You are on page 1of 30

2/12

Triết học cho Khoa học máy tính Kì 1:


Chân lý
Chân lý là gì?

Sự hiểu biết về bản chất tự nhiên của chân lý là một trong “những câu hỏi lớn”
của triết học, theo đó là những câu hỏi trên trời đại loại như: Ý nghĩa của cuộc
sống là gì? Thế nào là tốt? Thế nào là xấu?

Tôi không hy vọng là có thể giải quyết chúng trong series này, nhưng có hai
thuyết về chân lý sẽ chứng minh sự hữu ích của chúng thông qua hành trình tìm
hiểu triết học trong khoa học máy tính, bao gồm: thuyết tương ứng
(corresspondence theory of truth) và thuyết kết hợp (coherence theory of truth).

Thuyết tương ứng

Thuyết tương ứng nói rằng một niềm tin là đúng khi và chỉ khi niềm tin đó
tương ứng với thực tại, hay chân lý phụ thuộc vào thực tại khách quan mà
không phụ thuộc vào chúng ta. Vấn đề thuyết tương ứng có liên quan nhiều hơn
đến những vấn đề kĩ thuật như thực tại là gì và mối quan hệ tương ứng là gì.

Từ “true” có nghĩa gốc là “faithful” (trung thành, thành thật). Như vậy sự thành
thật yêu cầu 2 thứ A và B sao cho A thành thật với B. Chân lý là sự thành thật
của (A), một bản mô tả những thành phần của thực tại đối với (B), thực tại mà
chính B cũng đang mô tả. Một mặt, có những niềm tin (hoặc mệnh đề, hoặc câu
lệnh); mặt khác, có thực tại: Một niềm tin (hoặc một mệnh dề, một câu lệnh) là
"đúng" khi và chỉ khi nó tương ứng với thực tại, nghĩa là, nếu nó phù hợp với,
hoặc mô tả chính xác thực tại.

Phân tích thuật ngữ và đọc thêm:


Một “niềm tin”, như tôi đang sử dụng ở đây, là một thực thể tinh thần, được tồn tại bởi não của chúng ta. Một
câu lệnh là một chuỗi ngữ pháp các từ trong ngôn ngữ. Và một mệnh đề là nghĩa của một câu lệnh. Đây là tất
cả các đặc tính cơ bản mà một trong số chúng lại là một chủ đề triết học cần phân tích.
Lấy một ví dụ đơn giản, có một câu 3 từ “Snow is white.” Là đúng nếu có
những thứ trong thế giới thực kết tụ lại trong mùa đông (đó là tuyết) có màu
giống với sữa (trắng). Tuy nhiên, cách diễn đạt này có một chút nghịch lý (hình
bên dưới). “Tuyết có màu trắng” là đúng khi và chỉ khi tuyết có màu trắng.

c2016 Brian Crane; http://www.gocomics.com/pickles/2016/10/27

Làm thế nào chúng ta xác định được liệu một câu lệnh (hay một niềm tin, một
mệnh đề) là đúng? Theo thuyết tương ứng, chúng ta sẽ so sánh những phần
trong câu (cộng với từ ngữ vầ cấu trúc câu, ngữ cảnh, …) với thực tại, để thấy
mức độ tương ứng. Nhưng làm thế nào để chúng ta biết đến “thực tại”? Làm thế
nào chúng ta có thể đưa ra một “khuôn mẫu so sánh” giữa niềm tin và thực tại?

Một câu trả lời là bằng nhận thức (có lẽ cùng với niềm tin của chúng ta về
những gì cảm nhận được). Nhưng có vẻ nhận thức thường không đáng tin cậy
(ví dụ, hãy nghĩ về những lần nhầm lẫn do giác quan của bạn). Và một trong
những vấn đề trong việc quyết định liệu niềm tin của chúng ta là đúng phụ
thuộc vào việc nhận thức chính xác đến mức độ nào (liệu chúng có phù hợp với
thực tại hay không?).

Thuyết kết hợp

Thuyết kết hợp nói rằng một mệnh đề là đúng khi và chỉ khi mệnh đề đó kết
hợp với những mệnh đề khác mà chúng ta đã tin. Vấn đề với thuyết kết hợp là
một niềm tin có thể phù hợp với những niềm tin khác và toàn bộ chúng có thể
sai ngay từ lúc đầu.
Theo thuyết kết hợp, một tập các mệnh đề (hoặc niềm tin) là đúng nếu:

1. Nó tương hỗ lẫn nhau, và

2. Nó phù hợp với tất cả những bằng chứng có sẵn.

Nghĩa là chúng “kết hợp” với nhau và với tất cả bằng chứng.

Lưu ý rằng những câu lệnh quan sát được (nghĩa là, những mô tả về những gì
chúng ta quan sát trong thế giới) nằm trong những khẳng định phải nhất quán
với nhau, nên đây không phải (không nhất thiết) là một thuyết về “bánh pie trên
bầu trời” mà không liên quan đến cách những thứ thật sự diễn ra như thế nào.
Nó chỉ nói rằng chúng ta không thể nào biết được thực tế để xác định sự thật.

Tương ứng và kết hợp

Thuyết nào đúng? Thật ra có nhiều hơn hai thuyết: nhiều phiên bản khác nhau
và có những thuyết về chân lý không thuộc phạm trù khác. Thuyết quan trọng
nhất là thuyết thực dụng:

Thuyết thực dụng nói rằng một mệnh đề là đúng khi và chỉ khi nó có ích (nghĩa
là, thực dụng) khi tin tưởng vào mệnh đề đó.

Một phiên bản khác nói rằng một niềm tin, mệnh đề, hay câu lệnh là đúng nếu
nó tiếp tục được chấp nhận tại giới hạn của sự hiểu biết:

Chân lý là điều mà một niềm tin sẽ có xu hướng độc lập với niềm tin cố định.

Tuy nhiên, “Tôi có thể có một niềm tin về những thứ hữu ích đối với tôi nhưng
niềm tin đó là sai". Tương tự, một niềm tin cố định vẫn còn ở giới hạn của sự
hiểu biết có thể vẫn sai.

May mắn thay, đáp án trả lời cho câu hỏi thuyết nào là đúng (nghĩa là, thuyết
nào, nếu bạn sử dụng cách diễn đạt, “đúng”) vượt ra ngoài tầm nhìn hiện tại của
chúng ta! Tuy nhiên lưu ý rằng những mệnh đề mà thuyết tương ứng nói rằng
đúng phải tương hỗ lẫn nhau (nếu thực tại phù hợp), và chúng phải được hỗ trợ
bởi toàn bộ các bằng chứng sẵn có, nghĩa là thuyết đối xứng phải có tính kết
hợp. Hơn thế nữa, nếu bạn bao gồm cả mệnh đề và thực tại trong một phạm vi
rộng, một mạng lưới kết nối chặt chẽ, mạng lưới đó phải có tính kết hợp, nên
những mệnh đề được xem là đúng theo thuyết kết hợp phải tương ứng với
(nghĩa là, kết hợp với) thực tại.

Trở lại câu hỏi, “Làm thế nào để chúng ta quyết định một câu lệnh là đúng?”.
Một cách là chúng ta có thể xác định tính chân lý của nó về mặt syntactically
(cú pháp, nghĩa là, trong trường hợp chỉ xét đến cấu trúc ngữ pháp, không xét
đến nghĩa), bằng cách cố gắng chúng minh nó từ các tiên đề thông qua quy tắc
suy luận. Điều này rất quan trọng khi bạn chứng minh một câu lệnh, bạn không
chứng minh rằng nó đúng! Bạn chỉ đơn giản là chứng minh nó tuân theo quy
luật logic từ các câu lệnh chắc chắn khác, nghĩa là, nó liên kết chắc chắn với các
câu lệnh khác. Nhưng, nếu những câu lệnh khởi nguồn – những tiên đề là đúng
(chú ý rằng tôi nói nếu nó đúng, tôi chưa nói đến cách xác định giá trị chân lý),
và nếu những quy tắc suy luận bảo toàn chân lý, thì câu lệnh bạn chứng minh
bằng nghĩa của chúng – “định lý” cũng sẽ đúng. (Tóm tắt, những quy tắc suy
luận cho phép bạn suy luận một câu lệnh từ những câu lệnh khác là bảo toàn
chân lý nếu câu lệnh được suy luận không thể sai miễn là các tuyên bố mà nó
được suy luận là đúng.

Một cách khác để xác định câu lệnh đúng là ngữ nghĩa (về mặt nghĩa). Đây là
cách duy nhất xác định đâu là một mệnh đề đúng, bằng định nghĩa, một mệnh
đề không thể bị suy luận từ các câu lệnh khác (Nếu nó có thể bị suy luận, thì
những câu lệnh suy ra nó mới thực sự là mệnh đề).

Nhưng xác định tính chân lý cho ngữ nghĩa một câu lệnh cũng dùng đến cú
pháp. Chúng ta xác định về mặt ngữ nghĩa giá trị chân lý của một mệnh đề phức
tạp bằng thao tác cú pháp (bảng chân trị) của các thành phần nguyên thủy của
nó (Chúng ta có thể dùng bảng chân trị để xác định mệnh đề nào đúng). Nhưng
làm thế nào chúng ta xác định được bảng chân trị của một mệnh đề đúng / sai?
Bằng cách xem nếu nó tương ứng với thực tế, nghĩa là chúng ta phải thực
nghiệm chúng có phù hợp với thực tế hay không. Câu trả lời lại khiến chúng ta
vòng lại vấn đề của thực tại, trong khi chúng ta không có khả năng biết đến tính
chất đầy đủ của nó.

Còn tiếp ...

Theo WilliamJ.Rapaport, Philosophy of Computer Science


[Stoicism] - Dịch Seneca (18): Về tháng
cuối năm, tháng của ăn chơi và hội hè
Lời tựa:

Như đã giới thiệu trong series, Seneca thực sự là nguồn cảm hứng
Stoicism của mình. Đọc Seneca không chỉ là về triết học mà còn là một
trải nghiệm nghệ thuật, khi những bài học, triết lý quan trọng được
phản ánh qua những hình ảnh quen thuộc, bình dị và đời thường, thể
hiện cái tinh tế trong quan sát của một thiên tài với sự từng trải
của cuộc đời.

Với hy vọng giới thiệu Stoicism đến với các bạn trẻ Việt Nam, xin gửi
tới các bạn bản dịch những bức thư quan trọng nhất trong cuốn "Moral
Letters to Lucilius", tác phẩm đã làm nên tên tuổi của Seneca và là
một trong bộ ba cuốn sách nền tảng của Stoicism.

Do không phải anh dịch thuật, nên bản dịch này hoàn toàn tập trung
vào việc truyền tải thông điệp và hy vọng có thể giúp bạn cảm thấy
dễ dàng hơn trong việc tiếp cận với bản tiếng Anh, để có thể thấy cái
hay cái đẹp trong việc sử dụng ngôn từ của Seneca (dù thực ra bản
tiếng Anh cũng chỉ là một bản dịch). Một anh bạn người Ý của mình đã
chia sẻ Seneca được đưa vào chương trình giảng dạy tại Ý như một bậc
thầy về việc sử dụng ngôn từ. Vì vậy, xin cam đoan tất cả những gì
khiến bạn cảm thấy trúc trắc từ bản dịch là bởi khả năng hạn chế của
mình, và rất mong nhận được đóng góp của các cao nhân để bản dịch
được hoàn thiện hơn. Sau khi hoàn thành mình sẽ tạo file pdf và chia
sẻ free cho mọi người.

Bạn có thể đọc trước giới thiệu về Seneca ở đây:

Stoicism P5: Seneca - Không phải thánh, chắc chắn, nhưng cũng phải đến mức

thánh nhân!

Bài viết gửi bởi Andy Luong trong mục Khoa học - Công nghệadreamer.spiderum.com
Bức thư số 18:

Bạn thân mến!

Tháng cuối năm, thành phố như được hâm nóng trong không khí lễ hội. Những
thói ăn chơi được thả ga cùng những cuộc hội hè đình đám, và ở mọi nơi ta cảm
nhận được sự náo nức chuẩn bị cho những ngày tháng được cho là hoàn toàn khác
biệt này trong năm. Nhưng nếu xét kỹ thì những sự khác biệt ấy đâu có tồn tại,
như ai đó đã nói rất chuẩn rằng: Giờ tháng nào chả như tháng cuối năm (ý chỉ
việc ăn chơi hội hè như cơm bữa, Seneca ở đây muốn lên án thói hưởng thụ).

Nếu bạn ở đây cùng tôi thì hay biết mấy, ta có thể nói về suy nghĩ của bạn trong
cách tiếp cận vấn đề này. Liệu ta có nên vững như kiềng ba chân, không thay đổi
một chút nào những thói quen thường ngày và kiên định với con đường mình đã
chọn? Hay ta nên cố gắng để đừng quá khác biệt với đám đông, và làm cho những
bữa tối thịnh soạn hơn ngày thường, cũng như ăn mặc diêm dúa hơn. Thật lạ là
những thứ trước đây chỉ xảy ra khi có biến cố, đảo chính hay khủng hoảng của
chính quyền, nay ta lại làm vì vui thú trong những ngày lễ hội: ta thay đổi cách
ăn mặc.
Nếu tôi đoán đúng (dựa theo những gì tôi biết về bạn), bạn sẽ lựa chọn trung
dung. Tức là bạn sẽ không muốn chúng ta giống hệt như đám đông với những
chiếc mũ chóp kệch cỡm trên đầu, nhưng đồng thời bạn cũng không muốn chúng
ta hoàn toàn khác biệt với họ. Bởi vì, thứ nhất, đây chính là thời gian mà mỗi
người càng cần phải cẩn thận với việc kiểm soát tâm trí, để có thể tránh xa
những thoải mái xa hoa trong khi mọi người đều hướng tới chúng. Vì nếu
nó không hướng tới những thứ như thế, những thứ dẫn đến chơi bời phóng
đãng và sự trượt ray của quá trình phát triển bản thân, tâm trí ta sẽ chứng
tỏ một bản lĩnh kiên cường. Nó sẽ giúp ta duy trì sự tỉnh táo khi mà mọi
người đều say khướt và nôn mửa ở mọi nơi. Nhưng, ở khía cạnh khác, nó
cũng cho thấy sự khôn ngoan, khi không làm mình bị chú ý bởi sự khác biệt,
dù chắc chắn không để bản thân bị cuốn theo cuộc chơi - tức là ta hành xử
như người bình thường, nhưng với một cách tiếp cận hoàn toàn khác. Bởi rõ
ràng là một người hoàn toàn có thể tận hưởng dịp nghỉ lễ này mà không cần đến
những chơi bời phóng đãng có hại cho tâm trí.

Nhưng tôi thực sự muốn mục kiến sức mạnh của tâm trí bạn. Vậy nên tôi sẽ cho
bạn một thử thách mà những bậc thánh nhân đã đề ra. Đặt ra vài ngày khi mà bạn
sẽ thử thách bản thân với một lượng thức ăn nhỏ, loại rẻ nhất, kém chất lượng
nhất, và những thứ quần áo tồi tàn chất liệu kém vải thô, và tự hỏi bản thân: "Đây
phải chăng là thứ tôi luôn sợ hãi?" Vì chính những lúc ta có được sự an yên
khỏi những lo lắng trong cuộc sống là khi ta nên chuẩn bị cho tâm trí mình
để đối mặt với khó khăn. Trong khi vận mệnh đang mỉm cười, điều khôn
ngoan là chuẩn bị cho những thời điểm mà vận mệnh sẽ chống lại mình.
Cũng giống như người lính thời bình vẫn luôn phải rèn luyện một cách khắc
nghiệt, lập ra những hàng rào phòng thủ ngay cả khi không có kẻ địch nào
uy hiếp, chuẩn bị trước với một nỗ lực hết mình, để khi phải thực chiến họ
có đủ dũng cảm mà lao tới. Vậy nếu bạn muốn ai đó không bị động trước
khủng hoảng hay khó khăn trong đời, chỉ có một cách là huấn luyện anh ta
trước đó mà thôi.
Trở lại với thử thách tôi đã đưa ra cho bạn, đây chính là cách rèn luyện của những
danh nhân mà mỗi tháng đều khiến bản thân họ phải đối mặt với đói nghèo đến
gần như là khổ hạnh. Mục đích của nó là: nếu như họ đã luyện cho bản thân
trong hoàn cảnh đó, nó sẽ không thể khiến họ sợ hãi trong tương lai.

Đừng nghĩ rằng tôi đang gợi ý cho bạn những thứ như "Bữa tối của Timon", hay
"Đồ ăn của người nghèo", những trò giải trí mà bọn giàu có thường làm khi đã
quá chán ngán với cao lương mỹ vị. Không, hãy để cho nệm rơm của bạn là thật,
chăn làm bằng bao bì, bánh mỳ của bạn cứng và khó nuốt. Hãy thử chịu đựng nó
3 4 ngày liên tục, nhiều khi hơn thế, để nó không chỉ là một trò chơi mà thực sự
là một thử thách. Tin tôi đi, bạn sẽ được trải nghiệm một thứ ngạc nhiên thích
thú khi có thể thỏa mãn những nhu cầu thiết yếu với một số tiền ít ỏi, và sẽ
hiểu rằng bạn có thể thắng nỗi sợ nghèo đói bằng chính khả năng của bản
thân chứ không cần thần may mắn phải mỉm cười. Bởi vì ngay cả số mệnh
khắc nghiệt nhất cũng có thể cung cấp cho bạn đủ những thứ bạn cần.

Nhưng cũng đừng cho rằng bạn đang làm điều gì đó to tát. Bạn chỉ đang làm
điều mà hàng vạn người nghèo đói vẫn làm mỗi ngày. Hãy trân trọng bản
thân mình một chút, nhưng là vì bạn đang làm những điều ấy mà không phải
vì bị bắt buộc, và bạn sẽ thấy nó dễ dàng bất kể bạn luyện thường xuyên hay
chỉ trong vài trường hợp. Hãy chấp nhận thử thách ấy, và biến nghèo đói thành
bạn chứ không phải kẻ thù (có thể khiến ta sợ hãi). Khi đó vận mệnh sẽ không
thể khiến ta bất ngờ. Bởi lẽ, chúng ta sẽ tận hưởng sự giàu sang một cách có ý
nghĩa hơn rất nhiều nếu ta biết rằng nghèo đói thực ra chẳng có gì đáng sợ.

Ngay cả Epicurus, ông tổ của triết lý theo đuổi thoải mái tiện nghi, cũng có những
ngày chỉ đơn giản là thoả mãn những nhu cầu thiết yếu của mình mà thôi, như
cách để xem nó có ảnh hưởng gì đến sự tiện nghi của ổng hay không, và nếu nó
có, thì bao nhiêu, và sự khác biệt có lớn đến nỗi mà người ta phải sống chết vì nó
hay không. Đó là điều đã được ông ấy ghi lại trong bức thư cho người bạn
Polyaenus. Thực tế, ổng còn hãnh diện vì có thể sống cả ngày chỉ với ít hơn một
đồng, trong khi Metrodorus, người chưa đạt đến trình độ ấy, cần hẳn một đồng.
Bạn đã bao giờ nghĩ một người sẽ no nê chỉ với bữa ăn như thế? Chắc chắn có,
và thậm chí hơn thế nữa, còn có cả một sự thích thú không hề nhẹ hay dễ phai,
mà là sự thỏa mãn vì những giá trị từ bên trong.

Bởi vì dù chả có gì quá lớn lao trong một bữa ăn chỉ với nước trắng và bánh
mỳ thô, thì cảm giác mà không một điều bất hạnh nào có thể chạm tới ý chí
của bạn cũng thực sự tuyệt vời. Thậm chí bữa ăn trong ngục tù còn sang hơn,
vì người ta thường không quá khắc nghiệt với những kẻ đã phải chịu tù đày. Vậy
thì ý chí phải lớn lao cỡ nào để có thể thử thách bản thân mình khi bạn hoàn
toàn tự do như vậy. Đây chính là cách để trị tận gốc ảnh hưởng của vận
mệnh, hay nói cách khác, "nắm đằng chuôi" sự không chắc chắn của cuộc
đời.

Vậy nên, hãy bắt đầu đi bạn. Hãy đi theo con đường của những nhà thông thái,
và định ra những ngày cụ thể mà bạn sẽ rời bỏ những thói quen xa hoa và làm
quen với sự nghèo túng thuần khiết của cuộc đời.

"Hãy vượt trên sự giàu sang

Và để bản thân mình có được sự vinh quang của con người như Chúa trời đã ban
tặng"

(trích trong 1 bài thơ của Virgil)

Không ai có thể vươn tới điều đó nếu không vượt trên cái tầm thường của giàu
sang.

Không, đừng hiểu lầm là tôi đang ngăn cấm bạn giàu sang hay tích trữ của
cải, mà chỉ là đừng để nỗi sợ mất chúng làm lu mờ lý trí của bạn. Và cách
duy nhất để chế ngự nó là bạn phải chứng minh cho bản thân mình rằng bạn
hoàn toàn có thể hạnh phúc mà không có của cải - theo cách bạn biết rõ là
chúng có thể mất đi hay bị lấy đi bất cứ lúc nào.

Giờ là lúc kết thúc bức thư này. Và như thường lệ, vẫn là một câu nói từ Epicurus:

Tức giận quá mức là dấu hiệu của bệnh điên.


Hơn ai hết, bạn biết rõ điều đó đúng phải không, bởi bạn có cả nô lệ và kẻ thù.
Nhưng thực ra cảm xúc này bộc lộ với bất cứ đối tượng nào, cả người bạn
yêu cũng như người bạn ghét, và trong mọi hoàn cảnh từ các vụ kinh doanh
đến những trò giải trí và cả những chuyện đùa. Nó cũng bất kể nguồn gốc từ
điều gì đó to tát hay nhỏ nhặt: thứ duy nhất đáng chú ý là tâm trí bị kích
động. Nó giống như một ngọn lửa: điều quan trọng không phải là độ lớn, mà
là thứ gì nằm trên đường nó đi qua. Khi chúng là những thứ rắn chắc, ngay
cả ngọn lửa lớn nhất cũng không thể làm hại chúng. Nhưng nếu chúng là
những thứ khô hanh và bắt lửa, chỉ một đốm tàn cũng có thể gây nên chuyện.
Vậy đấy bạn ạ: kết quả của cơn giận không kiểm soát là sự điên khùng. Vậy
nên chúng ta cần tránh tức giận, không phải để mọi thứ trong tầm kiểm soát,
mà để bảo vệ sức khỏe tinh thần của chính chúng ta.

Tạm biệt!

A Dreamer

*******

Bản tiếng Anh:


From Seneca to Lucilius
Greetings
1 The month is December, and the city is sweating, more than ever. License has been granted to public self-
indulgence, and everywhere is a great din of preparations, just as if there were some real difference between a
day of Saturnalia and a business day. But really there is not a bit of diff erence—so that I agree entirely with
the one who said that what used to be the month of December is now the entire year!
2 If I had you here, I’d like to ask your opinion on what our behavior should be. Should we make no alteration
at all in our daily routine? Or should we try not to appear at odds with the general custom, and so make our
dinners more festive than usual, laying aside the toga? For what never used to happen except in some time of
turmoil, some crisis of the state, we now do for pleasure because of the holiday: we alter our mode of dress.
3 If I know you well, you would stand as intermediary. You would not want us to be exactly like the crowd
with the party hats, but neither would you want us to be completely different. And yet it may be that during
these days, one ought more than ever to take charge of one’s mind, ordering it to abstain from pleasures just
when everyone else is indulging in them. For if it does not proceed and is not enticed into those luxuries
which lead to dissipation, it gives a very sure proof of its own strength. 4 The latter is by far the bolder course,
to remain cold sober when everyone else is drunk and vomiting. The former is more moderate: not to hold
oneself apart or draw attention to oneself, while still not mingling in every respect—to do as others do, but
not in the same manner. For one may celebrate the holiday without dissipation.
5 But I am determined to test how firm your mind really is. I will therefore give you the same instructions that
great men have given. Set yourself a period of some days in which you will be content with very small amounts
of food, and the cheapest kinds, and with coarse, uncomfortable clothing, and say to yourself, “Is this what I
was afraid of?” 6 A time when the mind is free of anxieties is the very time when it should prepare itself for
adversity: amid the favors of fortune, one should strengthen oneself against the onslaughts of fortune. The
soldier in time of peace goes for a run; he constructs a palisade even when no enemy is at hand, wearing
himself out with extra effort so as to be strong enough when eff ort is required. If you want someone not to
be alarmed in a crisis, train him ahead of time. This was the practice of those who every month used to impose
on themselves a time of poverty amounting almost to destitution.
The point of it was that if they had schooled themselves in deprivation, they would never be frightened by it. 7
Don’t suppose that I mean to recommend the “dinners of Timon,” the “paupers’ cells,” and all the other things
that self-indulgence plays at merely because it is bored with riches. Let your pallet be a real one, your blanket
really burlap, your bread actually hard and coarse. Endure it for three or four days, sometimes more, so that it
won’t be a game but really a trial. Believe me, Lucilius: you will find it exciting to be fed full for a couple of
pence; and you will understand that you can be free of anxiety even without the aid of fortune. For even adverse
fortune will give you enough to supply your needs. 8 Not that you therefore have reason to think you are doing
some great thing. You will only be doing the same thing as many thousands of slaves and poor people. Think
well of yourself only in that you are doing it without compulsion, and in that you will find it just as easy to
endure this always as to try it occasionally. Let us try some practice bouts; let us make poverty our companion,
so that fortune cannot catch us unawares. We will be less anxious in prosperity if we know how trivial a thing
it is to be poor.
9 Even Epicurus, the expert on pleasure, used to have certain days on which he would barely satisfy his hunger,
just to see whether that would do anything to reduce his complete and maximal pleasure; or if it did, how much,
and whether the diff erence would be enough to justify anyone in making a great eff ort over it.* This is surely
what he is saying in the letter he wrote to Polyaenus during the magistracy of Charinus.* In fact, he boasts that
he can be fed for less than one bronze coin, while Metrodorus, who has not yet progressed to the same point,
requires a whole coin.* 10 Do you think a person can be full after that sort of meal? In fact, there is pleasure
in it, and not a trivial and fleeting pleasure either; not the kind that keeps having to be refi lled but a stable and
sure pleasure. For although there is nothing delightful about water and barley gruel or a crust of bread, still it
is a very great pleasure to be able to get pleasure even from these things, and to have brought oneself to that
state which no adverse fortune can undo. 11 Meals in prison are more generous; the executioner is less stingy
with those on death row. How great a spirit it is, then, that submits by choice to a harsher penalty than is
assigned to the worst of convicts! That’s a way to rob fortune of its shafts!
12 So make a start, dear Lucilius. Follow the custom of those men, and designate certain days when you part
from your own property and make scarcity your companion. Begin to have dealings with poverty.
Make bold, my guest, to rise above mere wealth; and shape yourself as well into a likeness worthy of God.
13 No one is worthy of God unless he has risen above wealth. I do not forbid you to possess wealth; I only seek
to make you fearless in possessing it. And the only way to achieve that is if you convince yourself that you
will be happy even without it—if you look at it as something that might disappear at any moment.
14 Now let’s begin rolling this letter up. “First, pay what you owe!” you say. I will refer you to Epicurus;
payment is to be made by him.
Anger beyond bounds begets insanity.
You cannot but know how true this is, since you have had slaves-and enemies.* 15 This emotion flares up against
people of every station, as much from love as from hatred, and as much in our business dealings as amid jokes
and games. Nor does it matter whether the provocation is great or small: the only thing that makes any difference
is the mind that is provoked. It is like fi re: what matters is not the size of the flame but what is in its path. Where
the material is solid, even the biggest blaze does not ignite it; dry and combustible stuff , though, catches even
a spark and makes of it an inferno.
That’s how it is, dear Lucilius: the outcome of great anger is madness. Hence we should avoid anger, not to
keep things in moderation, but to preserve our sanity.
Farewell.

Bạn nào có tâm muốn ủng hộ mình, chỉ xin ủng hộ Spiderum là mình vui rồi :)
Biểu tình leo thang thành bạo loạn ở
Hongkong - Tổng hợp hai luồng ý kiến

Bây giờ thì trên mạng xã hội mọi người đã ít đề cập đến sự việc ở Hongkong hơn,
sự thắng lợi của phe dân chủ cũng đã phần nào "trấn an" những người thuộc phe
biểu tình. Đường phố đã được dọn dẹp, người dân trở lại nhịp sống bình thường.
Bạn tôi vừa bay sang Hongkong du lịch hôm kia, cô vẫn check-in ở vịnh Victoria,
đi ăn sủi cảo, thậm chí còn được giảm giá khi mua quà lưu niệm vì cuối cùng
cũng có khách du lịch xuất hiện sau những chuỗi ngày nhiều nơi bị đóng băng
hoạt động. Vẫn có những cuộc biểu tình ôn hòa nhưng nhìn chung thì đường phố
vẫn an toàn ở mức độ vừa đủ.

Đoạn sau đây chỉ là ý kiến chủ quan theo quan sát của người viết, bạn có thể skip
đến phần tổng hợp ý kiến bên dưới.
Tôi có nhiều bạn bè người Hongkong. Hồi tháng 6, thằng bạn cùng lớp
tiếng Hàn còn nhờ tôi điểm danh hộ vì nó phải bay về Hongkong để biểu
tình vào ngày cuối tuần và không kịp đặt chuyến bay sớm nhất vào ngày
thứ hai sau đó. Đây cũng là khoảng thời gian cuộc biểu tình ở Hongkong
ở stage chuyển giao từ "ôn hòa" sang "bạo loạn". Trường Đại học của
tôi là trường quốc tế, trong bối cảnh tất cả mọi người từ giáo sư và
sinh viên cho đến nhân viên tạp vụ đều bình luận về cuộc biểu tình
này, đám sinh viên từ Trung Quốc và Hongkong chỉ biết nhìn nhau kiểu
awkward và tránh mặt nhau mọi lúc mọi nơi, kể cả đám sinh viên thuộc
hội liberal từng thề thốt vì một thế giới tự do hòa bình sẽ không để
chính trị chia cắt con người.

Trong thời gian cuộc biểu tình này diễn ra (từ tháng 3/2019 cho đến
hiện tại), tôi sống ở Hàn Quốc, Việt Nam và hiện tại là Nhật Bản
(chẳng hiểu sao, bình thường thì chẳng di chuyển mấy, đúng lúc vãi)
nên cũng thu thập được nhiều ý kiến trái chiều. So với Hàn Quốc và
Nhật Bản thì ở Việt Nam, lượng người thể hiện sự phản đối với người
biểu tình nhiều hơn hẳn. Điều này rất dễ nhận ra qua sự highlight của
báo chí, lượt share và likes của các Facebooker. Điều này thì rất dễ
hiểu thôi:

- Hàn Quốc: Có một lịch sử cực kì huy hoàng về các nhóm sinh viên
biểu tình để chiến đấu cho dân chủ. Đến cả tổng thống đương nhiệm là
Moon Jae-in cũng từng vào tù vì dẫn đầu nhóm biểu tình chống lại chế
độ độc tài Yushin vào những năm 1970s.
=> Đa phần ủng hộ (on a side note, bạn tôi ở Hàn có nhắn tin vào
đầu tháng 11 là một nhóm sinh viên của đại học Yonsei và SNU đã lập
group riêng để công khai lên tiếng ủng hộ người biểu tình Hongkong).
Chưa có bài báo nào chính thức thể hiện quan điểm phản đối rõ ràng
và gọi nhóm người biểu tình là "rioters".

- Nhật Bản: Mối quan hệ giữa Nhật Bản và đảng Cộng Sản Trung Quốc vốn
chưa bao giờ tốt đẹp (nếu bạn cùng Twitter và hiểu tiếng Nhật, bạn
sẽ thấy memes về cái bắt tay đau đớn huyền thoại giữa Tập Cận Bình
và Shinzo Abe go viral một cách đều đặn mỗi mùa tết đến xuân về). Bản
thân Nhật Bản cũng đang struggle với quả phốt lobby của đài NHK
(search NHK kara Kokumin wo Mamoru Tō nếu bạn tò mò) nên người Nhật
thời gian này có xu hướng ủng hộ dân chủ và tự do ngôn luận (mà ở
Trung Quốc thì làm gì có mấy cái này, ít nhất là theo tiêu chuẩn
phương Tây).
=> Đa phần không quan tâm hoặc ủng hộ.

- Việt Nam: là một nước theo chế độ Cộng Sản nên dù muốn hay không
thì Việt Nam cũng luôn là một người anh em hiền hòa của Trung Quốc.
Hơn nữa, theo lịch sử Việt Nam tính từ thời điểm thống nhất đất nước
vào năm 1975, những vụ biểu tình bị đẩy lên thành bạo lực chưa bao
giờ có kết thúc tốt đẹp. Ngoài ra, tuy không có số liệu cụ thể, "dân
chủ phương Tây" là một khái niệm rất mù mờ và "không cần thiết vào
thời điểm hiện tại" đối với rất nhiều người Việt.
=> Đa phần cho rằng những người biểu tình là rioters, phản đối bạo
lực và không có thiện cảm với nhóm biểu tình. Vẫn có một bộ phận thể
hiện sự ủng hộ nhóm biểu tình, nhưng không phải là đa số (tôi phải
thoát ra khỏi cái liberal bubble để thừa nhận điều này). Báo chí cố
gắng thể hiện sự trung lập, đa phần chỉ xoay quanh việc khuyến cáo
khách du lịch Việt Nam không nên đến Hongkong để đảm bảo an toàn.

Thôi dài dòng quá, dưới đây là tóm tắt hai luồng ý kiến sau 1 tháng nghiên cứu
nhiều nguồn tư liệu:

1. Về động cơ của những người biểu tình:


- Phe phản đối: Đám sinh viên trẻ tuổi bị ám ảnh với dân chủ phương tây và
quên mất điều gì là quan trọng nhất ở hiện tại (sự ổn định chính trị và phát triển
kinh tế). Yêu cầu rút 5 dự luật chỉ là cái cớ, cái họ muốn là tạo nên một Hongkong
hoàn toàn thoát khỏi "một quốc gia, hai chế độ" trước năm 2047 (vào năm 2047,
"một quốc gia, hai chế độ" chính thức hết hạn, Hongkong chính thức trở thành
một phần của Trung Quốc), điều rất ít có khả năng xảy ra trước quyền lực của
chính quyền Bắc Kinh. Phe biểu tình đang chiến đấu cho một động cơ vô nghĩa
với cái giá là sự ổn định chính trị và sức mạnh kinh tế của Hongkong.

- Phe ủng hộ: Vào năm 2047, những sinh viên này sẽ là tầng lớp lao động chính
của xã hội nên việc họ chiến đấu cho tương lai của họ chẳng có gì sai cả. Nếu họ
thành công yêu cầu chính quyền rút 5 dự luật, điều này cũng là niềm hi vọng để
họ thoát khỏi Trung Quốc trước năm 2047. Bởi vậy, đây là một động cơ chính
đáng và có khả năng thành công. Hơn nữa, trước khi lịch sử quyết định phe chiến
thắng, mọi cuộc đấu tranh dính dáng đến bạo lực đều bị coi là vô nghĩa.

2. Về sự gia tăng bạo lực với cảnh sát:

- Phe phản đối: Nhóm biểu tình ngày càng hung hăng và đi trật khỏi mục đích
ban đầu của họ. Cảnh sát chỉ đang làm nhiệm vụ của mình là bảo vệ sự an toàn
của thành phố, còn tất cả những gì đám nhóc này làm là chống đối, phá hủy đường
sá và từ chối nói chuyện một cách dàng hoàng và ôn hòa với cảnh sát và chính
phủ. Dân chủ kiểu gì khi những người bất đồng chính kiến bị tấn công, các cửa
hàng bị phá hoạt, giao thông bị tê liệt và kinh tế thì đóng băng? Có nhiều cách để
thể hiện quan điểm, tại sao lại phải đi đến bạo lực? Khi đám đông mất kiểm soát
thì ngoài dùng các biện pháp mạnh để giải tán ra thì còn cách nào khác à?

- Phe ủng hộ: Chính quyền là phía kích động bạo lực trước khi dùng đạn hơi cay,
thật là khập khiễng khi đi cân đo giữa đám sinh viên trói gà không chặt dùng bình
nước để làm bom tự chế với đội cảnh sát được huấn luyện ít nhất vài năm với đủ
các loại vũ khí chuyên nghiệp. Khi chính quyền của Carrie Lam chính thức lên
tiếng ủng hộ việc cảnh sát dùng bạo lực (kể từ sự việc ngay 12/6), thì chẳng lẽ
đám sinh viên đấy ngồi im chờ bị cảnh sát bắt rồi đánh đập à? Bạo lực là cách
sinh viên dùng để chống trả và tự bảo vệ bản thân, chứ có ai muốn bạo lực đâu?
Đám sinh viên dùng bạo lực không phải để sát thương cảnh sát, bọn chúng ném
bom vào chỗ không người để cố thủ, khác với việc cảnh sát dùng đạn để bắn
thẳng vào nhóm biểu tình. Hơn nữa, đã có 9 người tự tử, 2 người thương vong về
phía nhóm biểu tình. Nhóm cảnh sát đã có con số thương vong nào chưa? Người
biểu tình toàn là dân thường chứ đâu phải võ sĩ, có ai muốn dùng bạo lực đâu.

3. Về đời sống của người Hongkong

- Phe phản đối: Người dân không đi làm được vì giao thông tê liệt, trẻ em không
được đến trường. Đám trẻ trâu này có trường không học lại đi phá hoại cuộc sống
bình thường đang diễn ra êm ả của mấy triệu người Hongkong. Bạo lực là ngu
ngốc, dẫn đến những hậu quả cũng ngu ngốc nốt. Nhìn vào kết quả bầu cử kìa,
phe dân chủ vẫn thắng mà chẳng cần đến bạo lực. Rõ ràng là tuổi trẻ rảnh rỗi sinh
nông nổi, háo thắng nên dễ mất sạch lí trí. Mấy người đang dùng chính sự an toàn
và nền kinh tế của Hongkong để đem ra đùa với lửa để thỏa mãn cái gọi là khát
vọng dân chủ.

- Phe ủng hộ: Khi người ta sống trong sự yên ổn quá lâu thì sẽ sợ hãi những thay
đổi. Người biểu tình chặn tàu điện vì cảnh sát dùng tàu để đi vào trấn áp trường
học, đập phá Starbucks vì con gái của cổ đông Starbucks Hongkong công khai
gọi người biểu tình là rioters trước Liên Hợp Quốc, trong khi đã có 9 người tự tử
và 2 người chết, họ chết không phải để cô đến tận LHQ nói này nói nọ ok? Bạo
lực là hậu quả của một quá trình dài suốt từ năm 2014, chỉ là đến bây giờ nó mới
bục ra thôi. Người Hongkong lo lắng cho đời sống của họ, đó là điều bình thường
thôi, còn những người biểu tình ngoài đường kia thì chắc là không lo lắng? Họ
có thể bị bắt và chết khi còn rất trẻ, nỗi sợ cái chết và đánh mất tương lai với nỗi
sợ không có tàu để đi làm thì cái nào lớn hơn? Freedom is not free. Đập phá đâu
phải để cho vui, khi chính quyền thậm chí còn chẳng được bầu bởi người dân, thì
chỉ còn cách đánh vào kinh tế thôi.

Tổng kết: Lịch sử được viết bởi người chiến thắng. Với trường hợp của
Hongkong, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Ai cũng nghĩ mọi chuyện đã yên ổn
sau năm 2014, nhưng đến thời điểm hiện tại, việc cho rằng Hongkong sẽ lại có
những vụ việc tương tự xảy ra hoàn toàn có cơ sở. Cuối cùng, những thương vong
ở phía người biểu tình là có thật, và điều này chắc chắn đáng để chúng ta tức giận
hơn chuyện tàu điện bị tê liệt và đường sá bị đập phá. Cách mỗi người suy nghĩ
cũng bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, kinh tế và những người xung quanh. Again, be
rational.
 HONG KONG

 DÂN CHỦ

 XÃ HỘI

19

1185 lượt xem

coffeelismTheo dõi
@coffeekayla
Made by coffee and manga. Living in Japan.
Ủng hộ cho tác giả
Quan điểm - Tranh luậnĐang theo dõi
Các nội dung thể hiện góc nhìn, quan điểm đa chiều về các vấn đề kinh tế, văn hoá – xã hội trong và
ngoài nước.
19
28

Có thể bạn quan tâm


Theo dõi để nhận thông báo khi có bài viết mới của tác giả này

coffeelism
@coffeekayla
Theo dõi

Bài đăng khác

"Cầm quyền nơi công sở do nắm nhiều thông tin" -...

1
20

Gần đây bạn có "suy nghĩ" không?

42

88

Em xin lỗi...

24

61

28 bình luận
GỬI

 Hot nhất
 Mới nhất

skywaytion

1 tháng 12

Nói đơn giản tôi không ủng hộ phe nổi dậy vì HongKong tách khỏi TQ sẽ là cái chết của HongKong.
Như bất cứ lãnh thổ nào tách ra khỏi quốc gia lớn đều phải lãnh lệnh cấm vận. Với diện tích chỉ
1000 km2, lại không có tài nguyên khoáng sản, HongKong phụ thuộc hoàn toàn vào giao thương.
Và lệnh cấm vận sẽ là án tử đối với HongKong.

Trong trường hợp, HongKong không tách ra khỏi TQ, HongKong vẫn dính chưởng bởi các hành vi
chơi ngu của người biểu tình bao gồm kêu gọi nước ngoài hỗ trợ, yêu cầu và mong muốn được
tách riêng hoàn toàn khỏi TQ. Những điều này đi ngược lại quan điểm "một TQ" của Bắc Kinh và họ
sẽ không dễ dàng cho qua vụ này đâu. Đáng lo cho HongKong lúc này là TQ đã chấp nhận yêu cầu
của họ chứ không cho quân càn quét người biểu tình. Nó cho thấy TQ muốn dùng những con cờ
khác, những con cờ tốn kém thời gian nhưng lại ác liệt hơn nhiều. Những con cờ kinh tế, văn hóa,
xã hội.
Chính trị là nước cờ dài. Trò hay còn chưa ngã ngũ. Chắc phải hơn chục năm trận này mới ra ngô
ra khoai. Hươu chết về tay ai còn thật sự chưa biết. Biết đâu dân HongKong thật sự lật được kèo
thì sao?

Trả lời

Lương Việt Hải

7 giờ trước

Các cụ nhà mình cũng nên nhìn vào TQ và cách TQ xử lý vấn đề HK như thế nào để có bài học
tương tự ý. Diễn biến hòa bình mấy năm gần đây có vẻ hơi căng.

Trả lời

lomo2405

Hôm qua

Hongkong chưa bao giờ đòi tách ra khỏi trung quốc, họ chỉ muốn được tôn trọng cái gọi là "1 quốc
gia, 2 chế độ"

Trả lời

Trí Tài

50 phút trước
Hong kong không muốn tách ra khỏi trung quốc họ chỉ không muốn bị áp đăt cái thể chế của trung
quốc lên họ thôi. một cái thể chế thiếu dân chủ cấm tự do báo chí, mạng xã hội..vv. họ sống tự do
từ nhỏ. Nên không thể nào sống theo kiểu định hướng tuyên truyền của chính phủ tq được.

Trả lời

Tran Quang Minh

1 tháng 12

Quan điểm của t là chưa hiểu hết tình hình thì ko thể đưa ra ý kiến phản đối hay ủng hộ đc. Nên t
cứ hóng thôi :v , nhưng thú thực thì nếu dính dáng đến Mỹ thì chuyện cx ko tốt đẹp lắm đâu =))

Trả lời

lomo2405

Hôm qua

thực ra thì lại là ngược lại, cứ dính dáng tới Trung Quốc là sẽ bung bét hết cả :)))

Trả lời

Tran Quang Minh

Hôm qua

dính tới cả hai thì thôi rồi :v


Trả lời

Psycho

30 tháng 11

Không biết mình có cực đoan quá không nhưng biểu tình ôn hòa đối với mình mới là không có ý
nghĩa. K phải mình ủng hộ bạo lực nhưng mà biểu tình ôn hòa thường chính phủ toàn bỏ qua và
chẳng có hành động gì khác, chỉ có vài lời tuyên bố cho qua chuyện

Trả lời

Lương Việt Hải

7 giờ trước

HongKong không thể tách ra khỏi TQ được vì không đủ cơ chế pháp lý, quyền lãnh thổ như một
quốc gia độc lập, về mặt địa lý và pháp lý nói chung thì HK luôn luôn là một phần của TQ.
Tách ra khỏi TQ chỉ là ước mơ xa vời của tuổi trẻ bồng bột.

Trả lời

skywaytion

6 giờ trước

Cơ chế pháp lý có thể bổ sung, quyền lãnh thổ có thể giành lấy, độc lập có thể tự giành được nốt.
Vấn đề là ở kinh tế. Độc lập rồi chết đói thì thà không độc lập còn hơn. Với vị trí của HongKong và
Trung Quốc thì một lện cấm vận từ Bắc Kinh là HongKong chết sạch.
Trả lời

Anthony Diskenth

6 giờ trước

"Việt Nam luôn là người anh em hiền hòa của Trung Quốc". Bác ko biết dân Việt bài tầu như nào
hử? Rất nhiều người Việt kì thị người Tầu đó bác ơi :)))

Trả lời

coffeelism

6 giờ trước

Dạ có 1 bác cũng thắc mắc như bác ở bên dưới và em đã trả lời rồi, em xin phép copy lại nhé:

"Việt Nam: là một nước theo chế độ Cộng Sản nên dù muốn hay không thì Việt Nam cũng luôn là
một người anh em hiền hòa của Trung Quốc." -> Mình đang nói đến động thái của chính phủ, không
phải của người dân. Ví dụ, chính phủ Việt Nam từ chối lên tiếng, trong khi chính phủ Đài Loan công
khai ủng hộ người biểu tình Hongkong. Phần "=>" mới là phần nói về quan điểm của người dân.
Đây không phải vấn đề pro-China hay không, nó là vấn đề về mặt tư tưởng. Ví dụ, nhiều bạn bè của
mình không thích Trung Quốc as a country nhưng cũng không ủng hộ democracy và movement của
Hongkong.

Trả lời


Anthony Diskenth

6 giờ trước

Chà Thứ nhất vì bạn có một ý là "so với ở Hàn và Nhật thì lượng người ở Việt Nam thể hiện sự
phản đối nhiều hơn hẳn" và bên dưới là phỏng đoán của bạn về "Việt Nam luôn là người anh em
hiền hòa của Trung Quốc" Nên rất khó để mình có thể hiểu được bạn đang nói đến "số lượng
người" hay "nhà nước".

Thứ hai là mình cũng ko có ngĩ là anh em tốt đâu, bởi có những tranh chấp trong lịch sử, quá khứ
xung đột, vấn đề biển đông, etc.. và từ lâu việc chung đường hướng cộng sản đã chẳng chứng
minh đc gì là anh em tốt cả, Cứ nhìn quan hệ Liên xô & Tung Quốc hay Mỹ & Trung Quốc trong thời
chiến tranh lạnh là thấy nè.

Trả lời

coffeelism

3 giờ trước

hm ok mình sửa bài rồi nhé, đó không phải là phần chính và chỉ là ý kiến chủ quan của mình dựa
theo trải nghiệm cá nhân, bạn có thể đồng ý hoặc không.

lesson learnt là nên để disclaimer tho.

Trả lời

Leaf Green

4 giờ trước

Trung quốc nó càng rối ren thì càng tốt cho các nước khác. Trung quốc đã mạnh lắm rồi. Dân đông
mà còn ổn định đoàn kết nữa thì bá chủ. Ai chơi lại nổi. Trung quốc nó có truyền thống bá quyền
chứ k ngu ngu mọi mọi như dân ấn độ đâu. Nhưng mà kết cục của hongkong k bao giờ thay đổi dc.
Haizz.
Lấy trứng chọi đá là ngu. Chứ k phải kiên cường.

Trả lời

Nguyễn Thanh Tùng

30 tháng 11

Nếu cho rằng việc leo thang bạo lực trong các cuộc biểu tình là sai thì phải chăng mọi cuộc cách
mạng đều là sai?

Trả lời

Bui Xuan Huy

Đã sửa 30 tháng 11

Cách mạng thì phải có tổ chức đại diện và đứng ra lãnh đạo, có đường lối rõ ràng và quan trọng
nhất là "hợp pháp". Có nghĩa phải dựa trên một cơ sở pháp lý nào đó. Điều này chính là để tránh
cho việc "cách mạng" chỉ là việc "leo thang bạo lực từ các cuộc biểu tình". Đó cũng là lý do vì sao ở
Việt Nam chỉ có Đảng Cộng sản thành công trong việc dành được độc lập từ tay thực dân (tất nhiên
cũng còn do những yếu tố khách quan nữa), và tại sao câu đầu tiên trong Tuyên ngôn Độc lập lại
lấy ra từ chính bản Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ năm 1776. Hiện nay ở HK không hề có tổ chức nào
đại diện cho những người biểu tình. Họ cũng không hề có đường lối rõ ràng nào cả. Họ đã đưa ra 5
yêu sách nhưng mong muốn thực sự là việc được độc lập khỏi chính quyền Đại lục lại không hề có
trong đó. Nếu muốn được độc lập thì họ phải bắt tay xây dựng Chính phủ mới, với những điều luật
mới, điều mà rõ ràng bọn họ chưa hề làm. Đây là đoạn video cảnh một nhóm biểu tình ủng hộ HK
(tầm 20 người) ở Đức cãi nhau với một, vâng, chỉ duy nhất một cô gái đến từ đại lục, và họ thua,
thua từ cả hệ tư tưởng cho đến cách thức tranh luận

>https://youtu.be/x_SqKY5haqg">https://youtu.be/x_SqKY5haqg

Liệu những người này có nên đại diện cho các cuộc biểu tình ở HK không? Biểu tình là việc đúng
đắn, "leo thang bạo lực" không phải là điều đúng đắn, "bắt tay vào xây dựng một HK mới" mới là
điều đúng đắn.

Trả lời

6

Nguyễn Thanh Tùng

1 tháng 12

Cảm ơn bạn. Ý kiến rất hay. Như vậy rõ ràng rằng ở Hongkong không hề tồn tại một cuộc cách
mạng. Tuy nhiên đó vẫn là một cuộc biểu tình thể hiện sự bất đồng với chính quyền của đa số
người dân Hongkong

Trả lời

HLTrung

2 giờ trước

mình cho rằng không có cuộc cách mạng nào là hợp pháp (ít nhất là vào thời gian đầu) đối với
chính quyền đương nhiệm

Trả lời

Quyen99sky

30 tháng 11

[Tạm ẩn]

Trả lời

-3

Nguyễn Thanh Tùng

30 tháng 11

Nếu bạn đã nói thế thì mình xin kết thúc tranh luận ở đây :)

Trả lời

Trần Quang Thiện

1 tháng 12

Thực lòng, không ai thấy lập luận của phe ủng hộ toàn là ngụy biện sao?

Trả lời

quanglh

Đã sửa 1 tháng 12

Mình không lên án cũng không ủng hộ biểu tình ở Hồng Kông. Tin nhiều quá thì có đọc sơ vài bài.

Các đoạn khác tuy đọc xong thấy không đồng tình nhưng xin không nêu ý kiến vì nó hầu hết là
"theo quan sát của người viết thì người viết thấy". Mình chỉ nói 1 ít nội dung của bài như bên dưới.

"Việt Nam: là một nước theo chế độ Cộng Sản nên dù muốn hay không thì Việt Nam cũng luôn là
một người anh em hiền hòa của Trung Quốc." --> Nếu ý bạn nói là hầu hết người Việt nghĩ tốt cho
Trung Quốc thì mời bạn quan sát thêm. Bài Tàu giờ nó như là cái mốt vậy (mở mồm ra là bài nhưng
không làm gì, VD hàng TQ vẫn dùng đủ). Đố ai lên mạng hô hào ủng hộ TQ mà không ăn no gạch
đá.

"Hơn nữa, theo lịch sử Việt Nam tính từ thời điểm thống nhất đất nước vào năm 1975, những vụ
biểu tình bị đẩy lên thành bạo lực chưa bao giờ có kết thúc tốt đẹp." --> chả ở đâu có kết thúc tốt
đẹp hết. Mà không hiểu thế nào là tốt đẹp? Muốn đập phá gì thì đập? Hồi Vietnam War, dân Mỹ
cũng biểu tình ác lắm và họ cũng bị chính quyền Mỹ dập ác lắm. Nó là việc rất bình thường. Vấn đề
này Google có rất nhiều thông tin. Ngắn gọn thì như:
https://youtu.be/fygxKKgZOIg">https://youtu.be/fygxKKgZOIg. (Tất nhiên là mình ủng hộ người biểu
tình Mỹ vì họ làm vì lợi ích của VN).

Về thông tin 9 người tự tử, ý là phải lên án cuộc biểu tình vì gián tiếp gây ra nó? Vd tham khảo:
https://www.theguardian.com/society/2019/oct/22/society-is-suffering-hong-kong-protests-spark-
mental-health-crisis">https://www.theguardian.com/society/2019/oct/22/society-is-suffering-hong-
kong-protests-spark-mental-health-crisis. Tính sổ cho chính quyền HK thì vô lý quá.

Nói chung, theo mình, nếu biểu tình HK là để đòi thêm dân chủ thông thường thì tốt cho dân HK thôi
nhưng không nên bạo động và không nên gây ảnh hưởng tới những người dân khác. Nếu là để độc
lập khỏi TQ thì cũng tốt thôi nếu dân HK phần lớn muốn thế, nhưng khi đó nó là làm cách mạng
(hầu hết các nước công nhận HK là thuộc TQ). Làm cách mạng thì phải có hy sinh vì lý tưởng, rất
bình thường. Người ngoài như dân VN không nên lên án chính quyền HK (hay TQ nếu họ cho quân
đội vào) vì có người làm cách mạng HK chết, dù rằng phe cách mạng HK sẽ đương nhiên dùng
những cái chết đó để làm truyền thông thổi bùng ngọn lửa cách mạng, kiếm tìm ủng hộ từ Quốc tế.
Làm cách mạng cũng cần né giết dân thường. Vụ đốt người kia là phốt nặng, chả khác gì mấy lũ
khủng bố đặt bom Hồi Giáo.

Trả lời

coffeelism

Đã sửa 1 tháng 12

1. lol việc bạn nói nó là tào lao cũng là thể hiện ý kiến rồi mà đúng không? Cảm ơn ý kiến của bạn.

2."chả ở đâu có kết thúc tốt đẹp hết" - tốt đẹp ở đây là 1 từ mang tính tương đối, theo mình (theo
quan điểm của bài viết) là ít nhất cũng mang lại sự thay đổi ở phía chính quyền theo hướng mà
người biểu tình muốn. tất nhiên bạo loạn thì làm gì có kết thúc có hậu vì đằng nào người thì cũng
chết rồi. Có 1 ví dụ theo mình là có kết quả "tốt đẹp" ở đây là vụ Gwangju Uprising ở Hàn Quốc vào
năm 1980, cuộc biểu tình đẫm máu này đã trigger và tạo nên một làn sóng chiến đấu cho dân chủ
khắp Hàn Quốc và tạo nền tảng giải phóng hoàn toàn Hàn Quốc khỏi thể chế độc tài trước năm
1990.

3. Mình không lên án cuộc biểu tình vì đã gián tiếp gây ra 9 vụ tự tử. Nhiều trong số này tự tử để
thể hiện sự bất bình với chính quyền của Carrie Lam, còn lại là cảm thấy bị áp bức khi tham gia
biểu tình (trên google có rất nhiều, bạn có thể tự search). 9 cuộc tự tử này đều có liên quan đến
những hành động của chinh quyền, bạn có thể đồng ý hoặc không. 9 cuộc tự tử này là kết quả của
cả một quá trình dài, là hệ lụy của rất nhiều yếu tố.

4. "Việt Nam: là một nước theo chế độ Cộng Sản nên dù muốn hay không thì Việt Nam cũng luôn là
một người anh em hiền hòa của Trung Quốc." -> Mình đang nói đến động thái của chính phủ, không
phải của người dân. Ví dụ, chính phủ Việt Nam từ chối lên tiếng, trong khi chính phủ Đài Loan công
khai ủng hộ người biểu tình Hongkong. Phần "=>" mới là phần nói về quan điểm của người dân.
Đây không phải vấn đề pro-China hay không, nó là vấn đề về mặt tư tưởng. Ví dụ, nhiều bạn bè của
mình không thích Trung Quốc as a country nhưng cũng không ủng hộ democracy và movement của
Hongkong.

Trả lời

quanglh

1 tháng 12

Đang định vào sửa cho comment bớt hung hăng không cần thiết thì bạn đã đọc rồi. Mình bỏ chữ
"tào lao" và 1 ít chữ khác đi.

Về "tốt đẹp" của bạn thì mình không phản đối. Mình cũng có nói là nếu nó là ý nguyện của phần
đông người dân thì cũng tốt thôi. Nhưng giả sử ở VN mà thế thì đó lại càng là lý do họ phải ủng hộ
biểu tình HK chứ.

Về tự tử, mình có dẫn link rồi. Lần post đầu nó ko hiện.

"Người anh em hiền hòa" --> ok. Nhà nước VN đang cố biến nước VN thành người anh em hiền
hòa của tất cả các nước khác, về mặt giấy tờ, thể hiện qua sách trắng quốc phòng 2019 vừa công
bố. Nhưng nói về nhà nước thì có ý nghĩa gì. Tưởng đang nói về dân VN có thái độ thế nào. Ở
mình, chửi chính quyền cũng đang là mốt, như mốt bài Tàu. Nên mình nghĩ chính quyền VN không
tác động được lên hành động của dân mạng VN lớn thế đâu.
Bạn bè bạn chắc cũng tầm 20 21 tuổi, mình nghĩ họ không ủng hộ có thể là do họ không quá quân
tâm tới chính trị nói chung thôi. Mà có quan tâm thì có thể họ cũng giống mình, thấy bên nào cũng
có cái lý của người ta, mà việc lại chả liên quan tới mình, nên kệ thôi.

Không biết bạn có ý này không nhưng cái việc "Do tôi ủng hộ dân chủ nên tôi phải / nên ủng hộ mọi
phong trào dân chủ ở mọi nơi" nghe sao nó giống Quốc Tế Cộng Sản hồi xưa quá. Ai cũng có
quyền lợi cần được bảo vệ của mình thôi. Nên học ông Nguyễn Ái Quốc. Trong Đường Kách Mệnh,
sách được ông viết năm 3x tuổi, thể hiện rõ tư tưởng tham gia QTCS chỉ là để tranh thủ sự ủng hộ
cho CM dành độc lập ở VN.

Trả lời

Hoàng Ngọc

Hôm qua

chuyện k liên quan đến nước mình lại nhảy đành đạch lên :)) sao ông k đi ủng hộ dân chủ cho libya,
syria, mấy nước trung đông đấy. nhờ những người yêu dân chủ như ông lật đổ chế độ độc tài mà
các nước đó giờ thịnh vượng vl ra

Trả lời

coffeelism

3 giờ trước

hm ok mình sửa bài rồi nhé, đó không phải là phần chính và chỉ là ý kiến chủ quan của mình dựa
theo trải nghiệm cá nhân, bạn có thể đồng ý hoặc không

lesson learnt là nên để disclaimer cho rõ ràng vậy.

Trả lời

0

Quyen99sky

30 tháng 11

Có 2 điểm trong bài này không ổn?

1. Đa số người Việt Nam phản đối bạo lực biểu tình. Đúng rồi đó! Bạn biết vì sao không? Người dân
Việt Nam đang ở một xã hội chủ trương sống và làm việc theo hiến pháp và pháp luật. Và vì vậy
những hành xử vô chính phủ, dẫm đạp lên pháp luật sẽ chẳng bao giờ được ủng hộ cả!

2. Lịch sử được viết nên bởi kẻ thắng. ?. Ý nghĩa gì trong bài viết này? Chiêu trò định hướng hả. Ok
nếu tác giả không thích, không thấy lịch sử của người chiến thắng khách quan thì hãy đọc và tin
"lịch sử" của những kẻ bại trận.

Trả lời

You might also like