You are on page 1of 6

Bài làm bài tập 1 nhóm 03, lớp A06

Câu 1: Làm rõ những nguyên nhân dẫn đến thất bại của các phong trào yêu nước VN
theo khuynh hướng chính trị phong kiến và tư sản cuối TK XIX đến đầu 1930.

- Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến thất bại của phong trào yêu nước chống Pháp cuối thế kỉ
XIX là do thiếu một lực lượng xã hội tiên tiến có đủ năng lực để lãnh đạo phong trào, đây
cũng là điểm chung cho các phong trào sau này. Yêu cầu phải có một lực lượng mới lãnh
đạo sau này là giai cấp công nhân. Chưa có chính Đảng lãnh đạo, chưa tập hợp được sức
mạnh quần chúng nhân dân; các phong trào có tính tự phát, lẻ tẻ, không chống được sức
mạnh của địch:

+ Phan Bội Châu tổ chức phong trào Đông Du, đưa học sinh sang Nhật học, chuẩn
bị cho công cuộc đánh Pháp cứu nước. Bạo động, ám sát.

+ Phan Châu Trinh cổ động thực nghiệp, lập hội kinh doanh, mở trường theo lối
mới để nâng cao dân trí, vận động đổi mới “phong hóa”, cải cách lối sống, bài trừ mê tín
dị đoan.

- Khuynh hướng phong kiến và dân chủ tư sản không còn phù hợp với thời đại mới.

- Các phong trào này quá phụ thuộc vào người lãnh đạo. Sau khi người lãnh đạo bị bắt hoặc
bị hy sinh thì các phong trào này đều bị thất bại.

- Chỉ hô hào cổ động không quan tâm đến vận động quần chúng, không chủ động xây dựng
lực lượng chính trị và lực lượng vũ trang.

- Các phong trào có những hạn chế về giai cấp, về đường lối chính trị, hệ thống tổ chức
thiếu chặt chẽ, chưa tập hợp được rộng rãi lực lượng dân tộc, nhất là chưa tập hợp được 2
lực lượng cơ bản là công nhân và nông dân. Các phong trào này diễn ra lẻ tẻ không thống
nhất nên dễ dàng bị thực dân Pháp đàn áp.

- Gặp phải nhiều sai lầm: cuộc cách mạng của Phan Bội Châu là “đưa hổ cửa trước, rước
beo cửa sau”, Phan Chu Trinh “xin giặc rủ lòng thương”, cuộc các mạng của Hoàng Hoa
Thám còn mang nặng cốt cách phong kiến… →các phong trào yêu nước theo khuynh
hướng dân chủ tư sản ở Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX chỉ xác định được một trong
hai kẻ thù chính của cách mạng Việt Nam.

Tiêu biểu của tư tưởng tư sản là Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh:

+ Phan Bội Châu: chỉ xác định nhiệm vụ chống đế quốc nhằm giành độc lập và thiết
lập nền quân chủ lập hiến ở Việt Nam.

+ Phan Châu Trinh: xác định dựa vào Pháp để đánh đổ ngôi vua và bọn phong kiến
hủ bại, coi đó như là điều kiện tiên quyết để giành độc lập.

Câu 2: Làm rõ quá trình lựa chọn con đường Cách mạng vô sản của Nguyễn Ái Quốc.

- Nguyễn Ái Quốc rút ra bài học từ các thất bại của các cuộc cách mạng trước đó như phong
trào Cần Vương, cuộc khởi nghĩa Yên Thế, phong trào Đông Du, phong trào Duy Tân…

- Người nghiên cứu về các cuộc cách mạng Tư sản, cách mạng Pháp và nhận thấy rằng các
cuộc cách mạng ấy là chưa triệt để, do chưa có tiếng nói chung với nhân dân, bên trong thì
tước lục công nông, bên ngoài thì áp bức thuộc địa. Do vậy, Người nhận định rằng phải
tìm một con đường mới để giải phóng dân tộc.

- Nguyễn Ái Quốc nhận định rằng Cách mạng Tháng 10 Nga vừa là cuộc cách mạng vô
sản, vừa là cuộc cách mạng giải phóng dân tộc, đó là một cuộc cách mạng triệt để. Người
tin vào Lênin và Quốc tế thứ ba, lựa chọn con đường cách mạng vô sản. Đây là con đường
duy nhất để giải phóng dân tộc, đem lại tự do, độc lập cho nhân dân: “Muốn cứu nước và
giải phóng dân tộc không có con đường nào khác con đường cách mạng vô sản”.

Câu 3: Phân tích để làm rõ sự vận dụng và phát triển sáng tạo lý luận Mac - lênin để
xây dựng lý luận về cách mạng giải phóng dân tộc cho việt nam của Nguyễn Ái Quốc
trong những năm 20 thế kỷ XX
- Quốc tế cộng sản, bộ tham mưu của giai cấp vô sản và các dân tộc bị áp bức toàn thế giới
được thành lập, từ đó đánh dấu vai trò quan trọng của chủ nghĩa Mác-Lênin

- Theo chủ nghĩa Mác-Lênin, để dẫn dắt cuộc cách mạng thành công thì lực lượng cách
mạng chính là bộ phận bị áp bức nặng nề nhất lúc bấy giờ, cụ thể là liên minh công-nông.
Sau đó đoàn kết họ lại, nhận thức họ bằng một quan điểm chính trị tiến bộ, nâng cao dân
trí để có thể kết hợp giữa đấu tranh chính trị và vũ trang. Nguyễn Ái Quốc đã áp dụng
những nền tảng của tư tưởng này vào quá trình giải phóng dân tộc Việt Nam.

- Tháng 7-1920, Nguyễn Ái Quốc đọc bản Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về
vấn đề dân tộc & vấn đề thuộc địa của Lenin trên báo Nhân đạo. Người tìm thấy trong
Luận cương của Lenin lời giải đáp về con đường giải phóng nhân dân và vấn đề thuộc địa
trong mối quan hệ với phong trào cách mạng thế giới… Người đã đến với chủ nghĩa Mác-
Lenin.

- Tại Đại hội Đảng Xã hội Pháp (12-1920), Nguyễn Ái Quốc bỏ phiếu tán thành gia nhập
Quốc tế Cộng sản và tham gia thành lập Đảng Cộng sản Pháp, người khẳng định con đường
giải phóng dân tộc là con đường cách mạng vô sản. Từ đây, Ngưới xúc tiến truyền bá chủ
nghĩa Mác – Lenin, vạch ra phương hướng, chiến lược cho cách mạng Việt Nam.

- Nguyễn Ái Quốc tích cực truyền bá chủ nghĩa Mác-Lenin vào Việt Nam thông qua các
bài báo đăng trên Người cùng khổ, Nhân đạo, Đời sống công nhân...

- Từ năm 1925 đến 1927, Hội Việt Nam cách mạng thanh niên mở các lớp huấn luyện
chính trị cho cán bộ Việt Nam. Hội đã xây dựng nhiều cơ sở ở các trung tâm kinh tế, chính
trị trong nước. Năm 1928, Hội thực hiện chủ trương vô sản hóa, đưa hội viên vào nhà máy,
hầm mỏ, đồn điền để rèn luyện lập trường, quan điểm giai cấp công nhân; để truyền bá chủ
nghĩa Mác – Lenin và lý luận giải phóng dân tộc vào phong trào cách mạng Việt Nam.

- Nguyễn Ái Quốc chọn ra những thanh niên Việt Nam ưu tú và gửi đi du học tại các trường
như đại học Phương Đông (Liên Xô) và Trường Lục quân Hoàng Phố (Trung Quốc) nhằm
đào tạo cán bộ cho cách mạng Việt Nam.
- Nguyễn Ái Quốc tổ chức ra các tờ báo Thanh niên, Công nông, Lính cách mệnh, Tiền
phong nhằm truyền bá chủ nghĩa Mác-Lênin, thúc đẩy và giác ngộ quần chúng, thúc đẩy

Vấn đề phát triển sáng tạo:

-Thứ nhất, cách mạng giải phóng dân tộc muốn thắng lợi phải đi theo con đường cách mạng
vô sản.

Người khẳng định: “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc, không có con đường nào khác
con đường cách mạng vô sản”. Nguyễn Ái Quốc lựa chọn con đường cách mạng giải phóng
dân tộc theo con đường Cách mạng Tháng Mười Nga (1917), bởi theo Người: “Trong thế
giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là đã thành công, và thành công đến nơi, nghĩa là dân
chúng được hưởng cái hạnh phúc tự do, bình đẳng thật”. Con đường giải phóng dân tộc
theo khuynh hướng cách mạng vô sản, là cuộc cách mạng toàn diện, sâu sắc và triệt để.
Cuộc cách mạng đó không chỉ giải phóng giai cấp, mà gắn liền với nó là giải phóng dân
tộc, giải phóng xã hội.

-Thứ hai, cách mạng giải phóng dân tộc muốn thắng lợi phải do Đảng Cộng sản lãnh đạo

Hồ Chí Minh cho rằng, “Cách mệnh trước hết phải có đảng cách mệnh... Đảng có vững
cách mệnh mới thành công...” Đảng đó phải được xây dựng theo nguyên tắc đảng kiểu mới
của V.I.Lênin, được vũ trang bằng chủ nghĩa Mác - Lênin. Nhiệm vụ lãnh đạo của Đảng
Cộng sản là: Xác định mục tiêu của cách mạng, xây dựng đường lối cách mạng giải phóng
dân tộc; thông qua cương lĩnh, tổ chức vận động, tập hợp các lực lượng cách mạng, xây
dựng Mặt trận Dân tộc thống nhất. Đối với cách mạng Việt Nam, Đảng Cộng sản phải thực
hiện đồng thời hai nhiệm vụ: chống đế quốc và chống phong kiến, giành độc lập dân tộc,
đem lại tự do và hạnh phúc cho nhân dân. Cương lĩnh Chính trị đầu tiên được thông qua
tại Hội nghị thành lập Đảng do Nguyễn Ái Quốc soạn thảo đã khẳng định: “Đảng là đội
tiên phong của vô sản giai cấp”.

-Thứ ba, cách mạng giải phóng dân tộc là sự nghiệp đoàn kết của toàn dân trên cơ sở liên
minh công nông
Sinh thời, Hồ Chí Minh chỉ rõ: “Cách mạng giải phóng dân tộc là sự nghiệp đoàn kết toàn
dân, trên cơ sở liên minh công nông làm nòng cốt”... Trong đó, “thực hiện cho được liên
minh công nông vì đó là sự bảo đảm chắc chắn nhất những thắng lợi của cách mạng”

Từ thực tiễn Việt Nam, với tuyệt đại đa số dân số là nông dân, Hồ Chí Minh cho rằng, nông
dân là những người chịu nhiều tầng áp bức, bị bần cùng hóa nên họ luôn có ý thức phản
kháng, sẵn sàng tham gia cách mạng. Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: Nông dân là một
lực lượng rất to lớn của dân tộc, một đồng minh rất trung thành của giai cấp công nhân.
Đồng bào nông dân sẵn có lòng nồng nàn yêu nước, sẵn có chí khí kiên quyết đấu tranh và
hy sinh. Nông dân vừa là động lực, vừa là lực lượng đông đảo, nòng cốt, và cũng là đối
tượng vận động của cách mạng. Giai cấp nông dân là tiền thân của giai cấp công nhân, nên
việc hình thành liên minh công nông là điều hiển nhiên.

-Thứ tư, cách mạng giải phóng dân tộc phải được tiến hành bằng con đường cách mạng
bạo lực, kết hợp đấu tranh chính trị của quần chúng với đấu tranh vũ trang; thực hiện khởi
nghĩa từng phần tiến tới tổng khởi nghĩa giành thắng lợi hoàn toàn

Hồ Chí Minh xác định phương pháp đấu tranh giải phóng dân tộc ở Việt Nam phải được
tiến hành bằng con đường cách mạng bạo lực, kết hợp đấu tranh chính trị của quần chúng
với đấu tranh vũ trang; thực hiện khởi nghĩa từng phần tiến tới tổng khởi nghĩa giành thắng
lợi hoàn toàn. Cuộc đấu tranh để bảo vệ độc lập dân tộc, bảo vệ CNXH, tất yếu phải “Dùng
bạo lực cách mạng chống lại bạo lực phản cách mạng, giành lấy chính quyền và bảo vệ
chính quyền”. Quan điểm bạo lực cách mạng của Hồ Chí Minh không hề đối lập với tinh
thần yêu chuộng hòa bình và chủ nghĩa nhân đạo của dân tộc Việt Nam mà là sự tiếp nối
truyền thống nhân nghĩa của cha ông ta. Đối với Hồ Chí Minh, trong cuộc đấu tranh chính
nghĩa để giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, việc sử dụng bạo lực cũng nhằm mục đích
hòa bình: “Dụng việc binh là việc nhân nghĩa, muốn cứu dân, cứu nước”

Những sáng tạo lý luận của Hồ Chí Minh về cách mạng giải phóng dân tộc mang tính thời
đại thể hiện đậm nét ở chỗ, nó đã tác động sâu sắc đến phong trào giải phóng dân tộc trên
thế giới.
phong trào đấu tranh theo con đường cách mạng vô sản: - Năm 1927, Bộ Tuyên truyền của
Hội liên hiệp các dân tộc bị áp bức xuất bản tác phẩm Đường cách mệnh, chỉ rõ tính chất
và nhiệm vụ cách mạng Việt Nam là cách mạng giải phóng dân tộc mở đường tiến lên chủ
nghĩa xã hội.

- Người khẳng định rằng cách mạng là sự nghiệp chung của quần chúng chứ không phải
của riêng một hai người, do đó phải đoàn kết toàn dân, với nòng cốt là giai cấp công nông.
Người cũng nhận định rằng, muốn thắng lợi thì phải có một đảng lãnh đạo, Đảng có vững
thì cách mạng mới thành công, trong đó phải lấy chủ nghĩa Mác-Lenin làm nòng cốt, đó là
chủ nghĩa chân chính và vững chắc nhất.

You might also like