Professional Documents
Culture Documents
– Sau khi nhận được gói tin DHCP Discover của client, nếu có một DHCP server hợp lệ (nghĩa
là nó có khả năng cung cấp địa chỉ IP cho client) thì nó sẽ trả lời lại bằng một gói tin DHCP
offer. gói tin này chứa một địa chỉ ip đề nghị cho thuê trong một khoảng thời gian nhất định (mặc
định là 8 ngày, sau một khoảng thời gian 50% tức 4 ngày, nó sẽ tự thu hồi IP address đã cấp nếu
như client không sử dụng) kèm theo là địa chỉ MAC của client được cấp, một subnet mask và địa
chỉ IP của DHCP server đã cấp phát. trong thời gian này server sẽ không cấp phát địa chỉ IP vừa
đề nghị cho một client nào khác.
Máy client sau khi nhận được những lời đề nghị là gói tin DHCP Offer trên mạng ( trường hợp
trong mạng có nhiều hơn 1 DHCP server) sẽ tiến hành chọn lọc một gói tin phù hợp và sau đó
phản hồi lại bằng một gói tin là DHCP Request (bao gồm thông tin về DHCP server cấp phát địa
chỉ cho nó) để chấp nhận lời đề nghị đó. Điều này giúp cho việc các gói tin còn lại không được
chấp nhận sẽ được các server rút lại và dùng để cấp phát cho client khác
– Khi DHCP server nhận được DHCP request, nó sẽ trả lời lại DHCP client bằng gói tin là
DHCP Ack nhằm mục đích thông báo là đã chấp nhận cho DHCP client đó thuê địa chỉ IP. Gói
tin này bao gồm địa chỉ IP và các thông tin cấu hình khác (DNS server, Wins server….) cuối
cùng client nhận được gói DHCP Ack thì cũng có nghĩa là kết thúc quá trình thuê và cấp phát địa
chỉ IP và địa chỉ IP này chính thức được client sử dụng
3. Ưu điểm của DHCP :
– Quản lý TCP/IP tập trung
Thay vì phải quản lý địa chỉ IP và các tham số TCP/IP khác vào một cuốn sổ nào đó (đây là việc
mà quản trị mạng phải làm khi cấu hình TCP/IP bằng tay) thì DHCP server sẽ quản lý tập trung
trên giao diện của nó. Giúp các nhà quản trị vừa dễ quản lý, cấu hình, khắc phục khi có lỗi xảy ra
trên các máy trạm.
– Giảm gánh nặng cho các nhà quản trị hệ thống
Thứ nhất, trước đây các nhà quản trị mạng thường phải đánh cấu hình IP bằng tay (gọi là IP tĩnh)
nhưng nay nhờ có DHCP server nó sẽ cấp IP một cách tự động cho các máy trạm. Nhất là trong
môi trường mạng lớn thì sự cần thiết và hữu ích của dịch vụ mạng này mới thấy rõ ràng nhất.
Thứ hai, trước đây với kiểu cấu hình bằng tay thì người dùng họ có thể thay đổi IP. Anh thì táy
máy thích vọc chơi, có anh thay đổi lung tung DNS server sau đó quên không nhớ IP của DNS
server là gì để đặt lại cho đúng lại với quản trị mạng, có anh đặt IP làm trùng với IP của người
khác, anh khác đặt IP trùng với Defaul Gateway … làm cho quản trị mạng khốn khổ vì phải
chạy. Nhưng kiểu này không có ở IP động đâu nhé. Anh nào thích thay đổi cũng chịu chết. Chỉ
có người quản trị DHCP server họ mới có quyền thích làm gì thì làm thôi.
So sánh việc cấu hình TCP/IP “thủ công”(manual) và bằng DHCP (tự động)
Cấu hình TCP/IP cho “thủ công”:
Khi bạn cấu hình TCP/IP cho các client, bạn phải gán cho nó một địa chỉ IP, điều này sẽ hay dẫn
đến việc bạn nhập vào sai IP, và việc này dẫn đến việc tìm ra lỗi sẽ khó khăn hơn. Và vấn đề
thường xuyên nảy sinh là sẽ bị duplicate IP (trùng địa chỉ). Hơn nữa, công việc của người Admin
sẽ nhiều hơn (admin còn nhiều việc khó hơn phải làm… ví dụ khi bạn cấp IP cho 200 máy thì
bạn phải đến từng máy một mà cấp cho nó IP, subnet mask, defaut gateway…, và khi dời đoạn
mạng này sang đoạn mạng khác thì bạn phải cấu hình TCP/IP lại).
Khi dùng DHCP:
DHCP server tự động cấp tấc cả thông tin cấu hình cần thiết cho DHCP client. Điều đó có nghĩa
là các client sử dụng cấu hình thông tin chính xác, tránh được các lỗi thường gặp khi cấu hình
bằng tay như trên. Và nó cũng tự động cập nhật thông tin để cập nhật sự thay đổi cấu trúc mạng
mà không cần phải cấu hình lại địa chỉ IP của client.