Professional Documents
Culture Documents
KARMA YOGA
CHƯƠNG 1
NGHIỆP TRONG ẢNH HƯỞNG ĐẾN
NHÂN CÁCH
Khi hoan lạc và nỗi đau lướt qua tâm hồn anh
ta, chúng để lại những bức tranh khác nhau và
kết quả của những dấu ấn cộng lại này là cái ta
gọi là “tính cách” con người. Nếu bạn lấy tính cách
của bất kì ai ra làm ví dụ, nó thực sự là tổng cộng
của những khuynh hướng, kĩ năng tự nhiên của
tâm trí anh ta; bạn sẽ nhận ra khổ đau và hạnh
phúc là những nhân tố ngang hàng trong việc
hình thành nên tính cách đó. Điều thiện điều ác
có phần ngang nhau trong việc tạo khuôn tính
cách, và trong nhiều trường hợp đau khổ là người
thầy tốt hơn hạnh phúc. Khi nghiên cứu những
nhân cách vĩ đại trên thế giới, tôi dám nói rằng,
phần lớn những trường hợp đó, bất hạnh tôi luyện
con người nhiều hơn hạnh phúc, nghèo khó dạy
người ta nhiều hơn giàu có, những đòn giáng làm
bật ra ngọn lửa nội tâm nhiều hơn lời khen ngợi.
Người cư sĩ tại gia nên luôn luôn làm hài lòng vợ với
tiền bạc, quần áo, tình yêu, niềm tin và những lời như
mật ngọt, đừng làm gì làm phiền lòng cô ấy. Người
thành công trong việc có được tình yêu của một người
vợ cao quý cũng thành công trong tôn giáo của mình
và đạt được những phẩm cách.
Rồi đến trách nhiệm của anh ta với anh chị em, con
cái của anh chị em, nếu họ nghèo, với họ hàng của anh
ta, bạn bè và gia nhân. Trách nhiệm với những người
cùng làng, người nghèo, bất cứ ai đến gặp anh ta để
tìm giúp đỡ. Có đầy đủ những phương tiện, nếu người
cư sĩ không lưu tâm đến việc trao tặng cho họ hàng và
người nghèo, anh ta chỉ là người sống thuần xác thịt,
không phải là một con người thực sự.
Sự dính mắc thái quá đến đồ ăn, quần áo, chăm nom
cơ thể, đầu tóc nên được tránh xa. Người cư sĩ nên
thanh khiết trong trái tim và sạch sẽ về cơ thể, luôn
luôn năng động và sẵn sàng làm việc.
Với kẻ thù người cư sĩ nên là một anh hùng. Anh ta
nên kháng cự lại kẻ thù, đó là nghĩa vụ của một cư sĩ.
Anh ta không nên ngồi trong một góc than khóc, nói
vô nghĩa về sự không kháng cự. Nếu anh ta không thể
hiện bản thân là một anh hùng với kẻ thù của mình
anh ta chưa làm tròn nhiệm vụ. Với bạn bè và người
thân anh ta nên dịu dàng như một con cừu vậy.
Chạy theo của cải trong trường hợp như thế không
phải là tệ bởi vì của cải đó là để phân phát. Người cư
sĩ là trung tâm của đời sống và xã hội. Nó thể hiện
một sự tôn thờ khi anh ta đạt được thịnh vượng và sử
dụng của cải đó một cách cao quý, vì người cư sĩ nỗ lực
trở nên giàu có bằng phương tiện tốt lành và vì mục
đích tốt lành đang làm chính xác điều để đạt được ơn
cứu độ một cách thực tế như những ẩn sĩ trong tịnh
thất riêng khi anh ta cầu nguyện, vì trong họ chúng
ta chỉ nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của cùng
một phẩm cách: tự đầu hàng và quên mình hy sinh
được thúc đẩy bởi cảm xúc tận hiến với Thượng đế và
tất cả những gì thuộc về Người.
Người làm việc bám dính với kết quả càu nhàu
về bản chất của phận sự giáng xuống mình, người
làm không dính mắc làm mọi phận sự với tâm thế
mọi thứ tốt lành như nhau, tạo nên những công
cụ hiệu quả mà với nó sự ích kỷ và lạc thú giác
quan có thể bị tiêu diệt, tự do của linh hồn được
bảo đảm. Chúng ta đều có xu hướng đánh giá cao
bản thân mình. Phận sự của chúng ta được quyết
định bởi sự xứng đáng với chúng ta ở mức rộng
lớn hơn nhiều chúng ta sẵn sàng lãnh nhận. Sự
cạnh tranh làm dấy lên ghen tị và nó giết chết sự
tốt lành của trái tim. Đối với người càm ràm mọi
nhiệm vụ đều khó nhằn, không gì làm thỏa mãn
anh ta, và cả đời anh ta chứng minh cho thất bại.
Hãy để chúng ta làm việc bất cứ điều gì thuộc
về phận sự của mình, sẵn sàng nhận lãnh trách
nhiệm, rồi chắc chắn chúng ta sẽ nhìn thấy Ánh
sáng!
CHƯƠNG 5
CHÚNG TA GIÚP BẢN THÂN MÌNH,
KHÔNG PHẢI THẾ GIỚI
Cuối cùng hiền triết bực bội nói, “Cầm lấy vật
này, lặp lại từ ma thuật này và một con ma sẽ đến,
bất cứ điều gì anh nói với nó, nó sẽ làm. Nhưng
nhớ là, chúng là những sinh linh tệ hại và nên
được giữ cho liên tục bận rộn. Nếu anh không cho
nó làm việc, nó sẽ lấy mạng anh.” Người đàn ông
đáp, “Thật dễ, tôi có thể cho nó làm việc cả đời.”
Anh ta đi vào rừng và sau khi lặp lại từ ma thuật
đó, một con ma khổng lồ xuất hiện trước mặt anh
nói, “Tôi là một con ma đã bị chế ngự bởi phép
thuật của ngài, nhưng ngài phải cho tôi làm việc
liên tục. Khoảnh khắc ngài không cho tôi làm việc
tôi sẽ giết ngài.”
Thế giới này như cái đuôi xoăn của con chó,
mọi người cứ nỗ lực làm nó thẳng ra trong hàng
trăm năm nhưng ngay khi họ dừng tay, nó lại
xoắn lại như cũ. Một người nên biết làm việc mà
không dính mắc, nếu không anh ta sẽ trở thành
kẻ mất trí. Khi chúng ta biết rằng thế giới này
như một cái đuôi xoăn của con chó và không bao
giờ làm thẳng ra được, chúng ta sẽ không trở nên
điên khùng. Nếu không có sự cực đoan thì thế
giới sẽ phát triển hơn nhiều. Thật là một sai lầm
khi nghĩ rằng sự nổi loạn có thể tạo ra tiến bộ cho
nhân loại.
Trái lại, nó là một yếu tố tạo nên sự thù ghét
và tức giận, khiến cho mọi người đấu tranh với
nhau, không thông cảm cho nhau. Chúng ta nghĩ
rằng bất cứ điều gì chúng ta làm hay sở hữu là
điều tốt nhất trên thế giới, và những gì chúng ta
không làm hay sở hữu không có giá trị gì. Nên,
luôn luôn nhớ về ví dụ cái đuôi xoăn của con chó
bất cứ khi nào bạn có khuynh hướng cực đoan.
Bạn không cần lo lắng mất ngủ về thế giới, nó sẽ
ổn mà không có bạn. Khi bạn tránh sự cực đoan,
rồi bạn sẽ làm việc thật tốt. Đó là người cao tay,
người bình hòa, phán xét mọi chuyện đúng đắn,
một khối óc tỉnh táo với sự cảm thông và tình
yêu, người làm việc tốt và cũng đối tốt với chính
mình. Sự cực đoan thật điên khùng và không có
sự cảm thông, anh ta không bao giờ duỗi thẳng
thế giới hay có thể trở nên thanh khiết.
Rồi cậu được đưa tới trước mặt nhà vua. Nhà
vua trên ngai vàng, nhạc đang chơi, những trò
nhảy múa mua vui đang diễn ra. Vị vua cho cậu
một cốc sữa, đầy tới miệng và yêu cầu cậu đi bảy
lần quanh đại điện mà không làm tràn ra một giọt.
Cậu cầm lấy chiếc cốc và tiến bước giữa những
tiếng nhạc và sự thu hút của những gương mặt
đẹp. Như được kì vọng bởi vị vua, bảy lần cậu đi
quanh mà không có giọt sữa nào bị tràn ra. Tâm
trí của cậu bé không thể bị thu hút bởi bất cứ cái
gì của thế gian, nếu cậu không cho phép nó ảnh
hưởng đến cậu. Và khi cậu đem cái cốc tới trước
mặt vua, nhà vua đã nói với cậu, ‘Những gì cha
con đã dạy con và những gì con đã tự học được,
ta chỉ có thể nhắc lại. Con đã biết sự thật rồi, đi về
nhà đi.”
“Khi con tìm kiếm của cải trên thế gian này,
Ngài là tất cả của cải con tìm thấy, con hy sinh bản
thân cho Ngài. Khi tìm kiếm ai đó để được yêu,
Ngài là người mến yêu duy nhất con tìm thấy;
con hy sinh bản thân cho Ngài.” Hãy lặp lại điều
này ngày đêm và nói, “Không có gì là vì tôi; dù
chuyện đó xấu hay tốt hay không tốt chẳng xấu;
tôi không quan tâm đến nó; tôi hy sinh bản thân
cho Ngài.” Suốt ngày đêm hãy từ bỏ cái ngã ảo
tưởng của chúng ta cho đến khi nó trở thành thói
quen khi làm thế, cho tới khi nó đi vào máu thịt,
khối óc, toàn bộ cơ thể đều tuân theo ý tưởng từ
bỏ bản ngã này. Rồi sau đó hãy đi vào giữa chiến
trường, với tiếng súng gào rú đinh tai nhức óc
của chiến tranh, bạn sẽ thấy bản thân tự do bình
thản.
Giờ tới câu hỏi tiếp theo: Công việc này là gì? Nó
giúp ích gì cho thế gian? Chúng ta có thể làm lợi
lạc gì cho thế gian? Theo nghĩa tuyệt đối, không;
nhưng theo nghĩa tương đối thì có.
Trong lãnh địa của Chúa với Luật tối cao (Dhar-
maraj), những trang trí bên ngoài không có giá
trị gì. Chỉ có giá trị bên trong mới được xem xét.
Hầu như cái thể hiện ra ngoài của một hành vi có
vẻ tốt hay xấu là không quan trọng. Yếu tố quyết
định là nội tâm bên trong và cảm xúc đi kèm. Gốc
rễ của thiện ác, không cần bàn cãi gì nữa, nằm
ở động cơ và cường độ cảm xúc chứ không nằm
trong những hành động bên ngoài.
Nếu bị buộc tội trong trò hối lộ, một thư kí, một
người phục vụ và một bồi thẩm sẽ nhận ba loại
hình phạt khác nhau. Người phục vụ có thể được
tha bổng sau một khiển trách nặng nề, người thư
kí có thể tạm thời ngưng việc nhưng được giao cho
một trọng trách lớn nhưng người bồi thẩm không
thể thoát tội. Lấy một ví dụ nữa. Người tiền sử
săn bắn và giết động vật để ăn cho nhu cầu hàng
ngày. Mặt khác, một mục sư rao giảng đạo lý bất
bạo động bí mật tiêu thụ thực phẩm không chay
tịnh. Trong luật pháp tối cao, mục sự sẽ thêm tội
vào sổ ghi chép của ông ta hơn là người nguyên
thủy kia. Ở đây tình trạng nhận thức và đạo đức
được xem như sự đánh giá cho tính thiện ác của
hành động. Khi linh hồn tiến hóa hơn và thâu
nhận nhiều trí tuệ, đạo đức hơn, lương tâm (An-
taha Chetna) trở nên ngày càng tinh sạch và thức
tỉnh hơn nữa.
Tuy nhiên, nếu tội lỗi chỉ là thể xác với rất ít
hay không dính tới tội lỗi tinh thần (có chủ tâm),
hệ thống sinh lý sẽ ngay lập tức chăm sóc cho nó.
Chẳng hạn một người nghiện và mất kiểm soát
hành vi vì dùng thuốc, ngã bệnh vì chế độ ăn thất
thường hay chết vì tiêu thụ chất độc. Đây là hình
phạt vật lí cho một tội lỗi vật lý. Cơ thể làm sạch
nó khỏi những tác nhân vật lí nhanh chóng và
điều này được dung hòa trong chính kiếp này.
Mặt khác, như đã đề cập, những tội trên thể xác
cũng liên quan đến kích thích tinh thần sẽ được
mang theo bởi cơ thể năng lượng để được hóa giải
trong kiếp sau.
Quả báo cho tội lỗi thể chất thể hiện ngay dưới
dạng thể chất không có nhiều trì hoãn. (Tiêu thụ
chất độc dẫn đến cái chết ngay lập tức). Những
quả báo tinh thần, mặt khác, không ngay lập tức
mà cũng không đơn phương. Chẳng hạn, nếu bởi
vì bản chất độc ác, một người giết người và bị bắt
quả tang, nhà nước sẽ ban tội chết. Mặt khác, nếu
kẻ giết người phạm tội bí mật, lương tâm sẽ không
trừng phạt hắn ngay. Nó sẽ đợi một môi trường để
tạo ra trong tâm thức một sự ác cảm với bạo lực,
khiến cho phạm nhân cảm nhận đúng mức độ
nỗi đau được cảm thấy bởi nạn nhân của anh ta.
Đó là lí do vì sao, đôi khi, kẻ ác thì hân hoan còn
người lành thì chịu đựng trong cuộc sống. Luật
tối cao mất thời gian chuẩn bị môi trường thích
hợp để thưởng phạt.
Dự đoán về tương lai là có thể không?
Khi một đứa trẻ trêu chọc một đứa trẻ khác,
nhiều bạn bè của nó có thể tát vào má đứa kia.
Nhưng bao nhiêu người trên thế giới này sẵn
sàng cho đồ ăn và quần áo miễn phí cho một đứa
trẻ đang thiếu thốn? Hãy để những người ác tự
chịu hậu quả của hành vi của họ. Hãy ở vào vị trí
người mẹ, người cho đứa trẻ bú mớm từ chính
dòng máu mình, người chịu lạnh nhưng ôm con
trong lồng ngực. Như một giáo viên giàu kinh
nghiệm, chia sẻ trí tuệ bạn có giữa những người
lạc đường, vô minh và thiếu trưởng thành. Con
đường vinh quang của cải cách không dễ theo.
Mọi người có thể khiến bạn đau khổ, nhục mạ
bạn, trêu chọc bạn. Họ có thể xem bạn như có
vấn đề trí não, chống đối bạn và tạo khó khăn
trong công việc của bạn chẳng vì lí do gì cả. Hãy
quan tâm ít thôi đến những người như thế. Đừng
lệch khỏi con đường. Số lượng những người có
thói quen tìm lỗi luôn không đáng kể. Với hàng
trăm người tôn vinh công việc của bạn, số lượng
những người hạ thấp bạn rất nhỏ. Sự ác cảm của
họ sẽ đến với bạn như một biểu hiện của ơn trên.
Nó sẽ cung cấp cho bạn những cơ hội để suy xét
và sửa đổi. Nó sẽ sạc năng lượng cho bạn để tiến
nhanh hơn.
Một học sinh phải đối mặt với nhiều khó khăn
trong học tập. Một người mẹ đau khổ khi nuôi
con. Người tu khổ hạnh, nhà cải cách xã hội và
người công chính trải qua khó khăn không thể
chịu nổi trong khi làm việc để cải tổ xã hội và sự
tiến hóa của linh hồn con người. Những khó khăn
tự nguyện như thế, sự đối đầu và vẫn đề được đối
mặt như một sự hoàn thành trách nhiệm tự trao
cho bản thân không thể bị xem như hậu quả của
những hành vi xấu trong quá khứ.