Professional Documents
Culture Documents
BÀI CA VỌNG CỔ
BÀI CA VỌNG CỔ
Cha đã đi xa rồi,
LỐI THƠ
VỌNG CỔ
2 / - Hồi chuông chiêu mộ âm vang trong gió lạnh, mình vẫn ngồi đây nuối
tiếc mộng xuân thời.
Chiếc áo thư sinh đã hoen ố bụi đời.
Con bỗng nhớ lời Cha dạy con từ thuở bé: “ Phụ mẫu tại đường bất khả
viễn du ”.
Nay đời con như chiếc lá mùa Thu, đang phiêu bạc giữa bốn bề bão tố.
Rồi lắm khi rũ áo phong sương trên gác trọ, để lặng nhìn xe ngựa cõi phồn
hoa...
4 / - Khi con vừa bước chân lìa xa quê hương thì tuổi thanh xuân còn thắm
tươi như hoa mộng.
Rồi đến nay cuộc sống gian truân giữa thành đô hoa lệ
khiến nên mái đầu xanh đã nhuộm trắng bụi... giang... hồ.
Đường về quê cách trở mấy con đò.
Còn đâu chí liệt oanh toan vá trời lấp biển, còn đâu những mảnh tình lãng
mạn tự ngày xưa?(+)
“Giục phá thành sầu tu dũng tửu,
Túy tử túy đảo sầu tử sầu”.
Đường vào thôn chưa phai mùi khói đạn, mà quả tim tôi đã nứt rạn bao
lần.(+)
5 / - Con nghe trong tiếng chuông khuya có mùi trầm hương phảng phất,
ngày giỗ của Cha con không thể quay về.
6 / - Gà báo hiệu bình minh xao xác lá lìa cành tan tác dưới sương mai,
hai mươi năm dâu biển đổi thay nhưng tâm trí vẫn hoài vọng chân trời quê
cũ.
Bến trúc giang trăng còn soi cổ độ, mà người Cha hiền đã khuất bóng
ngàn dâu.
Hỡi mấy chiếc chim ngàn nối cánh về đâu? cho tôi gởi đoạn sầu về bến cũ.
Khi tôi ra đi thì ngập trời vang tiếng súng, mà hai mươi năm sau vẫn rền
vang lửa đạn tơi bời.
Cha ơi ! ngày giỗ của Cha con không được về quê,
Con xin thắp nén hương lòng trong tâm tưởng.
Mồ Cha cỏ phủ rêu mờ
Con chẳng bao giờ đền đáp nghĩa cù lao.
Công Ơn Cha Mẹ
-Vọng cổ-
Ôi đã bao năm rừng thương núi nhớ, tiếng nhạc đàn t’rưng dõi theo ta đó mà bóng
người đi vời vợi mấy phương..... trời.
1. Không hẹn không giao sao nắng đợi mưa chờ.
Nam: Tiếng ai bước qua lòng suối nhỏ ngỡ mưa đầu mùa về tưới mát rừng xanh.
Nữ: Em lấy lá che gió chiều thổi tạt. Các anh về nhà chật cũng vui. Chùm gùi chín
đong đưa như đàn em nhỏ nô đùa, tắm mát trong mưa đôi má tròn chín đỏ.
2. Nam: Tây Nguyên ơi trải qua bao mùa đánh giặc, bão đạn mưa bom vẫn chung
thủy dạt.... dào.
Nữ : Và tình của mẹ của em như lá rừng xanh xanh thắm một màu. Tâm sự ngày
xưa chưa vơi chưa cạn, sao rừng vẫn thì thầm qua mấy rặng lồ ô. 24
Nam: Hiểu lắm em ơi/ từng giọt mồ hôi/ của mẹ/ lăn trên rẫy, cho mỗi chuyến
hàng em bước nhanh thêm, khi ánh nắng chiều về/ soi bóng ngả nghiêng nghiêng.
-Lối-
Đàn ơi hãy vang lên bài ca chiến thắng
Mái nhà rông hết vắng bóng những chàng trai
Men rượu cấn chưa uống đã ngà say
Áng mây chiều từ nay hết bâng khuâng cùng ai thương nhớ
-Sương chiều-
Nữ:Tiếng đàn t’rưng là tiếng lòng em đó, hãy ngân lên vang khắp buôn..... làng
Cung đàn chứa chan
Vút theo gió ngàn
Đàn reo thương nhớ
Cho mắt ai rạng ngời tương lai
Nam:Đàn reo khúc ca quân thù rã tan
Bình minh chói chang chim rừng hót vang
Nữ:Bên cây kơ-nia
Con chim kơ-tia
Bay về nương rẫy
Bên mái nhà sàn
Tiềng cồng âm vang
Nam:Đàn ơi
Đã bao năm rồi
Đàn reo thương nhớ
Bao nhớ thương gửi về muôn phương..
-Vọng cổ-
Tây Nguyên ơi ta còn nghe giọng vang trong gió, tiếng ngàn xưa và tiếng của mai
sau trong khúc khải hoàn ca qua mấy cung...đàn.
5. Nữ: Đuốc lồ ô soi ánh lửa bập bùng. Uống đi mẹ men rượu cần thắm đuợm, hát
đi anh cho quên hẳn chiến trường xa.
Nam: Múa đi em cho đôi tay thêm dẻo, cho mũi tên thần ta giương ná bay xa. Ta
múa ta ca ca mừng ta đó, đón mặt trời lên ta uống nước chung nguồn
-Lưu thủy hành vân-
Nữ: Vang tiếng nhạc đàn t’rưng bên suồi reo
Rừng núi ơi dạt dào
Chim chơ-rao tung cánh bay cao vẫy chào mùa xuân
Mùa xuân vui khắp trên buôn làng,
-Về lại vọng cổ-
6./ Rừng núi quê ta tưng bừng tiếng nhạc
Chén rượu chưa vơi đã say chén rượu đời
Nam:Tây Nguyên điệp trùng rừng xanh ta đó
Giữa mây trời lộng gió thênh thang
Con chim kơ-tia bay về rẫy mới
Nghe tiếng em mà cười chao cánh đưa duyên
CHA MẸ LÀ TẤT CẢ