Professional Documents
Culture Documents
1 f1 r02 r12
Qt
r0 f2 f1 r12 1
trong đó:
fr là tần số cộng hưởng của loa theo 19.2;
r0 là tỷ số của giá trị lớn nhất giữa trở kháng Z(f) max ở tần số fr và điện trở một chiều của loa, Rdc;
f1, và f2 là hai tần số gần như là đối xứng qua fr sao cho f1 < fr < f2 mà tại tần số đó các giá trị trở
kháng Z1 = Z(f1) và Z2 = Z(f2) là bằng nhau và bằng r1 x Rdc;
r1 là tỷ số giữa giá trị Z(f1) ở f1, f2 và Rdc.
CHÚ THÍCH 1: Xem Hình 1.
Có thể chứng minh được rằng khi r1 = r0 và fr được thay bằng f1 f2 thì sai số của cách tính Qt
do tính không đối xứng của đường cong trở kháng có thể giảm thiểu (chú thích 2). Sau đó biểu
thức để tính Qt có thể rút gọn là:
f1 f 2
Qt
r0 ( f 2 f1 )
CHÚ THÍCH 2: Qt xuất hiện ở công thức, đã được suy ra từ định lý đơn giản mà trở kháng cuộn
dây âm thanh là nguyên nhân của sự không đối xứng trên đường cong trở kháng đã được bỏ
qua.