NGỘ HỒN THIÊNG SÔNG NÚI VIỆT VÀ TINH HOA DÂN TỘC VIỆT.
Cây có gốc- Nước có nguồn
Con người phải có tổ tông giống nòi Nhân sinh thiên- địa ngẫm soi Cây mất gốc rế, lộc chồi nảy không? Sông dài biển rộng mênh mông Nguồn mà cạn nước, biển sông có còn? Xưa nay hậu duệ cháu con Tìm Tông vấn tổ sắt son Đạo nhà ( Đạo giữ mổ mả, thờ cúng tổ tiên) Mạch nguồn cội rễ dân ta Bao đời tuôn chảy gần xa khắp miền Tìm lại gốc gác tổ tiên Hồn quê- hồn nước linh thiêng nẻo về. Thành tâm hướng thiện xóa mê. Một lòng con cháu tìm về cội xưa Ngoại xâm triệt phá, dối lừa Xuyên tạc, đánh tráo, dẫn sai, đưa đường. Hai kỳ đô hộ bi thương Bao lần chuyển đổi cương trường triều ca Đúng sai lịch sử nước nhà? Bốn ngàn năm lẻ hay là vạn năm? Rồng – Tiên dòng giống thăng trầm? Trời Nam mở nước thiện tâm nhân hòa Hỏi đâu trong cõi Sa Bà. Cát lầm dâu bể vấn là sáng trong. Lạc Hồng huyết mạch ghi lòng Vẫn là vấn Tổ tìm Tông tỏ bày Kể từ dựng nước tới nay Ngọt bùi mặn nhạt đắng cay vô thường. Về nguồn ngàn vạn con đường Tiền nhân lớp lớp minh tường thấp cao. Tổ tiên dân Việt anh hào Cháu con đông đúc lẽ nào dám quên. Nay cơ vận đến diệu huyền Thiên- Địa – Nhân hội đủ duyên tỏ tưởng Đồng tâm trí lực mười phương Rõ ra đức tổ công tôn bao đời. Hồn thiêng sông núi biển trời Hun đúc, lưu giữ đến thời mở ra. Mạch nguổn tiểu sử nước nhà Ẩn trong dân giã để mà đến duyên…
Trích trong cuốn “Trường ca tiền Sử Việt Nam” của tác giả, thiền nhân Đỗ Văn Bình.