You are on page 1of 3

Mẹ chồng – Nàng dâu

Thân tặng những ai đã – đang – sắp và sẽ làm dâu, làm mẹ chồng.

Mẹ yêu con – vợ yêu chồng – chồng yêu cả mẹ lẫn vợ nhưng lắm khi mẹ lại ghét con
dâu, con dâu lại không ưa mẹ chồng. Rắc rối triền miên. Cuối cùng người được cả mẹ
và vợ thương yêu lại là người cực khổ nhất. Làm sao hóa giải sự rắc rối, đau khổ muôn
đời này đây?

Trong ca dao tục ngữ, dân gian dành một khối lượng lớn nhận xét cho mối quan hệ
phức tạp tưởng chừng không thể hóa giải nổi này. Nào là:
Thật thà cũng thể lái trâu
Yêu nhau cũng thể nàng dâu mẹ chồng
- Muốn nói không làm mẹ chồng mà nói

Chính vì nỗi lo sợ này nên hầu hết các cô gái rất sợ phải làm dâu.

Các cô gái ngày nay lại càng sợ vì từ bé ở với cha mẹ, nhà ít con, được chiều chuộng
sung sướng, mọi việc đều được mẹ các cô lo cho hết, người yêu các cô cũng cho qua
mọi sự vụng về nhưng mẹ anh ta sẽ xét nét mọi nhẽ, sợ quá anh yêu ơi! Ở riêng đi thì
mới cưới. Nhưng nhà anh ta cũng ít con, thậm chí chỉ có một con trai. Làm thế nào
đây?

Phải hóa giải bế tắc này, phải nhận thức lại từ đó thay đổi ứng xử của hai nhân vật chủ
chốt đó là mẹ chồng và con dâu.

Nếu trước kia, các bà mẹ chồng quen nghĩ và biểu hiện tâm lý sâu xa là: mình mất
trắng đứa con trai yêu thương đứt ruột đẻ ra vào vòng tay một cô gái xa lạ rồi. Bà xét
nét con dâu, chê trách con dâu và ghét con dâu nếu con trai mình bênh vực vợ, xa lánh
bà. Khi có sự cố giữa bà và con dâu, bao giờ bà cũng trái. Càng thất vọng, càng uất ức,
thậm chí có người ghen tuông lại nghĩ ra lắm chuyện để kéo con trai xa con dâu…

Cô con dâu ngày trước nghĩ theo ngả khác: “Mình yêu con trai bà, lấy con trai bà, trở
thành người mình gọi bằng mẹ… Nếu bà tử tế thì tử tế lại, nếu cứ xét nét, hành hạ, tất
có ngày phải về nhà bố mẹ!”

Kết quả của cách nghĩ và hành xử như vậy tất yếu dẫn đến bất hòa liên miên nhưng
vẫn phải sống chung vì con làm sao bỏ mẹ, cháu làm sao bỏ bà, chồng vợ làm sao bỏ
nhau. Tất cả đều bế tắc, đều khổ!
Vậy bây giờ phải thay đổi cách nghĩ và hành xử thế nào cho đúng để hóa giải được rắc
rối, bế tắc đây? Cũng may và thuận lợi, ngày nay các thế hệ mẹ chồng 4X, 5X, các thế
hệ con dâu 7X, 8X đều có học, chí ít từ phổ thông đến Đại học, trên Đại học nên dễ
hiểu ra chân lý mà xoay đổi lại. Thay đổi như thế nào?

Người mẹ chồng nghĩ đúng rằng: Người ta sinh ra con cái, nuôi nấng chu đáo, dạy dỗ
cho học hành tử tế, có nghề nghiệp, việc làm nay gả cho con trai mình do tôn trọng tình
cảm của con chứ không phải nhằm lấy của nả gì, mình như được thêm đứa con gái
trong nhà.

Gia đình mình, con trai mình trước đây chỉ có mình chăm sóc, lo lắng nay có thêm cô
gái tự nguyện cùng mình san sẻ gánh nặng, cùng mình thương yêu con trai mình. Bà
mẹ chồng cũng phải hiểu rằng: Ngày xưa mình yêu thế nào nay bọn trẻ cũng phải yêu
hơn thế. Bà là mẹ, thương yêu con dâu, dạy dỗ con càng tốt chứ sao cứ phải trưng
khuyết điểm của nó ra, như thế cũng tức là tự nhận mình không thể cùng làm mẹ nó
chứ gì?

Còn cô con dâu? Cô hãy nghĩ lại rằng: chàng trai mình hết lòng yêu quý, thề suốt đời
chung sống chia ngọt sẻ bùi sở dĩ trở thành Hoàng tử bạch mã của mình chính là do
mẹ anh ta mang nặng đẻ đau, vất vả nuôi nấng, dạy dỗ, nay tặng cho mình... như nhà
thơ Xuân Quỳnh nghĩ: “Mẹ sinh anh để bây giờ cho em”.

Và cô cũng phải biết cách ứng xử khôn ngoan để tránh cho mẹ chồng những suy nghĩ,
đau khổ, so sánh không cần thiết như: quan tâm chăm sóc mẹ chồng, không âu yếm
chồng trước mặt mẹ chồng như người chiến thắng, luôn nhắc nhở đến công lao mẹ
chồng, không chê chồng trước mặt mẹ chồng, nhắc chồng con quan tâm đến mẹ, đến
bà nội..

Mẹ chồng, nàng dâu hãy cứ tập cách nghĩ và cách ứng xử như thế. Đó chính là bài
thuốc tiên để hóa giải mối quan hệ chưa tốt từ xưa để lại giữa mẹ chồng và nàng dâu
đấy. “Gieo hạt gì, gặt thứ nấy”

Hạt yêu thương lẫn nhau giữa mẹ chồng - nàng dâu chắc chắn sẽ cho hoa thơm quả
ngọt mang lại hạnh phúc cho gia đình các bạn đời này và mãi mãi đời sau đến khi bạn,
con, cháu bạn lại làm mẹ chồng, lại làm nàng dâu nối tiếp truyền thống thương yêu
nhau. Và hãy đọc thuộc và yêu bài thơ của nữ văn sỹ Xuân Quỳnh, xin viết lại:
Mẹ của anh

Xuân Quỳnh

Phải đâu mẹ của riêng anh


Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong

Ngày xưa má mẹ cũng hồng


Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đầu anh đen

Đâu con dốc nắng đường quen


Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao

Lời ru mẹ hát thuở nào


Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa

Xin đừng bắt chước câu ca


Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà

Em xin hát tiếp lời ca


Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng

Giữa ngàn hoa cỏ núi sông


Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

You might also like