You are on page 1of 2

LỜI TRẦN TÌNH TRONG CƠN ĐẠI DỊCH

Làn khói đen nghi ngút cả khoảng trời


Những con người nằm vất vướng thân phơi,
Thế giới chỉ ngập tràn sợ hãi
Biết khi nào bầu trời xanh trở lại.
 
Bao nỗi lo vây kín chúng con rồi
Cơm áo gạo tiền kiếm đâu ra,
Khi chúng con phải ở miết trong nhà
Mong một ngày hết thông báo cách li.
 
Biết bao người không nhà cũng không cửa
Lệnh phong tỏa ập xuống trên đỉnh đầu,
Thử hỏi rằng họ phải ở nơi đâu
Khi muôn nơi mọi chỗ đều khép lại.
 
 
 Con hỏi Chúa rằng Ngài đang ở đâu
Ngài im lặng mãi hoài con chẳng biết,
Con cũng theo Ngài thinh lặng luôn
Và sau đó con thấy được nhiều điều .
 
Ôi bản thân đầy mỏng giòn của con
Hiếm khi nào con được dịp ngồi lại,
Suy xét tường tận con người con
Và suy ngẫm hơn về cuộc đời.
 
Con cảm nhận Chúa Giê-su luôn sống
Ngài ở bên chở che con mỗi ngày,
Ngài không nỡ để ai phải sầu khổ
Cũng không muốn để chúng con phải lao đao.
 
Nhưng vì con người quá kiêu ngạo
Đòi thống trị trái đất vũ trụ này,
Virus cũng từ đó mà xuất phát
Hãy tỉnh lại đi hỡi muôn người.
 
Nhưng không phải tất cả đều ích kỉ
Vẫn còn đó những thiên thần của Chúa
Đem trái tim công sức cùng khối óc
Hiến trao nhau chút hơi thở cuối cùng.
 
Sau những ngày mệt mỏi trong vô vọng
Xin Chúa luôn đồng hành cùng dẫn lối,
Trong niềm tin và trong tình thương mến
Cứu chúng con qua cơn đại dịch này.
 
Lucia Ngọc Lan
Thanh tuyển năm 3
CĐ: Khâm mạng
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

You might also like