym (0,1–0,2 mL) được ủ ở 37 ° C trong 8 phút.
Các nghiên cứu so sánh in vitro và in vivo liên quan đến sự ức chế AChE cho thấy hiệu lực của HupA
là simi-lar hoặc cao hơn các chất ức chế hiện đang được sử dụng trong điều trị AD (Bảng 1) [11–13,19–
21]. Dựa trên nồng độ ức chế 50% (IC50), HupA mạnh hơn tacrine, physostigmine, galanthamine và
rivastigmine liên quan đến việc ức chế hoạt động AChE, trong khi HupA là chất ức chế BuChE ít mạnh
nhất trong số các chất ức chế được thử nghiệm [11,21–23 ]. Tỷ lệ IC50 của HupA đối với BuChE:
AChE lớn hơn nhiều so với tỷ lệ của 4 chất ức chế còn lại. HupA gây ra tác dụng ức chế AChE từ các
nguồn khác nhau ở mức độ tương tự nhưng thú vị là, chất ức chế BuChE huyết thanh người yếu hơn so
với BuChE từ các nguồn khác. Các nghiên cứu sử dụng isoenzyme cholinesterase 8 và 4, được chiết
xuất từ huyết tương của chuột và chó, cho thấy HupA ức chế chọn lọc hơn đối với isoenzyme AChE,
nhưng ít hoặc không ức chế BuChE [24]. Tác dụng có thể đảo ngược tốt hơn của (±) -HupA trên AChE
cũng được chứng minh ở những con có tế bào thần kinh tim nội tại của loài lợn, biểu hiện cả AChE và
BuChE [25].

Các hằng số ức chế biểu kiến (giá trị Ki) đối với AChE nằm trong phạm vi nanomole, điều này cho
thấy rằng những côn trùng này có ái lực cao với enzyme. Tuy nhiên, liều donepezil và tacrine dùng
đường uống cao hơn nhiều so với HupA [26], điều này có thể được giải thích là do sinh khả dụng thấp
và / hoặc do chuyển hóa nhanh.

AChE tồn tại ở nhiều dạng phân tử có thể bị loại bỏ bởi các liên kết tiểu đơn vị và đặc tính thủy động
lực học của chúng [27,28]. Trong não động vật có vú, phần lớn AChE oc-rủa ở dạng tứ phân, dạng G4
(10S) cùng với lượng nhỏ hơn nhiều ở dạng đơn phân, G1 (4S) [29,30]. Có khả năng là các chất ức chế
AChE không ức chế tất cả các dạng tốt như nhau. Các nghiên cứu từ phòng thí nghiệm của chúng tôi
cho thấy HupA ức chế mạnh nhất là AChE tứ phân (dạng G4), trong khi tacrine và rivastigmine được
ưu tiên ức chế AChE đơn lượng (dạng G1). Donepezil cho thấy tính chọn lọc rõ rệt đối với G1 AChE
ở thể vân và hồi hải mã, nhưng không phải ở vỏ não. Phy-sostigmine không cho thấy sự chọn lọc hình
thức ở bất kỳ vùng não nào. Trong vỏ não, các chất ức chế mạnh nhất của G4 AChE là HupA và
donepezil. Các chất ức chế mạnh của G1 AChE vỏ não là donepezil và tacrine. Trong hippocampus,
HupA và phy-sostigmine là những chất ức chế mạnh nhất đối với G4 AChE, trong khi donepezil và
tacrine có tác dụng mạnh nhất đối với G1 AChE. Trong thể vân, HupA và donepezil là mạnh nhất
chống lại G4 AChE, và một lần nữa donepezil là mạnh nhất chống lại G1 (Bảng 2). Ai cũng biết rằng
khoảng 60% –90% G4 AChE là ngoại bào, và là dạng chính để chuyển hóa ACh. G4 AChE là dạng có
liên quan đến sinh lý học tại các khớp thần kinh cholinergic, và khả năng xâm nhập của nó sẽ kéo dài
thời gian hoạt động của ACh. Các kết quả được đề cập ở trên cho thấy rằng việc sử dụng AChE in-
hibitors trong điều trị AD phải xem xét cả các đặc điểm cụ thể về hình thức và đặc trưng theo khu vực
của AChE in-tion [12].

Sự ức chế đáng kể hoạt động của AChE đã được chứng minh ở vỏ não, hồi hải mã, thể vân, vách ngăn
trung gian, tủy sống, tiểu não và vùng dưới đồi của những con chuột bị giết 30 phút sau khi sử dụng
HupA ở một số mức liều so với kiểm soát muối [26,31 , 32]. Có một sự ức chế rõ ràng phụ thuộc vào
liều lượng của AChE trong vùng não bởi HupA. Trái ngược với sự ức chế hoạt động của AChE trong
ống nghiệm, hiệu lực ức chế tương đối của HupA đường uống trên AChE vỏ não được phát hiện là xấp
xỉ 24 và 180 lần, trên cơ sở cân bằng, tương ứng của donepezil và tacrine [19]. Tuy nhiên, liên quan
đến liều lượng ức chế AChE, chỉ donepezil và tacrine tạo ra ức chế BuChE đáng kể trong huyết thanh
[19]. Tacrine là một chất ức chế BuChE huyết thanh mạnh hơn chất ức chế AChE não. Hiệu lực trong
thời kỳ ngủ của HupA trên AChE khác với donepezil và tacrine theo các đường dùng khác nhau. HupA
gây ra tác dụng kháng ChE gần như tương tự ở chuột sau khi dùng đường uống và ip, trong khi ip
tacrine tạo ra sự ức chế lớn hơn cả trên AChE não và BuChE huyết thanh. Ở liều 0,03 µmol / L (8 µg)
và 0,06 µmol / L (16 µg), HupA ức chế đáng kể điện lực AChE của não 30 phút sau khi tiêm não thất,
ít mạnh hơn donepezil, nhưng mạnh hơn tacrine [26] . Những phát hiện này chỉ ra rằng HupA, trái
ngược với donepezil và tacrine, có sinh khả dụng đường uống cao hơn và khả năng thâm nhập tốt hơn
qua hàng rào máu não.

Sự ức chế AChE trong toàn bộ não chuột đạt mức tối đa sau 60 phút và được duy trì trong 360 phút sau
khi tiêm HupA bằng đường uống, với liều 1,5 µmol / kg (3,6 mg / kg). Sự ức chế đỉnh cao trong vỏ não
và huyết thanh được quan sát thấy ở 30–60 phút, và sự ức chế vượt quá 10% trong vỏ não được duy trì
trong khoảng 15–240 phút. Hoạt động của BuChE phục hồi về mức kiểm soát sau 360 phút sau khi sử
dụng HupA, trong khi sự ức chế 20% và 46% vẫn tồn tại đối với donepezil và tacrine, tương ứng [19].
Sự giảm nhanh chóng hoạt động của AChE và BuChE được thấy trong tế bào hồng cầu và huyết tương,
tương ứng với HupA tương quan với các tác dụng phụ kéo dài và chủ yếu là pe-riuter [31]. Liều uống
lặp lại (một lần mỗi ngày trong 8 ngày và 30 ngày) của HupA không tạo ra sự khác biệt đáng kể trong
việc ức chế AChE so với một liều duy nhất, cho thấy rằng không có sự dung nạp HupA phát triển
[19,33].

Các chất đối quang của HupA khác nhau rất nhiều về khả năng ức chế AChE. Ở liều lượng tương
đương, (+) - HupA yếu hơn nhiều so với (-) - HupA trong việc ức chế AChE trong tế bào NG108-15
[34]. Đo lường cẩn thận sự ức chế AChE trong các hệ thống không có tế bào cho thấy rằng (-) - HupA
mạnh hơn 49 lần so với (+) - HupA như được thể hiện bằng cả giá trị IC50 và Ki (Bảng 3). Đồng phân
tự nhiên cũng được lựa chọn nhiều hơn cho AChE, thể hiện qua tỷ lệ BuChE IC50 so với AChE IC50
cao hơn 9 lần. Sự khác biệt tương tự về hiệu lực kháng cholinesterase đã được thấy khi những thay đổi
trong hoạt động của ChE trong toàn bộ não, vỏ não và huyết thanh được so sánh 30 phút sau khi uống
(-) - HupA và (+) - HupA. Mặc dù cả hai chất đối quang của HupA đều tạo ra sự ức chế ChE phụ thuộc
vào liều lượng, nhưng (-) - HupA mạnh hơn (+) - HupA khoảng 50 lần [34]. Sự khác biệt về hoạt độ
đo được giữa 2 chất đồng phân đối quang này có thể một phần do liên kết H giữa metyl etylidene của
(-) - HupA và His440 không có trong phức (+) - HupA [35,36].

Các cơ chế mà HupA ức chế AChE đã được nghiên cứu rộng rãi bằng cách sử dụng động học [11,23,37],
các nghiên cứu docking với sự hỗ trợ của máy tính [36,38] và ap-proaches tinh thể học tia X [35]. Biểu
đồ Lineweaver-Burke đại diện cho sự ức chế của màng hồng cầu chuột AChE bởi HupA cho thấy một
kiểu ức chế cạnh tranh hỗn hợp, bởi vì giao điểm của các đường xảy ra ở góc phần tư thứ hai (Hình 2)
[11,22,23]. Một loại ức chế tương tự đã được tìm thấy trong AChE cố định ở não lợn [23]. Hoạt động
AChE của màng hồng cầu chuột không có biểu hiện giảm dần khi ủ bệnh kéo dài với HupA in vitro,
và hoạt tính AChE phục hồi tới 94% đối chứng sau khi được rửa 5 lần, cho thấy rằng hoạt động ức chế
HupA có thể đảo ngược và khác biệt từ isoflurophate (DFP) [11,23].

Nỗ lực to lớn đã được hướng tới việc thu hút sự chú ý của mối liên kết giữa HupA và AChE kể từ năm
1991, khi cấu trúc 3-D của TcAChE bản địa được xác định bằng cách sử dụng cả tinh thể học tia X và
mô hình phân tử. Cấu trúc tinh thể phân giải 2,5 Å của phức hợp Torpedo AChE-HupA đã chứng minh
“thiết kế khéo léo” của alkaloid tự nhiên [39] để liên kết chặt chẽ và đặc biệt với enzym hơn so với các
chất ức chế AChE khác như tacrine và edrophonium. Hơn nữa, cấu trúc tinh chế xác định rõ ràng các
tương tác protein-phối tử chính chịu trách nhiệm về hiệu quả của chất ức chế khi liên kết với AChE
[35]. Các tương tác chính bao gồm: (i) liên kết hydro trực tiếp và mạnh mẽ giữa nhóm cacbonyl của
HupA và hydroxy oxy của Tyr130 (nằm ở vị trí pe-ri ngoại vi của enzym), cũng như giữa nhóm
metylidene thylidene và chính- chuỗi oxy của His440 (một phương thức của bộ ba xúc tác); (ii) liên kết
hydro gián tiếp, được trung gian bởi 1 hoặc 2 phân tử nước, giữa HupA và các gốc của enzym tạo thành
trung tâm hoạt động (ví dụ: nitơ vòng của HupA được liên kết hydro với oxy cacboxylic của Glu199,
trong khi -NH3 + nhóm được liên kết với hydroxyl oxy của Tyr 121); (iii) tương tác cation-π gây ra khi
liên kết giữa nhóm -NH3 + của HupA và các vòng thơm của Trp84 và Phe 330 tại vị trí choline (não
bộ làm bất động AChE [23]. Hoạt động AChE của màng hồng cầu chuột không biểu hiện sự giảm dần
với thời gian ủ kéo dài với HupA trong ống nghiệm và hoạt động AChE phục hồi đến 94% đối chứng
sau khi được rửa 5 lần, cho thấy rằng hoạt động ức chế của HupA có thể đảo ngược và khác với hoạt
động của isoflurophate (DFP) [11, 23].

Nỗ lực to lớn đã được hướng tới việc thu hút sự chú ý của mối liên kết giữa HupA và AChE kể từ năm
1991, khi cấu trúc 3-D của TcAChE bản địa được xác định bằng cách sử dụng cả tinh thể học tia X và
mô hình phân tử. Cấu trúc tinh thể phân giải 2,5 Å của phức hợp Torpedo AChE-HupA đã chứng minh
“thiết kế khéo léo” của alkaloid tự nhiên [39] để liên kết chặt chẽ và đặc biệt với enzym hơn so với các
chất ức chế AChE khác như tacrine và edrophonium. Hơn nữa, cấu trúc tinh chế xác định rõ ràng các
tương tác protein-phối tử chính chịu trách nhiệm về hiệu quả của chất ức chế khi liên kết với AChE
[35]. Các tương tác chính bao gồm: (i) liên kết hydro trực tiếp và mạnh mẽ giữa nhóm cacbonyl của
HupA và hydroxy oxy của Tyr130 (nằm ở vị trí pe-ri ngoại vi của enzym), cũng như giữa nhóm
metylidene thylidene và chính- chuỗi oxy của His440 (một phương thức của bộ ba xúc tác); (ii) liên kết
hydro gián tiếp, được trung gian bởi 1 hoặc 2 phân tử nước, giữa HupA và các gốc của enzym tạo thành
trung tâm hoạt động (ví dụ: nitơ vòng của HupA được liên kết hydro với oxy cacboxylic của Glu199,
trong khi -NH3 + nhóm được liên kết với hydroxyl oxy của Tyr 121); (iii) tương tác cation-π gây ra khi
liên kết giữa nhóm -NH3 + của HupA và các vòng thơm của Trp84 và Phe 330 tại vị trí choline (cần
lưu ý rằng các chất ức chế AChE thuận nghịch khác như tacrine và edrophonium liên kết với cùng trang
web) [40]; và (iv) một số lượng lớn các tương tác kỵ nước được lập thành bảng giữa nguyên tử cacbon
của HupA và các nguyên tử oxy, nitơ hoặc cacbon khác nhau của nhựa axit amin bao gồm enzym.

Các nghiên cứu kết nối với sự hỗ trợ của máy tính và việc phân giải dữ liệu cấu trúc tinh thể có độ phân
giải cao cho phức hợp AChE-HupA cung cấp một nền tảng có giá trị để hợp lý hóa độ chọn lọc cao
hơn của chất ức chế, cũng như tính ổn định nhiệt động lực học riêng biệt của phức hợp. Ví dụ, HupA
có thể tạo thêm một liên kết hydro với Tyr337 trong vị trí choline chỉ tồn tại trong chất tương đồng
AChE của động vật có vú, nhưng không có trong các enzym của Torpedo và BuChE [41,42]. Tương
tác đặc biệt này có thể chịu trách nhiệm phần lớn cho tác dụng ức chế HupA trên AChE của động vật
có vú mạnh hơn nhiều so với 2 enzym còn lại. Ngoài ra, sự lật peptit giữa Gly117 và Gly118 (chỉ gây
ra bởi sự liên kết của HupA) có thể giải thích tại sao HupA có thời gian cư trú lâu hơn các tác nhân
kháng cholinesterase thường được sử dụng khác [37].

Dvir và cộng sự đã báo cáo rằng các lỗ oxyanion của AChE được tạo ra từ Gly117, Gly118 và Gly119
đã bị phá vỡ bởi HupA. Các oxy cacbonyl của HupA dường như đẩy lùi oxy cacbonyl của Gly117, do
đó làm cho liên kết peptit giữa Gly117 và Gly118 trải qua một lần lật peptit [36]. Cấu trúc mới được
ổn định bằng cách Gly117O tạo liên kết H với Gly119N và Ala201N, 2 nguyên tố chức năng khác của
lỗ oxyanion 3 cạnh đặc trưng của AChE [36]. Người ta cho rằng chính quá trình lật peptide là nguyên
nhân gây ra tỷ lệ ức chế AChE thấp được quan sát bởi (-) - HupA [35]. Sự ổn định của nó có thể góp
phần vào tỷ lệ phân ly thấp được quan sát thấy [37].

Ảnh hưởng đến các thông số cholinergic


Để nghiên cứu ảnh hưởng của HupA đối với sự dẫn truyền cholinergic tại các điểm nối thần kinh cơ
của chuột trong ống nghiệm, các chế phẩm màng tế bào thần kinh phrenic của chuột đã được cô lập đã
được sử dụng với một kỹ thuật ghi nội bào thông thường. HupA ở nồng độ 1 µmol / L làm tăng biên
độ, thời gian đạt đỉnh và thời gian bán hủy của điện thế tấm cuối thu nhỏ (MEPP) của sợi cơ [43]. HupA
không có ảnh hưởng đến điện thế màng nghỉ, hàm lượng lượng tử trung bình của điện thế tấm cuối và
tần số MEPP của sợi cơ, cho thấy rằng tác động của HupA có thể không qua trung gian của cơ chế
preynap-tic hoặc sau synap. Trái ngược với donepezil và tacrine, sự xuất hiện của MEPP khổng lồ hay
MEPP chậm đều không bị HupA thay đổi, loại trừ khả năng tác động thúc đẩy không đặc hiệu lên sự
giải phóng ACh cuối [44].

Trong một nghiên cứu về hạch sống cóc (PVG) sử dụng kỹ thuật ghi âm nội bào [45], HupA, ở nồng
độ 0,3, hoặc 1 µmol / L, không làm thay đổi điện thế màng hoặc điện trở đầu vào, nhưng làm tăng tốc
độ của hoạt động chỉnh hình. - tiềm năng được kích thích bởi sự kích thích mang thai, trái ngược với
physostigmine [46] và tacrine [47]. HupA làm tăng ACh ngoại sinh nhưng không gây khử cực do
carbachol, cho thấy rằng tác dụng hỗ trợ của HupA đối với việc truyền ACh chủ yếu là qua trung gian
hoạt động chống AChE của nó.

Các thụ thể acetylcholine nicotinic thần kinh (nAChR) tham gia vào quá trình nhận thức và có thể đóng
một vai trò trong AD. Các nghiên cứu về nAChR trong tế bào thần kinh CA1 hồi hải mã của chuột
trong các lát cắt sử dụng kỹ thuật kẹp miếng cho thấy HupA không có tác động đáng kể đến biên độ
hoặc động học của α7 nAChR được kích hoạt bởi ACh, nhưng làm chậm tốc độ phục hồi sau quá trình
khử nhạy cảm thông qua gián tiếp cơ chế. Đối với các thụ thể không phải α7, HupA làm tăng đáng kể
biên độ và giai đoạn phân rã đối với các phản ứng do ACh (nhưng không phải carbachol) gây ra, cũng
thông qua một cơ chế gián tiếp. Kết quả cho thấy AChEI có khả năng là chất điều hòa quan trọng của
tín hiệu cholinergic ở vùng hải mã [48].

Trong việc chuẩn bị cơ hoành thần kinh ở chuột bị cô lập, HupA làm tăng đáng kể biên độ của lực kéo
cơ gây ra bằng cách kích thích dây thần kinh. Tác dụng chống nôn của HupA được phát hiện mạnh hơn
nhiều so với neostigmine trong chế phẩm gây tê thần kinh tọa ở chuột. Sự tiết nước bọt do HupA gây
ra ít mạnh hơn so với sự tạo ra bởi neostigmine [49].

HupA tạo ra kết quả điện não đồ thay đổi (EEG) ở những con thỏ có ý thức, cho thấy sự giảm các thành
phần tần số thấp hơn và tổng công suất điện não đồ ở vùng corti-cal, và tần số chủ đạo thay đổi từ nhịp
delta sang nhịp theta ở vùng hải mã. Những tác dụng này có bản chất cholinergic và có thể đảo ngược
bằng scopola-mine hoặc atropine [49–51].

Tác dụng tăng cường acetylcholine của HupA đã được quan sát thấy trong cơ abdominus trực tràng
ếch, chuẩn bị cơ hoành thần kinh phrenic của chuột, hồi tràng chuột lang và cơ vòng mống mắt người.
HupA có hoạt động tạo po-tentiating acetylcholine lớn hơn trên cơ của động vật có xương sống hơn là
physos-tigmine [49,52].

Ở hải mã, sự vận chuyển choline ái lực cao đã giảm 28% sau khi dùng nhiều liều ip 0,5 mg / kg HupA
[33]. Vì tác dụng của HupA hoàn toàn có thể đảo ngược theo thời gian và không qua trung gian tương
tác trực tiếp với chất vận chuyển, tác động này có lẽ được điều chỉnh thông qua kiểm soát thời gian chờ
của sự vận chuyển choline ái lực cao để đáp ứng với sự gia tăng ACh sau khi ức chế ChE hơn là bằng
cách tác động trực tiếp trên người vận chuyển.
Các nghiên cứu về sự dịch chuyển của [3H] QNB- và [3H] (-) gắn kết đặc hiệu với nico-tine cho thấy
rằng HupA có ít tác động trực tiếp lên các thụ thể cholinergic so với tacrine và heptylphysostigmine
[31,53]. Nồng độ cần thiết để hiển thị liên kết cụ thể 20% là 20 µmol / L đối với [3H] (-) nico-tine và
160 µmol / L đối với [3H] QNB, cho thấy rằng nồng độ HupA thấp hơn có tác dụng dịch chuyển mạnh
hơn trên [ 3H] (-) nicotin- hơn trên [3H] gắn kết đặc hiệu với QNB. Hiệu ứng stron-ger của HupA liều
thấp trên các thụ thể nicotinic trung ương có thể tạo thành một lợi thế điều trị bổ sung trong điều trị
AD. Mức độ tổng hợp ACh thấp trong vỏ não của bệnh nhân AD có thể duy trì các thụ thể nico-tinic
trước synap ở trạng thái hoạt động mà không gây mẫn cảm [54]. Ở trạng thái như vậy, các thụ thể
nicotinic có thể trở nên nhạy cảm hơn với sự kích thích của HupA.
HupA ở nồng độ 1–100 µmol / L được thử nghiệm trong ống nghiệm không ảnh hưởng đến sự giải
phóng [3H] ACh được kích thích bằng điện từ các lát vỏ não chuột [31], tương phản với sự giảm giải
phóng được thấy ở tacrine, physostigmine và metrifonate [55] . Phát hiện này cho thấy rằng HupA có
thể không có tác dụng trực tiếp lên các thụ thể trước synap cholinergic phản ứng việc giải phóng ACh.

Ảnh hưởng đến chất dẫn truyền thần kinh não

So với các chất ức chế khác đang được sử dụng trong điều trị AD, HupA làm tăng nồng độ ACh kéo
dài hơn so với tacrine, donepezil, rivastigmine, physostig-mine, hoặc metrifonate sau khi dùng toàn
thân [13,31,32,53,56]. Có sự thay đổi đáng kể theo vùng trong việc tăng nồng độ ACh sau khi sử dụng
HupA, với mức tăng tối đa được thấy ở vỏ não trước và đỉnh, và mức tăng nhỏ hơn ở thể vân và tiểu
não [31]. Xem xét rằng mức ACh đặc biệt thấp trong vỏ não của bệnh nhân AD [57], tính đặc hiệu
vùng đặc biệt này do HupA tạo ra có thể tạo thành một lợi thế điều trị. Một mối tương quan tích cực đã
được nhìn thấy giữa mức ACh và hoạt động AChE trong vỏ não fron-tal và toàn bộ não [13,31,32,53].
Các nghiên cứu sử dụng kỹ thuật microdialy-sis ở những con chuột có ý thức, di chuyển tự do cho thấy
liều HupA làm tăng mức ACh trong vỏ não và hồi hải mã một cách phụ thuộc vào liều lượng. Quá trình
thời gian của AChE trong vỏ não với HupA phản ánh sự gia tăng ACh ở cùng liều lượng [13]. Kết quả
này phù hợp với ý kiến cho rằng sự gia tăng ACh ngoại bào chủ yếu là do sự xâm nhập của AChE vỏ
não. Xét về hàm lượng, HupA mạnh gấp 8 và 2 lần so với donepezil và rivastigmine, tương ứng, trong
việc tăng mức ACh vỏ não, với hiệu ứng kéo dài thời gian dài hơn (Hình 3) [13]. Sự dung nạp hoặc
tích tụ mức ACh trong nếp nhăn không được hình thành sau khi sử dụng nhiều lần HupA (Liang YQ
và cộng sự, dữ liệu chưa được công bố). HupA không làm thay đổi mức choline [32] hoặc hoạt động
của choline acetyltransferase (ChAT) trong bất kỳ vùng nào của não chuột như đã nói [32,33], cho thấy
rằng sự gia tăng mức ACh do HupA không có khả năng qua trung gian tăng tốc độ tổng hợp ACh.

Nồng độ norepinephrine (NE) và dopamine (DA) trong não tăng lên đáng kể sau khi sử dụng HupA
toàn thân hoặc sử dụng HupA tại chỗ thông qua thẩm tách vi lượng, nhưng mức 5-HT không bị ảnh
hưởng [56]. HupA gây ra mức độ DA của vỏ não giữa trước trán tăng gấp 11 lần và gấp 2 lần so với
donepezil và rivastigmine, tương ứng. Tác động ngày càng tăng của HupA đối với mức DA mạnh hơn
so với mức độ NE (Liang YQ và cộng sự, dữ liệu chưa được công bố). Oxotremorine (một chất chủ
vận muscarinic) và mecamylamine (một chất đối kháng nicotinic) đã ngăn chặn hoàn toàn tác động
ngày càng tăng của HupA lên mức DA và NE, cho thấy rằng điều hòa ACh bằng các thụ thể muscarinic
ACh trước synap hoặc các thụ thể nicotinic giải thích cho tác động của HupA lên DA và NE. . Những
tác động này có thể liên quan đến việc cải thiện trí nhớ do HupA gây ra (Liang YQ và cộng sự, dữ liệu
chưa được công bố).
Tăng cường tác động lên nhận thức

HupA đã được phát hiện là một chất ngăn chặn nhận thức hiệu quả ở một số loài động vật khác nhau.
Khả năng tăng cường hiệu quả học tập và trí nhớ đã được chứng minh trong khả năng tránh cú đạp
chân thụ động [58–61], nhiệm vụ thoát khỏi mê cung nước [63,64], và phân biệt không gian trong mê
cung cánh tay hướng tâm [10,65], cũng như phản ứng chậm hiệu suất ở khỉ [66,67]. Tác dụng có lợi
không chỉ được thấy ở loài gặm nhấm trưởng thành còn nguyên vẹn, loài gặm nhấm già [58,64] và khỉ
[66], mà còn ở loài gặm nhấm bị suy giảm nhận thức bởi scopolamine [10,31,50,60–63,68], AF64A [
26,69], elec-troshock [61,68], xycloheximide [61], NaNO2 [61], CO2 [58,60], và D-galactose [70].
Các đường cong đáp ứng liều hình chữ U đảo ngược tiêu biểu cho các chất tăng cường nhận thức được
tìm thấy với HupA. Tỷ lệ cải thiện do uống HupA gây ra đối với quá trình học tập và ghi nhớ lâu hơn
so với tỷ lệ cải thiện do physostigmine, galanthamine và tacrine gây ra, tương ứng [71]. HupA có hiệu
quả cao hơn tacrine và donepezil dùng đường uống [19]. Sự cải thiện do HupA gây ra rõ rệt hơn trong
trí nhớ làm việc so với trí nhớ tái tạo [10], điều này có thể có lợi cho bệnh nhân AD vì sự thiếu hụt
nhận thức trong trí nhớ về các sự kiện gần đây nghiêm trọng hơn ở AD. Ở những con chuột già, HupA
có thể làm giảm đáng kể thời gian tiềm ẩn của việc tìm kiếm nền tảng và tăng thời gian ở góc phần tư
thăm dò trong mê cung nước Morris [64]. Ngoài ra, HupA cải thiện nhận thức ở những con chuột bị
tổn thương cholin [58,61] và sự thiếu hụt trí nhớ làm việc trong không gian gây ra bởi các tổn thương
ở nhân basalis magnocellu-laris [72].

HupA đảo ngược tình trạng suy giảm trí nhớ gây ra bởi sự kết hợp song phương của scopolamine và
muscimol (một chất chủ vận GABAA) vào não thất ở gà con. Sự cải thiện được quan sát thấy từ 30
phút đến 90 phút, nhưng không phải ở 10 phút sau khi đào tạo, cho thấy rằng HupA tham gia vào mô-
đun của trí nhớ trung hạn và trí nhớ dài hạn để giao phối trong một nhiệm vụ tránh thụ động. Phát hiện
này cho thấy rằng HupA cải thiện sự hình thành trí nhớ không chỉ bằng cách hoạt động như một chất
ức chế mạnh mẽ AChE, mà còn bằng cách antagoniz-ing các tác động qua trung gian thụ thể GABAA
[62]. Ai cũng biết rằng sự thiếu hụt hàm lượng ACh và GABA đã được quan sát thấy ở vùng vỏ não
của não AD [73]. Bằng chứng giải phẫu cũng cho thấy có sự tương tác quan trọng giữa GABA và tế
bào thần kinh cholinergic trong vách ngăn và hồi hải mã [74]. Do đó, một loại thuốc có thể tăng cường
ACh syn-aptic và cũng đối kháng với thụ thể GABAA có thể là lý tưởng để điều trị AD.

Để mở rộng tác dụng chống ung thư của HupA đối với các loài linh trưởng không phải con người,
HupA đã được đánh giá về khả năng đảo ngược sự thiếu hụt trong trí nhớ không gian do scopolamine
tạo ra ở khỉ rhesus trưởng thành trẻ tuổi hoặc những bệnh xảy ra tự nhiên ở khỉ già sử dụng nhiệm vụ
phản ứng chậm [66] . HupA (0,01–0,1 mg / kg, im) cải thiện tình trạng thiếu trí nhớ do scopo-lamine
gây ra ở khỉ trưởng thành trẻ tuổi. Ở khỉ già, HupA (0,001-0,01 mg / kg, im) làm tăng đáng kể độ chính
xác của sự lựa chọn trong hiệu suất phản ứng chậm (Hình 4). Các tác dụng có lợi của HupA là lâu dài.
Những con khỉ vẫn giữ được hiệu suất được cải thiện trong khoảng 24 giờ sau một lần tiêm HupA. Do
mức NE và DA giảm đi đáng kể khi lão hóa ở khỉ [75], ảnh hưởng của HupA lên trí nhớ có thể liên
quan đến việc tăng mức NE và DA. HupA (0,01–0,1 mg / kg, im) cũng tạo ra sự cải thiện đáng kể trên
Reserpine- (một chất khử nếp nhăn catecholamine) và yohimbine- (một α2-adrenoceptor antago-nist)
gây ra chứng suy giảm trí nhớ ở khỉ (Hình 5). Những tác động này chủ yếu là do sự gia tăng mức NE
của HupA, có thể kích thích thụ thể α2-adrenoceptor trong vỏ não trước để cải thiện tình trạng phản
ứng chậm trễ [67].
Sự lắng đọng của protein β-amyloid được coi là một sự kiện quan trọng trong việc bắt đầu quá trình
thoái hóa tế bào thần kinh và tế bào thần kinh ở AD, chủ yếu ảnh hưởng đến các khu vực liên quan đến
chức năng nhận thức, chẳng hạn như cortices, một số cấu trúc hệ limbic và nhân não trước chiếu đến
những khu vực đó. Sự kết hợp lặp đi lặp lại của icv với protein β-amyloid- (1-40) gây ra các hiệu ứng
gây mất trí nhớ rõ rệt cùng với các dấu hiệu thoái hóa thần kinh và lắng đọng amyloid ngoại lai trên
khắp vỏ não trước và vùng hải mã, điều này cho thấy rằng sự lắng đọng protein β-amyloid trong não là
liên quan đến suy giảm nhận thức, giảm chức năng của tế bào thần kinh cholinergic và chết tế bào thần
kinh. Việc sử dụng HupA trong phúc mạc hàng ngày trong 12 ngày liên tục tạo ra sự đảo ngược đáng
kể tình trạng thiếu hụt β-amyloid gây ra khi học một nhiệm vụ mê cung nước (Hình 6). Điều trị bằng
HupA cũng làm giảm sự thoái hóa tế bào thần kinh gây ra bởi Aβ1-40 trong vỏ não và hồi hải mã, cho
thấy rằng bảo vệ thần kinh có liên quan ở một mức độ nào đó trong tác động thuận lợi của HupA đối
với sự thiếu hụt trí nhớ do Aβ gây ra [76].

Có nhiều tài liệu cho rằng kích hoạt thụ thể N-methyl-D-aspartate (NMDA) làm trung gian cho việc
tạo ra điện thế dài hạn (LTP), một quá trình tế bào làm cơ sở cho việc học và ghi nhớ [77,78]. Có bằng
chứng cho thấy hoạt động hỗ trợ của Aβ trên LTP ở cả CA1 và con quay hàm răng hoạt động thông
qua một con đường không phụ thuộc vào thụ thể NMDA liên quan đến các thiết bị đầu cuối cholinergic
trong hồi hải mã. Điều đáng quan tâm là HupA (1,0 µmol / L) đã được tìm thấy để tăng cường LTP,
nhưng ở liều thấp hơn nhiều (0,1 µmol / L) đã chặn phần lớn tác dụng ức chế của Aβ đối với cảm ứng
LTP [79,80], có thể liên quan đến cơ chế của HupA chống lại sự thiếu hụt nhận thức do Aβ gây ra.

Ngoài AD, chứng sa sút trí tuệ phổ biến nhất ở người cao tuổi là sa sút trí tuệ mạch máu (VD). Rối loạn
này, giống như AD, biểu hiện như một hội chứng lâm sàng của sự suy giảm trí tuệ do thiếu máu cục
bộ, thiếu oxy hoặc tổn thương não xuất huyết. Chuột bị thắt vĩnh viễn hai bên động mạch cảnh chung
có biểu hiện suy giảm khả năng học tập và trí nhớ và tổn thương tế bào thần kinh giống như trong VD.
Ở những con chuột này, việc sử dụng HupA qua đường miệng hàng ngày giúp cải thiện đáng kể những
thiếu sót trong việc học nhiệm vụ mê cung nước, bắt đầu 28 ngày sau khi thiếu máu cục bộ, cùng với
sự ức chế khoảng 33% –40% hoạt động AChE trong vỏ não và hồi hải mã [81 ]. Sự cải thiện nhận thức
tương tự của HupA đã được quan sát thấy trong một mô hình chuột nhảy về bệnh thiếu máu cục bộ
toàn cầu thoáng qua [82]. Tác dụng bảo vệ của HupA chống lại chấn thương não do thiếu oxy-thiếu
máu cục bộ (HI) cũng được tìm thấy ở chuột sơ sinh. Tổn thương não do HI một bên được gây ra bằng
cách thắt động mạch cảnh chung trái, sau đó là tình trạng thiếu oxy trong 1 giờ với oxy 7,7% ở chuột
con 7 ngày tuổi. Sau 5 tuần, chấn thương não do HI ở chuột con dẫn đến suy giảm trí nhớ khi làm việc,
thể hiện bằng độ trễ thoát ra trong mê cung wa-ter tăng lên và giảm thời gian ở góc phần tư mục tiêu.
Chuột được điều trị bằng HupA với liều 0,05 hoặc 0,1 mg / kg ip trong 5 tuần sau khi tổn thương HI
hoạt động tốt hơn so với chuột được điều trị bằng nước muối, và tổn thương tế bào thần kinh ở bán cầu
não bên giảm đi (Hình 7). Những phát hiện này cho thấy HupA có thể có lợi trong điều trị bệnh não do
HI ở người lớn và trẻ sơ sinh [83].

Tác dụng bảo vệ thần kinh

Một số rối loạn thoái hóa thần kinh như AD, chấn thương tái tưới máu do thiếu máu cục bộ não-bral
và chấn thương đầu được cho là có liên quan đến những thay đổi trong chuyển hóa oxy hóa. Tăng căng
thẳng oxy hóa, do tuổi tác của gốc tự do đến chức năng tế bào, có thể liên quan đến các sự kiện dẫn đến
AD, và cũng có liên quan đến các tổn thương được gọi là đám rối và mảng. Các mảng bám gây ra bởi
sự lắng đọng của Aβ và được quan sát thấy trong não của bệnh nhân AD [2,84–86]. Các nghiên cứu
cho thấy rằng các gốc oxy bắt đầu hình thành amyloid, dẫn đến thoái hóa thần kinh [85,87]. HupA đã
được tìm thấy để bảo vệ chống lại tổn thương tế bào do H2O2 và Aβ gây ra, giảm mức độ peroxy hóa
lipid và tăng liên kết hoạt động của enzym chống oxy hóa trong các dòng tế bào PC12 và NG108-15
của chuột và các tế bào thần kinh vỏ não được nuôi cấy chính (Hình 8) [34 , 88–91]. Sau 6 giờ tiếp xúc
tế bào với H2O2 (200 µmol / L) hoặc 48 giờ tiếp xúc với Aβ25-35 (1 µmol / L), sự sống sót của tế bào
giảm rõ rệt, hoạt động của men glu-tathione peroxidase (GSH-Px) và catalase (CAT), cũng như sự gia
tăng sản xuất các loại oxy phản ứng (ROS) và malondial-dehyde (MDA) đã được quan sát thấy. Tiền
xử lý tế bào bằng HupA (0,1–10 µmol / L) 2 giờ trước khi tiếp xúc với H2O2 hoặc Aβ làm tăng đáng
kể khả năng sống sót của tế bào. HupA đảo ngược sự giảm hoạt động GSH-Px và CAT do H2O2- và
Aβ gây ra, cũng như gây ra sự gia tăng sản xuất ROS, MDA và superoxide dismutase (SOD).

Tình trạng thiếu oxy-glucose (OGD) trong 30 phút đã gây ra cái chết ở hơn 50% tế bào
pheochromocytoma PC12 của chuột, cùng với những thay đổi lớn về hình thái và sinh hóa, bao gồm
tăng nồng độ lipid peroxide, hoạt tính SOD và nồng độ lactate. Tuy nhiên, các tế bào được xử lý trước
trong 2 giờ với HupA (0,1, 1 hoặc 10 µmol / L) đã tăng khả năng sống sót và giảm các dấu hiệu sinh
hóa và hình thái của độc tính. HupA bảo vệ tế bào PC12 chống lại độc tính gây ra bởi OGD rất có thể
bằng cách làm giảm bớt các rối loạn chuyển hóa oxy hóa và en-ergy [92].
Trong các nghiên cứu trên chuột, truyền β-amy-loid1-40 (800 pmol × 3) vào não thất trong não thất
gây ra hình thái học đáng kể và làm giảm hoạt động ChAT của vỏ não. Việc sử dụng HupA hàng ngày
trong 12 ngày liên tiếp làm giảm sự mất hoạt động của ChAT trong vỏ não và sự thoái hóa tế bào thần
kinh gây ra bởi β-amyloid1-40 [76].

Mức độ MDA và hoạt tính mangan-SOD (Mn-SOD) trong hải mã, vỏ não và huyết thanh của chuột
đực già lần lượt cao hơn 2,3–2,8 lần và 1,8–2,8 lần so với chuột đực trưởng thành. HupA (0,05 mg /
kg, ig) làm giảm đáng kể mức MDA và hoạt động của Mn-SOD ở chuột đực tuổi sau 7–14 ngày liên
tục sử dụng hàng ngày [93]. Việc giảm các gốc oxy tự do trong huyết tương và hồng cầu cũng đã được
chứng minh trong một nghiên cứu lâm sàng [16].

Ở những con chuột bị giảm tưới máu não mãn tính, HupA phục hồi sự giảm hoạt động ChAT trong
vùng hải mã, cải thiện tổn thương hình thái tế bào thần kinh, và phục hồi các hoạt động của SOD và
lipid peroxit, cũng như nồng độ lactate và glucose về mức bình thường của chúng [81]. Tác dụng bảo
vệ tương tự của HupA đã được quan sát thấy trong các nghiên cứu về thiếu máu cục bộ toàn cầu thoáng
qua ở chuột nhảy [82]. Tác dụng bảo vệ của HupA đối với chấn thương não do HI cũng đã được tìm
thấy ở chuột sơ sinh [81]. Một chấn thương não do HI một bên được tạo ra do thắt động mạch cảnh
chung trái (CCA), sau đó là tình trạng thiếu oxy trong 1 giờ với 7,7% oxy ở chuột con 7 ngày tuổi. Sau
5 tuần, chấn thương não HI ở chuột con gây ra tổn thương ở thể vân bên, vỏ não và hồi hải mã, cũng
như làm giảm rõ rệt mật độ tế bào thần kinh CA1. Các dấu hiệu bệnh lý thần kinh này đã giảm đi khi
sử dụng HupA với liều 0,1 mg / kg (Hình 9). Những kết quả này làm tăng khả năng rằng HupA có thể
hữu ích trong việc điều trị HI bệnh não ở trẻ sơ sinh.

Trong các nghiên cứu được thực hiện để kiểm tra tính chọn lọc lập thể của tác dụng bảo vệ tế bào do (-
) - HupA gây ra, người ta thấy rằng (-) và (+) HupA có hiệu lực tương tự nhau trong việc dự phòng
chống lại độc tính tế bào do Aβ25-35 gây ra. Kết quả này tương phản với tính chọn lọc lập thể của sự
ức chế men cholinesterase in vitro và in vivo (Hình 10) [34]. Khả năng ức chế hoạt động xúc tác của
HupA không song song với tác dụng bảo vệ thần kinh của nó, ngụ ý rằng ef-fect bảo vệ tế bào của 2
dạng đối hình của HupA có thể liên quan đến hoạt động không xúc tác của AChE.
Gần đây đã có báo cáo rằng HupA tạo ra hiệu ứng neuroprotec-tive thông qua điều chỉnh mức Ca2 +
([Ca2 +] i) nội bào cùng với phiên mã mRNA của calmodulin (CaM) và protein kinase II (CaMPK II)
phụ thuộc calmodulin trong tế bào thần kinh hải mã [94 ]. Những con chuột được điều trị tái tưới máu
dây chằng CCA lặp đi lặp lại cho thấy sự gia tăng rõ rệt [Ca2 +] i, và giảm nồng độ mRNA CaM và
CaMPK II trong tế bào thần kinh hải mã. Uống HupA hàng ngày (0,05 mg / kg) trong 30 ngày liên tục
đã làm đảo ngược đáng kể sự thay đổi nồng độ mRNA [Ca2 +] i, CaM và CaMPK II do thiếu máu cục
bộ gây ra.

Các phát hiện được đề cập ở trên chỉ ra rằng HupA có tác dụng bảo vệ chống lại độc tính tế bào do gốc
tự do, thiếu máu cục bộ và Aβ gây ra, có thể có lợi trong việc điều trị bệnh nhân AD và VD.

Apoptosis là quá trình tế bào thần kinh chết trong quá trình phát triển bình thường và cũng là một đặc
điểm của các bệnh thoái hóa thần kinh mãn tính và cấp tính và đột quỵ [95]. Phù hợp với các báo cáo
trước đó, các nghiên cứu từ phòng thí nghiệm của chúng tôi thay đổi apoptotic điển hình khi các tế bào
giống tế bào thần kinh tiếp xúc với các yếu tố gây căng thẳng như H2O2 [96], Aβ peptide [91], thiếu
oxy-glucose (OGD) [97], huyết thanh tước đoạt [98], chất ức chế protein kinase C (PKC) staurosporine
[99], và thiếu máu cục bộ toàn cầu [82]. Những thay đổi này bao gồm sắp xếp thứ tự DNA (Hình 11),
sự co lại của tế bào, tạo ra các cơ thể apoptotic ở nhân, sự ngưng tụ của chất nhiễm sắc qua trung gian
deoxyribonucleo-tidyl transferase qua trung gian dUTP-digoxigenin nick end-labeling (TUNEL) (Hình
12), sự ngưng tụ nhiễm sắc (Hình 13), và các dấu hiệu cổ điển khác của apoptosis (Hình 14)
[91,96,97,99]. Những bất thường như vậy được thuyên giảm rõ rệt nhờ HupA. Sử dụng HupA (0,1 hoặc
0,2 mg / kg, ip, mỗi ngày) trong 12 ngày liên tục đã mang lại hiệu quả bảo vệ thần kinh đáng kể trên
những con chuột được tiêm icv β-amyloid1-40 (800 pmol × 3): số lượng apoptotic -như tế bào thần
kinh giảm rõ rệt [76]. Ở các tế bào thần kinh được nuôi cấy sơ cấp, việc ủ trước với HupA ở nồng độ
cao hơn 0,01 µmol / L dẫn đến giảm độc tính tế bào do Aβ25-35 gây ra phụ thuộc vào liều lượng [91].

Hơn nữa, HupA (1 µmol / L) gây ra sự giảm mạnh lượng DNA dưới đơn bội được phát hiện trong xét
nghiệm đo tế bào dòng chảy và làm suy yếu dạng bậc thang trên điện di trên gel agarose, thường thấy
sau khi tiếp xúc với Aβ (Hình 11) [91]. Việc ức chế sự hình thành ROS có thể liên quan đến các hành
động chống apoptotic của HupA [91].
Sự cam kết của tế bào đối với quá trình tự chết được quy định bởi họ protein Bcl-2. Mức độ biểu hiện
Bcl-2 cao sẽ ức chế quá trình apoptosis. Ngược lại, sự gia tăng biểu hiện của P53 và Bax có liên quan
đến việc bắt đầu quá trình apoptosis [100]. Điều trị bằng HupA làm giảm độc lực của H2O2-, Aβ- và
OGD-trong sự biểu hiện quá mức của mRNA và protein đối với c-jun, Bax và P53, và điều chỉnh giảm
nồng độ của Bcl-2 về lev-els bình thường (Hình 15) [76,96 , 97].
Trong con đường chết tế bào qua trung gian ty thể, một bước quan trọng là mở tạm thời quá trình
chuyển đổi tính thấm của ty thể (MPT), liên quan đến sự gia tăng không đặc hiệu tính thấm của màng
trong ty thể [101,102]. Trong quá trình này, cytochrome c di chuyển từ không gian giữa màng vào tế
bào chất [103], nơi nó liên kết với Apaf-1 (lõi phân tử của apoptosome, thực hiện quá trình tự chết phụ
thuộc vào ty thể). Với sự hiện diện của dATP, phức hợp này sẽ trùng hợp thành một oligomer được gọi
là apoptosome. Apoptosome kích hoạt protease, caspase-9, đến lượt nó lại kích hoạt caspase-3. Các
phản ứng phân giải protein cũng kích hoạt DNase, dẫn đến chết tế bào [104]. Kết quả gần đây của
chúng tôi cho thấy rằng các tế bào PC12, khi được ủ trước với HupA ở nồng độ trên 0,01 µmol / L,
được bảo vệ rõ rệt chống lại quá trình chết rụng do Aβ gây ra, với việc giảm đáng kể độ phồng ty thể
và cải thiện điện thế màng ty thể (Gao X et al , dữ liệu chưa được công bố).
Một loạt các nghiên cứu đã được thực hiện trong phòng thí nghiệm của chúng tôi, tập trung vào việc
kích hoạt caspase trong các tế bào thần kinh cor-tical sơ cấp của chuột phải chịu nhiều loại căng thẳng.
Các phép đo của sự phân cắt fluorogenic giống caspase-3 đã chứng minh rằng HupA (1 µmol / L) đã
làm giảm độ trong nếp nhăn do Aβ25-35 gây ra trong hoạt động của caspase-3 ở 6, 12, 24 và 48 giờ
[91]. Các phân tích của Western blot đã xác nhận những kết quả này ở cấp độ protein.

HupA cũng ức chế sự hoạt hóa caspase-3 trong các mô hình apoptosis do thiếu hụt huyết thanh và điều
trị staurosporine. Quá trình apoptosis gây ra bởi sự thiếu hụt huyết thanh trong 24 giờ đi kèm với hoạt
động của caspase-3 tăng cường và sự giải phóng cytochrome c của ty thể vào tế bào chất [98]. HupA
(0,1–10 µmol / L) cải thiện thời gian sống sót của tế bào thần kinh, ức chế sự gia tăng hoạt động của
caspase-3 và biểu hiện protein (Hình 16) [98]. Tương tự như vậy, khả năng sống sót của tế bào được
tăng cường đáng kể khi HupA (0,1–100 µmol / L) được đưa vào 2 giờ trước khi tiếp xúc với 0,5 µmol
/ L staurosporine trong 24 giờ. Sự điều hòa DNA fragmen-tation do staurosporine gây ra, sự điều hòa
của gen pro-apoptotic, sự điều hòa của gen antiapoptotic bcl-2, và sự giảm mức protein proenzyme
caspase-3 đều bị HupA làm suy giảm ở liều 1 µmol / L [99] .

Kênh kali có đặc tính chỉnh lưu trễ có thể đóng một vai trò quan trọng trong độc tính qua trung gian Aβ
[105]. Sự điều hòa dòng K + ra bên ngoài được gọi là Ik làm trung gian cho một số dạng apoptosis của
tế bào thần kinh và có thể đặc biệt góp phần vào cơ chế bệnh sinh của cái chết tế bào thần kinh do Aβ
gây ra. Tiếp xúc với 20 µmol / L Aβ25-35 hoặc Aβ1-42 được biết là tăng cường dòng điện liên quan
đến quá trình apoptosis, IK [106]. Sự biểu hiện của PS-1 hoặc PS-2 kiểu dại làm tăng mật độ dòng điện
K + ra bên ngoài trong các tế bào HEK293 so với các tế bào không được truyền nhiễm hoặc chuyển
đổi mô hình [107]. Những dữ liệu này làm tăng khả năng hấp dẫn rằng các thao tác nhằm giảm dòng
điện K + ra bên ngoài có thể cung cấp một cách tiếp cận để giảm sự thoái hóa tế bào thần kinh ở bệnh
nhân AD.

HupA ức chế một cách thuận nghịch dòng kali thoáng qua nhanh (IA) trong tế bào thần kinh hình tháp
CA1 phân ly sâu ra khỏi hồi hải mã chuột. Hiệu ứng không phụ thuộc vào điện áp và không nhạy cảm
với atropine. HupA làm chậm quá trình phân rã của IA và sự phục hồi của nó sau khi bị bất hoạt và
không có tác dụng đối với sự bất hoạt ở trạng thái ổn định, nhưng siêu phân cực đường cong kích hoạt
của IA thêm 6 mV, cho thấy rằng HupA có thể hoạt động như một chất chặn ở miệng ngoài của kênh
A [ 108]. Ngoài ra, HupA ức chế một dòng điện K + ra bên ngoài quan trọng khác, dòng điện kali duy
trì (IK) theo cách phụ thuộc vào điện áp trong các tế bào thần kinh vùng hải mã của chuột phân ly sâu
sắc. Hiệu ứng không nhạy cảm với atropine. HupA siêu phân cực đường cong kích hoạt của dòng điện
thêm 16 mV, và kéo dài rõ rệt hằng số thời gian phân rã τ2 [109]. Bởi vì dòng điện K + đi ra ngoài đã
được chứng minh là rất quan trọng trong việc cảm ứng quá trình apoptosis, tác dụng ức chế có thể đảo
ngược của HupA đối với IA và IK có thể góp phần vào tác dụng chống apoptosis của nó.

Từ những phát hiện này, chúng ta có thể kết luận rằng HupA, ngoài vai trò là một chất ức chế mạnh,
đặc hiệu cao và có thể đảo ngược đối với AChE, còn có khả năng bảo vệ tế bào thần kinh chống lại độc
tế bào và quá trình chết do H2O2, Aβ, OGD, thiếu máu cục bộ, thiếu hụt huyết thanh và staurosporine.
Các hành động bảo vệ và chống apoptotic của HupA có thể liên quan đến việc ức chế sản xuất hoặc
ảnh hưởng của ROS, cải thiện chuyển hóa năng lượng, điều chỉnh biểu hiện gen liên quan đến quá trình
apoptosis, bảo vệ chức năng của ty thể, cũng như điều chỉnh nồng độ Ca2 + nội bào và ức chế dòng K
+ ra bên ngoài. Tác dụng bảo vệ thần kinh của HupA không tương quan với hoạt động ức chế AChE
của nó. Những phát hiện này cho thấy rằng tác dụng điều trị của HupA có thể được sử dụng thông qua
cơ chế đa đích.

Bảo vệ HupA chống lại độc tính tế bào do glutamate

Glutamate là chất dẫn truyền thần kinh kích thích chính trong hệ thống thần kinh trung ương (CNS),
có vai trò quan trọng trong việc truyền dẫn thần kinh và độ dẻo chức năng. Chất dẫn truyền thần kinh
axit amin kích thích cũng liên quan đến bệnh lý thần kinh trung ương.
Tác động có hại của việc kích thích quá mức với các axit amin kích thích có liên quan đến một loạt các
rối loạn thoái hóa thần kinh cấp tính và mãn tính, bao gồm tổn thương não do thiếu máu cục bộ, AD và
chết tế bào thần kinh [110–115]. Sự kích hoạt quá mức của các thụ thể qua trung gian glutamate gây ra
dòng chảy quá mức Ca2 +, dẫn đến nồng độ Ca2 + trong tế bào tăng cao [116,117] với những hậu quả
nghiêm trọng như hoại tử và apoptosis [118]. Phong tỏa các thụ thể glutamate ngăn chặn hầu hết dòng
Ca2 + và sự chết tế bào thần kinh do tiếp xúc với glutamate [119,120].

Người ta đã báo cáo rằng HupA bảo vệ chống lại độc tính do gluta-mate gây ra. HupA (100 µmol / L)
được tìm thấy để làm giảm quá trình chết tế bào thần kinh do mức độ độc hại của glutamate. Trong các
thí nghiệm đó, HupA làm giảm huy động cal-cium do glutamate nhưng không ảnh hưởng đến sự gia
tăng canxi tự do trong tế bào do tiếp xúc với KCl cao hoặc chất hoạt hóa cal-cium Bay-K-8644 [121].
Liều HupA phụ thuộc vào độc tính gây ra bởi NMDA trong các tế bào thần kinh sơ cấp, rất có thể bằng
cách ngăn chặn các kênh ion NMDA và ức chế sự huy động Ca2 + tiếp theo tại hoặc gần các vị trí phối
tử phencyclid-ine (PCP) và MK-801 [122]. HupA ức chế thuận nghịch dòng điện cảm ứng NMDA
trong các tế bào thần kinh hình tháp ở hồi hải mã chuột phân ly sâu và chặn liên kết [3H] MK-801 đặc
hiệu trong màng tiếp hợp từ vỏ não chuột [123]. Trong số tất cả các chất ức chế AChE được thử nghiệm,
HupA là chất mạnh nhất trong cả việc bảo vệ các tế bào thần kinh trưởng thành và ngăn chặn sự liên
kết của [3H] MK-801. Hiệu ứng này không mang tính cạnh tranh và không cho thấy “sự phụ thuộc vào
điện áp” cũng như “sự suy giảm sử dụng” [124]. HupA hoạt động như một chất đối kháng không cạnh
tranh của các thụ thể NMDA, thông qua tương tác cạnh tranh với một trong những vị trí liên kết
polyamine [125]. Điều thú vị là natu-ral (-) - HupA và tổng hợp (+) - HupA làm giảm liên kết của [3H]
MK-801 với hiệu lực tương tự [126], cho thấy HupA ức chế thụ thể NMDA trong vỏ não chuột mà
không có tính chọn lọc lập thể. Kết quả này trái ngược hoàn toàn với sự ức chế chọn lọc lập thể của
acetylcholinesterase.

Tế bào thần kinh chết do kích thích quá mức các thụ thể gluta-mate đã được đề xuất là con đường chung
cuối cùng cho nhiều loại bệnh thoái hóa thần kinh, bao gồm cả AD. Khả năng HupA làm giảm độc tính
thần kinh qua trung gian glutamate có thể là một lý do bổ sung để coi tác nhân này như một phương
pháp điều trị tiềm năng cho chứng sa sút trí tuệ và như một phương tiện làm chậm hoặc ngăn chặn quá
trình sinh bệnh của AD ở giai đoạn đầu [122].

Tác động lên protein tiền chất amyloid bài tiết và protein kinase C-α

Aβ là một peptit 39–43-axit amin tự tổng hợp bắt nguồn từ một polypeptit lớn hơn được gọi là protein
tiền thân của bệnh Alzheimer’s amyloid (APP). Các con đường thay thế để xử lý APP đã được mô tả:
con đường bài tiết không amyloidogenic, giải phóng ectodomain hòa tan (APPs) và ngăn chặn sự hình
thành Aβ [127], và con đường nội-lysosome, tạo ra các sản phẩm amyloido-genic [128] . Giả thuyết
amyloid của AD [129,130], tập trung vào vai trò độc hại tiềm ẩn của việc sản xuất quá nhiều Aβ, cho
thấy rằng sự chuyển hóa không bình thường của APP là một cơ chế sinh bệnh học trung tâm của bệnh.

Một số yếu tố có thể ảnh hưởng đến con đường tiết không amyloido-genic của APP. Ví dụ, sự kích
thích của các thụ thể ghép đôi với phos-pholipase C (PLC), chẳng hạn như muscarinic m1 và m3, đã
được chứng minh là có tác dụng thúc đẩy sự bài tiết APPs trong nuôi cấy tế bào. Những tác động này
có lẽ được thực hiện chủ yếu bởi PKC [131]. Nó cũng đã được báo cáo rằng một số AChEI ảnh hưởng
đến quá trình xử lý APP ngoài chức năng xúc tác của AChE [6,132,133].

HupA có thể làm thay đổi sự xáo trộn của PKC và APP do Aβ gây ra ở cả chuột và dòng tế bào
HEK293sw [134]. Mức độ APP và PKCα đã giảm đáng kể sau khi truyền Aβ1-40 ở chuột. HupA làm
giảm rõ rệt những thay đổi này (Hình 17), nhưng không có tác động đáng kể đến APP hoặc PKCα ở
chuột bình thường. Trong các ô HEK293sw, HupA tăng mức APP và PKCα, nhưng không ảnh hưởng
đến mức PKCδ và PKCε. Những phát hiện này cho thấy HupA có thể làm giảm quá trình xử lý APP
thông qua việc điều chỉnh PKC, đặc biệt là mức PKCα.

Trong một nỗ lực để làm rõ các cơ chế thụ thể liên quan đến các hiệu ứng như vậy, chúng tôi nhận thấy
rằng các tế bào HEK293wt được điều trị bằng scopolamine, một chất đối kháng muscarinic không chọn
lọc, đã phần nào ngăn chặn sự gia tăng HupA gây ra ở mức APP và PKC. Ngược lại, mecamylamine
đối kháng nicotinic không có tác dụng, cho thấy rằng sự kích thích con đường bài tiết không phải
amyloidogenic của quá trình chuyển hóa APPs bằng cách ức chế AChE có thể được thực hiện thông
qua tác động lên các thụ thể muscarinic / dòng thác PKC (Yan H và cộng sự, dữ liệu chưa ly hôn ). Bởi
vì PKC là một enzym quan trọng trong quá trình truyền tín hiệu và vì bản thân APPs có tác dụng bảo
vệ thần kinh, điều chỉnh mức độ của 2 protein này bằng HupA có thể có lợi trong liệu pháp AD.
Ảnh hưởng đến yếu tố tăng trưởng thần kinh

Yếu tố tăng trưởng thần kinh (NGF) là một thành viên của họ neurotrophin có tác dụng thúc đẩy sự tồn
tại và phát triển của tế bào thần kinh cholinergic trung ương [135]. Sự giảm sút hỗ trợ dinh dưỡng cho
các tế bào thần kinh trong não lão hóa có liên quan đến cái chết của tế bào thần kinh và xuất hiện các
rối loạn thoái hóa thần kinh như AD [136]. Dữ liệu tích lũy cho thấy các vi sinh vật cholinergic tham
gia vào quá trình điều hòa tổng hợp và giải phóng NGF, và một số chất ức chế AChE được biết là gây
ra các hoạt động giống NGF bằng cách tăng cường tác dụng gây sinh thần kinh của NGF [137]. HupA
đã được chứng minh là làm tăng sự phát triển ngoài tế bào thần kinh từ các tế bào PC12 chưa biệt hóa
(Hình 18) và tăng cường sự biểu hiện và bài tiết NGF, cũng như tăng mRNA p75NTR trong các tế bào
hình sao sơ cấp (Hình 19). Những tác động này cho thấy khả năng HupA làm tăng sự tăng cường khả
năng sống sót của tế bào thần kinh và cải thiện chức năng do NGF gây ra, điều này rất hữu ích trong
việc giải cứu các tế bào thần kinh bị thương trong bệnh thoái hóa thần kinh. Ngoài hoạt động AChE
nội trú, biểu hiện mRNA AChE và mức protein đã được điều chỉnh đáng kể sau khi điều trị bằng HupA.
Tích lũy bằng chứng chỉ ra rằng AChE có thể ảnh hưởng đến sự phát triển nhanh của neurite thông qua
một cơ học không xúc tác [138]. Do đó, ảnh hưởng của HupA đối với sự phát triển của tế bào thần kinh
có thể liên quan đến mức độ biểu hiện AChE [139].

Các yếu tố dưỡng thần kinh như NGF không chỉ thúc đẩy sự tồn tại của các tế bào thần kinh đáp ứng
mà còn bảo vệ chúng khỏi tổn thương oxy hóa. Nghiên cứu của chúng tôi với SH-SY5Ycells đã sử
dụng H2O2 để tạo ra một căng thẳng oxy hóa đủ để gây mất tế bào cùng với sự giảm đáng kể mức
mRNA và protein của NGF, thụ thể neurotrophin p75 (p75NTR) và tyrosine ki-nase A (TrkA). HupA
không chỉ làm giảm các dấu hiệu rõ ràng của độc tính tế bào, mà còn bảo tồn sự biểu hiện của NGF và
các thụ thể của nó (Hình 20). Các tác dụng bảo vệ thần kinh này của HupA đối với độc tế bào do H2O2
gây ra đã bị chặn bởi chất ức chế phosphoryl hóa TrkA K252a, và bị đối kháng bởi protein hoạt hóa
mitogen (MAP) / chất ức chế kinase điều hòa sig-nal (ERK) ngoại bào PD98059 (Hình 21). Những
phát hiện này chỉ ra rằng thụ thể NGF và TrkA làm trung gian cho các sự kiện chính cần thiết cho các
hoạt động bảo vệ thần kinh của HupA. Trong số các sự kiện tín hiệu xuôi dòng được phân chia bởi tác
động của NGF tại thụ thể TrkA, việc kích hoạt con đường MAP / ERK kinase có thể đặc biệt quan
trọng đối với khả năng HupA bảo vệ tế bào SH-SY5Y chống lại stress oxy hóa [140].
Dược động học

Dược động học của HupA đã được nghiên cứu ở loài gặm nhấm và người tình nguyện khỏe mạnh.
HupA được hấp thu nhanh chóng, phân bố rộng rãi trong cơ thể và thải trừ với tốc độ vừa phải (Bảng
4). Nồng độ HupA trong máu sau khi sử dụng [3H] HupA trong iv hoặc po ở chuột được khử thành 2
giai đoạn, đó là giai đoạn phân bố và giai đoạn elimi-national. Khả dụng sinh học đường uống là 96,9%
ở chuột, với hoạt độ phóng xạ cao nhất ở thận và gan. Phần lớn hoạt độ phóng xạ được bài tiết qua
nước tiểu 24 giờ sau khi tiêm [3H] HupA iv. Chỉ 2,4% được phục hồi từ phân. Sắc ký đồ trên giấy của
nước tiểu chuột cho thấy [3H] HupA được bài tiết một phần dưới dạng nguyên mẫu và chất chuyển hóa
của nó [141]. Các nghiên cứu chụp ảnh tự động trên chuột cho thấy HupA hiện diện ở tất cả các vùng
của não, nhưng đặc biệt tập trung ở vỏ não trước, vỏ thể vân, hồi hải mã và vùng nhân sau khi tiêm iv
[32].

Các đường cong nồng độ-thời gian trong huyết tương của HupA ở chó được xác định bằng cách sử
dụng phương pháp sắc ký lỏng - khối phổ-khối phổ (LC-MS-MS) sau lần tiêm bắp cuối cùng (10 µg /
kg mỗi ngày trong 15 ngày) của sus - công thức giải phóng cố định, và Cmax trung bình là 0,36 ± 0,08
ng / mL, xảy ra ở 48,0 ± 24,5 giờ. Thời gian bán thải trung bình trong huyết tương là 54,8 ± 5,6 giờ, và
diện tích trung bình dưới nồng độ huyết tương so với đường cong thời gian là 92,6 ± 4,5 ng · h / mL
[142]. Một nghiên cứu dược động học bằng cách sử dụng các miếng dán HupA qua da ở 6 con chó
beagle cho thấy rằng các miếng dán HupA có thể cung cấp sự giải phóng thuốc duy trì hoặc có kiểm
soát trong cơ thể sống. Sau khi áp dụng miếng dán đầu tiên (4 mg trên 20 cm2), nồng độ HupA trong
huyết thanh tăng trong khoảng 12–24 giờ, đạt nồng độ tối đa trung bình là 3,4 ng / mL. Sau đó, nồng
độ trong máu được duy trì lên đến 84 giờ trong thời gian các miếng dán được đeo [143].

Ở những người tình nguyện trẻ khỏe mạnh, nồng độ HupA trong huyết tương được xác định bằng
phương pháp chụp ảnh chro-matography hiệu suất cao pha ngược (HPLC) bằng cách sử dụng máy dò
quang phổ. Khoảng thời gian của nồng độ trong huyết tương tuân theo mô hình mở một ngăn với sự
hấp thu bậc một sau khi uống 0,99 mg HupA. HupA được hấp thụ nhanh chóng và phân phối rộng rãi
trên cơ thể người [144]. Thời gian bán hủy của HupA dài hơn ít nhất 4–17 lần so với tacrine hoặc
physostigmine [145]. Một nghiên cứu so sánh dược động học giữa người tình nguyện trẻ và người cao
tuổi được điều trị bằng 0,225 mg HupA đã được tiến hành gần đây. Các diện tích dưới đường cong thời
gian của nồng độ máu (AUC0 → 36) lần lượt là 75,0 và 97,2 nmol / L · h ở người tình nguyện trẻ và
cao tuổi. Nồng độ tối đa trung bình trong máu (Cmax) lần lượt là 9,1 và 6,8 nmol / L, và thời gian bán
thải (T1 / 2) của HupA tương ứng là 10,0 giờ và 13,0 giờ. Do đó, thời gian cư trú trung bình (MRT0–
72) lần lượt là 10,3 và 12,2 giờ (Chen Y và cộng sự, dữ liệu chưa được công bố). Việc loại bỏ HupA ở
những tình nguyện viên cao tuổi chậm hơn ở những tình nguyện viên trẻ tuổi. HupA được giải phóng
chậm và kéo dài sau khi uống.
Để xác định isoenzyme cytochrome P450 (CYP) nào tham gia vào quá trình chuyển hóa HupA, một
nghiên cứu trong ống nghiệm.

Để xác định isoenzyme cytochrome P450 (CYP) nào tham gia vào quá trình chuyển hóa của HupA,
một nghiên cứu trong ống nghiệm đã được thực hiện với các microsome gan chuột, và các phương pháp
ức chế hóa học và miễn dịch. Sự chuyển hóa HupA được phân tích với HPLC và được biểu thị bằng tỷ
lệ biến mất HupA. Kết quả cho thấy 76,2% siêu vi khuẩn HupA bị ức chế bởi kháng thể CYP1A2 và
17,8% bởi kháng thể CYP3A1 / 2. Các tác dụng ức chế được tạo ra bởi các kháng thể CYP2C11 và
2E1 là nhỏ. Phenacetin tiểu chiến lược CYP1A2 tạo ra tác dụng ức chế 70,3%. Những dữ liệu này gợi
ý rằng sự chuyển hóa HupA trong các thể mi ở gan chuột được trung gian chủ yếu bởi CYP1A2, với
sự đóng góp thứ cấp có thể xảy ra bởi CYP3A1 / 2. CYP2C11 và 2E1 có lẽ không tham gia vào quá
trình chuyển hóa HupA [146].

Để dự đoán các tương tác thuốc có thể xảy ra và xác nhận tính an toàn của HupA như một loại thuốc,
các tác động của HupA đối với hoạt động và biểu hiện của CYP đã được kiểm tra. Crosomes gan và
mRNA tổng số được chuẩn bị từ những con chuột được điều trị bằng đường uống với 0, 0,1, 1 hoặc 2
mg / kg HupA trong 2 tuần. Phenobarbital, 3-methylcholanthrene (3-MC), ethanol, và dexamethasone
được sử dụng làm đối chứng dương tính. Không có thay đổi về biểu hiện isoenzyme hoặc hoạt tính xúc
tác được tìm thấy ở những con chuột được điều trị với 0,1 mg / kg HupA, nhưng hoạt tính CYP1A2 và
mức độ của protein CYP1A2 và mRNA đã tăng lên khi được điều trị bằng HupA ở liều 1 và 2 mg / kg,
mặc dù chúng là nhỏ khi đối chiếu với 3-MC. HupA tạo ra không ảnh hưởng đến CYP2C11, CYP2B1
/ 2, 2E1 hoặc 3A. Những kết quả này chỉ ra rằng hoạt động và sự biểu hiện của các isoen-zyme CYP ở
gan không bị ảnh hưởng ở những con chuột được điều trị bằng liều dược lý của HupA, nhưng có thể
tạo ra một phản ứng cảm ứng nhẹ ở CYP1A2 ở một liều độc tính. Cảm ứng CYP1A2 do HupA tạo ra
có liên quan đến tăng cường phiên mã [147].

Độc chất và giải độc

Một loạt các nghiên cứu đã được thực hiện để đánh giá độc tính của HupA trên chuột nhắt, chuột cống,
thỏ và chó. Đường cong đáp ứng liều lượng nước bọt chỉ ra rằng HupA ít mạnh hơn các chất ức chế
ChE khác [49]. Các biểu hiện đặc trưng của chứng tăng tiết cholinergic ít nghiêm trọng hơn đối với
HupA ở chuột so với donepezil và tacrine; Fasciculation hoặc các dấu hiệu cholinergic khác không
được tìm thấy khi uống HupA với liều 0,48 mg [19]. Liều LD50 của HupA là 4,6 mg (po), 3,0 mg (sc),
1,8 mg (ip) và 0,63 mg (iv) ở chuột. Atro-pine có tác dụng đối kháng đáng kể đối với độc tính do HupA
gây ra. Các nghiên cứu để đánh giá độc tính bán cấp đã được tiến hành trên chuột, thỏ và chó, trong đó
không tìm thấy thay đổi mô bệnh học ở gan, thận, tim, phổi hoặc não ở chuột cống (1,5 mg / kg, po)
hoặc chó (0,6 mg / kg, im) sau khi dùng HupA trong 180 ngày. Không có tác dụng gây quái thai nào
được phát hiện ở chuột (0,019–0,38 mg / kg, ip) hoặc thỏ (0,02– 0,2 mg / kg, im) sau khi dùng HupA.

Để kiểm tra các tác động cấp tính của HupA trên gan chuột, những thay đổi trong hệ số gan, sinh hóa
huyết thanh và mô bệnh học đã được phát hiện sau một liều duy nhất. Độc tính tế bào của HupA cũng
được đánh giá bằng cách xác định lượng lactate dehydrogenase ngoại bào và nội bào trong tế bào gan
được nuôi cấy. Tương tự như tacrine, HupA làm tăng hệ số gan và tăng nồng độ aspartate
aminotransferase và alanin aminotransferase trong huyết thanh. Tuy nhiên, không giống như tacrine,
việc sử dụng HupA cấp tính không gây ra những thay đổi về mô bệnh học ở gan. Atropine đó làm giảm
tác động của HupA trên gan cho thấy rằng tác động cấp tính của HupA trên gan chuột không liên quan
đến độc tính với gan [148].

Một nghiên cứu trên chuột cũng chứng minh rằng HupA không làm rối loạn hô hấp ở liều ức chế 40%
AChE, và ở liều gây chết, không ảnh hưởng đến bất kỳ enzym nào khác quan trọng đối với hô hấp
[149].

HupA đã được thử nghiệm như một loại thuốc dự phòng chống lại ngộ độc soman và các khí thần kinh
khác với các kết quả có thể lý giải được [150]. Nó hoạt động bằng cách bảo vệ AChE vỏ não khỏi sự
ức chế soman và ngăn ngừa các cơn co giật tiếp theo.

Một số nghiên cứu đã báo cáo rằng việc sử dụng HupA cấp tính bảo vệ loài gặm nhấm chống lại nhiễm
độc organophosphate (OP) mà không có tác dụng phụ cholinergic điển hình [150–152]. Tương tự, ở
các loài linh trưởng (khỉ rhesus Trung Quốc), bản thân HupA đã được chứng minh là có tác dụng bảo
vệ động vật chống lại các dấu hiệu độc hại và khả năng gây chết người do tiêm 1,3 LD50 soman [151].
Khi so sánh với pyridostigmine (PYR) [153,154], liều tích lũy của soman cần thiết để tạo ra co giật và
hoạt động động kinh ở động vật nhận HupA cao hơn 1,5 lần so với nhóm động vật linh trưởng được
điều trị trước bằng PYR. HupA cũng ức chế chọn lọc hoạt động AChE của hồng cầu, trong khi PYR
cũng ức chế BuChE huyết tương. Kết quả này đã được xác nhận trong một nghiên cứu với chuột lang
[155]. PYR không thể bảo vệ khỏi co giật và các bệnh lý thần kinh tiếp theo do tác nhân OP gây ra, bởi
vì nó không truyền vào não. HupA, khi kết hợp với atropine methyl nitrate hoặc không có bất kỳ liệu
pháp hỗ trợ nào tác động lên thần kinh trung ương (atropine sulfate hoặc benzodiazepine), đã ngăn chặn
sự suy nhược và biểu hiện các đặc tính chống co giật và bảo vệ thần kinh trung ương [155]. Khả năng
bảo vệ vượt trội do HupA cung cấp dường như liên quan đến cả tính chọn lọc của HupA đối với AChE
hồng cầu, bảo vệ khả năng thu gom của BuChE huyết tương đối với các tác nhân OP, và tác dụng bảo
vệ của nó đối với AChE não [154]. HupA ổn định hơn các carbam-at được sử dụng làm tiền xử lý ngộ
độc OP. Những tác dụng dự phòng-lactic này làm cho HupA trở thành một chất bảo vệ tiềm năng chống
lại nhiễm độc OP.

Các thử nghiệm lâm sàng

Hiệu quả và độ an toàn của HupA ở bệnh nhân AD đã được đánh giá bằng các thử nghiệm lâm sàng ở
Trung Quốc. Trong một nghiên cứu mù đôi ban đầu được thực hiện trên 100 bệnh nhân cao tuổi với 17
trường hợp có khả năng mắc AD, HupA (0,03 mg, im) đã tạo ra một sự cải thiện đáng kể trong tất cả
các điểm đánh giá như được đánh giá bởi hiệu suất Thể hiện chọn lọc của Buschke [156]. Một nghiên
cứu lâm sàng chặt chẽ hơn đã được thực hiện trên 819 bệnh nhân đáp ứng các tiêu chí AD của Viện
Quốc gia về Chứng mất trật tự giao tiếp và Bệnh đột quỵ-Alzheimer và Hiệp hội Người khuyết tật liên
quan (NINCDS-ADRDA) và Sổ tay Chẩn đoán và Sta-tistic về Tâm thần Disorders-Third Edition-
Revised (DSM-III-R) tại 39 bệnh viện tâm thần ở Trung Quốc. Sau khi điều trị bằng HupA với liều
0,03–0,4 mg / ngày, bệnh nhân cho thấy sự cải thiện về trí nhớ, kỹ năng nhận thức và khả năng trong
cuộc sống hàng ngày của họ. Không có tác dụng phụ nghiêm trọng nào được tìm thấy [14–16,157–
170]. Kết quả từ một thử nghiệm lâm sàng trên toàn quốc kéo dài 12 tuần, mù đôi, ngẫu nhiên và có
đối chứng với giả dược với 202 bệnh nhân được chẩn đoán có thể mắc AD hoặc có khả năng xảy ra đã
xác nhận hiệu quả của HupA trong việc cải thiện kết quả của các nhiệm vụ nhận thức. Trong nghiên
cứu này, chức năng nhận thức của họ [được đo bằng Thang đo trạng thái tinh thần nhỏ (MMSE) và
Thang đo đánh giá bệnh Alzheimer-Thang đo nhận thức (ADAS-Cog)], các chức năng phi nhận thức
(được đo bằng tâm trạng và hành vi-ADAS-non-Cog ) và hoạt động sống hàng ngày (ADL) đều được
cải thiện đáng kể ở tuần thứ 6, và tiếp tục được chứng minh ở tuần thứ 12 sau khi bệnh nhân được điều
trị bằng HupA với liều 0,1–0,2 mg, giá thầu [17]. Kết quả của một thử nghiệm lâm sàng với HupA
được thực hiện trong một khoảng thời gian dài hơn đã được Jiang và cộng sự chuyển lại, và cho thấy
rằng HupA ở liều 0,15 mg hai lần mỗi ngày đã cải thiện đáng kể nhận thức của 33 bệnh nhân AD ở tuổi
12, 24 và 48 tuần, không có sự khác biệt thống kê giữa 3 thời điểm [164].

Liệu pháp kết hợp với HupA cùng với thuốc khác hoặc rèn luyện tinh thần cũng cho kết quả lâm sàng
thuận lợi. Trong một thử nghiệm lâm sàng có đối chứng với giả dược với 24 bệnh nhân AD và 35 bệnh
nhân VD, các đối tượng cho thấy sự khác biệt có lợi đáng kể về điểm số MMSE và ADL sau khi điều
trị bằng HupA (0,15 mg, hai lần mỗi ngày) cộng với nicergoline (20 mg, hai lần mỗi ngày) , HupA
cộng với nicergoline và estrogen liên hợp, hoặc HupA một mình; điều trị kết hợp tốt hơn HupA đơn
thuần [171]. Tính ưu việt của liệu pháp kết hợp so với HupA đơn độc cũng được gợi ý bởi sự cải thiện
rõ rệt về MMSE, xếp hạng chứng sa sút trí tuệ lâm sàng (CDR) và điểm ADL từ một thử nghiệm lâm
sàng, trong đó 30 bệnh nhân AD nữ được điều trị với 2 mg nilestriol hai tuần một lần, và 0,1 mg HupA
hai lần mỗi ngày trong 24 tuần [172]. Trong một nhóm 43 bệnh nhân bị AD nhẹ đến trung bình, Hiệp
hội Suy giảm Tâm thần Hoa Kỳ (AAMD) và điểm ADL đã được cải thiện đáng kể sau khi điều trị bằng
HupA (0,1 mg, hai lần mỗi ngày) kết hợp với huấn luyện các hoạt động cuộc sống hàng ngày trong 8
tuần [173]. Sau 22 bệnh nhân AD và 38 bệnh nhân VD được điều trị trong 8 tuần với HupA (0,1 mg,
hai lần mỗi ngày) được bổ sung với một chương trình kích thích tinh thần bao gồm hồi tưởng, định
hướng thực tại và cảm xúc, thang điểm sa sút trí tuệ Hasegawa (HDS), CDR và ADL điểm số đã được
chứng minh một cách đáng kể [174]. Những kết quả này cho thấy rằng điều trị kết hợp sử dụng HupA
có thể là một phương tiện hợp lý trong liệu pháp lâm sàng.

Hiệu quả điều trị của HupA trên VD đã được đánh giá vào đầu năm 1991 bằng cách thực hiện một
nghiên cứu ngẫu nhiên, đối sánh và mù đôi trên 56 bệnh nhân mắc chứng sa sút trí tuệ đa nhồi máu
(MID) [175]. Sử dụng thiết kế tự kiểm soát, sự cải thiện rõ rệt về tình trạng suy giảm trí nhớ đã được
quan sát thấy sau 0,15–0,45 mg HupA dùng đường uống trong 4 tuần [176,177]. Bệnh nhân AD (23
trường hợp) hoặc VD (41 trường hợp) được điều trị bằng HupA trong 8 tuần, tình trạng suy giảm trí
nhớ và suy giảm khả năng nhận biết được cải thiện rõ rệt ở cả AD và VD [178]. Yin và cộng sự báo
cáo rằng 39 bệnh nhân đáp ứng tiêu chuẩn DSM-R về chứng sa sút trí tuệ mạch máu nhẹ đến trung
bình, cho thấy sự gia tăng đáng kể điểm AAMD, MMSE và ADL sau khi điều trị với 0,1 mg HupA hai
lần mỗi ngày trong 8 tuần [179]. Một kết quả tương tự đã được báo cáo trong một thử nghiệm với 20
bệnh nhân [180]. Hơn nữa, HupA đã được chứng minh là hiệu quả hơn pyritinol trong điều trị MID
[181]. Wang và cộng sự báo cáo rằng điểm CDR và ADL của bệnh nhân VD đáp ứng tiêu chuẩn DSM-
IV được cải thiện rõ rệt trong MMSE sau khi điều trị 6 tháng với HupA [20]. HupA cũng cho thấy hiệu
quả trong việc cải thiện tình trạng thiếu hụt nhận thức ở cretins lưu hành [182], và tiểu không thông ở
bệnh nhân đột quỵ não [183].

Một cuộc khảo sát bao gồm 50 bệnh nhân trung niên và cao tuổi với các mức độ rối loạn khác nhau đã
chứng minh hiệu quả của HupA trong việc cải thiện khả năng nhớ lại bằng lời nói, lưu giữ và tái trieval
ở những bệnh nhân mắc chứng khó nhớ nhẹ và vừa. Các giá trị thu hồi toàn bộ, thu hồi lâu dài, lưu trữ
lâu dài, thu hồi lâu dài trong lều và thu hồi không đề xuất đã tăng lên rõ rệt khi bệnh nhân được điều trị
với 0,1 mg HupA uống hai lần mỗi ngày trong 2 tuần [184]. Trong một nghiên cứu được thực hiện ở
trẻ em bị chậm phát triển ngôn ngữ và các tình trạng phát triển khác, điều trị 0,05 mg HupA hai lần mỗi
ngày trong hơn 3 tháng đã cải thiện tổng cộng 67,56% chậm phát triển ngôn ngữ [185].
Zhang và cộng sự báo cáo rằng HupA có thể cải thiện chức năng ghi nhớ và dẫn truyền thần kinh ở
những bệnh nhân bị chấn thương sọ não nhẹ và trung bình. Ba mươi bệnh nhân được điều trị bằng liệu
pháp truyền thống (0,8 g piracetan và 20 mg nimodipine, hai lần mỗi ngày, kết hợp với luyện tập phục
hồi chức năng), và 30 bệnh nhân khác được điều trị bằng 0,1 mg HupA bổ sung bên cạnh liệu pháp
truyền thống. Cả hai nhóm đều cho thấy sự cải thiện đáng kể về trí nhớ và khả năng nhận thức sau cả
1 và 3 tháng, và sự cải thiện trí nhớ và nhận thức ở những bệnh nhân được điều trị bằng HupA ấn tượng
hơn sự cải thiện ở những bệnh nhân được điều trị bằng phương pháp trị liệu truyền thống [186].

Người ta đã ghi nhận rõ rằng những người bị tâm thần phân liệt bị suy giảm nhận thức thần kinh trên
nhiều lĩnh vực, bao gồm suy giảm chức năng vận động, các khía cạnh khác nhau của khả năng tập
trung, chức năng điều hành và chức năng trí nhớ. Ma và cộng sự gần đây đã nghiên cứu ảnh hưởng của
HupA đối với rối loạn trí nhớ ở bệnh nhân tâm thần phân liệt. Sáu mươi bệnh nhân tâm thần phân liệt,
đang ở giai đoạn phục hồi chức năng, được chia thành các nhóm nhận HupA hoặc giả dược, và 30
người không tâm thần phân liệt được sử dụng làm nhóm chứng. Sau 12 tuần điều trị với 0,2–0,4 mg
HupA, các chức năng của bộ nhớ đã được cải thiện đáng kể [187]. Kết quả tương tự cũng được báo cáo
bởi Fang và cộng sự [188] và Yang [189].

HupA cũng đã cho thấy một số hiệu quả trong việc cải thiện giấc ngủ. Theo báo cáo, điều trị HupA xen
kẽ với điều trị clonazepam vào ban ngày và ban đêm, kéo dài rõ rệt thời gian ngủ, điều chỉnh nhịp điệu
của giấc ngủ và cải thiện chất lượng giấc ngủ ở bệnh nhân mất ngủ mãn tính. Với chế độ điều trị này,
liều lượng clonazepam có thể được giảm dần [190].

Một số nghiên cứu lâm sàng đã chỉ ra rằng HupA có hiệu quả trong điều trị chứng đãng trí tuổi già lành
tính (BSF) [156,175,191–193], ngoài AD và VD. Bảy mươi bốn phần trăm bệnh nhân được điều trị
bằng HupA (0,15 mg, hai lần) trong 4 tuần cho thấy sự cải thiện về điểm số trí nhớ (MQ) và thang điểm
bộ nhớ Wechsler (WMS) [15,194–197]. Hiệu ứng ngẫu hứng của HupA được nghiên cứu ở 34 cặp học
sinh trung học cơ sở phàn nàn về trí nhớ kém. HupA với liều 0,1 mg, hai lần mỗi ngày trong 4 tuần,
nâng cao điểm số cho “sự tích lũy”, “sự nhận biết”, “sự tái tạo”, “sự liên kết”, “trí nhớ bằng lời nói” và
“sự đọc thuộc lòng” các yếu tố, nhưng không phải là yếu tố “hiểu biết” [170].

Trong các nghiên cứu lâm sàng ban đầu sử dụng HupA để điều trị bệnh nhược cơ (MG), người ta thấy
rằng 99% trong số 128 bệnh nhân mắc MG có các biểu hiện lâm sàng được kiểm soát hoặc cải thiện
khi điều trị HupA. Thời gian tác dụng của HupA kéo dài trong 7 ± 6 giờ, và các tác dụng phụ là tối
thiểu so với neostigmine [198]. Xia và cộng sự đã báo cáo tác dụng cải thiện tương tự ở 63 bệnh nhân
MG được điều trị bằng im HupA với liều 0,2 mg x 2 lần / ngày [199].

Tóm lược

AD là một bệnh thoái hóa thần kinh tiến triển đa nguyên nhân và đa yếu tố với cơ chế bệnh sinh phức
tạp, do đó có khả năng nhiều loại thuốc hoặc thuốc có hoạt tính đa pha sẽ là phương pháp điều trị tốt
nhất để giải quyết các khía cạnh bệnh lý khác nhau của bệnh. Dựa trên sự thiếu hụt cholinergic đặc
trưng trong AD, các chất ức chế AChE vẫn là thuốc được lựa chọn để điều trị triệu chứng AD. Là một
chất ức chế AChE mạnh mẽ và có thể đảo ngược, HupA đã thu hút sự chú ý bởi vì, so với các chất ức
chế AChE nổi tiếng khác, nó có hiệu lực cao hơn, khả năng selec cao hơn đối với tác dụng ức chế
AChE và hiệu quả tăng cường trí nhớ rõ rệt trong một phạm vi rộng của động vật bị suy giảm nhận
thức và ở bệnh nhân AD, VD, và các vấn đề nhận thức khác. Thật thú vị, dữ liệu mới từ phòng thí
nghiệm của chúng tôi cho thấy HupA, ngoài việc ức chế sự thủy phân của ACh tiếp hợp, còn có chức
năng bảo vệ thần kinh, modu-lation chuyển hóa APP và các hoạt động dưỡng thần kinh giống NGF,
cho thấy rằng tác dụng không cholinergic của HupA có thể đóng vai trò quan trọng đối với việc điều
trị. của bệnh thoái hóa thần kinh thông qua việc can thiệp vào các yếu tố chính của bệnh. Những phát
hiện lâm sàng và tiền lâm sàng liên quan này cho thấy HupA là một ứng cử viên đầy hứa hẹn để điều
trị các bệnh thoái hóa thần kinh như AD và VD, và rất có khả năng phát huy tác dụng điều trị của nó
thông qua cơ chế đa đích, do đó cung cấp cho chúng ta một lượng lớn tìm kiếm lại thú vị để thực hiện.

Tài liệu tham khảo

1 Bartus RT, Dean RL III, Bia B, Lippa AS. Giả thuyết cholinergic của rối loạn chức năng trí nhớ tuổi
già. Khoa học năm 1982;
217: 408–14.

2 Perry EK, Tomlinson BE, Phúc G, Bergmann K, Gibson PH, Perry RH. Mối tương quan của các bất
thường cholinergic với các mảng già và điểm kiểm tra tâm thần trong chứng sa sút trí tuệ do tuổi già.
BMJ 1978; 2: 1457–9.

3 Thuốc ức chế Giacobini E. Cholinesterase để điều trị bệnh Alzheimer: từ tacrine đến các ứng dụng
trong tương lai. Neurochem Int 1998; 32: 413–9.

4 Kumar V. Giới thiệu về các chất ức chế cholinesterase được sử dụng trong điều trị bệnh Alzheimer.
Trong: Giacobini E, Becker R, biên tập viên. Bệnh Alzheimer: chiến lược điều trị. Boston: Birkhäuser;
1994. tr 99–102.

5 Ellis JM. Thuốc ức chế men cholinesterase trong điều trị chứng sa sút trí tuệ. J Am Osteopath PGS
2005; 105: 145–58.
6 Francis PT, Nordberg A, Arnold S. Một quan điểm tiền lâm sàng về các chất ức chế cho-linesterase
trong bảo vệ thần kinh: chúng có cung cấp nhiều hơn lợi ích về triệu chứng trong bệnh Alzheimer
không? Xu hướng Pharmacol Sci 2005; 26: 104–11.

7 Farlow M, Gracon SI, Hershey LA, Lewis KW, Sadowsky CH, Dolan-Ureno J. Một thử nghiệm có
đối chứng về tacrine trong bệnh Alzheimer. JAMA 1992; 268: 2523–9.

8 Knapp MJ, Knopman DS, Solomon PR, Pendlebury WW, Davis CS, Gracon SL. Một thử nghiệm
ngẫu nhiên có đối chứng kéo dài 30 tuần về tacrine liều cao ở bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer. JAMA
1994;
271: 985–91.

9 Rogers SL, Farlow MR, Doody RS, Mohs R, Friedhoff LT. A 24-
tuần, mù đôi, thử nghiệm đối chứng với giả dược về donepezil ở những người mắc bệnh Alzheimer.
Thần kinh học 1998; 50: 136–45.

1 0 Wang T, Tang XC. Đảo ngược sự thiếu hụt do scopolamine gây ra trong hiệu suất mê cung xuyên
tâm bằng (-) - huperzine A: so sánh với E2020 và tacrine. Eur J Pharmacol 1998; 349: 137–42.
1 1 Wang YE, Yue DX, Tang XC. Hoạt tính kháng cholinesterase của huperzine A. Acta Pharmacol
Sin 1986; 7: 110–3. Người Trung Quốc.

1 2 Zhao Q, Tang XC. Ảnh hưởng của huperzine A trên các đồng dạng xóa acetylcholinest trong ống
nghiệm: so sánh với tacrine, donepezil, rivastigmine và physostigmine. Eur J Pharmacol năm 2002;
455: 101–7.

1 3 Liang YQ, Tang XC. So sánh tác dụng của huperzine A, donepezil và rivastigmine trên mức độ
acetylcholine vỏ não và hoạt động của acetylcholinesterase ở chuột. Neurosci Lett năm 2004; 361: 56–
9.

1 4 Xu SS, Gao ZX, Weng Z, Du ZM, Xu WA, Yang JS, et al. Effi-cacy của máy tính bảng huperzine
A về trí nhớ, nhận thức và hành vi trong bệnh Alzheimer. Acta Pharmacol Sin 1995; 16: 391–5.

1 5 Xu SS, Xie HB, Du ZW, Tong ZH, Shi QC, Lu KM, et al. Hiệu quả của thuốc viên huperzine A
đối với trí nhớ và nhận thức ở những bệnh nhân mắc chứng đãng trí tuổi già lành tính. Chin J Clin
Pharmacol Ther 1997; 2: 1–4. Người Trung Quốc.
1 6 Xu SS, Cai ZY, Qu ZW, Yang RM, Cai YL, Wang GQ. Huperzine A trong viên nang và viên nén
để điều trị bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer’s. Acta Pharmacol Sin 1999; 20: 486–90.

1 7 Zhang ZX, Wang XD, Chen QT, Shu L, Wang JZ, Shan GL. Hiệu quả lâm sàng và tính an toàn của
huperzine alpha trong điều trị bệnh Alzheimer nhẹ đến trung bình, một thử nghiệm ngẫu nhiên, mù đôi,
có đối chứng với giả dược. Natl Med J Trung Quốc năm 2002; 82: 941–4. (Người Trung Quốc)

1 8 Ellman GL, Courtney KD, Andre V Jr, Featherstone RM. Một phương pháp đo màu mới và nhanh
chóng xác định hoạt tính của acetylcholinesterase. Biochem Pharmacol năm 1961; 7: 88–95.

1 9 Wang H, Tang XC. Tác dụng kháng cholinesterase của huperzine A,

E2020 và tacrine ở chuột. Acta Pharmacol Sin 1998; 19: 27–30.

2 0 Vương RP, Zhao ZK, Hu LL. Ảnh hưởng của huperzine A lên khả năng nhận thức và cuộc sống
hàng ngày trong bệnh sa sút trí tuệ mạch máu: 36 trường hợp trong 6 tháng nghiên cứu theo dõi. Chin
J Clin Phục hồi năm 2004; 8: 3892. Tiếng Trung.

2 1 Ogura H, Kosasa T, Kuriya Y, Yamanishi Y. So sánh hoạt động ức chế của donepezil và các chất
cholinesterase in-hibit khác trên acetylcholinesterase và butyrylcholinesterase trong ống nghiệm.
Phương pháp Tìm Clin Pharmacol 2000; 22: 609–13.

2 2 Cheng DH, Ren H, Tang XC. Huperzine A, một chất ức chế acetylcholinesterase mới đầy hứa hẹn.
Neuoreport năm 1996; 8: 97–101.
2 3 Gong ZH, Qin BY. Các đặc tính ức chế của fordine trên cholinesterase. Bull Acad Mil Med Sci
1986; 10: 451–6. Người Trung Quốc.

2 4 Hao XY, Gong ZH, Qin BY. Ảnh hưởng của huperzine A trên isoenzyme cho-linesterase trong
huyết tương của chuột và chó. Acta Pharmacol Sin 1988; 9: 312–6. Người Trung Quốc.
2 5 Darvesh S, Arora RC, Martin E, Magee D, Hopkins DA, Armor JA. Các chất ức chế cholinesterase
làm thay đổi hoạt động của các tế bào thần kinh tim nội tại. Exp Neurol năm 2004; 188: 461–70.

2 6 Cheng DH, Tang XC. Các nghiên cứu so sánh của huperzine A, E2020 và tacrine về hành vi và các
hoạt động cholinesterase. Pharmacol Biochem Behav 1998; 60: 377–86.
2 7 Brimijoin S. Các dạng phân tử của acetylcholinesterase trong não, thần kinh và cơ: bản chất, khu
trú và động lực học. Prog Neurobiol 1983; 21: 291–322.

2 8 Massoulie J, Bon S. Các dạng phân tử của cholinesterase và acetylcholinesterase ở động vật có
xương sống. Annu Rev Neurosci năm 1982; 5: 57–106.
2 9 Bon S, Vigny M, Massoulie J. Các dạng AChE không đối xứng và hình cầu ở động vật có vú và
chim. Proc Natl Acad Sci Hoa Kỳ năm 1979; 76: 2540–50.

3 0 Grassi J, Vigny M, Massoulie J. Các dạng phân tử của acetylcho-linesterase trong nhân đuôi bò và
hạch cổ tử cung cao cấp: đặc tính hòa tan và đặc tính kỵ nước. J Neurochem năm 1982; 387: 457–69.
3 1 Tang XC, De Sarno P, Sugaya K, Giacobini E. Tác dụng của huperzine A, một chất ức chế
cholinesterase mới, trên hệ thống cholinergic trung ương của chuột. J Neurosci Res 1989; 24: 276–85.

3 2 Tang XC, Kindel GH, Kozikowski AP, Hanin I. So sánh ảnh hưởng của huperzine A tự nhiên và
tổng hợp lên chức năng cholinergic của não chuột in vitro và in vivo. J Ethnopharmacol 1994; 44: 147–
55.

3 3 Laganiere S, Corey J, Tang XC, Wülfert E, Hanin I. Các nghiên cứu cấp tính và mãn tính với kháng
cholinesterase huperzine A: Tác dụng lên các thông số cholinergic của hệ thần kinh trung ương.
Neurophar-macology 1991; 30: 763–8.
3 4 Zhang HY, Liang YQ, Tang XC, He XC, Bai DL. Các hoạt động lập thể của các chất đối quang
của huperzine A trong việc bảo vệ chống lại tổn thương do beta amyloid gây ra từ 25–35 trong tế bào
PC12 và NG108–15 và ức chế cholinesterase ở chuột. Neurosci Lett 2002; 317: 143–6.

3 5 Raves ML, Harel M, Pang YP, Silman I, Kozilowski AP, Sussman JL. Cấu trúc của
acetylcholinesterase tạo phức với alkaloid nootropic, (-) - huperzine A. Nat Strut Biol 1997; 4: 57–63.

3 6 Dvir H, Jiang HL, Wong DM, Harel M, Chetrit M, He XC, et al. Cấu trúc tia X của Torpedo
californica acetylcholinesterase tạo phức với (+) - huperzine A và (-) - huperzine B: bằng chứng cấu
trúc cho sự sắp xếp lại vị trí hoạt động. Hóa sinh 2002; 41: 10810–8.

3 7 Ashani Y, Peggins JO III, Bác sĩ BP. Cơ chế ức chế men cholinesterase của huperzine A. Biochem
Biophys Res Commun 1992; 184: 7719–26.

3 8 Pang YP, Kozikowski AP. Dự đoán vị trí liên kết của huperzine A trong acetylcholinesterase bằng
các nghiên cứu gắn kết. J Com-puter Aided Mol Des 1994; 8: 669–81.
3 9 Skolnick AA. Thuốc thảo dược cổ của Trung Quốc được sử dụng để giảm sốt liệu pháp điều trị
bệnh Alzheimer mới có thể có. JAMA 1997; 277: 776.

4 0 Harel M, Schalk I, Ehret-Sabatier L, Bouet F, Goeldner M, Hirth C, và cộng sự. Phối tử bậc bốn
liên kết với dư lượng thơm trong vị trí hoạt động của acetylcholinesterase. Proc Natl Acad Sci
Hoa Kỳ năm 1993; 90: 9031–5.

4 1 Saxena A, Qian N, Kovach IM, Kozikowski AP, Pang YP, Vellom DC, et al. Xác định dư lượng
axit amin liên quan đến liên kết của huperzine A với cholinesterase. Protein khoa học 1994; 3:
1770–8.

4 2 Sussman JL, Harel M, Frolow F, Oefner C, Goldman A, Toker L, et al. Cấu trúc nguyên tử của
acetylcholinesterase từ Ngư lôi californica: một protein liên kết acetylcholine nguyên mẫu. Khoa học-
năm 1991; 253: 872–9.

4 3 Lin JH, Hu GY, Tang XC. Tác dụng hỗ trợ của huperzine A trên chuột truyền thần kinh cơ in vitro.
Acta Pharmacol Sin Năm 1996; 17: 299–301.

4 4 Lin JH, Hu GY, Tang XC. So sánh giữa huperzine A, tacrine và E2020 trên sự dẫn truyền
cholinergic ở tế bào thần kinh của chuột cơ nối trong ống nghiệm. Acta Pharmacol Sin 1997; 18: 6–10.
4 5 Zhang GB, Wang MY, Zheng JQ, Tang XC. Tạo điều kiện cho dẫn truyền cholinergic bởi huperzine
A trong paravertebral cóc hạch trong ống nghiệm. Acta Pharmacol Sin 1994; 15: 158–61.

4 6 Mo N, Dun NJ, Karczmar AG. Tạo điều kiện và ức chế sự truyền nicotine bằng eserine trong hạch
giao cảm của con thỏ. Thần kinh học 1985; 24: 1093–101.

4 7 Vương MỸ. Tăng cường và chống trầm cảm của trans- cholinergic nhiệm vụ của 9-amino-1,2,3,4-
tetrahydroacridine ở chuột cấp trên hạch cổ tử cung. Chin Pharmacol Bull 1993; 9: 298– 300.
Người Trung Quốc.

4 8 Fayuk D, Yakel JL. Quy định của nicotinic acetylcholine re-chức năng kênh ceptor bởi các chất ức
chế acetylcholinesterase trong các tế bào thần kinh CA1 ở hồi hải mã của chuột. Mol Pharmacol năm
2004; 66: 658–66.

4 9 Yan XF, Lu WH, Lou WJ, Tang XC. Tác dụng của huperzine A và B trên cơ vân và điện não đồ.
Acta Pharmacol năm 1987; 8: 117–23. Người Trung Quốc.

5 0 Quan LC, Chen SS, Cui QG, Lu WH, Tang XC. Ảnh hưởng của huperzine A về hành vi và ECoG
ở động vật. Acta Psychol Sin Năm 1991; 23: 404–11.

5 1 Quan LC, Chen SS, Lu WH, Tang XC. Tác dụng của huperzine A về hành vi và ECoG ở động vật.
Acta Pharmacol Sin 1991; 12: 496–500. Người Trung Quốc.
5 2 Patil KD, Buerki RA, Patil PN. Tiềm năng của acetylcholine hành động của huperzine-A và
physostigmine trên một số động vật có xương sống tác động, bao gồm cả cơ vòng mống mắt của con
người. J Ocul Pharmacol Ther 2003; 19: 135–43.

5 3 De Sarno P, Pomponi M, Giacobini E, Tang XC, Williams E. Tác dụng của heptyl-physostigmine,
một cholinesterase mới chất ức chế, trên hệ thống cholinergic trung ương của chuột. Hóa thần kinh
Res 1989; 14: 971–7.

5 4 Nordberg A, Nilsson L, Adem A, Hardy J, Winblad B. Ảnh hưởng của THA do giải phóng
acetylcholine và thụ thể cholinergic ở Bộ não bị bệnh Alzheimer. Trong: Giacobini E, Becker R, biên
tập viên. Hiện hành nghiên cứu trong liệu pháp chữa bệnh Alzheimer. New York: Taylor và Francis;
1988. tr 247–58.

5 5 Hallak M, Giacobini E. Physostigmine, tacrine và metrifonate.


Ảnh hưởng của nhiều liều lên chuyển hóa acetylcholine trong não chuột. Neuropharmacology 1989;
28: 199–206.

5 6 Zhu XD, Giacobini E. Thuốc ức chế men cholinesterase thế hệ thứ hai: tác dụng của (L) -huperzine
A lên các amin sinh học vỏ não. J Neurosci Res 1995; 41: 828–35.

5 7 Bowen DM, Allen SJ, Benton JS, Goodhardt MJ, Haan EA, Palmer AM, et al. Đánh giá sinh hóa
về rối loạn chức năng serotonergic và cholin-ergic và chứng teo não trong bệnh Alzheimer. J
Neurochem 1983; 41: 266–72.
5 8 Lu WH, Shou J, Tang XC. Cải thiện tác dụng của huperzine A đối với khả năng phân biệt ở chuột
già và chuột trưởng thành bị suy giảm nhận thức trước chu kỳ. Acta Pharmacol Sin 1988; 9: 11–5.
Người Trung Quốc.

5 9 Tang XC, Han YF, Chen XP, Zhu XD. Ảnh hưởng của huperzine A đối với quá trình học hỏi và
truy xuất khả năng phân biệt ở chuột. Acta Pharmacol Sin 1986; 7: 507–11. Người Trung Quốc.
6 0 Zhu XD, Tang XC. Tác dụng hỗ trợ của huperzine A và B đối với khả năng học tập và ghi nhớ về
khả năng phân biệt không gian ở chuột. Acta Pharmacol Sin năm 1987; 22: 812–7. Người Trung Quốc.

6 1 Zhu XD, Tang XC. Cải thiện trí nhớ bị suy giảm ở chuột bằng huperzine A và huperzine B. Acta
Pharmacol Sin 1988; 9: 492–7. Người Trung Quốc.
6 2 Gao Y, Tang XC, Guan LC, Kuang PZ. Huperzine A đảo ngược tình trạng suy giảm trí nhớ do
scopolamine và muscimol gây ra ở gà. Acta Pharmocol Sin 2000; 21: 1169–73.

6 3 Liu J, Zhang HY, Tang XC, Wang B, He XC, Bai DL. Ảnh hưởng của tổng hợp (-) - huperzine A
đối với hoạt động của cholinesterase và hiệu suất mê cung nước của chuột. Acta Pharmacol Sin 1998;
19: 413– 6.

6 4 Ye JW, Shang YZ, Wang ZM, Tang XC. Huperzine A amelio đánh giá mức độ suy giảm trí nhớ
của chuột già trong màn trình diễn mê cung nước Morris. Acta Pharmacol Sin 2000; 21: 65–9.

6 5 Xiong ZQ, Tang XC. Ảnh hưởng của huperzine A, một chất ức chế acetylcho-linesterase mới, lên
hiệu suất mê cung ở chuột. Pharmacol Biochem Behav 1995; 51: 415–9.
6 6 Ye JW, Cai JX, Wang LM, Tang XC. Cải thiện tác dụng của huperzine A đối với trí nhớ làm việc
trong không gian ở khỉ già và khỉ trưởng thành trẻ bị suy giảm nhận thức thực nghiệm. J Pharmacol
Exp Ther 1999; 288: 814–9.
6 7 Ou LY, Tang XC, Cai JX. Ảnh hưởng của huperzine A đối với trí nhớ hoạt động ở khỉ được điều
trị bằng thuốc Reserpine hoặc yohimbine. Eur J Pharmacol 2001; 433: 151–6.

6 8 Vincent GP, Rumennik L, Cumin R, Martin J, Sepinwall J. Tác dụng của huperzine A, một chất ức
chế acetylcholinesterase, đối với việc tăng cường trí nhớ ở chuột nhắt, chuột cống và khỉ. Neurosci Abs
năm 1987; 13: 844.
6 9 Xiong ZQ, Han YF, Tang XC. Huperzine A cải thiện tình trạng suy giảm trí nhớ làm việc trong
không gian do AF64A gây ra. Báo cáo thần kinh 1995; 6: 2221–4.

7 0 Zhang C, Wang SZ, Zuo PP, Cui X, Cai J. Tác dụng bảo vệ của tetramethylpyrazine đối với chức
năng học tập và ghi nhớ ở chuột bị tổn thương D-galactose. Chin Med Sci J năm 2004; 19: 180–4.
7 1 Tang XC, Xiong ZQ, Qian BC, Zhou ZF, Zhang CC. Cải thiện nhận thức bằng đường uống
huperzine A: một chất ức chế acetylcholinesterase mới. Trong: Giacobini E, Becker R, biên tập viên.
Liệu pháp chữa bệnh Alzheimer: các chiến lược điều trị. Boston: Birkhäuser; 1994. tr 113–9.

7 2 Xiong ZQ, Cheng DH, Tang XC. Ảnh hưởng của huperzine A đối với sự thiếu hụt trí nhớ làm việc
trong không gian gây ra tổn thương nhân basalis magnocellularis. Acta Pharmacol Sin 1998; 19: 128–
32.

7 3 Coyle JT, Price DL, Delong MR. Bệnh Alzheimer: Bệnh rối loạn nội tiết cholinergic của vỏ não.
Khoa học 1983; 219: 1184–90.

7 4 Walsh TJ, Stackman RW. Điều chỉnh trí nhớ bằng tương tác benzodiaz-epine-acetylcholine. Trong:
Butcher LL, Decker MW, Levin ED, biên tập viên. Tương tác dẫn truyền thần kinh và chức năng nhận
thức. Boston: Birkhäuser; 1992. tr 312–28.

7 5 Wenk GL, Pierce DJ, Struble RG, Price DL, Cork LC. Những thay đổi liên quan đến tuổi già trong
nhiều hệ thống dẫn truyền thần kinh trong não bộ. Lão hóa thần kinh 1989; 10: 11–9.

7 6 Wang R, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A làm giảm rối loạn chức năng nhận thức và thoái hóa
tế bào thần kinh do protein beta-amyloid- (1–40) ở chuột. Eur J Pharmacol 2001; 21: 149–56.
7 7 Bliss TVP, Collingridge GL. Mô hình tiếp hợp của trí nhớ: tiềm năng lâu dài ở vùng hải mã. Bản
chất năm 1993; 361: 31– 9.

7 8 Sucher NJ, Awobuluyi M, Choi YB, Lipton SA. Các thụ thể NMDA: từ gen đến kênh. Xu hướng
Pharmacol Sci 1996; 17: 348–55.

7 9 Chen QS, Kagan BL, Hirakura Y, Xie CW. Suy giảm khả năng lâu dài của hồi hải mã do amyloid
beta-peptide của bệnh Alzheimer. J Neurosci Res 2000; 60: 65–72.
8 0 Ye L, Qiao JT. Tác dụng ức chế được tạo ra bởi đoạn peptit beta-amyloid 31–35 trên sự phát triển
lâu dài ở chuột hông-pocampus là không phụ thuộc vào thụ thể N-methyl-D-aspartate: nó được bù đắp
bởi (-) - huperzine A. Neurosci Lett 1999; 275: 187–90.
8 1 Wang LM, Han YF, Tang XC. Huperzine A cải thiện tình trạng thiếu hụt nhận thức do giảm tưới
máu não mãn tính ở chuột. Eur J Pharmocol 2000; 398: 65–72.

8 2 Zhou J, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A làm giảm sự thiếu hụt nhận thức và tổn thương tế bào
thần kinh vùng hải mã sau khi thiếu máu cục bộ toàn cầu thoáng qua ở chuột nhảy. Neurosci Lett 2001;
313: 137–40.

8 3 Wang LS, Zhou J, Shao XM, Tang XC. Huperzine A làm giảm thiếu hụt nhận thức và chấn thương
não ở chuột sơ sinh sau khi thiếu oxy máu. Brain Res năm 2002; 949: 162–70.

8 4 Butterfield DA, Howard B, Yatin S, Koppal T, Drake J, Hensley K, et al. Căng thẳng oxy hóa tăng
cao trong các mô hình lão hóa não bình thường và bệnh Alzheimer. Khoa học cuộc sống 1999; 65:
1883–92.
8 5 Markesbery WR. Giả thuyết về stress oxy hóa trong bệnh Alzheimer’s. Miễn phí Radic Biol Med
1997; 23: 134–47.

8 6 Selkoe DJ, Abraham CR, Podlisny MB, Duffy LK. Sự cô lập các protein trọng lượng phân tử thấp
tạo thành các sợi mảng amyloid trong bệnh Alzheimer. J Neurochem 1986; 46: 1820–34.
8 7 Gilgun-Sherki Y, Melamed E, Offen D. Điều trị chống oxy hóa trong bệnh Alzheimer: trạng thái
hiện tại. J Mol Neurosci năm 2003; 21: 1–12.

8 8 Xiao XQ, Yang JW, Tang XC. Huperzine A bảo vệ tế bào pheo-chromocytoma của chuột chống
lại tổn thương do hydrogen peroxide gây ra. Neurosci Lett 1999; 275: 73–6.
8 9 Xiao XQ, Wang R, Han YF, Tang XC. Tác dụng bảo vệ của huperzine A đối với tổn thương oxy
hóa gây ra bởi β-amyloid25–35 trong tế bào pheochromocytoma chuột. Neurosci Lett 2000; 286: 155–
8.

9 0 Xiao XQ, Wang R, Tang XC. Huperzine A và tacrine làm giảm tổn thương oxy hóa gây ra peptide
β-amyloid. J Neurosci Res 2000; 61: 564–9.

9 1 Xiao XQ, Zhang HY, Tang XC. Huperzine A làm giảm đoạn amyloid β-peptid gây ra quá trình
apoptosis 25–35 ở các neuron vỏ não chuột bằng cách ức chế hình thành các loài oxy phản ứng và hoạt
hóa caspase-3. J Neurosci Res năm 2002; 67: 30–6.

9 2 Zhou J, Fu Y, Tang XC. Huperzine A và donepezil bảo vệ tế bào pheochromocytoma của chuột
chống lại sự thiếu hụt oxy-glucose. Neurosci Lett 2001; 306: 53–6.

9 3 Shang YZ, Ye JW, Tang XC. Cải thiện tác dụng của huperzine A đối với quá trình peroxy hóa lipid
bất thường và superoxide dismutase ở chuột già. Acta Pharmacol Sin 1999; 20: 824–8.
9 4 Lü PY, Yin Y, Wang WB, Liang CP, Li WB. Ảnh hưởng của huperzine A đến mức [Ca2 +] i và
biểu hiện của CaM, CaMPK II mRNA trong tế bào thần kinh hải mã của chuột mắc chứng sa sút trí tuệ
mạch máu. Clin J Thuốc mới Clin Rem năm 2004; 23: 73–6.
9 5 Yuan J, Yankner BA. Apoptosis trong hệ thần kinh. Thiên nhiên 2000; 407: 802–9.
9 6 Wang R, Xiao XQ, Tang XC. Huperzine A làm suy giảm hydrogen peroxide-indu gây ra hiện tượng
tự sinh bằng cách biểu hiện nhanh các gen liên quan đến quá trình apoptosis trong tế bào PC12 của
chuột. Báo cáo thần kinh 2001; 12: 2629–34.

9 7 Zhou J, Fu Y, Tang XC. Huperzine A bảo vệ các tế bào pheochro-mocytoma của chuột chống lại
sự thiếu hụt oxy-glucose. Báo cáo thần kinh 2001; 12: 2073–7.
9 8 Zhou J, Tang XC. Huperzine A làm giảm quá trình apoptosis và caspase-3 phụ thuộc vào mito-
chondria trong tế bào thần kinh vỏ não của chuột. FEBS Lett 2002; 526: 21–5.

9 9 Zhang HY, Tang XC. Huperzine A làm giảm tác dụng gây độc thần kinh của staurosporine đối với
tế bào thần kinh vỏ não chính của chuột. Neurosci Lett 2003; 340: 91–4.
100 Ko LJ, Prives C. p53: câu đố và mô hình. Genes Dev 1996;

10: 1054–72.

101 Halestrap AP, McStay GP, Clarke SJ. Phức hợp lỗ chân lông thấm transi-tion: một góc nhìn khác.
Biochimie 2000; 84: 153– 66.

102 Kim JS, He L, Lemasters JJ. Quá trình chuyển đổi tính thấm của ty thể: Một con đường phổ biến
dẫn đến hoại tử và apoptosis. Biochem Biophys Res Commun 2003; 304: 463–70.

103 Bossy-Wetzel E, Newmeyer DD, Green DR. Sự giải phóng cy-tochrome c của ty thể trong quá
trình apoptosis xảy ra ngược dòng với sự hoạt hóa caspase đặc hiệu của DEVD và độc lập với sự khử
cực xuyên màng của ty thể. EMBO J 1998; 17: 37–49.
104 Zamzami N, Kroemer G. Ti thể trong quá trình apoptosis: như thế nào

Hộp Pandora mở ra. Nat Rev Mol Cell Biol 2001; 2: 67–71.

105 Yu SP, Yeh CH, Sensi SL, Gwag BJ, Canzoniero LM, Farhangrazi ZS, et al. Điều hòa quá trình
chết rụng tế bào thần kinh bằng cách tăng cường dòng điện kali ra ngoài. Khoa học 1997; 278: 114–7.
106 Yu SP, Farhangrazi ZS, Ying HS, Yeh CH, Choi DW. Việc tăng cường dòng điện kali ra bên ngoài
có thể tham gia vào quá trình chết tế bào thần kinh vỏ não do peptit beta-amyloid gây ra. Neurobiol Dis
1998; 5: 81–8.

107 Malin SA, Guo WX, Jafari G, Goate AM, Nerbonne JM. Presenilins điều chỉnh các dòng kênh K
+ chức năng trong tế bào động vật có vú. Neurobiol Dis 1998; 4: 398–409.

108 Li Y, Hu GY. Huperzine A, một tác nhân nootropic, ức chế dòng điện nhanh chóng của kali trong
tế bào thần kinh hải mã phân ly của chuột. Neurosci Lett 2002; 324: 25–8.

109 Lý Ý, Hồ GY. Huperzine A ức chế dòng điện kali duy trì trong các tế bào thần kinh hải mã phân
ly của chuột. Neurosci Lett 2002; 329: 153–6.
110 Choi DW. Canxi và tổn thương tế bào thần kinh gây độc. Ann NY Acad Sci 1994; 747: 162–71.

111 DiFiglia M. Tổn thương độc tố của neostriatum: một mô hình cho
Bệnh Huntington. Xu hướng Neurosci 1990; 13: 286–9.

112 Dirnagl U, Iadecola C, Moskowitz MA. Bệnh học của đột quỵ do thiếu máu cục bộ: một cái nhìn
tổng hợp. Xu hướng Neurosci 1999; 22: 391–7.

113 Hossmann KA. Tổn thương qua trung gian glutamate trong thiếu máu não cục bộ: giả thuyết
excitotoxin được sửa đổi. Brain Pathol 1994; 4: 23–36.

114 Hynd MR, Sco tt HL, Dodd PR. Glu ta m a te -media ted độc tính kích thích và thoái hóa thần kinh
trong bệnh Alzheimer. Neurochem Int năm 2004; 45: 583–95.

115 Lipton SA, Rosenberg PA. Các axit amin kích thích như một con đường chung cuối cùng cho các
rối loạn thần kinh. N Engl J Med 1994; 330: 613–22.

116 Choi DW. Độc tính thần kinh qua trung gian canxi: mối liên hệ với các loại kênh cụ thể và vai trò
trong tổn thương do thiếu máu cục bộ. Xu hướng Neurosci 1988; 11: 465–9.

117 Choi DW. Canxi: vẫn là trung tâm trong tình trạng thiếu oxy - thiếu máu cục bộ thần kinh

chết ronal. Xu hướng Neurosci 1995; 18: 58–60.

118 Lee JM, Zipfel GJ, Choi DW. Cảnh quan thay đổi của các cơ chế chấn thương sọ não do thiếu máu
cục bộ. Bản chất 1999; 399 Suppl 6738: A7–14.

119 Simon RP, Swan JH, Griffiths T, Meldrum BS. Phong tỏa các thụ thể N-methyl-D-aspartate có thể
bảo vệ chống lại sự thiếu máu cục bộ trong não. Khoa học 1984; 226: 850–2.
120 Turski L, Huth A, Sheardown M, McDonald F, Neuhaus R, Schneider HH, et al. ZK200775: một
chất đối kháng phosphonate quinoxaline-dione AMPA để bảo vệ thần kinh trong đột quỵ và chấn
thương. Proc Natl Acad Sci Hoa Kỳ 1998; 95: 10960–5.

121 Ved HS, Koening ML, Dave JR, Bác sĩ BP. Huperzine A, một tác nhân điều trị tiềm năng cho
chứng sa sút trí tuệ, làm giảm quá trình chết tế bào thần kinh do glutamate gây ra. Báo cáo thần kinh
1997; 8: 963–8.

122 Gordon RK, Nigam SV, Weitz JA, Dave JR, Bác sĩ BP, Ved HS. Kênh ion thụ thể NMDA: nơi
gắn kết huperzine A. J Appl Toxicol 2001; 21 (Phần bổ sung 1): S47–51.

123 Wang XD, Zhang JM, Yang HH, Hu GY. Điều chế thụ thể NMDA bằng huperzine A trong vỏ não
chuột. Acta Pharmacol Sin 1999; 20: 31–5.
124 Zhang JM, Hu GY. Huperzine A, một alkaloid nootropic, ức chế dòng điện cảm ứng N-methyl-D-
aspartate trong tế bào thần kinh hippoc-ampal phân ly của chuột. Khoa học thần kinh 2001; 105: 663–
9.
125 Zhang YH, Zhao XY, Chen XQ, Wang Y, Yang HH, Hu GY. Spermidine đối kháng với tác dụng
ức chế của huperzine A trên [3H] dizocilpine (MK-801) gắn vào màng tiếp hợp của vỏ não chuột.
Neurosci Lett 2002; 319: 107–10.
126 Zhang YH, Chen XQ, Yang HH, Jin GY, Bai DL, Hu GY. Hiệu lực tương tự của các chất đối
quang của huperzine A trong việc ức chế [(3) H] dizocilpine (MK-801) liên kết trong vỏ não chuột.
Neurosci Lett 2000; 295: 116–8.

127 Esch FS, Keim PS, Beattie EC, Blacher RW, Culwell AR, Oltersdorf T, et al. Sự phân cắt amyloid
beta-peptide trong quá trình xử lý cấu thành tiền chất của nó. Khoa học 1990: 248: 1122–4.

128 Haass C, Selkoe DJ. Quá trình xử lý tế bào của protein preur-sor beta-amyloid và nguồn gốc của
amyloid-beta peptide. Ô năm 1993; 75: 1039–42.
129 Gasparini L, Racchi M, Binetti G, Trabucchi M, Solerte SB, Alkon D, et al. Dấu hiệu ngoại vi
trong việc kiểm tra các giả thuyết về sinh lý bệnh và chẩn đoán bệnh Alzheimer. FASEB J Năm 1998;
12: 17–34.

130 Racchi M, Govoni S. Hợp lý hóa mối liên hệ dược lý đối với sự chuyển hóa protein tiền thân
amyloid. Xu hướng Pharmacol Sci 1999; 20: 418–23.

131 Nitsch RM, Slack BE, Wurtman RJ, Growdon J. Sự giải phóng dẫn xuất tiền chất amyloid của
bệnh Alzheimer được kích thích bởi hoạt hóa của các thụ thể muscarinic acetylcholine. Khoa học 1992;
258: 304–7.

132 Giacobini E, Mori F, Lai CC. Tác động của men cholinesterase trong chuột cống lên sự bài tiết
APPs từ vỏ não chuột. Ann NY Acad Sci 1996; 777: 393–8.

133 Mori F, Lai CC, Fusi F, Giacobini E. Thuốc ức chế men cholinesterase làm tăng tiết APPs trong
vỏ não chuột. Báo cáo thần kinh 1995; 6: 633–6.
134 Zhang HY, Yan H, Tang XC. Huperzine A tăng cường mức độ bài tiết của protein tiền chất amyloid
và protein kinase C-α ở chuột được truyền β-amyloid- (1–40) trong não thất và thận phôi hu-man 293
tế bào đột biến Thụy Điển. Neurosci Lett năm 2004; 360: 21–4.

135 Hefti F, Hartikka J, Knusel B. Chức năng của các yếu tố dinh dưỡng thần kinh trong não người lớn
và người già và khả năng sử dụng chúng trong điều trị bệnh thoái hóa thần kinh. Lão hóa thần kinh
1989; 10: 515–33.

136 Mufson EJ, Bothwell M, Kordower JH. Mất tế bào thần kinh chứa yếu tố tăng trưởng thần kinh
trong bệnh Alzheimer: một phân tích định lượng trên các tiểu vùng của não trước cơ bản. Exp Neurol
năm 1989; 105: 221–32.
137 Shigeta K, Ootaki K, Tatemoto H, Nakanishi T, Inada A, Muto N. Khả năng tăng trưởng tế bào
thần kinh do yếu tố tăng trưởng thần kinh gây ra trong tế bào PC12 nhờ chiết xuất Coptidis Rhizoma
và protoberine alkaloid. Công nghệ sinh học Biosci Biochem 2002; 66: 2491– 4.

138 Brimijoin S, Koenigsberger C. Cholinesterase trong phát triển thần kinh: phát hiện mới và tác động
độc tố. Quan điểm Sức khỏe Môi trường 1999; 107 (Phần 1): 59–64.
139 Tang LL, Wang R, Tang XC. Ảnh hưởng của huperzine A đối với sự tiết yếu tố tăng trưởng thần
kinh trong tế bào hình sao vỏ não của chuột được nuôi cấy và sự phát triển thần kinh trong tế bào PC12
của chuột. Acta Pharmacol Sin 2005; 26: 673–8.

140 Tang LL, Wang R, Tang XC. Huperzine A bảo vệ các tế bào u nguyên bào thần kinh SHSY5Y
chống lại tổn thương do stress oxy hóa thông qua sản xuất yếu tố tăng trưởng thần kinh. Eur J Pharmacol
2005; 519: 9–15.

141 Wang YE, Feng J, Lu WH, Tang XC. Dược động học của huperzine A trên chuột cống và chuột
nhắt. Acta Pharmacol Sin 1988; 9: 193– 6. Tiếng Trung.
142 Wang Y, Chu D, Gu J, Fawcett JP, Wu Y, Liu W. Phương pháp khối phổ chro-ma tographic-
tandem lỏng để định lượng huperzine A trong huyết tương chó. J Chromatogr B Analyt Technol
Biomed Life Sci 2004; 803: 375–8.

143 Ye J, Zeng S, Zhang W, Chen G. Phương pháp sắc ký lỏng hiệu năng cao pha đảo cặp ion để xác
định huperzine-A trong huyết thanh chó beagle. J Chromatogr B Analyt Technol Biomed Life Sci 2005;
817: 187–91.

144 Qian BC, Wang M, Zhou ZF, Chen K, Zhou RR, Chen GS. Phar-macokinetics của máy tính bảng
huperzine A ở sáu người tình nguyện. Acta Pharmacol Sin 1995; 16: 396–8.
145 Hartvig P, Wiklund L, Aquilonius SM, Lindström B. Dược động học lâm sàng của thuốc ức chế
men cholinesterase tác dụng trung ương.
Trong: Becker R, Giacobini E, biên tập viên. Cơ sở cholinergic cho

Liệu pháp chữa bệnh Alzheimer. Boston: Birkhäuser; 1991. tr 68–73.

146 Ma XC, Wang HX, Xin J, Zhang T, Tu ZH. Xác định cytochrom P450 1A2 như là enzym tham
gia vào quá trình chuyển hóa ở microsome của huperzine A. Eur J Pharmacol 2003; 461: 89– 92.

147 Ma XC, Wang HX, Xin J, Zhang T, Tu ZH. Ảnh hưởng của huperzine A trên cytochrome P-450
của gan ở chuột. Acta Pharmacol Sin 2003; 24: 831–5.
148 Ma XC, Xin J, Wang HX, Zhang T, Tu ZH. Tác dụng cấp tính của huperzine A và tacrine trên gan
chuột. Acta Pharmacol Sin 2003; 24: 247–50.

149 Boudinot E, Taysse L, Daulon S, Chatonnet A, Champagnat J, Foutz AS. Ảnh hưởng của sự ức
chế acetylcholinesterase và butyrylcholine-sterase đối với hô hấp ở chuột thích nghi hoặc không với sự
giảm acetylcholinesterase. Pharmacol Biochem Behav 2005; 80: 53– 61.

150 Grunwald J, Raveh L, Doctor P, Ashani Y. Huperzine A như một loại thuốc ứng viên tiền xử lý
chống lại độc tính của chất độc thần kinh. Khoa học cuộc sống 1994; 54: 991–7.

151 Ashani Y, Grundwald J, Alkalai D, Cohen G, Raveh L. Nghiên cứu với huperzine A, một ứng cử
viên mới trong nghiên cứu dự phòng chống lại chất độc thần kinh. Trong: King JM, chủ biên. Kỷ yếu
của Tạp chí Khoa học Sinh học Phòng thủ Y tế 1996. tr 105–10.
152 Tonduli L, Testylier G, Masqueliez C, Lallement G, Monmaur P. Tác dụng của huperzine được sử
dụng như tiền xử lý chống lại các cơn co giật do soman gây ra. Chất độc thần kinh 2001; 24: 276–85.
153 Lallement G, Baille V, Baubichon D, Carpentier P, Collombet JM, Filliat P, et al. Đánh giá giá trị
của huperzine trong điều trị trước ngộ độc organophosphate. Chất độc thần kinh 2002; 23: 1–5.

154 Lallement G, Demoncheaux JP, Foquin A, Bau bichon D, Galonnier M, Clarencon D, et al.
Subchronic đã so sánh hiệu quả chống lại độc tính soman. Thuốc Chem Toxicol 2002; 25: 309–20.

155 Lallement G, Veyret V, Masqueliez M, Aubriot S, Burckhart MF, Baubichon D. Hiệu quả của
huperzine trong việc ngăn ngừa co giật do soman, thay đổi bệnh lý thần kinh và khả năng gây chết
người. Fund Clin Pharmacol 1997; 11: 387–94.
156 Trương CL. Tác dụng điều trị của huperzine A đối với người bị suy giảm trí nhớ. Thuốc mới Thuốc
chữa bệnh Clin 1986; 5: 260– 2. Tiếng Trung.

157 Liu FG, Fang YS, Gao ZX, Zhou JD, Su ML. Điều trị mù đôi với huperzine A và giả dược ở 28
bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer. Clin J Pharmacoepidemiol 1995; 4: 196–8. Người Trung Quốc.
158 Yang JS, Jiang ZH. Báo cáo lâm sàng về huperzine A để điều trị bệnh Alzheimer. He Bei Jing
Shen Wei Sheng 1996; 9: 84–5. Người Trung Quốc.

159 Zhao CY, Li SF, Chen XL, Han MK. Hiệu quả của viên uống huperzine A trên điều trị 21 bệnh
nhân mắc bệnh Alzheimer. Si Chuan Jing Shen Wei Sheng 1996; 9: 204. Tiếng Trung.
160 Wang LJ, Ji XX, Weng QS, Yang JS. Quan sát lâm sàng của huperzine A trên 36 bệnh nhân mắc
bệnh Alzheimer. Nan Tong Yi Xue Yuan Xue Bao 1998; 18: 486–8. Người Trung Quốc.

161 Liu JN, Huang ZY, Zhou YD, Ju YL. Quan sát lâm sàng về bệnh Alzheimer được điều trị bởi
huperzine A. Chin J Clin Phar 1998; 7: 270–2. Người Trung Quốc.
162 Wang LJ, Ji XX, Weng QS, Yang JS. Quan sát lâm sàng của huperzine A trên 36 bệnh nhân mắc
bệnh Alzheimer’s. Thượng Hải Yi Yao 1999; 20: 16–8. Người Trung Quốc.
163 Chen YM, Ma YX, Chen MJ, Fang YS, Chai XS, Weng Z. Quan sát của aniracetam và huperzine
về chức năng bộ nhớ của bệnh Alzheimer. Phục hồi hiện đại 2000; 4: 1622–3. Người Trung Quốc.

164 Jiang YB, Huang SS, Huang LA. Sự cải thiện của huperzine A đối với sự thiếu hụt nhận thức và
hành vi trong bệnh Alzheimer. Clin Med Trung Quốc năm 2002; 18: 802–3. Người Trung Quốc.
165 Song ZY, Lu H. Hiệu quả lâm sàng của huperzine A đối với bệnh Alzheimer. Chin J Clin Phục hồi
2003; 7: 112. Tiếng Trung.

166 Dương CY, Lv ZP, Zheng CG. Hiệu quả và độ tin cậy của huperzine A trong bệnh Alzheimer mức
độ nhẹ và trung bình. Chin J Clin Phục hồi 2003; 7: 4258–9. Người Trung Quốc.
167 Kuang MZ, Xiao WM, Wang SF, Li RX. Đánh giá lâm sàng của huperzine A trong việc cải thiện
chứng rối loạn thông minh ở bệnh nhân mắc bệnh Alzheimer. Chin J Clin Phục hồi năm 2004; 8: 1216–
7. Người Trung Quốc.

168 Wu SF, Xie SZ, Lu WJ, Ma YX. So sánh huperzine A trong viên nang và viên nén trên ngẫu nhiên,
mù đôi điều trị bệnh Alzheimer’s nhẹ và trung bình. Thượng Hải Yi Yao 1999; 20: 36–
7. Tiếng Trung.
169 Chen MJ, Gao ZX, Deng HY, Liu FG, Ma YX, Yu HZ, et al. Viên nang Huperzine A so với viên
nén trong điều trị bệnh Alzheimer: các nghiên cứu đa trung tâm. Thuốc mới Chin J Thuốc chữa Clin
2000; 19: 10–2. Người Trung Quốc.
170 Sun QQ, Xu SS, Pan JL, Guo HM, Cao WQ. Huperzine-A cap-sules tăng cường trí nhớ và hiệu
suất học tập ở 34 cặp học sinh vị thành niên phù hợp. Acta Pharmacol Sin 1999; 20:

601 –3.

171 Zhou BR, Xu ZQ, Kuang YF, Deng YH, Liu ZF. Hiệu quả của liệu pháp polydrug đối với chứng
sa sút trí tuệ do tuổi già. Chin J Clin Phục hồi năm 2004; 8: 1214–5. Người Trung Quốc.

172 Wang RQ, Lei QY, Gu JQ, Wang XY, Liu YL, Fang SY, et al. Nilestriol kết hợp với huperzine
trong việc cải thiện nhận thức của bệnh nhân nữ mắc bệnh Alzheimer. Chin J Clin Phục hồi 2003; 7:
1538–9. Người Trung Quốc.
173 Miao XR. Huperzine A hỗ trợ đào tạo cuộc sống hàng ngày thúc đẩy phục hồi bệnh Alzheimer.
Chin J Clin Phục hồi 2002; 6: 2551. Tiếng Trung.
174 Wang RQ, Meng HY, Liu W. Tác dụng điều trị của huperzine A bổ sung cho chương trình kích
thích tinh thần 3R ở bệnh nhân sa sút trí tuệ tuổi già. Chin J Clin Phục hồi 2002; 6: 2560–1. Người
Trung Quốc.
175 Zhang RW, Tang XC, Han YY, Sang GW, Zhang YD, Ma YX, et al. Đánh giá thuốc của huperzine
A trong điều trị rối loạn trí nhớ tuổi già. Acta Pharmacol Sin 1991; 12: 250 –2. Người Trung Quốc.

176 CN CY, Chen XY. Một nghiên cứu tự kiểm soát của huperzine A về tình trạng suy giảm trí nhớ ở
những bệnh nhân có nhiều cơn nhồi máu. Henan Yi Yao Xin Xi 1998; 6: 31–2. Người Trung Quốc.
177 CN CY, Cai ZH, Chen XY. Một nghiên cứu tự kiểm soát của huperzine A về tình trạng suy giảm
trí nhớ ở những bệnh nhân có nhiều cơn nhồi máu. Zhong Yuan Jing Shen Yi Xue Xue Kan 1998; 4:
151–3. Người Trung Quốc.

178 Ye Q, Wu RZ, Su BZ, Li HL. Một nghiên cứu về hiệu quả của huperzine A trong việc điều trị
chứng thiếu trí nhớ và giảm thiểu khả năng nhận biết của bệnh hữu cơ não. Sichuan Jing Shen Wei
Sheng 2001; 14: 75–6. Người Trung Quốc.

179 Âm FM, Du YY, Wang LE. Tác dụng của huperzine A đối với chứng sa sút trí tuệ mạch máu. Phục
hồi hiện đại 2001; 5: 74–5. Người Trung Quốc.

180 Chen YP, Mei YW, Cheng SQ. Điều trị 20 trường hợp sa sút trí tuệ đa nhồi máu bằng huperzine
A. Yi Yao Dao Bao 2002; 21: 275–6. Người Trung Quốc.
Chương 181 Huperzine A vs pyritinol trong điều trị chứng sa sút trí tuệ do nhiều cơn nhồi máu. Thuốc
mới Biện pháp khắc phục Clin 1997; 16: 333– 4. Tiếng Trung.

182 Qu CY, Wang HM, Yu W, Xue ZW. Một thử nghiệm thí điểm của huperzine A để điều trị chứng
thiếu hụt nhận thức trong bệnh đần độn đặc hữu. Shanxi Yi Yao Za Zhi 1995; 24: 47–8. Người Trung
Quốc.
183 Yang XY, Zhang HY. Tác dụng điều trị của huperzine A đối với chứng tiểu không kiểm soát sau
đột quỵ não. J Pract Nerv Dis năm 2004; 7: 77. Tiếng Trung.
184 Chang SY, Chen SM, Cao QL, Liu P, Wang FG, Wang ZX. Một nghiên cứu lâm sàng về tác dụng
của huperzine A để cải thiện khả năng nhớ lại, lưu giữ và lặp lại lời nói ở bệnh nhân trung niên và cao
tuổi mắc chứng khó nhớ. Herald Med năm 2002; 21: 263–5. Người Trung Quốc.

185 Liao JX, Chen L, Huang TS. Thử nghiệm thí điểm huperzine A để điều trị chứng chậm phát triển
ngôn ngữ cho trẻ. J Pediatr Pharm 2002; 8: 26–7. Người Trung Quốc.
Chương 186: Zhang JH, Fan JZ, Deng AW. Một nghiên cứu lâm sàng về huperzine A trên chấn thương
sọ não nhẹ và trung bình trong suy giảm trí nhớ và nhận thức. Chin J Phục hồi Med năm 2002; 17:
162–4. Người Trung Quốc.

187 Ma JD, Zheng H, Wang YJ. Tác dụng của huperzine A đối với rối loạn trí nhớ của bệnh nhân tâm
thần phân liệt trong giai đoạn phục hồi chức năng. Sức khỏe Psychol J 2003; 11: 340–1. Người Trung
Quốc.
188 Fang CX, Guo CR, Wu B, Jing YT. Tác dụng của huperzine A đối với bệnh nhân tâm thần phân
liệt về trí nhớ. Shandong Jing Shen Yi Xue 2002; 15: 39–40. Người Trung Quốc.

189 Yang JZ. Ảnh hưởng của huperzine A đối với sự thiếu hụt nhận thức trong việc phục hồi bệnh tâm
thần phân liệt. Chin J Clin Phục hồi 2003; 7: 1440. Tiếng Trung Quốc.

190 Gao X, Yu QP, Cao QH. Một thử nghiệm lâm sàng về việc sử dụng luân phiên ngày và đêm của
huperzine A và clonazepam để điều trị chứng mất ngủ mãn tính. Chin J Nerv Ment Dis năm 2003; 29:
58– 9. Tiếng Trung.

191 Zhang CL, Wang GZ. Tác dụng của thuốc viên huperzine đối với trí nhớ.

Thuốc mới Thuốc chữa bệnh Clin 1990; 9: 339–41. Người Trung Quốc.

192 Zhang XQ, Ding MC, Meng C, Yang PJ. Uống huperzine Cải thiện chứng rối loạn trí nhớ: một
nghiên cứu lâm sàng. Zhong Guo Xin Yao Za Zhi 1996; 5: 33–4. Người Trung Quốc.
193 Du ZM, Li SL, Yang CF, Wang YY, Zhang HZ, Xu SS. Nghiên cứu mù đôi và có đối chứng với
giả dược về huperzine A về điều trị chứng hay quên ở tuổi già. Chin J Geriatr năm 1996; 15: 180. Tiếng
Trung Quốc.

194 Zhu XY, Gu YD, Wang HH. So sánh hiệu quả của viên nén be-tween và viên nang của huperzine
để điều trị chứng suy giảm trí nhớ do tuổi tác bằng phương pháp thử nghiệm mù đôi. Zhong Guo Lin
Chuang Yao Xue Za Zhi 1999; 8: 227–9. Người Trung Quốc.

195 Li SL, Xu SS. Viên nang Huperzine A so với viên nén trong điều trị chứng hay quên do tuổi già:
một nghiên cứu mù đôi. Thuốc mới Chin J Thuốc chữa Clin 2000; 19: 33–5. Người Trung Quốc.
Chương 196 Chai XS, Sheng JH. Huperzine A capsule so với huperzine A trong điều trị suy giảm trí
nhớ do tuổi tác với một nghiên cứu mù đôi. Shandong Arch Psychiatr 2001; 14: 88–90. Người Trung
Quốc.

197 Sheng JH, Gao ZX, Chai XS, Zhou F, Cui SS. Huperzine Một viên nang trong điều trị suy giảm trí
nhớ do tuổi tác với một nghiên cứu mù đôi. Sichuan Jing Shen Wei Sheng 2003; 16: 1– 3. Tiếng Trung.
198 Cheng YS, Lu CZ, Ying ZL, Ni WY, Zhang CL, Sang GW. Một trăm hai mươi tám trường hợp
bệnh nhược cơ được điều trị bằng huperzine A. Thuốc mới Clin Thuốc chữa 1986; 5: 197–9.

199 Hạ Q, Lưu QC. Nghiên cứu lâm sàng về huperzine A trong điều trị bệnh nhược cơ. Proc J Med
Pharm 2002; 19: 31. Tiếng Trung.

You might also like