Professional Documents
Culture Documents
Tính
Tính
Thì cái quan trọng nhất trong vòng 2 năm tới của mình sẽ là như vậy
Mẹ: Thế chị còn một vấn đề, chị muốn hỏi là, giấy tờ ở bên Úc hiện tại của mình là mới được
Visa 5 năm. Nó là thẻ xanh ấy nhưng mà làm visa 5 năm. Ví dụ là trong 5 năm đấy phải có 2
năm ở liền liên tục thì sẽ được thi nhập quốc tịch của cả nhà. Mặc dù thế nhưng cả nhà chị chưa
sang, chưa trình diện cũng hết date rồi đấy. Tháng 11 này là hạn cuối phải sang Trình diện với
bên kia nhưng mà bì Covid mà mình có thể là lùi lại. Thì đấy là chuyện riêng. Ví dụ trong lộ
trình của bạn Minh, 2 năm nữa bạn ấy ở đây, xong sau đấy bạn ấy sang Mỹ bạn ấy học đại học,
rồi khi bạn ấy quay về Úc thì không biết là cái Visa ở bên Úc đấy có ổn không? Bởi vì chị rất
thích Đại học bạn ấy đi Mỹ được, sau đấy bạn ấy quay về Úc sống và làm việc.
Tư vấn 1: Cái đấy là tuyệt vời nhất chị ạ.
Mẹ: Chị rất thích, nhưng mà để căn ke thời gian, làm thế nào để nó khớp khít với vấn đề học của
bạn ấy, về giấy tờ của bạn ấy.
Tư vấn 1: Chị ơi chị nói lại hộ em với. Có nghĩa là phải ở bên Úc hai năm liên tục nhưng mà tính
từ lúc nào hả chị .
Mẹ: Tính từ lúc mà mình bắt đầu sang trình diện, là cái Visa mà họ bắt đầu cho mình đấy. Là bắt
đầu từ 2021 đến 2026.
Bố: Cứ cho là từ 2022 đi.
Mẹ: Ừ từ 2022 đến 2027. Trong vòng 5 năm đấy thì mình phải có 2 năm ở liền.
Tư vấn 1: Mà phải tính bắt đầu từ 2022.
Bố: Không phải tính bắt đầu từ 2022, mà trong vòng từ 2022 đến 2027, 2 năm bất kì liên tiếp.
Mẹ: Thì bây giờ em có nên tính cái đường cho bạn ấy Phổ thông sang Úc học. Đấy cái vấn đề
đấy chị đang cần là làm sao cho chuẩn nhất ấy. Xong sau đấy đẩy từ Úc đi Mỹ.
Tư vấn 1: Nếu mà như thế thì bây giờ cho học phổ thông ở bên Úc đi chị, bởi vì học IELTS với
học SAT thì mình có thể học online cùng nhau, bộ hồ sơ em cũng có thể hướng dẫn online, mà
qua mùa dịch em càng pro về online.
Mẹ: Tất cả những thứ về web là mình không ngại.
Tư vấn 1: Web rồi tài liệu các thứ là up lên, các thứ chuẩn bị hết rồi.
Mẹ: Cô mà dìu con đi được con đường đấy là chị thấy nó vuông hết mọi thứ đấy. Trong 2 năm là
học Phổ thông, có thể mình sang Mỹ muộn một chút để học Đại học, để hoàn thành được thời
hạn ở bên kia. Sau đó con đi sang bên Mỹ con học thì trong khoảng thời gian đấy, có thể lúc nào
đó con về con thi lấy quốc tịch ở bên Úc. Nếu mà con đã thi được quốc tịch ở bên Úc rồi thì nếu
con học tốt con có thể ở lại Mỹ làm việc một thời gian, rồi con lại quay về Úc.
Tư vấn 1: Đúng rồi, lúc đấy thì con không phải ràng buộc gì. Em có đang nghĩ đến một cái tốt
nữa đó là, khi con sang học lớp 10 và lớp 11 bên Úc chẳng hạn, thì con là dân Úc. Khi con apply
sang Mỹ thì sẽ với tư cách là dân Úc chứ không còn là dân Việt Nam nữa. Mà dân Úc sang Mỹ
thì sự cạnh tranh của bộ hồ sơ giảm đi rất nhiều. Bởi vì Việt Nam mình thì thường rất là giỏi.
Việt Nam thì toàn bạn giỏi mới đi Mỹ thôi. Cho nên người ta, ví dụ năm nay nhận 10 em nhưng
mà 10 đứa xuất sắc rồi, lại vào trường tốt như thế rồi, thì độ cạnh tranh rất gắt gao. Nhưng mà
dân Úc thì lại không cày như Việt Nam mình. Bởi vì thực ra Việt Nam mình đi thì toàn là những
bạn cày kéo xuất sắc. Do văn hóa thôi, văn hóa Châu Á là văn hóa phải cày các thứ, nhưng bên
Úc thì điểm các bạn lại không quá cao, không quá phải cạnh tranh, thì đấy cũng là một lợi thế
cho con khi con vào trường cái trường như cái trường mà em xin cho con thì em chỉ xin vào
trong top 100 của Mỹ thôi, chứ em không xin ngoài ra. Trong top tốt thì là như vậy. Nếu mà là
dân Úc thì lại không quá cạnh tranh với nhau. Thì cũng là một cái lợi thế cho con.
Mẹ: Như thế thì cô vẫn phải đi sát với con. Bởi vì nếu mà bây giờ thả sang bên kia là phải ở một
mình, bố mẹ không ở cùng, chắc chắn là bọn chị vẫn phải ở đây, cái độ tương tác giữa cô với con
rất là chặt đấy.
Tư vấn: Cái đấy mình phải báo với nhau theo từng buổi học một chị ạ, chứ không như ở Việt
Nam là theo tháng được đâu. Cho nên lệch múi giờ thì cứ là lệch múi giờ, nhưng mà căn Việt
Nam mình với bên Úc là mấy giờ chẳng hạn.
MẸ: Bên đấy với ben mình thì nó cũng không bị chéo ngoe.
Tư vấn 1: Đúng rồi, không phải bị đêm ngày như là buổi nào vào muộn 15 phút, buổi sau bù 15
phút là mình cũng phải note hết, chứ không “ừ ừ cạc cạc” với nhau.
Mẹ: Cô thì rất nghiêm túc nhưng mà quan trọng là con khi mà ở bên kia, con có làm đúng được
lộ trình như thế không mới là vấn đề, nó còn phụ thuộc vào con nữa. Chứ còn sểnh ra cả đêm
đánh game thì sáng hôm sau là chịu rồi.
Tư vấn: Không. Cái đấy thì không được đâu chị ạ. Em thì em đang muốn là nếu mà mình có kế
hoạch như thế, thì con có thể đi vào, ví dụ là 2022. Thì bây giờ mình học với nhau luôn đi, để
mình tạo cái nếp đi. À thế hóa ra Minh hiểu là phải như thế này, thì các cô mới gật. Chứ còn bài
tập thiếu một bài là không thể chấp nhận được chẳng hạn, thì mình rèn cái nếp với nhau khoảng
3, 4 tháng gì đấy, sau đấy nó nhập học ở bên kia là cứ cái guồng đấy. Phải nói thật với nhau là
kiểu gì thì kiểu, online không thể bằng trực tiếp được, bởi vì là dù mình quen các thứ nhưng mà
online nó vẫn không thể bằng trực tiếp được, cho nên là mình phải trực tiếp với nhau. Em vẫn
cho học sinh học “lậu”.
Mẹ: Chị cũng thích mà. Bởi vì bây giờ nếu mà đi học được, mình chạy được là tốt quá.
Tư vấn: Đấy chị ạ, và ở bên em thì chỉ dạy 1 - 1 thôi. Chương trình cho một mình con, lịch cho
một mình con thì mới ốp được. Cho nên là mình học trước với nhau khoảng 3, 4 tháng đi, xong
quen như thế rồi. Bản thân em thì em cũng nói lại với chị là, với cả cái sức học này, qua 3, 4
tháng đấy thì đạt được mức điểm nào, điểm đấy có đi được Mỹ không, mà đi được Mỹ thì trong
khoảng tiền như thế nào thì em cũng nói với chị luôn. Để nếu mà tiền cao tiền thấp như thế nào
thì chị cũng có khoảng thời gian để chị chuẩn bị cho các con. Bởi vì chị cũng 3 đứa thì cũng
không phải là “đùa” đâu.
Mẹ: 3 đứa lại còn thêm 4 ông bà già nữa cơ, chứ không phải 3 đứa không.
Tư vấn: Ôi nhưng mà nhiều khi nhìn lại gia đình của mình, mình cũng thấy sướng chị nhỉ, đông
vui. Bởi vì em thì em sinh đứa thứ 2 muộn. Đấy, xong đứa đầu thì bảo “Ôi thôi ngại lắm”, em đẻ
đứa đầu khó, xong rồi nuôi nó khóc dạ đề. Đứa đầu khó nuôi. Thế xong rồi đấy, chị bảo, nó cứ
khóc đêm xong 6 giờ sáng nó lại tỉnh như sáo sậu ấy. Lúc đấy đầu mình rũ ra rồi, bắt đầu nó lại
chơi. Chưa biết công của bố mẹ đâu. Hồi trước mẹ em nói cái câu đấy với em, xong em bảo: “Có
cái gì đâu, cho ăn thôi mà”, về sau mới biết là kì công như thế nào để nuôi được một đứa trẻ.
Đấy, thì em muốn thế chị ạ, để chị cũng có được kế hoạch. Bởi vì tiền mà chị chi, được một cái
là ở bên Mỹ nó không có biến động gì lắm. Cái tiền đấy là nó giữ, nếu mà được học bổng rồi thì
nó giữ học bổng 4 năm cho mình, báo một lần nhưng có hiệu quả trong vòng cả 4 năm. Cho nên
cái kế hoạch tài chính thì khá là chặt. Nhưng mà em cần nói với chị là ở trong khoảng nào, là em
chắc chắn, tất nhiên là em có cái chăc chắn trước rồi, nhưng mà hợp đồng chỉ mang tính chất thủ
tục vậy thôi. Chứ còn em cố được cho chị ngần nào ở phương diện cá nhân thì nó mới là cái thực
tế nhất. Đấy thì em cũng chia sẻ với chị luôn.
Mẹ: Đấy, thế thì tốt quá. Đối với 2 bạn này thì bây giờ đang rất nhức đầu là nếu mà như chị lúc
trước, thì cứ phải xem xét xem thái độ của bạn này như thế nào rồi mới định hướng được nhưng
mà càng xem lại càng chả thấy bạn ấy bật lên được.
Tư vấn: Với cả có một cái nữa Minh nói với em à muốn học Kinh tế học ấy chị.
Mẹ: Cái bạn ấy thì bạn ấy cũng rất thích về Kinh tế.
Tư vấn: Về Kinh tế thì tốt ạ, nhưng mà học Kinh tế học sau ra khó xin việc lắm. Kinh tế học là ví
dụ sau này mình làm ở Viện Kinh tế chẳng hạn, nó hơi vĩ mô, mà sinh viên mới ra trường không
ai cho làm những việc như thế.
Mẹ: Mà Kinh tế thì nó lại còn thay đổi, biến động, liên tục. Tức là với những kiến thức học hôm
nay ở trong trường, ngày mai ra đi làm nó không giống thế. Nó biến hóa, tức là update lên liên
tục.
Tư vấn: Đấy, cho nên là em cũng phải tìm ngành nào nó phù hợp với con để về sau mình còn dễ
xin việc nữa. Sinh viên mới ra trường đi xin việc, nói thẳng là người ta chỉ giao những công việc
gọi là “cứ giao thì làm” thôi, chứ mình không có đủ kinh nghiệm các thứ để mà người ta giao
mình hoạch định cái gì đấy thuộc về chính sách các thứ cho khối nhà nước. Thì ngành Kinh tế
học này sẽ hơi khó, hơi trừu tượng chị ạ. Bởi vì là con phải tự thôi, con tự ở Mỹ, hoặc con tự ở
Úc.
Mẹ: Tức là bạn này bạn ấy quan tâm tới vấn đề tài chính. Nhưng mà bạn này bạn ấy có một cái là
cũng rất thích lịch sử. Bạn ấy đọc lịch sử bạn ấy cũng rất nhớ, và bạn ấy thích từ bé.
Tư vấn: Lịch sử với tài chính nó rất là liên quan đến nhau chị ạ, chứ không phải nó là 2 thứ tách
riêng đâu. Em hỏi con, con bảo con thích Lí và con thích Sử, Lí thì nhiều bạn thích rồi nhưng mà
Sử là rất ít bạn thích. Mà cái này lại là một cái thế mạnh trong bộ hồ sơ du học Mỹ được.
Mẹ: Bạn này bạn ấy rất thích lịch sử từ bé đến lớn, suốt ngày có chị học trên 3 lớp là lấy sách của
chị ra học.
Tư vấn: Tốt quá.
Mẹ: Mà các sự kiện về lịch sử Việt Nam hay là lịch sử thế giới thì bạn ấy nhớ tương đối tốt. Còn
tiếng Anh thì hầu như chị chỉ thấy bạn ấy tự học. Ngồi xem tivi toàn nghe lịch sử thế giới, tiếng
Anh thì bạn ấy tự ở đấy. Chứ còn để mà luyện thi IELTS các thứ thì đợt vừa xong, chị mới cho
đi luyện được khoảng 1 tháng theo cái lớp mà gọi là “mưa dầm thấm lâu”. Mới học được có một
tháng thì Covid thế là nghỉ luôn.
Tư vấn: Lớp thì chắc là cũng không hiệu quả được đâu, bây giờ mình phải thúc chị ạ. Mình phải
thúc là lúc nào phải đạt được cái gì. Thậm chí em còn phải xem khi nào mình tập trung vào kĩ
năng gì, mình có thể kéo được kĩ năng nào lên nhanh nhất để đạt được lộ trình của mình nữa.
Mẹ: Để xem nào, bạn này thì chắc là bạn ấy kém ngữ pháp nhất này.
Tư vấn: Nếu mà ngữ pháp thì lại xây được tốt. Có quyết tâm không?
Mẹ: Ở nhà online suốt đầu óc cứ mụ mị đi.
Tư vấn: Chán lắm chị ạ. Bạn nào cũng bị như thế ý.
Mẹ: Xong cứ đóng cửa trong phòng chả biết làm gì. À thêm nữa là đáng lẽ ra tháng 12 này là bạn
ấy thi cái chứng chỉ đàn cấp độ 6. Đang nhờ cô giáo kèm giùm. Thế nhưng mà vấn đề là cũng
không quyết tâm, nên là học được khoảng 4 buổi, đàn thì không tập để theo kịp cô. Thế là cô
cũng bảo là: “Thôi, nếu mà đàn không tập thì thôi cô không nhận nữa”. Nhưng mà chị thì cứ tằng
tằng tằng tằng, bỏ 4 năm rồi nhưng mà luyện thì lại theo kịp cô thì cô lại oke. Cô luyện đàn đấy
thì cô cũng rât là nghiêm. Còn với bạn này thì bạn ấy chỉ đánh những bài mình thích thôi, chứ lại
không theo khuôn khổ.
Tư vấn: Cái đấy là cái gì hả chi, là cuộc thi hay là gì ạ?
Mẹ: Cái chứng chỉ đàn Piano của Anh cấp. Ví dụ như Crade 7 là em còn đi dạy được nữa cơ.
Còn các bạn này thì thi ở Grade 6. Thì cái đấy nó cũng bổ sung cho bộ hồ sơ như kiểu năng
khiếu thôi. Thì thật ra là 2 bạn này học đàn từ bé, mình tiếc thì mình cho đi thi.
Tư vấn: Nếu bây giờ mình lên chương trình cùng với nhau, thì chắc là mình sẽ phải ưu tiên một
số thứ chứ không thể nào cái gì mình cũng đầu tư được.
Mẹ: Nhưng mà đàn thì tháng 12 này là thi rồi, tức là nó cũng rất nhanh thôi. Một tuần thì cô cũng
kèm 2 buổi thôi, mỗi buổi có 45 phút thôi mà.
Tư vấn: Để lên Grade mấy hả chị?
Mẹ: Grade 6
Tư vấn: Nếu mà để lên được Grade 6, mà còn một tháng nữa thì mình cứ phân ra, mình vừa học
song song cả IELTS và cả đàn. Chứ còn cái đấy cũng là để bổ sung cho tính chất toàn diện cho
bộ hồ sơ của mình, nếu mà mình bỏ thì cũng rất phí. Nhưng mà em biết là nó có giá trị gì về sau
để em đạt được mục tiêu thì em phải quyết tâm, em phải đều rồi các thứ.
Mẹ: Bởi vì đi Mỹ là hầu như ai cũng có năng khiếu.
Tư vấn: Đúng rồi chị ạ, bởi vì người ta chọn cũng rất là gắt gao. Tỉ lệ nhận trung bình chỉ có từ
15% đến 20% thôi. Tất nhiên mình là dân Úc thì mình cũng có cái lợi thế của mình.
Mẹ: Không. Mình cũng không đặt kì vọng kiểu đấy, nhưng mà mình cũng phải cố gắng hết sức
có thể. Chứ chị thấy cái lộ trình để bạn này bạn ấy sang Mỹ học đại học là chị thích nhất đấy.
Trong cái khả năng nếu mà quyết tâm để xin được học bổng thì mình cũng đỡ đi được rất nhiều
tiền rồi. Bên Úc có PR thì cũng được giảm học phí, nhưng nó cũng chỉ là giảm một phần thôi.
Tư vấn: Vâng, chính sách ở bên Úc thì người ta lại không cho nhiều. Nhưng mà Minh này thì
quan trọng là mình học sớm luôn đi để mình có cái nếp. Em quan trọng nhất là mình có cái nếp.
Mẹ: Để cho quen cái guồng.
Tư vấn: Quen cái guồng rồi thì có khi chậm hơn lại kêu ấy chứ.
Mẹ: Sao con? Bây giờ con phát biểu ý kiến đi. Nghe mẹ với cô nói chuyện rồi thì con thấy thế
nào?
Tư vấn: Nếu mà những cái ngành ở trong khối ngành Marketing này, Finance này, hoặc là về
Banking này, em có quan tâm đến cái đó không?
Con Minh: Nếu mà apply khó khi đi xin việc ở Mỹ thì đổi ngành cũng được ạ, thì mình sẽ sang
IT hay là Công nghệ thông tin có được không ạ?
Tư vấn: Được cái là khối trường ở Mỹ thì em chưa phải chọn ngành khi em vào. Người ta cho
mình 2 năm đầu là mình chưa phải chọn ngành gì cả, chưa đi vào chuyên ngành mà tất cả học
giống như nhau hết. Sau đến năm thứ 3 thì mình mới phải chọn ngành của mình cơ, thì nó sẽ linh
hoạt được cho em.
Tư vấn 2: Trước tiên thì cứ quyết tâm học tiếng Anh đã nhở, thì có quyết tâm không?
Con Minh: Có ạ.
Tư vấn 2: Thế bao giờ em có thể bắt đầu. Em nghĩ là bao giờ em sẵn sàng vào học được?
Con Minh: Em nghĩ là bắt đầu trong tháng này được ạ.
Tư vấn 2: Trong tháng này, cụ thể? Chị muốn một cái thời gian cụ thể hơn.
Con Minh: Tuần sau ạ.
Tư vấn 2: Tuần sau nhé. Tuần sau thì mình sẽ học với nhau 2 buổi một tuần trước, sau đó thì bắt
buộc là mình sẽ phải tăng tốc, chị sẽ phải dồn dần lên. Thì mình cứ học một tháng đầu là 2 buổi
một tuần đã, sang tuần chị sẽ xếp lịch học cho em luôn. Và lịch học thì em sẽ phải tự chủ động
nhá, chị sẽ không liên hệ với mẹ mà chị sẽ liên hệ trực tiếp với em.
Mẹ: Cho chủ động thì bạn ấy “Hôm nay nhà con bận có việc ạ” - nghỉ, mai chuẩn bị kiểm tra
“Cô ơi…”
Tư vấn 2: À không, ở đây thì sẽ không như thế đâu ạ. Ở đây thì khi em báo nghỉ, chị sẽ phải báo
với bố mẹ. Khi em báo nghỉ, báo mệt hay bất kì một lí do gì phát sinh.
Mẹ: Toàn thế thôi. Các cô toàn phải chạy theo.
Tư vấn 2: Đó thì chị sẽ phải báo với bố mẹ nữa.
Tư vấn 1: Thực ra ở đây mình có mục tiêu trong thời gian ngắn chị ạ, chứ không phải là nó mênh
mông 12 năm. Cho nên đến đâu là nó ảnh hưởng đến đấy. Cho nên phải có những cái liên tục và
chặt chẽ với nhau.
Mẹ: Thế thì có nghĩa là sang tuần cô sắp cho con học luôn nhỉ?
Tư vấn 2: Dạ vâng sang tuần.
Mẹ: Mình học là học luôn ở đây nhỉ?
Tư vấn 2: Vâng ạ. Bọn em phải học chui nhưng mà học 1 -1 thì cũng không vấn đề gì.
Mẹ: Nhưng mà bạn này học online ở trường từ thứ 2 đến thứ 6 là 7h đến 5h chiều.
Tư vấn 2: Về lịch học thì em sẽ lựa theo lịch của con, em sẽ chủ động làm việc với con xong sau
đấy thì em sẽ báo lịch với chị, chị nhé. Nhưng mà tinh thần là tháng đầu tiên mình sẽ học 2 buổi
một tuần trước. Xong sau đấy thì em sẽ lựa theo sức của con.
Mẹ: Thực ra thì mẹ thấy con chưa học gì đúng không? À thứ 7, thứ 7 con không phải học gì
đúng không?
Con Minh: Vâng ạ.
Mẹ: Bạn ấy có một ngày thứ 7 rảnh. Sáng chủ nhật thì bạn ấy học võ online, chiều thì cô dạy đàn
cô ấy chưa nhận con vội. Chiều chủ nhật nếu bình thường là có lịch học đàn nữa đấy. Tối thứ 2,
thứ 6 là học thêm toán online.
Tư vấn 2: Em hay dùng Facebook hay Zalo?
Con Minh: Em dùng cả 2 ạ.
Tư vấn 2: Dùng cả 2 à. Thế thì cho chị kết bạn Zalo nhé. Xong rồi thanh niên nhắn cho chị lịch
rảnh của em, xong rồi chị sẽ xếp lịch học cho em nhé.
Tư vấn 1: Vì mình học 1 - 1 nên mình sẽ chọn được lịch không vướng vào các lịch khác của con
chị ạ.
Mẹ: Tốt quá.
Tư vấn 1: Nhưng do học 1 - 1 nên cường độ mỗi buổi rất cao, phải tập trung liên tục.
Tư vấn 2: Thanh niên này thì cũng nhắn cho chị lịch em test được nhé. Lịch em test được hằng
tuần nhé. Nhắn luôn cho chị nhé, bởi vì lịch đấy thì sẽ cố định luôn trong vòng 1 tháng. Mẹ bạn
này cho bạn ấy test ở trung tâm xem là liên tục như thế nào. Chị cho bạn ấy thi thật.
Bố: Thế là con đang dự trù là 2 buổi đúng không em. Thì 2 buổi sát nhau ví dụ như thứ 7 và chủ
nhật thì nó có ảnh hưởng lắm không hay là mình nên giãn đều ra.
Tư vấn 2: Cũng nên anh ạ, cách nhau ít nhất 1 ngày giúp em. Để các con có thời gian làm bài tập,
và cũng để các cô có thời gian chữa bài. Bài tập thì bắt buộc phải làm bài tập. Mới đầu thì bọn
em sẽ cho ít bài tập thôi nhưng mà về sau thì ngày càng sẽ càng phải nhiều bài tập lên.
Bố: Một buổi học đấy là bao nhiêu tiếng nhỉ?
Tư vấn 2: Một buổi thì bọn em chỉ dạy 2 tiếng thôi ạ.
Bố: Tại vì anh cũng sẽ là người đưa đón con mà.
Mẹ: Thực ra một buổi trong tuần thì chắc chắn phải vào buổi tối rồi. Thế còn một buổi thứ 7 nếu
mà bạn ấy lách được vào lịch của bên em thì tốt quá.
Tư vấn 2: Dạ vâng. Thì sẽ có một buổi vào buổi tối với cả tùy theo lịch của em, em nhắn cho chị
lịch rảnh nhé.
Tư vấn 1: Ví dụ như IELTS thì mình chia ra một buổi đọc viết, một buổi nghe nói chẳng hạn. Thì
nếu mà 2 buổi sát nhau, thì vẫn cứ là một tuần thì mình mới quay trở lại để mình hoàn thành bài
tập thì cũng không thiếu thời gian quá đâu anh ạ. Đấy là cái lợi của học 1 - 1. Chứ còn theo lớp
thì phải theo cả các bạn khác rồi.
Tư vấn 2: Trước tiên thì cứ như thế đã, xong rồi đến tháng thứ 2 và tháng thứ 3 mà bọn em thấy
cái nào đuối quá, phải bổ trợ thêm thì bọn em sẽ xếp thêm buổi.
Mẹ: Ví dụ như SAT mà học toán chẳng hạn. Sau mình lách được thêm về SAT nữa thì nó cũng
tốt.
Tư vấn 1: Đúng rồi, mình sẽ phải có những cái rèn logic với nhau thông qua bài SAT. Chứ còn
IELTS không thôi thì ở bên Mỹ vẫn chưa đủ đâu.
Thế còn Ngọc thì Ngọc gửi cho chị những trường ở Sydney mà em đã ngắm ngắm rồi nhé. Với
cả để chị biết là ngành của em đang nhắm cái đấy, xong chị giữ được cả 2 cái đấy cho em. Đấy,
không để em phải chọn 1 trong 2. Nhưng nếu mà phải chọn thì chị cũng sẽ gửi cho em một vài
cái khác nữa, một vài ngành khác để em xem. Nhưng mà Ngọc đang muốn mảng nào hả em?
Mảng tự nhiên hay xã hội. Chắc là mảng xã hội nhiều đúng không?
Con Ngọc: Dạ vâng, mảng xã hội ạ.
Tư vấn 1: Em có quan tâm đến truyền thông hay gì không?
Con Ngọc: Thực ra em cũng chưa biết em nên học ngành gì. Ngành logistic thì do là bố mẹ với
cả em có dì ở bên đấy khuyên em, thì em tìm hiểu là cũng tốt nên em theo thôi chứ bản thân em
cũng không biết là nên học ngành gì.
Tư vấn 1: Ừ, chị cứ liệt kê xong rồi em cứ tìm hiểu dần nhé. Chắc là 1, 2 tuần thôi chứ cũng
không lâu đâu. Để làm sao là trong tháng 12 là mình sẽ phải gửi hồ sơ của mình đi rồi. Sớm được
bao giờ là vẫn hơn.
Nhà chị được cả 2 bạn đều sớm, em rất là thích. Như nhà anh Việt Anh là cứ “Ly ơi xoay cho
anh” là em khó xoay lắm.
Mẹ: Thôi nhưng mà con trai thì cứ cho nó đi muộn một năm cũng được.
Tư vấn 1: Đấy, thì hôm trước em nói với anh Việt Anh thế. Tính thế chứ Dũng cũng muộn một
năm. Thì em bảo là Dũng đi làm thêm nhé, nó kiếm được tiền xong rồi nó còn khoe là điện thoại
mới chị Ly ơi, tự mua. Đấy thì cũng tận dụng được thời gian nhưng mà bạn em thì không muốn
ở lại một năm lắm. Nên bây giờ em vẫn phải nghĩ tiếp. Em cũng gửi cho anh ấy một vài nước
rồi, vài trường khác rồi.
Mẹ: Nhưng chị bảo là: “Thôi, cho cả 2 đi Mỹ đi. Tiền mình khó thì nó có khúc, rồi đến lúc lại
kiếm được tiền thì sao. Lúc đấy cơ hội lại qua đi mất rồi.
Tư vấn 1: Em còn dạy Thành đi làm chui các thứ như nào, đi làm chui xong có tiền tip cũng
nhiều lắm chị. Em thì em không đi làm đâu, thực sự hồi đấy là em không năng động thôi.
Mẹ: Em là lúc trước cũng học bên Mỹ đúng không?
Tư vấn 1: Em cũng học bên Mỹ nhưng mà khi em sang thì thạc sĩ rồi, thì em được nhận dạy ở cái
trường em học, đâm ra em cũng có lương, nên cũng không quan tâm đâu nhưng mà những em
nhỏ hơn nó đi bê phở các thứ là chuyện thường. Mà nói thật con nhà khủng lắm mà vẫn đi bê
phở, vẫn rất là khiêm tốn. Các em ấy thích lắm. Đấy là em không đi thôi. Chứ còn các em ấy, đồ
ăn các thứ mà chưa làm người ta cũng cho mình mang về, khỏi nấu cơm luôn, xong còn tiền tip
nữa. Xong rồi hôm nay khách này trả lời như thế kia, về là cũng bảo: “Đấy, em như này”. Các
em cũng trưởng thành lên từ cái tương tác xã hội đấy. Thì em cũng rỉ tai Thành cái đấy, nhưng
thôi cứ để anh ấy về anh nghĩ thêm đã.
Mẹ: Chị cũng khuyên chị Bình như thế mà, bảo thôi cố gắng lên, chứ đừng vì khó khăn quá mà
mất cơ hội của tụi nó.
Tư vấn 1: Đúng rồi. Bởi vì tuổi ấy là tuổi quý nhất chị nhở.
Mẹ: Ừ nhưng rồi bảo: “Nhưng mà nợ thế chồng chất, không giả được thì sao”. Bảo: “Thì cũng
chẳng biết được, bây giờ nghèo thì nó là luôn luôn rồi, nó đang là hiện tại, nó đang là mãi mãi
rồi”. Chứ nợ nần thêm thì trẻ con nó cũng biết ý thức, nó cũng sẽ đỡ đần mình. Tức là giờ học thì
mình 3, 4 năm đỡ tụi nó. Đến lúc tụi nó thấy mình nợ nần thì tụi nó cũng phải có ý thức để dồn
vào mà trả thôi.
Tư vấn 1: Với cả các bạn ấy được học ở bên đấy mà. Mình nhìn vào con người của con mình đã,
về sau các bạn ấy phát triển rồi thì em có nói đùa là “tốc độ toàn vốn nhanh”.
Mẹ: Thế ví dụ như bạn này là thật ra chị cũng ước mơ cho bạn ấy học đại học ở Mỹ lắm. Rất là
ước mơ nhưng mà thật ra là không dám nghĩ đến, bởi vì sợ bạn ấy không làm được.
Tư vấn 1: Phải chuẩn bị thật tốt chị ạ.
Tư vấn 2: Thật ra thi Sinh còn khó hơn cả thi Sử cô ạ, thi Sử thì chỉ cần học thuộc thôi. Với cả hồ
sơ của em thì chị nghĩ là thi Sử sẽ hợp hơn là thi Sinh. Nếu em muốn thi Sinh thì em nên kèm
với các hoạt động nghiên cứu gì đấy liên quan đến Sinh nữa thì nó sẽ làm cho hồ sơ của mình nổi
bật lên. Còn nếu mà mình theo hướng Sử thì nghĩa là mình chuyên toàn diện, còn nếu mình đi
theo hướng Sinh thì nghĩa là mình đi theo mũi nhọn là hướng Khoa học, thì mình nên có một cái
nghiên cứu Khoa học. Không thì em học cả hai cũng được, nhưng em học cả hai chị thấy hơi vất
vả. Em có định học AP không.
Học sinh: Có em đang học
Tư vấn 2: AP nhá. Ap lại một cái kiểu như thế này. AP thì em phải học … để em có bằng có giá
trị. Nếu bây giờ em thì 4 môn cùng một lúc, mà trong năm em chỉ có một đợt thi thôi. Đấy chị sợ
là như thế. Bây giờ, em phải học cả 2 môn SAT, xong còn phải thi AP 4 môn nữa. Mình lúc nào
cũng phải ưu tiên kết quả điểm cao hơn là mình thi nhiều môn. Với Sử thì em không cần 800, chỉ
cần 700, trên 700 là cũng oke rồi.
Học sinh: Em thấy bọn lớp em học Sử rất vất vả. Tháng 11 chúng nó thi mà chúng nó học từ
tỏng năm lớp 10, chúng nó học liên tục liên tục, học khổ sở đến bây giờ thi cũng chỉ được 720.
Mà bài Sử em sợ nó hỏi chi tiết quá, cái chi tiết đấy em khó học được.
Tư vấn 2: Bài Sử thì nó sẽ hỏi về timeline, nghĩa là gần như từng chi tiết nhỏ. Các bạn ấy tháng
11 là thi Sử ở Mỹ à?
Học sinh: Vâng thi Sử ở Mỹ ạ
Tư vấn 2: Những bài thi Sử quốc tế thì sẽ dễ hơn, thi Sử quốc tế thì có hai đợt là tháng 12 và
tháng 6. Còn những đợt khác thì chỉ có Sử Mỹ thôi chứ không có Sử quốc tế.
Học sinh: Em thấy học Sử Mỹ dễ hơn.
Tư vấn 2: Học Sử Mỹ dễ hơn hả? Cái này thì mình phải thử thì mình mới biết mình có học được
không.
Học sinh: Em cũng đang cân nhắc học Sử với Văn.
Tư vấn 2: Văn thì còn khó nữa.
Tư vấn 1: Văn thì còn khó nữa, trên 600 thôi còn trầy trật ra.
Mẹ: Mọi người bảo Văn khó nhưng mà biết đâu ý, Văn nó lại không phải nhớ. Nhưng Văn lại
phải đi đọc nhiều tác phẩm đúng không?
Tư vấn 2: Văn thì phải đi đọc nhiều nhưng mà thực ra Văn ý, nếu mà đọc truyện thôi thì cũng
chưa đủ, phải học cái thrown của nó, ví dụ nư Iliat 4 IC ý, đọc mấy cái đấy khó hiểu dã man.
Tư vấn 1: Kiểu sử thi chứ cũng chẳng phải hiện đại.
Tư vấn 1: Nhất là kịch thì toàn là kịch của những năm 1600, đọc rất khó hiểu. Chị thì chị thấy
học sinh thi Văn toàn ngã ngửa, kể cả làm bài test thử có khoảng 750 thì đến khi thi thật cũng chỉ
khoảng 680 thôi, đến 700 là ổn rồi. Thực ra điểm Sử với Văn thì mình sẽ cố gắng trên 700, mỗi
cái nó khó một kiểu khác nhau nên ít người ở Việt Nam thi môn đấy.
Nếu mà Sinh thì bây giờ em đang có hứng thú với phần nào của Sinh? Sinh thì học Sinh - Hóa
hay Sinh - Xã hội?
Học sinh: Thực ra em học bên chỗ anh Tuấn Anh, anh ấy có khóa Sinh thì anh ấy hỏi em có
muốn học không, thì em vào học luôn.
Tư vấn 2: À thực ra là có khóa thì vào học luôn chứ không phải em có hứng thú với Sinh.
Học sinh: Tại vì là em đang thấy em bị cái mindset là cái môn đấy ở Việt Nam không học được,
nhưng mà khi có người dạy thì em lại thấy nó không khó thế. Em cũng thấy là nếu mà cứ học các
thứ thì cũng ổn, em sẽ không ghét môn đấy. Cũng không phải là thích nhưng cứ enjoy việc học
thôi, chứ không phải là thích hẳn.
Tư vấn 1: Thế thì mình thích cái gì, ví dụ như là Bách đi.
Học sinh Bách: Em làm nghiên cứu về Y ạ.
Tư vấn 1: Không sao đâu chị ạ, mình vẫn có thể thiết kế được.
Mẹ: Nói chứ 2 bạn này trước không nghĩ đến việc học Sinh đâu. Nhưng mà lúc trước bạn ấy thử
học Hóa, bởi vì ở trường bạn ấy cũng thích học môn Hóa. Nhưng khi bạn ấy sang học Hóa bên
SAT II ý, thì bạn ấy thấy môn đấy cũng chẳng có gì ghê gớm cả, cũng khá hay ho. Nên chỉ nghĩ
là cái cách tiếp cận môn học ở các trường Việt Nam nó nặng. Nó đóng khung ở các việc mình
thích học môn gì hay không thích học môn gì ý, chứ không phải là môn gì khó. Vấn đề là chị
nghĩ như thế.
Tư vấn 1: Điểm Sinh nó không đánh giá được gì ở trên lớp đâu.
Học sinh: Em nói chuyện với mọi người thì mọi người bảo thật ra bây giờ những cái điểm trên
trường của mình nó phản ánh không đúng lắm. Có những điểm chuẩn Hóa thì nó cũng thế.
Tư vấn 2: Giả sử chị nhìn thế này chẳng hạn. Bây giờ điểm chuẩn Hóa của em tốt, em có một cái
nghiên cứu Khoa học về môn Hóa - Sinh, nhưng điểm GPA trên lớp của em không phải là xuất
sắc về Hóa - Sinh. Tức là chị chỉ nhìn xem là em có thực sự thích môn đấy không thôi. Bởi vì
nếu em thực sự thích môn đấy chẳng hạn, em bỏ rất nhiều công sức để học môn đấy thì người ta
sẽ tự hỏi là: “Thế tại sao điểm chuẩn trên lớp của em lại chưa được tốt bằng các môn khác của
em”.
Tư vấn 2: Nếu mà mình là mũi nhọn thì nó phải là mũi nhọn thật. Chị nghĩ bây giờ em nên đi
theo hình ảnh là một người có mối quan tâm về Hóa - Sinh. Sinh thì có Sinh thiên về tự nhiên và
Sinh thiên về Xã hội ví dụ như những môn Sức khỏe xã hội hay An toàn giới tính, tức là nó cũng
liên quan đến Sinh, nhưng mà nó cũng liên quan đến sự phát triển trong xã hội nữa, ví dụ như để
hỗ trợ trẻ em phát triển chẳng hạn. Chị nghĩ hướng như thế sẽ phù hợp với em hơn là mình đi
theo sinh về nghiên cứu.
Tư vấn 1: Bởi vì các kia nó cũng khá phổ biển rồi, người ta cũng làm được nhiều nhưng mà nếu
mà như thế kia thì mình sẽ xây dựng hình ảnh của mình unique hơn so với cả các bạn khác. Nó
sẽ liên quan đến cả cái mảng sau này mình sẽ can thiệp là Academic của mình nữa.
Học sinh: Em nhớ điểm Hóa em kém, bởi vì ở trường em có một cái là lúc học thì rất bình
thường, nhưng thi học kì thì bài rất khó. Bài Hóa cũng thế, nên là cứ toàn 5, 6 điểm, xong rồi 7, 8
điểm học kì thì nó kéo hết tất cả xuống. Nên điểm Hóa của em kém.
Mẹ: Hóa không 8 phẩy mấy ý.
Học sinh: Hóa không được 9 phẩy, nhưng mà cũng gần đấy.
Tư vấn 2: Sinh thì sao hả em?
Học sinh: Sinh thì bình thường ạ, em nhớ là kì II thấp hơn kì I. Kì I được 9,5 còn kì II hình như
được 9,3 ạ. Nó cũng hòm hòm ạ.
Tư vấn 2: Nhưng mà điểm thì thường người ta sẽ để ý điểm cả năm thôi chứ người ta không để ý
vào độc điểm học kì II. Nếu mà điểm lớp 10, lớp 11 của em tốt thì chị nghĩ em đi theo hướng
Sinh cũng được, không nhất thiết phải đi theo hướng hóa đâu. Thật ra đi theo hướng Hóa thì lên
Đại học học Hóa cũng khó lắm.
Học sinh: Thật ra là em cũng không định theo Hóa - Sinh.
Tư vấn 2: Chị nghĩ hồ sơ của em nên theo về xã hội.
Tư vấn 1: Thế thì bây giờ mình cứ chốt là SAT II thi sinh đi.
Mẹ: Con chọn gì? Nếu mà chỉ một môn thôi?
Tư vấn 1: Bởi vì Sử thì hiện cũng đang không có lớp.
Học sinh: Bởi vì em cảm giác học Sinh anh ấy thì anh ấy kiểm soát được đầu ra của mình, toàn
800 các thứ. Còn Sử thì hơi khó đoán. Nhỡ may lúc học thì mình học tốt, nhưng thi chẳng may
vào phần mình chưa tốt lắm chẳng hạn thì có thể nó cũng tụt xuống.
Tư vấm 1: À tức là Sử thì phải nhớ nhiều, nó có mảng nọ mảng kia đúng không. Còn Sinh thì nó
là Sciences, nó là hệ thống rồi.
Mẹ: Tại vì hôm nọ chị cũng nói là bây giờ có SAT Toán và SAT Hóa đại diện cho các môn tự
nhiên rồi, thì chị nghĩ nên theo một môn xã hội ví dụ như môn Sử, hoặc môn Văn thì bạn ấy nói
môn Văn là môn rất khó. Còn Sử thì nó cũng khó không kém đâu bởi vì cũng có nhiều bạn từng
thi là những bạn khá giỏi ý, rất giỏi ở trong lớp mà điểm cũng chỉ tầm 720, 740. Thế thì hôm nọ
bạn ấy có nói là học thêm một môn Sinh nữa, cho có 3 điểm SAT II. Còn những cái liên quan
đến xã hội thì bạn ấy sẽ dùng làm môn AP, chứ bạn ấy không dùng làm SAT II nữa.
Tư vấn 1: Cái AP là em chọn những cái gì rồi?
Học Sinh: Là thi 4 môn đúng không ạ? Hiện tại thì chắc là em sẽ theo mấy ngành Marketing hay
Business,... Nói chung là chưa chắc chắn chắn lắm nhưng mà trong những cái môn mà học được
thì sẽ chọn Calculus, là lên Đại học chắc chắn phải học rồi, ngoài ra có Psychology với cả em
đang cân nhắc Microeconomics, Macroeconomics.
Tư vấn 2: Micro và Macro thì 2 môn này khá là dễ. Các bạn ấy học thì chắc chắn được điểm cao.
Có Psychology. Nghĩa là trong 4 môn mình thi thì nên có 1 môn khó, 3 môn dễ để mình đỡ phải
học nhiều.
Tư vấn 1: Nhưng mà Psychology nó không chỉ cần cho mình bây giờ, bởi vì mình cần thêm cả
mặt xã hội nữa, mà về sau mình lên Đại học ý, hoặc là cả cuộc sống về sau nữa.
Mẹ: Tức là bạn ấy đã xem trong tất cả các ngành có khả năng học thì đều có mấy môn đấy. Lúc
đầu là bạn ấy chọn không hề có tìm hiểu, nhưng mà vô hình chung sau khi tìm hiểu xong thì nó
cũng đúng là những môn đấy kiểu gì cũng có trong những ngành mình nhắm vào. Nhưng mà còn
Statistic nữa à?
Tư vấn 1: Statistic thì khó đấy.
Mẹ: Thì có khi là bỏ cái đấy đi, học Psychology thôi.
Học sinh: Vậy là có Calculus, Psychology, Micro, Macro. Em cũng không biết học môn gì phù
hợp với mình.
Tư vấn 1: Em học AP ở bên 7Astar à?
Học sinh: em đang tự học chứ chưa học ở đâu cả.
Tư vấn 2: Giữa Macro và Micro thì Marco dễ hơn Micro.
Học sinh: Nhưng mà thường học dạy môn đấy cùng nhau chứ ạ? Bởi vì em thấy mấy cái sách,
teaser preview nó toàn là Micro và Macro ở trong một quyển. Chị thì lại thấy nó ở 2 quyển khác
hẳn nhau.
Tư vấn 1: Thế thì Phương gửi cho Ngọc đi để Ngọc có thêm nguồn tài liệu.
Mẹ: Cũng bảo bạn ấy là nếu mà cần đi học AP thì cho đi học AP .
Học sinh: Thực ra là có mỗi 7Astar dạy thôi.
Tư vấn 1: Ừ chị thấy cũng chẳng nhiều nơi dạy cái này đâu.
Tư vấn 2: Thực ra 7Astar thì cũng tốt đấy. Với cả 7Astar thì bây giờ người ta chưa mở lớp.
Thường đến khoảng 15/12 sau khi khác bạn biết ED1 thì lúc đấy người ta bắt đầu mở lớp để cho
cả các bạn lớp 11, 12 học theo luôn. Chị nghĩ là thời điểm đấy em cũng học được mà, học
Psychology các thứ 4 môn đấy. Calculus AB thì có rất nhiều người học, AB thì dễ hơn BC.
Micro và Macro mà em nghĩ em có thể tự học được thì chị nghĩ là em cũng tự học được, không
khó đâu. Với cả có gì khó thì nhắn chị dạy cho.
Học sinh: Em lên mạng thì thấy người ta bảo là mấy môn đấy cũng không cần đi học, cứ tự đọc
nhiều sách là được.
Tư vấn 2: Psychology thì bắt buộc phải học. Thực ra cái AP thì không chấm khó như SAT I.
SAT I sai một câu là trừ luôn 30 điểm. Còn SAT II và AP thì đều chấm khá dễ.
Học sinh: Tức là AP còn dễ hơn SAT II ạ?
Tư vấn 2: Ừ đúng rồi. AP chấm còn dễ hơn SAT II. Như kiểu Calculus còn dễ hơn SAT II.
Mẹ: Tức la fphair tìm thêm một môn AP nữa để học đúng không?
Tư vấn 2: Không 4 môn thôi chị ạ. Calculus, Psychology, Micro và Macro thôi.
Mẹ: Micro và Macro, học cùng luôn cả 2 môn đấy à?
Học sinh: Nó đều là Economics mà.
Mẹ: Oke tức là vẫn tính là 2 môn chứ gì, chị lại tưởng là không chọn được 2 môn đấy cùng.
Tư vấn 1: Quan trọng là mình đã có một môn xã hội rồi. Và mình hướng đến điểm cao để mình
nộp nó sang bên kia.
Tư vấn 2: Có mỗi Calculus tự nhiên thôi, còn lại cả 3 môn kia nó đều là xã hội.
Mẹ: Đấy thì chị mới nói là bạn ấy sẽ không chọn Văn hay Sử để thi SAT II. Bạn ấy chọn Sinh là
bởi vì bạn ấy dễ lên được điểm oke hơn. Thay vì một môn xã hội thì bây giờ bạn ấy thay bằng 4
môn AP kia để cho hồ sơ. Thì đấy là hôm trước bạn ấy bảo thế thì chị bảo: “Mẹ nghe thì mẹ
cũng thấy hợp lí đấy, còn hợp lí thật hay không thì phải để sang hỏi các cô”.
Tư vấn 1: Vâng, bởi vì thật ra là bây giờ mình tính cái này là một mảng thôi. Về sau mình còn
tính cái mảng hoạt động xã hội của mình nữa, thì mình chốt những cái môn này để về sau mình
làm mảnh ghép trong đấy.
Tư vấn 2: Thế sao em lại chọn thi Sinh mà không chọn thi Lí. Chị thấy hầu hết học sinh Việt
Nam thi Lí dễ hơn Sinh.
Học sinh: Bởi vì Lí thì sai nhiều. Lí 85 câu ạ? Em cũng không nhớ lắm nhưng chắc phải sai tầm
15 câu. Em cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện là em học Lí.
Tư vấn 2: Lúc em học thì em thấy Hóa với Sinh dễ vào đầu hơn Lí đúng không?
Học sinh: Vâng ạ.
Tư vấn 1: Có thể do mình luyện học sinh Lí ở đây nhiều nên mình lại tưởng đứa nào cũng thấy
Lí dễ hơn.
Học sinh: Nhưng mà em thấy nhiều giáo viên bảo là Lí dễ hơn Hóa.
Tư vấn 1: À ý ở đây là bởi vì Ngọc đã thi được Hóa rồi.
Mẹ: Thế để hỏi lại anh Tuấn Anh xem.
Học sinh: Thế xong rồi nhiều người lại bảo là Lí khó hơn Hóa.
Tư vấn 1: Em thử nói anh Tuấn Anh cho em một đề Lí xem thế nào?
Mẹ: Tuấn Anh sẵn sàng cho ngồi lớp học thử mấy hôm không vấn đề gì
Học sinh: Nhưng mà làm gì có Lí,
Mẹ: Mẹ tưởng anh Tuấn Anh dạy Lí?
Tư vấn 2: Đâu, anh Tuấn Anh có Lí mà?
Học sinh: Chưa có khóa ạ. Chắc là phải vào tháng 10 năm sau, lúc đấy thì muộn quá, em muốn
chốt trong hè xong cho nhanh.
Tư vấn 2: Nhưng thường chị thấy bọn học sinh mà học Lí, chỉ một tháng thôi là thi được điểm
luôn đấy.
Mẹ: Thi Hóa chị còn không nghĩ là nó được bởi vì thực ra là Toán thì khác rồi, nhưng mà Hóa
mãi sau này mới học.
Học sinh: Hóa con thi được là bởi vì lúc thi nó recycle tất cả những gì mà con đã học.
Tư vấn 2: Rất nhiều người thì Toán, Lí được 800 rồi nhưng Hóa chỉ được có 760 thôi. Mà đúng
là toàn ED1 chứ không phải “ấy” đâu.
Học sinh: Đề Toán SAT II thì có gì đâu, chỉ đi bấm máy là xong.
Tư vấn: Đấy có rất hiều người thì Toán, Lí được 800 rồi nhưng Hóa thì drop. Như trường hợp
của Khánh ngày xưa đấy, Roán, Lí được 800 rồi nhưng Hóa chỉ được có 760 hay là 740, xong nó
còn chẳng nộp điểm Hóa. Nên là em cũng thấy hơi lạ đấy. Linh ngày xưa cũng thế, Toán, Lí 800
mà Hóa được 780 thôi.
Tư vấn 1: Bây giờ mình cứ vào trong lớp thử 1, 2 buổi xem, xem là mình dễ vào đầu hơn cái gì,
cái gì mình học tốt hơn.
Tư vấn 2: Em thích Sinh thì em cứ học thử xem môn nào dễ vào hơn. Chứ chị thấy môn Lí mọi
người bảo dễ.
Mẹ: Tóm lại là bây giờ thi Lí hoặc Sinh, môn anof cũng được đúng không?
Tư vấn 1: Môn nào cũng được chị ạ bởi vì nó đều là Khoa học cả. Còn xã hội mình đã có AP rồi.
Mẹ: Đấy, thì cũng hòm hòm. Chốt với Ngọc là xong, không học gì nữa nhé.
Học sinh: Vâng.
Tư vấn 1: Vâng chị ơi, nhiều quá rồi.
Tư vấn 2: chị nghĩ là nếu mà được kí dược sớm thì em đăng kí luôn. Bởi vì đăng kí AP hơi kì
cục, nó không cho đăng kí trên College work, bắt buộc phải liên lạc với trường để giữ chỗ.
Tư vấn 1: Thế thì bây giờ mình ngắm cho Ngọc những trường yêu cầu 2 SAT II luôn, để mình
cũng vừa tiết kiệm được tiền mà lại còn tốt cho mình nữa.
Mẹ: Với lại đề phòng cái SAT II thứ 3 kia không ổn, thì mình có 2 SAT II này là oke rồi đúng
không?
Tư vấn 1: Đúng rồi ạ. Tức là nếu mà yêu cầu, các trường yêu cầu chỉ là 2 thôi. Còn nếu khuyên
khích thì là 3, hoặc có AP thì càng có lợi thế cho mình nữa.
Tư vấn 2: Bây giờ chị gửi cho em cái form này, em điền để chị lấy thông tin cá nhân nhé.
Học sinh: Vâng.
Mẹ: hôm trước Ly có nói về cái ED distressed , là cái cấm của RD ý thì cái đấy, thì nghĩa là nếu
mà app ED1 là RD thì nó sẽ cấm một số trường không được apply … đúng không?
Tư vấn 1: Vâng.
Mẹ: Ý là cái sau thì mình vẫn được apply đúng không? Mình không apply là ED, RD gì mà vẫn
apply được cái sau đúng không?
Tư vấn 1: Đúng rồi.
Học sinh: Nhưng mà ED thì phải là trường duy nhất.
Mẹ: Đương nhiên ED thì là trường duy nhất nhưng mà phải là trường mình có khả năng nhất chứ
bây giờ mình thích nhưng mà lại rất khó có khả năng vào thì sẽ khó.
Tư vấn 2: Nếu em apply ED1 Thì deadline của nó sẽ là ngày 01 tháng 11, một số trường thì
deadline là ngày 15 tháng 10. Mà mình phải apply trước deadline ít nhất 10 ngày, để hồ sơ của
mình rồi tất cả mọi thứ đến trường kịp, kể cả nộp hồ sơ tài chính. Thì ví dụ em app ED thì em sẽ
chỉ app vào đúng một cái trường đấy thôi. Nó không cho các em được app bất kì một trường EA
nào khác nữa,tức là trong thời gian từ 11/11 đến 15/11 là em không được apply trường khác, chỉ
được apply nó thôi. Nếu em muốn app các trường khác thì em phải chờ được RD, tức là em sẽ
phải khai là em app RD, bởi vì RD xét sau tất cả các hồ sơ của em. Tỉ lệ đỗ RD cũng là thấp.
Chuyên gia: Những cái hiện tại mà em chưa làm được thì không vấn đề gì.
Khán giả: Qua mỗi cuộc gặp với phụ huynh, em sẽ thấy em thiếu kiến thức gì, em gạch ra và em
sẽ học thêm. Tuy nhiên qua mỗi cuộc trò chuyện em lại thấy rằng em có rất nhiều những gạch
đầu dòng cần phải học, nên là em đang bị khủng hoảng, em không biết mình cần phải học những
gì. Ví dụ em tra Google “Nước Mỹ có bao nhiêu bang?” khi hôm qua em tìm hiểu về Boston thì
có rất nhiều cái nữa cần phải học. Những gạch đầu dòng hôm qua còn chưa học hết mà hôm nay
tiếp khách lại cần phải học tiếp.
Chuyên gia: Mỗi một đầu mút lại tỏa ra rất nhiều cái cần học. Mình đặt ra mục tiêu cho mình, ví
dụ mình muốn tiếp khoảng một chục người khách thì mới bắt đầu có vùng nó lặp lại, đừng hy
vọng đến người khách thứ hai mình mình đã biết rồi thì không có.
Khán giả: Ví dụ như hôm nay chị Phương có chia sẻ: Bạn khách này là một người cần một chỗ
để lắng nghe để chia sẻ. Tại vì bố mẹ bạn ấy hơi bị gia trưởng, bố hay đánh bạn ấy. Bạn bản thân
bạn ấy cũng hơi bất mãn với xã hội Việt Nam vì Việt Nam hay có trường hợp bàn tán, nói xấu
người khác và bạn ấy không thích những cái đó. Thấy muốn tìm một cái môi trường phù hợp để
bạn ấy có thể trò chuyện, chia sẻ. Chị Phương nói rằng ở bên Mỹ có một nhóm hoạt động đấy
chuyên dành cho những người bất mãn về xã hội gia đình hoặc có chuyện buồn, Họ có thể vào
trong nhóm đó để chia sẻ, trò chuyện với nhau về những vấn đề đó. Thấy đây là một vấn đề rất
mới, em không biết rằng ở bên Mỹ có bao nhiêu nhóm hoạt động như vậy, em cũng không biết là
tìm hiểu từ đâu để biết những kiến thức đấy. Ngay cả khi em đã tra đó Google cũng không có
nhiều thông tin. Không hy vọng mình phải biết được ngay nhưng em mong muốn mình có một
cái nguồn để có thể nạp được những kiến thức đó
Chuyên gia: Thực ra chị Phương là người ở đây đến 5 năm rồi, Chị ấy mới biết được những cái
đó. Bây giờ em có những vùng nào mà em muốn đào sâu vào không?
Khán giả: Nhiều lắm ạ. Ví dụ em muốn tìm hiểu về văn hóa của Mỹ như em đã chia sẻ ở bên
trên, rằng ở bên Mỹ có những cái Club dành cho những người bất mãn về gia đình, xã hội, hay
Club dành cho phụ nhụ nữ,...
Chuyên gia: Những cái em chia sẻ nó khá chi tiết. Bây giờ mình chỉ có thể khoanh vùng nó
thôi.Học sinh và phụ huynh bây giờ người ta thường quan tâm đến những yếu tố nào khi cho con
đi du học. Ví dụ: Thứ nhất như môi trường văn hóa nói chung ở Mỹ khác với các nước khác ra
sao. Thứ hai là khí hậu. Thứ ba là địa điểm. Thứ tư là ngành, sinh viên. Thường người ta sẽ quan
tâm đến những yếu tố này khi cho con đi du học Mỹ.
- Văn hóa ở Mỹ sẽ có điểm khác biệt so với các văn hóa ở các nước khác:
+ Bởi vì Mỹ là nước đa chủng tộc, nên việc em là một người nước khác đến Mỹ là chuyện
rất bình thường. Mỹ là nước đón nhận người nhập cư nhất trên thế giới này vì bản thân họ
xây dựng lên từ những người nhập cư từ những chỗ khác đến. Là nguồn gốc tạo nên sự
giàu có Nước Mỹ, người Mỹ chấp nhận đó như là một văn hóa. Ở các nước khác khi mà
em là một người mới, là chủng tộc khác Chế tạo nên sự bất đồng, sự mâu thuẫn dẫn đến
thu mình. Sự cởi mở thân thiện chắc chắn là sẽ không bằng ở Mỹ. Vì vậy Mỹ rất là phù
hợp đối với các bạn du học sinh Việt Nam.
+ Ở Mỹ cũng tôn trọng văn hóa cá nhân rất là cao. Ở Việt Nam, mình hay nói với nhau, hay
nghe rất nhiều về tập thể đoàn kết, con ngoan nhưng mà ở Mỹ không đặt nặng chữ
“ngoan”, “ngoan” là nghe theo lời của người khác. Còn “đoàn kết” nghĩa là tất cả mọi
người đều nghĩ giống như nhau. Càng ngày các thế hệ trẻ Việt Nam cần không theo
những khuôn khổ đó nữa, rất tôn trọng suy nghĩ của cá nhân. Cá nhân phải nói lên được
suy nghĩ và góc nhìn, đặc điểm của mình như thế nào. Và ở nước Mỹ nếu bạn có những
cái riêng ví dụ như là ý kiến so với người khác thì vẫn sẽ luôn chấp nhận, sẽ không bao
giờ bi gạt bỏ đi. Và đây là điểm đặc biệt yêu thích của người trẻ Việt Nam. Việt Nam
mình có gì đó khác biệt là bị chỉ trỏ, gạt đi, không được tôn trọng. Đặc biệt, những em
giỏi thì thường có những ý kiến khác biệt, lúc này sẽ thường bị gán cho những điều
không tốt, bị gạt đi tính cá nhân, buộc phải hòa mình với tập thể. Là những cái mà trang
mỹ các em sẽ được hưởng Chọn cá nhân sẽ làm cho các cá nhân được phát triển Sự khác
biệt của văn hóa Mỹ, vượt trội hơn cả với Châu Âu. Châu Âu như Đức với anh thì rất là
phân biệt những người nhập cư
+ Văn hóa Mỹ đa dạng, không nghiêng hẳn về một khía cạnh nào thái quá mà bất kỳ khía
cạnh nào cũng có. Bên Mỹ mặc dù em chỉ sống ở một đất nước thôi nhưng anh lại được
trải nghiệm rất là nhiều những nền văn hóa khác nhau Mang lại cho em rất là nhiều
những góc nhìn Những tư tưởng khác nhau Mình sẽ góp phần vào sự trưởng thành của
em rất nhiều. Ở Việt Nam mình sẽ nhìn mọi thứ theo góc nhìn của số đông tuy nhiên khi
bật sang bên kia thì dù chỉ ở trong một lớp học của em thôi, có rất nhiều các bạn từ các
nước với các nền văn hóa khác nhau như Tây Ban Nha, Pháp, Thổ Nhĩ Kỳ, Trung
Quốc,...Mỗi bạn lại nhìn một sự vật sự việc theo góc nhìn khác nhau Đó mình sẽ có
những cuộc tranh luận rất đa dạng và sôi nổi. Điều này làm cho con người của mình trở
nên đa dạng và phong phú hơn. Chính là những điều mà mình nhận được từ văn hóa Mỹ
- Về khí hậu ở Mỹ Có 2 bang là California và Florida tương đối nắng ấm. Còn lại ở nước
Mỹ thì thường sẽ là lạnh, cũng có bốn mùa tuy nhiên đến mùa đông thì nhiệt độ sẽ âm.
Bang Texas thì cũng khá ấm, tuy nhiên lại không được phát triển lắm nên mọi người
thường không thích và không chọn Texas. Phụ huynh cho con đi du học thì cũng mong
muốn là ở một nơi có khí hậu ôn hòa và khi mình tư vấn cho phụ huynh thì phải nói cho
người ta biết rằng được cái nọ phải mất cái kia. Những trường ở bên California Florida
được nắng ấm nhưng lại là những trường mà ít cho tiền. Nếu mình mong muốn học
những trường top, có nhiều học bổng, Sẽ phải đánh đổi rằng khí hậu của nó, tuy không
quá khắc nghiệt nhưng mùa đông nhiệt độ sẽ âm khoảng từ âm 1 đến âm 5 độ C, cũng rất
lạnh chứ không như mùa đông ở Việt Nam vẫn dương, chỉ khoảng 9 đến 10 độ C. Càng
về phía Bắc Mỹ sẽ càng lạnh hơn, chẳng hạn như Minnesota, Michigan,...Cũng như các
nước khác thôi, càng về phía Nam thì sẽ càng nắng ấm hơn.
- Về địa điểm: 100% các bạn đều thích ở những thành phố lớn, vì các bạn xuất phát từ
những thành phố lớn ở đây Hà nội, Sài Gòn Mình nên khi đi du học cũng thích ở trong
lòng thành phố lớn. Dụ như em học Bách khoa học Kinh tế quốc dân thì ở trong lòng
thành phố Hà Nội. Nên ở Mỹ thì khác hẳn mình không thể đem những cái địa điểm ở
Việt Nam để so sánh với Mỹ. Ở Mỹ, một trường đại học của Mỹ to bằng một quận ở bên
Việt Nam, ví dụ như bằng quận Cầu Giấy ở Hà Nội, Mình đi xe buýt 15 đến 20 phút mới
hết khuôn viên của một trường đại học. Một trường đại học bên Mỹ sẽ thường chiếm
bằng một quả đồi, rất rộng. Phần lớn trường trong top 100 là to như thế. Em hình dung
trong một trường có cả nhà thờ, bệnh viện giống như một cái quận chứ không giống như
trường Bách Khoa ở Việt Nam, cũng to nhưng đi 2 bước chân đã hết. Trường đại học bên
Mỹ thì phải có đủ các cơ sở vật chất, phòng lab, bếp, bệnh viện, nhà thờ.
Khán giả: Nếu bố mẹ mà muốn con an toàn, con có thể sống trong khuôn viên trường đúng
không ạ?
Chuyên gia: Thường thì Sinh viên chỉ sống trong khuôn viên trường thôi bởi vì ở trong ký túc
xá. Việc học cũng chiếm hết cả ngày rồi. Cho nên dù đi thì cuối tuần cũng chỉ đi ra ngoài một
buổi thôi chứ không phải cứ đi đến trường xong rồi về nhà giống như là mình ở Việt Nam đâu. Ở
bên đấy cuộc sống rất là khác. Để làm được việc đấy thì trước hết người ta phải có đất rộng đã,
nên rất là khó để có một cái lòng thành phố mà chứa đựng cả một cái trường như thế. Bắt buộc là
người ta phải ra những vùng ngoại ô hoặc là người ta phải về những cái vùng town - tức là những
vùng thị trấn thôi thì người ta mới có đất để xây những trường đấy. Cho nên là trường top ở Mỹ
thường nằm ở những khu thưa người, chứ không ở trong thành phố được. Trong lòng thành phố
những trường đại học ở Mỹ rất là bé, phần lớn chỉ là một cái building, chồng tầng nọ tầng kia lên
nhau để có chỗ giảng dạy thôi. Những trường đó thường xếp hạng không được cao và thường
không cho tiền. Phụ huynh nghe đến đây thì họ sẽ thấy rằng đúng là cuộc sống được cái nọ thì
phải mất cái kia. Trong đầu mình muốn thì mình muốn như vậy thôi, nhưng bây giờ đối mặt với
thực tế thì mình phải lọc để cuối cùng những cái gì mình được là những cái tốt nhất, thì đây là
những cái mà mình phải giải thích cho họ.
- Trường học ở trong thành phố thì tiền học cũng rơi vào khoảng 35.000 đến 40.000
USD/năm. Nhưng đó sẽ là những trường rất là nhỏ thôi ví dụ như bẳng tòa nhà
Keangnam hay bằng tòa nhà Lotte chẳng hạn.
Khán giả: Đối với những trường đó thì sinh viên cũng ở kí túc xá luôn ạ?
Chuyên gia: Không, kí túc xá thì lại phải thuê ngoài, trong thành phố bị hạn chế ở điểm đó. Quỹ
đất rất ít nên sinh viên và kí túc xá đều phải ở chỗ khác, phải đi từ kí túc xá đến trường mà kí túc
xá lại ở vùng ven đô chẳng hạn, hoặc nếu ở trong lòng thành phố thì phí rất đắt. Kê được một cái
giường trong thành phố sẽ khác với việc kê được một cái giường ở ngoài. Tất cả là do mức sống
và quỹ đất mà hình thành. Đó cũng là những trường nhỏ thôi nên không thu hút được những
người dạy giỏi, là những trường thường không lọt vào top 100. Khi mình tìm cho các em thì
mình sẽ tìm ở những vùng ngoại ô, hoặc là những vùng thị trấn, đấy mới là những trường có thứ
xếp hạng cao bởi cơ sở vật chất, nền tảng,... v.v. Các trường tốt ở Mỹ thường phải có lịch sử 100
năm hoặc hơn, trong khi những trường ở thành phố chỉ có lịch sử khoảng 20 năm đến 30 năm.
- Về đi xin việc
+ Sau khi tốt nghiệp là mình hết visa sinh viên, sẽ có 1 năm để xin việc ở nước Mỹ, trường sẽ
cấp cho em có visa là OPT. Trong một năm đấy em phải làm thế nào để xin được việc, nếu
mà không tin được việc thì sẽ bị out, về nước. Đặc điểm của đi xin việc thì thường phụ huynh
sẽ hỏi là: “Thứ hạng của trường con tôi học có ảnh hưởng đến việc con tôi đi xin việc
không?”. Ví dụ như em học Bách Khoa thì em sẽ có khả năng hơn, sẽ oai hơn, còn nếu như
em nói rằng là em học dân lập Phương Đông thì chị nghĩ rằng sẽ không bằng bạn học Bách
Khoa. Đó là cái cách mà bố mẹ thường tư duy. Ví dụ như con tôi học ở trường đứng thứ 5 thì
khi người ta đọc hồ sơ người ta sẽ có cảm tình hơn là đối với những sinh viên học trường
đứng thứ 50. Ở Mỹ, văn hóa của người ta không như thế. Người ta sẽ không dựa nhiều vào
bằng cấp hoặc thứ hạng của trường em đang học để quyết định rằng có cho em vào phỏng
vấn không. Tác dụng của việc mình nên theo học những trường trong top 100 đó là vì người
ta sẽ đào tạo mình để mình có kiến thức, có kỹ năng, có hiểu biết để quan trọng nhất là phục
vụ vòng phỏng vấn trong quá trình xin việc. Ở vòng phỏng vấn thì tất cả sẽ được bộc lộ ra
hết. Qua đó người ta sẽ xem xét rằng có muốn nhận mình không. Khi học trường top 100,
người ta đào tạo tốt thì nội dung mình nói trong buổi phỏng vấn đó cũng sẽ tốt, mình bộc lộ
được những cái nội dung tốt của mình. Người ta sẽ không tư duy rằng người này học trường
cấp 50 nên tôi sẽ không phỏng vấn, trường top 5 tôi mới phỏng vấn.
+ Bên Mỹ có 2 hệ thống trường là trường National University và trường Liberal Arts College.
Xin việc ở nước Mỹ ngoài cái đơn xin việc và CV, còn có thư giới thiệu. Thư xin việc sẽ do
cá nhân 1 giáo sư dạy em ở trường viết cho em. Giáo sư dạy ở bộ môn nào cũng được tùy em
chọn. Trong thư giới thiệu người ta sẽ viết rằng tôi làm việc với sinh viên này từ lúc nào đến
lúc nào và làm những công việc gì. Tôi thấy sinh viên này là người như thế nào về mặt
chuyên môn, về mặt kỹ năng,...Sinh viên này đang có những tiềm năng gì. Thư giới thiệu sẽ
được gửi trực tiếp đến công ty mà mình xin việc Chứ mình không được tự viết rồi soạn cho
nhau theo kiểu Việt Nam. Đó là cái cố định ở nước Mỹ mình không thể thay đổi được. Cho
nên nếu em học hệ thống trường Liberal Arts, là rường nhỏ hơn, một lớp chỉ có từ 10 đến 15
người thì sẽ có sự gần gũi hơn giữa giáo sư và sinh viên, người ta sẽ hiểu được em nhiều hơn,
em tương tác được với người ta nhiều hơn thì lúc đó thư giới thiệu mà người ta viết cho em
cũng sẽ chất lượng hơn, kĩ càng và nhiều những chi tiết sống động về em hơn. Nếu em học ở
trường National University, một lớp sẽ có khoảng 100 người, cơ hội được tiếp xúc giáo sư
của em sẽ tương đối hạn chế hơn so với trường LAC. Những trường NU phải dành cho
những bạn có tính chủ động rất cao. Giáo sư không say “hi” với bạn ấy thì bạn ấy phải say
“hi” với giáo sư, phải tự tìm cách gặp giáo sư và tự tìm cách gây ấn tượng với ông ấy qua
thời gian năm tháng ông ấy hiểu được mình và viết thư giới thiệu cho mình. Ở đây phải chú ý
chọn hệ thống trường nào thì phù hợp với tính cách của học sinh. Em ấy là một người trầm
tính, nhút nhát thì nên học LAC, nếu em ấy là người chủ động hướng ngoại, … thì học NU
cũng không có vấn đề gì.
+ Về ngành, thường có hai mâu thuẫn lớn. Thứ nhất, là em chưa chọn được ngành. Việc em
chưa chọn được ngành không có ảnh hưởng đến việc em xin học bổng vào trường. Em có thể
viết trong bộ hồ sơ rằng em chưa quyết định về ngành, người ta vẫn hoàn toàn nhận em bởi
vì em đã chứng minh được năng lực chung của em thông qua điểm số của em rồi. Em đã
khoe được những tố chất của em thông qua bài luận và những hoạt động xã hội của em.
Người ta quyết định nhận em với cái năng lực này, tố chất này, cho em tiền học bổng. Năng
lực và tố chất này về sau làm ngành nào cũng được hết. Đó là đặc điểm của hệ thống LAC.
Mình sẽ có thời gian để trải nghiệm mọi thứ rất tuyệt vời. Thứ hai, mâu thuẫn nữa đó là em
thích một ngày mà khả năng xin việc của nó không được cao, hoặc ngành đó có khả năng rất
hẹp. Ví dụ em muốn học về lịch sử hay muốn học về nhân chủng học, em muốn học vẽ, em
muốn học về triết học. Những ngành này học xong thì phụ huynh hay có ấn tượng rằng sẽ
không làm được gì. Học về lịch sử thì sau này chỉ đi dạy sử. Này em có thể tư vấn cho người
ta theo hai hướng. Ở bên Mỹ, trường Đại học sẽ đào tạo theo phương pháp tư duy nền cho tất
cả các ngành để về sau mình đi theo một nhánh riêng thì mình vẫn có thể đi được. Đây vẫn là
một cái khái niệm mơ hồ đối với phụ huynh Việt Nam vì ở Việt Nam mình hoàn toàn chưa
có giáo dục “ khai phóng”. “Khai phóng” là giải thoát em ra khỏi một cái ngành để em có thể
liên ngành, là cái mà phụ huynh Việt Nam rất khó để tưởng tượng được. Ở Việt Nam thường
tư duy ví dụ như là học Bách Khoa sau này sẽ làm chế tạo máy, chứ không có đào tạo xuyên
suốt cho các ngành. Đây lại là một cái ưu điểm của các trường đại học ở Mỹ. Nếu bạn ấy
thích một cái ngành khá đặc thù như là nhân chủng học hay lịch sử,... thì mình có thể nói với
phụ huynh rằng cứ cho bạn ấy đi sang bên đấy để bạn ấy được thử, Nếu bạn ấy muốn thì có
thể học 2 ngành song song được, có thể học cùng với một ngành để đảm bảo về tài chính.
Trường đại học bên đó hoàn toàn có thể cho bạn ấy học song song một ngành chính, một
ngành phụ để bạn ấy có thể được theo đuổi cả 2. Trường bên ấy thì đặc biệt quan trọng vào
các hoạt động ngoại khóa, câu lạc bộ, hội nhóm. Đây là một điểm rất đặc biệt ở Mỹ, quan
tâm đến cá nhân con người nên bên đó có rất nhiều câu lạc bộ để đáp ứng bất kì sở thích,
đam mê nào của em để em chia sẻ, giao lưu. Không có sở thích nào bị coi là kì cục, hay
không đáng để thành lập câu lạc bộ. Đây là một lợi thế rất lớn cho các em ngoài việc học ra.
Chị Ly: Chị là Ly, phụ trách chung ở đây. Tất cả sản phẩm, mọi thứ, chị sẽ là người nắm bắt và
sau này sẽ là người làm việc với cả Chiến. Cho chị được hỏi chiến khoảng từ 10 đến 12 câu để
mình cùng nắm bắt được. Em làm Sale ở bên thể hình với trung tâm thể thao, sau đấy em làm bất
động sản, mỗi cơ quan em gắn bó từ 4 tháng đến 6 tháng, thường là như thế đúng không?
Chiến: Vâng. Thực ra môi trường công việc bên đấy có thời điểm hơi khó khăn, em cũng có chút
công việc gia đình nên em không muốn theo công việc đó nữa. Em đang muốn tìm một công việc
mới ổn định. Có những cơ chế thứ nhất là về mức lương, thứ hai là về lộ trình thăng tiến, thứ ba
là sản phẩm ở nơi mình tìm hiểu có thể áp dụng bền vững cho thị trường. Nhưng quan trọng nhất
là em muốn tìm một công việc ổn định lâu dài.
Chị Ly: Mình cứ trao đổi cởi mở, cũng không phải là phỏng vấn để nghe có vẻ trầm trọng. Bởi vì
thực chất là mình đi đường dài cùng nhau, không những là chị hỏi em, mà em hỏi chị xem chị có
phù hợp với em không, phải có sự phù hợp với nhau, chứ không phải chị bắt em thì em phải
theo. Đây là quyền của mỗi cá nhân thôi nên em có mong muốn hay đề đạt gì thì mình cứ chia sẻ
thẳng thắn với nhau. Chiến vừa nói là ở bên kia có một vài chế độ lương thưởng không phù hợp,
em có thể nói rõ cụ thể hơn được không?
Chiến: Vâng. Ví dụ như làm bên bất động sản. Điều đầu tiên để có khách hàng là nhân viên phải
tự bỏ tiền ra ứng trước, mà số tiền đó cực kì lớn, công ty không hỗ trợ. Công ty chỉ hỗ trợ khi
mình bán được một căn, họ thưởng trên đầu căn khoảng 2 - 3 triệu là tiền marketing. Khi em làm
marketing xong thì đôi khi trên thị trường em gặp khách hàng cắt máu, hoặc đổ buôn, khách
hàng biết được thị trường, tìm hiểu nhiều về đầu hàng, về sales. Khi đó bọn em giống như là phải
“đánh, chém” lẫn nhau. Đôi khi có những căn với số tiền lớn thật nhưng trừ đi thì cũng gần hết.
Đó là cái môi trường làm cho em cảm thấy không thoải mái, thậm chí bây giờ nó còn bị bão hòa,
nhiễu sóng nên là hoa hồng cá nhân mình được hưởng không cao?
Chị Ly: Giữa trung tâm thể hình và giao dịch bất động sản, job nào em đầu tư công sức nhiều
hơn cũng như có nhiều kinh nghiệm hơn?
Chiến: Bất động sản ạ
Chị Ly: Em bỏ chủ yếu ra là do những cái tạo điều kiện cho em làm việc cũng như là đặc điểm
của ngành đó đúng không?. Em làm sale cũng khá là lâu rồi đúng không? Từ 2014 đến nay cũng
được 5 năm rồi. Em có thích nghề này không?
Chiến: Hôm qua em có tìm hiểu trên Fanpage của công ty, em biết được môi trường làm việc của
công ty mình là hệ thống định hướng cho các bạn học sinh sang nước ngoài du học, định hướng
nghề nghiệp và chọn một tương lai mới. Em có tìm hiểu trên thị trường Việt Nam thì hầu như là
khoảng 80% các bạn đều phải học tiếng Anh là đầu tiên. Thứ hai là học Tiếng Anh giúp các bạn
ấy có thể cởi mở hơn với môi trường bên ngoài, trên thế giới, là về định hướng công việc, định
hướng cá nhân. Còn phát triển một tương lai mới khi mà được phát triển ở bên nước ngoài theo
đường du học, môi trường công ty thứ nhất là làm em cảm thấy tự tin, thứ hai về tiềm lực công ty
làm em thấy được môi trường phát triển tốt về sản phẩm.
Chị Ly: Em làm lâu thì chắc em cũng có tìm hiểu kỹ về ngành Sale đúng không? Khi mà em tìm
hiểu, có cuốn sách nào mà em thích về Sale không? Hoặc có người thầy dạy về Sale nào mà em
thấy rằng phù hợp với em không?
Chiến: Hiện tại một người mà em quan tâm nhất là thầy Long. Em cũng xem nhiều video, clip
của thầy. Thứ hai là cũng học ở Facebook về mảng kinh doanh, mảng bán hàng. Em thấy là em
cũng học được nhiều từ thầy.
Chị Ly: Có gì mà em thấy rằng em học được nhiều nhất, áp dụng được nhiều nhất từ những thứ
em học được của thầy Long không?
Chiến: Thứ mà em cảm thấy em học được nhiều nhất là về cách thức quảng cáo thương hiệu cá
nhân. Khi thương hiệu cá nhân của em tốt đi đôi với kiến thức chuyên môn của mình, sau đó
mình mới truyền được cảm hứng cho người ta về sản phẩm mà người ta muốn khai thác. Làm
cho mọi người dùng hiểu được và điểm mạnh của sản phẩm đó.
Chị Ly: Em đang quảng cáo thương hiệu cá nhân của em như thế nào?
Chiến: Gần đây nhất em có làm Cộng tác viên với bên sàn tài chính về đầu tư ngoại hối, tiền tệ.
Em làm thương hiệu cá nhân trên Facebook của em. Facebook của em, em làm profile về lịch sử
làm việc, trang cá nhân bắt mắt. Khi thương hiệu cá nhân tốt rồi, em sẽ đăng sản phẩm lên trang
cá nhân, về những chương trình, hoặc là chốt lãi của ngành đấy mà em làm được, hoặc em cũng
có thể đăng lên những hội nhóm để tăng khả năng tương tác của bài viết về sản phẩm. Em cũng
cố gắng hoạt động đều để mọi người hiểu được sản phẩm của mình như thế nào.
Chị Ly: Bên bất động sản em làm nhiều thứ, em nói nhiều thứ với khách nhưng có yếu tố nào để
khách quyết định mua sản phẩm của em không? Một yếu tố quan trọng nhất thôi.
Chiến: Yếu tố quan trọng nhất trong đầu em luôn là kiến thức về sản phẩm và dáng vẻ chuyên
nghiệp.
Chị Ly: Tức là theo em thì đây là yếu tố để người ta quyết định mua sản phẩm đấy. Thế có
trường hợp nào mà người ta đang không định mua nhưng do vẻ bề ngoài chuyên nghiệp của em
thì dẫn đến họ quyết định mua không?
Chiến: Có ạ. Em từng trải qua một vấn đề đối với khách hàng. Trước đây khi em làm việc, em
mới vào, kiến thức của em chỉ khoảng 50%, em làm việc 2 tháng, tuy nhiên khách hàng đến lúc
sau cùng lại mua sản phẩm của em mà em nghĩ là không bán được. Hai cô cháu sau lại nhắn tin
trò chuyện lại với nhau. Em cũng có hỏi thêm một anh thì anh chia sẻ rằng nếu một người bán
hàng thành công là khi mà bán hàng xong mình phải chăm sóc khách hàng, phải trò chuyện, tạo
kết nối lâu dài. Em nói với cô rằng cảm ơn cô đã mua sản phẩm. Cô nói rằng là cô đến cô cũng
nhìn nhiều bạn rồi, cô thấy cháu gọn gàng, lịch sự nên cô cũng có ưu ái cháu.
Chị Ly: Có điều gì mà em không thích ở sản phẩm Sale của em không. Chị không nói đến quan
hệ của em với các bạn Sale khác, mà chị muốn nói về căn nhà mà em Sale. Có gì mà mà không
thích ở sản phẩm đó không?
Chiến: Ví dụ như Vinhomes, em thấy toàn diện thứ nhất về quản lý dịch vụ, thứ hai là cách thức
họ thiết kế căn nhà phù hợp với người dùng. Nhưng mà có một đặc thù là những sản phẩm của
Vinhomes, đôi khi có những căn ở giữa đẹp hơn, thường nhiều người Sale nhảy vào, muốn bán
sản phẩm đó trước, đấy là cái đầu tiên. Thứ hai là có những căn góc, theo em thì chủ đầu tư ít
quan tâm hơn về những chính sách. Theo quan điểm của em, những căn nhà đẹp mình sẽ để một
mức giá bình thường, chính sách bình thường thì kể cả như vậy thì khách hàng người ta vẫn
trước hết đập vào mắt là vẻ đẹp của căn nhà. Nhưng những căn xấu hơn thì những chính sách ưu
đãi, đôi khi vào tháng 7 - tháng cô hồn, nếu mình muốn đẩy căn đó đi sớm mà chính sách không
đến thì đôi khi khách hàng cũng phàn nàn. Có những khách hàng mua sản phẩm về để ở thì sẽ có
2 dạng khách hàng. Thứ nhất là dạng khách hàng đã quyết rồi: Khách hàng từ tỉnh, khách hàng
phía ngoài vào sẽ quyết nhanh hơn. Còn khách hàng trong nội đô mà muốn tách gia đình thì họ
sẽ rất đắn đo. Đấy là một cái khó của em.
Chị Ly: Nếu phải làm thêm giờ thì em có muốn không?
Chiến: Thực ra công việc ngày trước của em phải làm đến 8, 9 giờ tối thì em vẫn phải làm. Đôi
khi phải ra ngoài gặp khách hoặc mấy anh em đi phát tờ rơi với nhau.
Chị Ly: Nhưng mà đấy là thỉnh thoảng thôi đúng không? Nhưng ví dụ nếu công việc yêu cầu có
sự liên tục, thì em có thấy công việc không tạo cho em một cuộc sống mà em mong muốn, duy
trì nhịp sống về lâu về dài không. Nó ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi để tái tạo sức lao động của
em, hoặc nó chiếm quá nhiều thời gian sinh hoạt cá nhân của em chẳng hạn. Nếu mà nó là một
chuỗi dài như vậy thì Chiến có cảm thấy rằng vướng víu và thấy không phù hợp với em không?
Chiến: Em cũng xin chia sẻ với chị rằng trước đây, môi trường em làm việc trên Cali, em làm
đến 10 giờ tối, từ 9 giờ sáng. Tính chất công việc mà em đã từng làm, trải qua nhiều công việc
toàn thời gian. Đến bây giờ em quay lại làm việc, tìm một công việc mong muốn, công việc phải
yêu cầu thời gian thì em vẫn có thể làm được.
Chị Ly: Nhưng mà đấy có phải một cái mà em cảm thấy bình thường đúng không? Chứ không
phải là một cái mà em cảm thấy rằng vì nó mà em nghỉ công việc đấy, thì không phải đúng
không?
Chiến: Vâng em cảm thấy bình thường ạ.
Chị Ly: Em có gia đình chưa?
Chiến: Em có gia đình rồi nên em mong muốn tìm một môi trường làm việc mới mang tính chất
ổn định, lâu dài.
Chị Ly: Có tình huống nào mà trong quá khứ em thấy khó thuyết phục khách chưa? Một trường
hợp mà đến mức không thể cứu được?
Chiến: Trường hợp đấy em xin chia sẻ với chị là em gặp rất nhiều. Em tư vấn về cả ownership,
tư vấn sở hữu khách hàng về các dịch vụ, cũng có một khách hàng là khách hàng điển hình của
em. Khi mà lần đầu tiên em làm được hai tháng, trường hợp để em trau dồi kinh nghiệm. Khách
hàng đó là người có tiền, tất cả các dịch vụ về huấn luyện viên riêng, xông hơi, bể bơi của Cali
đều tốt, cả thiết kế chỗ uống nước, check-in cũng đáp ứng 99% rồi. Khách hàng nữ thuộc tuýp
người là người vợ của gia đình, người cũng cực kì đẹp, khi vào thấy một bạn PT khác dạy đến
phần căng cơ, thư giãn, nhìn hành động của người thầy và học viên, có vẻ hơi thân mật, người
khách nói “Training của em như thế này à?”. Lúc đấy em cũng bị rối, tình huống này đối với em
chưa xảy ra bao giờ. Mặc dù tour từ đầu đến cuối, khách hàng cực kì thích rồi, nhưng đến cuối
khách hàng lại nói như vậy, em cũng có giải thích rằng là hiện tại ở bên em, có dịch vụ huấn
luyện viên riêng, đạt kết quả cao hơn về sức khỏe, vóc dáng, đôi khi là thư giãn hơn. Còn khi cô
vào tập luyện, mức độ thân của cô giữa thầy và trò như thế nào thì hoàn toàn cô có thể kiểm soát
được. Môi trường chung tập luyện ở đây luôn là thoải mái, năng động, giao lưu. Ngoài ra còn có
nhiều chương trình tập luyện khác nhau như yoga, chạy bộ rồi xông hơi cũng rất tốt cho sức
khỏe. Em cũng cố gắng lái sang. Cô chỉ “ừ” và nói rằng cô sẽ về nhà suy nghĩ. Sáng hôm sau em
có nhắn tin hỏi thăm rằng hôm qua cô có tham quan phòng tập bên cháu thì cô thấy môi trường ở
đây thế nào? Cô đã quyết định chưa?. Cô cứ có ý kiến để bọn cháu tiếp thu, chỉnh sửa theo
những mong muốn của cô khi mà đến phòng tập, cô cứ chia sẻ với cháu.
Chị Ly: Khi nào em ngừng core theo đuổi khách?
Chiến: Khách hàng của em, em thường để vào core lâu. Thường đợt tháng 7, em sẽ tư vấn thêm
sản phẩm, mà khách hàng chưa thấy oke hay oke trong vấn đề giá cả thì em biết được nhu cầu
của khách đang quan tâm cái khác nhiều hơn. Em có thể chờ đến cuối tháng, em có chương trình
khuyến mãi thì em sẽ chia sẻ cho khách hàng. Còn thời gian từ đầu đến cuối tháng, em sẽ tinh
giản hơn. Cứ khoảng đầu tuần đến cuối tuần em sẽ nhắn tin hỏi thăm khách hàng, chăm sóc
thường xuyên.
Chị Ly: Nhưng có tín hiệu nào mà em ngừng theo đuổi họ không?
Chiến: Làm nghề Sale có nhiều tín hiệu dễ nhận biết. Điều đầu tiên là khách hàng có thể vào hỏi
chơi bời. Thứ hai là khi khách hàng mà mình mời hoặc nhắn tin mãi, người ta chưa qua. Thứ ba
khi mình tiếp xúc dẫn tour trong lần đầu người ta đến, mình có thể khai thác được một phần
thông tin, và sẽ khoảng 50% là em có thể quyết định là sẽ core bao lâu.
Chị Ly: Tức là người ta yêu cầu off 50% đúng không em? Thế nếu có tình huống khách qua chỗ
em chẳng hạn, khách người ta hỏi xong thấy ở Cali đắt quá, nhưng nhà người ta ở phố đấy.
Người ta hỏi có Fitness nào ở phố đấy mà rẻ hơn không? Thì em có chỉ cho khách không hay
trong trường hợp này em sẽ làm như thế nào?
Chiến: Phương diện của em, mình là một người bán hàng cho một bên sản phẩm mà sản phẩm
của mình hiện tại đang chưa phù hợp với khách hàng đấy, thì em đặt ra yêu cầu phải tìm hiểu
một thị trường mới, hoặc một bên đối thủ ở bên em. Vậy nên, theo em thì em sẽ chưa giới thiệu
vội cho khách hàng mà em bắt buộc phải đưa ra sản phẩm của em đã. Khi em bán sản phẩm, em
dẫn tour, em đã có một chút thông tin về khách hàng, có thể đoán được phong cách của người
người ta, sang chảnh hay như thế nào đó, phù hợp với nhu cầu mà người ta muốn tập luyện. Thứ
ba, khi mà nắm được thông tin, em sẽ cố gắng thuyết phục khách hàng một cách bài bản, theo
mô típ đưa từ trên xuống dưới. Thường thường là trên Cali, khi bọn em đưa ra một gói, ví dụ như
gói một năm full dịch vụ được tặng kèm ... nhân viên nữa là 30 triệu, khi mà em cảm thấy khách
hàng đó thực sự có nhu cầu rồi, người ta đang quan tâm đến chương trình giá cả, thì em có thể
nói là “Cô ơi, thực ra môi trường nào cũng thế thôi cô ạ. Bên con tất cả các dịch vụ đều tốt, về
các lớp yoga của thầy này, thầy này, các thầy dạy bộ môn trị liệu, số lượng học viên tham gia rất
đông”
Chị Ly: Chị hiểu rồi, có nghĩa là em nói thêm về sự ưu việt của sản phẩm bên em đúng không?
Có quy trình nào trong việc Sale mà Chiến cảm thấy Chiến không thích nhất không? Mình cảm
thấy khâu đấy không mang lại giá trị cho mình lắm
Chiến: Về quy trình Sale trong môi trường làm việc, em cảm thấy không thích nhất là Tele. Em
thấy hiện nay trên thị trường, tất cả những ngành sản phẩm của mình được áp dụng Tele nhưng
thị hiếu của sản phẩm ấy đôi khi lại không phù hợp với Tele. Ví dụ như bên phòng tập và bên bất
động sản, Tele 1000 người thì chỉ 10 người quan tâm, 10 người đó lại tiếp tục rớt khoảng 7, 8
người, chỉ còn 1 đến 2 người. Thời gian tele phải mất khoảng một tháng để ra được những thứ
đó. Thay vì tele em thấy rằng có thể sử dụng quảng cáo, marketing, hai là chế độ hình ảnh của
công ty. Ví dụ công ty đấy là Fitness, thì thương hiệu đó sẽ được đẩy ra thị trường mạnh hơn.
Thứ nhất là về quảng cáo trên Facebook, thứ hai là về , thứ ba là về xu hướng khách hàng đi đến
với sản phẩm đó vì sản phẩm mang lại sức khỏe, sắc đẹp. Những sản phẩm Fitness sẽ phù hợp
với ngành phát triển theo công nghệ nhiều hơn thay vì tele, tele mất thời gian lâu hơn. Thực ra,
công việc yêu cầu mỗi người đều phải tele cả, tuy nhiên mình làm phân bố phù hợp cho khách
hàng thì mình sẽ làm oke hơn.
Chị Ly: Nếu như em làm về thị trường du học này, Chiến có chia sẻ là Chiến có lên website và
cũng nhìn qua rồi. Vậy theo em, đối tượng khách hàng của em là ai trong sản phẩm về du học?
Chiến: Theo em để định hướng cho các bạn du học bên nước ngoài sớm từ cấp 2 cho đến cấp 3
tức là từ lớp 9 đến lớp 12 là thời gian mà các bạn có thể định hình được kiến thức của mình, đặc
biệt là kiến thức về tiếng Anh với các kỹ năng nghe, nói, đọc, viết. Thứ hai là định hướng phát
triển sau này, khi mình du học ở bên nước ngoài mình sẽ theo ngành nào, nghề nào. Ngành nghề
đó phát triển ở bên Việt Nam hay nước ngoài.
Chị Ly: Theo em, về du học thì đối tượng khách hàng của em còn là ai nữa không, ngoài học
sinh?
Chiến: Theo em, những cặp vợ chồng, hoặc người lớn tuổi cũng có thể đi được. Không có giới
hạn ở ngành du học này.
Chị Ly: Thế thì ví dụ về cách tiếp cận đối với học sinh, em đã có cái định hình trong đầu em sẽ
tiếp cận đối tượng học sinh như thế nào?
Chiến: Trong đầu em hình dung được 2 cái. Thứ nhất, đó là marketing online, thứ hai là đi trực
tiếp thị trường và thứ ba là qua các mối quan hệ - Là ba cái mà em cảm thấy ưu việt hơn, phù
hợp với ngành du học đang tìm kiếm khách hàng. Ví dụ, với marketing online thì mình có thể
tìm hiểu về Fanpage, mình cũng có thể đưa bài vào các trang, hội nhóm của các trường, việc này
sẽ giúp tiếp cận được với lượng lớn các bạn học sinh từ lớp 9 đến lớp 12.
Chị Ly: Chị muốn hỏi em về nội dung tiếp cận hơn là tất cả kênh tiếp cận. Với Chiến, nội dung
tiếp cận với học sinh sẽ khác với nội dung tiếp cận với phụ huynh ở chỗ nào?
Chiến: Đối với các bạn học sinh, nội dung em tiếp cận chính là những cái định hướng để các bạn
sang nước ngoài du học, các bạn sẽ được gì, phát triển tiếng Anh của mình như thế nào. Thứ hai
là định hướng về nghề nghiệp. Thứ ba là chọn được một trường tốt để sau này ra trường, các bạn
ấy có bằng tốt, để kể cả làm việc ở nước ngoài hay Việt Nam thì các bạn ấy vẫn được ưu tiên.
Với phụ huynh thì mình có thể tư vấn là phụ huynh có thể theo con bên sang bên nước ngoài du
học và định cư. Bây giờ ở Việt Nam, xu thế các bố mẹ theo con sang bên nước ngoài du học là
làm ăn kinh doanh, điều đầu tiên là phải có một người tư vấn, hiểu biết về đất nước đó. Khi mình
sang bên đó định cư mình cần phải có những thuộc ngữ nào để mình nhập cư dễ dàng hơn, sang
đấy thì môi trường làm việc sẽ phát triển hơn. Ví dụ như mình có thể nhập sản hàng Việt Nam
sang bên nước ngoài để làm. Mình sẽ cố gắng tạo nhiều key word nếu khách hàng quan tâm đến
việc sang bên đó định cư.
Chị Ly: Cho chị hỏi em 2 câu nữa thôi. Trong những công việc trước, Chiến làm thế nào để
Chiến có thể giữ mối quan hệ lâu dài với khách hàng, sau khi mà em bán hàng cho họ rồi?
Chiến: Về việc chăm sóc khách hàng lâu dài. Đối với phòng tập, khi khách hàng mua thẻ
member xong, hàng ngày khách hàng đến em sẽ chào khách hàng hoặc là bắt chuyện với khách
hàng vài câu cũng là một cách giữ mối quan hệ lâu dài với khách hàng. Ví dụ như khách hàng
vừa mua xong, em có thể khai thác thêm khách hàng “Chị ơi, tuần này bọn em có chương trình
khuyến mãi tốt về gói này, chị có bạn bè nào không thì có thể giúp em lưu số, chị hỗ trợ giới
thiệu cho em thì em sẽ hỗ trợ chị một tháng tập vì giới thiệu bạn bè, người thân”. Đấy là cách
giao tiếp hàng ngày để tạo mối quan hệ lâu bền, và khai thác được thêm khách hàng tiềm năng
nữa.
Chị Ly: Ví dụ như người ta không còn tập fitness của em nữa, hoặc ví dụ người ta mua chung cư
rồi thì em còn giữ quan hệ với cả những người đó không hay em chỉ giữ quan hệ với những
người đang tập thôi?
Chiến: Luôn giữ mối quan hệ. Thường những mối quan hệ này em sẽ tương tác qua mạng xã hội.
Em sẽ kết bạn Facebook Hoặc Zalo với khách hàng, comment tương tác với khách hàng. Khi đó
khách hàng cũng nhân ra em là người bán hàng cho mình. Đây là cách tương tác với khách hàng
hiệu quả nhất mà em thường làm.
Chị Ly: Có một câu nữa, mình hỏi mang tính cá nhân và cởi mở với nhau, đó là em thấy bản thân
em có tố chất gì khác để khiến em phù hợp với nghề Sale này hơn so với các bạn Sale khác
không? Chị chỉ ví dụ thôi, có những bạn Sale thì bạn ấy thấy là phần lớn những người làm Sale
sẽ phải hồ hởi, nhanh nhẹn về giao tiếp,...v.v. Nhưng có những bạn thì bạn ấy cứ “tưng tưng tưng
tưng” thôi, bạn ấy không quá phải nhanh nhẹn hay phải hoạt bát. Đối với bạn ấy thì những cái lí
lẽ mà bạn ấy đưa ra để thuyết phục khách hàng thì rất sắc. Bạn ấy nói ít thôi, không nói quá
nhiều như nhiều các bạn Sale khác, nhưng nói câu nào là trúng vào tim khách hàng câu đấy, thì
đó cũng là một cái làm cho bạn ấy khác biệt so với các bạn Sale khác. Bởi vì thật ra để tồn tại
trong bất kì một ngành nào, bất kỳ một vị trí nào, mình phải có nét riêng của mình, t thếheo quan
điểm của chị thì là thế. Bởi vì bây giờ cạnh tranh rất là khốc liệt, cho nên Chiến có thấy một cái
gì đấy mà sẽ giúp Chiến có lợi thế cạnh tranh mãi so với cả các bạn làm Sale khác không?
Chiến: Vâng em hiểu câu hỏi của chị. Theo quan điểm của em thì em thấy qua thời gian em làm
Sale, điều giúp em trụ được ở ngành Sale này lâu, điều đầu tiên là em luôn đưa đến được cho
khách hàng những kiến thức thật. Kiến thức thật có nghĩa là về sản phẩm du học, khi mà người ta
sang đấy. Ví dụ, về học sinh thì sẽ có những ưu đãi như thế nào. Ví dụ là sale từng gói, ví dụ là
gói … chẳng hạn, thì khách hang sang bên đấy sẽ được chọn hai môi trường, trong hai môi
trường thì có những cái hạng mục lựa chọn công việc học như thế nào, về nghề nghiệp như thế
nào thì em sẽ có những chính sách sản phẩm phù hợp nhất để giúp cho khách hàng hiểu được “à
cái người đang tư vấn cho mình sản phẩm đúng, mình cảm thấy sản phẩm đúng”. Khi đó khách
hàng hiểu được thông tin mà mình truyền đạt cho khách hàng. Điều đầu tiên là em thấy em mang
lại được cho khách hàng những lợi ích. Thứ hai đó là em luôn đem đến cho khách hàng những
chính sách ưu đãi, khi mà khách hàng đăng kí thì sẽ được hỗ trợ kịp thời. Ví dụ nếu như khách
hàng đang còn băn khoăn về mức giá thì em sẽ đưa ra những khuyến mãi của bên trường.
Chị Ly: Chị xin cắt lời của Chiến một tí là, do chị không làm về bất động sản nên chị không biết
rõ, nhưng mà chị tưởng tượng là những thông tin mà em đưa, và những chính sách mà công ty
của em có, những bạn Sale khác các bạn ấy cũng có thể làm được. Nhưng mà cái chị đang hỏi, là
chị hỏi về tố chất cá nhân của em, chị không hỏi về những thứ bên ngoài cung cấp cho em.
Giống như bây giờ chị đang có một bạn phụ trách ở đây chẳng hạn, bạn ấy có một cái không ai
có thể có được, đó là bạn ấy trả lời khách hàng 15 giây sau khi khách hàng hỏi, bạn ấy không bao
giờ để đến giây thứ 16 cả. Bởi vì con người bạn ý thế, cứ ting ting mà không trả lời là bạn ấy
“rồ” lên, bận ấy có sự sốt ruột ở trong người bạn ấy. Người ta bảo là 2 giờ sáng rồi, hết giờ làm
việc, đi ngủ, chị cũng thế thôi, chị không thể trả lời như thế được, chị 12 giờ là quá lắm rồi.
Nhưng bạn ấy nói rằng, con người của chị đẻ ra không có cái sốt ruột đấy. Còn con người của em
đẻ ra đã có cái sốt ruột đấy rồi, em làm để thỏa mãn con người của em, chứ em không làm vì 17
giây thì em sẽ bị trừ lương. Hoặc có những bạn, bạn ấy có tính tỉ mỉ vô cùng nên khi các mẹ cần
cái nọ cái kia, là nhiệt tình không ai bằng. Phụ huynh sợ con không ăn trưa ở trường chẳng hạn,
bạn ý mua đồ ăn đến cho đứa con đấy. Em hiểu ý chị nói không? Bạn ấy xem đứa con đấy thích
ăn cái gì, bạn ấy so gói mì 350 gram, hay em đó đang giảm cân thì không mua được loại mỡ,...
tức là bạn ấy rất là tỉ mỉ để bạn ấy chăm khách. Đó cũng là một tố chất khiến bạn ấy khác với
những bạn Sale khác. Vậy bản thân Chiến có nhìn nhận rằng em có gì đó khác không?
Chiến: Vâng, cảm ơn chị đã chia sẻ về những tố chất đó ạ. Theo quan điểm của em, trong ngành
Sale, em có những ưu điểm về chăm sóc khách hàng. Em luôn hỗ trợ khách hàng cực kì tốt, kể cả
khách hàng nhắn tin vào lúc 2 hay 3 giờ đêm, em vẫn dậy trả lời khách hàng, trả lời khách đến
khi khách không còn nhắn tin với mình nữa thì thôi. Như em cũng đã chia sẻ với chị, tính chất
công việc của em là từ 9 giờ sáng đến 10 giờ tối, thậm chí có những hôm 11 rưỡi tối em mới về,
em ở lại em chăm sóc khách hàng.